[TCCT Đồng Nhân ] Bất hối

Theo các thím thì nên để truyện kết thê nào?


  • Total voters
    23

ArimaReijiZen

Người chơi công hội
Bình luận
132
Số lượt thích
351
#21
Lý Hiên dường như cảm thấy cơ hội đã chín muồi, hắn nắm lấy bàn tay còn lại của Ngô Vũ Sách, đôi môi mơn trớn mu bàn tay của người kia.
-A Sách, anh đã chờ 5 năm rồi. Chúng ta kết...
Không để cho Lý Hiên nói hết câu, Ngô Vũ Sách đã đứng dậy, đặt lên đôi môi bạc của hắn một nụ hôn.
-Em đồng ý.
CHOIMA.....CÍU EMMMM....SONG QUỶ GAHHHH:love::love::love::love::love::love:..... *lăn lăn lăn lăn lăn qua lăn lại*
 

Người yêu Giang phó

Farm exp kiếm sống
Bình luận
60
Số lượt thích
108
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Giang Ba Đào <3
#22
8.
Thanh Đảo
Trương Tân Kiệt đã trở lại!
Bá Đồ cuối cùng từ trạng thái thoải mái về đúng trạng thái vốn có: Bị quản thúc.
Hàn Văn Thanh đã chờ rất rất lâu, lâu đến mức mấy bức ảnh hắn yêu quý cũng nát bét vì bị sử dụng quá mức.
Trương Tân Kiệt, vẫn tươm tất gọn gàng, trở lại cái căn cứ ngầm, nơi mà Hàn Văn Thanh đang chờ hắn.
-Cậu đã trở lại.
Hàn Văn Thanh luôn như vậy, hắn không bao giờ tò mò bất cứ gì về người khác, dù đó có là điều hắn thắc mắc.
-Tôi đã trở lại, bang chủ, Trương Tân Kiệt trả lời.-Tôi có một người họ hàng, cần quản thúc, không biết có thể mang về Bá Đồ?
Hàn Văn Thanh, hiển nhiên sẽ không từ chối bất kỳ yêu cầu nào (dĩ nhiên là nhưng yêu cầu không thể nào chấp nhận như nằm dưới chẳng hạn) của Trương Tân Kiệt, nên cũng đồng ý.
Trương Tân Kiệt mỉm cười, đi ra con xe Bettle nhỏ của mình, mở cốp xe ra.
Trong cốp xe, là một chàng trai bị trói tứ chi, bị nhồi giữa đám vali của Trương Tân Kiệt.
Chàng trai ấy có mái tóc màu đỏ tươi, và ánh mắt như mèo.
-Bách Hoa Liễu Loạn?
Hàn Văn Thanh hỏi, thanh niên này là một trong Song Hoa ở Côn Minh, tục gọi Bách Hoa Liễu Loạn. Không hiểu sao bang phó nhà mình mang người về đây được.
-Bang chủ, đây không phải Bách Hoa Liễu Loạn. Đây là Trương Giai Lạc.
Trương Tân Kiệt nói, nửa quỳ tháo khăn bịt miệng cho chàng trai kia.
-Thạch Bất Chuyển, gia cho ngươi một cơ hội, thả gia ra, không Đại Tôn sẽ gọi cảnh sát đến tru diệt ngươi.
Vừa được thả tự do, cậu ta đã điên cuồng hét lên.
Cho đến lúc hắn ta nhìn thấy gương mặt nghiêm nghị của Hàn Văn Thanh, cái loa lập tức giảm volume.
-Đại Mạc Cô Yên, sao có thể??
À, có thể lắm chứ.
-Cậu có biết Song Hoa đang vào diện nghi vấn của Lam Vũ không?
Hàn Văn Thanh hỏi.
-Vụ Vô Lãng của Văn phòng thường trực bị bắt cóc ấy. Một thế lực nào đó đã lôi hai cậu vào. Lạc Hoa Lang Tạ đã phải nhờ tôi bảo hộ cậu.
Trương Tân Kiệt nói, xốc vai Trương Giai Lạc, đỡ hắn vào trong.
-Không thể nào...
________________
Hàng Châu.
Dụ Văn Châu chăm chú nhìn chiếc máy tính.
Trên đó là danh sách những người nhận được khăn tay bản limited của Vinh Quang.
Không hề có mặt của chàng trai đến báo án kia.
Dường như có gì đó không đúng.
Lật lại chiếc khăn, hắn nhận thấy trên đó có hình một chiếc pháo to.
Trịnh Hiên, người đã phải đi tìm kiếm những đợt tặng thưởng của Vinh Quang, đã nhanh chóng nhận ra.
-Đây thậm chí còn là hàng limited của limited đó đội trưởng. Chỉ có người đứng đầu từng class được nhận thôi. Xem cái này thì là của class bậc thầy pháo súng. Hình như người đứng đầu là một cô gái, acc game là Mộc Vũ Tranh Phong.
Không trùng hợp như thế chứ?! Dụ Văn Châu tự hỏi, rồi ra lệnh cho Trịnh Hiên.
-Đi tìm tư liệu về cô gái đó đi.
Hoàng Thiếu Thiên với gương mặt nghiêm trọng.
-Có vụ nổ bom ở Vũ Hán.
Dụ Văn Châu nhướn mày. Vũ Hán là tổng bộ của đội Lôi Đình, đội gỡ bom tốt nhất Trung Hoa dân quốc này. Vậy mà ở nơi đó, còn có thể xảy ra nổ bom?
-Hơn nửa đội Lôi Đình tham gia gỡ bom đều hi sinh, chỉ còn lại hai người là Tiêu đội và một thành viên họ Đới.
Lần này Dụ Văn Châu rất ngạc nhiên, mắt đã trở nên y hệt Vương Kiệt Hy.
______________
 

ArimaReijiZen

Người chơi công hội
Bình luận
132
Số lượt thích
351
#23
*chấm nước mắt* Đừng ngược em nữa Đại thần
 

Người yêu Giang phó

Farm exp kiếm sống
Bình luận
60
Số lượt thích
108
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Giang Ba Đào <3
#24
9.
Vũ Hán
Tiêu Thời Khâm- thân đầy thương tích, tay còn chống nạng và mặt vẫn còn bị băng vải trắng muốt, mang theo một xập giấy đứng trước một người.
Phùng Hiến Quân- đầu não của cảnh cục toàn quốc, thành viên của 10 đội đặc biệt đều nằm dưới quyền của ông.
Ông ta nghiêm nghị nhìn cấp dưới của mình, nói.
-Sai lầm lần này của cậu đã đẩy đội Lôi Đình vào tử cục. Chỉ còn 2 người sống sau vụ nổ, và 2 người đang nghỉ phép. Đội Lôi Đình giờ chỉ còn 4 người! Tổn thất lần này có thể đẩy công nghệ phá bom của nước ta lùi về quá khứ 10 năm! Đội Lôi Đình cũng có thể bị giải tán. Cậu cũng sẽ bị giảm hàm.
Tiêu Thời Khâm cúi đầu nhận lỗi, hắn ta biết đây là một sai lầm cực kỳ lớn của hắn, khiến chiến hữu đều hi sinh.
Đặt xập giấy màu trắng lên bàn Phùng chủ tịch, hắn bi thương nói.
-Chủ tịch, tôi xin rời khỏi ngành.
Đôi mắt của Tiêu Thời Khâm, như ánh lên tia sáng của nước mắt.
___________
Thượng Hải
Chu Trạch Khải đang bám theo bang chủ Tôn Tường của Gia Thế.
Lần này Tôn Tường nhận nhiệm vụ chuyện hàng cấm đến Thượng Hải, vừa lúc bị Chu Trạch Khải biết được, liền bám theo làm phiền.
Tôn Tường thực sự muốn giết kẻ bám đuôi này, nhưng linh tính mách bảo hắn đừng có giết chủ nhiệm văn phòng thường trực chính phủ nếu không muốn mang cả Gia Thế lên thớt cho chính phủ.
May mà người kia cũng hữu ích.
Chu Trạch Khải- ngầm gọi Nhất Thương Xuyên Vân, thiện nhất dùng súng, hai tay hai súng, chỉ số nhan sắc trên vô cực, vô cùng nổi tiếng trong thế giới ngầm.
Hắn ta ít nói, làm nhiệm vụ chung với Luân Hồi cũng ban ra những chỉ dẫn khó hiểu, chỉ có Vô Lãng - cựu lính đánh thuê của Hạ Vũ, nhờ tài năng thiên bẩm - hiểu nổi.
Hắn thích một người nhiều lắm.
Nhưng mà ngươi đó không có hiểu hắn QAQ
Khải Khải buồn, Khải Khải không vui.
Khải Khải bắn nát đầu mục tiêu của người Khải Khải yêu cho đỡ buồn.
Và thế là Tôn Tường nhìn thấy kẻ mình phải ám sát bị giết mất trước mặt mình.
Tường Tường tạc mao rồi.
 

ArimaReijiZen

Người chơi công hội
Bình luận
132
Số lượt thích
351
#25
(ಥ_ಥ) Tiêu ơi, về đây em thương
Choima..Tiểu Chu vui tánh thế :)))
 

Người yêu Giang phó

Farm exp kiếm sống
Bình luận
60
Số lượt thích
108
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Giang Ba Đào <3
#26
10.
Hàng Châu
Đường Nhu trở về tiệm net, gặp bà chủ của mình.
Trần Quả vô cùng ngạc nhiên, khi thấy Đường Nhu- trước khi ra khỏi nhà gương mặt tràn đầy hạnh phúc- đã trở lại sớm hơn dự kiến đến mấy tiếng, mà gương mặt lại lộ vẻ không vui.
-Tiểu Đường à, em sao vậy?
Đường Nhu nhìn Trần Quả, muốn nói lại thôi.
Cô rốt cục chỉ xin Trần Quả nghỉ nốt một ngày, rồi bước vào phía sau tiệm.
Bên trong tiệm là một không gian mới được cải tạo, gồm những dụng cụ quân sự.
Bề ngoài, Hưng Hân là một tiệm net, nhưng không ai biết, từ khi người đàn ông kia đặt chân vào đây, Hưng Hân đã hoàn toàn thay đổi.
Trở thành tiệm bảo kê kiêm đánh thuê kiêm tạt acid thuê Hưng Hân.
Đống đồ quân sự cũng là người kia chôm được từ đâu không rõ.
Người kia đang tập luyện lúc cô tiến vào, nhưng thấy bóng cô cũng ngừng lại.
-Sao, bạn mạng không tới à?
-Có. Cô ấy có tới. Cô ấy còn vô cùng xinh đẹp.
Đường Nhu phản bác, đồng thời cũng tròng lên ngươi đồ bảo hộ, muốn bắt đầu tập luyện.
-Xinh á? Không biết có xinh bằng em dâu anh không?
Diệp Tu cười cười, châm điếu thuốc làm một ngụm.
Hắn đang tập một số bài mà không có tay để giữ thuốc, thiếu nicotin đến nửa ngày, thú thực hắn cảm thấy còn khổ sở hơn khi bị nhiễm trùng vết thương.
-Mộc Mộc là xinh nhất thế giới!
Đường Nhu phản bác, tay giật điếu thuốc trong miệng Diệp Tu xuống thả dưới đất, dùng đế giày nghiền nát.
-Cấm hút thuốc ở đây anh ơi. Anh ra khu khác cho em nhờ.
-Em dâu anh tên gọi ở nhà cũng tương tự thế đấy. Tên nó là Tô Mộc Chanh, chắc không trùng hợp thế đâu ha.
Diệp Tu đứng lên đổi khu, rồi châm lại điếu thuốc khác.
-Cô ấy có phải là nhân viên của Gia Thế không?
-Đúng... Này, em đừng nói trùng hợp thế nhé, anh sợ.
-Xem ra cô ấy là em dâu của anh đó. Đường Nhu nói.
_____________
Thượng Hải
Giang Ba Đào được chàng trai kia cứu ra, trả lại về nhà của hắn.
Kẻ kia chỉ để lại cho hắn một nụ cười nhạt, rồi rời đi trong màn đêm đen u ám.
Ngày hôm sau, hắn trở lại văn phòng thường trực chính phủ, Đỗ Minh đã gào khóc với hắn trước tiên, khi mà cả chủ nhiệm lẫn phó chủ nhiệm đều biến mất, cậu chàng lập tức phải gánh hết việc làm của cả hai.
Tý nữa thì Đỗ Minh từ chức.
May mà Giang Ba Đào về kịp.
Cậu chàng lại tung tẩy chơi game trong giờ làm việc.
Đỗ Minh là một pro player của game Vinh Quang, vì game, hắn đã đổ cả khoản kếch xù vào.
Vốn ban đầu hắn chơi game chỉ vì vui thú, để thư giãn sau khi bị phó chủ nhiệm đè ép, thì giờ hắn chơi game để được gặp nữ thần của hắn.
Đó là Hàn Yên Nhu- một chiến đấu pháp sư, cây thương của cô gái đã đâm xuyên qua trái tim của Ngô Sương Câu Nguyệt, câu đi cả trái tim của Đỗ Minh đang ngồi trước màn hình máy tính.
Cậu chàng lên mạng, đã thấy nữ thần onl rồi.
Cậu liền nhanh chóng PM Hàn Yên Nhu
Ngô Sương Câu Nguyệt: Hàn Yên Nhu, đi đấu trường với tôi không?
Hàn Yên Nhu: Không rảnh.
Ngô Sương Câu Nguyệt: Ấy ấy, đi đánh với tôi đi. Tôi nhường cậu 3 chiêu.
Hàn Yên Nhu: Cút.
Ngô Sương Câu Nguyệt: Đi mà, đi mà, đi mà~
Hàn Yên Nhu không trả lời.
Tin mật của Đỗ Minh cũng trôi vào không khí.
Thương Đỗ Minh.
___________
Vũ Hán
Đới Nghiên Kỳ đỡ Tiêu Thời Khâm về văn phòng. Dù Tiêu Thời Khâm có nộp đơn từ chức, nhưng để thông qua đơn của một vị đội trưởng đội đặc biệt cũng phải mất 1-2 tuần, trong lúc đó, hắn vẫn được ở lại đội.
Đội Lôi Đình sắp bị giải thể, hoặc là sẽ được điều thêm người mới đến, nhưng đó cũng không còn là chuyện của Tiêu Thời Khâm hắn nữa.
Chuyện của Lôi Đình là lỗi của hắn, giờ đây hắn lại còn rũ bỏ nó, cảm giác tội lỗi càng ngày càng tăng trong lòng hắn.
Hắn đã gắn bó với Lôi Đình từ khi đội mới được thành lập, còn thiếu thốn đủ điều.
Đến giờ, hắn lại không thể gắn bó với nó đến cuối cùng.
Đới Nghiên Kỳ là người mới, cô gái mới gia nhập Lôi Đình được 1 năm, nên về việc bom nổ, Tiêu Thời Khâm hoàn toàn không nghĩ đó liên quan đến cô gái này.
Đang lúc cả hai đang bước đi chậm rãi ở sân vườn cảnh cục Vũ Hán, một viên đạn xé gió đến chỗ cả hai.
Tiêu Thời Khâm thương tích đầy mình, tránh không nổi, viên đạn găm thẳng vào bắp tay của hắn.
Một viên gạch từ đâu ra phang thẳng vào chân Đới Nghiên Kỳ, làm cô gái mảnh mai ngã xuống.
Nhìn thấy ở đó là hai con người cao lớn, chí ít là cao hơn cô, trên tay là đủ thứ vũ khí, Đới Nghiên Kỳ đã chảy đầy mồ hôi lạnh.
Nhưng dường như cô gái không phải là mục tiêu của hai người kia.
Người già hơn đeo kính, trên tay là cục gạch, hoàn toàn là dáng vẻ lưu manh giả tri thức.
Hắn cầm cục gạch, phang thẳng vào đầu Tiêu Thời Khâm làm cho người kia ngất đi, máu từ thái dương cũng không ngừng chảy.
Đới Nghiên Kỳ muốn bò lại gần đội trưởng, thì người trẻ hơn trong đã đưa tay ra như muốn giúp, nhưng lại ngả ngớn trêu đùa cô
-Em gái, làm gì mà em lại ôm đất thế?
Đới Nghiên Kỳ phẫn nộ, quyết định bơ đi người kia.
Đúng lúc cả hai định rời đi, một miếng bê tông nặng đến 1 tấn từ đâu rơi xuống, trực tiếp đè nát chân Đới Nghiên Kỳ.
 

Người yêu Giang phó

Farm exp kiếm sống
Bình luận
60
Số lượt thích
108
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Giang Ba Đào <3
#30
Chào các thím, ờ, em đã viết được đến phần 11 của cái truyện này. Vốn dĩ ban đầu em muốn viết một cái Chu Giang ngược, cơ mà do lậm trinh thám, nên giờ nó biến thành một fic trinh thám, Chu Giang em muốn viết một cái moment cũng không có, mà sặc mùi Chu Tường :vvv. Mà không sao, chỉ là em đã lập một cái poll *chỉ chỉ bên trên* Các thím hãy chọn cái kết các thím muốn cho bộ này. Vì đây là bộ fanfiction đầu tiên em viết về TCCT, nên em nghĩ nên nhận ý kiến của mọi người (dù em đoán có mỗi Zen đọc truyện của em :vv. Zen à, tui chỉ muốn nói cho thím biết là nhờ có thím phần nào tui post thím cũng vào cmt nên tui mới có động lực viết tiếp, chứ không thì Bất Hối sẽ dừng mãi ở phần 1. Nên tui yêu thím nhiều lắm Zen à.)
Em nói nhiều quá rồi, các thím nếu thấy con này lảm nhảm nhiều quá khiến các thím khó chịu. thì cứ skip mà đọc truyện...
(Em chỉ hi vọng nếu ai đọc truyện của em thì hú em một tiếng, đừng làm em nghĩ có mình em với Zen tự thẩm với nhau ở threat này. |( ̄3 ̄)| Yêu các thím.)

11.
Côn Minh
Tôn Triết Bình trong miệng bị nhồi một củ tỏi, toàn thân bị trói vào một chiếc ghế, khó có thể cử động.
Một chàng trai trẻ tuổi đứng gần hắn, trên tay là một chiếc roi da.
Theo như dự đoán của Tôn Triết Bình, cái roi này mà quất vào người thì có mà đau đến mấy ngày.
Cơ mà Tôn Triết Bình hắn là ai?
Bộ đội giải ngũ, hắn đã sớm luyện được một thân mình đồng da sắt, quất một tý cũng chẳng đủ gãi ngứa cho hắn.
Hắn bất giác lại nghĩ đến Trương Giai Lạc, bậc thầy pháo súng của riêng hắn.
Mái tóc đỏ dài được buộc thành cái đuôi ngựa mỏng sau gáy, làn da trắng nõn mịn màng nhờ chăm sóc tốt.
Hắn lại nghĩ đến hình ảnh Trương Giai Lạc cơ thể loã lổ, trên thân ửng đỏ những vết roi quất, thở gấp không ngừng.
Mới nghĩ thôi đã quyến rũ quá rồi~
Ừ, lần sau lên giường nên cầm theo cái roi.
Cái Tài Tiệp thấy Tôn Triết Bình không để ý đến cậu thì càng giận.
Chính tại người này mà người anh em tốt của cậu đã bị mang đi. Vậy mà hắn vẫn có thể nhởn nhơ sống với tên nhân tình ẻo lả nhà hắn cho được.
Cậu muốn khiến hắn phải giống như cậu, sống cuộc sống mất người yêu.
Cậu ta nhếch mép, lộ ra chiếc răng khểnh trắng tinh.
-Ông có biết, Bách Hoa Liễu Loạn nhà ông đã bị bắt đi không?
Tôn Triết Bình thực sự không sợ Trương Giai Lạc nhà hắn bị bắt đi cho lắm.
Vì bông hoa của lòng hắn không chỉ là bông hoa cảnh, mà còn là bông hoa có thể nổ.
Ôi, lại nhớ lần giúp đội cảnh sát 301 độ lùng bắt Gia Thế.
Trương Giai Lạc làm nổ cả cái rạp chiếu phim.
May mà hắn không phải gánh chi phí bồi thường, không thì có mà táng gia bại sản.
Nên hắn không tin lời thanh niên này nói đâu.
____________
Vũ Hán
Hai người kia sợ hãi.
Vị trí của Đới Nghiên Kỳ chính là vị trí họ đứng lúc đầu.
Nếu không phải họ nhanh tay là cho xong nhiệm vụ, thì bây giờ họ đã trở thành hai cái xác nát bét.
Đới Nghiên Kỳ bị miếng bê tông nặng chèn nát chân đau đớn kêu lên. Nàng đã không còn cảm nhận được gì ở chân nữa.
Chân nàng, đã bị đè nát.
Người lớn tuổi hơn hoàn hồn trước, vội vã gọi điện.
Mấy phút sau, một đội quân người tiến đến, dùng máy cẩu kéo miếng bê tông đi, cứu Đới Nghiên Kỳ đã ngất xỉu vì đau đớn.
Đôi chân của cô gái đã bị đè nát hoàn toàn, không thể nào cứu được.
Ngay cả Phương Minh Hoa- bác sĩ tốt nhất cảnh cục cũng phải lắc đầu bó tay, cưa đi đôi chân của thiếu nữ này, nếu cô gái không muốn bị hoại tử toàn thân.
Tiêu Thời Khâm đã tỉnh, hắn đã muốn được dẫn đi gặp Đới Nghiên Kỳ.
Cô gái trẻ đang nằm ngủ trên giường bệnh, gương mặt tái nhợt yếu ớt.
Trên người cô gái là một lớp chăn mỏng, nhưng chỉ có một phần thân nổi lên đã chứng minh cho sự thật rằng từ nay về sau Đới Nghiên Kỳ sẽ gắn bó với chiếc xe lăn suốt đời.
Tiêu Thời Khâm nghĩ đây có lẽ là sai lầm lớn nhất của đời hắn.
Gia nhập Lôi Đình, toàn đội gần diệt.
Thích Tiểu Đới, đời sau của Đới Nghiên Kỳ phải gắn liền với xe lăn.
Phải chăng, hắn chính là mệnh sao chổi kia?
Hắn nhìn thấy Đới Nghiên Kỳ từ từ mở mắt.
Cô gái vốn mang vẻ năng động, hoạt bát, nay trông tàn tạ và xanh xao.
Đới Nghiên Kỳ mỉm cười, nụ cười chát chúa.
-Xem ra là nửa đời sau em không thể làm cảnh quan nữa rồi.
Tiêu Thời Khâm nhìn xuống, không dám trả lời. Nhưng rồi, giọng Đới Nghiên Kỳ như mang theo niềm hạnh phúc chán chường, mà hắn biết là do cô gái ấy cô tỏ ra mình ổn.
-Chỉ tiếc là em không có một tấm chồng để chăm sóc em lúc về già rồi.
Tiêu Thời Khâm ngẩng đầu, giọng nói thành khẩn.
-Tiểu Đới, vậy tôi có thể lấy em. Tôi sẽ chăm sóc cho em cả đời.
Đới Nghiên Kỳ nhẹ nhàng nói
-Đội trưởng à...
 

ArimaReijiZen

Người chơi công hội
Bình luận
132
Số lượt thích
351
#31
Zen à, tui chỉ muốn nói cho thím biết là nhờ có thím phần nào tui post thím cũng vào cmt nên tui mới có động lực viết tiếp, chứ không thì Bất Hối sẽ dừng mãi ở phần 1. Nên tui yêu thím nhiều lắm Zen à.
Em nãy đọc bài post...em chưa có khóc nhưng cũng rưng rưng...Yêu Đại Thần nhất, dù có chuyện gì, em vẫn sẽ ủng hộ Đại Thần mà
 

FujisakiMiyuki

Phó bản trăm người
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
76
Số lượt thích
260
Fan não tàn của
Lam Hà
#32
Quả bom được tính là khoảng 2,5 m đường kính, dài khoảng 5 m, theo như nhận định thì bom mới được chế tạo, chứa khoảng 50 cân thuốc nổ TNT, có khả năng làm nổ tan bán kính 5 km quanh quả bom.
Bạn ơi, chỗ này của bạn bị lỗi logic á. Tại với công suất lớn như vậy, chuyện Tiêu đội được Đới Nghiên Kỳ cứu là không thể. Khoảng cách an toàn cho 1kg TNT là 100m , 50 cân là vào khoảng 31kg nên khoảng cách an toàn là tầm 3,1km. Tuy rằng chừng đó là đủ nhưng 1 quả bom thường có tốc độ nổ là m/s , với gió mạnh và mảnh đạn. Đới Nghiên Kỳ là một cô gái, dù cho đã trải qua huấn luyện đặc thù thì khả năng cô ấy chạy được hơn 3km/s là phi lý. Vđv nhanh nhất thế giới cũng mới gần 11m/s thôi , đấy là người ta có được địa điểm thích hợp và trang phục hợp. Còn Đới Nghiên Kỳ đang mặt trang phục đặc biệt - không tiện di chuyển và nơi phát hiện bom hẳn là không thẳng như đường đua, điều này gây khó khăn cho bất cứ ai.
Thêm nữa, tuy rằng đây là đồng nhân nên mọi người cũng có cơ sở trước về nhân vật nhưng với các bản AU thì bản nên miêu tả kĩ hơn, đặc biệt với thể loại hành động như vậy. Chuyện Tiêu đội tin tưởng Tiểu Đới dễ dàng như vậy không tạo tạo được chiều sâu cho nhân vật và plot.
Khi Tiêu đội nói muốn nghỉ việc với Phùng cục cũng quá mờ nhạt. Bởi nơi Tiêu đội đang ở là một trong 10 đội đặc biệt. Chuyện thi vào và trở thành đội trưởng khó khăn và gian khổ hơn bình thường rất nhiều, cảnh cục đặc biệt có kha kháchương trình huấn luyện khá tương đồng với đặc công ( đa số ưu tú đều tuyển chọn từ đây mà) nên chuyện được chọn đã không dễ há Tiêu đội lại buông tay dễ dàng như vậy ?
Đoạn bạn viết Chu đội đi theo Tôn Tường khá khó hiểu. Ở trên ghi chỉ có một mình Giang Ba Đào hiểu được Chu Trạch Khải nhưng ở dưới lại viết Chu Trạch Khải muốn Tôn Tường hiểu - điều này như kiểu đạp cho câu trước không ngẩng lên được ấy.
Hơn nữa, bạn không nên dìm các nhân vật như vậy. Mình hiểu bạn muốn nếu bật hai nữ thần của TCCT nhưng cũng không nên dìm Đường Nhu như vậy, chưa kể tới Tiểu Nhu là diện thanh cao điềm tĩnh - điển hình của tiểu thư khuê các. Khi đứng với hai người kia tuyệt đối không bị nép vế như bạn tả được đâu, kiểu mỗi người mỗi vẻ ấy. Ngoài Đường Nhu thì còn có Chu Trạch Khải, Ngô Minh, Sở Vân Tú cũng bị bạn gián tiếp dìm. Chu Trạch Khải là bí thư cấp cao nhưng lại bỏ việc không lý do trong khi cậu ấy biêtt phó bí thư của mình không ở đó nghe có hơi vô trách nghiệm không bạn ? Tại với cương vị như vậy, có một số chuyện không phải cứ muốn là được . Ngô Minh cũng vậy, ngang nhiên chơi game trong giờ làm việc với lý do Giang phó đã về. Nghe thực sự rất vô kỷ luật và mất cảm tình vì nếu đó là không phải tác phong của một người làm công chức nên có, đây còn là cấp cao. Sở Vân Tú cũng chơi game trong khi mọi chuyện còn chưa tỏ ngỏ, gặp gỡ và đi chơi khi thời gian tra án vẫn còn. Mình không phản đối chuyện dù bận rộn cũng nên giải trí nhưng trong tình huống của họ, liệu có thực sự hợp lý? Một pháp y có nhiều vai trò trong việc phán đoán và tra án và một lãnh đạo tốt thì mới tránh được cảnh “ thượng bất chính hạ tắc loạn”.
Văn phong của bạn cũng không ổn, lúc dài lúc ngắn lại không rõ ý. Có những chỗ bạn nên thêm chi tiết nhưng có chỗ lại thừa, ngôn từ cũng chưa tinh tế nữa nên hơi lãng phí cảnh. Có những đoạn bạn nói nhưng lại không khiến người đọc thấy thuyết phục ( AU thì không bê hết chính văn vào được) nên thấy rất hụt và khó hiểu. Một số chỗ là lời nói nhưng bạn lại viết liền cả phần hành động của nhân vật vào đó rồi tiếp sau lại là lời nói, vụ này dễ gây loạn nên mong bạn lưu ý . Nếu câu văn quá ngắn thì nên thống nhất dùng “..” thay cho “-“ để biểu thị sẽ ổn và đỡ loạn cho cả bạn lẫn người đọc á.
Một điều nhỏ nữa là bạn nên để để pairing ở trên pic đầu vì có một số người ( như mình ) không thể đọc về đôi họ không ship dù chỉ một chút xíu xíu nên việc này sẽ giúp tránh một ít rắc rối về sau.
Mình chỉ góp ý trên ý kiến cá nhân, mong bạn hiểu và tiếp tục củng cố đứa con tinh thần của mình cũng như cho fandom
 

ArimaReijiZen

Người chơi công hội
Bình luận
132
Số lượt thích
351
#33
ĐẠI THẦN...HÃY NHÌN TIỂU NHÂN NÀY...NHÌN CON MẮT CHÂN THÀNH VÀ THÈM THUỒNG BẤT HỐI CỦA NGÀI NÀY
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,324
Số lượt thích
5,137
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#34
Mịa.... em nghỉ đọc đây. Dám end là toàn dân chết sạch lắm !!!
 

ArimaReijiZen

Người chơi công hội
Bình luận
132
Số lượt thích
351
#37
AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA
Thấy có thông báo tưởng Đại Thần có chap mới chứ...
*lệ chảy đầy mặt*
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,324
Số lượt thích
5,137
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#38

Người yêu Giang phó

Farm exp kiếm sống
Bình luận
60
Số lượt thích
108
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Giang Ba Đào <3
#39
Sở Vân Tú hắc hoá...
12.
Đới Nghiên Kỳ ngồi bên giường bệnh, ánh nắng chiều phủ lên gương mặt trẻ trung, nhuốm nó sang màu đỏ.
-Đội trưởng, cảm ơn anh. Nhưng mà, em hiện tại... không xứng làm vợ anh.
Tiêu Thời Khâm nhìn cô gái trẻ trước mắt, trong lòng ngổn ngang vạn phần. Đấy là lỗi của hắn. Đới Nghiên Kỳ chỉ mới là thực tập sinh của đội Lôi Đình, nếu không phải lúc đó đi cùng hắn, thì chân cô gái đâu có ra nông nỗi này.
-Với lại, em cũng đâu có hối hận đâu.
Đới Nghiên Kỳ nói tiếp, rồi cô gái mỉm cười, nụ cười cố tỏ ra vui vẻ mà không che lấp nổi sự đau đớn bi ai của cô gái.
Tiêu Thời Khâm không nói gì nữa. Hắn biết những gì hắn nói chỉ càng khiến Đới Nghiên Kỳ thêm đau lòng.
...
Tiêu Thời Khâm ở lại đến hết giờ thăm bệnh rồi mới về.
Trời đã vào thu, không khí cũng dần trở nên lạnh lẽo. Một cơn gió mạnh lướt qua, hắn rùng mình.
-Tiêu Thời Khâm.
Một giọng nói vang lên, trầm ấm.
Hắn đưa mắt nhìn người đã gọi tên mình. Đó là một người đàn ông chừng 25-26 tuổi, cao khoảng 175 cm, tóc màu đen xám, mặc một chiếc áo dạ đen và đội một chiếc mũ phớt cùng màu.
-Có việc gì sao?
Hắn hỏi.
-Anh có muốn thoát ly khỏi cảnh cục không? Chúng tôi có thể giúp anh.
Người đàn ông kia nói.
Với cảm giác được tôi luyện qua bao năm làm cảnh sát, hắn biết đây không phải là điều gì tốt lành.
-Chỉ cần anh ra khỏi cảnh cục, sẽ có ngay một công việc khác dành cho anh, lương đủ cho anh chu cấp vài cô nhân tình đó.
Tiêu Thời Khâm chìm vào suy nghĩ của riêng. Tiền là một vấn đề. Nếu đơn xin thôi việc của hắn được chấp thuận, thì nguồn tiền của hắn sẽ bị chặt đứt.
Nếu như vậy thì hắn sẽ không thể nào nuôi Đới Nghiên Kỳ-người đã trở thành tàn phế.
Nhưng hắn sẽ không ngu mà chấp nhận ngay, nếu như thế, hắn sẽ hơi bị hổ thẹn với danh tâm bẩn của cảnh cục.
Người đối diện hẳn là đã biết quá rõ về hắn, đơn giản thôi, phe áo đen và phe cảnh cục cài nội gián khắp nơi, chút thông tin nho nhỏ như đội trưởng đội Lôi Đình còn chưa phải dạng tối mật để bảo vệ. Chưa nói đến việc bọn kia hoàn toàn đủ rảnh để theo dõi hắn 24/24 giờ thì hắn nghĩ bây giờ hắn mặc quần sịp bông màu gì bọn chúng cũng biết.
Người kia chắc cũng có đầu óc tương đối nhanh nhạy, nhận ra hắn muốn gì, lại tiếp lời.
-Anh chỉ cần đơn giản là đến đầu quân cho Gia Thế, làm một quân sư sau màn.
Hắn nhận ra hắn biết giọng nói này. Một giọng nói quen thuộc, nhưng hắn chưa thể nào nghĩ ra.
Nhưng hắn nghĩ hắn có thể khoanh vùng lại vài người.
Dụ Văn Châu của đội cảnh sát Lam Vũ
Trương Tân Kiệt của hắc bang Bá Đồ
Vương Kiệt Hy của tiệm đông y Vi Thảo
Giang Ba Đào của văn phòng thường trực chính phủ- Luân Hồi
Và Diệp Thu, kẻ vừa mới biến mất khỏi Gia Thế
Là ai?
Hắn có nên chấp nhận?
Đầu não của Tiêu Thời Khâm vận động hết công suất, cuối cùng hắn nghĩ ra một điều.
-Tôi chấp nhận.
________
Sở Vân Tú ngồi trong bóng tối, nghiền ngẫm nhìn từng giọt mưa đập mạnh vào tấm kiếng cửa sổ.
Cạch, cửa mở ra, ánh sáng vàng vọt xuyên qua khe cửa nhỏ, chiếu vào bức tường đối diện. Cô nghe thấy tiếng dép lên lướt trên đất, bước chân càng ngày càng gần cô hơn.
-Tú Tú.
Giọng nữ trong trẻo vang lên, Sở Vân Tú được ôm vào trong lòng bởi một cô gái quen thuộc.
Tô Mộc Chanh đưa hai tay giữ chặt lấy cơ thể mảnh mai của Sở Vân Tú, mái tóc màu nâu cam loà xoà chọc vào cổ của cô.
-Mộc Chanh, cậu lừa tôi.
Sở Vân Tú vô hồn đáp.
Nghe thấy vậy, Tô Mộc Chanh trong vô thức ghì chặt người cô bạn gái gần mình hơn, nhưng hai tay đã trở nên run rẩy.
-Lý Hoa đã chết. Song sinh Thư gia là cậu gài vào Yên Vũ. Đúng không, Mộc Chanh.
Tô Mộc Chanh không nói gì. Cô gái chỉ yên lặng, gắt gao ôm lấy Sở Vân Tú không rời.
Những gì Sở Vân Tú nói không sai, người sai là cô.
Là cô, là người gây ra hết thảy tội nghiệt.
-Này, Mộc Chanh-Sở Vân Tú quay đầu lại, đôi mắt đã sưng đỏ vì khóc- Cậu nói cậu yêu tôi phải không?
-Phải, Tú Tú. -Tô Mộc Chanh đáp lại, đôi môi ôn nhu hôn lấy cặp mắt sưng húp.
Sở Vân Tú lạnh lùng đẩy người Tô Mộc Chanh ra, môi kéo lên tạo thành một nụ cười khó coi.
-Vậy cậu hãy nhảy xuống từ đây đi Mộc Chanh-Cô chỉ ra ngoài cửa sổ- Chứng minh rằng cậu yêu tôi đi Tô Mộc Chanh.
Tô Mộc Chanh mỉm cười.
Cô tiến lại gần cửa sổ, mở nó rộng ra, vừa đủ cho một người nhảy ra.
Cô gái cười khẽ, môi mấp máy như đang nói "tôi-yêu-cậu".
Rồi cô trèo lên bệ cửa sổ, thả mình theo chiều gió, chứng minh cho Sở Vân Tú thấy cái tình yêu vặn vẹo của mình.
 
Last edited:

ArimaReijiZen

Người chơi công hội
Bình luận
132
Số lượt thích
351
#40
GAHH.... *vừa khóc vừa cười* *vừa buồn vừa vui*
 

Bình luận bằng Facebook