- Bình luận
- 374
- Số lượt thích
- 1,330
- Team
- Hưng Hân
- Fan não tàn của
- muitenbac1
Toàn Chức Cao Thủ đồng nhân
Tác giả: Cát Tường Tam Bẩu
Tô Mộc Thu trung tâm, được xây dựng dưới góc nhìn thứ nhất, tức là góc nhìn của Tô Mộc Thu.
Truyện lấy bối cảnh từ lúc hai anh em họ Tô gặp Diệp, đến thời khắc cuối cùng của Tô Mộc Thu.
Diễn biến có dựa vào tình tiết trong Đỉnh Vinh Quang chap 1 & 2, phần còn lại là sáng tác của riêng tác giả.
Thời gian đầu khi Vinh Quang chưa ra mắt, tạm lấy các game hot hiện hành làm bối cảnh.
Ngày... tháng... năm 2012.
Sáng nay là một ngày không tồi, trời có vẻ âm u, mát mẻ. Hè tới rồi nhưng mùa xuân vẫn còn được một ít, không tệ, một ngày mới nên bắt đầu như vậy. 5h sáng, trời vẫn còn âm u lắm, thế nên mình cũng còn một chút lười nhác cho việc lết ra khỏi nệm. Ầy, khẽ chút, con bé vẫn còn đang ngủ.
Vệ sinh cá nhân xong, cũng tới lúc phải đi làm rồi, trời vẫn còn mờ mờ tối, nhưng đường đi vốn quen thuộc, nên mình cũng chẳng mất bao lâu để đến được chỗ làm, tiệm net Gia Thế. Tiệm net này giống như ngôi nhà thứ hai vậy, cũng có thể xem như chỗ làm việc của mình. Ở đây có Thôi ca, Hiên ca, có cả một đám chiến hữu cùng nhau lăn lộn trong game.
"Thôi ca, tối qua có ngon giấc không hả?"
"Tới rồi à?" Vị đối diện trả lời, "Ngon cái gì mà ngon, tối qua anh mày trực ca đêm, tới giờ là mắt gấu trúc rồi, còn ở đó nói được."
"Nè, tiền bữa trước chú mày nhờ anh bán đồ nè. Tụi kia nói, mày còn hàng ngon hay tiền thì cứ bán cho tụi nó, có vẻ là một đám dư tiền thiếu não đó, hắc hắc hắc..."
"Thôi ca, anh giữ lại một phần đi, xem như là chút lòng thành của em." Mình tiếp lời.
"Tao nói, cái thằng này, mày ở đây bao lâu rồi? Cầm đi cầm đi, về còn lo cho a Tranh nữa."
Phải a, Thôi ca là người tốt, rất quan tâm tới hai anh em mình, người này biết mình và a Tranh cũng được gần hai năm rồi, từ những ngày đầu mình tới đây đã được mọi người trong quán chiếu cố, Tranh cũng vậy, và có lẽ vì con bé đáng yêu nữa. Anh ta vốn là quản lý tiệm net, thường xuyên giúp cả đám thiếu niên như mình nhận kèo pvp, hoặc kèo cày đồ, có khi lại giúp mình tổ chức mấy vụ cá cược trong game. Tiền kiếm được không quá nhiều, nhưng cũng đủ để hai anh em có một cuộc sống không phải lo nghĩ.
Ài, được rồi, tới lúc bắt đầu một ngày làm việc mới. Để xem, hôm nay có hai mối cày level, một mối cày rank, một mối bán tiền, hai món item, ờ, xem ra cũng là một ngày bội thu.
"Ê, tiểu Mã, mày giúp tao check vùng đất X, coi có đứa nào farm chưa?"
"Trong đây có đứa nào có mức rank 5000 không? Có kèo up rank nè, làm party rank dummy cho lẹ, tiền thu chia đều. Cày lẹ buổi sáng, chiều là có tiền thơm."
"A Võ, mày giúp tao patch cái auto hôm qua tao viết, sáng nay tụi nhà phát hành mới bảo trì, không thì ăn ban nữa."
"Ê ê ê, tiểu Kiệt, chừa tao một slot, đang log game vào."
Ài, thật là… có quá nhiều thứ phải làm, nên lúc nào cũng như ba đầu sáu tay thế này, nhưng mà vui, ít ra thì có thể tính là vừa chơi vừa làm, một công đôi việc vậy.
Chà, chưa gì cũng gần trưa rồi, thời gian thật nhanh, không biết Mộc Tranh nó dậy chưa nhỉ? Chắc là đang nấu cơm rồi đi? Không biết hôm nay nó nấu cái gì nhỉ? Ờm, lát thì biết hoy, để xem xem danh sách hôm nay còn những gì nào. Xong rank rồi, xong level rồi, item còn thiếu một, tiền thì cũng thiếu tầm 30%, ok, không vấn đề, tới tầm xế chiều là xong thôi.
"Ha, xem ông cũng là người trong nghề. Sao, có hứng thú tới một ván không?" Một giọng nói vang lên sau đầu.
"Ặc, ông là ai???" Hù chết lão tử à, mình còn đang chửi rủa nó, thân quen không mà nói chuyện ngọt vậy ba…
"Người qua đường thôi, nghe nói ở đây có cao thủ, vào chơi thử cho biết." Thằng nhãi kia vẫn không buông tha.
"Đi chỗ khác chơi đi ông nội, không có rảnh đâu." Lão tử đây cũng không phải hạng dễ dãi.
"À, thì ra là không dám chơi…" Tên nhãi kia bắt đầu giọng cười thiếu đánh
"Mộc Thu, mày sợ hả ba? Chơi liền, mày còn ngại gì kèo thơm nữa ba." Mấy đứa cùng tiệm bắt đầu oang oang.
"Nghe bạn ông nói chưa? Kèo thơm còn gì, sợ gì mà không vào?" Tên kia tiếp lời.
Đậu!!!! Phiền chết lão gia, “bài tập về nhà” còn chưa làm xong, ở đó mà cáp kèo tại chỗ. Mà khoan, nghĩ kỹ thì hốt thằng nhóc này một vố, chiều bù thêm chút thời gian là được. Ngon, tối nay Mộc Tranh có thịt bò ăn rồi. Tới mình bắt đầu lên tiếng.
"Rồi, tính kèo sao đây? Solo mid all random, no rule?"
"Ha ha, tùy ông mà, khách tùy chủ thôi."
"Cược gì cho vui không?"
"Uhm, 100 thì sao?" Thằng nhóc kia không vừa.
"Được, 100 thì 100, mọi người làm chứng, thua chạy là mềm xương nha em."
"Ha ha, đánh xong rồi mới nói đi."
Để cho công bằng, thằng nhóc kia ngồi máy đối diện, thế là không đứa nào địa được máy đứa nào, và câu chuyện kèo solo mid bắt đầu.
Không sao đâu, kèo này dễ ăn mà, xung quanh đây làm gì có cao thủ nào mà mình chưa lãnh giáo, còn thằng nào đì được mình đâu. Ờm, nói mới nói, thằng nhóc này nhìn mặt lạ vậy, mới tới vùng này hay sao nhỉ? Ôi đệt, kèo này còn dễ ăn không trời... Kệ, tới đâu thì tới, 100 thôi mà…
Map load xong, tướng random, ồ…
"Cọp, cọp kìa tụi mày, kèo này Mộc Thu ngon ăn."
"Ờ, thằng nhóc mới tới kia chắc chả biết sự đáng sợ của cọp trong tay Mộc Thu rồi."
"Ờ, tội thằng nhỏ, sắp cúng 100!"
"Ê Mộc Thu, thắng rồi bao anh em nước ngọt đi mày." Chưa gì đã có thằng lên giọng trục lợi lão tử.
Như đám kia nói, cọp thực sự là hero tủ của mình, nên phần thắng cao hơn rất nhiều. Nhưng vẫn chưa biết đối thủ trình độ đến đâu, cũng cần phải đánh rồi mới nói được.
Uhm, trình độ last hit cũng gọi là cao thủ đi, tính ra là ngang mình, vậy xem như không có đứa nào sẽ out-level hay out-gold đứa nào cả. Vậy xem ra là câu chuyện may rủi ở đây. Cọp có một skill bắn tên gây hiệu ứng stun, quãng đường càng xa thì thời gian stun càng lâu. Vậy thì yếu tố quyết định sẽ phải xem đứa nào stun được đứa nào. Ờ, vậy thì đuổi nó về, xong tranh thủ ward lấy sight sâu sâu một chút, một lát sẽ có lợi thế combat hơn.
Hà, level 9 rồi nhé con tó, xem anh giết mày đây. Nhóc con đứng farm tự nhiên vậy luôn đó hả, đợi con creep cuối, cho mày bất ngờ. Aiii, trúng! Stun 5 giây! Chết mày rồi! Ể, hơi gần trụ nhờ, kệ, bán máu một chút, sau đó còn tầm 25% sẽ băng chòi rồi starfall một phát là xong, ez 100 đồng. Hà, chạy hả em, chạy với anh? Anh mày thuộc từng cành cây ngọn cỏ trong game này đó, còn đòi juke? Thằng ngu, leap qua bãi rừng thì còn may ra, chạy chân vậy đòi thoát anh? Mày không leap, anh leap, starfall chết mày! Ặc, stun?? Nó bắn mũi tên hồi nào vậy trời?? Thằng nhóc này biết kỹ thuật stun ngược à? Ặc, ngay trụ 2 luôn, kỳ này tạch cmn rồi… Ôi đậu, xui gì xui dữ vậy trời….
"Mộc Thu không xong rồi, ha ha!" Đám ranh cùng quán chắc chỉ chờ cơ hội này để trào phúng mình
"Đậu má, có đứa hốt được Mộc Thu kèo cọp solo mid kìa tụi bây."
"Đâu đâu, cao nhân phương nào, ăn chuối không tao cúng?"
Ặc, cả cái quán nó bu lại đây luôn rồi…
"Dẹp, thua, nghỉ, đách chơi nữa." Mình bắt đầu bực...
"Mộc Thu, em gái mày bưng cơm tới kìa."
Ể, a Tranh tới rồi à, con bé đâu rồi nhỉ? Cái đám này, bu bu vào làm cái gì không biết nữa. Khoan, con bé nó có biết mình mới thua không nhỉ, chắc nhục chết mất…
"Ăn no đánh tiếp không?" Tên kia bắt đầu lên tiếng troll nhau.
"Shit, kệ mày, 100 nè, lão tử là người giữ lời, có chơi có chịu."
"Ha, tiền không cần, nhưng cơm thì chắc cần."
"Ặc, mày chưa ăn? Tới ăn luôn, một lát đánh cho mày khóc khỏi đổ thừa." Mình vặn lại.
"Ha ha, nhìn tao có cần phải ăn no mới đánh được không?" Bị nó phản dam...
Đệt, tức chết lão tử! Kệ, ăn xong tính tiếp.
Ờm, chơi dại rồi, tự nhiên mời thằng kia ăn cơm làm chi không biết nữa, em mình nấu chỉ đủ hai đứa ăn, thêm thằng này vào, ai ăn ai nhịn đây... Thôi thì chia ba vậy, cho em mình ăn nhiều chút là được.
"Ha ha, tao mới thắng, tâm trạng tốt lắm, không cần ăn nhiều." Tên kia nhanh tay chia lại cơm vào tô mình. Ờm, coi như biết điều đó.
"Em gái, em là em của tên này hả? Biết chơi game không?" Tên đó bắt đầu quay qua nói chuyện với a Tranh.
"Em không biết chơi." Tranh cười hì hì.
"Em nên học chơi đi, vui lắm, sau này còn vào lăn lộn với anh trai em nữa."
Ai mướn vậy ba? Em gái tao xinh đẹp vầy, sau này kiếm một chỗ tốt cho em nó, chứ cho nó đi chơi game rồi mặt phù giống mày hay chi?
"Anh mới tới đây hả?" Tranh hỏi nó.
"Ừ, anh chỉ đi ngang qua, nghe nói ở đây có cao thủ, sau đó vào chơi thử, sau đó được lãnh giáo, sau đó thì…"
"Thì sao???" Mình cắt liền.
"Ừ, thì đúng là cao thủ, chỉ thua anh chút thôi." Nó còn đá đểu mình với a Tranh được.
"Đứng dậy, đánh lại, lúc nãy xui thôi!" Mình cũng không bỏ qua, "Tranh, lát nữa ăn xong em tự về nha."
"Ha ha, không được đâu, hết tiền rồi..."
"Sặc, kiếm lý do gì khó bắt bẻ thế này?" Mình nghĩ, xong vô cùng khẳng khái phán, "Tao bao mày."
"Không tốt lắm đâu, ăn cơm của mày, chơi tiền net của mày, còn thắng mày nữa, không hay lắm đâu ha…"
"Cái… Mày tự tin thắng tao hết hả?"
"Không đâu, có thể sẽ ngẫu nhiên thua một game…"
"…"
"Hai anh sao không về nhà chơi? Nhà có hai máy nè." Tranh bỗng đề nghị.
"Mày tên gì? Biết chơi game gì khác không?" Mình lân la dò hỏi nó.
"À, Diệp Thu, game thủ chuyên nghiệp". Tên kia không ngần ngại đáp lời.
Trời ặc, danh hiệu kinh vậy luôn đó hả...
Tác giả: Cát Tường Tam Bẩu
Tô Mộc Thu trung tâm, được xây dựng dưới góc nhìn thứ nhất, tức là góc nhìn của Tô Mộc Thu.
Truyện lấy bối cảnh từ lúc hai anh em họ Tô gặp Diệp, đến thời khắc cuối cùng của Tô Mộc Thu.
Diễn biến có dựa vào tình tiết trong Đỉnh Vinh Quang chap 1 & 2, phần còn lại là sáng tác của riêng tác giả.
Thời gian đầu khi Vinh Quang chưa ra mắt, tạm lấy các game hot hiện hành làm bối cảnh.
Chương 01
Ngày... tháng... năm 2012.
Sáng nay là một ngày không tồi, trời có vẻ âm u, mát mẻ. Hè tới rồi nhưng mùa xuân vẫn còn được một ít, không tệ, một ngày mới nên bắt đầu như vậy. 5h sáng, trời vẫn còn âm u lắm, thế nên mình cũng còn một chút lười nhác cho việc lết ra khỏi nệm. Ầy, khẽ chút, con bé vẫn còn đang ngủ.
Vệ sinh cá nhân xong, cũng tới lúc phải đi làm rồi, trời vẫn còn mờ mờ tối, nhưng đường đi vốn quen thuộc, nên mình cũng chẳng mất bao lâu để đến được chỗ làm, tiệm net Gia Thế. Tiệm net này giống như ngôi nhà thứ hai vậy, cũng có thể xem như chỗ làm việc của mình. Ở đây có Thôi ca, Hiên ca, có cả một đám chiến hữu cùng nhau lăn lộn trong game.
"Thôi ca, tối qua có ngon giấc không hả?"
"Tới rồi à?" Vị đối diện trả lời, "Ngon cái gì mà ngon, tối qua anh mày trực ca đêm, tới giờ là mắt gấu trúc rồi, còn ở đó nói được."
"Nè, tiền bữa trước chú mày nhờ anh bán đồ nè. Tụi kia nói, mày còn hàng ngon hay tiền thì cứ bán cho tụi nó, có vẻ là một đám dư tiền thiếu não đó, hắc hắc hắc..."
"Thôi ca, anh giữ lại một phần đi, xem như là chút lòng thành của em." Mình tiếp lời.
"Tao nói, cái thằng này, mày ở đây bao lâu rồi? Cầm đi cầm đi, về còn lo cho a Tranh nữa."
Phải a, Thôi ca là người tốt, rất quan tâm tới hai anh em mình, người này biết mình và a Tranh cũng được gần hai năm rồi, từ những ngày đầu mình tới đây đã được mọi người trong quán chiếu cố, Tranh cũng vậy, và có lẽ vì con bé đáng yêu nữa. Anh ta vốn là quản lý tiệm net, thường xuyên giúp cả đám thiếu niên như mình nhận kèo pvp, hoặc kèo cày đồ, có khi lại giúp mình tổ chức mấy vụ cá cược trong game. Tiền kiếm được không quá nhiều, nhưng cũng đủ để hai anh em có một cuộc sống không phải lo nghĩ.
Ài, được rồi, tới lúc bắt đầu một ngày làm việc mới. Để xem, hôm nay có hai mối cày level, một mối cày rank, một mối bán tiền, hai món item, ờ, xem ra cũng là một ngày bội thu.
"Ê, tiểu Mã, mày giúp tao check vùng đất X, coi có đứa nào farm chưa?"
"Trong đây có đứa nào có mức rank 5000 không? Có kèo up rank nè, làm party rank dummy cho lẹ, tiền thu chia đều. Cày lẹ buổi sáng, chiều là có tiền thơm."
"A Võ, mày giúp tao patch cái auto hôm qua tao viết, sáng nay tụi nhà phát hành mới bảo trì, không thì ăn ban nữa."
"Ê ê ê, tiểu Kiệt, chừa tao một slot, đang log game vào."
Ài, thật là… có quá nhiều thứ phải làm, nên lúc nào cũng như ba đầu sáu tay thế này, nhưng mà vui, ít ra thì có thể tính là vừa chơi vừa làm, một công đôi việc vậy.
Chà, chưa gì cũng gần trưa rồi, thời gian thật nhanh, không biết Mộc Tranh nó dậy chưa nhỉ? Chắc là đang nấu cơm rồi đi? Không biết hôm nay nó nấu cái gì nhỉ? Ờm, lát thì biết hoy, để xem xem danh sách hôm nay còn những gì nào. Xong rank rồi, xong level rồi, item còn thiếu một, tiền thì cũng thiếu tầm 30%, ok, không vấn đề, tới tầm xế chiều là xong thôi.
"Ha, xem ông cũng là người trong nghề. Sao, có hứng thú tới một ván không?" Một giọng nói vang lên sau đầu.
"Ặc, ông là ai???" Hù chết lão tử à, mình còn đang chửi rủa nó, thân quen không mà nói chuyện ngọt vậy ba…
"Người qua đường thôi, nghe nói ở đây có cao thủ, vào chơi thử cho biết." Thằng nhãi kia vẫn không buông tha.
"Đi chỗ khác chơi đi ông nội, không có rảnh đâu." Lão tử đây cũng không phải hạng dễ dãi.
"À, thì ra là không dám chơi…" Tên nhãi kia bắt đầu giọng cười thiếu đánh
"Mộc Thu, mày sợ hả ba? Chơi liền, mày còn ngại gì kèo thơm nữa ba." Mấy đứa cùng tiệm bắt đầu oang oang.
"Nghe bạn ông nói chưa? Kèo thơm còn gì, sợ gì mà không vào?" Tên kia tiếp lời.
Đậu!!!! Phiền chết lão gia, “bài tập về nhà” còn chưa làm xong, ở đó mà cáp kèo tại chỗ. Mà khoan, nghĩ kỹ thì hốt thằng nhóc này một vố, chiều bù thêm chút thời gian là được. Ngon, tối nay Mộc Tranh có thịt bò ăn rồi. Tới mình bắt đầu lên tiếng.
"Rồi, tính kèo sao đây? Solo mid all random, no rule?"
"Ha ha, tùy ông mà, khách tùy chủ thôi."
"Cược gì cho vui không?"
"Uhm, 100 thì sao?" Thằng nhóc kia không vừa.
"Được, 100 thì 100, mọi người làm chứng, thua chạy là mềm xương nha em."
"Ha ha, đánh xong rồi mới nói đi."
Để cho công bằng, thằng nhóc kia ngồi máy đối diện, thế là không đứa nào địa được máy đứa nào, và câu chuyện kèo solo mid bắt đầu.
Không sao đâu, kèo này dễ ăn mà, xung quanh đây làm gì có cao thủ nào mà mình chưa lãnh giáo, còn thằng nào đì được mình đâu. Ờm, nói mới nói, thằng nhóc này nhìn mặt lạ vậy, mới tới vùng này hay sao nhỉ? Ôi đệt, kèo này còn dễ ăn không trời... Kệ, tới đâu thì tới, 100 thôi mà…
Map load xong, tướng random, ồ…
"Cọp, cọp kìa tụi mày, kèo này Mộc Thu ngon ăn."
"Ờ, thằng nhóc mới tới kia chắc chả biết sự đáng sợ của cọp trong tay Mộc Thu rồi."
"Ờ, tội thằng nhỏ, sắp cúng 100!"
"Ê Mộc Thu, thắng rồi bao anh em nước ngọt đi mày." Chưa gì đã có thằng lên giọng trục lợi lão tử.
Như đám kia nói, cọp thực sự là hero tủ của mình, nên phần thắng cao hơn rất nhiều. Nhưng vẫn chưa biết đối thủ trình độ đến đâu, cũng cần phải đánh rồi mới nói được.
Uhm, trình độ last hit cũng gọi là cao thủ đi, tính ra là ngang mình, vậy xem như không có đứa nào sẽ out-level hay out-gold đứa nào cả. Vậy xem ra là câu chuyện may rủi ở đây. Cọp có một skill bắn tên gây hiệu ứng stun, quãng đường càng xa thì thời gian stun càng lâu. Vậy thì yếu tố quyết định sẽ phải xem đứa nào stun được đứa nào. Ờ, vậy thì đuổi nó về, xong tranh thủ ward lấy sight sâu sâu một chút, một lát sẽ có lợi thế combat hơn.
Hà, level 9 rồi nhé con tó, xem anh giết mày đây. Nhóc con đứng farm tự nhiên vậy luôn đó hả, đợi con creep cuối, cho mày bất ngờ. Aiii, trúng! Stun 5 giây! Chết mày rồi! Ể, hơi gần trụ nhờ, kệ, bán máu một chút, sau đó còn tầm 25% sẽ băng chòi rồi starfall một phát là xong, ez 100 đồng. Hà, chạy hả em, chạy với anh? Anh mày thuộc từng cành cây ngọn cỏ trong game này đó, còn đòi juke? Thằng ngu, leap qua bãi rừng thì còn may ra, chạy chân vậy đòi thoát anh? Mày không leap, anh leap, starfall chết mày! Ặc, stun?? Nó bắn mũi tên hồi nào vậy trời?? Thằng nhóc này biết kỹ thuật stun ngược à? Ặc, ngay trụ 2 luôn, kỳ này tạch cmn rồi… Ôi đậu, xui gì xui dữ vậy trời….
"Mộc Thu không xong rồi, ha ha!" Đám ranh cùng quán chắc chỉ chờ cơ hội này để trào phúng mình
"Đậu má, có đứa hốt được Mộc Thu kèo cọp solo mid kìa tụi bây."
"Đâu đâu, cao nhân phương nào, ăn chuối không tao cúng?"
Ặc, cả cái quán nó bu lại đây luôn rồi…
"Dẹp, thua, nghỉ, đách chơi nữa." Mình bắt đầu bực...
"Mộc Thu, em gái mày bưng cơm tới kìa."
Ể, a Tranh tới rồi à, con bé đâu rồi nhỉ? Cái đám này, bu bu vào làm cái gì không biết nữa. Khoan, con bé nó có biết mình mới thua không nhỉ, chắc nhục chết mất…
"Ăn no đánh tiếp không?" Tên kia bắt đầu lên tiếng troll nhau.
"Shit, kệ mày, 100 nè, lão tử là người giữ lời, có chơi có chịu."
"Ha, tiền không cần, nhưng cơm thì chắc cần."
"Ặc, mày chưa ăn? Tới ăn luôn, một lát đánh cho mày khóc khỏi đổ thừa." Mình vặn lại.
"Ha ha, nhìn tao có cần phải ăn no mới đánh được không?" Bị nó phản dam...
Đệt, tức chết lão tử! Kệ, ăn xong tính tiếp.
Ờm, chơi dại rồi, tự nhiên mời thằng kia ăn cơm làm chi không biết nữa, em mình nấu chỉ đủ hai đứa ăn, thêm thằng này vào, ai ăn ai nhịn đây... Thôi thì chia ba vậy, cho em mình ăn nhiều chút là được.
"Ha ha, tao mới thắng, tâm trạng tốt lắm, không cần ăn nhiều." Tên kia nhanh tay chia lại cơm vào tô mình. Ờm, coi như biết điều đó.
"Em gái, em là em của tên này hả? Biết chơi game không?" Tên đó bắt đầu quay qua nói chuyện với a Tranh.
"Em không biết chơi." Tranh cười hì hì.
"Em nên học chơi đi, vui lắm, sau này còn vào lăn lộn với anh trai em nữa."
Ai mướn vậy ba? Em gái tao xinh đẹp vầy, sau này kiếm một chỗ tốt cho em nó, chứ cho nó đi chơi game rồi mặt phù giống mày hay chi?
"Anh mới tới đây hả?" Tranh hỏi nó.
"Ừ, anh chỉ đi ngang qua, nghe nói ở đây có cao thủ, sau đó vào chơi thử, sau đó được lãnh giáo, sau đó thì…"
"Thì sao???" Mình cắt liền.
"Ừ, thì đúng là cao thủ, chỉ thua anh chút thôi." Nó còn đá đểu mình với a Tranh được.
"Đứng dậy, đánh lại, lúc nãy xui thôi!" Mình cũng không bỏ qua, "Tranh, lát nữa ăn xong em tự về nha."
"Ha ha, không được đâu, hết tiền rồi..."
"Sặc, kiếm lý do gì khó bắt bẻ thế này?" Mình nghĩ, xong vô cùng khẳng khái phán, "Tao bao mày."
"Không tốt lắm đâu, ăn cơm của mày, chơi tiền net của mày, còn thắng mày nữa, không hay lắm đâu ha…"
"Cái… Mày tự tin thắng tao hết hả?"
"Không đâu, có thể sẽ ngẫu nhiên thua một game…"
"…"
"Hai anh sao không về nhà chơi? Nhà có hai máy nè." Tranh bỗng đề nghị.
"Mày tên gì? Biết chơi game gì khác không?" Mình lân la dò hỏi nó.
"À, Diệp Thu, game thủ chuyên nghiệp". Tên kia không ngần ngại đáp lời.
Trời ặc, danh hiệu kinh vậy luôn đó hả...
Last edited by a moderator: