Hoàn [Diệp Tranh] Em đã bên anh bao năm rồi nhỉ

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,159
Số lượt thích
2,614
Team
Hưng Hân
#61
Ai đó...lấy cho tôi...bịch tiếp máu...*máu mũi chảy*
Vkck đây rồi, ờ mà có H k nhỉ? Chắc là k đâu cặp này thần thánh lắm
Diệp lão anh đẹp hết phần gái là sao? May mà chỉ là cái tay haizzzz
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,324
Số lượt thích
5,137
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#64
Thật chứ nhiều khi 2 đứa này làm tui tưởng chúng nó cưới rồi ấy chứ. Tự nhiên vô phòng ngta mượn giường xem phim, người thì sẵn đồ ăn trong phòng đợi người kia kiểu như hận chưa cho thế giới biết 2 người là của nhau ấy :v


Cơ mà Sở nữ vương xem mắt kìa ai may mắn lọt vào mắt xanh của chị đây :>>
 

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,159
Số lượt thích
2,614
Team
Hưng Hân
#65
Thật chứ nhiều khi 2 đứa này làm tui tưởng chúng nó cưới rồi ấy chứ. Tự nhiên vô phòng ngta mượn giường xem phim, người thì sẵn đồ ăn trong phòng đợi người kia kiểu như hận chưa cho thế giới biết 2 người là của nhau ấy :v


Cơ mà Sở nữ vương xem mắt kìa ai may mắn lọt vào mắt xanh của chị đây :>>
Vkck từ trong tâm khảm r, khỏi cần nghĩ
Cơ mà mong ng kia là lão Hàn cơ haizzzz
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,324
Số lượt thích
5,137
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#66
Vkck từ trong tâm khảm r, khỏi cần nghĩ
Cơ mà mong ng kia là lão Hàn cơ haizzzz
Lầu trên cp mặt ví tiền vs nữ vương ai ăn hiếp nổi :v
 

Normally Insane

Cống hiến cấp cao
Bình luận
363
Số lượt thích
1,181
#67
Nàng chán thì đi tìm chàng chơi. Tưởng chơi cái qué gì? Ai dè chỉ là nàng cặm cụi coi phim cong chàng vùi đầu vào làm việc. Chơi kiểu này có ít chán hơn hem????

Với cô Tranh thì chắc chắn là không? Chỉ cần nàng ở cạnh Tu đã là vui vẻ, thoải mái rồi. Chả cần Tu làm gì, cứ trong tầm mắt Tranh là Tranh hết chán ngay. Từ bé, nàng đã tĩnh tại ngồi xem anh hai và Tu chơi game dù không hiểu gì? Thứ tình cảm ấy của Tranh và Tu thật khiến người ta ganh tỵ. Tự nhiên như nước chảy mây trôi vậy. Eo, tình cảm qá trời lun.
 

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,159
Số lượt thích
2,614
Team
Hưng Hân
#68
Lầu trên cp mặt ví tiền vs nữ vương ai ăn hiếp nổi :v
Chẹp, bả k ăn hiếp ng khác là mừng r ấy
Ai mà vớ dc bả chắc khổ cả đời @@
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,324
Số lượt thích
5,137
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#69
Chẹp, bả k ăn hiếp ng khác là mừng r ấy
Ai mà vớ dc bả chắc khổ cả đời @@
Thật hớt sức quá đớng ! Nữ vương ngta vừa đẹp vừa khí chất như vậy ai hốt dc bả là may phước ms đúng ~~~~
 

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,159
Số lượt thích
2,614
Team
Hưng Hân
#70
Thật hớt sức quá đớng ! Nữ vương ngta vừa đẹp vừa khí chất như vậy ai hốt dc bả là may phước ms đúng ~~~~
K sai, nhưng chỉ đúng vs những ng tầm cỡ lão Hàn hay lão Diệp thôi :D
Tưởng tượng là tiểu Lý coi, đảm bảo diễn tròn vai thập nhị tứ hiếu phu, ngày ngày bưng cơm rót nc vợ ns phải nghe haizzzz...đủ hiểu...
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,324
Số lượt thích
5,137
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#71
K sai, nhưng chỉ đúng vs những ng tầm cỡ lão Hàn hay lão Diệp thôi :D
Tưởng tượng là tiểu Lý coi, đảm bảo diễn tròn vai thập nhị tứ hiếu phu, ngày ngày bưng cơm rót nc vợ ns phải nghe haizzzz...đủ hiểu...
Lý Hoa á hả ? Có khi thế thật ~~~
 

You don't smile

Cống hiến cấp cao
Bình luận
257
Số lượt thích
1,371
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tranh
#72
<18>

Tô Mộc Tranh duỗi tay ra. Diệp Tu nắm lấy tay cô và bắt đầu cắt tỉa cẩn thận. Anh dùng cái bấm cắt móng tay ở độ dài thích hợp, sau đó lại dùng dũa dũa lại móng tay để móng được mướt hơn.

Cắt móng tay cho người khác không giống như làm cho mình. Nếu không cẩn thận sẽ làm họ bị thương. Chuyển động của Diệp Tu rất điêu luyện, rõ ràng là rất có kinh nghiệm.

Chẳng bao lâu, móng tay Tô Mộc Tranh đã được cắt xong, mỗi móng có chiều dài gần bằng nhau, hình dáng cũng rất tròn.

“ Xong rồi.” Diệp Tu nói.

“ Cắt đẹp lắm!” Tô Mộc Tranh ngắm tay mình khên ngợi.

“ Tất nhiên.” Diệp Tu hỏi: “ Có muốn cắt luôn móng chân không?”

Tô Mộc Tranh nhìn vào chân mình. Có vẻ như cũng lâu rồi chưa cắt nó, trông nó cũng hơi dài.

“ Thợ nail Diệp cắt luôn cho em đi.”

“ Đưa chân qua đây.” Diệp Tu chuyển qua ngồi đối diện với Tô Mộc Tranh.

“ Nói trước, không được cù em đâu đấy, nếu không hậu quả tự chịu.” Tô Mộc Tranh cảnh báo.

“ Yên tâm, không cù em đâu.” Diệp Tu cười nói.

Anh ấy cũng không có ý định này. Lỡ mà Tô Mộc Tranh di chuyển bậy bạ thì sẽ rất rắc rối khi cắt.

“ Nhớ đấy.” Tô Mộc Tranh nhấn mạnh lần nữa rồi đưa chân ra đặt lên chân anh.

“ Em có sơn móng chân hả?” Diệp Tu chú ý thấy móng chân cô có sơn màu vàng chanh. Da cô ấy trắng nên rất hợp với mấy màu tươi sáng như vậy.

Tô Mộc Tranh lắc lư ngón chân tự hào: “ Vâng, đẹp không?”

“ Cũng được, nhưng anh thấy màu đỏ trước em sơn đẹp hơn” Diệp Tu hỏi.

Tô Mộc Tranh ngẫm nghĩ rồi hỏi lại: “ Màu đỏ dưa hấu hả?”

“ Chắc thế.” Diệp Tu tỏ vẻ không chắc chắn. có Chúa mới biết làm thế nào để người phụ nữ có thể nhớ và phân biệt giữa các màu đỏ san hô, đỏ dưa hấu, đỏ anh đào,.. trong mắt anh, tất cả đều được gọi là màu đỏ.

“ Vậy thì lần sau em sơn màu đó vậy.” Tô Mộc Tranh nói xong rồi quay lên xem phim tiếp. Diệp Tu cúi đầu xuống cẩn thận cắt móng chân cho cô.

Mười phút sau.

“ Xong việc rồi.” Khi Diệp Tu thu lại mấy móng đã được cắt thì ngón tay vô tình chạm vào lòng bàn chân của Tô Mộc Tranh.

“ A, nhột quá.” Tô Mộc Tranh hét lên vô tình rút chân lại và váy ngủ cũng bị kéo lên theo chuyển động của chân. Nhưng Tô Mộc Tranh đang xen phim nên không chú ý.

Cảnh xuân hiện ra.

Làm ơn! Kéo váy em xuống đi!Đến con nít còn thấy mất máu đấy! Huống chi anh đây chuẩn men chính hiệu. Diệp Tu đang gào thét trong lòng.

Tô Mộc Tranh hoàn toàn không để ý đến. Bộ phim đang tới hồi gay cấn, cô ấy rất tập trung vào phim.

Thực tế thì váy ngủ của cô không phải là ngắn, nếu thay đổi chỗ ngồi thì sẽ không nhìn thấy, nhưng vị trí địa lý của Diệp Tu bây giờ quá tốt, không nhìn cũng tự đập vào mắt.

Một phút trôi qua rồi.

Cảnh xuân vẫn chưa tắt.

Diệp Tu mặt dày vô đối nhưng cũng không chịu nổi nữa, nghiêm túc mở miệng nhắc nhở: “ Cẩn thận chút, lộ hàng rồi kìa.”

“A!” Nghe Diệp Tu nói, Tô Mộc Tranh nhìn xuống thấy vậy, vội vàng kéo váy xuống.

“ Khụ khụ…” Diệp Tu ho lên hai tiếng, cố gắng không nghĩ tới cảnh vừa rồi.

Dù sao thì móng tay, móng chân đã cắt xong rồi, Diệp Tu ngồi bên cạnh Tô Mộc Tranh để cùng để xem phim.

Nữ chính trong phim đã nhiều lần thất bại trong tình yêu, khi cô sắp tuyệt vọng thì gặp được người đàn ông tốt. Cô hy vọng rằng đó sẽ là người đàn ông cuối cùng của đời mình.

Rồi một ngày nọ, cô thấy nam chính đi với một người phụ nữ khác nên hiểu lầm mối quan hệ giữa hai người đó, vì thế cô đã rời khỏi anh ta.

“ Người phụ nữ này đúng là ngốc mà.” Diệp Tu lại phán như mọi khi.

“ Đúng thế đấy.” Tô Mộc Tranh gật đầu đồng ý. Đối với người mình yêu lại chẳng cho người ta một chút tin tưởng nào.

Hiểu lầm giữa hai người cuối cùng cũng được hóa giải, nữ chính cảm động đến rơi lệ. Nam chính ôm nữ chính, hai người hôn nhau dưới ánh hoàng hôn.

Đó là nụ hôn Pháp rất lãng mạn.

Nó kéo dài rất lâu.

Sau hai mươi giây, hai người đó vẫn còn hôn nhau và không có dấu hiệu ngừng lại, đã thế lại còn chiếu đến cận cảnh nữa chứ.

Tô Mộc Tranh quay đầu đi, lại vừa đúng lúc Diệp Tu quay đầu lại. Không biết có phải vì ánh đèn không mà mắt anh đột nhiên sáng rực.

Diệp Tu nhớ lại nụ hôn lần trước, hiện tại anh ấy rất muốn thử lại lần nữa.
 

You don't smile

Cống hiến cấp cao
Bình luận
257
Số lượt thích
1,371
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tranh
#73
<19>

Diệp Tu nhẹ nhàng nắm cổ tay Tô Mộc Tranh. Khoảng cách giữa hai người đang dần rút ngắn lại, và họ đủ gần để cảm nhận hơi thở của người kia, nặng nề và rối loạn, hơi ấm trên mặt, không thể giải thích được.

Nếu Tô Mộc Tranh không đoán được Diệp Tu tiếp theo sẽ làm gì thì kinh nghiệm mấy năm xem phim biến thành số không. Tim cô giờ đang đập điên loạn, não cũng rơi vào hỗn loạn luôn.

Nụ hôn cuối cùng cũng rơi xuống đặt lên môi cô.

Nụ hôn vừa quen thuộc lại vừa xa lạ.

Thực ra thì Diệp Tu cũng không có kinh nghiệm trong việc hôn, nhưng anh ấy có kiên nhẫn và có thể cố gắng từ từ.

Mùi vị của son dưỡng môi không giống như lần trước.

Ngoài việc có cảm giác mềm mại và ẩm ướt khi môi kề môi thì TôMộc Tranh hoàn toàn bị choáng ngợp.

Giống như lần trước, cô vô tình muốn trốn chạy, nhưng lại không có nơi nào để trốn. Phía sau cô là đồng chăn và gối, còn tay Diệp Tu thì đang ôm lấy cô. Cô ấy chỉ đành cắn môi lại phản kháng, nhưng người lại cứ đờ ra.

Với cái kiểu phản kháng này thì Diệp Tu có chút bất lực.

“ Đừng sợ.” Anh thì thầm bên tai.

Sợ? Mình sợ gì cơ chứ? Tô Mộc Tranh cũng không rõ cô đang muốn trốn chạy cái gì. Đối với những người yêu nhau thì hôn nhau chẳng phải rất bình thường sao?

Người yêu…

Cô với Diệp Tu là người yêu mà.

Tô Mộc Tranh cuối cùng cũng hiểu ra, có lẽ cô ấy chưa thích ứng được với mối quan hệ này, nhưng cô ấy sẽ cố gắng tích cực hơn.

Tình yêu là vấn đề của hai người, không phải chỉ cần một bên cố gắng là được.

Cơ thể cứng đờ nay đã thư giãn hơn một chút.

Tô Mộc Tranh bắt đầu đáp lại.

Khi chìm đắm trong nụ hôn thì rất dễ bối rối. Vì hai người đều là tân binh trong lĩnh vực này nên chẳng có mấy kĩ thuật. Nhưng họ đang cố gắng khám phá, trêu chọc nhau.

Khi họ tách ra, cả hai đều thở dốc. Khuôn mặt Tô Mộc Tranh hiện đang đỏ mặt vùi vào đống chăn. Tinh thần cô giờ đang rất hoang mang.

Tay Diệp Tu đang chống hai bên, nhìn xuống Tô Mộc Tranh đang nằm dưới thân. Cô ấy đang thở dốc, cơ thể hơi run.

Mỗi phản ứng nhỏ nhặt đều đã nằm trong tầm mắt. Diệp Tu rất hài lòng với điều này. Anh bắt đầu không còn hài lòng với nụ hôn đơn giản nữa và cảm thấy mình nên thử ở một nơi khác.

Anh vén tóc trên mặt Tô Mộc Tranh ra sau, lần nữa đặt nụ hôn xuống, kéo dài từ đôi môi đến cái cổ thon thả rồi tới vành tai cô, nhẹ nhàng cắn nó.

Bức tường phòng thủ của cơ thể bị phá vỡ, những nơi nụ hôn đi qua như có dòng nước trực tiếp chảy lên não.

Cảm giác này trước đây chưa từng trải qua lần nào, khiến Tô Mộc Tranh cảm thấy rất bỡ ngỡ.

Cô rất ngỡ ngàng và muốn ôm lấy vật gì đó để ngăn cơ thể khỏi sự run rẩy này.

Tô Mộc Tranh vươn tay ôm lấy Diệp Tu, đây là thứ duy nhất cô có thể ôm lúc này.

Không thể nói rằng Diệp Tu không có phản ứng sinh lý được, anh ấy chỉ kiềm chế mình để làm nhiều việc hơn. Dây váy ngủ trên vai Tô Mộc Tranh đã trượt xuống dưới cánh tay, lộ ra bờ vai hoàn mỹ. Dưới xương quai xanh mảnh mai, bộ ngực đã lờ mờ hiện ra.

Máu của Diệp Tu dâng lên, và có vẻ như anh không thể dừng lại được nữa.

“ Cốc cốc cốc” tiếng gõ cửa phá đám vang lên tựa như tiếng sét giữa bầu trời xanh.

Cái đệch!!!!!!!

Diệp Tu không thể diễn tả được tâm trạng của mình lúc này, anh ấy thậm chí muốn cầm cái bấm móng tay ra bấm nát luôn trái tim của thằng nào con nào đã phá hỏng chuyện tốt của anh.

“ Diệp Tu, Mộc Mộc có ở đây không?” Tiếng Sở Vân Tú từ bên ngoài.

Hai người xấu hổ đứng dậy khỏi giường.

“ Tôi không tìm thấy cô ấy, điện thoại cô ấy lại để trong phòng.” Sở Vân Tú tiếp tục nói.

“ Mình ở đây. Vân Tú… cậu chờ mình một lát.” Tô Mộc Tranh hô lên, sửa sang lại mái tóc đang rối với chiếc váy ngủ đang xộc xệch, rồi chạy ra mở cửa.

Sở Vân Tú nhìn thấy bộ dạng hai người họ thế là nhanh chóng hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Toi rồi toi rồi! Diệp Tu chắc chắn sẽ trả thù! Ai kêu mày gõ cửa làm gì hả! Sở Vân Tú đang hối hận muôn vàng, những đã quá trễ rồi.

Khuôn mặt Diệp Tu lúc này khiến cô thực sự tin rằng mình đã thu hút thù hận của Boss đệ nhất lịch sử vinh quang.

Bây giờ, so với việc nhận lỗi thì chuồng chính là thượng sách.

“ Hì hì, người ở đây thì tốt rồi. hai người cứ chơi tự nhiên, tôi về phòng đây.” Sở Vân Tú nói xong là đi luôn, cứ như lửa sắp dính mông tới nơi.

“ Mình… mình cũng về.” Tô Mộc Tranh chạy theo Vân Tú.

Diệp Tu nhìn bóng lưng hai người,tuyệt vọng ngã xuống giường.

Tối nay cô đơn một mình rồi.

Một đêm khó ngủ đây.
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,324
Số lượt thích
5,137
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#74
<18>

Tô Mộc Tranh duỗi tay ra. Diệp Tu nắm lấy tay cô và bắt đầu cắt tỉa cẩn thận. Anh dùng cái bấm cắt móng tay ở độ dài thích hợp, sau đó lại dùng dũa dũa lại móng tay để móng được mướt hơn.

Cắt móng tay cho người khác không giống như làm cho mình. Nếu không cẩn thận sẽ làm họ bị thương. Chuyển động của Diệp Tu rất điêu luyện, rõ ràng là rất có kinh nghiệm.

Chẳng bao lâu, móng tay Tô Mộc Tranh đã được cắt xong, mỗi móng có chiều dài gần bằng nhau, hình dáng cũng rất tròn.

“ Xong rồi.” Diệp Tu nói.

“ Cắt đẹp lắm!” Tô Mộc Tranh ngắm tay mình khên ngợi.

“ Tất nhiên.” Diệp Tu hỏi: “ Có muốn cắt luôn móng chân không?”

Tô Mộc Tranh nhìn vào chân mình. Có vẻ như cũng lâu rồi chưa cắt nó, trông nó cũng hơi dài.

“ Thợ nail Diệp cắt luôn cho em đi.”

“ Đưa chân qua đây.” Diệp Tu chuyển qua ngồi đối diện với Tô Mộc Tranh.

“ Nói trước, không được cù em đâu đấy, nếu không hậu quả tự chịu.” Tô Mộc Tranh cảnh báo.

“ Yên tâm, không cù em đâu.” Diệp Tu cười nói.

Anh ấy cũng không có ý định này. Lỡ mà Tô Mộc Tranh di chuyển bậy bạ thì sẽ rất rắc rối khi cắt.

“ Nhớ đấy.” Tô Mộc Tranh nhấn mạnh lần nữa rồi đưa chân ra đặt lên chân anh.

“ Em có sơn móng chân hả?” Diệp Tu chú ý thấy móng chân cô có sơn màu vàng chanh. Da cô ấy trắng nên rất hợp với mấy màu tươi sáng như vậy.

Tô Mộc Tranh lắc lư ngón chân tự hào: “ Vâng, đẹp không?”

“ Cũng được, nhưng anh thấy màu đỏ trước em sơn đẹp hơn” Diệp Tu hỏi.

Tô Mộc Tranh ngẫm nghĩ rồi hỏi lại: “ Màu đỏ dưa hấu hả?”

“ Chắc thế.” Diệp Tu tỏ vẻ không chắc chắn. có Chúa mới biết làm thế nào để người phụ nữ có thể nhớ và phân biệt giữa các màu đỏ san hô, đỏ dưa hấu, đỏ anh đào,.. trong mắt anh, tất cả đều được gọi là màu đỏ.

“ Vậy thì lần sau em sơn màu đó vậy.” Tô Mộc Tranh nói xong rồi quay lên xem phim tiếp. Diệp Tu cúi đầu xuống cẩn thận cắt móng chân cho cô.

Mười phút sau.

“ Xong việc rồi.” Khi Diệp Tu thu lại mấy móng đã được cắt thì ngón tay vô tình chạm vào lòng bàn chân của Tô Mộc Tranh.

“ A, nhột quá.” Tô Mộc Tranh hét lên vô tình rút chân lại và váy ngủ cũng bị kéo lên theo chuyển động của chân. Nhưng Tô Mộc Tranh đang xen phim nên không chú ý.

Cảnh xuân hiện ra.

Làm ơn! Kéo váy em xuống đi!Đến con nít còn thấy mất máu đấy! Huống chi anh đây chuẩn men chính hiệu. Diệp Tu đang gào thét trong lòng.

Tô Mộc Tranh hoàn toàn không để ý đến. Bộ phim đang tới hồi gay cấn, cô ấy rất tập trung vào phim.

Thực tế thì váy ngủ của cô không phải là ngắn, nếu thay đổi chỗ ngồi thì sẽ không nhìn thấy, nhưng vị trí địa lý của Diệp Tu bây giờ quá tốt, không nhìn cũng tự đập vào mắt.

Một phút trôi qua rồi.

Cảnh xuân vẫn chưa tắt.

Diệp Tu mặt dày vô đối nhưng cũng không chịu nổi nữa, nghiêm túc mở miệng nhắc nhở: “ Cẩn thận chút, lộ hàng rồi kìa.”

“A!” Nghe Diệp Tu nói, Tô Mộc Tranh nhìn xuống thấy vậy, vội vàng kéo váy xuống.

“ Khụ khụ…” Diệp Tu ho lên hai tiếng, cố gắng không nghĩ tới cảnh vừa rồi.

Dù sao thì móng tay, móng chân đã cắt xong rồi, Diệp Tu ngồi bên cạnh Tô Mộc Tranh để cùng để xem phim.

Nữ chính trong phim đã nhiều lần thất bại trong tình yêu, khi cô sắp tuyệt vọng thì gặp được người đàn ông tốt. Cô hy vọng rằng đó sẽ là người đàn ông cuối cùng của đời mình.

Rồi một ngày nọ, cô thấy nam chính đi với một người phụ nữ khác nên hiểu lầm mối quan hệ giữa hai người đó, vì thế cô đã rời khỏi anh ta.

“ Người phụ nữ này đúng là ngốc mà.” Diệp Tu lại phán như mọi khi.

“ Đúng thế đấy.” Tô Mộc Tranh gật đầu đồng ý. Đối với người mình yêu lại chẳng cho người ta một chút tin tưởng nào.

Hiểu lầm giữa hai người cuối cùng cũng được hóa giải, nữ chính cảm động đến rơi lệ. Nam chính ôm nữ chính, hai người hôn nhau dưới ánh hoàng hôn.

Đó là nụ hôn Pháp rất lãng mạn.

Nó kéo dài rất lâu.

Sau hai mươi giây, hai người đó vẫn còn hôn nhau và không có dấu hiệu ngừng lại, đã thế lại còn chiếu đến cận cảnh nữa chứ.

Tô Mộc Tranh quay đầu đi, lại vừa đúng lúc Diệp Tu quay đầu lại. Không biết có phải vì ánh đèn không mà mắt anh đột nhiên sáng rực.

Diệp Tu nhớ lại nụ hôn lần trước, hiện tại anh ấy rất muốn thử lại lần nữa.


Đọc cười xỉu xỉu. Trời ạ cứu tôi =)))
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,324
Số lượt thích
5,137
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#75
<19>

Diệp Tu nhẹ nhàng nắm cổ tay Tô Mộc Tranh. Khoảng cách giữa hai người đang dần rút ngắn lại, và họ đủ gần để cảm nhận hơi thở của người kia, nặng nề và rối loạn, hơi ấm trên mặt, không thể giải thích được.

Nếu Tô Mộc Tranh không đoán được Diệp Tu tiếp theo sẽ làm gì thì kinh nghiệm mấy năm xem phim biến thành số không. Tim cô giờ đang đập điên loạn, não cũng rơi vào hỗn loạn luôn.

Nụ hôn cuối cùng cũng rơi xuống đặt lên môi cô.

Nụ hôn vừa quen thuộc lại vừa xa lạ.

Thực ra thì Diệp Tu cũng không có kinh nghiệm trong việc hôn, nhưng anh ấy có kiên nhẫn và có thể cố gắng từ từ.

Mùi vị của son dưỡng môi không giống như lần trước.

Ngoài việc có cảm giác mềm mại và ẩm ướt khi môi kề môi thì TôMộc Tranh hoàn toàn bị choáng ngợp.

Giống như lần trước, cô vô tình muốn trốn chạy, nhưng lại không có nơi nào để trốn. Phía sau cô là đồng chăn và gối, còn tay Diệp Tu thì đang ôm lấy cô. Cô ấy chỉ đành cắn môi lại phản kháng, nhưng người lại cứ đờ ra.

Với cái kiểu phản kháng này thì Diệp Tu có chút bất lực.

“ Đừng sợ.” Anh thì thầm bên tai.

Sợ? Mình sợ gì cơ chứ? Tô Mộc Tranh cũng không rõ cô đang muốn trốn chạy cái gì. Đối với những người yêu nhau thì hôn nhau chẳng phải rất bình thường sao?

Người yêu…

Cô với Diệp Tu là người yêu mà.

Tô Mộc Tranh cuối cùng cũng hiểu ra, có lẽ cô ấy chưa thích ứng được với mối quan hệ này, nhưng cô ấy sẽ cố gắng tích cực hơn.

Tình yêu là vấn đề của hai người, không phải chỉ cần một bên cố gắng là được.

Cơ thể cứng đờ nay đã thư giãn hơn một chút.

Tô Mộc Tranh bắt đầu đáp lại.

Khi chìm đắm trong nụ hôn thì rất dễ bối rối. Vì hai người đều là tân binh trong lĩnh vực này nên chẳng có mấy kĩ thuật. Nhưng họ đang cố gắng khám phá, trêu chọc nhau.

Khi họ tách ra, cả hai đều thở dốc. Khuôn mặt Tô Mộc Tranh hiện đang đỏ mặt vùi vào đống chăn. Tinh thần cô giờ đang rất hoang mang.

Tay Diệp Tu đang chống hai bên, nhìn xuống Tô Mộc Tranh đang nằm dưới thân. Cô ấy đang thở dốc, cơ thể hơi run.

Mỗi phản ứng nhỏ nhặt đều đã nằm trong tầm mắt. Diệp Tu rất hài lòng với điều này. Anh bắt đầu không còn hài lòng với nụ hôn đơn giản nữa và cảm thấy mình nên thử ở một nơi khác.

Anh vén tóc trên mặt Tô Mộc Tranh ra sau, lần nữa đặt nụ hôn xuống, kéo dài từ đôi môi đến cái cổ thon thả rồi tới vành tai cô, nhẹ nhàng cắn nó.

Bức tường phòng thủ của cơ thể bị phá vỡ, những nơi nụ hôn đi qua như có dòng nước trực tiếp chảy lên não.

Cảm giác này trước đây chưa từng trải qua lần nào, khiến Tô Mộc Tranh cảm thấy rất bỡ ngỡ.

Cô rất ngỡ ngàng và muốn ôm lấy vật gì đó để ngăn cơ thể khỏi sự run rẩy này.

Tô Mộc Tranh vươn tay ôm lấy Diệp Tu, đây là thứ duy nhất cô có thể ôm lúc này.

Không thể nói rằng Diệp Tu không có phản ứng sinh lý được, anh ấy chỉ kiềm chế mình để làm nhiều việc hơn. Dây váy ngủ trên vai Tô Mộc Tranh đã trượt xuống dưới cánh tay, lộ ra bờ vai hoàn mỹ. Dưới xương quai xanh mảnh mai, bộ ngực đã lờ mờ hiện ra.

Máu của Diệp Tu dâng lên, và có vẻ như anh không thể dừng lại được nữa.

“ Cốc cốc cốc” tiếng gõ cửa phá đám vang lên tựa như tiếng sét giữa bầu trời xanh.

Cái đệch!!!!!!!

Diệp Tu không thể diễn tả được tâm trạng của mình lúc này, anh ấy thậm chí muốn cầm cái bấm móng tay ra bấm nát luôn trái tim của thằng nào con nào đã phá hỏng chuyện tốt của anh.

“ Diệp Tu, Mộc Mộc có ở đây không?” Tiếng Sở Vân Tú từ bên ngoài.

Hai người xấu hổ đứng dậy khỏi giường.

“ Tôi không tìm thấy cô ấy, điện thoại cô ấy lại để trong phòng.” Sở Vân Tú tiếp tục nói.

“ Mình ở đây. Vân Tú… cậu chờ mình một lát.” Tô Mộc Tranh hô lên, sửa sang lại mái tóc đang rối với chiếc váy ngủ đang xộc xệch, rồi chạy ra mở cửa.

Sở Vân Tú nhìn thấy bộ dạng hai người họ thế là nhanh chóng hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Toi rồi toi rồi! Diệp Tu chắc chắn sẽ trả thù! Ai kêu mày gõ cửa làm gì hả! Sở Vân Tú đang hối hận muôn vàng, những đã quá trễ rồi.

Khuôn mặt Diệp Tu lúc này khiến cô thực sự tin rằng mình đã thu hút thù hận của Boss đệ nhất lịch sử vinh quang.

Bây giờ, so với việc nhận lỗi thì chuồng chính là thượng sách.

“ Hì hì, người ở đây thì tốt rồi. hai người cứ chơi tự nhiên, tôi về phòng đây.” Sở Vân Tú nói xong là đi luôn, cứ như lửa sắp dính mông tới nơi.

“ Mình… mình cũng về.” Tô Mộc Tranh chạy theo Vân Tú.

Diệp Tu nhìn bóng lưng hai người,tuyệt vọng ngã xuống giường.

Tối nay cô đơn một mình rồi.

Một đêm khó ngủ đây.


SỞ NỮ VƯƠNG !!!!!! EM NỠ LÒNG NÀO ĐẾN ĐÚNG LÚC VẬY ?

Em chính thức gây thù hận vs thần Vinh Quang rồi há há há
 

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,159
Số lượt thích
2,614
Team
Hưng Hân
#76
Không hiểu sao thấy Vân Tú đến mình lại thấy nhẹ nhõm :unsure:
Nên là một khung cảnh lạng mạng hơn, thời gian đầy đủ hơn và chín muồi hơn
Cơ mà Sở đội, cầu cho cô siêu thoát :sneaky::sneaky:
 

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,159
Số lượt thích
2,614
Team
Hưng Hân
#77
SỞ NỮ VƯƠNG !!!!!! EM NỠ LÒNG NÀO ĐẾN ĐÚNG LÚC VẬY ?

Em chính thức gây thù hận vs thần Vinh Quang rồi há há há
Đúng lúc lắm lắm á, boss chuẩn bị đỏ máu rùi :3
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,324
Số lượt thích
5,137
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#78
Không hiểu sao thấy Vân Tú đến mình lại thấy nhẹ nhõm :unsure:
Nên là một khung cảnh lạng mạng hơn, thời gian đầy đủ hơn và chín muồi hơn
Cơ mà Sở đội, cầu cho cô siêu thoát :sneaky::sneaky:
Tức ý thím là phải cho vào chỗ lãng mạng hoành tráng lệ chuẩn bị chu đáo hơn là chỗ này hả :v
 

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,159
Số lượt thích
2,614
Team
Hưng Hân
#79
Chuẩn
Tức ý thím là phải cho vào chỗ lãng mạng hoành tráng lệ chuẩn bị chu đáo hơn là chỗ này hả :v
Hoa hồng rượu Pháp không thì cũng phải váy trắng comle không thì váy đỏ tân hôn hoặc hotel bên bờ biển chớ, ntn là k dc, k xứng vs nữ thần chút nào
 

Bình luận bằng Facebook