Tìm Dụ Văn Châu giữa dòng chảy tháng năm

Bạch Y Tiểu Chủ

Gà con tiến hóa
Bình luận
8
Số lượt thích
24
#1
Chúc mừng sinh nhật @Lotus!

Dụ Văn Châu - Mấy độ quang hoa, một đời tuyệt thế
Dụ Văn Châu - Đôi lúc thật ghen tỵ với những tên điên có tốc độ tay mấy cậu
Dụ Văn Châu - Cốt cách ngấm vào xương vào máu
Dụ Văn Châu - The sky is the limit
Dụ Văn Châu - Hắn trung thành đến chết với giấc mộng của mình
Dụ Văn Châu - Câu chuyện huy hoàng
Dụ Văn Châu – Nguyện Vinh Quang của người mãi không phai nhòa
10 câu nói của Dụ Văn Châu, nghe câu nào trất’s câu đó
Nguyện mong người chọn lối rẽ ít được trải mòn - Vì sao yêu thích Dụ Văn Châu?
Phỏng vấn diễn viên lồng tiếng Dụ Văn Châu

—————

Tìm Dụ Văn Châu giữa dòng chảy tháng năm

Tác giả: Đường Phân

Bàn bạc thành công với chủ bút, bài viết này đo ni đóng giày riêng nhân dịp ngày sinh nhật gửi tặng Sen.


Đây là quà sinh nhật tặng một người bạn.

Trong trang blog của tôi, bài cảm nhận nhân vật cuối cùng tôi viết có liên quan đến Toàn Chức Cao Thủ đã là bốn năm rưỡi trước kia rồi. Nhà tôi chỉ là cái góc nho nhỏ giữa thế giới ảo mênh mông, giống như một tòa đình viện đã lâu chưa quét tước, nhưng chỉ bởi không ngừng có khách khứa ghé thăm, khiến nơi này không đến nỗi bị bỏ hoang vắng lạnh.

Cảm ơn các bạn đã để tôi biết được rằng, những người và chuyện tôi từng yêu thích trước đây, đến tận ngày hôm nay vẫn có rất nhiều người dốc lòng yêu đến chân thành.

Vì thế, bài viết ngày hôm nay là một món quà tặng chúc mừng sinh nhật, chỉ muốn chia sẻ một ít cảm nghĩ cá nhân với những người bạn cùng chung niềm yêu thích với Dụ Văn Châu.


Tôi thời trẻ trâu từng tưởng tượng mình hóa thân thành một thám tử lừng danh, muốn nhìn thấu những dấu vết giấu giữa những dòng chữ, tính đi phân tích hết tính cách nhân vật, khai thác các bí mật giấu trong nội tâm Dụ Văn Châu, thậm chí là suy đoán ý đồ của tác giả lúc tạo ra hắn là gì. Nhưng theo thời gian dần trôi, cảm giác của tôi càng giống như bản thân đang gặp gỡ và đồng hành cùng một người bạn cũ đã quen biết thâm niên.

Trên thực tế, bốn năm nay tôi không hề đọc lại chính văn, cũng rất ít theo dõi hoạt hình hay phim ảnh. Toàn Chức Cao Thủ tựa như đã rút lui khỏi cuộc sống của tôi, nhưng tôi cũng sẽ thường xuyên hồi tưởng lại những con người sống động như thật trong sách trước kia.

Đặc biệt nhất là khi cuộc sống trở nên đặc biệt khó nhằn và mệt mỏi, tôi lại như hóa thân thành một đội viên Lam Vũ, vô số lần được tiếp thêm niềm tin và dũng khí từ người đội trưởng của bọn họ.

"Anh thế này còn không bỏ cuộc, các em có lý do gì chứ?"


Có rất nhiều lúc chúng ta nếm trải vị đắng của thất bại, bị ngăn trở đường đời chật vật nhọc nhằng, khi cảm giác tự ti và sợ hãi tràn ngập cõi lòng, hay khi bị hiểu lầm hoặc chế giễu, thì tôi sẽ nhớ đến cậu thiếu niên trẻ trung từ trại huấn luyện cất bước từng chút từng chút một tiến về phía trước.

Mỗi một bước chân cậu nhích về phía trước đều gian nan trắc trở, nhưng cậu chưa từng nói muốn bỏ cuộc, mà chỉ lặng lẽ kiên trì đi tiếp, phát hiện ra điểm mạnh của mình, còn phát huy điểm mạnh đó đến cực điểm.

Càng đáng quý hơn nữa là, từ một học viên cỏn con trong trại huấn luyện, cho đến sau này trở thành đội trưởng Lam Vũ, hắn vẫn luôn ôm thái độ không tự ti cũng không tự đại, thắng không kiêu bại không nản.

Chưa từng thay đổi.


Những khi tôi đối mặt với những đòi hỏi và chỉ trích của kẻ khác, cảm thấy buồn bực và lo lắng, bơ vơ không biết bám víu vào đâu, thì thứ tôi nhớ đến nhiều nhất là cục diện ở buổi họp báo năm nào, Dụ Văn Châu nói có sách mách có chứng lần lượt bác bỏ từng lời phê bình của từng phóng viên một ─ Đó là dáng vẻ mà tôi thưởng thức nhất.

Tôi yêu thích một Dụ Văn Châu cư xử dịu dàng, lời nói hành động luôn thỏa đáng và hợp lẽ, nhưng không hề mất đi sự linh động lẫn khôi hài của tuổi trẻ căng tràn sức sống.

Tôi cũng yêu mến một Dụ Văn Châu thường ngày trấn tĩnh và lý trí đến tột độ, nhưng vẫn sẽ vì một trận đấu mà đứng bật dậy vỗ tay không ngại ngần ở ngay trước mặt bàn dân thiên hạ.

Tôi thích nhìn cách hắn mỉm cười mà giải quyết từng cái vấn đề một. Khéo léo, thích đáng, nhưng không kém phần ân cần và sưởi ấm cõi lòng.

Trong tiếng Trung, tên họ của hắn đọc là “Yu”, đồng âm với chữ “Ngọc” ─ ôn nhuận, trong suốt mà cứng cáp. Không biết đây có phải là tác giả cố tình hay không hay chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên mà thôi.

Hắn ôn hòa như ngọc, cười trong đáy mắt, lạc tại trong lòng.


Bởi vì tán thưởng, bởi vì tôn trọng, nên mới muốn noi theo hắn.

Tôi dần phát hiện ra rằng, bất kể trong công việc hay trong cuộc sống, thì tôi càng ngày càng nhìn nhận vấn đề một cách lý trí hơn, xử lý vấn đề vừa đúng mực vừa chặt chẽ. Tôi học được rằng dù cho có xảy ra việc gì đi chăng nữa, thì bản thân mình nhất định phải giữ bình tĩnh để hẵng còn suy nghĩ hướng giải quyết, thậm chí tôi còn có thể nở nụ cười và đối xử thân thiện và tử tế với nhiều người hơn trước nữa.

Yêu thích một người rất tài giỏi rất xuất sắc giống như có một ngọn hải đăng trước mặt bạn vậy, sẽ thúc đẩy bước chân của bạn tiến gần hơn đến nó, một chút, lại một chút nữa.

Không chỉ riêng gì Dụ Văn Châu, trong Toàn Chức Cao Thủ có rất nhiều nhân vật như thế. Bọn họ có thể được nhiều bạn đọc yêu mến đến bậc đó, là bởi vì bọn họ đều là ánh đèn sáng soi đường, khiến những người dõi theo họ, nhất là những bạn trẻ đang trong quá trình trưởng thành, có thể hấp thu được rất nhiều năng lượng tích cực để đối mặt với cuộc đời của chính mình.

Đôi khi cuộc sống cũng giống như game vậy, bắt đầu từ cấp 0, tích lũy điểm kinh nghiệm, lựa chọn điểm kỹ năng, đổi mới trang bị, rèn luyện thao tác. Cho dù liên tục đụng phải boss mới càng trâu bò hơn con trước, thì cũng không sao cả.

Bởi vì, chúng ta cũng đang không ngừng trưởng thành, hơn nữa còn trưởng thành nhanh chóng hơn nó nữa.

Chúc bạn, cũng chúc tất cả những người quen biết lẫn nhau vì Toàn Chức Cao Thủ, có thể giống như những nhân vật trong đó, cuối cùng có thể truy tìm được “Vinh Quang” thuộc về chính bản thân mình.
 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook