Link fic gốc: 【轮回药丸】所以江波涛到底喜欢谁-一把废伞
Tác giả: 一把废伞 (Nhất Bả Phế Tán)
Trans: QT + Vietphrase
Editor: Mộc Liên Vũ Thanh
HÀNG EDIT ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ. VUI LÒNG KHÔNG REPOST TẠI BẤT CỨ ĐÂU, XIN CÁM ƠN.
(Hình chỉ là minh họa =)))))) )
---------------
Ngày nào đó, Tôn Tường lạc đường bên ngoài. Thẻ điện thoại làm ở thành phố S ngoài vùng phủ sóng rồi, hắn lấy ra tấm thẻ hay dùng lúc còn ở Gia Thế gọi điện thoại cho Đỗ Minh.
Lúc Đỗ Minh nhận được cuộc điện thoại gọi đến mà hiển thị là thuộc sở hữu của thành phố H xa lạ kia, hắn đang ăn ở căng tin Luân Hồi.
“Uy, ngươi làm sao giờ mới nghe điện thoại thế. ” Tôn Tường rất bất mãn.
“Ngươi là người nào vậy?” Tôn Tường khi đó chính là đang cảm mạo, cũng khó trách Đỗ Minh nghe không hiểu.
“Ta? Ngươi lại có thể hỏi ta là người nào? Ngươi không nhận ra ta?” Tôn Tường lại càng thêm bất mãn rồi.
Đỗ Minh chớp mắt. Ô, lời này vừa nghe đến, nhất định là tên lừa đảo nha. Dám gạt ta, xem ta chơi ngươi như thế nào.
“Hey yo, ta nghe được rồi, ngươi có phải Tôn Tường hay không?”
“Đúng đúng đúng, ta đã nói ngươi nhận ra được mà. ”
“Ngươi tại sao sẽ đột nhiên nghĩ đến chuyện gọi điện thoại cho ta a? Ngươi và người đội trưởng kia của ngươi thế nào rồi?”
“A? Đội trưởng của ta?” Tôn Tường buồn bực, chuyện này cùng với Chu Trạch Khải có quan hệ gì chứ?
“Này nha, đội trưởng của ngươi thầm mến ngươi ngươi không biết sao? Hắn lần trước còn hỏi ta có nên cố gắng trực tiếp bỏ thuốc ngươi hay không đấy, còn may mà ta ngăn. Về sau ngươi phải cẩn thận một chút nha, tối ngủ nhớ khóa cửa kỹ, nếu không sẽ có buổi tối ngày nào đó hắn sẽ mò đến trong phòng ngươi đem ngươi bạo cúc hoa. ”
“Thật hay giả? !” Tôn Tường kinh hãi rồi rồi. Gì cơ? ! Chu Trạch Khải thầm mến ta? ! Chu Trạch Khải muốn bỏ thuốc ta? ! Chu Trạch Khải buổi tối muốn mò đến phòng ta bạo nổ cúc hoa của ta? ! Vạn vạn lần cũng không nghĩ tới đội trưởng Chu Trạch Khải lại là dạng người như vậy!
“Đương nhiên là thật rồi, ta và ngươi có quan hệ thế nào chứ, ta lừa ngươi làm gì? Ngươi chẳng lẽ không cảm thấy được, đội phó gần nhất vẫn luôn luôn gây khó dễ với ngươi sao? Ta cho ngươi biết, đó là bởi vì đội phó thích đội trưởng, gặp tình địch đặc biệt rất tức giận, hắn muốn đem ép ngươi đi nha. ”
“Đù, Đù má…” Tôn Tường hình như được mở ra cánh cửa đến thế giới mới. Biết được chuyện này rồi, tuần trước vụ hắn bị Giang Ba Đào tịch thu đồ ăn vặt dường như có lời giải thích mới.
“Ngươi đang nói cái gì đấy?” thanh âm Giang Ba Đào đột nhiên từ phía sau Đỗ Minh truyền đến, dọa sợ Đỗ Minh lập tức cúp điện thoại.
“Phụt… khụ khụ, không có gì, thực sự. Thì chỉ là có một tên lừa đảo thôi, ta trêu chọc hắn một chút. ”
“Phải không?” Giang Ba Đào nghi ngờ nhìn Đỗ Minh một chút, khi hắn đang ngồi xuống phía đối diện. Sau đó, hắn lập tức nhận được một loạt tin nhắn đến từ QQ của Tôn Tường.
Nhất Diệp Chi Thu: Này này đội phó ngươi đang ở đâu!
Nhất Diệp Chi Thu: Đội phó ta nói cho ngươi biết, ta mặc kệ Chu Trạch Khải có thích ta hay không, ta không có thích Chu Trạch Khải nha!
Nhất Diệp Chi Thu: Thực sự, thực sự, đánh chết ta ta cũng sẽ không đi thích Chu Trạch Khải!
Nhất Diệp Chi Thu: Cho nên đội phó ngươi ngàn vạn ngàn vạn lần không nên chĩa mũi nhọn vào ta! Ta sẽ không đi cạnh tranh Chu Trạch Khải với ngươi!
Nhất Diệp Chi Thu: Vậy ngươi có thể đem đồ ăn vặt của ta trả lại hay không?
Vô Lãng: …
Giang Ba Đào lặng lẽ nghĩ, đường về não của Tôn Tường quả nhiên càng ngày càng khó có thể lý giải được. Hắn ngẩng đầu, đúng dịp thấy Đỗ Minh đang vùi đầu lùa cơm, vì vậy thuận tay trả lời.
Vô Lãng: Ta không thích Chu Trạch Khải, ta thích Đỗ Minh.
Nhất Diệp Chi Thu: A? ! ? ! ? ! ? ! ? ! ? !
Nhất Diệp Chi Thu: Ngươi thích Đỗ Minh, vậy tại sao phải nói cho Đỗ Minh ngươi thích Chu Trạch Khải? ! ? ! ? ! ? ! ? ! ? !
Vô Lãng: …
Vô Lãng: Đỗ Minh rốt cuộc là đã nói với ngươi cái gì
Nhất Diệp Chi Thu: Hắn nói ngươi đố kị vì Chu Trạch Khải yêu thích ta, cho nên mới tịch thu đồ ăn vặt của ta
Vô Lãng: …
Vô Lãng: Nói cho Đỗ Minh, để hắn uống thuốc đi
Tôn Tường vừa nhìn thấy cái chữ thuốc này, lại nghĩ tới chuyện Chu Trạch Khải đã từng nỗ lực làm, trong nháy mắt liền rợn cả tóc gáy. Xét thấy rằng vừa rồi Đỗ Minh mới nói cho hắn một chuyện trọng yếu như vậy, hắn quyết định bảo vệ đồng đội của hắn một chút.
Nhất Diệp Chi Thu: Đừng, đừng có bỏ thuốc, ngàn vạn lần đừng làm vậy! ! ! ! Đỗ Minh vẫn còn là đứa nhỏ! ! ! !
Nhất Diệp Chi Thu: Đội phó ta ủng hộ ngươi, ngươi có thể từ từ công lược Đỗ Minh, nhưng ngàn vạn lần đừng có bỏ thuốc nha, đây là phạm pháp, sẽ ngồi tù đó! ! ! !
Nhất Diệp Chi Thu: Bình tĩnh, đội phó ngươi ngàn vạn lần phải tỉnh táo! ! ! !
Vô Lãng: …
Đỗ Minh đang có nhiều hứng thú thưởng thức vẻ mặt của Giang Ba Đào biến hoá thất thường phía đối diện. Bỗng nhiên, điện thoại di động của hắn cũng vang lên, vừa nhìn, là tin nhắn QQ từ Tôn Tường.
Nhất Diệp Chi Thu: Đỗ Minh ta và ngươi nói chuyện, Giang phó lừa ngươi! ! !
Nhất Diệp Chi Thu: Giang phó hắn thầm mến ngươi! Hắn còn nói muốn trực tiếp bỏ thuốc ngươi! Còn may mà ta ngăn!
Nhất Diệp Chi Thu: Về sau ngươi phải cẩn thận một chút, tối ngủ nhớ khóa cửa kỹ, nếu không sẽ có buổi tối ngày nào đó hắn sẽ mò đến trong phòng ngươi đem ngươi bạo cúc hoa! ! ! ! !
“Phụt. ” Đỗ Minh lập tức phun một ngụm canh lên trên mặt của Giang Ba Đào.
[END]