- Bình luận
- 1,324
- Số lượt thích
- 5,137
- Location
- Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
- Team
- Luân Hồi
- Fan não tàn của
- Đội phó LM ~~~
<23>
“ Anh đang xem lại video hả?” Tô Mộc Tranh thấy trên máy tính đang dừng.
“ Ừ, là trận replay hồi chiều.” Diệp Tu nói rồi ngồi xuống trước máy tính.
“ Em xem với anh.” Tô Mộc Tranh kéo ghế qua ngồi cạnh Diệp Tu.
“ Ừ.” Diệp Tu xem lại, nhân tiện nói về tư duy chiến thuật trong game.
Mặc dù Tô Mộc Tranh là tuyển thủ xuất sắc nhưng về vấn đề chiến thuật thì con rất nhiều thứ cần học hỏi. Xét về chỉ đạo chiến thuật thì Tô Mộc Tranh còn kém Diệp Tu cả con phố.
Trước đây, dù là Gia Thế hay Hưng Hân, thì người thực hiện chỉ đạo chiến thuật là Diệp Tu. Tô Mộc Tranh phải thừa nhận mình còn kém hơn Diệp Tu rất nhiều về mặt này. Bây giờ cô là đội trưởng của Hưng Hân, nếu cô muốn gánh trách nhiệm thay Diệp Tu thì cần phải nỗ lực hơn rất nhiều.
Với sự ăn ý ngầm giữa hai bên, cùng với trình độ của bản thân Tô Mộc Tranh thì việc giải thích các tư tưởng chiến thuật không rắc rối lắm.
Nói nhiều rồi, Diệp Tu có chút khát nước, định đứng dậy đi rót. Tô Mộc Tranh đã đứng dậy trước: “ Để em đi pha trà.”
Chỗ ở trong trụ sở huấn luyện điều kiện rất tốt, mỗi phòng đều được trang bị các thiết bị cho nhu cầu thiết yếu hằng ngày. Ấm đun nước với trà tự nhiên cũng sẽ có.
Tô Mộc Tranh nhanh chóng pha trà, rót ra hai ly, một cho mình, một cho Diệp Tu.
Xem xong video, Diệp Tu và Tô Mộc Tranh đang ngồi trước máy tính, mỗi người đang cầm một tách trà.
“ Hôm nay không xem phim hả?” Diệp Tu vô tình hỏi.
“ Ừm, không xem nữa....” Tô Mộc Tranh nhớ lại chuyện tối qua liền đỏ mặt.
“ Khụ khụ…Vậy thì đừng xem nữa.” Ánh mắt Diệp Tu không được tự nhiên quay qua nhìn Mộc Tranh.
Nhưng vẫn có chuyện xảy ra kể cả không xem phim, đặc biệt là khi chỉ có hai người với nhau.
Diệp Tu và Tô Mộc Tranh lại đang trong giai đoạn nồng cháy của tình yêu. Điều gì sẽ xảy ra khi chỉ có hai người với nhau? Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén đã là đạo lý bất thành văn rồi.
Không chỉ đơn giản dừng lại ở nụ hôn, mà còn là màn ôm hôn nồng cháy khó lòng tách rời.
Sau khi dừng lại, quần áo đều trở nên xộc xệch, mặt đỏ bừng.
Mấy ngày nay, Sở Vân Tú lấy lý do phải nấu cháo điện thoại với tình yêu nên mỗi tối đều đuổi Tô Mộc Tranh qua với Diệp Tu. Tất nhiên, Sở Vân Tú thực sự gọi điện cho bạn trai cũ và cũng là người tình mới - Trương Vỹ của mình.
Chuyện yêu nhau, Diệp Tu và Tô Mộc Tranh chưa công khai, cũng không cố ý thân mật trước mặt người khác. Không phải ngại ngùng, mà do Diệp Tu không muốn đời tư bị soi mói, Tô Mộc Tranh cũng vậy.
Nhưng tục ngữ có câu < Thường đi bộ bờ sông, làm gì có chuyện không ướt giày>.
Hôm nay, đôi giày của Diệp Tu ướt đẫm rồi, còn là ướt nhẹp luôn.
Tối nay, khi Diệp Tu đoán Sở Vân Tú chắc đã nói chuyện điện thoại xong rồi, nên tiễn Tô Mộc Tranh về.
Lúc đứng ở cửa, anh theo thói quen nói một câu: “ Về nghỉ sớm đi.”
“ Tô Mộc Tranh gật đầu: “ Em về đây, ngủ ngon.”
Hành lang vắng vẻ, không người qua lại, Diệp Tu nhanh chóng cúi đầu hôn lên môi Tô Mộc Tranh.
Là một kẻ theo chủ nghĩa cơ hội nổi tiếng, Hoàng Thiếu Thiên luôn nắm bắt cơ hội rất chuẩn xác, tối nay cũng không ngoại lệ.
Cậu chàng đang đói bụng, định ra ngoài tìm đồ ăn. Vừa mở cửa thì thấy cách mấy phòng có hai người đang đứng trước cửa.
Đó không phải là Diệp Tu và Tô Mộc Tranh sao? Đứng gần nhau như thế làm gì? Hoàng Thiếu Thiên thắc mắc. Thế là cậu chàng định qua chào hỏi một tiếng, ai dè thấy hai người đó đang làm một chuyện động trời.
Diệp Tu đang hôn Tô Mộc Tranh!
Là tuyển thủ giỏi về nắm bắt cơ hội, phản ứng nhanh, Hoàng Thiếu Thiên đứng hình một giây rồi ngay lập tức hồi phục tinh thần, lấy điện thoại ra chụp lại cảnh vừa rồi.Mặc dù ảnh hơi mờ, nhưng vẫn có thể nhận ra nhân vật chính trong ảnh.
Hoàng Thiếu Thiên đang rất cần một người cùng anh ta chia sẻ tin tức này. Người đầu tiên nghĩ đến là Dụ Văn Châu, nhưng anh ta đã ra ngoài rồi, không có trong phòng. Hoàng Thiếu Thiên nhanh chóng mở hộp thoại gửi tin nhắn trên QQ cho Dụ Văn Châu.
“ Đội trưởng đội trưởng đội trưởng đội trưởng!!!!!!!! Lạy Chúa tôi!!!! Đoán xem tôi vừa thấy gì nào! Tôi thấy Diệp Tu và Tô Mộc Tranh đang hôn nhau đấy! Cảnh quá đẹp, nhưng tôi không dám nhìn! May mắn làm sao, tôi đã chụp lại được! đội trưởng đội trưởng đội trưởng anh xem anh xem anh xem anh xem anh xem này!!!! Nói có sách mách có chứng luôn. Tôi cứ cảm thấy quan hệ của họ không như trước đây!!!!! Thì ra là họ đang yêu nhau!! Chắc chắn là họ đang yêu nhau!! Tuyệt đối là yêu nhau!!”
Sau khi nhắn tin xong, Hoàng Thiếu Thiên mở ảnh ra gửi qua. Toàn bộ quá trình, để không làm phiền hai người, anh ta không nói một lời nào.
Sau khi làm xong mọi chuyện, anh lấy tay bịt miệng mình lại, nhẹ nhàng đóng cửa trờ về phòng.
Hoàng Thiếu Thiên không thể chờ câu trả lời Dụ Văn Châu nữa, miệng anh giờ muốn oanh tạc lắm rồi. Anh ta định lấy điện thoại ra gọi điện cho Dụ Văn Châu, kết quả là vừa nhìn xuống điện thoại di động, đã có hàng tá tin nhắn trả lời lại trên QQ.
Đội trưởng trả lời thật ư? Tốc độ tay sao mà nhanh thế? Hoàng Thiếu Thiên vừa nghĩ vừa mở hộp thoại ra.
Chờ đã… Cái định mệnh!
Tin nhắn của Hoàng Thiếu Thiên đã gửi nhầm sang group chat của tuyển thủ chuyên nghiệp rồi.
“ Anh đang xem lại video hả?” Tô Mộc Tranh thấy trên máy tính đang dừng.
“ Ừ, là trận replay hồi chiều.” Diệp Tu nói rồi ngồi xuống trước máy tính.
“ Em xem với anh.” Tô Mộc Tranh kéo ghế qua ngồi cạnh Diệp Tu.
“ Ừ.” Diệp Tu xem lại, nhân tiện nói về tư duy chiến thuật trong game.
Mặc dù Tô Mộc Tranh là tuyển thủ xuất sắc nhưng về vấn đề chiến thuật thì con rất nhiều thứ cần học hỏi. Xét về chỉ đạo chiến thuật thì Tô Mộc Tranh còn kém Diệp Tu cả con phố.
Trước đây, dù là Gia Thế hay Hưng Hân, thì người thực hiện chỉ đạo chiến thuật là Diệp Tu. Tô Mộc Tranh phải thừa nhận mình còn kém hơn Diệp Tu rất nhiều về mặt này. Bây giờ cô là đội trưởng của Hưng Hân, nếu cô muốn gánh trách nhiệm thay Diệp Tu thì cần phải nỗ lực hơn rất nhiều.
Với sự ăn ý ngầm giữa hai bên, cùng với trình độ của bản thân Tô Mộc Tranh thì việc giải thích các tư tưởng chiến thuật không rắc rối lắm.
Nói nhiều rồi, Diệp Tu có chút khát nước, định đứng dậy đi rót. Tô Mộc Tranh đã đứng dậy trước: “ Để em đi pha trà.”
Chỗ ở trong trụ sở huấn luyện điều kiện rất tốt, mỗi phòng đều được trang bị các thiết bị cho nhu cầu thiết yếu hằng ngày. Ấm đun nước với trà tự nhiên cũng sẽ có.
Tô Mộc Tranh nhanh chóng pha trà, rót ra hai ly, một cho mình, một cho Diệp Tu.
Xem xong video, Diệp Tu và Tô Mộc Tranh đang ngồi trước máy tính, mỗi người đang cầm một tách trà.
“ Hôm nay không xem phim hả?” Diệp Tu vô tình hỏi.
“ Ừm, không xem nữa....” Tô Mộc Tranh nhớ lại chuyện tối qua liền đỏ mặt.
“ Khụ khụ…Vậy thì đừng xem nữa.” Ánh mắt Diệp Tu không được tự nhiên quay qua nhìn Mộc Tranh.
Nhưng vẫn có chuyện xảy ra kể cả không xem phim, đặc biệt là khi chỉ có hai người với nhau.
Diệp Tu và Tô Mộc Tranh lại đang trong giai đoạn nồng cháy của tình yêu. Điều gì sẽ xảy ra khi chỉ có hai người với nhau? Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén đã là đạo lý bất thành văn rồi.
Không chỉ đơn giản dừng lại ở nụ hôn, mà còn là màn ôm hôn nồng cháy khó lòng tách rời.
Sau khi dừng lại, quần áo đều trở nên xộc xệch, mặt đỏ bừng.
Mấy ngày nay, Sở Vân Tú lấy lý do phải nấu cháo điện thoại với tình yêu nên mỗi tối đều đuổi Tô Mộc Tranh qua với Diệp Tu. Tất nhiên, Sở Vân Tú thực sự gọi điện cho bạn trai cũ và cũng là người tình mới - Trương Vỹ của mình.
Chuyện yêu nhau, Diệp Tu và Tô Mộc Tranh chưa công khai, cũng không cố ý thân mật trước mặt người khác. Không phải ngại ngùng, mà do Diệp Tu không muốn đời tư bị soi mói, Tô Mộc Tranh cũng vậy.
Nhưng tục ngữ có câu < Thường đi bộ bờ sông, làm gì có chuyện không ướt giày>.
Hôm nay, đôi giày của Diệp Tu ướt đẫm rồi, còn là ướt nhẹp luôn.
Tối nay, khi Diệp Tu đoán Sở Vân Tú chắc đã nói chuyện điện thoại xong rồi, nên tiễn Tô Mộc Tranh về.
Lúc đứng ở cửa, anh theo thói quen nói một câu: “ Về nghỉ sớm đi.”
“ Tô Mộc Tranh gật đầu: “ Em về đây, ngủ ngon.”
Hành lang vắng vẻ, không người qua lại, Diệp Tu nhanh chóng cúi đầu hôn lên môi Tô Mộc Tranh.
Là một kẻ theo chủ nghĩa cơ hội nổi tiếng, Hoàng Thiếu Thiên luôn nắm bắt cơ hội rất chuẩn xác, tối nay cũng không ngoại lệ.
Cậu chàng đang đói bụng, định ra ngoài tìm đồ ăn. Vừa mở cửa thì thấy cách mấy phòng có hai người đang đứng trước cửa.
Đó không phải là Diệp Tu và Tô Mộc Tranh sao? Đứng gần nhau như thế làm gì? Hoàng Thiếu Thiên thắc mắc. Thế là cậu chàng định qua chào hỏi một tiếng, ai dè thấy hai người đó đang làm một chuyện động trời.
Diệp Tu đang hôn Tô Mộc Tranh!
Là tuyển thủ giỏi về nắm bắt cơ hội, phản ứng nhanh, Hoàng Thiếu Thiên đứng hình một giây rồi ngay lập tức hồi phục tinh thần, lấy điện thoại ra chụp lại cảnh vừa rồi.Mặc dù ảnh hơi mờ, nhưng vẫn có thể nhận ra nhân vật chính trong ảnh.
Hoàng Thiếu Thiên đang rất cần một người cùng anh ta chia sẻ tin tức này. Người đầu tiên nghĩ đến là Dụ Văn Châu, nhưng anh ta đã ra ngoài rồi, không có trong phòng. Hoàng Thiếu Thiên nhanh chóng mở hộp thoại gửi tin nhắn trên QQ cho Dụ Văn Châu.
“ Đội trưởng đội trưởng đội trưởng đội trưởng!!!!!!!! Lạy Chúa tôi!!!! Đoán xem tôi vừa thấy gì nào! Tôi thấy Diệp Tu và Tô Mộc Tranh đang hôn nhau đấy! Cảnh quá đẹp, nhưng tôi không dám nhìn! May mắn làm sao, tôi đã chụp lại được! đội trưởng đội trưởng đội trưởng anh xem anh xem anh xem anh xem anh xem này!!!! Nói có sách mách có chứng luôn. Tôi cứ cảm thấy quan hệ của họ không như trước đây!!!!! Thì ra là họ đang yêu nhau!! Chắc chắn là họ đang yêu nhau!! Tuyệt đối là yêu nhau!!”
Sau khi nhắn tin xong, Hoàng Thiếu Thiên mở ảnh ra gửi qua. Toàn bộ quá trình, để không làm phiền hai người, anh ta không nói một lời nào.
Sau khi làm xong mọi chuyện, anh lấy tay bịt miệng mình lại, nhẹ nhàng đóng cửa trờ về phòng.
Hoàng Thiếu Thiên không thể chờ câu trả lời Dụ Văn Châu nữa, miệng anh giờ muốn oanh tạc lắm rồi. Anh ta định lấy điện thoại ra gọi điện cho Dụ Văn Châu, kết quả là vừa nhìn xuống điện thoại di động, đã có hàng tá tin nhắn trả lời lại trên QQ.
Đội trưởng trả lời thật ư? Tốc độ tay sao mà nhanh thế? Hoàng Thiếu Thiên vừa nghĩ vừa mở hộp thoại ra.
Chờ đã… Cái định mệnh!
Tin nhắn của Hoàng Thiếu Thiên đã gửi nhầm sang group chat của tuyển thủ chuyên nghiệp rồi.
má Phiền Phiền em ăn ở làm sao vậy ? hết chỗ gửi hay sao lại nhầm sang cái ổ quái vật đó !
Uổng công Diệp Tu chặn Sở nữ Vương h thì thằng bạn mình bán cmnr. Há há há há há.