Hoàn [Vi Thảo Thành Nguyên 2022] [Dìm hàng] Cẩm nang chống lời rác rưởi của Vương Kiệt Hi

Neko-chan

Thập Niên Chi Dương, Nhất Diệp Tri Thu
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
291
Số lượt thích
2,293
Fan não tàn của
Diệp thần Tán ca
#1
Tác giả: chưa rõ
Edit: Mèo


Sản phẩm thuộc project Vi Thảo 2022 - Vi Thảo Thành Nguyên
Cẩm nang chống lời rác rưởi của Vương Kiệt Hi

01.

Vương Kiệt Hi lần thứ 101 nhìn thấy Lưu Tiểu Biệt bị tiểu kiếm khách Lam Vũ làm cho tức đến giơ chân, Cao Anh Kiệt đang đoạt BOSS bị đám Hưng Hân chơi zâm unlimited khiêu khích, động tác chậm một giây đã bị nẫng tay trên, còn có Viên Bách Thanh, có hai vú mà còn không thắng nổi Lam Vũ Từ Cảnh Hi chỉ có một vú.

(Viên Bách Thanh: Đội trưởng anh qua đây nói chuyện hai vú là có ý gì?)

Vương Kiệt Hi cho rằng trình độ nói lời rác rưởi và năng lực chống lời rác rưởi của Vi Thảo còn có thể tăng lên, cho nên hắn gọi Cao Anh Kiệt vào phòng đội trưởng đầu sát bên đầu nói chuyện một lúc lâu.

Lúc đi ra Cao Anh Kiệt bước chân không vững, dường như tỏ vẻ nhân sinh không còn gì luyến tiếc.

“Chậc chậc chậc trông Cao Anh Kiệt cứ như bị yêu quái già hút dương khí ấy.” Viên Bách Thanh nhìn bộ dạng trời sụp đất nứt vương bất lưu hành nhà tui thành tinh rồi của Cao Anh Kiệt, cười trêu chọc, sau đó khi hắn nghe được lời tiếp theo của Cao Anh Kiệt, hắn cảm giác linh hồn của mình đã rời bỏ thân thể sắp sửa phi thăng.

“Đội trưởng nói muốn tự mình huấn luyện chúng ta nói lời rác rưởi.” Cao Anh Kiệt dùng giọng điệu xót xa thông báo.

“. . . . . .”

“. . . . . .”

“. . . . . .”

“WTF!!!” Lưu Tiểu Biệt tháo tai nghe nhảy lên một cái, vọt tới trước mặt Cao Anh Kiệt bóp tay hắn, “Cao Anh Kiệt cậu đừng có dọa tui!!!”

Cao Anh Kiệt nhe răng nhếch miệng thoát khỏi ma trảo của Lưu Tiểu Biệt, không lưu dấu vết kéo xa khoảng cách với đám người đã tẩu hỏa nhập ma này, sau đó gật đầu cực nhanh, “Còn là bắt đầu từ ngày mai, mọi người chuẩn bị tâm lí cho tốt.”

Nói xong câu đó Cao Anh Kiệt vẻ mặt mịt mờ chậm rãi bước về kí túc xá, giữa đường suýt ngã một lần.

“Anh Kiệt sao rồi?” Hứa Bân có chút quái lại hỏi Vương Kiệt Hi.

“Đại khái là đang trải qua quá trình từ một cậu bé lột xác trưởng thành vừa đau khổ lại đầy ý nghĩa.” Vương Kiệt Hi trả lời.

“Ồ~~~~” Hứa Bân ý tứ sâu xa gật gật đầu, ném cho Vương Kiệt Hi vẻ mặt anh hiểu tui cũng hiểu.

Vương Kiệt Hi cảm giác hình như Hứa Bân đã hiểu lầm gì đó, nhưng giải thích thật sự phiền phức, hắn lựa chọn im lặng.

Hoàn toàn không biết trong sạch của bản thân đã bị làm bẩn, Cao Anh Kiệt lấy ra «Bí tịch nói lời rác rưởi của Hưng Hân (tuyệt mật)» mà bạn tốt Kiều Nhất Phàm đưa cho hắn nhân ngày sinh nhật, nghiêm chỉnh ngồi tại bàn học vẻ mặt nghiêm túc.

Cho dù là nói lời rác rưởi, tui cũng nhất định không để cho đội trưởng thất vọng.

Cao Anh Kiệt dùng biểu cảm anh dũng hi sinh lật mở quyển sách dù là màu sắc hay là trang bìa đều không phù hợp với thiếu nhi kia.

Nhưng mà quyển sách trông tương đối dày kia bên trong chỉ có bốn chữ to, xiêu xiêu vẹo vẹo như gà bới “Phóng túng bản thân”.

Cao Anh Kiệt: Nhất Phàm có onl không?

Kiều Nhất Phàm: Sao vậy Anh Kiệt?

Cao Anh Kiệt: Cậu còn nhớ quyển sách nhỏ cậu đưa tớ hôm sinh nhật không?

Kiều Nhất Phàm: Nhớ chứ, lúc ấy tiền bối Ngụy Sâm nhờ tớ đưa cho cậu, sao thế?

Cao Anh Kiệt: Phóng túng bản thân là có ý gì?

Kiều Nhất Phàm: Hả? Chắc là giống tiền bối Ngụy Sâm hát Mua bán tình yêu lúc đang PK?

Kiều Nhất Phàm: Hoặc giống La Tập học thuộc 100 số sau dấu phẩy của số pi?

Kiều Nhất Phàm: Hay lại giống tiền bối Phương Duệ dùng dáng múa tao nhã tựa như ballet tại chỗ xoay người ba vòng rưỡi khiến đối phương sợ hãi?

Kiều Nhất Phàm: Lại hoặc là. . .

Cao Anh Kiệt: Không cần nói

Cao Anh Kiệt: Tớ đã hiểu

Kiều Nhất Phàm ngồi trước bàn máy tính cũng không biết bạn tốt của hắn hiểu cái gì, hắn chỉ biết bạn cùng phòng An Văn Dật sắp bị Joseph Louis Lagrange làm cho trọc đầu, mỗi ngày đếm số tóc trên gối ôm đầu khóc rống.

Ây, may mắn mình không học đại số.

Kiều Nhất Phàm nghĩ vậy.

Sau này Cao Anh Kiệt mỗi ngày đều tìm hắn xin dạy lời rác rưởi.

Hắn nhìn số tóc trên gối đầu của mình, cảm thấy mình cũng sắp gia nhập đại quân An Văn Trọc.

Anh Kiệt lợi hại giống như đại số vậy.

Kiều Nhất Phàm cảm thán.

02.

Buổi chiều ngày tiếp theo, sau khi kết thúc huấn luyện hàng ngày, Vương Kiệt Hi nói với bọn họ, “Muốn chống lời rác rưởi phải bắt đầu từ việc nói lời rác rưởi, Anh Kiệt, em trước.”

Trước ánh nhìn chăm chú của Vi Thảo Cao Anh Kiệt cầm thẻ tài khoản Mộc Ân đi về phía Vương Kiệt Hi, lúc này cần bgm Nghĩa dũng quân tiến hành khúc.

Trên đấu trường giao lưu ngắn ngủi với Vương Kiệt Hi, Cao Anh Kiệt ngẩng đầu thấy ánh mắt nhìn hắn đầy từ ái khích lệ của Vương Kiệt Hi.

Cao Anh Kiệt quyết tâm, nói ra lời rác rưởi khó nghe nhất đời này của hắn.

[Đấu trường] Mộc Ân: Anh. . . Đồ ngốc! Bại hoại! Vô liêm sỉ!

[Đấu trường] Mộc Ân: Đúng không có thể diện đội trưởng em em em em. . . Thật xin lỗi!!!

. . . . . .

. . . . . . . . .

Vương Kiệt Hi nhìn hai câu chat trong khung thoại im lặng 2s.

Chắc là đời này chưa từng gặp được lời rác rưởi giản dị như vậy, hắn kiềm chế xúc động muốn lấy điện thoại ra chụp ảnh post ẩn danh trên weibo, cười cười an ủi với Cao Anh Kiệt, sau đó nói, “Anh Kiệt trước bình tĩnh lại, Tiểu Biệt tới thử một chút.”

Dưới ánh nhìn tử vong của Vương Kiệt Hi Lưu Tiểu Biệt thậm chí không chỉ không nói được một lời rác rưởi nào mà còn phạm sai lầm cấp thấp, thanh máu về 0, hắn ủ rũ, “Có lỗi với đội trưởng.”

Viên Bách Thanh và Liễu Phi cũng đều để lại duy nhất một câu di ngôn trước khi chết “Có lỗi với đội trưởng”.

Vương Kiệt Hi nghi ngờ bọn họ có phải hiểu lầm gì hắn rồi hay không?

Trông hắn cũng không giống kiểu người nói không ra lời rác rưởi liền mắng bọn họ máu chó đầy đầu mà nhỉ? Lại nói hắn cũng chưa làm vậy bao giờ, nhưng bọn họ đứng trước mặt Vương Kiệt Hi luôn không ý thức được mà trở nên câu nệ.

Ví dụ như Lưu Tiểu Biệt với Viên Bách Thanh đang đùa giỡn trên hành lang nhìn thấy Vương Kiệt Hi đi ra từ phòng huấn luyện cứ như Vương Kiệt Hi năm ấy thấy thầy chủ nhiệm mặt đầy nếp nhăn.

Vương Kiệt Hi soi gương cẩn thận nhìn kỹ mặt mình, bỏ qua mắt trái lớn hơn bình thường một chút thì vẫn là một thanh niên tốt mặt mày đoan chính, không đến mức có điểm chung với thầy chủ nhiệm.

Có một lần hắn nói ra nghi ngờ của mình cho Dụ Văn Châu nghe, Dụ Văn Châu cười một cái nói, “Đại khái là bình thường trông cậu quá giống cán bộ già khiến cho bọn họ có cảm giác xa cách, nếu không cậu thử hài hước hơn một chút xem?”

Vương Kiệt Hi nghiêm túc suy nghĩ gợi ý của Dụ Văn Châu, hôm ấy thức trắng đêm xem bách khoa toàn thư truyện cười, hôm sau hắn niềm tin tràn đầy đi phòng huấn luyện, gọi lại Cao Anh Kiệt chuẩn bị đi lấy nước.

“Anh Kiệt, em biết anh trai của Aladin tên là gì không?” Vương Kiệt Hi vẻ mặt nghiêm túc nhìn hắn.

“???” Đây là phương thức kiểm tra mới của đội trưởng sao? Hay là mật hiệu gì đó?

“Là Alada, Aladi, Alading.” Vương Kiệt Hi nói xong vế sau, có chút mong đợi nhìn Cao Anh Kiệt.

“Có lỗi với đội trưởng!” Hắn không phải người thừa kế Ma Thuật Sư đủ tư cách, ngay cả mạch não của Ma Thuật Sư hắn cũng không dò được hắn làm đội trưởng thất vọng.

Vương Kiệt Hi vẻ mặt không đổi nhìn Cao Anh Kiệt không những không cười mà thậm chí còn muốn khóc, mà thành viên khác trong phòng huấn luyện thấy cảnh này càng thêm hoảng sợ cắm đầu vào huấn luyện thở cũng không dám thở mạnh.

Kế hoạch hòa mình với thế hệ mới Vi Thảo của Vương Kiệt Hi thất bại, hắn hiểu được một điều.

Lời khuyên của Dụ Văn Châu đều là gây rối.

03.

Vương Kiệt Hi cho rằng bằng vào sức của một mình hắn là không đủ.

Nên hắn quyết định sẽ mời viện trợ.

Do dự bồi hồi thật lâu giữa Diệp Tu và Hoàng Thiếu Thiên.

Lại lại lần nữa nghe được tin BOSS bị Quân Mạc Tiếu cướp mất từ Trung Thảo Đường, hắn dứt khoát lựa chọn người sau.

Nếu để Diệp Tu đến giúp khẳng định lại bị moi không ít vật liệu, tính ra Hoàng Thiếu Thiên còn tương đối ngay thẳng.

Dụ phương trượng: Nghe nói Vương đội tìm Thiếu Thiên hỗ trợ huấn luyện lời rác rưởi cho Vi Thảo

Vương không cho dìm: Tin tức còn rất linh thông

Dụ phương trượng: Vương đội chuẩn bị nhiều ít vật liệu cho Lam Khê Các để đổi lấy Thiếu Thiên?

Vương không cho dìm: Thiếu Thiên nói không cần vật liệu

Dụ phương trượng: Chỉ cần Vương đội sửa nickname thành “Tiểu đệ trung thành số một của Hoàng Thiếu Thiên” đúng không?

Vương không cho dìm: ???? Sao cậu biết?

Dụ phương trượng: Hiện tại khắp Liên minh đều biết

Dụ phương trượng: Vương đội ngưỡng mộ tư thế oai hùng của Thiếu Thiên bán mình cho Thiếu Thiên tự nguyện làm tiểu đệ dưới trướng Thiếu Thiên

Vương không cho dìm: . . .

Dụ phương trượng: Vì Vi Thảo Vương đội thật đúng là cúc cung tận tụy chịu nhục chịu khổ, có thể nói là trung thành thông bạch nhật, thẳng đã tựa trời cao, thật để cho chúng tôi xấu hổ

Vương không cho dìm: Đừng giả bộ, tôi biết cậu đang cười

Vương không cho dìm: Đã thế thì tôi càng phải xài hết tác dụng

Hoàng Thiếu Thiên ở Lam Vũ xa xôi nhìn chằm chằm nickname của Vương Kiệt Hi cười như tên ngốc đột nhiên thấy lạnh sống lưng.

Luôn có dự cảm bất ổn.

Là. . . ảo giác sao?

04.

Chúng Vi Thảo nghe nói đội trưởng mời Hoàng Thiếu Thiên đến huấn luyện lời rác rưởi cho bọn họ, nhao nhao tỏ vẻ trong nhà mất mặt cũng thôi, tuyệt không thể cho nhà Miếu xem thường.

Cho nên bọn họ đều lén lút chạy đến phòng kí túc xá của Cao Anh Kiệt thương lượng đối sách.

“Cắt đứt dây mạng?” Lưu Tiểu Biệt đề nghị.

“Cậu có thể lựa chọn hiện tại đặt vé máy bay đi Quảng Đông cắt dây mạng sau đó lại bay về, bọn này sẽ báo đội trưởng cậu nghỉ thai sản.” Viên Bách Thanh cà khịa.

“Không xem lời rác rưởi của hắn là được mà.” Liễu Phi nói.

“Không được, chúng ta phải phản kích, phải cho thấy khí thế Vi Thảo! Nhất định phải báo thù mùa sáu!” Viên Bách Thanh lòng đầy căm phẫn.

Cao Anh Kiệt ra ngoài đi vệ sinh, những người khác thì ở trong phòng khí thế bừng bừng thương lượng đối sách.

Sau đó QQ của Cao Anh Kiệt nhảy noti hai lần, là Kiều Nhất Phàm.

Trong lúc vô tình Viên Bách Thanh thấy lịch sử trò chuyện một ngày trước, đột nhiên ý tưởng nảy ra.

Lưu Tiểu Biệt theo ánh mắt của Viên Bách Thanh lấy lịch sử chat cũng bỗng nhiên hiểu ra.

Liễu Phi nhìn hai tên ngốc một tên vỗ đùi một tên vỗ đầu, vẻ mặt hoang mang giống Cao Anh Kiệt vừa về.

05.

Bởi vì phải đi họp ở Thượng Hải, Vương Kiệt Hi trực tiếp mở phòng đấu trường, ném Hoàng Thiếu Thiên vào, sau đó gọi đội viên Vi Thảo vào phòng huấn luyện, cho bọn họ tự do PK với Hoàng Thiếu Thiên.

[Đấu trường] Dạ Vũ Thanh Phiền: Ha ha ha ha ha ha Vi Thảo các con ngoan dù là từng người hay là tất cả xông lên bản Kiếm Thánh đều phụng bồi

Dưới cái nhìn nóng bỏng của Vi Thảo Lưu Tiểu Biệt đi lên trước, tiến vào đấu trường.

[Đấu trường] Phi Đao Kiếm: Tôi

[Đấu trường] Dạ Vũ Thanh Phiền: Lưu rùa nhỏ à tới đi tới đi để tui lãnh giáo xem xem trình độ nói lời rác rưởi của Vi Thảo rác rưởi nào đừng để tui thất vọng nhá

[Đấu trường] Dạ Vũ Thanh Phiền: Mặc dù bản Kiếm Thánh công chuyện bề bộn nhưng là tiểu đệ Vương Kiệt Hi của tui ngôn từ khẩn thiết cầu xin tui mà tui là một người vừa thiện lương lại mềm lòng nên mới đồng ý

[Đấu trường] Dạ Vũ Thanh Phiền: Lưu rùa nhỏ cậu như thế này là không được rồi cắm đầu thả kỹ năng sao có thể đề cao trình độ nói lời rác rưởi của các cậu được? Cậu quên Vương Kiệt Hi ân cần dạy bảo cậu sao? Cậu cứ thế không học tập cho tốt cậu xứng đáng với sự cần mẫn khổ nhọc đi sớm về tối của nguời cha già sao? ? ?

Lưu Tiểu Biệt cảm thấy may mắn hôm nay đội trưởng không ở đây, dù hắn cảm thấy Vương Kiệt Hi dù thấy được chắc cũng không có gì khác bình thường.

Dù sao nếu những tuyển thủ khác có tool chặn lời rác rưởi của Hoàng Thiếu Thiên, thì tường lửa hệ thống chống lời rác rưởi của đội trưởng còn là cái loại 360 nắm tay Baidu cùng nhau chế tác.

Lưu Tiểu Biệt nhìn Hoàng Thiếu Thiên bắn từng dòng chat trên khung thoại, hắn cảm thấy mình phải làm gì đó, bằng không thì mất hết mặt mũi Vi Thảo, mặc dù hắn không biết lời rác rưởi thành dấu hiệu của chiến đội mạnh từ bao giờ, nhưng mà đội trưởng không tiếc tự hủy hình tượng chịu nhục chịu khổ (Vương Kiệt Hi: ???) cũng phải mời Hoàng Thiếu Thiên đến dạy bọn họ nói lời rác rưởi nhất định là có lí do.

Lưu Tiểu Biệt cảm thấy mình không thể bị động như vậy.

Trong mắt hắn tràn đầy ý chí chiến đấu.

[Đấu trường] Dạ Vũ Thanh Phiền: Lưu rùa nhỏ cậu cứ thế này là không được, cậu thử nghĩ xem thi đấu xong cậu bị tui chém chết mà không nói một lời, trận đấu như vậy còn có ý nghĩa gì? Tác dụng của khung chat chẳng phải là để chúng ta giao lưu trao đổi gắn bó tình cảm sao, im lặng như thế là có ý gì, cậu phải biết những gì chúng ta nói không phải là lời rác rưởi, mà là tình yêu dành cho game

[Đấu trường] Phi Đao Kiếm: Tình yêu không phải anh muốn bán muốn mua là có thể mua, người để em nhìn thấu si tâm, không xứng có được chân ái ♪~

[Đấu trường] Dạ Vũ Thanh Phiền: ???? Lưu tiểu Biệt cậu có độc à? Tụ tập uống tình quá chén à

[Đấu trường] Phi Đao Kiếm: Anh khiến em uống thuốc độc tình yêu, lòng em không còn mờ mịt bất lực, từ đây si tâm là nỗ lực của anh ~~

[Đấu trường] Dạ Vũ Thanh Phiền: Xem kiếm! Xem kiếm! Đâm Liên Chớp! Ngân Quang Lạc Nhẫn! Xiên Lên! Rút Đao Trảm! Tam Đoạn Trảm. . .

[Đấu trường] Phi Đao Kiếm: Nước mưa lạnh lẽo vỗ vào mặt em, nước mắt ấm áp hòa vào nước mưa, sắc thái trước mắt bỗng nhiên biến mất, cái bóng của anh vô tình bồi hồi bên người, anh tựa như tên đao phủ bán em đi, lòng em tựa như bị dao cùn cắt thịt ~~

[Đấu trường] Dạ Vũ Thanh Phiền: Cậu im miệng cho tui!!!!!

[Đấu trường] Phi Đao Kiếm: Em không có được người em yêu, rất nhiều chuyện cũ đau buồn là lí do, lần này tình yêu của em không thể lâu lâu dài dài, người từng bỏ lỡ liệu chăng có thể quay đầu, trái tim từng yêu không có bất kỳ thỉnh cầu nào ~~

[Đấu trường] Dạ Vũ Thanh Phiền: Má nó cậu chết đi!

[Đấu trường] Phi Đao Kiếm: Yêu là cái gì chẳng qua chỉ là một trò chơi, tình là thứ gì chẳng phải chỉ là chơi đùa thôi sao, honey darling baby hoặc gọi em thân ái nhỏ, chỉ cần dỗ em vui vẻ dù là địa ngục cũng đi cùng anh, oh yêu anh đến không sợ chết ~~

[Đấu trường] Dạ Vũ Thanh Phiền: Cậu thắng.

[Đấu trường] Phi Đao Kiếm: Tình yêu của chúng ta không có thắng thua, anh buông tay em đã là thất bại thảm hại ~~

Hoàng Thiếu Thiên đã bắt đầu hơi hoài nghi nhân sinh.

Trong đầu hắn hiện tại repeat tuyển tập 40 bài tình ca đau buồn lưu hành những năm 80, đoán chừng PK với Lưu Tiểu Biệt xong hắn sẽ bị tẩy não thành công liên tục rap cho Lam Vũ nghe, sau đó bị bọn họ đuổi theo đánh 18 dặm.

Vì an toàn của bản thân, Hoàng Thiếu Thiên vẫn quyết định kết thúc buổi dạy học nói lời rác rưởi này.

06.

Lưu Tiểu Biệt vẫn chưa thỏa mãn rút thẻ ra từ đầu đọc thẻ, hình như hắn bỗng nhiên hơi chút hiểu mị lực của lời rác rưởi, không uống một đêm nghe tuyển tập 40 bài tình ca đau buồn lưu hành thập niên 80 của hắn.

Viên Bách Thanh điều khiển Đông Trùng Hạ Thảo đi về hướng Dạ Vũ Thanh Phiền.

Hoàng Thiếu Thiên tựa hồ chưa thoát được debuff ca khúc thất tình từ trận trước với Lưu Tiểu Biệt, không nói nhảm liền giơ Băng Vũ chém về phía Viên Bách Thanh.

Làm một vú em, làm một vú em có độc, làm một vú em có độc chịu ảnh hưởng sâu sắc của thần bỏ rơi, Viên Bách Thanh không thiếu luận bàn với đám tuyển thủ cùng thời kỳ Lưu Tiểu Biệt Tôn Tường Đường Hạo bọn họ, cho nên tình huống như vậy còn ứng phó được, nhanh nhẹn né tránh công kích của Hoàng Thiếu Thiên, sau đó bắt đầu thả diều.

[Đấu trường] Dạ Vũ Thanh Phiền: Cậu cho rằng cậu chạy được sao vẫn nên ngoan ngoãn chịu chết đi liên tục chạy có tác dụng sao cậu cho rằng đang chạy marathon hả dù sao cuối cùng vẫn phải chết có thời gian chạy còn không bằng GG xuống dưới uống nước này này này cậu chạy đủ chưa hả

[Đấu trường] Đông Trùng Hạ Thảo: Ôi trời ạ anh thế mà đối xử với em thô bạo như vậy, anh đã quên mùa thu năm ấy chúng ta quỳ dưới gốc cây thề hẹn sinh tử sao?

[Đấu trường] Dạ Vũ Thanh Phiền: Ai thề hẹn sinh tử với cậu hả cậu đang nằm mơ à cậu uống nhiều rượu giả quá mơ tưởng hay sao? Cút cút cút cút lăn mau đừng có vùng vẫy vô vị vẫn là chịu chết đi!!!

[Đấu trường] Đông Trùng Hạ Thảo: A!!! Ông trời ơi! Mệnh tôi sao lại khổ như vậy! Ông trời không có mắt! Hai mẹ con tôi phải sống làm sao đây!

[Đấu trường] Dạ Vũ Thanh Phiền: Cái đụ má má má! Vi Thảo mấy người hôm nay uống nhiều rượu giả quá còn chưa tỉnh được hả?

[Đấu trường] Đông Trùng Hạ Thảo: Em nhìn thấy anh, Thiên Thiên của em, lòng em liền đã say, em nguyện ý chết trong má lúm đồng tiền của anh ~

[Đấu trường] Dạ Vũ Thanh Phiền: .

Dẫu cho Viên Bách Thanh vùng vẫy giãy dụa nhưng cuối cùng vẫn bị Hoàng Thiếu Thiên nộ khí tràn đầy im lặng ít nói cầm Băng Vũ chém chết.

Trước khi chết Viên Bách Thanh chỉ để lại một câu di ngôn.

[Đấu trường] Đông Trùng Hạ Thảo: Em vẫn có một chuyện chưa rõ, hi vọng trước khi chết anh có thể trả lời em

[Đấu trường] Đông Trùng Hạ Thảo: Anh rõ ràng là kiếm khách, vì sao biệt hiệu lại là Yêu Đao?

[Đấu trường] Đông Trùng Hạ Thảo: Đập quán à?

Hoàng Thiếu Thiên từ chối trả lời đồng thời chém chết hắn.

Cực kỳ tàn khốc vô tình cố ý gây sự.

Thật ra, chuyện này, hắn cũng không biết tại sao.

Có lẽ là bởi vì Yêu Đao nghe lên đẹp trai hơn?

Dù sao Yêu Kiếm này đó, hơi chút mất tập trung gõ thành yêu tinh vậy thì GG.

07.

Xem biểu hiện của Lưu Tiểu Biệt với Viên Bách Thanh, Cao Anh Kiệt cảm giác hình như đã lĩnh ngộ được gì đó, hắn cầm thẻ Mộc Ân tiến lên.

[Đấu trường] Mộc Ân: Mong tiền bối chỉ giáo nhiều hơn

Hoàng Thiếu Thiên thấy phong cách của Cao Anh Kiệt không giống đám Vi Thảo diêm dúa lòe loẹt kia, uống một ngụm sữa của Từ Cảnh Hi (Từ Cảnh Hi: ???) giữ vững tinh thần nghênh đón khiêu chiến.

[Đấu trường] Dạ Vũ Thanh Phiền: Anh Kiệt này để tui nói cậu nghe Vi Thảo mấy người hôm nay phong cách rất kì cục nha tui cũng chỉ thấy có mỗi cậu là người bình thường, cậu nói xem bình thường lão Vương có phải bị Lưu rùa nhỏ với Viên bạc tình làm cho tức đến huyết áp cao hay không? Có cần tui ra tết hùn vốn với đội trưởng mua hoạt huyết dưỡng não cho hắn bồi bổ không

[Đấu trường] Mộc Ân: yguygsyagdiuasudihasiugfiuagsuigfuiasgcbkajgdiyteiuwqgkjbjkckjasausgcuiagsiuc

[Đấu trường] Dạ Vũ Thanh Phiền: Ha ha ha ha ha ha đáng thương lão Vương tuổi còn trẻ đã hư thận cậu nói các cậu. . . chờ chút cậu vừa mới nói cái gì cơ?

[Đấu trường] Mộc Ân: gdsgfiudhcohkcnldshudsguvigdsuhvdsdkhuisdgvudsgufhdsufudsufguidgfuigdsufgu

[Đấu trường] Mộc Ân: dfhuaegduiacjkajcdfguidguijkzxcjkdgsdiuuisdbvudsbvuigdsuivguisdgvuisdvdsbvjkv

[Đấu trường] Dạ Vũ Thanh Phiền: Máy tính của cậu dính virus à?

[Đấu trường] Mộc Ân: kgisagfyastfygsahghjasgcygasyufsguiasgfiygasiygfdfgudgfiuagfiuguidfguisgduijxzbc

[Đấu trường] Dạ Vũ Thanh Phiền: Má nó tui biết ngay Vi Thảo mấy người hôm nay đều có độc!!!!!

[Đấu trường] Dạ Vũ Thanh Phiền: Xem kiếm! Xem kiếm! Đâm Liên Chớp! Ngân Quang Lạc Nhẫn! Xiên Lên! Rút Đao Trảm! Tam Đoạn Trảm!!!

[Đấu trường] Mộc Ân: gygdyifgisdgfisdbhvbdhsigviusdvidsbhgdsgfdsbfgdsfgdsgfdsfgdsfuigdsuifgdcjksdkjh

Hôm qua, Cao Anh Kiệt với Kiều Nhất Phàm đầu sát bên đầu nói chuyện phiếm suốt đêm.

Cao Anh Kiệt: Nhất Phàm, ngày mai Hoàng thiếu sẽ đến dạy bọn tớ nói lời rác rưởi, nhưng tớ không biết phải làm sao cả

Kiều Nhất Phàm: Anh Kiệt, tốc độ tay cùng ý thức của cậu đều tốt, chỉ là đôi lúc không biết nên nói gì

Kiều Nhất Phàm: Thật ra spam chat không nhất định phải nói lời rác rưởi, cậu nhìn La Tập mỗi lần đều spam bằng số pi

Cao Anh Kiệt: 3.1415926535. . .

Cao Anh Kiệt: Tớ có nên về mở sách giáo khoa toán xem đằng sau là số mấy không?

Kiều Nhất Phàm: . . . . . . . . .

Kiều Nhất Phàm: Không nhất thiết phải là số pi, cái gì thuận tay là được. . . mà

Sau đó Hoàng Thiếu Thiên trở thành vật thí nghiệm đầu tiên cho phong cách nói lời rác rưởi của Cao Anh Kiệt.

Dù tốc độ tay của Hoàng Thiếu Thiên nhanh đi nữa, nhưng tốc độ gõ chữ vẫn không so được với tốc độ gõ bừa, cuối cùng Cao Anh Kiệt thậm chí còn copy paste.

Tung hoành box chat đấu trường bao nhiêu năm nay, đây là lần đầu tiên Hoàng Thiếu Thiên bị người khác spam ngược lại, hắn vừa gõ được một câu nháy mắt đã bị quân đoàn chữ cái của Cao Anh Kiệt bao phủ, cuối cùng trên khung chat chỉ còn chữ cái của Cao Anh Kiệt.

[Đấu trường] Mộc Ân: gygdyifgisdgfisdbhvbdhsigviusdvidsbhgdsgfdsbfgdsfgdsgfdsfgdsfuigdsuifgdcjksdkjh

[Đấu trường] Mộc Ân: dsfudusigfiusdgfuigsduifguidsgfuigdsuifgusdgfiudfguidsgfuigsduifguidsgdsfguidsgfi

[Đấu trường] Mộc Ân: gygdyifgisdgfisdbhvbdhsigviusdvidsbhgdsgfdsbfgdsfgdsgfdsfgdsfuigdsuifgdcjksdkjh

[Đấu trường] Mộc Ân: gygdyifgisdgfisdbhvbdhsigviusdvidsbhgdsgfdsbfgdsfgdsgfdsfgdsfuigdsuifgdcjksdkjh

[Đấu trường] Dạ Vũ Thanh Phiền: Má! Cậu tưởng mình cậu biết spam chữ cái chắc!

[Đấu trường] Dạ Vũ Thanh Phiền: 5455465464663366645654444444444444444446646546464654654654654

[Đấu trường] Mộc Ân: dfhuaegduiacjkajcdfguidguijkzxcjkdgsdiuuisdbvudsbvuigdsuivguisdgvuisdvdsbvjkv

[Đấu trường] Dạ Vũ Thanh Phiền: 1245646512313246545612gungungun cút đi 1165422116545123132154

[Đấu trường] Mộc Ân: dsfudusigfiusdgfuigsduifguidsgfuigdsuifgusdgfiudfguidsgfuigsduifguidsgdsfguidsgfi

[Đấu trường] Dạ Vũ Thanh Phiền: 36478678ew78r6e78632462364diediedie5die7687587454554455445455

Mãi đến sau, Trịnh Hiên cũng sẽ không quên, lúc trước hắn chán chường nhìn màn hình của Hoàng Thiếu Thiên một cái.

Từ đây mỗi đêm đi ngủ đại quân chữ số chữ cái của Hoàng Thiếu Thiên với Cao Anh Kiệt đều xuất hiện trong giấc mơ của hắn, cho đến khi bừng tỉnh vào hôm sau.

Hoàng Thiếu Thiên cũng sẽ không quên ngày đó, lượng tế bào não bị Lưu Tiểu Biệt Viên Bách Thanh cùng Cao Anh Kiệt giết chết đủ để lấp kín toàn bộ Lam Vũ.

Lúc Hoàng Thiếu Thiên tố khổ với bạn tốt Trương Giai Lạc, Trương Giai Lạc nói với hắn:

Bách Hoa Liễu Loạn: Trời ạ!

Dạ Vũ Thanh Phiền: Anh cũng cảm thấy bọn họ quá đáng đúng không!!!

Bách Hoa Liễu Loạn: Tui giống như đã hiểu được

Bách Hoa Liễu Loạn: Vương Kiệt Hi cậu ta căn bản chính là thèm thuồng sắc đẹp của cậu muốn độc chiếm cậu nhưng lại ngại cậu là ace của Lam Vũ không tiện ra tay, cho nên mới dùng chiêu này để hủy hoại cậu!!!

Bách Hoa Liễu Loạn: Nếu không thì tại sao tuyển thủ nói lời rác rưởi trong Liên minh nhiều như thế sao cậu ta lại khăng khăng đối đầu với chiến đội của cậu? Vì sao lại cam tâm tình nguyện chịu nhục đổi nickname làm tiểu đệ của cậu?

Bách Hoa Liễu Loạn: Đây đều là âm mưu!

Bách Hoa Liễu Loạn: Cậu ta không chiếm được cậu, nên muốn hủy hoại cậu!

Dạ Vũ Thanh Phiền: !!!!!!!

08.

Vương Kiệt Hi ở Thượng Hải xa xôi, đột nhiên thấy Hoàng Thiếu Thiên inbox.

Dạ Vũ Thanh Phiền: Vương Kiệt Hi!! Coi như tui đã nhìn thấu anh!

Vương Bất Lưu Hành: ????

Dạ Vũ Thanh Phiền: Tui nói cho anh biết! Thân xác lẫn trái tim tui đều là của Lam Vũ!! Anh đừng vọng tưởng! Tinh thần của tui là không thể phá vỡ!

Vương Bất Lưu Hành: ????

Dạ Vũ Thanh Phiền: Tui với anh là không thể, anh đừng có ý tưởng xấu xa gì đó, chúng ta chỉ có thể là bạn bè!

Vương Bất Lưu Hành: ????

Dạ Vũ Thanh Phiền: Nhưng chuyện này khiến chúng ta ngay cả bạn bè cũng không thể làm, xóa nhau đi, tạm biệt!

Vương Bất Lưu Hành: Cậu. . .

[Mời kết bạn với đối phương trước khi nhắn tin]

Vương Kiệt Hi: EXM???

09.

Lần thứ 101 Hàn Văn Thanh bị Diệp Tu làm cho nghẹn lời, hắn hạ quyết tâm, hắn nhất định phải học cách nói lời rác rưởi.

Ở phòng huấn luyện nghe được cuộc trò chuyện của Trương Giai Lạc với Hoàng Thiếu Thiên, một đêm nọ hắn bấm gọi cho Vương Kiệt Hi.

“Alo?”

“Vương đội, tôi là Hàn Văn Thanh.”

“Hàn đội? Có chuyện gì không?”

“Tôi có một chuyện chỉ cậu mới có thể giúp tôi!”

“Chuyện gì?”

Hàn Văn Thanh hít một hơi thật sâu, sau đó nói với Vương Kiệt Hi, “Làm ơn dạy tôi học cách nói lời rác rưởi!!!”

Vương Kiệt Hi: “. . . . . . . . . . . . . . .”

FIN.
 
Last edited:

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#2
Má ơi cười đau cả bụng-
 

Bình luận bằng Facebook