(Fanfic Song Quỷ) Lần đầu đến thành phố H

CryingDevil.

Nông dân công nghiệp
Bình luận
238
Số lượt thích
908
Location
lò nướng bánh
Team
Hô Khiếu
Fan não tàn của
Thư gia tỷ muội, Cừu ngố, Bánh Ngọt, tiểu Vũ
#1
Tên truyện: Lần đầu đến thành phố H.

Tác giả : Đây vốn không phải tài khoản của tôi mà tôi nhờ người tạo nó để dùng chung. Đây là lần đầu tôi sử dụng tk này và sau này nếu có sử dụng nó tôi sẽ ký chữ "F" ở dưới để phân biệt với người chủ thật sự của tk này.

Thể loại : đoản văn, hiện đại, thế giới giải trí.

Cp : Song Quỷ ( Lý Hiên x Ngô Vũ Sách)

Waring: Có cảnh không giành cho trẻ em dưới 18 tuổi dù nó chỉ là một đoạn rất ngắn cho nên ai dị ứng với thể loại này xin rời đi đừng để lại lời cay đắng cho tác giả *v* . Ngoài ra các bạn đừng có nhìn tiêu đề mà bị lừa vì cả cái fic này Hưng Hân hay Diệp Tu chỉ lướt qua như một cơn gió mà thôi ;););). Fic này là tôi muốn dành cho chị Túc Liên vì bộ KCSH chị đã dịch cho cái cp bị ghẻ lâu năm ở Vn này nhưng ngại ko dám nên để đây thôi vậy ^^.

__________________________________________________________


Trong khách sạn chuẩn năm sao sang trọng nằm trên con đường X sầm uất nhất nhì của thành phố H, ẩn sâu sau lớp cửa cách âm của căn phòng thượng hạng bây giờ đang có hai thân ảnh đang quấn chặt lấy nhau không một kẽ hở.
Tiếng thở gấp gáp cùng tiếng rên rỉa khe khẽ làm không khí căn phòng trở nên ám muội dị thường. Trên chiếc giường cỡ lớn, một người con trai mặt đỏ bừng áo quần lộn xộn đang vùi mặt mình cắn mút vào cổ người nằm dưới. Đôi bàn tay với những ngón tay thon dài đẹp đẽ nhẹ nhàng luồng sâu vào trong lớp áo sơ mi mỏng manh rồi lướt nhẹ trên da thịt rắn chắc của người nào đó.

Trên gương mặt đẹp đẽ có chút lạnh lùng mọi khi bây giờ nhuốm một màu tình dục, người con trai được chạm vào đã bắt đầu thở dốc nhưng đôi môi mềm kia vẫn vui vẻ dạo chơi mà chưa có dấu hiệu dừng lại. Trên cơ thể người đó được đôi môi đó lướt qua để rồi để lại nó vài dấu hôn nho nhỏ một màu hồng phấn.

Cậu thiếu niên vẫn đang tận hưởng khoái cảm mặc người bị cậu đè dưới thân mặt đang đen dần với tốc độ rất nhanh và hiện giờ nó sắp biến thành màu của một hòn than đen. Cắn mút dường như đã thỏa mãn, Ngô Vũ Sách buông bỏ thân thể người đó một chút. Cậu khẽ đưa ngón tay lên, đầu lưỡi khẽ lướt nhẹ trên đôi môi mềm mại tạo ra một khung cảnh gợi cảm đến mức người bị cậu đè đã có cảm giác có chất lỏng màu đỏ gì đó sắp chảy ra từ mũi mình.

Trong lòng Lý Hiên đang thầm mắng vạn vạn lần sao người yêu của y có thể quyến rũ và yêu nghiệt như vậy ? Bày ra dáng người đẹp vô phép vô thiên lại còn tình tứ đưa ánh mắt quyến rũ đó như đang cố thách thức y. Cả người y đã nóng rang lên dù điều hòa trong phòng vẫn mở ở 18 độ, giọt mồ hôi chảy từ trán từ từ lăn xuống cằm như đang thông báo rằng giới hạng chịu đựng của y đã đến điểm cuối. Thậm chí phân thân phía dưới của y cũng đã căng cứng lên từ đời nào.

“Đồng chí Lý Hiên có vẻ rất cam chịu thì phải, muốn không?”

Nụ cười đẹp mù mắt vừa xuất hiện trên môi Ngô Vũ Sách cũng là lúc y nhẹ nhàng mở từng cúc của chiếc áo sơ mi của người nằm dưới thân mình . Cởi xong cho người ở dưới, Ngô Vũ Sách thuận tay vứt đi lớp áo che đi thân thể tuyệt mỹ của mình xuống nốt. Hơi lạnh từ máy lạnh khẽ lùa vào da thịt làm Lý Hiên không khỏi rùng mình nhẹ một cái.

Lần nữa, Lý Hiên phát điên. Nếu nói không muốn là nói dối vì cả người y đã bị A Sách đoan chính mọi ngày kích thích đến điên rồi, phân thân ở dưới đã kêu gào muốn được giải phóng đến lần thứ mấy y cũng không nhớ nữa. Nhưng A Sách thân yêu của y vẫn chưa buông tha cho y, tay chân y vẫn bị trói bằng cà vạt và thắt lưng da không sao cử động được. Lý Hiên khóc không ra nước mắt, lý do của việc y phải chịu sự tra tấn ngọt ngào này là hôm nay là vì lỡ làm vài việc khiến A Sách hiểu lầm rằng y đang tòm tem bên ngoài.

Lý đại đại dám thề với trời đất là y không bao giờ dám có ý với ai đâu, một mình A Sách y còn lo không yêu đủ thì tâm trạng đâu mà ăn vụn ăn vặt ở ngoài kia, huống chi ngoài kia có ai vừa đẹp mê hoặc lòng người lại còn đoan chính nhưng lại tản ra khí chất quyến rũ mê đắm lòng người như A Sách chứ.

“A Sách, thả anh ra đi.”

Gương mặt đang đắm chìm trong tình ái của Ngô Vũ Sách nghe một câu nói kia bỗng nghiêm lại một nét lạnh lùng cao ngạo. Ngón tay xinh đẹp nâng cằm Lý Hiên lên đến khi hai cánh mũi chạm nhẹ vào nhau tới mức hơi thở cả hai hòa lại làm một Ngô Vũ Sách mới lạnh nhạt nhả từng chữ :

“Nằm mơ đi.”

“A Sách anh đã giải thích là mình bị oan, rõ ràng cô người mẫu đó cố tình ngã vào anh, anh không có ý gì hết !”

“Ai tin anh được? Hôm trước là ôm ấp diễn viên này, hôm sau lại bí ẩn nói chuyện cùng cô gái kia, bát quái về anh đặc sắc lắm đấy.”

Vừa nói Ngô Vũ Sách không hề ngần ngại dí luôn cuốn tạp chí vào sát mặt Lý Hiên với dòng tít giật gân về " Người đứng đầu giới Stylist đi về tình tứ cùng nữ người mẫu mới nổi". Ánh mắt như tóe cả lửa kia chứng tỏ thật sự hôm nay Ngô Vũ Sách giận không phải là nhỏ, dù biết là thế nhưng Lý Hiên cũng bó tay. Hắn làm stylist nổi tiếng tự nhiên phải tiếp xúc với nhiều người trong giới thị phi rồi đủ thứ lùm xùm bao quanh hắn.

Nhưng nói đi phải nói lại A Sách của hắn là ai? Siêu mẫu đi dự sự kiện này đến sự kiện khác từ Nam chí Bắc, từ Đông sang Tây có sự kiện thời trang lớn nào mà không muốn mời siêu mẫu tầm cỡ như vậy? So về thị phi Lý Hiên không thể so với A Sách rồi.

Nhưng mỗi khi gặp mấy tin như vậy Lý Hiên lại chọn cách không quan tâm tới nó nên không khiến cho cả hai gặp trục trặc gì. Nhưng đó là bề ngoài thôi, Lý Hiên thực ra cũng muốn một lần nhốt người con trai ấy ở nhà không cho đám người ngoài kia sớ rớ vào nữa nhưng mà đó chỉ là nghĩ thôi. Thực sự y hiểu A Sách yêu công việc này như thế nào, đó không chỉ là việc kiếm tiền mà còn là đam mê từ bé của người ấy.Lần nữa thở dài, nghĩ mình nói gì cũng vô dụng Lý Hiên cam chịu không phản pháo gì nữa mặc cho Ngô Vũ Sách cứ mở giọng mỉa mai chuyện y chứng kiến hôm nay.

Nhìn người đó im lặng không nói gì nữa Ngô Vũ Sách tự động cũng im lặng không muốn nói. Bề ngoài y là con người giữ bình tĩnh tốt thậm chí có phần lạnh lùng cùng cố chấp nhưng sự thật thì mấy cái đó khi vào chuyện tình cảm thì bốc hơi hết. Dù biết là chuyện Lý Hiên khi chiều đỡ cô người mẫu kia hoàn toàn không có ý gì nhưng cậu vẫn có cảm giác không vui rồi nhân lúc Lý Hiên say rượu do buổi tiệc lúc chậm tối mà trói y ở đây.

Tuy không muốn thừa nhận nhưng Ngô Vũ Sách biết bản thân là người rất dễ ghen, cực kỳ hay ghen dù chỉ là mấy bài báo lá cải trên mạng có sự xuất hiện của Lý Hiên. Nghe thật là ấu trĩ nhưng A Sách này thật sự sợ mất con người trước mặt này rất nhiều, cảm giác lo sợ đó khiến cậu rất dễ nổi nóng dù chuyện đó chả có gì to tát cả.

Chính Ngô Vũ Sách cũng không hiểu sao mình lại hành động như trẻ con thế nhưng thật sự cậu không thể điều chỉnh cảm xúc trong chuyện tình cảm được, đây là yếu điểm rất lớn mà gần đây cậu mới nhận ra và Ngô Vũ Sách tuyệt không muốn ai biết chuyện này cả . Lý Hiên yêu cậu, tôn trọng cùng sủng nịnh cậu như thế nào cậu hiểu rõ nhưng cái suy nghĩ một ngày nào đó con người này sẽ rời bỏ mình khiến Ngô Vũ Sách không tự chủ mà có cảm giác không an toàn mà lo lắng quá mức.

“Lý Hiên này, em đáng ghét lắm đúng không ?”

Buông bỏ một câu như thế, Ngô Vũ Sách mặc cho đôi mắt người đối diện mở to ngạc nhiên lại nói :

“Em hay ghen tuông vớ vẩn rồi lại quy kết lỗi là do anh trong khi khi em xảy ra mấy vụ như thế anh sẽ là người ở bên cạnh giúp em lấy lại tinh thần còn em thì... Em xin lỗi.”

Mỹ nam họ Ngô khẽ cúi mặt một chút giọng nói có chút trầm ổn hơn làm Lý Hiên càng thêm sợ hãi. Ngàn vạn lần Lý Hiên không muốn A Sách của mình phải cảm trải qua những cảm xúc không vui như vậy, y đã cố gắng hạn chế ảnh hưởng đến mấy vụ lùm xùm nhắm thẳng vào A Sách thì trăm ngàn lần không muốn vì mình mà khiến thiếu niên đó phải xin lỗi với giọng điệu như vậy.

“Này A Sách, em bình tĩnh đã ... anh im lặng không có nghĩa là ý trách em đâu.”

Vừa nói Lý tiên sinh lại vùng dậy cho đến khi nhận ra thì hai tay mình đã tự do khi cà vạt đã bị rơi ra. Lý Hiên nhìn tay mình, còn Ngô Vũ Sách nhìn Lý Hiên vẻ mặt vô cùng khó tả. Không khí quanh phòng trở nên ngượng ngùng cùng khó xử vô cùng. Nhìn mặt người yêu đen đi, Lý Hiên chỉ có thể ấp úng giải thích :

“A... Anh xin lỗi... Anh không nghĩ là nó dễ rơi ra như vậy.”

Mặc dù nhận được lời giải thích thế người nào đó vẫn cảm thấy vô cùng bị " tổn thương" mà đáp:

“Rõ ràng là buộc chặt lắm rồi, sao có thể rơi ra được ?”

Nhìn mặt người nào đó bí xị như thế Lý Hiên chỉ có cười khổ một tiếng xoay xoay khớp tay tê cứng do bị trói lâu của mình, y cũng đâu ngờ dây trói lỏng thế nếu không y đã vùng ra lâu rồi đâu tự ngược mình nãy giờ vậy chứ ?! Đưa bàn tay của mình nhẹ vỗ vào má của người yêu, Lý Hiên kéo gương mặt đẹp tựa tranh vẽ của người nào đó tựa sát vào mình cười nhẹ :

“A Sách của anh đừng giận nữa sẽ đẹp hơn nhiều đó.”

“Đừng có mà tổ lái, tôi còn đang giận anh đấy!”

Người nào đó mặt thoáng chút đỏ vẫn tỏ ra giận dỗi dùng tay đẩy Lý Hiên ra. Đồng chí họ Lý vẫn vô cùng kiên trì kéo mạnh mỹ nhân về phía mình làm A Sách của y giật mình hoàn toàn không kịp đề phòng mà ngã xuống người y. Chỉ trong khoảnh khắc đó, Lý Hiên nhanh chóng giải thoát cho đôi chân của mình khỏi sự gò bó của thắt lưng mà duỗi mấy cái. Tứ chi được giải thoát làm Lý Hiên như cởi được tấm lòng vui vẻ nắm bàn tay Ngô Vũ Sách lên môi hôn nhẹ một cái.

“A Sách đừng giận nữa nhé.”

Ánh mắt dịu dàng đầy sủng sịnh của Lý Hiên làm Ngô Vũ Sách có chút ngượng ngùng mà tránh né. Mấy cái hành động dịu dàng trên cậu gặp nhiều tới điếm không xuể nhưng dù bao nhiêu lần cậu cũng cảm thấy có chút không quen. Chưa kể khi nãy cậu còn vừa trói và " thượng " người ấy… dù rằng chuyện chưa đi đến đâu. Nói đi nói lại giờ đối mặt đúng là có chút không tự chủ mà xấu hổ.

Chỉ là ngay lúc Ngô Vũ Sách phân tâm Lý Hiên đã dùng lực xoay người một vòng, thoáng chốc đã đặt người yêu mình xuống dưới thân mình. Lúc này Ngô Vũ Sách nhận ra tình huống trước mắt đã sặc mùi "thuốc súng " như thế nào liền định vùng dậy phản kháng nhưng ngay lập tức đã bị cánh môi của người nào đó che phủ chỉ kịp phát ra vài tiếng ú ớ vô nghĩa.

Lý Hiên rất thích được ôm A Sách của mình vào lòng mà hôn ngấu nghiến như thế, dù đã trải qua tình huống này không biết bao nhiêu lần nhưng ham muốn này chưa một lần giảm sút đi mà càng lúc càng dâng lên. Ngô Vũ Sách là người mẫu không những có dáng người rất đẹp như một lẽ hiển nhiên còn được trời còn phú cho cậu một gương mặt đẹp không góc chết mang nét lạnh lùng thoáng một chút chờ hững cùng biếng nhác vô cùng quyến rũ.

Có lẽ điều đó đã khiến lần đầu gặp nhau Lý Hiên đã tự nhiên nảy ra không biết bao nhiêu ý tưởng phối những bộ trang phục thượng hạng lên cơ thể này. Nó quá đẹp, chỉ có những bộ trang phục thượng hạng nhất, những chất liệu vải cấp cao nhất, những phụ kiện đắt giá cùng đẹp nhất mới xứng với một cơ thể đẹp đẽ như vậy.

Lần đầu hợp tác với nhau ở một sự kiện thời trang Lý Hiên đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ đưa Ngô Vũ Sách trở thành người nổi bậc nhất ở sự kiện và điều đó đã khiến những sự kiện sau y tiếp tục được mời hỗ trợ con người này. Thời gian làm việc cùng nhau của cả hai cứ thế tăng lên, mức độ thân thiết hiểu nhau cũng vì thế mà lên theo. Dần dần Lý Hiên bị người này mê hoặc, rồi không biết từ khi nào mà thầm yêu Ngô Vũ Sách.

Và như định mệnh một đêm nọ, Ngô Vũ Sách thân yêu của y bị chuốc say và trong lúc nửa nay nửa mơ đó đã thú thật tình cảm của mình. Một tiếng yêu thích của con người say đêm đó khiến Lý Hiên nhận ra hạnh phúc bao lâu nay mình tìm kiếm chưa gặp hóa ra đơn giản chỉ là nhận ra người mình yêu hóa ra cũng yêu mình.

Thế mà sau đêm đó Ngô Vũ Sách tỉnh rượu liền không nhớ gì, cũng không nhớ rằng đề cập đến chuyện rằng mình yêu thích Lý Hiên nữa. Nhưng khi đó người kia đã lấy vài lời vụn vặt đó làm động lực để đối mặt với người mình yêu quý tỏ tình.

Khi nhận được lời đó biểu cảm của Ngô Vũ Sách đi từ bất ngờ đến ngơ ngác rồi lại đỏ mặt xấu hổ không nói lời nào chỉ lẳng lặng quay mặt trốn tránh. Biểu cảm đáng yêu đó khiến Lý Hiên chỉ hận không thể độc chiếm con người đó cho riêng mình để cho tất cả những người xung quanh không có cơ hội thấy nó nữa. A Sách của y thật sự quá mức quyến rũ với y, đến mức giây phút mà người kia còn đang bận đỏ mặt thì Lý Hiên đã lấy tốc độ nhanh nhất hôn nhẹ vào má Ngô Vũ Sách.
Nụ hôn bất ngờ đó như đụng chạm tới lòng tự tôn của Ngô Vũ Sách nên mỹ nhân họ Ngô liền ngay lập tức đáp trả bằng một nụ hôn cuồng nhiệt đúng nghĩa của một cái hôn của một đôi yêu nhau .

Giờ đây nhìn người dưới thân đang dần thở dốc thi thoảng phát ra tiếng rên khe khẽ như cầu hồn mình thì Lý Hiên chỉ khẽ cười. Hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau như vuốt ve như âu yếm nhau khiến Lý Hiên không khỏi thích thú. A Sách là người có cái tôi lớn không bao giờ có chuyện mỹ nhân của y chấp nhận chuyện bị y dẫn dắt, luôn là thế phải cuồng nhiệt đám trả mới là Ngô Vũ Sách. Nhưng yêu nhau cũng không phải là một sớm một chiều Lý Hiên sớm giành lại thế chủ động khiến người dưới thân dần dần vì nụ hôn mà hồn xiêu phách lạc.

“A Sách em thật sự là ngọt ngào đấy.”

Bỏ ra một câu sủng nịnh, Lý Hiên vui vẻ nhìn đường chỉ bạc trong suốt đầy ướt át kéo từ miệng hai người kéo dài rồi đứt đoạn ở không trung với ánh mắt vô cùng hưng phấn. Trong lúc người phía dưới còn đang đưa đôi mắt mơ hồ đầy xinh đẹp như người đẹp vừa mới tỉnh giấc khỏi cơn mộng tưởng thì Lý Hiên đã đưa ngón tay của miết nhẹ một đường lên làn da mềm mại đó. Ngón tay ấy nhẹ nhàng chạm vào phần phéc mơ tuya của chiếc quần Jean để lộ lớp quần trong màu đen cùng với vật đang dưới lớp vải đang căn tức đòi được giải phóng.

Lý Hiên vừa lướt tay qua hơi chạm mạnh vào nơi đó thì Ngô Vũ Sách đã khẽ rên một tiếng. Âm thanh rất nhỏ nhưng nó đủ khiến toàn bộ máu trên người dồn thẳng lên đầu Lý Hiên chỉ trong mấy giây. Lý Hiên kéo chiếc quần vướn víu của cả hai người xuống rồi để mặc Ngô Vũ Sách còn đang có chút kinh hoảng thì đã thấy Lý Hiên kéo trong ngăn kéo gần đó lấy ra một lọ thủy tinh có chứa chất lỏng mà cậu thừa biết nó có chức năng gì. Lý Hiên kéo Ngô Vũ Sách lên tiếp tục trao nhau những cái hôn ướt át cùng hơi thể nặng nề khi da thịt nóng bỏng ma sát với nhau. Hai tay nhanh chóng đổ thứ chất lỏng đó vào tay rồi ném trả nó về vị trí cũ trong chớp mắt.

Rời khỏi đôi môi của người kia Ngô Vũ Sách liền cảm giác cánh mông của mình được tách ra và có hai ngón tay quen thuộc đang chen vào nơi hậu huyệt.

“A Sách, chịu khó một chút nhé.”

Lý Hiên vừa nói vừa nhấc Ngô Vũ Sách ngồi trên người mình, người kia dù gương mặt tỏ vẻ không bằng lòng nhưng vẫn vô cùng nhu thuận xuôi theo hành động của y. Lý Hiên thấy được thái độ đó không khỏi bật ra một tiếng cười cưng chiều, gương mặt áp vào mặt của người mình đang ôm ấp, chiếc lưỡi khẽ chạm nhẹ vào vành tai mềm làm Ngô Vũ Sách run rẩy một đợt. Vành tai ửng đỏ cùng gương mặt đã nhuốm màu tình dục như bức điên nhà stylist hàng đầu được bao nhiêu người coi trọng.

Trong vòng tay của y bây giờ lại là một siêu mẫu nổi tiếng với vẻ đẹp yêu mị lòng người, nghĩ đến việc người mình đang nâng niu là người khiến biết bao trái tim ngoài kia điêu đứng Lý Hiên có chút thỏa mãn cong lên một nụ cười đầy vui vẻ. Dừng lại việc khiêu khích Ngô Vũ Sách mà để cằm lên vai người kia dù đây... ừm không phải là lúc Lý đại đại nghĩ đến mấy chuyện cỏn con đó cho lắm.

Ít nhất thì y cũng phải biết nhìn sắc mặt người tình cả người mẫn cảm ửng đó đang trong lòng mình.
Ngô Vũ Sách sau một hồi thấy cử động của người đang ôm mình dừng lại liền đưa ánh mắt lạnh tựa băng nhìn Lý Hiên như để cảnh cáo y nên chuyên tâm vào "việc chính".

Nhưng mà trái ngược lại những gì Ngô Vũ Sách mong đợi những biểu cảm đó của cậu lại khiến Lý Hiên cười khúc khích mấy tiếng:

“Thái độ đó...là muốn anh mau chóng làm em khóc sao?”

Vẻ mặt đắc ý đó của Lý Hiên đủ làm Vũ Sách cảm thấy sự nguy hiểm tăng lên gấp bội đồng thời làm gương mặt vốn đã ửng hồng nay càng đỏ hơn. Chỉ là Ngô Vũ Sách dù có xấu hổ hay không thì Lý Hiên cũng đã chứng minh rằng vô cùng nghiêm túc trong việc y đang làm với cậu.

Cúi người xuống Lý Hiên bắt đầu liếm láp hạt đậu trước ngực người đẹp trong lòng làm cho chúng cương lên. Một tay y vốn đã đổ chất bôi trơn nhẹ nhàng đưa vào và thăm dò hậu huyệt khiến Ngô Vũ Sách không khỏi bậc lên tiếng rên rỉ kèm tiếng trách móc mà trong mắt Lý Hiên nó như một cách người yêu khuyến khích y làm càng.

“A Sách, anh đi vào nhé.”

Phả từng hơi thở nóng bỏng rát vào tai người tình, Lý Hiên nhẹ nhàng buông ra mấy chữ. Vừa nghe thấy thông điệp đó người trong lòng y ngay lập tức cứng lại như đá đầy căng thẳng. Nhưng Lý Hiên cũng không còn tâm trạng để giải tỏa áp lực đó thay người trong lòng nữa vì dục hỏa đã đốt cháy cả người y trên một ngọn lửa không thể dập tắt chỉ bằng ý chí nữa. Dục hỏa bốc cháy đốt cả người Lý Hiên mãi cũng đến lúc làm y mất đi bình tĩnh rồi. Cảm thấy vùng đó của mình nãy giờ cọ xát với da thịt nóng bỏng của Ngô Vũ Sách sắp điên, Lý Hiên có hai quyết định để lựa chọn hoặc là mình bị dục hỏa bức điên hoặc là sẽ làm cả hai trầm luân trong tình ái đến khi không biết trời đất gì nữa. Không cần phải nghĩ, Lý Hiên lập tức chọn cái thứ hai.

Thấy một thứ ấm nóng đặt phía dưới hậu huyệt của mình sự căng thẳng trong Ngô Vũ Sách tăng lên tột độ, hai bàn tay cậu cũng không tự chủ mà vòng ra sau xiết lấy tấm lưng trần của người kia.

Ngô Vũ Sách không kìm nén bậc lên tiếng rên rỉ khi nhận ra thứ ấm nóng đã và đang dần xâm lược vào cơ thể cậu từng chút từng chút khuếch trương bên trong. Đây không phải là lần đầu cả hai làm chuyện này với nhau nhưng dù có xảy ra chuyện này nhiều tới đâu Ngô Vũ Sách vẫn cảm thấy đau đớn kèm khoái cảm mỗi khi trải qua nó.
Mỗi lần Lý Hiên ra vào lại mang đến khoái cảm cực đại cho cả hai người. Sớm đem người trong lòng áp lên mặt nệm, Lý Hiên lúc đầu có phần chậm chạp khi tiến vào. Nhưng đó chỉ là lúc đầu, đây không phải là lần đầu cả hai cùng nhau lăn lộn lên giường Lý Hiên thừa sức nhớ những điểm nhạy cảm trên người Ngô Vũ Sách vì thế khi nhận gương mặt tuấn mỹ ở trên giường đã nhuốm màu tình dục, đôi mắt người kia sớm ánh lên một lớp như sương mờ thì Lý Hiên khẽ cúi đầu hôn nhẹ vào mí mắt của Ngô Vũ Sách thì thầm:

“Anh bắt đầu vào đấy, thả lỏng người ra, nếu có đau quá phải nói nghe chưa? Anh không muốn làm em đau em đâu.”

Tiếng nói vừa dứt Lý Hiên liền tăng tốc độ ra vào khi biết chạm vào điểm đó của Ngô Vũ Sách thì tiến công vào mãnh liệt hơn. Từ đầu chí cuối, Ngô Vũ Sách như một con mèo nhỏ bị Lý Hiên nắm đuôi khi dần dần bị người này dẫn dắt vào con đường dục tiên dục tử chỉ có thể rên rỉ trong hoang lạc trong thứ tình dục nguyên thủy nhất. Hai bàn tay xinh đẹp của cậu đã xiết và chắc chắn rằng đã tạo trên lưng người ấy vài vết cào đủ tróc da chảy máu nhưng bây giờ cả hai đâu còn tâm trạng để tâm điều đó nữa. Cả hai đang quấn lấy nhau như chỉ cần sơ sẩy một chút là có thể vuột mất nhau ở thế giới này.

Lý Hiên liên tục ra vào tấn công vào điểm nhạy cảm đó làm cơ thể cùng linh hồn Ngô Vũ Sách dần làm quen với bản thân mình mà hòa quyện lại làm một. Nhìn Ngô Vũ Sách bên dưới thân mình dù đã cố kìm nén vẫn không tự chủ bậc ra tiếng rên rỉ do sự hưng phấn xen lẫn đau đớn quá dồn dập Lý Hiên liền hỏi:

“A Sách, thích không?”

Nghe thế lập tức Ngô Vũ Sách tránh né ánh mắt nóng rực đang nhìn mình mà không trả lời. Nhưng cũng như quen với việc này, Lý Hiên không đòi hỏi người bên dưới trả lời mà chuyên tâm xâm lược cả cơ thể con người này.
Bao nhiêu đây chưa đủ, khoái cảm này là chưa đủ với Lý Hiên, y vừa cười vừa lần nữa tậng hưởng cảm giác phân thân của mình được bao bọc trong sự nóng rực và bó sát trong người mình yêu. Dưới sự tấn công như vũ bão đó, Ngô Vũ Sách không chịu nổi nữa liền bậc lên tiếng rên rỉ đứt quãng:

“Lý Hiên... Không được ...tôi sắp ra...”

Biết người yêu đã đến giới hạng, Lý Hiên liền điên cuồng trừu sáp khi cả hai cùng nhau phát ra tiếng kêu đầy đè nén cũng là cả lúc cả hai đạt đến cao trào. Lý Hiên rút dục vọng bản thân ra khỏi người Ngô Vũ Sách rồi khẽ đưa bàn tay vuốt nhẹ gương mặt người đang nằm xụi lơ trên giường.

“Mệt lắm hả A Sách?”

Người phía dưới không trả lời mà đột ngột đưa tay nắm lấy bàn tay đang vuốt nhẹ gò má mình kéo cả người y ngã xuống giường. Bốn mắt nhìn nhau chằm chằm làm Lý Hiên có chút chột dạ và quả nhiên sự chột dạ đó là... có cơ sở khi mà Ngô Vũ Sách đã đưa ánh mắt sắc lẻm ra nhìn y:

“Lý Hiên khi nãy sao anh không dùng BCS? Trong phòng khách sạn lúc nào cũng có cơ mà !”

Bị chọc trúng chỗ, Lý Hiên tìm mọi cách trốn tránh cái ánh nhìn muốn ăn tươi nuốt sống mình của Ngô Vũ Sách. Nếu không phải mới vừa " đại chiến 300 hiệp" thì Lý Hiên còn có cảm giác không chừng người này sẽ đánh cho y không thấy ngày mai. Thế là Lý Hiên đại đại liền dùng phương thức vô cùng cổ lỗi sỉ để nịnh "người đẹp" chính là... hôn.

Dứt một nụ hôn sâu đầy ướt át Lý Hiên liền lấy một bộ mặt đáng thương ra nhìn Ngô Vũ Sách xí xóa cho hành vi của mình chỉ là do sơ suất. Dù biết tỏng người này nghĩ gì nhưng chuyện cũng qua Ngô Vũ Sách cũng chả thèm chấp nữa. Tốt xấu gì Ngô Vũ Sách cũng nghĩ rằng nên ít nhất một lần tin tưởng anh ta không tòm tem ở đâu đó đem bệnh về cho mình và chỉ lần này thôi. Những lần trước đó ngoại trừ đêm đầu tiên ra Lý Hiên luôn dùng bảo hộ khi hai người quan hệ như một cách tôn trọng cả hai nên bây giờ Ngô Vũ Sách sẽ miễn cưỡng cho qua.

Nhưng có một chuyện đáng lo hơn đang xuất hiện, Ngô Vũ Sách nhìn lại đồng hồ và không khỏi ảo não phát hiện ra kim giờ đã qua khỏi con số hai một đoạn. Nhớ lại lịch làm việc sắp tới của mình hình như là tới thành phố S thì phải mặt người nào đó lại đen như than. Tự nhủ là phải nhanh chóng nghỉ ngơi Ngô Vũ Sách cố gắng đứng dậy đi đến nhà tắm cọ rửa một lần, cậu không thể nào chấp nhận cơ thể mình như thế này mà ngủ tới sáng được.

Thấy vậy, Lý Hiên liền vội vội vàng vàng đứng dậy đỡ người kia vào mặc cho ánh mắt nồng cháy kia đang nhìn mình như muốn xé xác y ra. Ai bảo việc Ngô Vũ Sách bây giờ đi đứng cũng khó khăn là nhờ phước của y, ai bảo y yêu con người này làm gì? Chấp nhận thôi!

Lúc Ngô Vũ Sách bước ra ngoài trên người quấn nhanh bộ áo tắm mà khách sạn chuẩn bị sẵn thì đã thấy Lý Hiên trên người mặc độc một chiếc quần jean đang nghe điện thoại. Sau mấy giây định hình lại mọi chuyện Ngô Vũ Sách chợt nhận ra chiếc điện thoại mà người kia cầm là của mình liền bước tới muốn giành lại thì đã bị Lý Hiên ra dấu im lặng.

Trái lại với vẻ mặt đầy giận dữ của Ngô Vũ Sách bây giờ Lý Hiên vô cùng nghiêm túc trả lời điện thoại.

“Dạ vâng A Sách cậu ấy để quên điện thoại ở phòng tôi và giờ này chắc cậu ấy ngủ rồi nên tôi không tiện trả điện thoại.”

Nghe thế, Ngô Vũ Sách lườm ai kia một cái sắc lẻm đây là Lý Hiên ép cậu không thể giật điện thoại được. Quan hệ của hai người vẫn là trong bóng tối, nếu lộ việc giờ này vẫn còn ở chung phòng với nhau trong khi Lý Hiên đã nói thể sẽ gây nghi ngờ cho đối phương. Nhưng người bên kia gọi là ai? Ngô Vũ Sách không thể tò mò tiến tới áp tai vào nghe cuộc nói chuyện này.

Giọng ở đầu bên kia bậc lên tiếng cười đắc ý quen tai làm da gà Ngô Vũ Sách nổi một lượt :

“Vậy à? Khách sạn này làm hai cậu vừa ý không? Nếu không tôi sẽ kêu nhân viên chuẩn bị lại cho cả hai, dù gì cả hai cũng là nhân vật quan trọng mà. Hiếm lắm mới thấy cả hai đến thành phố này thân như tôi phải cho chào đón cả hai mới phải lẽ... Thuận tiện báo cho cánh nhà báo một chuyến.”

Câu cuối người đó rõ ràng cố tình để giọng trầm xuống làm người ta cảm thấy sặc mùi nguy hiểm. Nhưng mà như đã quá quen với nó Lý Hiên chỉ cười đáp lại vô cùng qua loa rồi không bao lâu thì cúp máy.

“Diệp Tu sao?”

Vừa bỏ điện thoại xuống đã gặp sự chất vấn Lý Hiên chỉ cười trừ rồi gật nhẹ một cái. Trong giới giải trí không ai là không biết đến con người này một con người có thể am hiểu tường tậng mọi lãnh vực từ diễn viên, ca sĩ, người mẫu... Một người vừa có tài với một gia tộc giàu có chống lưng như Diệp Tu bước vào giới giải trí liền không khác gì một con rồng được ung dung du ngoạn thỏa thích khắp thiên địa. Thành phố H này lại là sân nhà công ty giải trí của Diệp Tu ngoài việc đào tạo ngôi sao con người này còn làm chủ một chuỗi nhà hàng khách sạn có tiếng. Và trong chuỗi nhà hàng khách sạn đó lại có khách sạn Black Diamon nơi hai người đang nghỉ lại.

“Xem chừng chuyện chúng ta vào đây bị lộ rồi nhưng chắc với tính tình của Diệp Tu sẽ không phao tin cho giới truyền thông đâu.”

Người đó cười một tiếng nằm ngả người ra giường vô cùng thoải mái thậm chí là chuẩn bị quấn lấy chăn chuẩn bị ngủ.

“Anh tắm ngay cho tôi, cơ thể đầy mồ hôi như thế này mà ngủ được à?”

Ngô Vũ Sách bực dọc ném chiếc gối vào mặt người đó, bất quá gối ở những nơi như vầy vô cùng mềm mại nên cũng không gây đau gì. Đối với sự tức giận này Lý Hiên lần nữa chứng minh việc mình đã nhờn với nó liền ngồi dậy bày ra bộ mặt xấu xa nhìn người kia :

“ Không ngủ cũng được, anh với em tiếp tục đại chiến vài hiệ...”

“Câm miệng ngay cho tôi! Mai tôi còn phải đi biểu diễn!”

Gương mặt Ngô Vũ Sách ửng một đường hồng nhạt cũng là lúc cái gối đáng thương lần nữa an toạ trên mặt Lý Hiên.


Nhìn y Ngô Vũ Sách không khỏi tức giận bất giác đưa tay xoa nhẹ cái hông mỏi nhừ của mình lại liết cái người đang trên giường. Cái cảm giác cả hai cùng nhau quyện làm một vừa làm cậu sung sướng tới mất đi lý trí nhưng cũng khiến thắt lưng và mông cậu như gẫy vào ngày hôm sau. Đó là lý do mấy chuyện vận động tốn sức này Ngô Vũ Sách rất hạn chế chủ yếu cũng là do lịch làm việc kín mít trước mặt cậu. Thế mà hôm nay người này lại khiến cậu phá lệ, dù người bắt đầu là cậu …


Trong phòng cứ thế tĩnh lặng như tờ tới khi Lý Hiên móc điện thoại của mình ra đưa trước mặt Ngô Vũ Sách:

“Ngày mai em được nghỉ mà.”

Nhìn vào màn hình điện thoại đang hiện lên lịch làm việc tháng này của cậu, Ngô Vũ Sách mới nhận ra tháng này đúng là cậu nghỉ được đúng hai ngày chính là ngày mới qua được mấy tiếng và ngay mai nữa. Nói cách khác ngày mai là ngày nghỉ của cậu, một ngày nghỉ hiếm hoi. Xem chừng bản thân cậu còn chả nhớ lịch làm việc của mình bằng con người này, Ngô Vũ Sách bất giác cười khổ một tiếng.

“Anh đợi ngày này cả tháng nay đấy, em cứ ngủ sớm đi mai hai đứa mình đi dạo quanh một vòng thành phố này ha.”

Để lại một nụ hôn nhẹ vào trán người tình, Lý Hiên vô cùng "ngoan ngoãn" nghe theo sự yêu cầu của Ngô Vũ Sách mà đi vào phòng tắm tắm rửa sạch sẽ mới lên giường ngủ. Còn Ngô Vũ Sách phần do mệt mỏi phần do đã quá khuya nên sớm chìm vào giấc ngủ say .

Nào biết đâu người sau lớp cửa kính kia có một người đang vừa tắm nước lạnh vừa cười đau khổ...

***
P/s : Em xin lỗi Lý đại đại (≖‿≖)✧.
"F"
 
Last edited:

Quỷ Đăng Huỳnh Hoả

Gà con tiến hóa
Bình luận
10
Số lượt thích
17
Team
Hư Không
Fan não tàn của
Trịnh Hiên đại đại 🏆
#4
Ngô phu nhân thật mãnh ... Lý Hiên đại đại thê nô ?
 

CryingDevil.

Nông dân công nghiệp
Bình luận
238
Số lượt thích
908
Location
lò nướng bánh
Team
Hô Khiếu
Fan não tàn của
Thư gia tỷ muội, Cừu ngố, Bánh Ngọt, tiểu Vũ
#5

CryingDevil.

Nông dân công nghiệp
Bình luận
238
Số lượt thích
908
Location
lò nướng bánh
Team
Hô Khiếu
Fan não tàn của
Thư gia tỷ muội, Cừu ngố, Bánh Ngọt, tiểu Vũ
#6
Last edited:

Quỷ Đăng Huỳnh Hoả

Gà con tiến hóa
Bình luận
10
Số lượt thích
17
Team
Hư Không
Fan não tàn của
Trịnh Hiên đại đại 🏆
#7
Hhahha em nói rồi mà :)) okie gửi lời tới bạn í thôi ?
 

Kychiro

Máy cày level
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
234
Số lượt thích
648
#8
Tui là tui nghi ngờ cái tiêu đề lắm nha ơ.ơ. " Thành phố H"
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,324
Số lượt thích
5,137
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#9
Tui là tui nghi ngờ cái tiêu đề lắm nha ơ.ơ. " Thành phố H"
Sân nhà HH đó cô dù xét theo fic này nó mang nghĩa ahi hi =))
 

Bình luận bằng Facebook