Hoàn [Lửa Non] [Kiều Nhất Phàm] Củi lửa

nmnguyet

Đi thuyền buồm vượt biển, tìm kiếm một cái tai
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
640
Số lượt thích
3,906
Fan não tàn của
Kiểu Nhất Phàm Tiểu Thiên Sứ
#21
Phần 10 (Một đoạn ngắn cute về chuyện dập cầu dao điện)

Chuyện đội trưởng tiểu Kiều bị tai nạn xe cộ không chịu ngoan ngoãn điều dưỡng mà lại tự đi tìm chết cuối cùng dẫn tới việc bị chị chủ dập cầu dao điện vẫn luôn là câu chuyện đặc sắc để các thành viên trong chiến đội Hưng Hân cà khịa đội trưởng nhà mình và lừa gạt đám trẻ ở trại huấn luyện. Về sau, vào mùa giải thứ 14, trong một trận Lam Vũ tới đấu ở sân nhà Hưng Hân, Lư Hãn Văn chạy tới ký túc xá câu lạc bộ thăm dò tin tức thì phát hiện chút manh mối.

Lòng hiếu kỳ hại chết mèo cũng có thể hại chết Kiếm khách, bạn trẻ Lư lập tức phải hỏi cho ra nhẽ mới thôi.

Rồi tới đêm hôm đó, Hoàng Thiếu Thiên cũng biết.

Hoàng Thiếu Thiên đã biết thì cả Liên Minh cũng biết luôn.

Từ đó về sau, mỗi lần gặp Kiều Nhất Phàm trên sàn đấu, một cảnh tượng quen mắt thế này luôn diễn ra:

“Đội trưởng Kiều/ anh Nhất Phàm có thức đêm bố trí chiến thuật không đấy? Có điện không? Hay là phải mò mẫm mà viết?”

Sau đó Kiều Nhất Phàm và Hưng Hân sẽ sôi nổi phản kích.

Nếu người khởi xướng là Đới Nghiên Kỳ, chúng ta sẽ được nghe “Vẫn kém xa với những lúc cậu mò mẫm.”

Bạn trẻ Đới nửa đêm mò mẫm viết nhật ký: ...

Nếu là bạn trẻ Lư Hãn Văn thì chúng ta sẽ nghe thấy “Úi trời ơi sao em biết anh thức đêm hay vậy, đội trưởng Dụ có đây không? Alo alo? Anh có ở đây không?”

Lư Hãn Văn từng bị Dụ đội quản thúc chuyện uống sữa và đi ngủ đúng giờ hàng ngày vì còn nhỏ tuổi: ...

Nếu trường hợp này do Lưu Tiểu Biệt hay Viên Bách Thanh khơi mào, chúng ta lại được chứng kiến “Đường truyền mạng của anh XX có ổn không? Giả vờ ngủ lại tiến bộ thêm rồi nhỉ?”

Lưu Tiểu Biệt và Viên Bách Thanh trước bị Vương Kiệt Hi sau bị Cao Anh Kiệt rút dây mạng vô số lần: ...

Nếu đó là Cao Anh Kiệt hay Cái Tài Tiệp, câu đáp trả sẽ là kiểu “Đó là mình chịu trách nhiệm với cậu đó”.

Người xem dưới sân đấu: ...

Nếu là Tống Kỳ Anh hoặc Khưu Phi, à thì trận đấu với hai người này không có mấy trò nhảm nhí vậy đâu.

Tuy rằng mồm miệng chưa bao giờ chịu thua thiệt nhưng đến giờ Kiều Nhất Phàm vẫn không biết ai nói chuyện này cho Lư Hãn Văn biết.

Bạn đã từng thấy đội trưởng đi kiểm tra phòng chưa? Thấy rồi, ví dụ như Vi Thảo.

Bạn đã từng thấy đội trưởng không đi kiểm tra phòng mà đội phó đi kiểm tra phòng chưa? Thấy rồi, ví dụ như Bá Đồ.

Bạn đã từng thấy cả đội không ai thèm đi kiểm tra phòng chưa? Thấy rồi, ví dụ như Hưng Hân hồi Diệp Tu làm đội trưởng.

Bạn đã từng thấy cả đội đi kiểm tra phòng đội trưởng chưa?

Hưng Hân bây giờ ở Liên Minh vẫn luôn là chiến đội kỳ thú bậc nhất.

Mạc Phàm cắn hạt dưa, lặn sâu không ai thấy.

Giám sát tiểu đội trưởng, trách nhiệm của mọi người.



Phần 11

Đối với Hưng Hân, mùa giải thứ 13 chắc chắn là một mùa giải rất nhiều gian nan.

7 trận nửa đầu lộ trình, Tô Mộc Tranh và Phương Duệ bắt đầu đánh luân vì tuổi nghề đã đến giai đoạn cuối. Đường Nhu – người từng đoạt giải Tân binh xuất sắc nhất hồi mùa giải 10, cũng đang điều chỉnh trạng thái. Tuy việc đó không ảnh hưởng quá lớn đến thi đấu nhưng dù sao những tân binh ngày trước giờ đều đã trưởng thành, trong những mùa giải này, đối thủ của họ cũng không ngừng phát triển.

Sau khi Hàn Văn Thanh và Trương Giai Lạc giải nghệ vào mùa giải thứ 11, Bá Đồ bị xuống phong độ khá nhiều trong cả mùa giải thứ 12 —— dù sao thì cũng tương đối khó để tìm được người tiếp nhận Lãnh Ám Lôi và Bách Hoa Liễu Loạn, dù là tìm kiếm thông qua chuyển nhượng cũng không hề dễ dàng. Nhưng trải qua một mùa giải rèn luyện và điều chỉnh, mùa giải thứ 13, Bá Đồ đã hoàn thành công cuộc xây dựng chiến thuật hoàn toàn mới, đội ngũ trẻ tuổi càng thêm ăn ý. Hơn nữa đó còn là mùa giải cuối cùng trước khi Trương Tân Kiệt giải nghệ, thành viên Bá Đồ sục sôi nhiệt huyết đoạt về một quán quân cho đội phó Trương —— bởi vì sau khi Trương Tân Kiệt đi rồi, mùa giải tiếp theo, Bá Đồ lại phải bắt đầu việc phối hợp chiến thuật cùng Trị liệu mới...

Nói sao nhỉ, tuy rằng số lượng người chơi Trị liệu nhiều gấp trăm lần so với số lượng người chơi Kỹ sư máy móc, nhưng để có thể đảm đương Thạch Bất Chuyển...

Nhờ Dụ Văn Châu có bước chuẩn bị từ sớm nên sau khi Hoàng Thiếu Thiên giải nghệ, Dạ Vũ Thanh Phiền của Lam Vũ đã được chuyển giao vững vàng cho người mới. Tuy thực lực tuyển thủ tân binh chắc chắn chưa thể được như Hoàng Thiếu Thiên nhưng khác với chủ nghĩa cơ hội nắm bắt thời cơ của Hoàng Thiếu Thiên, tân binh này giúp cho toàn bộ đội hình Lam Vũ phát triển theo xu hướng ổn định hơn hẳn. Hơn nữa, Lư Hãn Văn đã trưởng thành, có thể coi như một trong những chủ lực tấn công mạnh nhất Liên Minh, cặp đôi hạt nhân chiến thuật Kiếm và Lời nguyên chưa hề bị lung lay.

Tương tự, Vi Thảo cũng đã vững vàng hoàn thành quá trình chuyển dịch trong đoàn đội. Giai đoạn sau của mùa giải thứ 12, để hoàn thành việc chuyển tiếp trung tâm chiến thuật, Vi Thảo đã có một khoảng thời gian tương đối hỗn loạn —— thực lực cá nhân của Cao Anh Kiệt ai cũng công nhận, nhưng có thể gánh vác Vương Bất Lưu Hành, gánh vác tương lai Vi Thảo không lại là chuyện khác. Cuối cùng, thanh niên trông có vẻ ôn hòa ngượng ngùng kia bất đắc dĩ phải sử dụng biện pháp mạnh để bình ổn nội loạn, khi ấy mọi người mới nhận ra rằng thiếu niên ngày xưa đã sớm phá kén hóa hình. Sau lần đó, Vi Thảo trở nên mạnh mẽ và đoàn kết vượt bậc trước nay chưa từng có dưới sự dẫn dắt của Ma đạo học giả thế hệ mới.

Chinh chiến hai mùa giải, Tân Gia Thế nhanh chóng trưởng thành. Mùa giải thứ 12 lọt vào vòng trong đã tiếp thêm niền tin và khát vọng cho mọi người. Hình bóng chiến thuật lấy Pháp sư chiến đấu làm trung tâm và Thiện xạ phía sau yểm hộ vô cùng ăn ý của họ mùa giải này như đưa mọi người về với giấc mộng quán quân cho Gia Thế sau mười năm.

301, Hô Khiếu, Bách Hoa... Những cường đội lâu đời cũng không hề kém cạnh.

Thần Kỳ tuy còn kém chút đỉnh nhưng Quách Thiếu chơi Bậc thầy pháo súng càng ngày càng tốt, đóng vai trò trung hòa không khí trong đội, không hề tranh quyền chiếm thế với nhóm ba tuyển thủ mạnh mẽ dày dặn kinh nghiệm của Gia Thế cũ. Mùa giải này Thần Kỳ cũng dốc sức tranh đấu để lọt vào vòng trong.

Yên Vũ... Không có Sở Vân Tú, Yên Vũ vừa vặn giành được tấm vé cuối cùng vào vòng trong của mùa giải thứ 12... Trong đó có khá nhiều phần là may mắn, bởi vì điểm của họ bằng với Hư Không nhưng so sánh kết quả đối chiến giữa hai đội thì Yên Vũ nhiều hơn 2 điểm, vậy nên cuối cùng Yên Vũ xếp hạng trên Hư Không. Nghề tay dài như Thiện xạ khá thuận lợi trong việc ngắt chiêu của Quỷ kiếm sĩ; Ninja là cận chiến có tính cơ động cao, rất phù hợp để đánh lén. Hư Không cứ như vậy bị knock out. Nhưng nếu mùa giải này Yên Vũ muốn tiến sâu thêm thì vẫn rất khó khăn, chuyện sống chết chỉ có thể dốc toàn lực ra ứng phó.

Lôi Đình cũng ra sức không kém. Sau mùa giải thứ 12 đoạt được quán quân, Tiêu Thời Khâm, Sở Vân Tú và cả Phương Học Tài đều đã bước đến đoạn cuối của chặng đường đánh giải. Lôi Đình cần ổn định chuyển giao thế hệ, đồng thời cũng cần giữ thành tích ổn để chứng minh rằng họ không phải phù dung sớm nở tối tàn, tất cả đều vì tranh thủ tăng tiến một bước cả về vốn lẫn nhân lực cho chiến đội không hẳn là ông lớn này. Tuy rằng thực lực cá nhân của Lôi Đình vẫn không phải hàng top nhưng tuyển thủ nòng cốt thế hệ tiếp theo là Đới Nghiên Kỳ đã có khí thế quật khởi như Trường Giang sóng sau xô sóng trước. Hơn nữa, khi sức mạnh toàn đội được tập hợp lại, Lôi Đình vẫn là đối thủ đáng gờm.

Luân Hồi vẫn cứ dũng mạnh xông pha như trước. Đội hình Hưng Hân vẫn khó có thể lý giải nổi vị Súng Vương kia nên vẫn nhiều lần lật xe.

Thực sự là trận đoàn đội thua đầu tiên của Hưng Hân trong sau khi chuyển đổi chiến thuật chính từ tay Luân Hồi mà ra. Đó là giai đoạn sau của vòng bảng mùa giải thứ 11, Hưng Hân dùng đội hình mới ổn định liên tục đối chiến thắng lợi Vi Thảo, Lam Vũ, Bá Đồ, tạo nên kỷ lục 11 trận thắng đoàn đội liên tục trước nay chư từng có. Đến khi đánh ở sân nhà Luân Hồi, kỷ lục đó đã bị súng trong tay Chu Trạch Khải bắn nát.

 

nmnguyet

Đi thuyền buồm vượt biển, tìm kiếm một cái tai
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
640
Số lượt thích
3,906
Fan não tàn của
Kiểu Nhất Phàm Tiểu Thiên Sứ
#22
Phần 12

Cách nói “một mình” này có hơi kiêu ngạo nhưng thực sự khắp Liên Minh chỉ có mình anh ta làm được —— Phi súng di chuyển khắp bản đồ, dùng tấn công tầm xa cắt ngang cả ba người Kiều Nhất Phàm, An Văn Dật và Tô Mộc Tranh. Tuy nói làm vậy sẽ bỏ qua những chiêu tấn công mạnh mẽ của dân cận chiến nhưng không có được sự hỗ trợ phía sau, Đường Nhu và Bánh Bao cũng không thể nào lao lên mãi không lùi được.

Thực sự thì một người kiềm chế ba người nghe khá khoa trương, nhưng chúng ta cũng phải nhìn xem nghề của Súng Vương chơi là nghề gì.

Mọi người đều biết hai nghề tay dài hàng đầu của Vinh Quang chính là Bậc thầy pháo súng và Thiện xạ. Mộc Vũ Tranh Phong hơn về khoản áp chế bằng hỏa lực mạnh, Nhất Thương Xuyên Vân lại có ưu thế hơn về khoảng cách và tốc độ tấn công —— hơn nữa, với kỹ thuật cá nhân của Chu Trạch Khải, Súng cận chiến lại càng được áp dụng linh hoạt hơn.

Sau khi bắt đầu trận đấu, Luân Hồi thay Mục sư Tiếu Ca Tự Nhược ra để người thứ sáu vào. Đội hình năm tay đấm, tổ hợp Song Nhất kiên quyết focus Mộc Vũ Tranh Phong đến chết mới thôi.

Ai cũng biết rằng rất nhiều kỹ năng của Bậc thầy pháo súng cần phải gồng, có kỹ năng còn phải ngâm chiêu. Khi mà Chu Trạch Khải đã bỏ lại đại chiêu Barrett Bắn Tỉa cần có một khoảng thời gian nhất định mới sử dụng được này, toàn bộ quá trình di chuyển có thể ẩn giấu những phát bắn thường để ngắt chiêu, Tô Mộc Tranh hoàn toàn không có cách nào ngoài né tránh —— Chu Trạch Khải quấy nhiễu tầm xa, cận chiến lại có Nhất Diệp Chi Thu đảm đương.

Vị trí yểm hộ sau lưng hỗn loạn, Kiều Nhất Phàm giữa trận cũng bị rối —— Luân Hồi đang dùng đội hình năm tay đấm, hai người di chuyển thì trước mặt vẫn còn ba người. Đường Nhu và Bánh Bao 2v2 với Lữ Bạc Viễn và Giang Ba Đào, bản thân cậu vừa bảo vệ Trị liệu vừa phải để ý Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc đang ẩn nấp, lại còn cần chú tâm tới tổ hợp Song Nhất bất kỳ lúc nào cũng có thể quay trở về. Giờ chỉ còn cách cố gắng đánh nhanh thắng nhanh mà thôi. Đao Trận, Ánh Sáng Thánh Giới, cứ tập trung dồn sát thương vào hai nhân vật trước mặt đã.

Nhưng Vinh Quang có ba nghề mặc giáp tấm thì trong đó có Ma kiếm sĩ của Giang Ba Đào mà bên Hưng Hân đang phải đối mặt. Không chỉ đơn thuần là vấn đề lực phòng ngự, phạm vi công kích trận sóng kiếm của Ma kiếm sĩ còn mang đến tác dụng khống chế, người Hưng Hân muốn dồn sát thương thì buộc phải bước vào phạm vi tấn công của đối thủ.

Về phía Hưng Hân, Pháp sư chiến đấu mặc giáp da, Quỷ kiếm sĩ với Mục sư đều mặc giáp vải, thậm chí Tán Nhân Quân Mạc Tiếu còn không tinh thông bất kỳ loại giáp nào...

Áp lực trị liệu của An Văn Dật cũng rất lớn, Thuật Trị Liệu Tức Thời gánh không nổi, Thuật Hồi máu thì cần ngâm xướng nhưng tiếc thay tốc độ ngâm xướng của Tay Nhỏ Lạnh Giá lại rất chậm.

Sau đó, một viên đạn của Nhất Thương Xuyên Vân bay tới.

Khi một Thiện xạ bỏ việc tấn công chỉ tập trung toàn lực vào quấy rối, hơn nữa Thiện xạ kia còn là Chu Trạch Khải với kỹ năng cực đỉnh thì đỡ đạn cũng không phải chuyện dễ —— thực sự Chu Trạch Khải quá imba, che đầu thì hở chân, làm gì cũng bị quấy rối. Anh ta không quan tâm đến hiệu suất sát thương mà chỉ quấy rối, một thao tác vẩy súng, đạn lập tức bao trùm trước mặt với những góc độ khó lòng nào cản hết cho được.

Kiều Nhất Phàm đóng vai trò chỉ huy thế trận giờ đang rơi vào tình huống tiến thoái lưỡng nan.

Nếu qua hỗ trợ Mộc Vũ Tranh Phong thì Tay Nhỏ Lạnh Giá bị bỏ lại đây chắc chắn sẽ bị đánh lén. Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc chạy đông chạy tây gây phiền nhiễu suốt từ nãy đến giờ. Đường Nhu và Bánh Bao đang đối kháng với Nhu đạo nhiều kỹ năng khống chế và Ma kiếm sĩ máu dày căn bản không rảnh tay nổi, nếu cậu đi mất, vậy thì An Văn Dật sẽ lập tức trở thành bia ngắm sống.

Nếu không hỗ trợ Mộc Vũ Tranh Phong thì Tô Mộc Tranh không phát huy được vai trò chính của mình. Không có hỏa lực hạng nặng che chắn, hai người chơi nghề cần ngâm xướng là cậu và An Văn Dật cũng không yên ổn được. Dù Tay Nhỏ Lạnh Giá ngừng trị liệu để che chắn cho cậu hay cậu ngừng hỗ trợ khống chế trận để chắn cho An Văn Dật hồi máu thì Luân Hồi đều đạt được mục đích. Luân Hồi phòng ngự chắc nên dám mạnh tay trao đổi nhưng bán máu lại là bất lợi cực lớn đối với Hưng Hân.

Không phải trước đây chưa từng xuất hiện tình huống Một Tấc Tro, Tay Nhỏ Lạnh Giá hay Mộc Vũ Tranh Phong bị nhắm vào. Thế nhưng đệ nhất Bậc thầy pháo súng của Liên Minh không phải cái danh cho có, đối mặt rồi xem ai sợ ai, vả lại những đội khác làm gì có Thiện xạ kỹ thuật imba như Chu Trạch Khải. Tuy rằng Thiện xạ không đọ hỏa lực được với Bậc thầy pháo súng nhưng Luân Hồi còn có chủ lực tấn công điên cuồng nhất Liên Minh là Tôn Tường kia mà.

Về cơ bản mà nói, khi tiền tuyến có Đường Nhu và Bánh Bao chống thì khó lòng nào đột phá phòng tuyến ấy để tấn công vào Kiều Nhất Phàm với An Văn Dật; cho dù có đột phá được phòng tuyến của Đường Nhu thì cũng sẽ ngay lập tức bị Tô Mộc Tranh nhồi hỏa lực nặng đẩy lui về, rồi bị Hưng Hân quây vào làm gỏi. Nhưng lần này thì không như vậy được nữa.

Tô Mộc Tranh vướng bởi Chu Trạch Khải quấy nhiễu tầm xa rốt cuộc đã bị Nhất Diệp Chi Thu trong tay Tôn Tường áp sát. Chỉ một mình Tôn Tường thôi thì không đủ để khống chế Mộc Vũ Tranh Phong đến chết nhưng vẫn còn tồn tại một Chu Trạch Khải tận dụng mọi cơ hội thêm mắm dặm muối, bù thiếu hụt, tăng áp chế nữa.

Trong tình huống như vậy, tuy Mộc Vũ Tranh Phong chưa đến nước chết nhưng Chu Trạch Khải đã ép cho áp lực đạn pháo của cô giảm mạnh, giúp cho đồng đội mình ra tay quấy rối Một Tấc Tro và Tay Nhỏ Lạnh Giá dễ dàng hơn rất nhiều. Đại chiêu Barrett Bắn Tỉa cuối cùng cũng được dùng đến —— dù sao thì Luân Hồi cũng đã thay Trị liệu ra ngoài, giết được một người trước rồi từ từ tích lũy ưu thế, chung quy sẽ giành được thắng lợi.

Không thể dây dưa với Luân Hồi mãi được. Kiều Nhất Phàm hạ quyết tâm dồn sát thương, tranh thủ ưu thế nhân số để triệt tiêu vấn đề yếu máu.

Mộc Vũ Tranh Phong đang đấu tranh, Vân Sơn Loạn và Vô Lãng cũng đang gắng sức, Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc của Ngô Khải cũng không ẩn nấp thêm nữa mà đã chạy tới hỗ trợ đội phó và Lữ Bạc Viễn.

Những biến đổi liên tục khiến cục diện chuyển hẳn sang hướng Hưng Hân đối đầu với tổ hợp Ma kiếm sĩ và Nhu đạo. Kiều Nhất Phàm ngâm xướng đại chiêu Tĩnh Mặc Trận, chuẩn bị khống chế hai người kia để dồn sát thương giết trong một lượt, đương nhiên An Văn Dật cũng chủ động dốc toàn lực che chắn cho cậu.

Sau đó, Súng Vương cho An Văn Dật một chiêu Barrette Bắn Tỉa, tiếp đến lại dùng Kiểm Soát Hai Tầng, nã thêm một viên Barrett Bắn Tỉa nữa.

Thực sự là Kiều Nhất Phàm đã bảo vệ Tay Nhỏ Lạnh Giá rất khá, trúng hai phát Barrett Bắn Tỉa mà Tay Nhỏ Lạnh Giá vẫn còn 20% máu, chưa hoàn toàn rơi vào thời khác nguy cấp nhất.

Sau đó Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc lao ra Liều Mình Một Hit.

Lần phản đòn này của Hưng Hân cũng không phải quá thất bại, ít nhất đã tiễn bước được Vân Sơn Loạn và Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc sau khi Liều Mình Một Hit.

Nhưng Hưng Hân giáp mỏng đã mất Trị liệu, Mộc Vũ Tranh Phong cũng đang hấp hối.

Lúc Phương Duệ gia nhập trận chiến, Mộc Vũ Tranh Phong đã bị tiêu diệt. Không có tay dài có thể đối kháng với Súng Vương, người mới gia nhập lại là Khí công sư nửa ngâm xướng mặc giáp vải. Tuy Hưng Hân có gây ra áp lực trị liệu cực lớn lên Tiếu Ca Tự Nhược nhưng dưới khả năng cover mạnh mẽ của Nhất Diệp Chi Thi, Phương Minh Hoa vẫn có thể đưa được đội phó nhà mình quay về an toàn.

37 phút khổ chiến kết thúc, Hưng Hân bại trận.

 

nmnguyet

Đi thuyền buồm vượt biển, tìm kiếm một cái tai
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
640
Số lượt thích
3,906
Fan não tàn của
Kiểu Nhất Phàm Tiểu Thiên Sứ
#23
Phần 13

Trong cuộc phỏng vấn sau trận đấu, khi phóng viên hỏi Chu Trạch Khải về nhược điểm trong đội hình của Hưng Hân, Súng Vương cân nhắc vài giây rồi nói: Chậm, thiếu máu.

Bởi vì tiết tấu công kích của Bậc thầy pháo súng không nhanh bằng Thiện xạ nên Tô Mộc Tranh mới bị Chu Trạch Khải áp chế. Vì bị Chu Trạch Khải áp chế nên Mộc Vũ Tranh Phong mới bị Nhất Diệp Chi Thu dễ dàng áp sát. Bởi vì Mộc Vũ Tranh Phong bị Nhất Diệp Chi Thu giữ chân ở cự ly gần nên Chu Trạch Khải có thể phóng tay quấy nhiễu hai nghề cần ngâm phép là Mục sư và Quỷ kiếm sĩ. Bởi vì bị quấy nhiễu không ngừng lại thêm yếu thế về phòng ngự, Hưng Hân không tiếc bán máu để dồn sát thương bằng mọi giá. Bởi vì muốn dồn sát thương nhanh nhất, mạnh nhất nên An Văn Dật phải che chắn cho Kiều Nhất Phàm có khả năng khống chế cục diện mạnh nhất. Bởi vì Quỷ kiếm sĩ không thể ngâm xướng khi di chuyển nên Mục sư chắn đạn cũng không thể di chuyển linh hoạt. Lại vì Nhất Thương Xuyên Vân là nghề tay dài nên An Văn Dật muốn đỡ đạn chỉ có thể đứng lại, lấy cứng chọi cứng. Tay Nhỏ Lạnh Giá không thể nào chạy xa nên Nhất Thương Xuyên Vân có thể tận tình công kích mạnh hết cỡ. Chính vì phải chống chịu thế tiến công liên tục như vậy, thanh máu của Mục sư mới bị trượt quá nhanh và cuối cùng bị Tàn Nhẫn Tĩnh mặc Liều Mình Một Hit tống tiễn khỏi trận đấu.

Trao đổi hai lấy hai, Hưng Hân chịu bó tay, hơn nữa nhân vật đều là nghề giáp mỏng.

Cửa đột phá duy nhất lại nằm ở Mộc Vũ Tranh Phong.

Khắp Liên Minh không ai cho rằng tiết tấu của Tô Mộc Tranh chậm không theo kịp đoàn đội, nhưng trước mặt Chu Trạch Khải, tiết tấu ấy quá chậm. Không phải do Tô Mộc Tranh chậm mà là thiết lập của nghề Bậc thầy pháo súng vốn dĩ chậm hơn Thiện xạ.

Buổi họp bàn sau trận đấu, Hưng Hân nghiêm túc suy nghĩ về việc nếu lúc đó để Phương Duệ lên đánh trước thay cho Quân Mạc Tiếu so Bánh Bao cầm thì liệu có khá hơn chút nào hay không. Kết luận được đưa ra là không bởi vì nếu thay Tán Nhân bằng Khí công sư thì là lại thêm một nghề cần ngâm xướng nữa.

Nếu đổi thành Bánh Bao Xâm Lấn của Bánh Bao, tuy phòng ngự cao hơn một chút, nhưng lại không có Quân Mạc Tiếu với nhiều kỹ năng khống chế thì cũng khá khó khăn.

...

Nghĩ lại hết từ đầu đến cuối, vẫn chỉ cảm thấy bó tay.

Về sau, Luân Hồi trở thành chiến đội khắc chế Hưng Hân trong đấu đoàn đội, là chiến đội “duy nhất” chứ không phải “một trong số”.

Hưng Hân đối đầu Luân Hồi trên sân nhà thắng 6:4 cho thấy chiến thuật bản đồ sân nhà của Hưng Hân đã phát huy ưu thế nhưng trên sân khách thì gần như ngược lại hoàn toàn.

Trận sân nhà, Hưng Hân chọn bản đồ Rừng cây Tinh linh với nhiều cao điểm không cần tranh cướp, các vòng ngoài bao tròn lấy cao điểm, hai nghề tay dài có thể đạp cây nhảy lên nã hỏa lực từ trên cao xuống. Rừng cây quả thực hạn chế Bậc thầy pháo súng về phạm vi công kích trong khi Thiện xạ chỉ có thể bắn thẳng chứ không bắn gập được; lại thêm phi pháo có sức giật lớn và thao tác đơn giản hơn phi súng, thế nên vấn đề bản đồ gần như là giết người một ngàn, hại mình tám trăm, nhưng nếu đối thủ là Chu Trạch Khải thì vẫn đáng để làm. Nghề hệ pháo súng cận chiến trên cây cũng không có nhiều cách đối ứng lắm, chặt cây cũng không được bởi chặt xong cây này thì vẫn còn hàng loạt những cây khác vẫn đứng sừng sững. Thế nên chúng ta tập trung vào những điều khác, nhìn vào biểu hiện trong trận đấu, Luân Hồi là một đội mạnh đến như vậy, không có bất kỳ chiến đội nào dám nói mình chắc chắn sẽ thắng được cả.

Để đáp trả lại, trên sân nhà, Luân Hồi chọn một bản đồ có một tòa tháo và bậc thang dẫn. Với bản đồ này, cận chiến có thể lên cao điểm nhưng vất vả mãi mới lên được thì nghề thuộc hệ pháo súng người ta nhảy thẳng xuống dưới, thế là thành công toi —— đương nhiên Kiều Nhất Phàm không mắc vào sai lầm cấp thấp này. Thế nên cuộc chiến cướp cao điểm chỉ diễn ra giữa Tô Mộc Tranh và Chu Trạch Khải bằng cách phi pháo phi súng để lao lên như thể không hề có bậc thang. Thiện xạ của Chu Trạch Khải tiết tấu nhanh không sợ bị áp sát vs. Bậc thầy pháo súng của Tô Mộc Tranh tiết tấu chậm lại sợ bị áp sát, đến nước này, nếu Chu Trạch Khải còn thua được thì anh ta nên nuốt thẻ luôn cho rồi. Nếu Hưng Hân không chiếm cao điểm thì thứ họ phải đối đầu chính là Chu Trạch Khải đứng trên cao có tầm nhìn rộng quấy rối đến chết, thế nên không thể không chiếm cao điểm. Quả là một vòng luẩn quẩn chết chóc.

Đương nhiên Hưng Hân sẽ không ngồi chờ chết, nhưng Tô Mộc Tranh bắt buộc phải lên thì mới có nhân vật tay dài để đối kháng với Chu Trạch Khải. Còn những nghề khác người khác, mọi người đều đã thử suy tính như để Mạc Phàm vào thay Kiều Nhất Phàm hay cho Bánh Bao cầm Lưu Manh các kiểu, nhưng chốt lại thì hiệu quả cũng không cao.

Sau khi vượt qua được rào cản trình độ cá nhân và rèn luyện vào kết cấu đội ngũ, vấn đề nhiều nghề mang giáp mỏng và cần ngâm xướng đại khái là nhược điểm lớn nhất của Hưng Hân.

Ý tưởng tìm một tuyển thủ có tốc độ tay cao cầm Sứ giả thủ hộ làm Trị liệu dự bị đã xuất hiện vào chính khoảng thời gian này.

---

Chịu ảnh hưởng của thể thức thi đấu nên số lượt trận giảm mạnh, thời đại một hai trận sai lầm cũng không gây ra ảnh hưởng quá lớn đã hoàn toàn chấm dứt. Không thể điên cuồng cướp điểm được nữa, chênh lệch giữa đội mạnh và đội yếu bị kéo giãn ra. Từ đầu mùa giải này, thắng trắng 10:0 chưa bao giờ xuất hiện, 8:2 đã được coi là áp đảo —— nhưng phân tích thực tế một chút, đấu trên sân nhà của một đội mạnh nhưng chỉ bị mất trận đoàn đội còn lôi đài và solo đều giành được điểm thì cũng là thành tích không tệ. Thế nên, mỗi một lượt đấu trôi qua, điểm trên bảng tổng sắp lại thay đổi long trời lở đất, ngoại trừ hai đội dẫn đầu là Luân Hồi và Vi Thảo đã tạo được cách biệt lớn hơn hẳn...

Vì Kiều Nhất Phàm bị tai nạn nên Hưng Hân đang đối mặt với ba trận đoàn đội thất bại liên tiếp. Nhưng đã sớm dự liệu được tình huống này nên Tô Mộc Tranh chủ động dùng ưu thế đội mình có để ứng phó với đối thủ. Giai đoạn trước, Tô Mộc Tranh và Phương Duệ chỉ đánh thay phiên thì nay cả hai người sẽ dốc toàn lực để đánh trận solo và lôi đài, hơn nữa thực lực cá nhân của Hưng Hân cũng rất khá, thế nên điểm số cũng không bị càn quét quá mạnh.

Nửa đầu vòng bảng là quá trình chiến đấu hướng đến mục tiêu quán quân nên dù giai đoạn này thua kha khá trận đoàn đội nhưng Hưng Hân cũng không bị rơi vào tình thế quá mức chông gai. Hưng Hân từ chỗ am hiểu bẫy Trị liệu rốt cuộc cũng đã coi trọng Trị liệu, hoặc cũng có thể đó là hoàn toàn từ bỏ trị liệu.

Trận này là đánh với Bách Hoa trên sân khách.

Phồn Hoa Huyết Cảnh thế hệ mới là kiểu bình mới rượu cũ, Vu Phong làm chủ lực dẫn dắt thế tấn công, Trâu Viễn phụ trách che dấu và khống chế tầm nhìn. Cả hai đều có kỹ năng phân chia chiến trường như của Chuyên gia đạn dược hay Chém Vỡ Núi của Cuồng kiếm sĩ, những người khác đóng vai trò thêm mắm dặm muối từ ngoài vào trong...

Nói thực ra thì sau vài mùa giải tôi luyện, thành tích của Bách Hoa cũng không tệ lắm, tuy chưa đánh ra được thành tích đột phá nào, chỉ nằm trong nhóm các chiến đội lâu đời nhưng vé vào top 8 vẫn luôn nắm chắc trong tay.

Nhưng so với chiến đội Lôi Đình đoạt quán quân mùa giải thứ 12, Bách Hoa với thực lực cá nhân tuyển thủ cao hơn mà vẫn chỉ ở đánh được đến top 4 thì vẫn là Bách Hoa có vấn đề, hơn nữa vấn đề cũng tương đối lớn.

Chưa nói đến trình độ bố trí chiến thuật và khả năng chấp hành của đội ngũ, các nhân tố nghề cấu thành nên đội ngũ cũng gây ra vấn đề. Ví dụ như Hưng Hân có quá nhiều nghề mang sức mạnh dựa vào ngâm xướng, lực phòng ngự đoàn đội khá thấp tạo thành điểm yếu thì thành phần nghề trong Bách Hoa cũng đang gặp vướng mắc.

Đặc điểm của Cuồng kiếm sĩ là gì?

Bán máu.

Đặc điểm của Chuyên gia đạn dược là gì?

Bán mana.

Áp lực dồn lên Trị liệu của Bách Hoa cực lớn. Hồi máu cho Cuồng kiếm sĩ phải nắm đúng thời điểm, bởi nếu không cẩn thận người ta đang bán máu chuẩn bị làm một vố lớn lại bơm máu thì coi như hỏng hay là bán máu đánh xong sắp chết rồi lại không bơm thì cũng toang. Đồng thời, Trị liệu còn phải dự tính cho việc ngâm xướng Lời Cầu Nguyện Hy Vọng thời gian dài tránh việc Trâu Viễn hết mana nghỉ đánh.

Muốn để Trị liệu phát huy ổn định xuất sắc thì nhiệm vụ che chắn cho trị liệu cũng không hề nhẹ nhàng.

Thế nên khi đánh với Bách Hoa, người ta có một nhận thức chung là dùng trăm phương ngàn kế bắt nạt Trị liệu. Cứ nhằm vào thời điểm cấp bách nhất mà ngáng tay ngáng chân, tấn công hoặc là ngắt chiêu của Trị liệu. Về cơ bản, chỉ cần thành công một lần là Lạc Hoa Lang Tạ của Vu Phong sẽ cực kỳ yếu máu, sau đó nữa thì tập trung ổn định tiết tấu, duy trì thế tấn công là có thể nắm vững thế trận.

Đương nhiên muốn làm được chắc chắn không thể dễ như nói miệng. Cuồng kiếm sĩ công kích mạnh biết bao nhiêu, ánh sáng của Chuyên gia đạn dược chói mắt đến cỡ nào, những người khác cũng đâu có đứng làm cảnh, Trị liệu cũng không phải cục thịt mà muốn làm gì thì làm...

Thế nên lúc đối đầu với Hưng Hân, Vu Phong vẫn khá tự tin. Nhân vật khống chế chiến trường Quỷ kiếm sĩ không có mặt chắc chắn là tin mừng đối với nghề cận chiến. Đọ sát thương cận chiến xem ai sợ ai, hai người phụ trách cover là Trâu Viễn và Tô Mộc Tranh cũng không phải đang đấu solo mà còn có đồng đội. Hơn nữa Kiều Nhất Phàm không chỉ đóng vai trò khống chế, cậu còn là chỉ huy nữa, Hưng Hân mệt hơn là cái chắc.

Đấu đơn và lôi đài nên đánh thế nào thì cứ đánh như vậy. Tô Mộc Tranh, Phương Duệ và Đường Nhu đều lên solo, lệch hẳn với Vu Phong và Trâu Viễn đều đánh lôi đài, Hưng Hân giành được ba điểm không hề áp lực. Ngược lại, Hưng Hân bỏ lôi đài, nhưng hành động bỏ cũng không oan uổng —— La Tập đánh suốt nửa đầu mùa giải đến giờ mới tìm được trạng thái tốt kế đến là tân binh Pháp sư chiến đấu mới lên sân lần thứ ba và cuối cùng là Mạc Phàm.

Nói thật ra thì nếu La Tập đấu với Pháp sư triệu hồi của Chu Hiệu Bình thì vẫn khá được. Qua vài mùa giải, La Tập rất chuyên tâm với nghề này, tiến bộ cũng rất rõ ràng. Vấn đề là Pháp sư triệu hồi giáp vải Muội Quang của La Tập đụng ngay phải Cuồng kiếm sĩ nhìn không vừa mắt là chém cho tơi bơi, lại thêm La Tập mạnh tính toán yếu thao tác, tốc độ tay cũng chỉ vừa đạt chuẩn chuyên nghiệp nên cơ bản không chống nổi Cuồng kiếm sĩ số 1 hiện nay là Vu Phong, đối diện với Khí Huyết Thức Tỉnh lại càng cuống hơn nữa.

Người thứ hai là tân binh Pháp sư chiến đấu cũng không quá tệ, nhưng tài khoản trong tay còn xem xa với chỉ số mạnh mẽ Hàn Yên Nhu, đánh được 57% máu của Vu Phong cũng coi như tích lũy kinh nghiệm.

Mạc Phàm không lấy một chọi ba được, đương nhiên không thể đổ lỗi cho cậu ta —— dù Vu Phong chỉ còn chút máu tàn nhưng Hoa Phồn Tự Cẩm của Trâu Viễn và Đức Lý La của Tằng Tín Nhiên vẫn còn đợi cậu phía sau. Chênh lệch từ giai đoạn trước đã quá lớn nên đến cuối cùng không thể lấy lại được.

Hai đội hơn kém nhau chẳng bao nhiêu, bên nào thắng đoàn đội thì bên đó có được thiên hạ.

Nhưng khi nhìn vào đội hình Hưng Hân, Bách Hoa đã dày công chuẩn bị suốt một tuần vẫn thy mông lung.

Hàn Yên Nhu, Quân Mạc Tiếu, Tay Nhỏ Lạnh Giá, Văn Cảnh Chi Trị, Mộc Vũ Tranh Phong, thứ sáu người Hải Vô Lượng.

Đù má, Văn Cảnh Chi Trị là ai?

-

Giải thích thêm về trận đấu một chút.
Thiết lập của tôi là ở thời điểm này, đội hình Hưng Hân thoạt trông có vẻ không có vấn đề hay khuyết điểm lớn nào —— tuy không phải cứ có đội hình hoàn hảo thì sẽ thắng chắc nhưng chiến thuật về cơ bản không có lỗ hổng. Đến sau trận này thì họ mới nhận ra vấn đề.

 

nmnguyet

Đi thuyền buồm vượt biển, tìm kiếm một cái tai
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
640
Số lượt thích
3,906
Fan não tàn của
Kiểu Nhất Phàm Tiểu Thiên Sứ
#24
Phần 14

Tân binh. Nhìn cô bé ngồi sau Đường Nhu bên khu vực của tuyển thủ Hưng Hân đứng dậy đi về phía sàn đấu, Vu Phong chỉ xác định cái tên mới toanh trong giới chuyên nghiệp này chắc chắn chưa từng lên sân.

Thông cảm cho đội trưởng Vu bận rộn nhiều việc, tân binh mới ra mắt cả lên sàn và chưa lên sàn đông như thế, Vu Phong cũng không thể nhớ hết được.

Tóm lại thì tân binh này chơi nghề gì ?

Nhìn cô bé cười cười tủm tỉm lúc bắt tay giao lưu với thành viên Bách Hoa trước trận đấu, Trâu Viễn cũng thấy hơi hoang mang.

Chiến thuật bố trí lúc trước không biết liệu có dùng được không. Ôm theo sự khó hiểu, Trâu Viễn chỉ căn dặn toàn đội lấy cẩn thận làm trọng, dù sao cũng không có Trận Quỷ, chúng ta không lo bị khống chế AoE, tập trung vào liên kết vị trí bảo vệ Trị liệu, cứ đánh nghiêm túc là được.

Bản đồ tải xong, là Thảo Nguyên Không Tắt Nắng, không có cao điểm, địa hình bằng phẳng, trung tâm bản đồ có vài bụi cây thưa thớt.

Đây cũng là một tấm bản đồ mới, thảo nguyên trống trải thích hợp cho Cuồng kiếm sĩ cắt phá trận hình, đương nhiên lý do bản đồ này được chọn không phải chỉ vì một điều nêu trên.

Cả đội Bách Hoa cùng tiến lên theo trung lộ, người không hiểu nhiều nhìn vào cách di chuyển này có khi còn tưởng là lối đi của đám gà mờ.

Trong bụi cỏ phía xa xa, đàn chim bị kinh động vội vã bay vọt lên.

“Thẳng phía trước có người tới.” Trâu Viễn chat. Tiết tấu chiến đấu của Cuồng kiếm sĩ quá nhanh, phần lớn thời gian đều là cậu chỉ huy Bách Hoa, trong một số tình huống Vu Phong có phán đoán của riêng mình thì đoàn đội sẽ lập tức điều chỉnh để bắt kịp tiết tấu của đội trưởng —— một đội phó thực lực mạnh, tận tụy nhưng lại không ôm tham vọng lớn, nói vui một chút là vợ hiền cũng hợp lý.

Tập thể Bách Hoa nhận được chỉ thị rõ ràng, hơn nữa đây cũng là bản đồ sân nhà quen thuộc nên không hề chần chừ, lập tức tăng tốc lao về phía trung tâm bản đồ.

Hàn Yên Nhu mặc giáp da màu đỏ tươi, tay cầm Hỏa Vũ Lưu Viêm đứng giữa đường lớn xuất hiện trong tầm nhìn của Bách Hoa.

Chỉ một mình thôi sao... Trâu Viễn vừa ngẫm nghĩ vừa gõ nhẹ lên bàn phím.

Ưu điểm của tấm bản đồ này là khi có nhân vật đi ngang qua, đàn chim sẽ bị đánh động nên bay vút lên, từ đó làm lộ vị trí của người kia, lối chơi núp lùm đánh úp của Phương Duệ cũng khó lòng nào triển khai dễ dàng được —— đối với chiến đội Hưng Hân có vài tuyển thủ đánh theo lối này, việc tìm ra góc chết để tấn công đối thủ sẽ rất khó; khuyết điểm của nó cũng chính là không thể xác định được số người tới thông qua việc nhìn chim bay vì chỉ cần một người đi ngang qua là chúng đã bay rồi.

Nếu Kiều Nhất Phàm có mặt trong đội hình Hưng Hân thì có lẽ lúc này mọi người đều tính đến chuyện tản ra xung quanh truy tìm Trận Quỷ. Dù sao thì mới vào trận máu còn đầy cây, đồng đội cũng ở ngay gần nên trong một khoảng thời gian ngắn cũng chưa thể nguy hiểm tính mạng được. Một Trận Quỷ không thể ẩn nấp sẽ bớt gây lo lắng hơn rất nhiều.

Hôm nay bọn họ đối mặt với Hưng Hân không có Trận Quỷ, nhìn chim bay để đoán thì cũng không có ai đi đường vòng ở bên cánh; thảo nguyên rộng lớn phóng mắt nhìn là trông được mọi thứ, sau lưng Hàn Yên nhu không có ai cả.

Làm thế nhằm mục đích gì?

“Lên.” Vu Phong đưa ra chỉ lệnh đầu tiên, “Viễn sau, Tằng trước, khác bảo vệ.”

Chu Quang Nghĩa bị một con chữ quật cho mệt tâm —— đội trưởng à, ngoại trừ đội phó đi cuối, anh với Tín Nhiên lao lên thì việc bảo vệ Trị liệu còn lại mỗi mình tui thôi mà... “Khác” là cái quần què gì chứ...

Chính giữa thảo nguyên, chim sẻ đã bay tán loạn vì bị đôi bên chiến đấu kinh động.

Bị Vu Phong, Trâu Viễn và Tằng Tín Nhiên liên thủ công kích nhưng Hàn Yên Nhu không hề tỏ ra lúc túc, 1v3 đã nói là làm. Dù sao thì đội trưởng Vu bán máu trong thời gian ngắn cũng không thể bán hơn 50% máu được, còn quá sớm để bật Khí Huyết Thức Tỉnh; cô cũng cực kỳ quen với Lưu Manh; một tay dài như Trâu Viễn cũng chỉ có thể phối hợp tác chiến, đã quen chiến đấu với Quân Mạc Tiếu thiên biến vạn hóa thì ánh sáng Bách Hoa cũng không dễ để làm nhiễu cô được.

Lạc Hoa Chưởng đẩy văng Bình Xăng, hit thứ nhất của Đâm Liên Tiếp đỡ đường chém ngang của Thập Tự Trảm, hit thứ hai đâm dự đoán hành động lao lên truy kích tiếp theo. Lạc Hoa Lang Tạ bị ngắt Thập Tự Trảm lập tức hủy bỏ kỹ năng, né sang bên phải một bước để tránh hit đâm thứ hai, tránh cho Đường Nhu có được Huyễn Văn, rồi lật tay dùng Liệt ba Trảm của Ma kiếm sĩ —— một kỹ năng cấp thấp, mục đích chính là đẩy lùi.

Hàn Yên Nhu mau chóng lùi để né, nhưng vừa bước nửa bước đã đột ngột lăn người để tránh một chiếc Châm Gây Tê. Lạc Hoa Lang Tạ thừa cơ truy kích, vọt lên bằng chiêu Chém Vỡ Núi! Hàn Yên Nhu đang đứng dậy thì bị một đao kia bổ lảo đảo, Chịu Than thất bại. Đức Lý La không hề khách khí, bồi ngay bá Vương Liên Quyền vào.

Tiếng pháo nổ giòn sau lưng, Mộc Vũ Tranh Phong đang phi pháo tới.

“Thích khách đi vòng.” Trâu Viễn vừa ném một quả Bom Xung Chấn ra vừa chỉ huy.

Mộc Vũ Tranh Phong phi pháo, hầu hết người Hưng Hân đều ở sau lưng, Thích khách có cơ hội khá lớn để đi đánh lén Trị liệu. Hơn nữa, trên đường đi tới, Hưng Hân đã khiến cho đám chim bay lên nên giờ Thích khách tiếp tục đi sau sẽ không gây ra động tĩnh.

Quả nhiên, Quân Mạc Tiếu tới trước, Mộc Vũ Tranh Phong theo sau, cục diện 3v3 xuất hiện.

“Lưu manh quay lại phòng thủ, Hưng Hân vẫn còn người.” Thấy hai người khác của Hưng Hân không xuất hiện, Trâu Viễn lại càng cẩn trọng hơn —— Phương Duệ có thể được thay vào ngay từ khi mới spawn, ông tổ nghề zâm nay mà bị lãng quên thì sẽ kéo tới nguy cơ cực lớn cho phe mình.

“Phát hiện Sứ giả thủ hộ và Mục sư.” Chu Quang Nghĩa lãnh nhiệm vụ đi vòng đánh úp chat trên kênh đội ngũ.

Trong khoảnh khắc, Vu Phong cảm thấy mình đã xuất hiện ảo giác.

Sứ giả thủ hộ và Mục sư?! Song Trị liệu?

Từ sau mùa giải thứ hai đâu còn ai thấy Song Trị liệu xuất hiện nữa?

Hưng Hân muốn làm gì đây?

“Đánh thử xem.” Trâu Viễn cũng không phản ứng kịp, Thích khách vs. Trị liệu thế mà lại chỉ có thể “đánh thử” —— chẳng ai lường được Hưng Hân đang muốn làm gì, thế nên cứ đánh thử, thử rồi sẽ biết.

Thấy Thích khách tới gần, Tay Nhỏ Lạnh Giá di chuyển né tránh, ngâm xướng một chiêu Ngọn Lửa Thần Thánh, Văn Cảnh Chi Trị vung rìu chiến xông lên.

Chu Quang Nghĩa ứng phó qua vài chiêu bắt đầu thấy đau đầu —— tốc độ tay của Sứ Giả Thủ Hộ cực nhanh, rìu chiến vung mạnh tạo thành gió cuốn, chiêu nào đến là tiếp chiêu đấy, lấy cứng đấu cứng chẳng sợ ai. Văn Cảnh Chi Trị mặc nguyên set trang bị công kích, tuy đa số là đồ cam nhưng giày tăng tốc, vòng cổ nâng trí lực, huy chương tăng tốc độ ngâm xướng đều là đồ bạc, một Sứ giả Chiến đấu điển hình. Rìu chiến Thẩm Phán Tận Thế là vũ khí bạc, không xem được thuộc tính nhưng đoán chừng có +4 điểm tốc độ tấn công, là tốc độ tấn công khá cao đối với rìu chiến.

Đối với Thích khách, tình huống này không ngon ăn.

Tay đấm đánh với Trị liệu, hơn nữa còn là một Trị liệu tốc độ tay cao, là một pha chiến nhau vô cùng đau trứng. Anh đánh người ta một chập, người ta tự heal lại máu cho mình, cứ đánh cứ heal. Thêm nữa, rìu chiến hay thập tự giá đều có khả năng ra chiêu Ngọn Lửa Thần Thánh phong ấn kỹ năng.

 

nmnguyet

Đi thuyền buồm vượt biển, tìm kiếm một cái tai
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
640
Số lượt thích
3,906
Fan não tàn của
Kiểu Nhất Phàm Tiểu Thiên Sứ
#25
Phần 15

Chu Quang Nghĩa quyết định rút lui. Hiện giờ Tay Nhỏ Lạnh Giá và Văn Cảnh Chi Trị đang đứng đấu lưng với nhau, tầm nhìn bao quát toàn diện phế thẳng đấu pháp đánh lén từ sau lưng được bonus sát thương của Thích khách. Nếu chỉ có một mình, An Văn Dật tốc độ tay không cao và chỉ số phòng ngự thấp sẽ lập tức cho Tay Nhỏ Lạnh Giá bỏ chạy thục mạng về phía chiến trường đông người. Nhưng bây giờ có thêm Văn Cảnh Chi Trị tốc độ tay và thao tác đều ổn với tình huống thăm dò bên cạnh, rìu chiến cũng có lợi thế phá giáp vải Thích khách mặc trên người, thế nên những công kích thường cũng nâng cao sát thương thêm một chút. Đánh trao đổi không được, giữ người không xong vì Thích khách thiếu kỹ năng khống chế; dứt điểm cũng chẳng làm nổi, nói chung là rất khó.

Vài mùa giải đã trôi qua, Vu Phong giờ đang nhớ lại cảm giác sốt ruột khi bị Trị liệu bắt nạt.

Lần đau đầu vì Trị liệu trước là hồi còn ở Lam Vũ đánh với Phương Sĩ Khiêm. Hai người bên Hưng Hân tách lẻ ra thì không đến nỗi phải dè chừng lắm nhưng một An Văn Dật đầu óc lãnh tĩnh lại chịu ảnh hưởng khi chiến đấu trường kỳ bên cạnh Diệp Tu và Kiều Nhất Phàm phối hợp với Sứ giá thủ hộ có tốc độ tay và phản ứng cực nhanh vẫn có thể tạo nên cục diện vững chắc như tường đồng.

Kế hoạch ám sát Trị liệu và tách Mộc Vũ Tranh Phong khỏi đội hình mà Bách Hoa vạch ra chưa thể thực hiện được. Vu Phong và Tằng Tín Nhiên bị Đường Nhu cuốn không buông, Trâu Viễn bị Bánh Bao dây dưa từ nãy tới giờ, hỏa lực áp chế của Mộc Vũ Tranh Phong vẫn nã tới với hương vị quen thuộc —— Mạc Sở Thần đã bị đưa vào trọng tâm chăm sóc, đại chiêu như Thuật Hồi Phục Thánh Ngôn và Thuật Thôi Miên căn bản không có cơ hội ngâm xướng. Thích khách của Chu Quang Nghĩa cứ mon men tới gần một Trị liệu là lại bị gõ cho to đầu.

Với lợi thế không cần chăm chăm để ý thanh máu, An Văn Dật phát huy phong cách nắm bắt thời cơ của mình đến mức có thể coi như Hoàng Thiếu Thiên với tốc độ tay thấp. Chốc thì đốt một Ngọn Lửa Thần Thánh khóa góc di chuyển, chốc lại phụ trợ bằng Ánh Sáng Thánh Giới rồi vẫn còn thời gian gõ chữ chỉ huy Văn Cảnh Chi Trị ra đại chiêu. Bão Táp Đầu Đường của Tằng Tín Nhiên dính một chiêu Đạo Đức Thủ Hộ được cast như thánh lập tức bị giảm 60% sát thương, sau đó Đường Nhu lại được buff Thánh Thuẫn Thuật giúp cho An Văn Dật chớp ngay cơ hội bạo kích bơm cho thanh máu của Đường Nhu lại về trên 50%.

Đánh thế nào giờ? Chẳng có cách nào để đánh cả! Vật nhau một thôi một hồi rồi lại được buff máu, lại quần nhau thêm một chập nữa thì lại có heal, trong khi Trị liệu bên mình thì bị quấy nhiễu suốt, thanh máu của Bách Hoa đều đang tàn tạ cả rồi.

Dù đang khá bận rộn nhưng An Văn Dật vẫn ung dung bớt chút thời gian ngâm xướng cho Đường Nhu một chiêu Lời Cầu Nguyện Hy Vọng, Hàn Yên Nhu không cần buồn phiền về máu và mana bùng nổ mạnh mẽ đến khó lường —— Lạc Hoa Lang Tạ với Sóng Máu Cuồng Nộ bị cô áp chế gắt gao suốt 37 giây.

Vì sao lại là 37 giây?

Đó là toàn bộ thời gian Hàn Yên Nhu có thể sắp xếp hợp lý đại chiêu kết hợp với kỹ năng nhỏ để đánh thành combo mượt mà, đánh xong thì đại chiêu đều vào cooldown. Sau đó Nhiệt Cảm Phi Đạn được Tô Mộc Tranh nắm chuẩn thời cơ nã tới. Kết quả là Vu Phong tử trận, đội hình Bách Hoa hỗn loạn triệt để.

Tôn Tường từng bị Hàn Yên Nhu và Tô Mộc Tranh liên thủ áp chế 23 giây trong một trận đấu nào đó cảm thấy cảnh tượng kia thật là thân quen —— cuối cùng vẫn là Chu Trạch Khải giải quyết xong Kiều Nhất Phàm quay về mới giúp cậu thoát được vòng vây.

Một khung cảnh cực kỳ bạo lực và máu me, thế nên sau trận đấu đó đã có người cắt nối biên tập lại một video theo góc nhìn của Hàn Yên Nhu, đăng tải với tiêu đề “Ai Dám Cưới?”

Bên dưới là một loạt acc clone xếp hàng thắp nến cho Ngô Sương Câu Nguyệt.

Cục diện suy tàn của Bách Hoa đã không còn vãn hồi được nữa.

Trận đấu này, Hưng Hân gần như không có chiến thuật gì cả —— Đường Nhu và Tô Mộc Tranh làm tay đấm chính, những người khác bảo vệ chủ lực. Cụ thể ra thì Bánh Bao quấy nhiễu khống chế, quấy nhiễu tay đấm chính bên đối thủ, An Văn Dật phụ trách bơm máu.

Trận đấu trên sân khách, chỉ có tuyển thủ đội đối thủ là có thể phân tích trước. Đánh nhiều mùa giải như vậy rồi, đặc điểm của Bách Hoa đều rõ ràng, cũng chỉ có những đội kiểu như vậy có thể thắng Bách Hoa mà thôi.

Cách đánh trông như ngớ ngẩn đó thực ra lại phát huy được sở trường riêng của từng người: sức bật của Đường Nhu, khả năng gây rối não của Bánh Bao khi dùng Quân Mạc Tiếu, công kích tầm xa của Tô Mộc Tranh và năng lực nắm bắt thời cơ của An Văn Dật.

Một trong những nguyên nhân khiến mấy trận trước Hưng Hân vẫn luôn khổ chiến nhưng không thắng được là do Một Tấc Tro không lên sân nên An Văn Dật thiếu sự bảo hộ. Cây máu là yếu tố cản trở lối đánh của Đường Nhu và Bánh Bao, thanh máu thiếu ổn định lại khiến An Văn Dật phải cân nhắc và thao tác nhiều hơn, tốc độ tay và tốc độ phản ứng bị buộc phải đẩy lên cực hạn. Mà trận này gặp Bách Hoa có khả năng bùng nổ rất mạnh, nếu Tay Nhỏ Lạnh Giá không có được sự bảo hộ đầy đủ thì rất có thể sẽ trở thành người rời sân đầu tiên.

Thế nên trong trận đấu này, Hưng Hân chuẩn bị riêng một người bảo vệ bên cạnh An Văn Dật —— Văn Cảnh Chi Trị. Áp lực trị liệu được chia ra lại có bảo hiểm an toàn, An Văn Dật có thể phát huy năng lực chớp thời cơ của mình ở mức cao nhất. Vốn dĩ việc buff máu cho Bách Hoa của Mạc Sở Thần đã nhiều khó khăn, vào hỗn chiến lại bị ngắt chiêu liên tục, ba lần bị Tô Mộc Tranh đuổi đánh bằng lửa đạn, một lần bị Văn Cảnh Chi Trị thôi miên, một lần bị Tay Nhỏ Lạnh Giá khóa chiêu, năm lần Vu Phong bị Ngọn Lửa Thần Thánh ép phải di chuyển ra khỏi tầm nhìn nên không trị liệu tới được —— trong đó lại còn có hai lần di chuyển bị Đường Nhu và Tô Mộc Tranh dự đoán chính xác nên chịu ăn sát thương lớn.

Biện pháp nhắm vào Trị liệu không mới lạ nhưng Hưng Hân lại đánh ra được luồng sáng mới trong trận đấy với Bách Hoa này, thế nên trên diễn đàn lại có một người khác cắt nối biên tập thành một playlist video đăng lên.

Playlist kia có tên “Trị liệu năm ấy từng hố bạn”.

Tiện đây cũng nói một câu, An Văn Dật chiếm khá nhiều spotlight trong playlist đó.

An Văn Dật tạo nên kha khá chuyển biến, An Văn Dật không còn quá đắn đo vào việc phải dụng thành công hiệu quả phong ấn hay thôi miên, ngược lại, cậu lấy hiệu ứng đến từ kỹ năng có thể gây ra để khiến đối thủ phải dè chừng, tung chiêu để tạo áp lực khiến địch phải chậm tiết tấu lại rồi mới gây nhiều phiền toái hơn —— một Ngọn Lửa Thần Thánh trúng mục tiêu là phong ấn kỹ năng 3 giây, một Ngọn Lửa Thần Thánh không trúng mục tiêu nhưng lại bốc cháy phừng phừng ở vị trí yếu hại có thể kiềm chế đối thủ di chuyển và buộc phải chú ý thao tác né tránh bẫy rập nhiều hơn trong suốt tới 5 giây, từ đó đem lại hiệu quả che chắn thế tấn công cho phe mình.

Văn Cảnh Chi Trị mặc set trang bị tấn công, lượng trị liệu khá bèo. Cô bé này đóng vai trò bảo vệ Tay Nhỏ Lạnh Giá đồng thời dùng các chiêu nhỏ ngâm xướng nhanh để ổn định thanh máu cho đội, còn những heal lớn đều do Tay Nhỏ Lạnh Giá của An Văn Dật phụ trách.

 

nmnguyet

Đi thuyền buồm vượt biển, tìm kiếm một cái tai
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
640
Số lượt thích
3,906
Fan não tàn của
Kiểu Nhất Phàm Tiểu Thiên Sứ
#26
Phần 16

Hai đại chiêu của Sứ Giả Thủ Hộ được sử dụng hợp lý, một lần Đạo Đức Thủ Hộ che chắn toàn đội thoát khỏi Bão Táp Đầu Đường, giúp Hưng Hân nhanh chóng khôi phục trận hình; một lần Kích Hoạt Sinh Mệnh tăng 30% lượng trị liệu trong phạm vi cast; lại thêm Khai Sáng Tinh Thần kết hợp với Ánh Sáng Thánh Giới gây thêm 30% sát thương cho địch, năng lực của hai nhân vật Trị liệu lập tức bùng nổ. Thông số trị liệu tổng thể gần như kéo thanh máu Hưng Hân vọt hẳn lên để không ngần ngại dồn giết Bách Hoa bằng cách cục súc nhất.

Dù có sự chỉ huy cua An Văn Dật nhưng việc đuổi kịp được tiết tấu điên cuồng của toàn đội có thể cho người ta thấy rõ thiên phú về trình độ thao tác và tốc độ phản ứng của Văn Cảnh Chi Trị. Hơn nữa, suốt cả trận, đấu pháp Văn Cảnh Chi Trị sử dụng rất linh hoạt, không phải kiểu mang nhiệm vụ bảo vệ Tay Nhỏ Lạnh Giá không rời một tấc, không dám hành động thiếu suy nghĩ. Cô bé này rất chủ động trong việc di chuyển tìm kiếm góc nhìn tốt, tích cực gây áp lực cho Thích khách và Trị liệu đối thủ. Với một tân binh trị liệu, phát huy như hiện tại đã là rất tốt rồi.

Trận đấu này, Hưng Hân cũng không có tổng chỉ huy. Tô Mộc Tranh áp chế từ xa, định vị tọa độ di chuyển và dồn sát thương, chỉ huy Đường Nhu và Bánh Bao cận chiến; An Văn Dật đứng giữa ổn định, chỉ huy chiêu cho Văn Cảnh Chi Trị, báo tọa độ nhắc nhở di chuyển hồi máu.

Nhưng trong tình huống không có người chỉ huy tổng nhưng từng thành viên Hưng Hân vẫn liên hệ chặt chẽ với nhau; trong tình huống An Văn Dật và Tô Mộc Tranh gần như không trao đổi gì, tuy vậy, chỉ lệnh vẫn không hề xung đột nhau. Sự phối hợp ăn ý của Hưng Hân đã được đẩy lên mức cao nhất, bản đồ sân nhà của Bách Hoa hoàn toàn không phát huy được mục đích chiến thuật đã đề ra. Hưng Hân ngày hôm nay dường như đã lột xác hoàn toàn so với đội ngũ luôn cần Diệp Tu chỉ huy hồi mùa giải thứ 10; cũng trưởng thành vượt bậc so với hồi mùa giải 11, 12 luôn cần Kiều Nhất Phàm phải bổ khuyết khắp chiến trường.

Thực lực cá nhân cao, khả năng tự chủ và phán đoán mạnh, sự ăn ý đã thấm vào tận xương, quyết tâm không chùn... Khi mà đội trưởng vắng mặt, thua liền ba trận đoàn chiến, Hưng Hân vẫn kiên định, không hề mất đi nhuệ khí mà còn bố trí chu đáo.

Ví dụ như, nhìn vào sắp xếp toàn trận, Tô Mộc Tranh, Phương Duệ và Đường Nhu cùng lên đấu solo hiển nhiên là suy tính đến tuổi tác thời gian lấy lại sức cho tuyển thủ nhà mình,không cần phải tính toán tỉ mị lượng máu và mana bỏ ra, đồng thời cũng giảm bớt mức độ xuống sức. Đội trưởng bị thương, không bố trí công việc trong đội, La Tập có thể thay cậu sắp xếp ổn thỏa. Việc để tân nhân lên lôi đài đánh với chủ lực Bách Hoa học hỏi kinh nghiệm thể hiện một phong thái bình tĩnh tự tin. Đội hình bạo gan ngoài sức tưởng tượng trong trận đoàn đội và sự ăn ý cực đỉnh đã thành công phá được tiết tấu công kích có sức co giãn mạnh của Bách Hoa. Tất cả những điều ấy đều biển hiện sức mạnh của Hưng Hân trong mùa giải này.

Sự bồi dưỡng dành cho người mới và sự săn sóc đối với tuyển thủ lão luyện càng cho những người ủng hộ Hưng Hân thấy được tương lai tươi sáng của chiến đội.

Chỉnh thể thành viên Hưng Hân tuổi tác khá cao, Phương Duệ ra mắt mùa giải thứ 5 còn phải gọi Đường Nhu ra mắt mùa 10 một tiếng chị vì kém nửa tuổi. Tô Mộc Tranh chơi Bậc thầy pháo súng có tiết tấu chậm hơn nên tiêu hao chậm, thế nhưng Phương Duệ và Đường Nhu, một người đi theo lối chơi zâm một người thích dùng tốc độ thao tác áp chế đối thủ, đề thuộc kiểu tuyển thủ bị hao sức khá nhanh, tuổi nghề chuyên nghiệp tất nhiên cũng ngắn lại —— Diệp Tu vàHàn Văn Thanh đánh đến 11, 12 năm là kiểu thiên phú dị bẩm thuộc hàng cực hiếm, đấy là còn chưa kể Diệp Tu ngâm người suốt một năm rưỡi trong game nữa. Hồi trước người ta còn đoán rằng có khả năng sau mùa giải thứ 13, Tô Mộc Tranh, Phương Duệ và Đường Nhu sẽ đồng loạt giải nghệ.

Nhưng đến giữa mùa giải thứ 11, đội hình thi đấu của Hưng Hân bắt đầu được bố trí lại, Phương Duệ trước đây luôn đánh đoàn chiến bắt đầu đổi vị trí cho Bánh Bao lên đánh ở 5 slot đầu còn mình xuống thứ 6, áp lực cũng giảm bớt tương đối; đến mùa giải thứ 12, còn chuyển hẳn sang đánh luân phiên. Phương Duệ chủ động giảm tiết tấu để có thời gian hồi sức nhiều hơn, thậm chí trong những trận gặp đội chót bảng còn không lên đánh luôn. Mùa giải thứ 12, Tô Mộc Tranh cũng gia nhập nhóm đánh thay phiên, đánh đơn nếu không cần thì sẽ không lên, chỉ tập trung vào trận đoàn đội. Đường Nhu thì ngược lại, phiên bản nữ của Hàn Văn Thanh vẫn trước sau như một chỉ tiến không lùi, nhưng tân binh Pháp sư chiến đấu đã được bồi dưỡng dần dần, rõ ràng là đã có sự chuẩn bị về người kế tục —— hơn nữa chúng ta cũng không có nghe nói qua đàn dương cầm gia qua ba mươi tuổi tiện tay tàn bi kịch, Đường đại tiểu thư hiện nay trạng thái vẫn là bảo trì thực xuất sắc.

Tân binh được Hưng Hân bồi dưỡng người nào người nấy đều bạo gan. Năm đó, gần như tất cả mọi người đều là tân binh, có khi đánh với ai cũng đều thua. Suốt mấy năm rồi không có người mới ra mắt nhưng cũng chẳng ai chuyển nhượng đi. Đầu mùa giải thứ 13, hai bạn trẻ trong trại huấn luyện được bồi dưỡng để đưa vào chiến đội: Pháp sư chiến đấu Giáo Ngang Quan Ải của Quan Vĩ Việt và Sứ giả thủ hộ Văn Cảnh Chi Trị của Phương Văn Cảnh. Người đầu tiên về sau sẽ tiếp nhận Hàn Yên Nhu, trở thành tuyển thủ nam chơi acc nữ tiếp theo trong Hưng Hân; người thứ hai trở thành chiến thuật bổ sung cho đội hình đánh đoàn nhiều giáp mỏng máu yếu của Hưng Hân.

Thực ra trước đó Hưng Hân đã nghĩ đến việc có thể sắp xếp Giáo Ngang Quan Ải lên solo, thua cũng chỉ mất 1 điểm mà Bách Hoa cũng không quá mạnh ở solo, đại tướng đều lên lôi đài cả. Một điểm này mất hay được cũng không vấn đề gì, nhưng Hưng Hân lại cho cậu cơ hội thực chiến với Vu Phong và Trâu Viễn, lĩnh hội thực lực tuyển thủ hạng sao. Trong phần đoàn đội, An Văn Dật lại dẫn dắt tiết tấu cho Văn Cảnh Chi Trị suốt cả trận, cầm tay chỉ việc để bạn trẻ có thể phối hợp với đồng đội và nắm bắt thời cơ trong trận đấu chính thức. Dụng tâm đến như vậy cũng rất khó có được.

Huống hồ, La Tập xung phong đánh lôi đài, thua thì có La Tập đội nồi, đội viên kỳ cựu, tố chất tâm lý không cần bàn nữa; tân nhân đánh đơn không có đồng đội hỗ trợ, cũng không phải kiểu thiên tài xuất chúng luống cuống là điều dễ hiểu. Đoàn đội đưa lên hai Trị liệu ưu thế hơn về máu và mana nhưng lại kém sát thương —— Đường Nhu, Bánh Bao và Tô Mộc Tranh đều buộc phải gánh nhiều hơn.

Từ trình tự lên sân đến bố trí đội hình, từ chiến thuật tưởng không hay mà hay không tưởng đến tâm lý tuyển thủ, từ săn sóc trạng thái thi đấu cho các tuyển thủ lâu năm đến tạo cơ hội học tập rèn luyện cho người mới, mọi việc đều được lo lắng chu toàn.

Dường như thông quá trận đấu, mọi người có thể thấy được sự bình tĩnh và không lo lắng của người đang vắng mặt kia.

Trong buổi họp báo sau trận đấu, Phương Văn Cảnh hoàn thành xuất sắc vai trò trong trận tươi tắn mỉm cười trước ống kính, nói: “Chiến thắng chúng tôi đoạt được là dành cho đội trưởng, nhanh khỏe lại nhé, đội trưởng!”

Vòng bảng mùa giải thứ 13 đến đây là kết thúc.

-

Kế hoạch ban đầu của hệ liệt Tân Hỏa là bắt đầu vào mùa giải 15 sau đó kể lại những chuyện xảy ra trong mùa giải 13, 14, bao gồm đánh giải, cướp boss, kỳ nghỉ đông, sự kiện Ngôi sao, thay máu đội tuyển quốc gia...
Tóm lại đại cương là như vậy, nhưng cuối cùng cũng không viết hết được vì quá bận rộn.
Nếu các bạn thích Nhất Phàm với những thiết lập này có thể đọc thêm trong hệ liệt Mùa Hè Huấn Luyện một chút.
Để kết thúc phần truyện này sẽ có thêm tiểu kịch trường và phiên ngoại của riêng Cao Kiều sau giải thế giới.

Hoàn chính văn

Về mục lục
 

nmnguyet

Đi thuyền buồm vượt biển, tìm kiếm một cái tai
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
640
Số lượt thích
3,906
Fan não tàn của
Kiểu Nhất Phàm Tiểu Thiên Sứ
#27
Phiên ngoại: Tiểu kịch trường

1. Về Trị liệu đáng sợ nhất

Các bạn còn nhớ người bạn trẻ Vu Phong bị song Trị liệu Hưng Hân cho sụt hố đến tan xác chứ.

Lần Trị liệu đối chiến với tay đấm gần nhất là trận lôi đài trong Ngôi Sao Hội Tụ của Trương Tân Kiệt nhưng Trị liệu bạo lực nổi danh nhất vẫn là Thần Trị Liệu Phương Sĩ Khiêm đã giải nghệ.

Pha thần thánh nhất của anh trai này là hồi mùa giải thứ 6, trận Vi Thảo vs. Hạ Vũ. Tuy Hạ Vũ không nằm top những đội mạnh nhưng vẫn luôn ổn định ở vị trí thứ 13, 14 cho thấy rằng đội này cũng không phải con tép muốn giẫm là giẫm.

Trận đoàn đội, Phương Sĩ Khiêm bị Giang Ba Đào vừa ra mắt sử dụng BOX-1.

Tuy khi đó đồng chí Chín Chấm Thủy vẫn còn tương đối non nớt nhưng ý thức đoàn đội đã rất mạnh rồi. Giang Ba Đào ở trong đội ngũ của Hạ Vũ hòa hợp mà ẩn mình như một chiếc lá giữa rừng, hơn nữa nghề Ma kiếm sĩ lại mặc giáp tấm máu dày, còn có tầm đánh trung. Trận đó, Phương Sĩ Khiêm dùng Sứ giả thủ hộ Phòng Phong trị liệu bằng phép tầm xa và dùng chiêu tấn công vật lý, một cận chiến điển hình.

Sau nhiều lần bị ngắt chiêu liên tục, Phương Sĩ Khiêm nổi điên.

Thế là khán giả được xem một màn Phòng Phong múa rìu chiến đuổi theo Vô Lãng áp sát chặt nhau. Gặp phải mấy kỹ năng khống chế kiểu như Liệt Ba Trảm, Trận Sóng Điện Quang này nọ thì né đi trước, những chiêu trị liệu cast cực kỳ đúng lúc, kỹ năng phụ trợ phát huy được uy lực mạnh nhất. Lúc Vô Lãng ngã xuống, Phòng Phong còn 10% mana và 37% máu.

Thật hoài nghi liệu có phải nguyên nhân Luân Hồi nhìn trúng Giang Ba Đào là vì anh ta bị Trị liêu băm chết (dù đó là Thần Trị Liệu) nhưng không hề tức giận, vẫn khiêm tốn cảm ơn tiền bối sau đó tiếp tục thỉnh giáo Phương Sĩ Khiêm về những sai lầm trong trận vừa đánh...



2. Về ID của thế hệ tiếp theo trong Hưng Hân

Văn Cảnh Chi Trị:

Tân binh Trị liệu của Hưng Hân ra mắt vào mùa giải thứ 13, lên sân trận đầu đã khiến Liên Minh phải chú ý. Ngoại trừ tốc độ phản ứng và tính cách dũng mãnh thì còn bởi vì đó là một tuyển thủ nữ.

Người điều khiển Văn Cảnh Chi Trị chính là cô bé gái đi mua đồ ăn khuya với đội phó và đội trưởng vào đêm Kiều Nhất Phàm bị tai nạn. Cô bé mới tốt nghiệp cấp hai, lên cấp ba nửa kỳ thì được Ngụy Sâm phát hiện và kéo vào huấn luyện.

Tên cô bé này là Phương Văn Cảnh, acc ban đầu của cô có điểm kỹ năng quá thấp trong khi đã làm hết các nhiệm vụ nên phải luyện lại acc mới. Cô bé lười nghĩ ngợi vấn đề đặt tên acc nên tính đặt luôn là “Trị Liệu Của Văn Cảnh” lại bị Phương Duệ chê tên chán nên anh ta đổi “Của” thành “Chi” cho có cách điệu và bỏ bớt chữ “Liệu” đi. Phương Duệ đại đại cảm thấy cái tên này dễ nhớ dễ đọc biết bao nhiêu.

Mọi người ngẫm nghĩ một hồi về cái tên, cũng cảm thấy khá dễ đọc.

Cuối cùng cái tên kia bị sinh viên ngành lịch sử học hành tử tế An Văn Dật phát hiện chân tướng, Phương Duệ đại đại vị đem ra làm trò đùa suốt mấy ngày trời.

* Văn Cảnh Chi Trị đề cập đến hai triều đại của Hán Văn Đế và Hán Cảnh Đế trị vì (180 – 140 TCN), đây là thời kỳ được biết đến với những chính sách nhân từ, tiết kiệm: giảm thuế khóa cho người dân, xã hội hòa bình, chung sống ổn định. Thời kỳ Văn – Cảnh được coi là một trong những thời kỳ hoàng kim trong lịch sử Trung Quốc.



Giáo Ngang Quan Ải:

Một cái tên khắc họa rõ đời sống của bạn trẻ Quan Vĩ Việt từ trong Hưng Hân đến gia đình có người mẹ đam mê Lang Gia Bảng.

Sau khi bị câu “Giáo ngang quan ải, ai có thể vá trời” trong bài Khi Gió Nổi Lên tẩy não vô số lần, bạn trẻ Vĩ Việt đã dùng luôn mấy chữ trong đó làm ID của mình.

Hồi cậu nhóc vẫn còn là chú gà con lon ton, Giáo Ngang Quan Ải bị trêu cợt rất nhiều nên đã chọc vào vô số tổ ong vò vẽ, khiến cho công hội Hưng Hân vài phen không biết xoay vào đâu cho được.

Nhưng cũng có người nói với cậu rằng họ tin chỉ vài năm nữa thôi, khi cậu trở thành thanh chiến mâu sắc bén nhất Hưng Hân, cậu cũng có thể gánh trên vai mọi thứ, nghịch thiên tiến bước như Nhất Diệp Chi Thu và Hàn Yên Nhu.

Ngày hôm nay, cậu nhóc ấy vẫn đang nỗ lực vì điều đó.



3. Khi tác giả ngu ngốc đặt tên —— tiểu kịch trường đáng hổ thẹn của tác giả với các bạn trẻ
(Hạt Dẻ Ngốc là tác giả)

Phương Văn Cảnh: Mama, sao tên con lại là Phương Văn Cảnh?

Hạt Dẻ Ngốc: Trước hết, Hưng Hân cần một Trị liệu là Sứ giả thủ hộ.

Phương Văn Cảnh: Chuyện đó thì liên quan gì đến việc con tên Phương Văn Cảnh?

Hạt Dẻ Ngốc: Sau đó mama cảm thấy thế hệ tiếp theo của Hưng Hân nên có một bạn nữ.

Phương Văn Cảnh: Hợp lý đấy, nhưng mà đã có liên quan tí nào đến tên Phương Văn Cảnh của con đâu?

Hạt Dẻ Ngốc: Cho nên, khi đã xác định mục tiêu rõ ràng, mama cần đặt một cái tên nữ phù hợp với Sứ giả thủ hộ của Hưng Hân.

Phương Văn Cảnh: ... Mama nói tiếp đi.

Hạt Dẻ Ngốc: Thế Thần Trị Liệu tối cao là ai?

Phương Văn Cảnh: Phương Thần ạ.

Hạt Dẻ Ngốc: Con ở đội nào?

Phương Văn Cảnh: Hưng Hân ạ.

Hạt Dẻ Ngốc: Trị liệu của Hưng Hân là ai?

Phương Văn Cảnh: Là đội phó An ạ.

Hạt Dẻ Ngốc: Con chơi nghề gì?

Phương Văn Cảnh: Sứ Giả Thủ Hộ ạ... Đợi đã, chẳng lẽ câu hỏi tiếp theo của mama sẽ là “ai là Sứ giải thủ hộ nổi tiếng nhất Liên Minh?”.

Hạt Dẻ Ngốc: Đúng là con ngoan của mama.

Thế nên mama lấy từ ba người Phương Sĩ Khiêm, An Văn Dật, Từ Cảnh Hi mỗi người một chữ theo thứ tự sắp xếp, tạo thành một cái tên ưng ý.

Phương Văn Cảnh: (giọng điệu run rẩy) mama, thế còn ID của con...

Hạt Dẻ Ngốc: Nồi đấy của Phương Duệ đại đại gánh.

Phương Văn Cảnh: (vui sướng cất cao giọng) con ghi âm rồi nè.

Hạt Dẻ Ngốc: /(ㄒoㄒ)/~~, không hổ là Trị liệu tương lai của Hưng Hân.

Toàn văn hoàn

Về mục lục

Phần tiếp: Ngoại truyện Sóng vai mà đi (Ship cp Cao Kiều)
 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook