- Bình luận
- 498
- Số lượt thích
- 3,814
- Location
- Thanh Đảo
- Team
- Bá Đồ
- Fan não tàn của
- Những chàng trai Thanh Đảo
[Tứ đại tâm bẩn]
Phải Cẩn Thận Tử Vong Flag
Phải Cẩn Thận Tử Vong Flag
Tác giả: Ex瓜狸棒| Convert Link | Edit: oomi
Warning: NO Cp, Tứ đại tâm bẩn trung tâm, Máu me tàn nhẫn, âm mưu chồng chất =)))))))
-----
Một cái nhìn bác nhiều đồn cốt mì sợi đoàn trung nhị bệnh phát tác đích não động
Đề ngạnh đến từ ngân hồn 186 lời
-----
- Đây là tiền đặt cọc.
Người đàn ông nói, đẩy rương chứa đầy tiền mặt tới.
- Sau khi thành công, số còn lại sẽ được chuyển tới. – Người đàn ông nói tiếp.
- Tôi nghĩ, số tiền này hẳn đã đủ cho anh ẩn lui sông một cuộc sống tiêu dao khoái hoạt sau đó.
Người trong bóng tối vẫn không nhúc nhích.
- Mục tiêu.
Một lát sau, dưới mặt nạ truyền tới một giọng nói lạnh như băng không chút dao động.
- Mục tiêu sẽ xuất hiện tại địa điểm vào thời gian ước định, anh chỉ cần chờ thông báo của chúng tôi và giết người đó.
Tiếng cười nhạt không thể nghe thấy từ chỗ tối truyền tới.
- Ông cũng không có thông tin về mục tiêu đúng không?
Người đàn ông từ chối cho ý kiến.
- Bất kể là người nào, chỉ cần giết là được, đây không phải là tín điều của sát thủ các người sao?
- Tín điều của tôi không phải là ra trận mà không có sự chuẩn bị nào.
Bóng đen đứng lên.
- Thứ lỗi, ủy thác lần này, tôi không thể nhận.
- Chờ đã!
Người đàn ông không thể làm gì hơn, đắn đo một hồi rốt cuộc phải nói ra tình hình thực tế.
- Mục tiêu này cũng là một trong số các anh, cực kì tàn nhẫn độc ác, chúng tôi trước giờ đều không thể nắm được tin tức thật về hắn, ngược lại luôn bị hắn phá hư không ít chuyện tốt, tổn thất nặng nề.
Người đàn ông khẽ cười khổ.
- Nếu không, chúng tôi cũng sẽ không mời anh xuất sơn.
(“xuất sơn” ở đây không phải từ trên núi xuống, ngụ ý là ra mặt, ra tay)
Thế nhưng bóng đen không hề dừng bước, tựa như hoàn toàn không nghe thấy.
- Tôi đã nói rồi, chỉ cần chuyện thành, với số tiền cho khoản ủy thác này anh hoàn toàn có thể thay đổi hình dạng lẫn thân phận thoải mái sống ngoài vòng pháp luật. Sau này cũng không cần tiếp tục cuộc sống liếm máu lưỡi đao như thế này!
Người đàn ông nói cực nhanh, có chút vội vàng nói tiếp:
- Nhận ủy thác này, anh có thể sống ít nhất hai mươi năm không làm gì, vì hai mươi năm sinh hoạt an ổn, chút mạo hiểm này cực kì đáng giá không phải sao!?
Bóng đen dừng bước.
Người đàn ông yên lặng nhìn chăm chú vào bóng lưng kia, không tiếp tục mở miệng. Hắn biết, người được tôn là người mạnh nhất trong Tứ đại sát thủ, ác ma lãnh huyết Ma Vương, cuối cùng đã bị hắn thuyết phục.
- Nhớ kỹ lời nói của ông.
Giọng nói vẫn lạnh như băng không mang theo chút sắc thái tình cảm nào.
- Tôi hiểu rõ, về sau sẽ không có ai quấy rầy cuộc sống của anh.
- Tôi nói là số tiền còn lại.
- . . . 24 giờ sau số còn lại sẽ chuyển đến tài khoản của anh.
Bóng đen rời đi, người đàn ông rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm, ngả người dựa vào lưng ghế.
Đến lúc đó sống hay chết, phải xem tạo hóa của anh rồi . . .
------
Câu lạc bộ Zurich Mint.
Bốn người đàn ông đeo mặt nạ bốn mặt nhìn nhau, bốn người khiến toàn bộ khách trong quán Bar đều hướng mắt tới.
- Các vị . . . cần gì ạ?
Phục vụ viên chú ý tới dị thường bước sang thăm dò hỏi.
- Tạm thời không cần, cảm ơn.
- Uống chút gì đi!
Đây là người pha rượu ở quầy Bar nói.
- Virgin mojito, 350cc.
- Suất ca, không mời tôi một ly sao?
Đây là mỹ nữ tóc vàng đi ngang qua nói.
- Thật xin lỗi, tôi đã có bạn gái.
- Hay là mời vị tiểu thư xinh đẹp này nghe một bài đi!? Hành khúc hôn lễ* thì sao?
Đây là tay ghita đến tham gia náo nhiệt.
- Thật sự không cần, với lại chúng tôi cũng không có tiền lẻ.
Bốn người rơi vào sự trầm mặc quỷ dị.
- Ừm . . . Có phải trước kia chúng ta từng gặp nhau không?
Bốn người bốn miệng một lời đồng thanh nói, lập tức lại đồng thời ngậm miệng lại.
- Tôi nói, các cậu cũng khỏi phải đóng kịch nữa đi!?
Nam nhân giả trang miêu nữ rốt cuộc dẫn đầu lên tiếng phá vỡ trầm mặc.
- Văn Châu nha, mặt nạ đúng là có thể ngụy trang mặt của cậu không sai nhưng cậu ít nhất đừng có chia tóc kiểu nổi bật vật có được không? Tiểu Tiêu nha, tôi xem cậu vô thức đẩy kính mắt lên mấy lần rồi đấy, sao thế, không đeo kính thấy nhớ hả? Thấy rõ mấy ngón tay đây không? Còn nữa Tiểu Trương, cậu ăn mặc thế này đúng là không có sơ hở gì, lúc đầu đúng là dọa sợ tôi đấy, thiếu chút nữa là không nhận ra cậu nhưng có người nào gọi đồ uống mà quất cả mấy trăm cc vậy không? Người bình thường đều gọi theo đơn vị ly có biết không!? Thể loại gà mờ này là muốn lừa gạt ai vậy?
Trương Tân Kiệt và Tiêu Thời Khâm cùng yên lặng tháo mặt nạ xuống. Nhưng Dụ Văn Châu lại nở nụ cười, nói:
- Tiền bối ngụy trang cũng không thể gọi là cao minh đâu, ít nhất cũng lên mặc thêm bộ đồ nữ chứ!?
- Chậc chậc, tôi phải phê bình Lão Ngụy, đem mấy tiểu đồng chí các cậu đều dạy thành cái dạng bỉ ổi không hạn cuối y hệt.
- Ha ha, trong đó cũng có một phần công lao của tiền bối.
Diệp Tu nhìn qua ba người:
- Vậy, các cậu đến đây làm gì?
Ba người liếc nhìn nhau.
- Cũng giống tiền bối.
- Giống lầu trên.
- +1.
Diệp Tu gật đầu.
- Nếu đều tới không bằng cùng ngồi xuống uống một chén, thuận tiện thảo luận một chút chiến thuật sắp tới?
- Tốt.
- Đồng ý.
- Không ý kiến.
Bốn người ngồi xuống, cùng đồng thời móc máy vi tính xách tay cùng . . .
Súng lục, chủy thủ (đoản kiếm), dao găm Thụy Sĩ, lựu đạn bỏ túi. . .
Không xong!
Bốn người ý thức được trong nháy mắt đã rút tay về, thế nhưng lấy nhãn lực của những người ở đây dù chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi cũng đủ cho họ thấy rõ trên tay của đối phương là thứ gì rồi.
Bởi vì tình huống quá mức ngoài ý muốn, không cẩn thận theo thói quen vậy mà móc hung khí ra rồi!
Nên mới nói trước khi bắt đầu nhiệm vụ nắm được tin tức mục tiêu là rất trọng yếu nha! Nói đi nói lại ba tên này vậy mà cũng là sát thủ?! Thế giới này cũng quá nhỏ thì phải! Ta nói chứ chú ý một chút tới thiết lập cân bằng đi!!!
- Kế tiếp là Thụy Điển đi!?
Thiêu Thời Khâm trấn định nói, lấy máy tính xách tay ra ký tên.
- Tỷ lệ thắng của đối thủ cực kì kinh người, đặc biệt trong đấu đoàn đội, ở Vòng đấu loại vẫn duy trì chiến tích bất bại.
Dụ Văn Châu bình tĩnh nói, móc máy vi tính xách tay rồi cũng ký lên.
- Chúng ta hẳn là sẽ gặp một hồi ác chiến.
Trương Tân Kiệt tỉnh táo nói, cầm máy vi tính ký tên.
- Tiền bối thấy thế nào?
Ba người nhìn về phía Diệp Tu.
- Có ý nghĩa gì sao, giả bộ tốt như cái gì cũng chưa từng xảy ra, coi đây là đài truyền hình tiếp sóng à, biên tập hậu kì cắt bỏ thì coi như không có chuyện gì xảy ra hả?
Diệp Tu không chút lưu tình chọc thủng lớp màng.
Không khí trong nháy mắt lạnh xuống.
- Ý của tiền bối là?
- Tôi đây nói thẳng, lúc không đánh Vinh Quang, tôi thực ra là sát thủ. – Diệp Tu nói.
- Mấy cậu cũng vậy đi?
Trầm mặc một lúc, Trương Tân Kiệt cùng Tiêu Thời Khâm vẫn gật đầu mọt cái.
- Tôi không phải. – Dụ Văn Châu nói.
- Lúc không làm sát thủ, mới đi đánh Vinh Quang.
- . . . Nhìn tốc độ tay của cậu là biết rồi.
- Không sai, mấy cậu hẳn là được một chủ thuê báo, tới chỗ này giết một sát thủ khác, đúng không? – Diệp Tu tiếp tục nói.
Ba người gật đầu.
- Vậy, vấn đề là ––
- Trong bốn người chúng ta, đến cùng ai mới là mục tiêu?
------
HAHAHA =)))))) vậy mọi người đoán xem =))))))) đến tột cùng ai mới là mục tiêu???
Rốt cuộc mọi chuyện sẽ ra sao HAHAHA =))))))))))))))))
Last edited: