Tống Kỳ Anh - Em không còn thời gian

Đỗ Tiểu Bạch

Lure like như hack
Bình luận
1,031
Số lượt thích
3,996
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#1
Tống Kỳ Anh giao thủ với Phương Duệ tổng cộng 3 lần, 1 lần ở vòng bảng và 2 lần ở bán kết. Lối đánh gian xảo của Phương Duệ cực kỳ khắc tân binh non nớt (không non như Tần Mục Vân cũng bị Phương Duệ làm bối rối), chỉ riêng cậu tân binh Bá Đồ này lại là khắc tinh ngược của Phương Duệ.

Phương Duệ vs Tống Kỳ Anh, Tống Kỳ Anh đã chiến thắng thánh zâm hai lần ở bán kết. Lần nào lần nấy, đều là thắng đẹp. Còn 1 trận em thua, cũng là thua đẹp.

“Một chiêu phá mười kế, hảo hán xuất thiếu niên”, một đấm doạ Phương Duệ mất mật, phải luống cuống lắm mới thắng hiểm em 14% HP ở vòng bảng.

Hai người cũng có duyên (nợ), lượt đầu tiên bán kết Phương Duệ nghênh chiến em cũng với cây máu 14%, lượt thứ ba Phương Duệ full máu đón em hụt máu. Dù Tống Kỳ Anh kèo trên hay kèo dưới, thì em không hề ôm tâm lý chủ quan hay dè dặt, tác chiến cực kỳ cẩn mật và toàn diện.

Em sẽ cất công học cách phá giải trick nhỏ Đạn Sóng Khí của Phương Duệ, một trick hắn không dùng thường xuyên và chỉ gây khó chịu chứ không có hiệu quả ghê gớm. Song giống như Trương Tân Kiệt, Tống Kỳ Anh không để lọt bất cứ chi tiết nào để giành tiên cơ, giành chiến thắng. Quả thật pha xử lý chuyên trị cũng chính là bước ngoặt làm Phương Duệ bất ngờ và thua cuộc.

“Các nhà quyền pháp chuyên nghiệp có tuổi đời ba năm cũng chưa chắc đánh nuột nà như cậu ta.”

Bởi Tống Kỳ Anh sẽ có thêm ba năm tuổi nghề nữa, nhưng đồng đội của em chắc chắn sẽ không.

Em có thời gian để mắc lỗi, để phung phí, nhưng em không dám, và không thể.

Em quá cố gắng đó chứ. Tiểu tướng Bá Đồ, biểu hiện mỗi trận, chi ly từng chút một, bi hùng có khác nào lão tướng?

Nào có “vênh váo” như Diệp Tu nói? Nào có “cố gắng chưa đủ”? Nào có, đâu?

Đội trưởng sẽ không bao giờ an ủi dỗ dành em bại trận. Anh sẽ chỉ nói “Lần sau phải thắng”, sẽ chỉ chạm quyền đón em xuống sân, sẽ chỉ lấy đầu kẻ thù báo thù cho em, dỡ sập toà lâu đài đã đè sập xuống em.

Đội phó sẽ không bao giờ nói ngọt để mất 1 điểm cũng không có gì khác biệt để xoa dịu em như Trương Giai Lạc. Hắn chỉ ngồi dưới phân tích cho em lợi dụng địa thế mà những đồng đội đi trước em đã khám phá thế nào để em giành ưu thế, sẽ luôn để mắt đến hành động và tâm trạng của em, sẽ muốn dắt em về khi em rơi lệ nức nở trước công chúng.

Lâm Kính Ngôn sẽ nhận lỗi về mình, do anh đánh trận lôi đài trước dở nên kéo chân tăng gánh nặng cho em, không để em áy náy vì thất bại.

Trương Giai Lạc sẽ luôn chọc giỡn vài câu khuấy động bầu không khí, vụng về gỡ gạc cho em vài viên kẹo phủ đường, lo lắng tâm lý em sa sút khi thua trận, sẽ quan tâm em sang chỗ ngồi của Hưng Hân trao đổi có chịu thiệt không.

Em im lặng nhận lấy những viên kẹo phủ đường, cũng im lặng nhận lấy những lời nhận xét trần trụi. Em không quan tâm chúng ngọt hay đắng, bởi đó đều là thiện ý và tấm lòng của các tiền bối cho em.

Khi tên Tống Kỳ Anh hiện ra trong trận đoàn đội của lượt thứ 3 bán kết quyết định, ai ai cũng bất ngờ. Các lão tướng đã chẳng còn bao nhiêu cơ hội, song họ vẫn dứt khoát đặt toàn bộ vốn liếng để cược vào em.

Tiếp nhận lòng tin bậc đó, bảo sao em luôn nói rằng, em phải thắng vì các anh ấy.

Họ không còn thời gian, em cũng không còn thời gian.

Em không thể vấp ngã, Bá Đồ không thể bại.

Lần đầu mới thấy một tiểu tướng như em, em còn quá trẻ, mỗi lần đánh trận lại cứ như trận cuối cùng.

Phương Duệ chat troll dụ em tán ngẫu phân tâm, hắn hỏi em muốn làm gì, em đáp lại: “Tôi muốn thắng!”

Em đáp một câu y hệt Trương Giai Lạc từng nói.

Em kế thừa nhà quyền pháp của Hàn Văn Thanh.

Em thừa hưởng phong cách của Trương Tân Kiệt.

Em đã biết trước Lâm Kính Ngôn sẽ giải nghệ sau trận đấu này.

Trên vai em không chỉ gánh Đại Mạc Cô Yên hay tương lai Bá Đồ, mà vai em còn gánh hiện tại của Bá Đồ, gánh tất cả mọi truyền thừa, ý nguyện, và tinh thần Bá Đồ của mỗi một đồng đội sánh vai hiện nay.

Không cần chờ tương lai xa xôi, thời gian không đợi ai đâu.

Em hiểu chứ, hiểu quá rõ, nên em cũng chẳng đợi “mai này” xa xăm mới trưởng thành.

Em không thể như Tôn Tường nói “Hôm nay tôi thua, nhưng ngày mai thì chưa chắc”, vì Bá Đồ chưa chắc có ngày mai.

Em muốn thắng, thắng ngay bây giờ.

Nên Tống Kỳ Anh là một tân binh đã cạn thời gian.
 
Số lượt thích: AGT

AGT

Gà con tiến hóa
Bình luận
66
Số lượt thích
36
#2
Nên Tống Kỳ Anh là một tân binh đã cạn thời gian.
Thích câu này cực luôn ấy, còn nhớ lúc thi đấu thua HH cậu bé này đã rơi những giọt nước mắt trong buồn bã, thua trong 1 trận chiến quan trọng khiến cậu khóc sao? Không đàn ông Bá Đồ không dễ rơi nước mắt dù trận đấu đó đau đớn đến đâu họ vẫn có thể vững bước đi tiếp, trước sau như một!
Nhưng cậu có thể tiếp tục chinh chiến nhưng những người bên cạch cậu nào còn thời gian cơ chứ, cho nên họ luôn trân trọng những ngày tháng còn lại vẫn tiếp tục luyện tập nâng cao bản thân để hoàn thành ước mơ của tất cả tuyển thủ chuyên nghiệp là chiếc cúp danh giá nhất, là đồng đội cậu tận mắt thấy tất cả, cậu muốn cố gắng giúp họ hoàn thành ước mơ ấy, cậu muốn đứng bên cạch họ nâng cao chiếc cúp ấy nên cậu luôn nỗ lực hết mình, Bá Đồ đặt niềm tin vào cậu, các lão tướng đặt niềm tin vào cậu, cậu trả lại họ bằng hết tấm lòng mình, nhưng hiện thực thật tàn khốc cuối cùng họ vẫn thua rồi... Ước mơ cùng nhau nâng cúp của họ tan tành rồi nhận ra sự thực này mới khiến cậu thiếu niên ấy rơi những giọt nước mắt đau khổ ấy...
Chỉ hy vọng mùa giải tiếp theo của Bá Đồ kỳ tích sẽ xảy ra, hy vọng họ sẽ có thực hiện được ước mơ có thể nâng cao chiếc cúp ấy.
 

Bình luận bằng Facebook