<11>
Tô Mộc Tranh nhanh chóng nhắn lại
“ Anh về tới nhà rồi?”
“ Ừ, tới lúc trưa, giờ đang cùng với cha già nhà anh dắt cẩu đi dạo.”
“ Là Tiểu Điểm hả?” Tô Mộc Tranh từng nghe Diệp Tu kể về con chó đó, nó đã sống ở nhà họ được 13 năm rồi.
“ Tiểu Điểm đã chết rồi, mới nuôi một con mới không lâu, anh gọi nó là Đại Điểm.”
Diệp Tu nhanh chóng gửi sang một tấm ảnh, Đại Điểm đang đứng trên mặt tuyết trắng xóa, lè lưỡi, mỉm cười tạo dáng.
Nhìn vào cảnh vật xung quanh thì chắc nó mới được chụp.
“ wow, dễ thương quá đi! Em muốn chạm vào nó.” Các cô gái thường bị thu hút bởi những con vật dễ thương.
“ Đừng bị vẻ ngoài của nó lừa, nó hung hăng lắm, không yên chút nào, chạy đi là hết giữ được, chỉ dắt nó đi dạo thôi mà cũng mệt đến lã người.”
“ Haizz, anh đúng là trạch nam, thiếu rèn luyện quá mà.”
“ Em thông đồng với Diệp Thu đó hả?” Diệp Tu nói không nên lời.
Sau khi Diệp Tu xuống máy bay, Diệp Thu đã lái xe đến sân bay để đón anh. Khi anh về đến nhà, đã là trưa rồi.
Khi nhấn chuông cửa, tay Diệp Tu có chút run nhẹ.
Ngôi nhà này đã lâu mình chưa về rồi.
Chuông reo vài lần thì cánh cửa mở ra, không ngoài dự đoán của Diệp Tu, người đứng sau cánh cửa chính là mẹ Diệp.
Mẹ Diệp thấy Diệp Tu thì rất vui mừng, đôi mắt đang ngấn lệ nói: “ Mẹ chờ nữa ngày rồi, cuối cùng cũng gặp được con. Mau vào đi! nhiều năm vậy rồi, tính ra cũng…”
“Ba, mẹ con về rồi” Diệp Tu cũng xúc động một chút, nhưng chưa đến ba giây thì thấy vị phụ thân đại nhân đi từ trên lầu xuống.
“ Anh đúng là đồ bất hiếu, còn mặt mũi mà quay lại hả!”
“ Đúng vậy đấy, vậy mà còn mặt mũi quay về.” Diệp Thu đứng một bên châm ngòi.
“ Sao lại không có mặt được, mặt con cũng được lắm đấy.” Da mặt của Diệp Tu luôn rất dày.
“ Anh đứng đắn một chút cho tôi.” Ba Diệp nhăn mặt.
“ Đúng vậy đấy, lại dám nói chuyện như thế với ba” Diệp Thu tiếp tục mô kích.
Cuộc hội ngộ gia đình sau nhiều năm giờ biến thành cuộc đấu khẩu giữa hai cha con cộng thêm diễn viên phụ Diệp Thu.
“ Con trai cuối cùng cũng trở về rồi, anh không nói gì tốt đẹp hơn hả?” Mẹ Diệp không hài lòng nhìn chồng mình, sau đó quay qua Diệp Tu nói: “ Đừng nghe ba con nói bậy, thực tế thì ba con đã vui như mở cờ cả ngày hôm qua khi nghe con quay về đấy.”
Ba Diệp cũng không đứng nữa, từ từ ngồi xuống ghế đọc báo. Diệp Tu cũng ngồi xuống cạnh ba, quẹt mũi nói: “ Con biết, nếu ba giận thì giờ chắc đang cầm chổi đuổi đánh con rồi.”
“ Ba, anh muốn ăn đòn kìa!” Diệp Thu tiếp tục ở một bên châm lửa.
Ba Diệp đang đọc báo ngẩng đầu lên nhìn Diệp Tu rồi lại nhìn xuống mặt báo. Diệp Tu bỗng thở phào nhẹ nhõm. Tính khí của cha già giờ tốt hơn rất nhiều so với trước đây.
“ Đừng đứng đó mà mô kích nữa, lo đi lấy nước cho anh con đi.” Mẹ Diệp nói với Diệp Thu.
“ Đi đường mệt lắm phải không? Con uống nước trước, chờ mẹ vào hâm cơm lại. Về nhà muộn quá, cơm canh cũng nguội mất rồi.” Nói xong bà đi vào bếp.
“ Sao mẹ bất công thế?” Diệp Thu lên án, nhưng vẫn đi lấy nước cho Diệp Tu.
Vào bữa ăn, Diệp Tu nhìn món ăn bày sẵn trên bàn, và chuẩn bị đánh chén.
“ Ăn nhiều vào, con gầy đi rất nhiều. Mấy năm nay con đã chịu khổ nhiều rồi, sau này mẹ sẽ nấu nhiều món ngon cho con tẩm bổ.” Mẹ Diệp yêu thương gắp thức ăn vào bát Diệp Tu.
“ Đúng là gầy thật, cả ngày cứ ở nhà, có lo thể dục gì đâu.” Diệp Thu tố cáo.
Không biết liệu Tô Mộc Tranh có khả năng tiên tri đặc biệt hay không, mẹ anh đột nhiên hỏi một câu: “ Con có nhớ chú Lý không?”
“Còn nhớ, làm sao ạ?” Nghe tới đây, Diệp Tu có linh cảm chẳng lành.
“Chú ấy mới có cháu nội vài ngày trước, mẹ nhìn chú ấy mà ghen tị chết đi được.” Mẹ Diệp nói xong rồi thở dài một tiếng: “ Con cũng không còn nhỏ nữa, là lúc thích hợp để tìm bạn gái. Con thích mẫu cô gái thế nào? Qua vài ngày nữa để mẹ thu xếp giới thiệu cho con mấy cô để làm quen.”
Diệp Tu tiếp tục bữa ăn: “ Sao mẹ nghĩ con chưa có bạn gái vậy?”
Diệp Thu đang uống canh, suýt chút thì phun ra: “ Anh đã có bạn gái rồi sao?”
“ Con trai, nếu con có bạn gái rồi thì sao không nói sớm.” Mẹ Diệp ngạc nhiên, rõ ràng mấy ngày trước còn nghe Diệp Thu nói không có mà? Sau đó ngay lập tức mẹ Diệp hỏi liên tiếp mấy câu: “ Cô gái đó thế nào? Quen nhau bao lâu rồi? Hai đứa quen nhau thế nào?”
“ Mẹ có cho con cơ hội để nói hả?” Diệp Tu tiếp tục: “ Là một cô gái xinh đẹp, bọn con quen nhau lâu rồi.”
“ Có phải trong đội của con không? Mẹ nhớ có ba cô, họ đều rất xinh, ai vậy? Tô Mộc Tranh hay là Đường Nhu, không phải là Trần Qủa chứ? Mẹ thấy con có quan hệ rất tốt với Tô Mộc Tranh phải không?”
Diệp Tu hoàn toàn nhập tâm vào bữa ăn.
Diệp Thu nhìn người bên cạnh với vẻ mặt đắc ý: “ Trận chung kết mấy ngày trước, em đã lôi kéo ba mẹ với dì cùng xem trên TV đó. Sao nào? Cảm ơn em đi.”
“ Đúng vậy đấy, mẹ và ba con đều theo dõi. Con trai mẹ thắng rồi. Con còn chưa nói với mẹ về bạn gái của con, cô gái đó là ai vậy?”
Cha Diệp chưa nói lời nào giờ miễn cưỡng nói: “ Để ăn xong rồi nói.”