Hoàn [AMOUR 2022][Phương Vương] Love At First Sight

An Dĩ Duyệt

Kết cỏ ngậm hành, bán manh mua chổi
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
293
Số lượt thích
1,614
Location
Bắc Kinh
Team
Vi Thảo
Fan não tàn của
Phương Vương - chính phó Vi Thảo một vạn năm~
#1
Tác giả: 一直睡不飽
Convert: @Nhân Sâm 4000 Năm
Editor: Pông


Cre: 诗晴脑洞纳米级

LOVE AT FIRST SIGHT

Viết lại câu chuyện của Will You Still Love Me Tomorrow dưới góc nhìn của Phương Sĩ Khiêm.

01.

Thật ra Phương Sĩ Khiêm trước nay chưa từng nói với Vương Kiệt Hi, lần đầu tiên bọn họ gặp nhau không phải ở "Thành thị tiệc đứng".

Hắn nhớ năm đó là năm đầu tiên hắn kiêm chức giáo viên đoàn ca hát ở trường học, tình cờ khi ấy dàn nhạc của hắn trở nên nổi tiếng trong giới trẻ Bắc Kinh, vì vậy câu lạc bộ âm nhạc của một trường đại học có tiếng đã mời hắn làm giáo viên cho cuộc thi, đó là lần đầu tiên hắn nhìn thấy "bạn trai tương lai" của mình.

Vương Kiệt Hi không phải thành viên của câu lạc bộ âm nhạc, nhưng hình như có bạn tham gia, hoạt động nhóm thường xuyên thấy cậu tới giúp đỡ. Phương Sĩ Khiêm có ấn tượng sâu đậm với cậu, lúc đầu là vì cặp mắt to mắt nhỏ kia thật sự quá gây chú ý đi, về sau lại là vì khí chất hấp dẫn của Vương Kiệt Hi.

Khi đó Vương Kiệt Hi chỉ là sinh viên IT, dường như không có hứng thú đặc biệt với âm nhạc, tới giúp đỡ cũng luôn mang sách giáo khoa dày cộp, câu lạc bộ âm nhạc bắt đầu luyện tập thì cậu lẳng lặng ngồi ở bên đọc sách, luyện tập ầm ĩ tới đâu cũng không thể quấy nhiễu sự nỗ lực của cậu. Khả năng là bản thân Vương Kiệt Hi cũng không biết, cậu như vậy đã tạo nên khí chất đặc biệt không màng tới cuộc đời, thêm vào đó là thái độ nho nhã lễ phép của cậu, khiến Phương Sĩ Khiêm là phàm nhân sống nơi thế tục đột nhiên sinh ra cảm giác gặp được thần tiên, đáng tiếc cho tới khi hắn kết thúc giảng dạy ở câu lạc bộ cũng không thể tìm cơ hội lại gần Vương Kiệt Hi.

Mấy năm sau, Phương Sĩ Khiêm cũng tốt nghiệp, ban nhạc giải tán, bạn bè hỏi hắn có tính toán gì không? Phương Sĩ Khiêm một hơi uống cạn sạch lon Bắc Băng Dương trong tay rồi nói, tiếp tục hát ở pub, rảnh thì tiếp tục làm giáo viên giảng dạy, có lẽ sau này đủ tiền đủ danh tiếng rồi thì mở một phòng thu đi. Bạn bè đều cười hắn ngốc, công việc như vậy có thể làm cả đời sao? Huống hồ hắn còn phải sinh tồn ở Bắc Kinh.

Phương Sĩ Khiêm cũng chỉ cười kệ họ trêu chọc. Thật ra không phải không có ngôi sao tới tìm bọn họ, năm đó ban nhạc đột nhiên nổi tiếng, từng có vài công ty môi giới gặp hắn. Chỉ là Phương Sĩ Khiêm cũng không ngốc, si mê âm nhạc không có nghĩa là hắn không thấy những góc tối của giới nghệ sĩ, huống hồ âm nhạc mới là thứ hắn yêu thích, đã yêu thích thì hắn không muốn hát những thứ chỉ hợp số đông thị chúng. Hát theo yêu cầu ở trong pub là một chuyện, vì sinh tồn trong giới nghệ sĩ mà hát thứ âm nhạc mình không thích lại là chuyện khác.

Những tháng ngày khởi đầu rất khó khăn, Phương Sĩ Khiêm tuy đã hát ở pub đến mấy năm, nhưng dù sao lương không đủ để hắn cầm cự chi tiêu ở Bắc Kinh, tuy hắn từng có kinh nghiệm giảng dạy, nhưng trước kia người ta thấy ban nhạc nổi tiếng nên mới mời hắn, giờ ban nhạc đã giải tán, muốn tìm công việc tương tự thật sự không dễ vậy.

Lúc chán nản nhất, Phương Sĩ Khiêm từng làm công việc đưa hàng bên ngoài, thu ngân siêu thị, thậm chí là nhân viên vệ sinh, chỉ cần nơi nào có việc hắn liền chạy tới, duy nhất không đổi chính là trái tim mang giấc mơ kiên trì. Khi đó Phương Sĩ Khiêm thường xuyên đi qua cửa hàng nhạc cụ, trong lòng thầm đếm từng đồng xem còn bao nhiêu mới đủ để mình mua một chiếc đàn ghita, sau đó thỏa sức mua bánh mì.

Mấy năm đó không phải hắn chưa từng nghĩ tới Vương Kiệt Hi. Cậu sinh viên khí chất bất phàm khi ấy hiện tại đang ở đâu nhỉ? Nhớ cậu là sinh viên IT, chắc sẽ trở thành một lập trình viên nổi tiếng đi. Đáng tiếc hiện thực không cho hắn quá nhiều cơ hội để hồi tưởng quá khứ, thường thường chỉ là trong nháy mắt rồi hắn lại bôn ba vì công việc.

02.

Phương Sĩ Khiêm có một thói quen tuy không ảnh hưởng tới chuyện lớn nhưng hơi ấu trĩ, đó là khi phải đưa ra quyết định giữa hai lựa chọn, hắn sẽ dùng tới phương pháp quăng đồng xu. Thói quen này bị bạn bè xung quanh cười nhạo rất nhiều, nhưng hắn cũng không để bụng.

Ngày đó Phương Sĩ Khiêm hát ở trên sân khấu, ánh nhìn lỡ va phải một đôi mắt to mắt nhỏ, thật ra trong lòng hắn rất kinh ngạc. Trong ấn tượng của hắn, Vương Kiệt Hi không phải là người có hứng thú với âm nhạc, trước đây luôn mang vẻ đứng đắn, cũng không giống kiểu sẽ tới pub vui vẻ. Phương Sĩ Khiêm vẫn hát, nhưng toàn bộ sự chú ý đã bị Vương Kiệt Hi hút đi. Hắn thấy bên cạnh Vương Kiệt Hi còn có một đám người, có lẽ bọn họ là bạn bè hoặc đồng nghiệp của Vương Kiệt Hi?

Hôm ấy sau khi kết thúc biểu diễn, hắn lại tung tiền xu, thần vận mệnh nói với hắn không cần quá trực tiếp, cho nên Phương Sĩ Khiêm giả bộ lơ đãng đi tới quầy bar, quả nhiên nghe nói đám người Vương Kiệt Hi đều là lập trình viên, hơn nữa còn làm việc ở một công ty khá có tiếng tăm.

Thần tiên quả nhiên trâu bò. Phương Sĩ Khiêm cảm thán, thế nhưng sao lại cảm thấy hình như Vương Kiệt Hi không được vui vẻ cho lắm nhỉ?

Đáng tiếc Phương Sĩ Khiêm chưa đủ dũng cảm, hắn không hỏi phương thức liên lạc của Vương Kiệt Hi. Bắc Kinh lớn đến vậy, giữa biển người mênh mông có thể tương phùng thì xác suất là bao nhiêu? Phương Sĩ Khiêm thậm chí cũng không chắc sẽ có lần thứ hai gặp lại Vương Kiệt Hi ở Thành thị tiệc đứng.

May sao trời cao còn thiên vị hắn. Cách vài cuối tuần, Vương Kiệt Hi lại tới nữa rồi, nhưng lần này thấy Vương Kiệt Hi thì Phương Sĩ Khiêm rất hụt hẫng, bởi vì hắn phát hiện có một người đàn ông xa lạ tới cùng Vương Kiệt Hi, xem cách giao tiếp thì e rằng là bạn trai rồi. Chỉ là cảm giác hình như hai người ở chung không hòa hợp cho lắm?

Sau khi trình diễn kết thúc, thừa dịp trước khi đóng cửa Phương Sĩ Khiêm lần thứ hai lại gần quầy bar chào hỏi bartender nhân tiện do thám tình hình. Từ miệng bartender mà Phương Sĩ Khiêm biết được người đàn ông đó đích thực là bạn trai của Vương Kiệt Hi, nghe nói lần này tới Thành thị tiệc đứng là vì tổ chức sinh nhật cho người đó, chỉ là dường như người ta cũng không cảm kích, bartender nói, bạn trai khiến Vương Kiệt Hi dẫm phải mấy cái đinh, lại còn coi thường ca sĩ hát ở pub. Phương Sĩ Khiêm đương nhiên không mấy vui vẻ, hắn nghĩ, Vương Kiệt Hi sao lại không có thường thức vậy nhỉ.

03.

Lần thứ ba Vương Kiệt Hi tới Thành thị tiệc đứng là chuyện bartender lén nói cho hắn.

Thân là ca sĩ ở pub, qua nhiều năm như vậy Phương Sĩ Khiêm có chút giao tình, bartender có lẽ cũng đoán được hắn có chút ý tứ với vị khách mắt to mắt nhỏ kia, để ý thấy người ta một mình tới liền chuồn êm ra phía sau nhắn cho Phương Sĩ Khiêm.

Lúc đầu Phương Sĩ Khiêm không quá để ý tin tức này. Dù sao cũng đã có bạn trai, hắn không thể phá hoại cảm tình của người ta đi? Nhưng đến khi hắn lên sân khấu, mắt nhìn về phía quầy bar thì phát hiện hình như Vương Kiệt Hi uống say rồi, trên khuôn mặt không giấu nổi vẻ cô đơn. Hắn tìm được một tờ giấy đặt bài hát, bên trên viết "Sao anh nỡ làm em đau khổ?" của Hoàng Phẩm Nguyên.

Là của cậu ấy viết sao? Cậu ấy chia tay với bạn trai rồi?

Bài hát đó của Hoàng Phẩm Nguyên thuộc hàng kinh điểm, trong pub thường có khách gặp chuyện không vui thì đặt nghe, muốn Phương Sĩ Khiêm biểu diễn đương nhiên là dễ như trở bàn tay. Hắn vừa hát theo giai điệu quen thuộc, vừa chú ý với dáng vẻ gật gù theo của Vương Kiệt Hi, xem ra, đích thật là chia tay người đàn ông lần trước rồi.

Kết thúc biểu diễn, Phương Sĩ Khiêm đi ra từ phía sau hậu đài, lúc chuẩn bị về nhà thì thấy Vương Kiệt Hi nằm gục trước quầy bar, bartender và ông chủ đều một dạng khổ não, hỏi ra mới biết Vương Kiệt Hi quá chén, hỏi cũng không đáp lại được, mà cậu tới một mình, không biết liên lạc với ai để đưa cậu về.

Ông chủ đề nghị không bằng xem điện thoại của Vương Kiệt Hi, chọn bừa một người trong danh bạ tới đón cậu, nhưng Phương Sĩ Khiêm đứng ở bên trong chốc lát đột nhiên nảy ra ý tưởng khác.

"Để tôi chăm sóc cậu ấy cho." Phương Sĩ Khiêm nói.

04.

Cho nên khi Vương Kiệt Hi say rượu tỉnh lại ở phòng khách nhà hắn, coi như đây là lần đầu tiên bọn họ chân chính trò chuyện.

Phương Sĩ Khiêm đã sớm chuẩn bị tâm lý Vương Kiệt Hi có thể đề phòng mình, hắn thậm chí đã tính đến trường hợp lỡ như Vương Kiệt Hi báo cảnh sát, dù sao thì hắn có làm chuyện gì sai trái đâu. Chỉ là có lẽ say rượu thực sự ảnh hưởng lớn tới Vương Kiệt Hi, cậu phát hiện mình một thân một mình ở nơi xa lạ mà phản ứng không kịch liệt như hắn dự đoán, lúc sau thậm chí còn trò chuyện giết thời gian với hắn.

Phương Sĩ Khiêm trêu chọc cậu không biết uống rượu lại còn gọi một ly Long Island lớn, nhìn Vương Kiệt Hi đỏ mặt, lắp bắp biện giải cho bản thân, hắn cảm thấy người trước kia cao cao tại thượng không thể với tới nay lại có chút đáng yêu. Cho dù sau này có với tới được hay không, Phương Sĩ Khiêm nghĩ, có thể quen biết đã là chuyện đáng hài lòng.

Cho nên khi Vương Kiệt Hi đầy ngóng trông bày tỏ cũng rất muốn học đàn ghita, Phương Sĩ Khiêm không chút do dự đồng ý dạy cậu miễn phí. Lúc đó Phương Sĩ Khiêm đã sớm thoát khỏi ngày tháng suy sụp khi mới tốt nghiệp, không chỉ trở thành ca sĩ át chủ bài ở Thành thị tiệc đứng mà danh tiếng cũng dần lan rộng trong giới người yêu âm nhạc, hắn tìm được một số công việc giảng dạy ở trường học, cũng như ý nguyện mở phòng thu của riêng mình. Hiện tại lại có cơ hội tiếp cận với người trong lòng, Phương Sĩ Khiêm nghĩ, vận may của mình tới rồi.

05.

Liên quan tới chuyện tỏ tình, sau cùng Phương Sĩ Khiêm cũng không dám nói cho Vương Kiệt Hi, thật ra ngày đó hắn vô cùng căng thẳng, cả chuyện có nên tỏ tình hay không cũng tung đồng xu quyết định.

Khi ấy vừa vặn là Lễ tình nhân, Phương Sĩ Khiêm trầm mặc nhìn thần vận mệnh nhắc nhở hắn, sau đó thu lại đồng tiền xu, bắt đầu buồn phiền chọn ca khúc để tỏ tình. Hắn mở notebook lật xem cả chuỗi danh sách dài các bài hát của mình, lại nhớ tới những ngày vừa qua bọn họ ở chung.

Nghĩ tới lần đầu tiên hắn dạy Vương Kiệt Hi gảy đàn ghita, ngón tay hai người chạm nhau, Vương Kiệt Hi không chút để tâm để mặc hắn điều chỉnh tư thế cho mình, tâm tình vẫn rất tốt mà hát.

Lại nghĩ tới ngày cuối thu, Vương Kiệt Hi tăng ca tới tận hừng đông, mình đặc biệt mua bữa khuya tới nhà Vương Kiệt Hi an ủi, vẻ mặt Vương Kiệt Hi vừa mừng rỡ vừa cảm động.

Rồi cả hôm tuyết rơi lớn dày đặc mùa đông năm trước ở Bắc Kinh, hắn bận bịu cả ban ngày đi dạy thêm, sau cùng cảm nặng, Vương Kiệt Hi biết được liền mắng hắn không biết tự chăm sóc bản thân, còn đưa hắn tới bệnh viện, biểu tình vô cùng lo lắng.

Hắn nghĩ, chắc là Vương Kiệt Hi cũng thích mình đi.

Cuối cùng hắn chuẩn bị bài hát "Will You Still Love Me Tomorrow?", vốn là định tỏ tình ngay trên sân khấu, nhưng thấy vẻ mặt của Vương Kiệt Hi khi mình hát, hắn nghĩ, có lẽ mình đã tỏ tình thành công rồi.

You will still love me even until the end of the world.

END
 

Bình luận bằng Facebook