Hoàn [Lẩu thập cẩm][Khưu – Văn] Một phiến bụi trần

Băng Ly

Như kim tác quán đồng tâm kết
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
323
Số lượt thích
2,198
Team
Gia Thế
Fan não tàn của
Tán Tu Tán
#1
Một phiến bụi trần


Author: (chưa tìm ra)
Edit + beta: Băng Ly


Fic thuộc Project Lẩu thập cẩm - Lẩu ngon phải có bạn hiền mới vui!



Cre: 骤雨不歇

Quần tinh thời đại, thế không thể đỡ!

Khưu đội trưởng, chúc cậu sinh nhật vui vẻ, đấu chí trường tồn, sơ tâm bất diệt!

Chúc Gia Thế ta niết bàn trùng sinh, trở lại Thần đàn, trọng đăng vương toạ!

:gth:gth:gth
Mùa giải thứ 11, không có gì ngoài ý muốn, Gia Thế không giành được tư cách tiến vào thi đấu quý sau.

Không ai có thể chỉ trích bọn họ, chiến đội non trẻ như vậy, thiếu tiền bối dẫn dắt, lại ít kinh nghiệm thực chiến, thi đấu chuyên nghiệp thông thường đã là quá sức, không bị đội mạnh đè ép đến 10-0 đã là chuyện đáng chúc mừng.

Bọn họ cách thi đấu quý sau một khoảng không xa. Trên bảng tổng sắp thể hiện Gia Thế không phải chỉ cách một điểm là có thể vào được top 8 đội đầu tiên, mà nhìn điểm số chênh lệch với top 8 chỉ có thể thở dài.

Khưu Phi trong buổi họp báo nghe các phóng viên không ngừng đặt câu hỏi hướng về phía mình cũng có chút mất kiên nhẫn, nhưng không tiện thể hiện ra, chỉ ngăn lại đội viên muốn lên tiếng phản bác, buông một câu hứa “Mùa giải sau chúng tôi sẽ càng cố gắng hơn”, về đội lại tiến hành thêm huấn luyện.

Áp lực lớn cũng vô dụng, áp lực đến vô cảm cũng được.

Vô cảm rồi thì tốt, có thể yên tâm huấn luyện là được.

Đội viên Gia Thế đều rất lo lắng cho trạng thái này của đội trưởng. Khưu Phi xem như trụ cột của chiến đội, chịu áp lực lớn như vậy khiến mọi người đều lo lắng cho cậu. Còn có một điều đáng lo nữa, Khưu Phi lúc không chơi Vinh Quang cũng rất khiến đồng đội bận tâm.

“Đội trưởng tôi xin cậu, chúng ta nói chuyện được không, đừng vào phòng bếp. Cậu tỉnh táo lên! Chúng ta chỉ là chưa vào được thi đấu quý sau.”

“Tôi chỉ muốn ăn kem thôi.”

Các đội viên của Tân Gia Thế tự giác gia tăng huấn luyện lúc đang vùi đầu tính toán điểm số chênh lệch lại nghe được một âm thanh quen thuộc. Đây không phải lần đầu đội phó của bọn họ toàn lực ngăn cản đội trưởng, Tân Gia Thế nhà nghèo, thực sự không chịu được Khưu Phi giày vò phòng bếp như thế.

Lần trước chị quản lý đi nghỉ phép, bọn họ lén lút xuống phòng bếp quậy, nhưng luôn phải chú ý đội trưởng nhà mình có lỡ bị dao cắt vào tay hay không, hay va quẹt vào chỗ nào, mấy lần Văn Lý thành công ngăn cản Khưu Phi làm nổ phòng bếp.

“Đội trưởng, cà rốt rơi xuống đất rồi…”
“Thật sao?”

Không thể không nói, người một lòng một dạ tập trung vào Vinh Quang như Khưu Phi, kỹ năng thông thường trong cuộc sống thực sự rất kém. Có điều, so với Kiều Nhất Phàm thực sự lỡ tay làm nổ phòng bếp Hưng Hân, Văn Lý cảm thấy mình vẫn còn tương đối may mắn.

“Đội trưởng, thật đó, công việc xuống bếp đầy khói lửa dầu mỡ cực nhọc như thế, người để cho tiểu nhân làm đi, đảm bảo làm tốt.” Hai chú cá ướp muối nằm ườn trên giường hai tầng trong phòng ký túc xá Gia Thế khi chưa tắt điện, Văn Lý cực lực khuyên nhủ đội trưởng của cậu.

Đại khái cũng chỉ có duy nhất cậu dám dùng loại giọng điệu khuyên can này để nói với đội trưởng, dù sao Khưu Phi cũng biết khả năng bếp núc của mình tồi tệ đến mức nào.

Đội trưởng Gia Thế cau mày, “Nấu ăn khó đến vậy sao, tôi không được bỏ cuộc. Nghe nói Anh Kiệt đã làm rất nhiều đồ ăn ngon chiêu đãi Nhất Phàm, tôi thể không thua cậu ta được.”

Văn Lý mở rộng tầm mắt, “Cậu muốn cướp Tiểu Kiều từ tay Anh Kiệt? Chúng ta không nên có tâm tư trà xanh như vậy được không? Cậu có thể nhìn trúng người nào khác mà có thể theo đuổi không, sao lại cứ phải dính vào hai người này…” Mặc dù cậu biết đội trưởng chỉ là cảm thấy uất ức khi không biết nấu ăn, muốn cứu vớt chút mặt mũi, nhưng đùa một xíu cũng rất vui mà.

“… Hai người này còn chưa thành đôi mà.” Khưu Phi cạn lời liếc Văn Lý, chỉ tiếc là ánh mắt của hắn không thể chiếu xuyên qua giường để đội phó có thể nhìn thấy được. “Mà không có gì bất ngờ, tôi có thể bị gọi đi hỗ trợ. Đừng nói lảng sang chuyện khác, Anh Kiệt biết nấu ăn, tôi không thể thua cậu ta được.”

“Không sao đâu đội trưởng, đội phó của cậu biết nấu ăn mà.” Văn Lý từ giường trên ngó đầu xuống, lộ ra nụ cười xán lạn.

“Kỹ năng của cậu không thể tính là của tôi được.” Khưu Phi cũng không thèm nhìn cậu, nhắm mắt lại, “Có lĩnh vực gì mà tôi có thể thắng cậu ta được nhỉ?”

Thấy đội trưởng không để ý đến mình, đội phó Gia Thế bắt đầu dùng ngón tay gõ vào mép giường, tần suất nhịp nhàng, lại nói tiếp, “Cậu là đội trưởng, cậu có đội phó. Cậu ta không phải đội trưởng.”

“Bớt tạo tồn tại cảm đi, tôi biết tôi có đội phó.” Đội trưởng Gia Thế ngồi dậy, bắt lấy bàn tay đang gõ gõ mép giường kia lại, “Đừng gõ nữa, nghe rất phiền.”

“Đội trưởng, bình thường cậu cũng không nhớ rõ là cậu có đội phó mà.” Văn Lý lại nghe lời dừng tay lại, bắt đầu nói đến chính sự, “Lúc phóng viên đặt câu hỏi trong buổi họp báo, cậu cũng quên cậu có đội phó.”

Ánh đèn chiếu vào đôi mắt hai thiếu niên, một phiến bụi trần nhẹ tản đi.

“Ừ, vậy cậu đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?”

“Báo cáo tổ chức, luôn chuẩn bị sẵn sàng.”

Đây chính là khoảnh khắc bắt đầu của tổ hợp sẽ bảo vệ Gia Thế mười ba năm kế tiếp!




***​
 
Last edited:

Băng Ly

Như kim tác quán đồng tâm kết
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
323
Số lượt thích
2,198
Team
Gia Thế
Fan não tàn của
Tán Tu Tán
#2
Câu hỏi:

1. Khưu Phi và Văn Lý có sống cùng phòng ký túc xá không?

2. Khưu Phi có biết nấu ăn không?

3. Trong fic này, hai tuyển thủ nào biết nấu ăn?
 

nmnguyet

Đi thuyền buồm vượt biển, tìm kiếm một cái tai
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
640
Số lượt thích
3,906
Fan não tàn của
Kiểu Nhất Phàm Tiểu Thiên Sứ
#3
Kiều Nhất Phàm thực sự lỡ tay làm nổ phòng bếp Hưng Hân
ủa con ơi :wait sao con báo quá zậy

Nghe nói Anh Kiệt đã làm rất nhiều đồ ăn ngon chiêu đãi Nhất Phàm
Xin miếng zới :nee

Đây chính là khoảnh khắc bắt đầu của tổ hợp sẽ bảo vệ Gia Thế mười ba năm kế tiếp!
:xu:xu Chúc mừng Văn Lý xoát tồn tại cảm thành công. Chúc Gia Thế luôn phát triển
1. Cùng phòng ký túc, giường trên giường dưới :xu
2. Khưu Phi không biết nấu ăn
3. Văn Lý và Cao Anh Kiệt biết nấu ăn
 

Bình luận bằng Facebook