Lâm Kính Ngôn - Người chạy theo bước chân thiên tài

Trời Sao

Dụng tẫn tâm ta, nâng gót chân người
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
433
Số lượt thích
1,964
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Phương Duệ, Lâm Kính Ngôn
#1
Sinh nhật Lão Lâm qua cũng lâu rồi nhưng chỉ mới biết đến anh 2 3 tháng gần đây nên bây giờ mới mò vào viết cho anh vài lời. Có lẽ đều là những lời đã cũ, bao nhiêu người cũng đã nói qua, nhưng vẫn muốn viết một chút vì anh xứng đáng, và cũng để xoa dịu vết thương lòng trong tôi.

Viết cho Lâm Kính Ngôn - Người chạy theo bước chân thiên tài?



Ngay từ lần đầu Lâm Kính Ngôn xuất hiện, tên anh đã gắn với 3 chữ "trượt trạng thái". Đường Tam Đả của anh đã còn là Đường Tam Đả dũng mãnh của ngày trước, Đệ Nhất Lưu Manh cũng được người ta truyền nhau là đã rơi vào tay người khác, Đường Hạo, lúc đó đang ở Bách Hoa.

Và rồi, Đường Hạo thách đấu anh tại sàn đấu Ngôi Sao Hội Tụ, thành công lấy hạ khắc thượng, đánh thắng anh. Từ lúc đó, anh đã chính thức trở thành cựu Đệ Nhất Lưu Manh, mà Đường Tam Đả vốn là của anh, sau này cũng sẽ chuyển cho Đường Hạo, còn anh, thì bị Hô Khiếu từ bỏ.

Tôi thật sự rất biết ơn Bá Đồ. Nếu không có Bá Đồ, hẳn anh đã giải nghệ. Anh còn sức, trượt trạng thái thì sao, anh vẫn đủ sức lên sàn đấu, anh bằng lòng lùi về một bước, để người khác lên làm tay đấm chính, còn anh hỗ trợ họ. Như vậy, có lẽ anh còn có thể dẫn dắt, hướng dẫn, truyền đạt cho các hậu bối một chút kinh nghiệm, thứ mà họ thường thiếu.

Lão Lâm rất lưu luyến quá khứ ở Hô Khiếu. Anh lưu luyến tuổi trẻ của mình, đỉnh cao của mình. Anh lưu luyến Đường Tam Đả, lưu luyến cả Quỷ Mê Thần Nghi và Tổ Hợp Tội Phạm.

Anh bị Hô Khiếu bỏ rơi, nhưng anh không oán, không thán, anh đi với mong muốn rằng sự ra đi của mình sẽ giúp Hô Khiếu có cơ hội chuyển mình, vươn lên, và trở nên tốt đẹp hơn với một thế hệ những người trẻ hơn, tài giỏi hơn anh.
Anh là người như vậy, ôn hòa, hiểu chuyện, nhẫn nhịn chịu đựng.


Thế nhưng, Hô Khiếu từ bỏ anh.

Còn Bá Đồ thì chìa một bàn tay ra với anh, cho anh một cơ hội.

Anh nói, anh không phải thiên tài. Tôi không cho là thế.

Nếu không phải thiên tài, làm sao anh có thể vươn lên tới vị trí như bây giờ.

Nếu không phải thiên tài, làm sao anh có thể đạt danh hiệu Đệ Nhất Lưu Manh một thời.

Nếu không phải thiên tài, làm sao anh có thể trở thành tay đấm chính, trở thành đội trưởng của chiến đội Hô Khiếu năm xưa.

Nếu không phải thiên tài, làm sao anh có thể trở thành lão tướng đầy kinh nghiệm được Bá Đồ tin tưởng ở những năm cuối đời đánh giải.

Nếu không phải thiên tài, làm sao anh có thể đứng ngang hàng với các thiên tài, trở thành một đối thủ đáng gờm của họ.

Lâm Kính Ngôn anh rõ ràng là một thiên tài. Anh chỉ thiếu một chút may mắn, thiếu một chút thời gian. “Loại vết thương mang đến bởi tuế nguyệt, không nên bị xem như là một loại thất bại.” Thế giới này tàn nhẫn như thế, thời gian lại lạnh lùng như vậy. Ai rồi cũng sẽ bước vào dốc bên kia của sự nghiệp, rõ nhất là ở chính những tuyển thủ E-Sport như anh, khi già thêm 1 tuổi tức phản ứng và tốc độ tay cũng giảm đi.

Anh có thể thất bại trong việc giành lấy Quán Quân, nhưng anh tuyệt đối không phải một tuyển thủ thất bại. Anh có phong cách riêng, anh có năng lực, anh có kinh nghiệm, anh có cơ hội, anh có nhiệt huyết cháy bỏng bao nhiêu năm không phai mờ, và anh có chí tiến thủ. Anh có thể lưu tuyến quá khứ, nhưng anh không để quá khứ níu chân, anh biết phải hết mình ở hiện tại và luôn hướng về tương lai.

Lâm Kính Ngôn chắc chắn là một thiên tài.

Và anh cũng là một tuyển thủ đáng được quý trọng.

Thích Lâm Kính Ngôn, một là vì thuộc tính "Lưu manh giả danh trí thức" của anh (100% style của tôi, husband material không nhiều lời), vì anh là một phần của F4 Bá Đồ ngầu lòi, vì anh từng là hợp tác của Phương Duệ, là nửa còn lại của Tổ Hợp Tội Phạm, vì anh là người hiểu Phương Duệ nhất, cũng là người Phương Duệ hiểu và kính trọng nhất.

Phần còn lại, là bởi ngưỡng mộ, bởi kính trọng đam mê, ý chí và tấm lòng của anh, cũng tiếc nuối thay cho anh.

Anh có tấm lòng, có nhiệt huyết, có kinh nghiệm, nhưng anh không còn nhiều thời gian nữa.

Cố gắng cả sự nghiệp, cũng không thể đổi lấy một nụ cười của thần may mắn.

Nhưng, người truyền thừa của anh làm được rồi, anh nhỉ?

Phương Duệ đã giành được Quán Quân rồi. Anh thấy không?

Chắc chắn là anh có thấy, chỉ mong vết thương lòng của anh có thể phần nào nguôi ngoai bởi chiến thắng ấy. Chiến thắng của hợp tác của anh, của người anh đã dẫn dắt, bồi dưỡng từ những ngày đầu hắn đánh giải, của người hiểu anh nhất, cũng là người anh hiểu nhất.

Lâm Kính Ngôn, chúc anh may mắn trong quãng đường còn lại. Chúc anh, chỉ riêng mình anh.

The best is yet to come.
 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook