Hoàn [Lửa Non] [Kiều Nhất Phàm] Củi lửa

nmnguyet

Đi thuyền buồm vượt biển, tìm kiếm một cái tai
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
640
Số lượt thích
3,906
Fan não tàn của
Kiểu Nhất Phàm Tiểu Thiên Sứ
#1
CI LA

Tác giả: 风之羽翼

Link gốc: 【乔一帆中心】薪火

Edit & Beta: Nguyệt

-

Đây là fanfic, không phải chính truyện Toàn Chức Cao Thủ. Nhân vật nằm trong Toàn Chức Cao Thủ của Hồ Điệp Lam; các thiết lập nhỏ và diễn biến nội dung thuộc về tác giả fanfic.

-
Lời tác giả:

Kiều Nhất Phàm Trung Tâm – Thế hệ tân binh hữu nghị hướng

Fic thuộc phần mở rộng trục thời gian của hệ liệt Mùa hè huấn luyện

Thiết lập riêng: Đầu mùa giải thứ 12 Nhất Phàm tiếp nhận vị trí đội trưởng Hưng Hân, giữa mùa giải 12 Cao Anh Kiệt tiếp quản Vi Thảo.

Mùa giải thứ 12 quán quân Lôi Đình (Sở Vân Tú mang theo Phong Thành Yên Vũ chuyển nhượng tới Lôi Đình vào đợt chuyển nhượng mùa đông mùa giải 11), quán quân mùa 13 là Vi Thảo, mùa 14 là Hưng Hân.

-

 
Last edited:

nmnguyet

Đi thuyền buồm vượt biển, tìm kiếm một cái tai
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
640
Số lượt thích
3,906
Fan não tàn của
Kiểu Nhất Phàm Tiểu Thiên Sứ
#2
Một sản phẩm thuộc project [Thế Hệ Mới 2021] LA NON

Phần 1

Mùa giải thứ 15, trại huấn luyện Vi Thảo.

Lách cách lách cách, tiếng gõ phím vang vọng trong phòng, Cao Anh Kiệt đứng bên sổ lớn, nhìn quanh phòng một lượt, nhớ tới một câu nói đùa từng nghe từ lâu: “Trên thế giới có hai loại sinh vật thường dán lấy cửa kính, một là ruồi bọ, hai là chủ nhiệm lớp.” Hiện giờ xem ra có thêm một loại nữa: đội trưởng.

Ngẫm lại, trong trại huấn luyện toàn các thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi, Cao Anh Kiệt thật sự có ảo giác mình giống như chủ nhiệm lớp trung học. Nhưng mà chủ nhiệm lớp đi kiểm tra phòng tự học thì chỉ mang tới im lặng, còn đội trưởng kiểm tra trại huấn luyện sẽ mang tới mưa rền gió dữ sau hồi im lặng.

Cho nên bây cậu đang không biết nên bất thình lình đẩy cửa vào phòng kiểm tra như giáo viên hay là gõ cửa, để thời gian cho mọi người chuẩn bị tinh thần rồi mới bình tĩnh đi vào.

Nhớ lại hồi bản thân còn ở trại huấn luyện, mỗi lần đội trưởng tới thường vào như thế nào, sau đó cậu phát hiện lần nào cũng là một ngón tay thon dài gõ gõ lên màn hình máy tính cậu đang tập trung quan sát, phần mềm huấn luyện không bị tạm dừng, có người dịch tai nghe cậu ra một chút, hơi cúi người nói với cậu chỗ nào vừa làm không ổn bằng giọng điệu trầm ổn, sau đó cậu quay lại, bắt gặp một đôi mắt bên lớn bên nhỏ đầy nghiêm túc, vì thế mới phát hiện ra đội trưởng tới?

Anh đương nhiên là bận trăm việc chỉ ghé qua một chút, trông thấy, tiện tay chỉ điểm, sau đó lại tới chỗ người khác.

Sau đó cậu trở thành tuyển thủ chính thức, được vào phòng huấn luyện chiến đội. Người kia không còn cắt ngang huấn luyện của cậu nữa mà đứng sau lưng yên lặng nhìn cậu hoàn thành hết một phần, sau đó vỗ vai cậu thông báo sự xuất hiện của anh.

Bởi vì tính cách cậu ngại ngùng, hướng nội, có vẻ như đội trưởng vẫn luôn để tâm tránh các khả năng có thể dẫn tới việc dọa cậu hốt hoảng.

... Nhưng mà ông bố đơn thân đội trưởng tốt của Vi Thảo lại không dạy tiểu đội trưởng nhà anh phương thức chuẩn xác khi bất ngờ ghé thăm trại huấn luyện —— trước giờ cậu đều sáng sớm đến thẳng trại huấn luyện, cổ vũ vài câu với các bạn chăm chỉ huấn luyện từ sớm, sau đó chờ đến khi hầu hết mọi người ăn sáng xong đi tới.

Cuối cùng là một đội viên vội vàng chạy tới lấy nước giúp cho mọi người, đẩy cửa đâm sầm vào người cậu, thiếu niên kia tháo mũ xuống, ‘a’ một tiếng, ngẩng đầu vừa thấy liền ấp úng ‘đội, đội, đội trưởng?’

Tiếng bàn phím lách cách nhanh chóng ngừng lại, phòng huấn luyện lặng ngắt như tờ, bạn nhỏ còn mải mê huấn luyện được bạn bên cạnh chọt chọt, lơ ngơ không biết chuyện gì.

Một trường hợp khá là khó xử.

“Huấn luyện chiều nay kết thúc sớm nửa tiếng, mọi người tranh thủ ăn cơm nghỉ ngơi, buổi tối bảy rưỡi bắt đầu, đội trưởng Kiều đánh chỉ đạo, phòng Tinh Hỏa Liệu Nguyên đấu trường PK, mật mã là sinh nhật của anh ấy. Nhớ chia nhau ghi lại re-play, về sau nghiên cứu thêm. Được rồi, mọi người tiếp tục luyện tập đi, anh xem một chút.” Đội trưởng Cao tay ôm một tập tài liệu, đứng ở cửa nói ngắn gọn mấy câu.

Thiếu niên lấy nước gãi đầu gãi tai, đỏ mặt lách qua người anh nói mấy câu gì đó rồi chạy mất.

Tiếng gõ bàn phím lại tiếp tục vang lên.

Cao Anh Kiệt thấy mệt tâm, Vi Thảo có truyền thống sợ đội trưởng gì gì đó sao? Tính kỷ luật, ngoài Bá Đồ ra thì chính là ở đây.

Rõ ràng cậu đâu có nghiêm túc như người kia, cũng chẳng có mắt to mắt bé nữa.

Sau đó, một chai coca được nhét vào tay cậu, nhóc con lấy nước đã quay trở lại, vội vàng phân chia một lượt, sau đó lui về chỗ của mình tiếp tục huấn luyện.

...

Có thể nói, lấy nước cũng là đặc sắc tại Vi Thảo, bắt đầu từ mùa giải 11, chẳng biết tại sao trại huấn luyện Vi Thảo lại có truyền thống để một người thay phiên lấy nước cho mọi người.

Có liên quan đến ai vừa nhìn là biết, hẳn cũng là một vấn đề kì diệu nào đó.

Từ huấn luyện sinh-máy nước uống đến đội viên dự bị thay thế-máy nước uống, từ chủ lực-máy nước uống đến đội trưởng-máy nước uống, quãng thời gian làm tuyển thủ của người nào đó gắn bó thủy chung với máy nước uống, kể cả sản phẩm quảng cáo của cậu.

Người nào đó rất ư là bất đắc dĩ với chuyện này, nhưng toàn bộ Hưng Hân mỗi sáng sớm vẫn luôn được uống trà xanh do người này dậy sớm pha.

Bên dưới là một đám “Moaz moaz Tiểu Thiên Sứ” “Kiều tổng thật ôn nhu”.



Phần 2

Việc đánh chỉ đạo này cũng khó mà giải thích rõ mối liên quan với cậu.

Liên minh luôn là tiền bối trong đội đánh chỉ đạo, mà đánh chỉ đạo giữa các đội khác nhau chính là xuất phát từ Gia Thế mà ra.

Bắt đầu là Tân Gia Thế vừa thông qua khiêu chiến trở lại Liên minh, một đám tân binh đối mặt với Liên minh chuyên nghiệp đầy hoang mang, Diệp Tu bận cùng đội Quốc gia chuẩn bị đánh giải thế giới, một đám các bạn trẻ bị kéo đi bồi luyện, sau đó có cơ hội giao lưu tiếp xúc với rất nhiều Đại thần.

Sau đó và một đêm trăng mờ gió lớn, tiểu đội trưởng Khưu Phi đang huấn luyện tăng cường cùng đội viên Gia Thế nhận được lời mời riêng từ Kiều Nhất Phàm. Khưu Phi bỗng có chút khó hiểu, Kiều Nhất Phàm luôn sống khiêm tốn, chẳng qua chỉ quen biết xã giao với cậu thôi, chưa có giao tình gì sâu đậm, sao đột nhiên lại nhớ tới cậu.

Vào phòng đấu mới phát hiện là Kiều Nhất Phàm thỉnh giáo Lý Hiên, võ đài hai người.

Phùng Sơn Quỷ Khấp chuyển góc nhìn quanh khán đài thấy Hải Vô Lượng và Cách Thức Chiến Đấu đang đầy sức sống, nhắn một câu lên kênh chat chung: Khỏi cần lén, cậu ấy nói với anh rồi.

Một Tấc Tro gửi một hình che miệng cười.

Khưu Phi không so đo chuyện bị trêu chọc, phát huy trọn vẹn truyền thống mặt dày của đội trưởng Gia Thế, hai mươi giây sau liền gọi đủ toàn thể đội viên vào, phân chia nhau các góc độ ghi hình lại.

Tân Gia Thế không có Quỷ kiếm sĩ, nhưng Liên minh không ít đội ngũ có, cơ hội quan sát gần gũi thế này rất hiếm, Kiều Nhất Phàm có ý tốt, vậy đương nhiên cậu xin nhận.

Cũng không biết người này đã nói thế nào với tiền bối Lý Hiên.

Ngày hôm sau lại thấy Kiều Nhất Phàm gửi lời mời, bảo cậu và Văn Lý cùng đến. Vào phòng liền thấy Một Tấc Tro và Hàn Yên Nhu của Hưng Hân, ngoài ra còn có Phi Đao Kiếm và Mộc Ân của Vi Thảo.

Khưu Phi không quá lạ lẫm gì với hai người Hưng Hân bởi đôi bên vẫn thường xuyên qua lại với nhau do đều liên quan đến Diệp Tu. Đường Nhu khí phách hào sảng lại hăng chiến, hai người cùng là Pháp sư chiến đấu, không ít lần hẹn nhau tỉ thí. Còn hai người Vi Thảo lại không được thân quen cho lắm.

Văn Lý trước giờ đều quen đánh đấm khắp nơi, Cách Thức Chiến Đấu khai chiến Hàn Yên Nhu.

Tuy rằng Cao Anh Kiệt tương đối hướng nội, Lưu Tiểu Biệt lại lạnh lùng, nhưng đều là bạn cùng trang lứa, cùng đánh Vinh Quang, nhìn bên kia vừa chiến đấu vừa tán gẫu chiến thuật, nói chiêu này vừa công vừa thủ, chiêu kia lợi hại, lại thêm Kiều Nhất Phàm luôn chú ý cả hai phía, chẳng mấy chốc đã thành hỗn chiến.

Khưu Phi quay đầu sang liền trông thấy dáng vẻ dư thừa sức sống của đội phó nhà mình, Lưu Tiểu Biệt bên kia lại chủ động gửi lời mời cho cậu. Khưu Phi vui vẻ nhận lời.

Hai bên giằng co một hồi, sau đó lại biến thành ba phần tổ đội loạn đấu. Tới tận rạng sáng một rưỡi mới tan cuộc chia tay, bấy giờ Khưu Phi chợt phát hiện cậu vừa chủ động gửi lời mời kết bạn cho Cao Anh Kiệt và Lưu Tiểu Biệt.

Từ khi nào mà cậu vốn chỉ chuyên tâm huấn luyện, chuyên tâm với đội giờ đây đã bắt đầu mở rộng các mối quan hệ, chủ động để ý đến mọi người rồi?

Ngày thứ ba, trong lúc nhất thời, Cách Thức Chiến Đấu dạo tới đấu trường, phát hiện Nhất Diệp Chi Thu đang quần nhau tung tóe với Phi Đao Kiếm, trên khán đài có Một Tấc Tro, Mộc Ân, Hàn Yên Nhu chỉnh tề ngồi một hàng.

Đánh xong ba lượt, Lưu Tiểu Biệt thua hai thắng một trở về khán đài, trong sân chỉ còn một mình Nhất Diệp Chi Thu đang đứng.

Không ai lên tiếng, Cách Thức Chiến đấu và Nhất Diệp Chi Thu khai chiến trong im lặng.

Khưu Phi vốn cảm thấy đây chắc hẳn sẽ là một trận đơn phương áp chế. Khác với Tán Nhân Quân Mạc Tiếu, thuộc tính của Nhất Diệp Chi Thu cực kì cường hãn, kinh nghiệm và kỹ thuật của Tôn Tường lại hơn cậu rất nhiều. Nhưng chuyện lại không diễn ra như vậy, Tôn Tường dùng một cách rất Tôn Tường mà lại rất không Tôn Tường đánh với cậu một trận 5 phút —— đó là nhuệ khí mạnh mẽ rất Tôn Tường nhưng lại dùng 5 món trang bị cam rất không Tôn Tường.

Trên người Cách Thức Chiến Đấu cũng có 5 món trang bị cam, còn chưa kịp chế tạo trang bị bạc.

Kết thúc trận đấu, Tôn Tường không kiên nhẫn gắt gỏng những người khác ở Gia Thế đều chết hết rồi à? Đứng ngu người đấy làm gì? Sau đó lần lượt solo áp chế đến chết từng người Gia Thế.

Lúc Tôn Tường nhắn tin riêng cho cậu, muốn hẹn tối nay solo.

Khưu Phi ngoài trả lời cảm ơn tiền bối thì không biết nói gì khác.

Sau đó Văn Lý phân tích cho cậu nghe, ngày đầu tiên Kiều Nhất Phàm chào hỏi chút để chắp nối quan hệ với Khưu Phi, tới hôm sau thì mượn cơ hội giới thiệu tương lai Vi Thảo với cậu, ngày thứ ba có thể Tôn Tường chạy tới đánh cùng Lưu Tiểu Biệt vì đều là tuyển thủ ra mắt cùng năm, không đến mức khiên cưỡng. Nói trắng ra, những việc Kiều Nhất Phàm làm chính là để quan sát kết cấu và trình độ của Gia Thế, có thể nói rằng rất giảo hoạt.

Khưu Phi cười cười, cho dù Kiều Nhất Phàm có làm công tác tình báo thì cũng chỉ là thuận tay mà thôi, chứ còn phải tốn nhiều tâm tư như thế, còn là vì Khưu Phi với đám tân binh Gia Thế, có lẽ chẳng đáng. Hai người Vi Thảo cũng không giỏi xã giao, Tôn Tường cũng không có gì áy náy với Gia Thế mà phải đi vớt vát mặt mũi, Lý Hiên bên Hư Không không có người nối nghiệp Quỷ kiếm sĩ tiếc nuối cũng chỉ là tiếc nuối, Diệp Tu bận đủ thứ việc cũng chẳng cần kể tới... Qua một loạt, điểm danh đủ người.

Văn Lý vỗ tay bem bép khen đội trưởng EQ quá là cao, vừa nhìn đã thấu rõ quả nhiên lợi hại. Sau đó bị toàn đội Gia Thế lôi đi solo.

Lợi hại, một ngày nào đó sẽ được thấy trong trận chung kết.



Phần 3

Nói thì nói vậy, nhưng thực tế đến giờ, Hưng Hân và Gia Thế vẫn chưa từng giao đấu với nhau trong trận chung kết.

Mùa giải thứ 11, Gia Thế gian nan trụ hạng những không vào được vòng tứ kết, mà Hưng Hân hạng tám đụng độ ngay với Luân Hồi hạng nhất nên cũng không thể tiến được sâu thêm.

Mùa giải thứ 12, Gia Thế lấy vị trí thứ 7 tiến vào vòng tứ kết, sau đó bị Lam Vũ đánh bại, kết thúc một mùa giải. Sau khi chiến đấu kịch liệt với Gia Thế, Lam Vũ tiếp tục đối đầu với Hưng Hân đã có chiến thuật rèn giũa tương đối thành thạo. Kết thúc hai trận bằng tỉ số hòa, hai đội tiến đến trận quyết định thắng thua. Phút thứ 37 trận của khổ chiến quyết định, Hoàng Thiếu Thiên bị Bánh Bao kéo đồng quy vu tận, điểm lôi đài và điểm đầu người lại rơi vào thế hòa. Đôi bên đoàn chiến tổng cộng mười hai người, mỗi người thêm 20% máu và mana chiến đấu, cuối cùng gian nan thủ thắng Lam Vũ. Vòng tiếp theo phải chống lại Phong Thành Yên Vũ đã rèn luyện suốt hơn nửa mùa giải với Lôi Đình. Cả giới Vinh Quang đều cảm thấy Tiêu Thời Khâm đã bỏ vốn đúng nơi —— nhưng mà họ đều quên rằng chính chiến đội này từ mấy năm trước đã không ngừng dốc sức trong game cả trong những ngày nghỉ, chém giết cướp Boss đều dùng tâm huyết an bài chiến thuật như từng trận đấu Vinh Quang chuyên nghiệp.

Sau giải đấu thế giới lần thứ ba, giữa mùa giải 12, Thần Chi Lĩnh Vực gộp sever trong nước với sever thế giới vào làm một. Khác với Âu Mỹ từ lâu đã dùng hệ thống phòng làm việc kinh doanh chuyên nghiệp để thu gom vật liệu và tài nguyên, vấn đề thu gom vật liệu và tài nguyên thiếu tập trung của các đội của Trung Quốc, sự khác biệt đó đã tạo thành sự chênh lệch đáng kể trong trang bị.

Vấn đề này dẫn đến việc vòng đấu chuyên nghiệp quốc nội phân chia lại thể thức từ mùa 13, cho phép 12 đội tiến vào vòng trong, lịch trình thi đấu chỉ còn 16 tuần, kỳ nghỉ đông kéo dài từ Giáng Sinh đến Tết Nguyên Tiêu, thống nhất các đội cùng cướp Boss, nghỉ hè kéo dài thêm nửa tháng, thế hệ tân binh từ từ rèn luyện gia nhập đội quốc gia.

Một loạt công việc tất bật triển khai, từ hạng 9 đến 12 đều ôm ngực thầm khấn, các chiến đội Bách Hoa, 301, Lôi Đình phát huy sức mạnh tập thể, Hư Không lại tiếc nuối bị đánh bại sau trận tranh đoạt tấm vé cuối cùng với Hô Khiếu.

Phùng Sơn Quỷ Khấp rời đi; Song Quỷ Phách Trận từ đó chỉ còn lại một người.

Mùa 13 có lẽ thực sự là một năm bất lợi của Quỷ Kiếm Sĩ. Cựu đệ nhất Trận Quỷ rời khỏi sân đấu chuyên nghiệp, Tân đệ nhất Trận Quỷ lại suýt chút nữa đã phải chấm dứt cuộc đời tuyển thủ.

Tuần thứ 8 vòng loại giải đấu chuyên nghiệp, thứ năm, 20h40, kết thúc huấn luyện tăng cường và bổ trợ cho người mới trong đội, đội trưởng đội phó Hưng Hân đang đưa tuyển thủ trị liệu dự bị chưa từng lên sân đấu đi về sau khi ra ngoài mua đồ ăn khuya, lúc chờ đèn đỏ bắt gặp hai nhóc học sinh tiểu học chạy đuổi nhau không thèm nhìn đường.

Tuyển thủ trị liệu dự bị 16 tuổi đầu óc trống rỗng, tiếng xe phanh két lại thật chói tai hòa vào tiếng người qua đường hoảng hốt, trước mắt chỉ còn một loạt cảnh tượng không ngừng tua chậm trong đầu.

Cô nhìn thấy đội trưởng và đội phó một trước một sau lao ra, nhìn thấy đội trưởng đẩy đứa nhóc kia về phía đội phó, nhìn thấy đội phó đẩy nhóc học sinh đó về phía lối đi bộ, nhìn thấy đội trưởng kéo một nhóc khác về phía bên trái mình chắn lại, sau đó cả hai cùng bị đụng văng ra ngoài.

Cô nhìn đội phó kéo đứa nhóc kia lên lối đi bộ, sau đó chạy đến trạm giác giao thông nhờ giúp đỡ, nhìn người kia vừa lấy di động ra gọi điện vừa chạy qua bên kia xem xét tình huống hai người đằng đó.

Cảnh sát giao thông nhanh chóng chăng dây cách ly, chỉ huy các phương tiện khác lưu thông tránh gây thêm tai nạn; có người qua đường bàn luận, chụp hình, hỗ trợ ngăn các xe đi qua, xem xét người bị thương, dường như nghe được mấy phần run rẩy trong giọng nói luôn bình tĩnh của đội phó; đứa nhóc vừa được che chở mờ mịt đứng dậy, nhìn người nằm trên mặt đường...

“Này cô bé, này?” Có người cẩn thận chạm vào vai cô.

Cô hốt hoảng phát hiện bản thân đang quỳ trên đất, bên chân vương vãi mấy chiếc bánh bao còn đang bốc hơi nóng mà đội trưởng vừa mua 5 phút trước.

Sau đó cô như nhớ ra mình là ai, rốt cuộc thông suốt chuyện gì vừa xảy ra.

“Đội trưởng!!!”

 
Last edited:

nmnguyet

Đi thuyền buồm vượt biển, tìm kiếm một cái tai
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
640
Số lượt thích
3,906
Fan não tàn của
Kiểu Nhất Phàm Tiểu Thiên Sứ
#3
Mỗi người/cặp chỉ được giành tối đa 2 gậy (1 gậy từ câu 1 và 1 gậy từ câu 2)

Câu 1: Tên phòng trong đấu trường mà Kiều đánh chỉ đạo cho thành viên trại huấn luyện Vi Thảo tên gì?

Câu 2 (Câu hỏi nhiều gậy): Liệt kê 3 tài khoản xuất hiện trong phần fic đã đăng?
(Mỗi câu trả lời gồm tối đa 3 tài khoản, người trả lời sau không trùng với các tài khoản đã xuất hiện trong câu trả lời trước. Người trả lời cuối không nếu còn đủ 3 tài khoản không trùng sẽ được chấp nhận số lượng ít hơn)
 
Last edited:

Mạc Tư

Yên phân phân, vũ ngân ngân, hết chỗ điền
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
468
Số lượt thích
4,036
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Dụ Văn Châu, Sở nữ vương, Mộc nữ thần
#5
Câu 2: Phùng Sơn Quỷ Khấp, Cách Thức Chiến Đấu, Nhất Diệp Chi Thu
 

nmnguyet

Đi thuyền buồm vượt biển, tìm kiếm một cái tai
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
640
Số lượt thích
3,906
Fan não tàn của
Kiểu Nhất Phàm Tiểu Thiên Sứ
#9
Xin lỗi các chị em vì não Nguỵt hôm nay bị ngớ ngẩn. Cụ thể về việc tính gậy trong fic này của Nguỵt sẽ là mỗi người/cặp có thể giành tối đa 2 gậy (1 gậy từ câu 1 và 1 gậy từ câu 2)
Tuy nhiên do câu 1 chỉ có 1 gậy duy nhất nên để giành được số gậy tối đa cần dựa vào yếu tố tâm linh, mở fic lên đúng lúc có câu hỏi và trả lời nhanh :yao

Câu 1: Tinh Hỏa Liệu Nguyên
Câu 2: Phùng Sơn Quỷ Khấp, Cách Thức Chiến Đấu, Nhất Diệp Chi Thu
2 gậy cho cặp chị Ke và chị Hoàng :xu

Câu 2 : Một Tấc Tro, Phi Đao Kiếm, Mộc Ân
1 gậy cho Sản :xu

Quân Mạc Tiếu , Phong Thành Yên Vũ, Hàn Yên Nhu - câu 2
1 gậy cho cặp của Ail :xu

Câu 2: Hải Vô Lượng :sos
Chúc mừng chị Thỏ giành được chiếc gậy cuối cùng :xu
 

nmnguyet

Đi thuyền buồm vượt biển, tìm kiếm một cái tai
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
640
Số lượt thích
3,906
Fan não tàn của
Kiểu Nhất Phàm Tiểu Thiên Sứ
#10
Một sản phẩm thuộc project [Thế Hệ Mới 2021] LA NON

Phần 4

21h30, Khưu Phi cùng Văn Lý lao tới bệnh viện giữa lúc cục diện hỗn loạn.

Kiều Nhất Phàm còn đang trong phòng cấp cứu, mà bên ngoài đã đầy phóng viên chen chúc, nhiều đến mức chật như nêm. Nhân viên y tế bên trong còn phải toát mồ hôi giữa ngày đông lạnh, không ngừng nói tránh đường tránh đường mới gian nan lách qua được.

Phương Duệ và An Văn Dật cố gắng ứng phó những người bên ngoài, La Tập dồn hết sức bình sinh giữ Bánh Bao đang muốn đánh người ngồi yên trên ghế, Mạc Phàm một mình đứng dựa tường nhìn trần nhà, Đường Nhu không biết đang gọi điện liên hệ với ai.

Tâm tình của Tô Mộc Tranh hoàn toàn hỏng bét, cô ngồi quỳ trên đất gục mặt vào đầu gối Trần Quả. Chị chủ ôm vai cô an ủi, thế nhưng chính Trần Quả cũng đang run rẩy không ngừng.

Ngụy Sâm không có mặt, không biết có nên thấy may mắn khi không có thêm một người gây phiền phức cùng Bánh Bao không.

Khưu Phi và Văn Lý chờ bên ngoài, hai tay cừ vò vào nhau không ngừng. Sau 5 giây bồn chồn, linh hồn Gia Thế xoay người đi tới máy nước bên hành lang bệnh viện, lấy một cốc nước lạnh rồi dội về phía đám phóng viên.

Hiệu quả cực mạnh. Một cú hắt nước kéo chuẩn thù hận.

Một giây yên lặng, Văn Lý vuốt mặt, thanh thanh cổ họng, gào một tràng: “Đội trưởng uy vũ, một đòn quá đẹp!”

Tay kia thì cầm điện thoại, up ngay hình ảnh vừa chụp được cảnh ban nãy lên Weibo.

Câu kéo dông dài quanh co với đám người này không bằng ra đòn phủ đầu luôn.

Dù sao bởi vì lý do chiến thuật, đội trưởng nhà cậu đứng ra ngăn cản phóng viên đã chẳng phải chuyện ngày một ngày hai, làm mãi rồi cũng thành quen. Việc người này tự sắp xếp công việc đã trở thành điều quen thuộc trong mắt mọi người —— tự mình giải quyết những chuyện rối ren cũng đã quen rồi.

Giữa những tiếng chỉ trích hỗn loạn, Khưu Phi không hề lùi bước, hệt như Cách Thức Chiến Đấu, từng câu từng chữ nói ra đều đanh thép, mạnh mẽ: “Nào, mấy người chặn ở đây có gì gì? Phỏng vấn, muốn phỏng vấn ai? Bác sĩ bận rộn cứu người? Đội viên Hưng Hân đang lo lắng? Hay là Kiều Nhất Phàm còn chưa biết sống chết ra sao? Nếu muốn biết đã có chuyện gì xảy ra, tôi nhớ đoạn đường kia có camera, mấy người nhanh nhẹn lên chút có khi còn bắt kịp người dân chứng kiến tận mắt ở đó cũng nên. Cố lên, tôi tin mấy người làm được.”

Lời này không thể phản bác, phóng viên vẫn còn bấu víu lại đây cũng không phải muốn cản trở gì, chẳng qua là muốn săn chút tin từ Hưng Hân, lại bị đội trưởng Gia Thế nổi giận hắt nước vào mặt.

Sau đó Văn Lý đứng sau lưng Khưu Phi nói đã gửi xong hai đoạn video, bảo còn muốn ở đây nữa thì cậu ta sẽ chụp lại thẻ phóng viên của từng người một.

Hành lang cuối cùng cũng yên tĩnh trở lại, không tới mấy phút sau đám người kia đành phải rời đi.

Văn Lý từ tốn cất điện thoại đi, bước qua vỗ vỗ vai An Văn Dật. Khưu Phi tiến về phía Tô Mộc Tranh, ngồi xổm xuống nhẹ nhàng nói với cô, “Tiền bối, không sao đâu, sẽ không sao mà.”

Tô Mộc Tranh nãy giờ đang kìm nén liền bật khóc nức nở thành tiếng.



Phần 5

Kiều Nhất Phàm bị tai nạn xe cộ.

Đối với người ở Hàng Châu mà nói, đêm nay nhất định là một đêm mất ngủ.

Một Tấc Tro là ai? Không phải người chơi Vinh Quang thì chưa chắc đã biết. Nhưng Kiều Nhất Phàm là ai, là dân Hàng Châu hẳn ai cũng biết.

Có người nói đùa, từ sau mùa giải Vinh Quang thứ 10, mỗi gia đình ở Hàng Châu đều có thêm một cậu con trai.

Câu nói đùa này thực chất đã khẳng định rất rõ ràng nhân khí của Kiều Nhất Phàm ở Hàng Châu.

Chiến đội Hưng Hân lắm điều đặc biệt, có Sách Giáo Khoa Liên minh – cựu đội trưởng Gia Thế mà người ở Hàng Châu yêu hận đan xen, có nữ thần pháo thủ Tô Mộc Tranh, có lão Ngụy no limit đùa giỡn không câu nệ, có nữ hán tử Pháp sư chiến đấu muốn lấy một chọi ba, có Ninja nhặt mót tiếng tăm lẫy lừng, có Khí công sư thích đi kiểu lăn lê trườn bò, có Lưu manh nhắng nhít đam mê cung hoàng đạo, có Trị liệu tay tàn não không tàn đào tẩu nhanh không ai bằng, có bạn trẻ Pháp sư triệu hồi thiên tài toán học thao tác không đủ nhưng bằng cấp cao đến trời, và một người bình thường duy nhất còn lại chính là Kiều Nhất Phàm.

Thực sự thì ai cũng có mặt mạnh và mặt yếu, nhưng thiếu niên ngoan ngoãn ấm áp thấu hiểu lòng người luôn khiến người ta thấy yêu thích, hơn nữa cậu còn luôn luôn nghiêm túc nỗ lực cho dù kết quả có ra sao —— có ông chủ nào không thích công nhân như thế, viên chức nào không ưa đồng nghiệp như vậy, cha mẹ nào không mong con mình được thế ? Các chị gái nhìn thiếu niên cố gắng suốt con đường gập ghềnh liền mềm lòng, chỉ muốn xoa xoa đầu nói chị thương bé.

Hơn nữa sau khi Diệp Tu giải nghệ, không còn người thầy hướng dẫn, thiếu niên nhanh chóng trưởng thành, không hỗn loạn vì những gièm pha của người ngoài, tiếp tục kiên định dẫn dắt cả đội đi theo con đường mà tiền bối đã định trước —— người dân Hàng Châu theo dõi chặng đường ấy mà nhũn cả lòng.

Hơn nữa, ở Hàng Châu còn xuất hiện một thiếu niên tương tự vậy vào mùa giải thứ 11.

Hưng Hân - Kiều Nhất Phàm, Tân Gia Thế - Khưu Phi.

Khác với Khưu Phi một mình một cây chiến mâu chống giữ cả tòa thành, bước lên ngôi vương từ giữa đống phế tích, Kiều Nhất Phàm vẫn luôn như một dòng nước trong lành giữa chiến đội.

Khác với Gia Thế mọi người đều tiến theo bước Khưu Phi, Kiều Nhất Phàm là lặng yên bảo vệ mọi người trong Hưng Hân.

Ưu điểm của Đường Nhu là không chịu chùn bước, khuyết điểm lại là có đôi khi quá máu chiến; tốc độ tay và tốc độ phản ứng vào những thời điểm mấu chốt của An Văn Dật vẫn luôn là nhược điểm; bản thân Tô Mộc Tranh không có vấn đề gì nhưng là Bậc thầy pháo súng khi bị áp sát sẽ khá khó khăn, hơn nữa một khi góc độ công kích bị hạn chế sẽ khó phát huy hết hiệu quả tác chiến cùng cả đội; về phần những người khác, lối đánh của Phương Duệ cần có thời cơ, Bánh Bao bất bình thường khó mà khống chế được, Mạc Phàm bùng nổ trong trận chiến chỉ như kiểu Thích khách và tính ổn định không quá cao... Có thể nói, tất cả mọi người, tuy rằng năng lực cá nhân không kém nhưng không nếu không có ai xâu chuỗi lại thì nơi nơi sẽ đều có sơ hở.

Khi trước Diệp Tu dựa vào ưu thế nghề Tán Nhân và thực lực siêu cường có thể bồi lấp những sơ hở kia, thậm chí còn coi đó là cơ hội để lật ngược lại đối thủ, không có Diệp Tu, Hưng Hân thiếu hẳn đi một chuyên gia về phương pháp chiến đấu.

Bốn người có vị trí ổn định nhất trong đội hình ra trận của Hưng Hân luôn là Hàn Yên Nhu chủ lực tấn công, Một Tấc Tro bảo vệ sự an toàn của Tay Nhỏ Lạnh Giá, cuối cùng phối hợp tác chiến diện rộng với Mộc Vũ Tranh Phong. Là Phương Duệ với lối đánh zâm hay Bánh Bao tăng động, thậm chí cả Mạc Phàm một phút bùng nổ đều cần phải xem xét đối thủ mới sắp xếp theo chiến thuật.

Hàn Yên Nhu xông pha chiến đấu, cậu lặng lẽ hỗ trợ công kích; Bánh Bao Xâm Lấn làm loạn, cậu khẽ khàng phụ trợ quấy nhiễu; Hải Vô Lượng rón rén lẩn ra phía sau, cậu cẩn thận che chở Trị liệu... Giữa mùa giải 11, Hưng Hân hình thành thế cục đội hình mới sau khi Diệp Tu và Ngụy Sâm giải nghệ vào lượt đấu thứ 10. Nếu so sánh với bóng đá, Hàn Yên Nhu là tiền đạo xông pha tuyến đầu, Bánh Bao và Hải Vô Lượng hộ vệ hai cánh, Mộc Vũ Tranh Phong là hậu vệ phòng thủ phản kích, Một Tấc Tro chính là mắt xích xâu chuỗi toàn đội thành một thể thống nhất, công - thủ - hỗ trợ - bổ khuyết - ngăn cản, việc gì cậu cũng làm.

Đứng ở vị trí phù hợp nhất, quan sát toàn bộ chiến trường, còn thêm thiên phú nhìn đại cục, có đôi khi còn chẳng cần nói ra, sức mạnh quỷ thần đã chảy trôi về phía cần thiết, tiến công hay lui về sau đều ăn ý như những gì tự nhiên nhất.

Người này hầu như không có cảm giác tồn tại quá mạnh, đa phần mỗi lần đối thủ phát hiện ra cậu, không phải bị Đao trận buff cho Hưng Hân dồn dame đến tay chân luống cuống thì chính là một nhát Nguyệt quang trảm cắt ngang Trị liệu, hay thậm chí là vừa vất vả trốn thoát khỏi vòng vây chưa kịp định thần đã rơi vào một vùng không gian tăm tối.

Năm, sáu trận đấu tiếp sau, nhìn điểm số từ từ ổn định của Hưng Hân, nhìn những dòng chỉ lệnh trong kênh đoàn đội, nhìn những lời khen ngợi và tiếc nuối của đối thủ, toàn bộ giới Vinh Quang mới như tỉnh khỏi giấc mộng, phát hiện trung tâm tiếp theo của Hưng Hân hóa ra lại là cậu.

Từ mùa giải thứ 11, người này hoàn toàn tiếp nhận quyền chỉ huy, mãnh mẽ dẫn dắt Hưng Hân vào top 8, tuy trận đầu tiên đã đụng độ Vua Súng imba nhưng trận sân nhà có thể giữ vững để tiến tới trận quyết định cũng đã an ủi được tâm tình fan hâm mộ. Kết thúc trận đấu, khi bắt tay giao lưu, bên cạnh Tô Mộc Tranh không còn là đội phó Phương Duệ mà là thiếu niên ngoan ngoãn, nữ thần đã lặng lẽ buông gánh nặng đội trưởng xuống, hòa lẫn vào trong đội, chở thành một lá chắn ở tuyến đầu.

Mùa giải thứ 12, Hưng Hân đánh chắc tay hẳn lên, đấu đơn và lôi đài đều lợi hại, đoàn chiến sân nhà gần như chưa từng thua, sân khách cũng thủ thắng hơn nửa với các đội thuộc top 8. Thiếu niên gánh vác trọng trách đội trưởng không phụ sự mong đợi của mọi người, dẫn dắt Hưng Hân đi đến top 4.

Mùa giải thứ 13, quãng thời gian làm tuyển thủ chuyên nghiệp của Tô Mộc Tranh và Phương Duệ đã gần đến hồi kết, nếu không có bất ngờ nào xảy ra, tiểu đội trưởng Hưng Hân từ từ trưởng thành sẽ dẫn dắt cả đội tiến về mục tiêu quán quân, cho đến thời điểm hiện tại, tổng điểm vòng loại của Hưng Hân đang xếp hạng hai. Tiểu đội trưởng cố lên nào.



Phần 6

Thế nên người dân Hàng Châu nhìn tiểu đội trưởng kia dần dần trưởng thành, giữa lúc xảy ra chuyện liền bùng nổ.

Weibo và các diễn đàn dậy sóng trong một đêm. Đội phó chiến đội Gia Thế - Văn Lý 21h30 chạy tới bệnh viện xác nhận: mắt người dân Hàng Châu hầu như không rời màn hình điện thoại.

Còn có fanclub ruột của Hưng Hân trật tự chạy tới bãi đỗ xe bệnh viện, chuẩn bị tâm lý và phương pháp giải quyết mấy chuyện bất ngờ phát sinh như fan quá khích hoặc là phóng viên.

Fan ruột và khách quen ở tiệm net Hưng Hân bộc phát quả thực ngoài sức tưởng tượng, một đám người bình thường thích náo nhiệt giờ yên tĩnh vô cùng, suốt cả một đêm đến cả ruồi bọ gây phiền nhiễu cũng không vào nổi.

Chị chủ Trần đỏ hoe mắt đi cùng Phương Duệ và An Văn Dật cảm ơn fan.

An tâm trở về đợi trước cửa phòng cấp cứu, gạt bỏ toàn bộ mấy chuyện họp báo này nọ, chỉ đăng tải một vài thông tin vắn tắt lên là đủ rồi.

Nhưng tình hình người trong phòng cấp cứu kia dường như không khả quan lắm.

Tuy nói chiếc xe đó đã phanh lại, nhưng mà khi đó đang là đèn xanh, đứa nhóc kia lại đột ngột lao ra, tốc độ vẫn chưa kịp giảm xuống bao nhiêu. Kiều Nhất Phàm che cho đứa nhóc ở trong lòng, chịu hầu hết cú va chạm, gãy xương sườn, dập gan không nhẹ, không bị tổn thương tới cột sống đã là quá may mắn.

Cũng bởi vì bị dập gan nên dẫn đến tình trạng xuất huyết trong, giải phẫu khó khăn là một chuyện, bị mất máu lại là vấn đề nữa, mà kho máu của Trung Quốc luôn trong tình trạng khan hiếm từ sau khi bãi bỏ thù lao hiến máu.

Tình huống này rất thường gặp, nhưng cũng vì nguyên nhân đó mà bệnh viện cũng đã quá quen, khẩn cấp liên hệ kho máu phối hợp, cả thành phố lớn như vậy, có không ít bệnh viện, trong một lúc thường có nhiều ca phẫu thuật cần truyền máu diễn ra.

Mà đến khi cần mới hiến máu là mấy chuyện cực kỳ phức tạp, con người không chỉ phân ra các nhóm máu A, B, O cơ bản nhất mà bên cạnh đó còn các tiêu chí về vấn đề tiền sử bệnh tật này kia, chẳng dễ để tìm được máu phù hợp.

Cuối cùng vẫn may mắn vượt qua, sau năm giờ cấp cứu, rốt cuộc có thể xem như vượt qua được giải đoạn nguy hiểm nhất.

An Văn Dật đăng một tấm ảnh chụp, thanh niên sắc mặt trắng nhợt đeo máy trợ thở, trên người gắn đủ các loại ống truyền, vẫn đang hôn mê, nhưng dòng mạch biểu hiện cho sinh mệnh chạy trên máy giám sát đã tương đối ổn định.

Cảm tạ trời đất, tử thần vẫn chưa mang cậu đi.

Diệp Tu ở Bắc Kinh và Ngụy Sâm đang ở quê cũng vội vã tới Hàng Châu ngay trong đêm. Diệp Tu tới trước, vào đúng lúc ấy cậu vừa mới ra khỏi phòng cấp cứu, được đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt. Tô Mộc Tranh khóc một trận với Khưu Phi và Trần Quả cũng đã bình tĩnh trở lại, nhìn thấy Diệp Tu tới liền bước qua, ôm cứng lấy anh thêm một hồi.

Rất đau lòng, giống như vừa bị tử thần đuổi sát tới, vết thương từng bị mất đi người thân thiết nhất suýt chút nữa lại lặp lại. Lúc vào Gia Thế cùng Diệp Tu, cô cảm thấy bản thân đã có thể nguôi ngoai; khi Diệp Tu rời khỏi Gia Thế, chỉ có thể dựa vào bản thân, cô cảm thấy hẳn mình đã trở nên kiên cường rồi nhưng tới khi đến bên rìa sinh ly tử biệt, cô mới nhận ra bản thân chẳng hề mạnh mẽ tới vậy.

Tô Mộc Tranh nhỏ giọng khóc nấc, có chút đau lòng vì sao xoay quanh cuộc sống của cô luôn nhiều biến cố như vậy, lại có chút ghét bỏ bản thân yếu đuối, lại thêm phần cảm thấy may mắn khi sống sót qua tai nạn.

Tuy rằng tất cả mọi người đều như gia đình của cô, nhưng chỉ có khi ở cạnh Diệp Tu, cô mới có thể buông xuống chút chống đỡ gắng sức của mình, thực sự làm một cô gái nhỏ bé.

Diệp Tu ôm cô, vỗ nhẹ lưng cô an ủi.

Sau đó anh lại xua tay nói những người khác mau về ngủ. Đã qua ngày mới, hôm nay là thứ 6, thứ 7 còn có trận đấu với Bá Đồ, Diệp Tu nhắc nhở mọi người không quay về còn ở đây nữa làm gì, muốn khiến Nhất Phàm phải tỉnh dậy lo lắng hay sao.

Nhóm người Hưng Hân ỉu xìu, sau đó cứ nấn ná mãi dặn nhớ để ý an toàn của Nhất Phàm. Diệp Tu đã trở lại, lúc này quả thực không có điều gì có thể khiến họ an tâm hơn thế.

Về phần hai thanh niên bên Gia Thế, sau khi dẹp yên đám phóng viên cũng đã lặng lẽ rời đi. Dù sao hai cậu cũng là trụ cột của Gia Thế, ngoại trừ phần tình cảm cá nhân, còn có nhiều trách nhiệm hơn mà hai cậu phải gánh vác.

Rạng sáng ở Bắc Kinh, sau khi nhận được tin cấp cứu thành công, Cao Anh Kiệt mới dám tắt điện thoại đi ngủ.

-

Yên tâm sẽ không sao cả, quán quân mùa giải thứ 14 vẫn là của đội trưởng Kiều.

Một vấn đề mang tính tất nhiên, tới mùa giải 13, 14, Mộc Tranh và Điểm Tâm Đại Đại sẽ lần lượt giải nghệ. Tên truyện này là Củi Lửa cũng vì ý nghĩa đó, đây là một câu chuyện về những đội trưởng Thế Hệ Mới dẫn dắt tân binh chiến đấu, vậy nên chắc chắn sẽ có nhân vật do tôi tạo ra... Mọi người nên chấp nhận hiện thực nặng nề này một cách bình tĩnh chút. Đương nhiên các nhân vật kia chỉ là làm nền cho các đội trưởng, sẽ không chiếm quá nhiều đất diễn.

Do ảnh hưởng của nghề nghiệp nên tôi luôn không có hảo cảm đối với phóng viên lắm, lại càng khó chịu với vấn đề làm loạn ở bệnh viện hơn. Thế nên đám phóng viên to gan tới bệnh viện kiếm chác thông tin hay đến tiệm net gây ức chế đều biến hết đi.

Vẫn cảm thấy Khưu Phi là một thanh niên chính trực. Như là về Trần Dạ Huy, lão Diệp mặc kệ gã ta còn Khưu Phi thì vung tay đấm thẳng mặt, đã mắt tuyệt vời, mời tiếp tục phát huy.

 
Last edited:

nmnguyet

Đi thuyền buồm vượt biển, tìm kiếm một cái tai
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
640
Số lượt thích
3,906
Fan não tàn của
Kiểu Nhất Phàm Tiểu Thiên Sứ
#11
Mỗi cá nhân/cặp được trả lời tối đa 1 câu tương ứng với 1 gậy.

Câu 1: Nhóm máu của Kiều Nhất Phàm là nhóm máu gì? (Gợi ý: Thông tin có trong profile nhân vật)
Câu 2: Có bao nhiêu nhân vật được nêu tên đã đến bệnh viện trong đêm Kiều Nhất Phàm bị tai nạn? (Câu trả lời chỉ nêu số lượng)
Câu 3: Ai là người đến bệnh viện muộn nhất? Vì sao?
Câu 4: Kể tên các nhân vật được nhắc tên (trong phần 4-5-6) nhưng không có mặt tại bệnh viện?
 

Ail

Lure like như hack
Thần Lĩnh
Bình luận
338
Số lượt thích
1,538
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Hoàng Thiếu, Dụ đội, Tiểu Lư !!!
#13

Thobeo

Trộm nửa ngày nhàn, về làng bắn bún
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,389
Số lượt thích
9,122
Fan não tàn của
Chu Diệp một vạn năm ❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️
#14
Câu 4: Cao Anh Kiệt không có mặt ở bệnh viện
 

Ail

Lure like như hack
Thần Lĩnh
Bình luận
338
Số lượt thích
1,538
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Hoàng Thiếu, Dụ đội, Tiểu Lư !!!
#15
Câu 4: Kể tên các nhân vật được nhắc tên (trong phần 4-5-6) nhưng không có mặt tại bệnh viện?
Cao Anh Kiệt ạ?
 

nmnguyet

Đi thuyền buồm vượt biển, tìm kiếm một cái tai
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
640
Số lượt thích
3,906
Fan não tàn của
Kiểu Nhất Phàm Tiểu Thiên Sứ
#17

Thobeo

Trộm nửa ngày nhàn, về làng bắn bún
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,389
Số lượt thích
9,122
Fan não tàn của
Chu Diệp một vạn năm ❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️
#18
"1 gậy cho chị Thỏ :xu để chữ các cũng không lừa được ai:sos
Minh chứng cho việc có đọc fic :chanh
 

nmnguyet

Đi thuyền buồm vượt biển, tìm kiếm một cái tai
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
640
Số lượt thích
3,906
Fan não tàn của
Kiểu Nhất Phàm Tiểu Thiên Sứ
#19
Phần 7

19h20, phòng Tinh Hỏa Liệu Nguyên đấu trường PK, tuyển thủ của nhiều đội khác nhau lục tục đăng nhập, kênh thông báo chung nhảy chữ đến hoa cả mắt.

Quả thực là tuyển thủ đến từ nhiều đội khác nhau, Lam Vũ, Vi Thảo, Bá Đồ, Hưng Hân, Gia Thế, đôi khi còn có thêm cả Bách Hoa, Lôi Đình với Hư Không.

Điều này cũng có liên quan đến tình huống của các chiến đội. Mùa giải này, các tuyển thủ ra mắt mùa 6, mùa 7 đều chuẩn bị giải nghệ, hội đội trưởng từng được gọi là Thế hệ mới đã bắt đầu sầu não với vấn đề người nối nghiệp các nghề. Nhưng do điều kiện chịu nhiều giới hạn, có đôi khi tân binh nhà bạn lại không phù hợp với đội ngũ nhà bạn, nhân vật cấp thần không có người nối nghiệp như năm đó Trương Giai Lạc giải nghệ khiến Bách Hoa hỗn loạn trước vấn đề nối nghiệp trong khi Đường Hạo với nhân vật Đức Lý La có thực lực không tầm thường lại cất bước gian nan.

Lại ví dụ như mùa giải thứ 12 sau khi Hoàng Thiếu Thiên giải nghệ, tuy trong đội có tiểu tướng Lư Hãn Văn đã chinh chiến qua mấy mùa nhưng kiếm quang Băng Vũ thật sự không đem đến cảm giác thuận tay cho bạn trẻ này. Mà những trang bị khác của Dạ Vũ Thanh Phiền cũng được phối hợp và cân đối dựa theo thói quen của Hoàng Thiếu Thiên, Kiếm khách dùng kiếm quang theo đuổi tốc độ và tính cơ động cũng khó lòng nào đảm đương được vai trò dẫn dắt tấn công, sau lần Vu Phong chuyển đội, kết cấu đội hình Lam Vũ lại biến động thêm một lần nữa.

May mà Dụ Văn Châu đi một bước đã dự tính mười bước nên có chuẩn bị từ sớm, không chỉ không cưỡng chế Lư Hãn Văn thay đổi thói quen mà còn bắt tay vào tìm kiếm một Kiếm khách sử dụng kiếm quang mới từ mùa giải thứ 11. Cuối cùng, người được chọn vẫn là một thành viên xuất thân từ trại huấn luyện Lam Vũ, chỉ có điều người mới này không phải kiểu chủ nghĩa cơ hội spam đánh chữ như Dạ Vũ Thanh Phiền nên khiến người ta cứ tiếc nuối mãi.

Một trường hợp tương đối bi kịch chính là chiến đội Hư Không đến tận mùa giải thứ 13, Lý Hiên giải nghệ rồi vẫn chưa tìm được ai có thể gánh vác Phùng Sơn Quỷ Khấp.

Quỷ Kiếm Sĩ là một nghề tương đối ít người chơi trong Liên Minh. Mà vấn đề này lại liên quan trực tiếp tới game online, kiểu như một nghề không có nhiều người có tầm ảnh hưởng lớn thì cũng không có nhiều người chơi nghề đó trong game.

Sau khi trải qua giai đoạn Pháp sư chiến đấu nhiều như chó chạy ngoài đồng, Liên Minh bước tiếp đến các thời đại của Nhà quyền pháp, Chuyên gia đạn dược, Bậc thầy pháo súng, Kiếm khách rồi Thiện xạ. Nhưng cho dù có đại diện mạnh mẽ nổi với danh hiệu Ma Thuật Sư như Vương Kiệt Hi thì số lượng người chơi Ma đạo học giả vẫn còn kém khá xa so với các nghề khác —— nguyên nhân rất đơn giản, quá khó thao tác, chơi không nổi.

Nghĩ kỹ thử xem, đã điều khiển chổi bay trên trời lại còn phải thao tác nhân vật chiến đấu, đối với đại đa số quần chúng chơi game giải trí thì điều này thật sự như muốn phát điên luôn vật.

Kỹ sư máy móc cũng tương tự vậy, không chỉ có kỹ năng về súng mà còn phải để tâm vào các loại linh kiện máy móc, cơ bản là không chia não ra như vậy nổi.

Pháp sư triệu hồi thì có một đống các loại sinh vật ma pháp, lo kỹ năng di chuyển của bản thân còn chưa xong thì tâm tư đâu để lo cho đám thú triệu hồi? Thế nên cứ vứt lăn lóc cả đám thú ở đó thôi.

Quỷ kiếm sĩ lại càng khó hơn. Tầm nhìn của người chơi game online hoàn toàn không phát huy được tiềm lực của nghề. Thả một cái Trận quỷ thì chẳng biết địch chạy chỗ nào, làm một nhát Trảm quỷ thì thu chiêu mất một đống thời gian toàn là sơ hở, chỉ có thể giận dữ đập bàn phím mà thôi.

...

Hơn nữa người chơi game online còn bận tâm vấn đề chơi nghề nào mới ngầu, mới chất.

Pháp sư chiến đấu, khí phách biết bao nhiêu? Kiếm khách, phóng khoáng quá đi chứ? Thiện xạ mặc áo măng tô, ngầu đét luôn chuẩn chưa? Hỏa lực của Bậc thầy pháo súng lại chả mạnh? Ánh sáng Bách Hoa chói lóa quá trời, Cuồng kiếm vung đao trảm ngang tàng vô cùng luôn; tôi sẽ làm kỵ sĩ bảo vệ bạn, bạn có muốn tới làm thiên sứ của tôi không? Hình tượng Ninja khơi gợi ký ức tuổi thơ này... Lưu manh Cổ Hoặc Tử* chính là mấy niềm đam mê ngốc xít hồi nhỏ này...

* Phim Hồng Kông “Người trong giang hồ” về đề tài xã hội đen.

Thế cho nên nghề Quỷ kiếm sĩ đứng ở góc khuất rì rầm ngâm xướng thả trận quỷ, chỉ thấy trận mà không thấy người kém thu hút với người chơi game đến mức nào bạn hiểu rồi chứ?

Phải viết in đập gạch chân chữ xấu hổ luôn.

Từ sau khi Lý Hiên và Ngô Vũ Sách ra mắt thì số lượng người chơi Quỷ kiếm sĩ mới nhỉ lên một chút. Nhưng mà phần lới thời gian những người chơi Quỷ kiếm sĩ đều cảm thấy rằng họ với các đại thần đang không chơi cùng một nghề...

Hơn nữa nghề này không có ưu thế rõ ràng gì trong việc đánh phó bản, cũng không được ưa chuộng để PVP do thiết lập sẵn có, thế nên càng ngày càng ít người chơi... Mà newbie vào game thì cũng thường nghe theo những lời chỉ điểm này nọ của hội oldbie. Thứ gọi là "Kinh nghiệm lý luận" sai lầm chồng chất mà đám người Lam Hà nghe không nổi này lại được đại đa số người chơi game đón nhận để không phải tự rước phiền phức vào thân.

Tiện đây cũng nói một câu, người bạn Lam Kiều Xuân Tuyết nàsy vẫn ở Lam Vũ, hiện tại là Công hội trưởng của Lam Khê Các ở Thần Chi Lĩnh Vực liên sever. Ngày thường thì đấu trí đấu võ với cả người trong nước lẫn ngoài nước, tới kỳ nghỉ hè thì lại liên thủ với đám đội trưởng oan gia ngày trước cướp Boss, giành kỷ lục... Quả thật là vui buồn lẫn lộn.

Trở lại câu chuyện ban đầu, vì nghề này không có số lượng người chơi đông đảo đồng thời khó có được người nổi trội thế nên việc tìm người nối nghiệp khó khăn không kém gì trèo non lội suối, mà tìm được người rồi còn chưa chắc người ta sẽ về dưới trướng bạn, có về rồi cũng không đảm bảo sẽ ở cùng bạn mãi mãi... Quả thực nghe thấy mà bi thương rớt nước mắt, bảo sao năm đó Cao Anh Kiệt được cưng như bảo bối tới vậy.

Nói về Lý Hiên, thực ra từ giai đoạn sau của mùa giải thứ 10, Lý Hiên đã nghiêm túc cân nhắc tới việc cướp người của Hưng Hân. Lúc đội quốc gia tập huấn vào kỳ nghỉ hè, anh còn nhiều lần tìm cơ hội tiếp xúc, trao đổi với Kiều Nhất Phàm nhưng cuối cùng không đạt được kết quả gì, thiếu niên kia nhất quyết một lòng không đổi với Hưng Hân, không hề có suy nghĩ gì tới Phùng Sơn Quỷ Khấp và Hư Không, cũng không bị lay động bởi tiền lương cao ngất —— tuy nói Trần Quả là một bà chủ tốt nhưng chiến đội vừa thành lập một năm, Diệp Tu lại giải nghệ ngay sau đó, nên tiền đồ Hưng Hân vẫn khá bấp bênh và cực kỳ khó khăn về tài chính. Tiền lương năm đầu của mọi người còn không so nổi với Lôi Đình ┑( ̄Д  ̄)┍

Sau đó đến giai đoạn giữa mùa giải thứ 11, Kiều Nhất Phàm chính thức xác lập vị trí trung tâm trong kết cấu đoàn đội, Lý Hiên đã đoán được rằng không còn gì có thể tác động thêm được nữa.

Lại nói tới Tiêu Thời Khâm.

Chí ít Lý Hiên còn có thể tìm kiếm cơ hội trong Liên Minh chứ còn Tiêu Thời Khâm chỉ có mỗi nước tìm người trong game online bởi Liên Minh vốn chẳng có Kỹ sư máy móc thứ hai nào hết.

Hơn nữa Diệt Sinh Linh có ý nghĩa quá lớn đối với Lôi Đình, Đại Mạc Cô Yên cũng phần nào đó không có sức nặng lớn tới vậy trong Bá Đồ, đại khái phải đến Vương Bất Lưu Hành trong tay Vương Kiệt Hi mới có lực ảnh hưởng đến toàn đội tương đương.

Chiến thuật ưu việt, kỹ thuật cao siêu, ngôi sao duy nhất trong đội, là ánh đèn hiệu bất diệt để dẫn dắt mọi người.

Một linh hồn cơ trí lại không hung hăng, cứng cỏi lại không bảo thủ, ôn hòa mà cực kỳ đáng tin, khiêm tốn nhưng vẫn dám nghịch thiên tiến lên.

Trọng trách như thế không phải thứ một người chơi Kỹ sư máy móc trong game có thể gánh vác bởi áp lực ấy lớn đến độ có thể đè bẹp cả tuyển thủ chuyên nghiệp dày dặn kinh nghiệm xuống đất.

Thế nên vào kỳ chuyển nhượng mùa đông mùa giải thứ 11, Sở Vân Tú mang theo Phong Thành Yên Vũ tới Lôi Đình có thể coi là vụ chuyển nhượng thành công nhất của Lôi Đình.

Tìm thêm được một nhân vật cấp bậc ngôi sao để gánh vác đoàn thể ngoài Diệt Sinh Linh; giảm bớt mước độ ảnh hưởng của Diệt Sinh Linh đối với chiến thuật đoàn đội; thực hiện quá trình chuyển hướng chiến thuật; tìm được người dẫn dắt xuất sắc nhất và nhân vật có thực lực cực mạnh cho tuyển thủ gánh vác tương lai Lôi Đình, Đới Nghiên Kỳ; đồng thời thêm một liều thuốc trợ tim cho Lôi Đình đang ngày càng lớn mạnh kể từ sau mùa giải thứ 10. Sau nửa mùa giải vất vả cọ sát và làm quen, Lôi Đình lần đầu tiên mạnh mẽ tiến vào top 4.

Đương nhiên lý do vì sao khiến ông chủ của Yên Vũ lại buông tay với Phong Thành Yên Vũ đóng vai trò nền tảng chiến thuật của chiến đội và mỹ nữ Sở Vân Tú như cây hái ra tiền là một câu chuyện rất dài, tạm thời chúng ta không nhắc đến.

Mùi máu chiến tràn ngập trong sân đấu, Kiều Nhất Phàm đang chuẩn bị giao chiến với đội phó của Hư Không.

Nhân vật: Một Tấc Tro, Phùng Sơn Quỷ Khấp.

Mùa giải thứ 15, tuy rằng vẫn khuất bóng trên sàn đấu chuyên nghiệp, nhưng sau một năm bị bỏ trống, Phùng Sơn Quỷ Khấp rốt cuộc lại tiếp tục được sử dụng.

“Chào thầy, đã lâu không gặp.”

-

Ừm, nói chung là tiểu Kiều sẽ không sao, chuyện mùa giải thứ 13 sẽ được kể xen kẽ.
Thiết lập riêng về chuyện Phong Thành Yên Vũ chính là suy nghĩ xuất phát của Củi Lửa. Muốn cho Lôi Đình một bước phát triển đẹp, muốn cho Chuyện Nhỏ đoạt được quán quân, muốn tiểu Đới trưởng thành, tiểu Đới trở thành Đới nữ vương, cũng muốn Vân Tú không phải mệt nhọc phiền não vì vấn đề lợi ích kinh doanh và thành tích chiến đội nữa. Thế nên cuối cùng tôi mới đưa ra tình tiết Vân Tú chuyển nhượng tới Lôi Đình, tuy rằng Lôi Đình hơi thiếu thốn một chút nhưng ông chủ và đội trưởng đều rất tốt mà.

Còn về vấn đề vì sao Lôi Đình có thể mua được Phong Thành Yên Vũ thì cứ tạm gác lại trước đã.

Nhân vật cấp thần như Phùng Sơn Quỷ Khấp đương nhiên không thể nào bị bỏ xó cả, chắc chắn sẽ có người nối nghiệp, sẽ nói tới sau.

Còn Diệt Sinh Linh thì tôi cứ cảm giác như đó là nhân vật ngôi sao duy nhất không có người nối nghiệp vậy, thành thật xin lỗi đội trưởng Tiêu.



 

nmnguyet

Đi thuyền buồm vượt biển, tìm kiếm một cái tai
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
640
Số lượt thích
3,906
Fan não tàn của
Kiểu Nhất Phàm Tiểu Thiên Sứ
#20
Phần 8

“Chào thầy, đã lâu không gặp.” Trước khi bắt đầu đối chiến, đội phó Hư Không gõ chữ chào hỏi trong kênh chat chung.

“Đã lâu không gặp.” Kiều Nhất Phàm trả lời.

Cách xưng hô “thầy” này có thể coi như sáng kiến nổi trội trong giới chuyên nghiệp.

Trong giới chuyên nghiệp rộng lớn này, luôn tồn tại một vài người khiến bạn chẳng biết xưng hô thế nào cho hợp lý. Ví dụ như sau khi Kiều Nhất Phàm rời khỏi Vi Thảo nhưng mỗi khi trông thấy Vương Kiệt Hi cậu vẫn cứ gọi anh là đội trưởng theo thói quen... Hay lại như mùa giải thứ 12, Vương Kiệt Hi còn chưa giải nghệ nhưng Kiều Nhất Phàm đã tiếp nhận vị trí đội trưởng Hưng Hân...

Hai người còn có thể qua loa đại khái mấy chuyện xưng hô, dù sao cũng không phải kiểu như Trương Tân Kiệt bị gọi là đội trưởng Trương thì nhất quyết phải sửa lại là đội phó Trương cho bằng được. Hơn nữa căn cứ vào biểu hiện hồi Kiều Nhất Phàm ở Vi Thảo, những gì Vương Kiệt Hi làm cũng không hề sai; rồi sau này đến mùa hè tập huấn đội quốc gia cần trao đổi với nhau khá nhiều, Vương Kiệt Hi cũng tán thưởng năng lực của đội trưởng Kiều, vậy nên mối quan hệ đôi bên không có gì quá gượng gạo. Nhưng cánh phóng viên và những người thích hóng hớt lại luôn thích dò xét những chuyện này. Mùa giải thứ 12, Ngôi sao tụ hội được tổ chức ở sân nhà Hưng Hân, lúc Hưng Hân và Vi Thảo lên sân khấu, khoảnh khắc hai đội trưởng bắt tay nhau được chụp lại, dẫn tới hỗn chiến quy mô lớn giữa fans Hưng Hân và fans Vi Thảo, lại thêm một số ít fans Lam Vũ thêm dầu vào lửa; cuối cùng vì đủ thứ nguyên nhân rối ren khác nhau mà Gia Thế và Hư Không cũng dính đạn, Bá Đồ cũng không thể chỉ lo thân mình.

Lại một trường hợp khiến người ta khó xử hơn nữa đó là bạn trẻ Lư Hãn Văn ra mắt mùa giải thứ 9. Thiếu niên 14 tuổi đã lên sàn đấu chuyên nghiệp, nhỏ tuổi hơn cả những tuyển thủ ra mắt mùa 10, 11. Thế nhưng dù hội Tống Kỳ Anh, Tằng Tín Nhiên, Mễ Tu Viễn, Quách Thiếu và những tân binh lớn tuổi trong Hưng Hân không phục thì tiền bối vẫn cứ là tiền bối.

Góp mặt trong tổ đội không phục còn có toàn thể đội viên Tân Gia Thế vào Liên Minh mùa giải thứ 11...

Đến lúc mọi người thân quen với nhau hơn rồi, mỗi lần gặp mặt, Khưu Phi đều trưng vẻ mặt đơ như tượng, cúi đầu chào, ác hơn nữa là vừa cúi đầu chào vừa nghiêm túc gọi tiền bối. Quả thật khiến người ta tức quá trời quá đất luôn.

Quá đáng hơn chính là mỗi lần Khưu Phi cúi đầu chào xong rồi, hai thanh niên ra mắt mùa 8 là Cao Anh Kiệt và Kiều Nhất Phàm sẽ nhao ra cười tủm tỉm yêu cầu Khưu Phi chào tiền bối Lư Hãn Văn.

Mỗi lần như thế, Lưu Tiểu Biệt lại bình tĩnh lách qua đội trưởng nhà mình, kéo người chạy mất.

Đội trưởng Dụ cũng nhận thấy đây là vấn đề tương đối phiền toái nếu không giải quyết ổn thỏa.

...

Thảm kịch như vậy kéo dài cho đến tận một trận đấu nọ, sau khi đánh xong, Kiều Nhất Phàm phát hiện hình như Lư Hãn Văn đã cao bằng cậu rồi...

Sau đó thì Lư Hãn Văn cao hơn cậu.

Giải thế giới lần thứ 4 diễn ra sau mùa giải 13, tiếp nhận vị trí của Lý Hiên, bạn trẻ Kiều Nhất Phàm trở thành thanh niên thấp nhất trong đội quốc gia, thậm chí còn thấp hơn 1cm so với Hoàng Thiếu Thiên thấp nhất năm xưa nên được gọi là hạn cuối của đội quốc gia.

Sở Vân Tú và Tô Mộc Tranh bày tỏ không phục.

So chiều cao thì bỏ qua mất phái nữ, so tâm bẩn thì vẫn còn đội trưởng Dụ và Tiêu Thời Khâm ở đây.

Quay về chuyện ban đầu.

Thực sự là gần như không có xưng hồ nào có thể khái quát chuẩn xác mối quan hệ giữa Kiều Nhất Phàm với vị đội phó này của Hư Không.

Cụ thể câu chuyện phải bắt đầu kể từ mùa giải thứ 13.

Chính là cái năm mà Kiều Nhất Phàm bị tai nạn xe cộ.



Phần 9


Kiều Nhất Phàm được kéo về từ ranh giới tử vong bị y bác sĩ yêu cầu bắt buộc phải nghỉ ngơi điều dưỡng, ít nhất ba tháng không được thi đấu.

Người trong Hưng Hân đều thể hiện rằng không chỉ không cho cậu lên thi đấu, ngay cả việc bố trí chiến thuật cũng phải giao lại cho mọi người lo liệu, cậu cứ an ổn ngoan ngoãn làm linh vật may mắn trong bốn trận là được rồi, còn lại thì đừng bận tâm chuyện gì hết.

Được rồi, cậu chỉ không được lên thi đấu bốn trận thôi, kỳ nghỉ đông dài kế tiếp sẽ đủ để cậu bình phục và tiếp tục.

Nhưng trên đời có một kiểu người trời sinh không chịu ngồi yên.

Nằm viện được một tuần, người này đã cảm thấy toàn thân bứt rứt khó chịu, thế là lại bắt đầu lọ mọ làm việc.

Đương nhiên đối tượng cậu nhắm đến cũng không phải những đồng đội đã kề vai sát cánh từ mùa 10 đến bây giờ —— dù sao có tính cả La Tập thì Kiều Nhất Phàm vẫn là người nhỏ tuổi nhất, vẫn luôn được đồng đội quan tâm săn sóc, thời điểm này quả thật không thích hợp để mon men tới vuốt râu hổ.

Thế nên game online và trại huấn luyện trở thành chiến trường chính cho cậu làm mưa làm gió.

Mà trước hết là game online.

Từ khi gộp sever thế giới đến nay, đây là mùa giải đầu tiên áp dụng thể thức thi đấu mới. Sau kỳ nghỉ đông dài sắp tới, mười hai chiến đội quốc tế sẽ dẫn theo tinh anh công hội và tuyển thủ tràn vào. Nhưng hiện tại không ai có những hiểu biết mang tính hệ thống về tình huống công hội của các chiến đội nữa ngoài, vấn đề ngôn ngữ là một trong những rào cản lớn nhất đề trà trộn vào các công hội quốc tế, hơn nữa trên vũ đài thế giới, còn tồn tại một lực lượng lớn thành phần trung lập —— ví dụ như các đội farm chuyên nghiệp của các phòng làm việc quy mô lớn, đó là một đám không nể mặt mũi chỉ nể thù lao; rồi còn có các công hội theo sở thích kiểu chỉ tập trung vào một kỹ năng hoặc lịch vực có định nào đó...

Cục diện cực kỳ phức tạp. Ngay cả mấy tên cáo già ngâm người trong game lâu năm như Diệp Tu, Ngụy Sâm cũng thấy rối. Hơn nữa hiện tại công việc chính của Diệp Tu là đảm đương vai trò cố vấn cho Tổng cục Thể thao, chỉnh lý tư liệu về các đội nước ngoài, muốn thành lập ra một kho dữ liệu hoàn chỉnh để làm bước chuẩn bị cho việc giao dịch trang bị và tuyển thủ. Tổng cục Thể thao có tham vọng rất lớn, muốn lấy Vinh Quang làm ngọn cờ đầu để nâng cao trình độ E-sport trong nước lên, hoàn thành chỉ thị Chính quy hóa, Công nghiệp hóa của Đảng và Nhà nước.

Một bước thúc đẩy này của Tổng cục Thể dục thể thao khiến cho nhóm đội trưởng thế hệ giữa trong Liên Minh mất tới mấy năm biên ra một vở kịch đấu tranh chính trị vui buồn lẫn lộn rồi sau đó lại tiếp tục truyền lại sứ mệnh đấu tranh cho nhóm đội trưởng thế hệ mới.

Công cuộc đấu tranh đó bao quát cả hãng game Vinh Quang, Liên minh chuyên nghiệp trong nước, chính quyền địa phương, nhà tài trợ, tuyển thủ chuyên nghiệp, chủ quản câu lạc bộ và thế lực fans ở khắp mọi nơi, tạo thành một thế trận dọc ngang đan xen, hợp rồi lại phân, phân rồi lại hợp.

Thảm kịch này cũng để lại đó khi khác kể chi tiết...

Bây giờ đội trưởng tiểu Kiều hàng ngày vẫn phải chạy qua chạy lại giữa sever liên thế giới và chỉ dẫn huấn luyện sinh nhà mình.

Nhất là bạn trẻ chơi Quỷ kiếm sĩ kia.

Bạn trẻ này cùng với tuyển thủ Trị liệu dự bị đều do lão tướng Ngụy Sâm vợt được trong công hội nhà. Máy chủ 11 và 12 mở ra, một làn sóng người chơi mới xuất hiện, Ngụy Sâm đích thân chạy tới khu mới khai hoang với mục đích chính là tìm kiếm người mới có tiềm lực để hình thành lực lượng dự bị từ sớm. Cuối cùng hắn thực sự kiếm được hai người.

Phương Duệ vẫn còn tiếc nuối vì không tìm được tân binh cho hai nghề Pháo súng và Khí công sư. Dù sao thì Hưng Hân cũng đang phải lo lắng chuyện tìm người nối nghiệp Bậc thầy pháo súng của Tô Mộc Tranh và Khí công sư Hải Vô Lượng của anh ta. Bậc thầy pháo súng thì nhiều người chơi đấy nhưng rất thiếu người ý thức đoàn đội và khả năng phối hợp tác chiến toàn diện đủ mạnh; Khí công sư thì càng không phải nói bởi siêu siêu khó để tìm được một người chơi nghề này mà lại đi theo con đường luồn lách tương tự Phương Duệ.

Ngược lại, An Văn Dật không còn phải sầu muộn vì vị trí của mình trong đoàn đội nữa. Trong hệ thống chiến thuật hiện tại, Tay Nhỏ Lạnh Giá được bảo hộ chu toàn, giúp cho cậu có thể phát huy rất ổn phong cách nắm bắt thời cơ trị liệu bùng nổ, đã giành được MVP trong đấu đoàn đội mấy lần, không còn trạng thái bấp bênh lo lắng bị kick đi nữa. Mặt khác, nghề mà cô bé kia dùng là Sứ giả thủ hộ có năng lực phòng thủ mạnh hơn Mục sư, việc này giúp mở rộng phạm vi thay đổi chiến thuật cho đội ngũ nhưng đồng thời, việc tăng thêm một nghề cũng là thêm một phần sầu khổ về vật liệu đối với Ngũ Thần.

Những nghề khác đương nhiên cũng nhận được chỉ dẫn, nhưng dù sao thì Kiều Nhất Phàm cũng không phải sách giáo khoa tinh thông mọi nghề như Diệp Tu, ngoại trừ các vấn đề huấn luyện căn bản, phần lớn thời gian cậu cũng chỉ có thể cùng họ nghiên cứu re-play. Đương nhiên với kinh nghiệm nhìn nhận tình huống thì cậu có thể nhìn ra nhiều chi tiết và suy nghĩ nhiều vấn đề hơn.

Nhưng Quỷ kiếm sĩ thì khác hẳn, đây là nghề chính của cậu, nghề cậu hiểu rõ nhất. Thế nên từ việc build điểm kỹ năng, cân bằng các chỉ số, thời cơ di chuyển để lợi dụng bản đồ, tầm nhìn cục diện lâu dài cho đến chớp thời cơ ngắn hạn, cậu đều có thể phân tích chỉ đạo hoặc trực tiếp thực chiến để giúp người mới nắm bắt được nhanh hơn một chút.

Tốc độ tay của đứa nhóc này thuộc tầm trung trong các tuyển thủ chuyên nghiệp, đủ ứng đối với nghề nửa ngâm xướng như Quỷ kiếm sĩ. Đầu óc nhanh nhạy, tính tình cũng mạnh mẽ, tự nghiêm khắc với việc huấn luyện của bản thân, những điều Kiều Nhất Phàm, cậu có thể hiểu ngay thì đều thử nghiệm, những điều tạm thời chưa làm được thì ghi chú lại. Vì trong đội Kiều Nhất Phàm build theo hướng Trận Quỷ nên cậu có ý muốn chú trọng các kỹ năng hệ Trảm hơn, cố gắng đạt tới việc có thể hỗ trợ bổ khuyết với đội trưởng.

Kiều Nhất Phàm thấy vậy cũng có chút cảm động, cảm động rồi lại càng dốc lòng bồi dưỡng hơn, biểu hiện hoàn hảo cho câu bỏ hết vốn liếng ra chỉ dạy.

Trước tai nạn ngoài ý muốn này, đội trưởng tiểu Kiều chưa từng lo lắng việc một ngày nào đó cậu sẽ đột ngột rời khỏi hệ thống đoàn đội, càng không nghĩ tới việc đội hình đang ổn định đột nhiên bị phá vỡ sẽ dẫn tới hậu quả gì đối với một chiến đội. Bốn trận đấu nửa cuối vòng bảng, bởi vì đội nào cũng là đội mạnh nên Hưng Hân đánh vô cùng khó nhọc. Dù tiền bối Tô Mộc Tranh đủ năng lực chỉ hủy nhưng không có Kiều Nhất Phàm khống chế trận đấu, nối liền các khoảng trống thì đấu đoàn đội vẫn có phần rối loạn.

May sao trong đội có nhiều đồng đội thực lực mạnh mẽ, có thể bứt phá trình độ bù lại các khoảng thiếu hụt.

Dù khi đó quyết định lao ra cứu người là một quyết định mang tính xúc động tức thời nhưng tới giờ cậu cũng chưa từng hối hận mặc cho cậu có phải trả cái giá lớn đến đâu, dù đó có thể là kết thúc hoàn toàn quãng đời tuyển thủ chuyên nghiệp hay thậm chí là cả sinh mệnh.

Xương sườn bị gãy đâm vào phổi, va chạm mạnh dẫn tới việc vỡ gan nên bị xuất huyết nghiêm trọng trong ổ bụng. Thương tổn nặng như vậy, cho dù cậu có lành thương thì thể chất cũng bị yếu đi rất nhiều. Đó là những điều bác sĩ điều trị chính đã nói với cậu.

Thoạt trông có vẻ rất tệ nhưng đối với cậu, kết quả này đã được coi là khá may mắn rồi.

Nhưng trông những gian nan mà Hưng Hân phải đối mặt trong khoảng thời gian này, cậu vẫn muốn nói một câu xin lỗi chân thành.

Tiếp đó, giống như xử lý sơ xuất hoặc góc chết bị đồng đội để lộ trên sân đấu thông qua tiến hành phán đoán chuẩn xác nhất rồi bổ khuyết.

Đợt chuyển nhượng mùa đông mùa giải thứ 13, Quỷ kiếm sĩ thế hệ 2 của Hưng Hân lần đầu lộ diện. Ở giai đoạn sau của vòng bảng, cô bé đôi khi sẽ được sắp xếp vị trí đấu solo để tích lũy kinh nghiệm thực chiến, khi gặp các đội tương đối yếu cũng có thể sắp xếp vào thay vị trí của Kiều Nhất Phàm trong đoàn đội.

Đồng thời, việc tuyển chọn người nối nghiệp Bậc thầy pháo súng, Khí công sư, thậm chí là Pháp sư chiến đấu cũng là nội dung công việc chủ yếu của cậu trong khoảng thời gian này. Tủ đầu giường xếp đầy tài liệu về các tuyển thủ đang còn kỳ hạn trong các chiến đội và tài liệu về thành viên trong trại huấn luyện, thậm chí cả vòng khiêu chiến thượng vàng hạ cám cũng không bị bỏ sót.

...

Thiên hạ không có bức tường nào không bị lọt gió, hành vi tự tìm chết của Kiều Nhất Phàm nhanh chóng bị phát hiện.

Hôm sau, bên ngoài phòng Kiều Nhất Phàm xuất hiện thêm một cái cầu dao điện độc lập, trong phòng có thêm An Văn Dật đã ở riêng từ một năm trước.

Tất cả đều đến từ sự giận dữ của chị chủ.

Hàng ngày, An Văn Dật đảm nhiệm việc kiểm soát nguồn điện, tắt đèn, dập cầu dao, thu điện thoại, ép cậu đi ngủ.

Không có lương tăng ca nhưng đội phó An rất tận chức tận trách, vui vẻ mà làm.

Kiều Nhất Phàm bất đắc dĩ trăm đường.

Nhưng dù sao thì mọi người đều có lý do nên mới lo lắng cho cậu tới vậy.

 

Bình luận bằng Facebook