Ongoing [Lẩu thập cẩm][Diệp Trung tâm] Tạo nên huyền thoại

Zinxiah

Như chính em, cô gái đến từ Canada \m/
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
37
Số lượt thích
303
Team
Gia Thế
Fan não tàn của
Diệp đại thần
#1
TẠO NÊN HUYỀN THOẠI

~~Sản phẩm thuộc project Lẩu thập cẩm~~

Tác giả: PotterheadAvengerDemigod
Nguồn: Archive of Our Own
Editor: Zinxiah

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~​


Tóm tắt: “Nhờ vào niềm tin của mọi người vào Vinh Quang mà chúng tôi mới được đứng tại đây”, vị khí công sư nói, giọng anh vang vọng khác sân vận động mà không cần hỗ trợ nào. Mọi người nín thở nhìn anh đặt tay giúp cộng sự mình ôm lấy chiếc cúp trước khi nhìn về phía khán giả. “Cảm ơn các bạn đã ủng hộ chúng tôi.”​
Một thế giới nơi thẻ tài khoản có thể xuất hiện ngoài đời và những chuyện sau đó.​
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~​
Khi Liên minh Chuyên nghiệp mùa đầu tiên kết thúc, một điều không tưởng đã xảy ra. Dưới ánh đèn sân khấu, với chiếc cúp quán quân trên tay, Gia Thế đột nhiên có thêm nhiều thân ảnh xuất hiện. Khán giả và phóng viên hoảng hốt nhìn Khí Xung Vân Thủy, Pháp Bất Dung Tình, Thâm Thiên, Chức Ảnh và Ám Vô Thiên Nhật dần xuất hiện phía sau tuyển thủ của mình, như một hình ảnh 3D được hình thành qua các lớp ảnh.​
(Nhất Diệp Chi Thu hiển nhiên cũng không xuất hiện như người điều khiển y, nhưng không ai nghĩ nhiều về điều này ngoài việc đây là hệ quả tăng thêm sự thần bí của Diệp Thu)​
Khán giả ban đầu chỉ cho rằng đây chỉ là một hiệu ứng đặc biệt đang được thử nghiệm, nhưng suy nghĩ ấy đã bị đánh bay khi cả tuyển thủ chuyên nghiệp cũng bất ngờ khi thấy Khí Xung Vân Thủy đỡ lấy chiếc cúp Ngô Tuyết Phong đánh rơi. Vị Khí Công Sư giơ cao chiếc cúp với nụ cười tươi như vị chủ nhân mình và nhìn về phía khán giả.​
“Niềm tin của mọi người đã giúp chúng tôi có thể đứng tại nơi này” giọng Khí Công Sư vang cả khán phòng mà không cần sự hỗ trợ nào, và tất cả mọi người nín thở nhìn y vươn tay giúp cộng sự mình ôm chiếc cúp trước khi nói tiếp, “Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người từ trước tới nay.”​
Khán giả ngơ ngác nhìn các tài khoản vung tay lên, với nụ cười không khác mấy so với chủ nhân mình và biến mất đột ngột như lúc họ xuất hiện.​
Sự kiện này sau đó được nhận định không hề có tiền lệ nào trước đó, nhưng sự bất ngờ và độ thảo luận sau đó giảm dần, khi công chúng dần quen với việc nhìn thấy các tài khoản chuyên nghiệp Vinh Quang tùy ý xuất hiện ngoài đời. Gia Thế là chiến đội đầu tiên, những chắc chắn không phải là chiến đội cuối cùng. Theo sau họ là Đại Mạc Cô Yên của Bá Đồ, Sách Khắc Tát Nhĩ của Lam Vũ, Vương Bất Lưu Hành của Vi Thảo và Quét Đất Dâng Hương của Hoàng Phong, và dần dần không còn ai còn thấy bất ngờ nữa.​
Mọi người đều cho rằng, các tài khoản sẽ hiện hình nếu người chơi có đủ sự tận tâm, tình yêu, và tài khoản người chơi thường cũng có thể xuất hiện nếu người đó thật sự yêu Vinh Quang​
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~​
Hở Vinh Quang vui thật​
Dân newbie nhưng có ai từng thấy NDCT xuất hiện chưa?​
Diệp Gia Thế: Chưa :’) Đó là một trong những bí ẩn lớn nhất của giới đọ​
Đánh bại Diệp Thu: ha. Đám fan GT tụi bây chỉ không muốn thừa nhận Diệp thần của tụi bây còn không yêu Vinh Quang đủ để tài khoản hắn hiện hình​
GT mãi đỉnh: đm thằng fan Bá Đồ lầu trên nhá, chừng nào được 3 quán quân r hãy sủa​
Đánh bại Diệp Thu: lmao, vậy m giải thích tại sao đội m chỉ có một tài khoản hiện hình trong khi Bá Đồ tụi tao có cả Đại Mạc Cô Yên và Thạch Bất Chuyển ngay cả trong mấy mùa không có thành tích?​
Diệp Gia Thế: Thím lầu trên không phải là fan đời đầu phỏng? GT là chiến đội đầu tiên có tất cả tài khoản xuất hiện dó pa, xuất hiện từ mùa 1 đến mùa 3 luôn á​
Diệp Gia Thế: Tui thừa nhận là không có NDCT, nhưng là do ai cũng biết tài khoản luôn ở gần người chơi và Diệp thần chưa xuất hiện trước công chúng.​
Bá Đồôôô: lmaooo mày nói vậy nhưng chẳng phải GT cũng là đội đầu tiên không còn tài khoản xuất hiện sau khi thay tuyển thủ sao​
Hoa cam: k hẳn, chẳng phải Sách Khắc Tát Nhĩ cũng không xuất hiện ở mùa 3 à?​
LV đỉnh nhất: Tui thấy Lam Vũ bị hắc và k thể để yên. Sách Khắc quay lại với Dụ thần ok? Cái này k tính​
Đánh bại Diệp Thu: anw đám bại tướng GT tụi bây đừng cố cãi nữa, đội tụi mày là chiến đội ông lớn duy nhất chỉ có một tài khoản xuất hiện, với cả tụi mày cũng rớt đài rồi, nhìn vào trận gần nhất xem, bây ở hạng chót cmnr​
Đánh bại Diệp Thu: chắc chắn bị knock out khỏi Liên Minh rồi lol nhưng ếu phải chuyện của tao​
Hở Vinh Quang vui thật: …. Tui biết giữa GT và BĐ có thâm thù đại hận nhưng nó nghiêm trọng tới mức này luôn hả????​
Xem tiếp 78 bình luận…
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~​
“Cậu ấy cũng không muốn như vậy” Nghe thấy giọng mềm mại quen thuộc vang lên, Diệp Tu không khỏi thở dài, gỡ tai nghe xuống và lắc đầu.​
“Cả cậu nữa sao, Thu Mộc” anh trả lời, quay ghế nhìn gương mặt vừa thân quen vừa xa lạ kia. “Anh đây bị Mộc Tranh và Nhất Diệp khuyên bảo, thậm chí tiểu Mộc Vũ cũng cằn nhằn anh rồi đấy.”​
“Mọi người nên làm thế,” Thu Mộc Tô tiến tới đứng sau Diệp Tu, đặt một tay lên vai anh.​
Dù cảm nhận được độ ấm từ bàn tay của Tô Mộc Thu truyền đến vai, sự trống rỗng trong tim Diệp Tu vẫn còn đó, anh chỉ có thể tránh đi ánh mắt nhiệt thành của đối phương. “Anh sẽ không bàn thêm về chuyện này đâu, Thu Mộc.”​
Một tiếng cười khẽ, mang theo chút bi ai mà Diệp Tu chưa từng nghe từ chủ nhân của Thu Mộc Tô, dường như chỉ làm rõ hơn sự khác biệt và gây nhức nhối như vết thương âm ỉ lâu ngày.​
“Cậu biết không” cộng sự anh nói tiếp, “Khi nhiều người cùng đồng ý về một việc gì đó, thường thì họ là người đúng.”​
“Nhưng họ cũng có thể sai.”​
Sự im lặng sau câu nói của anh nói rõ suy nghĩ của người kia. Diệp Tu liếc nhìn Thu Mộc Tô, cậu đang nhướng mày nhìn anh, vẻ mặt không hề tin tưởng gì với câu trả lời kia. Biểu cảm phản đối kia quen thuộc kia nhắc nhở Diệp Tu rằng Thu Mộc Tô không chỉ có Mộc Thu sở hữu, mà cậu cũng chịu ảnh hưởng từ anh.​
“Nhưng bọn tôi có nói sai không?” Câu hỏi đánh tan sự im lặng như một chiêu Vệ tinh xạ tuyến của Mộc Vũ Tranh Phong, Diệp Tu quay người, câu từ trên môi quay ngược về khi Thu Mộc Tô dần biến mất, môi vẫn mím chặt nhìn anh.​
Diệp Tu không kìm được tiếng cười khổ. Cái tính cách luôn phải là người kết thúc câu chuyện dù cho đối phương có muốn tranh luận tiếp hay không, chắc chắn đã học từ anh.​
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~​
“Diệp Thu, giao Nhất Diệp Chi Thu cho Tôn Tường đi!”​
Diệp Tu đưa tay vào túi, ngón tay run nhẹ chạm vào chiếc thẻ tài khoản, con tim như thắt lại dù lí trí anh đang trấn định bảo anh phải đưa tài khoản, người bạn đã theo anh một thập kỷ, cho đối phương.​
Sau mùa Ba, Diệp Tu dường như không còn thấy các tài khoản của đồng đội anh xuất hiện nữa, dù ở trụ sở hay nơi công cộng. Anh thảng thốt nhận ra, đó có lẽ sẽ là số phận Nhất Diệp Chi Thu phải chịu khi anh đồng ý để cậu đi, nhưng đây đã là tình huống tốt nhất anh có thể nghĩ đến.​
Anh nghĩ đến khả năng bản thân sẽ không bao giờ gặp lại Nhất Diệp Chi Thu lần nào nữa, khả năng mà lần gặp nhau cuối cùng của hai người là anh từ chối nghe theo lời khuyên của tài khoản mình. Nó đau hơn anh nghĩ.​
Tay anh run rẩy đưa chiếc thẻ tài khoản cho Tôn Tường.​
“Hah” Tôn Tường trêu chọc. “Tay anh run thế này mà vẫn muốn thi đấu chuyên nghiệp sao? Từ bỏ đi Diệp Thu, anh hết thời rồi.”​
Ngón tay thon dài vươn ra cầm lấy tấm thẻ, và Diệp Tu khó khăn che giấu vẻ mặt khổ sở khi cảm nhận lực kéo từ đối phương…​
“Anh đùa em à?”​
Diệp Tu thở dài nhìn Nhất Diệp Chi Thu xuất hiện bên cạnh mình, gương mặt y đầy vẻ coi thường nhìn Tôn Tường.​
“Anh định giao em cho thằng ranh con miệng còn hôi sữa này sao?”​
Diệp tu nhíu mày, ngạc nhiên trước những lời thô lỗ hiếm thấy từ tài khoản mình. “Ai dạy em những từ này?”​
“Em vừa nói chuyện với Sách Khắc Tát Nhĩ” Nhất Diệp Chi Thu nhún vai, ánh mắt bất thiện vẫn không rời Tôn Tường, “Em ít khi đồng ý với gã, nhưng trong trường hợp này… anh không thấy đúng sao? Cũng không phải anh không theo kịp thao tác, chúng ta đều hiểu rõ nguyên nhân dẫn đến thành tích xuồng dốc của Gia Thế.”​
Nhìn được sự chế nhạo từ đôi mắt vàng kim kia, Tôn Tường phát ra âm thanh không rõ là bị xúc phạm hay xem thường. Nhất Diệp Chi thu đảo mắt, “Ngươi câm miệng. Trận đấu kia của ngươi là sự ô nhục đối với Vinh Quang. Chẳng trách không tài khoản nào của ngươi xuất hiện.”​
Gương mặt Tôn Tường trở nên méo mó và đỏ lên vì tức giận. Cậu giật lấy tấm thẻ tài khoản từ tay Diệp Tu, giơ cao nó. “Bây giờ tôi là người sở hữu anh, anh không có quyền nói về tôi như vậy nữa!”​
“Tch, là ngươi không có quyền được nói chuyện với ta thì đúng hơn. Ngươi có thể giữ thẻ tài khoản này, nhưng điều đó không có nghĩa ngươi là chủ nhân của ta.”​
Quay người nhìn Diệp Tu, Nhất Diệp Chi Thu hất đầu về phía cửa. “Chúng ta đi”​
“Cậu- cậu không thể làm vậy!” Thôi Lập hoảng hốt đập xấp giấy lên bàn. “Diệp Thu, cậu phải giải nghệ! Đó là điều kiện của chiến đội nếu cậu rời đi!”​
Diệp Tu lắc đầu, mặt vẫn không biểu lộ cảm xúc. “Nếu đó là điều anh muốn, thôi được.”​
Nhất Diệp Chi Thu hoảng hốt nhìn anh. “Chủ nhân, anh không thể–”​
“Nhất Diệp” Diệp Tu thở dài,”Chúng ta đã nói chuyện về việc này–”​
“Em chưa bao giờ đồng ý việc này!”​
Diệp Tu cười khổ, vươn tay kí lên tờ giấy xác nhận việc giải nghệ của mình. “Anh xin lỗi, Nhất DIệp.”​
Khi nhìn lên, Diệp Tu thấy một lời cầu xin thầm lặng từ ánh nhìn của y, một lời cầu xin khẩn khoản đến mức khiến ngực anh thắt lại như có gì đó đang siết chặt lấy tim anh. Anh chưa bao giờ nhìn thấy tài khoản, người cộng sự của mình thất thố đến vậy, chưa bao giờ thấy vẻ cầu xin hèn mọn này từ vị Đấu thần cao cao tại thượng, và biết bản thân là nguyên nhân cho dáng vẻ này–​
Anh bỏ qua dòng suy nghĩ ấy. Nếu anh càng đào sâu hơn nữa chỉ tổ mang thêm những nuối tiếc về quyết định anh đã chọn, về những thứ đã không thể vãn hồi.​
Diệp Tu quay người bước đi, tiếng bước chân Nhất Diệp Chi Thu theo sau anh ngay sau đó. Anh đã hi vọng Nhất Diệp sẽ ở lại cùng Tôn Tường - cậu tuyển thủ đó cần một người chỉ dẫn trầm ổn, nhưng anh cho rằng điều đó rất khó cho cộng sự mình.​
Hơn nữa, dù Nhất Diệp Chi Thu không muốn công nhận Tôn Tường, tài khoản cũng chỉ có thể rời xa khỏi thẻ mình trong một phạm vi nhất định trước khi bị triệu hồi lại. Dù Nhất Diệp đủ mạnh để giữ một khoảng cách khấ xa, ngay cả Đấu thần cũng không thể rời khỏi thẻ tài khoản mãi mãi.​
Nhưng điều đó không ngăn Nhất Diệp Chi Thu cùng anh rời tòa nhà Gia Thế, không ngăn y đuổi theo và vươn tay giữ anh lại, nhìn anh với ánh mắt giận dữ cùng bất lực.​
“Khi em nói anh nên rời đi,” Ánh mắt Nhất Diệp long lên, “Ý em không phải là bỏ em lại”​
Diệp Tu cuối cùng cũng biểu lộ sự mệt mỏi, như một gánh nặng vô hình đè lên vai mà chính anh cũng không che giấu được trong giọng mình, “Nhất Diệp, làm ơn,...”​
Ngón tay Nhất Diệp bấu vào vai anh nhưng thả ra nhanh chóng khi chủ nhân chúng nhận ra đang làm anh đau. “Chủ nhân, anh không thể làm thế! Giải nghệ đồng nghĩa anh không thể quay lại trong một năm tới, em không thể gặp anh trong một năm tới, làm ơn–”​
Y hít một hơi thật sâu, dù thẻ tài khoản không cần thở. Diệp Tu không biết hành động rất “người“ này cộng sự mình đã học từ đâu. Đôi vai Nhất Diệp Chi Thu run rẩy dưới lớp giáp, mắt y long lanh lạ thường. Cảm giác tội lỗi như cấu xé lấy Diệp Tu, khiến anh phải nuốt xuống để giữ giọng mình vững vàng.​
“Nhất Diệp, anh vẫn sẽ hoạt động trong trò chơi,” Diệp Tu cầm lấy tay y. “Dù hiện tại anh không thể thi đấu chuyên nghiệp, nhưng anh sẽ dành thời gian để nâng Quân Mạc Tiếu. Đã dến lúc cho cậu ấy nhìn thấy thế giới rồi, đúng không?’’​
“Nhưng–” Nhất Diệp Chi Thu hỏi tiếp.”Còn em thì sao? Còn tiểu Tranh và tiểu Mộc Vũ nữa?”​
“Mộc Tranh vẫn còn một năm trong hợp đồng, nhưng em ấy sẽ tự chọn con đường của mình sau đó. Còn tiểu Mộc Vũ… anh không biết liệu Gia Thế sẽ chịu cho cô ấy đi hay không, nhưng Mộc Tranh chắc chắn sẽ mang cô ấy đi nếu được phép.”​
Nhất Diệp Chi Thu im lặng, Diệp Tu biết cả hai đều nhận ra anh đã lảng tránh câu hỏi nào.​
“Chủ nhân…”​
Diệp Tu thở dài, né tránh ánh mắt đối phương. “Nhất Diệp, em biết Gia Thế sẽ không trụ nổi nếu không có em.”​
Anh ngay lập tức nhận ra mình không nên nói câu đó. Đôi mắt y sáng rực theo sự tức giận, đầu ngón tay run run nơi bả vai anh.​
“Vậy để nó chết đi!” người cộng sự của anh như muốn hét lên, sự bất mãn và phẫn nộ không thể che giấu trọng giọng y. “Để nó chết, vì những gì bọn chúng đã làm. Bỏ qua chỉ đạo của anh, để đồng đội lơ anh trong trận đấu, ép anh phải giải nghệ– Chủ nhân, làm ơn, bọn chúng đáng phải bị như thế, hãy để Gia Thế mất đi, bọn chúng không xứng với anh nữa–”​
“Nhất Diệp, em biết Gia Thế có ý nghĩa thế nào đối với anh…”​
"Nhưng chủ nhân, cả Thu Mộc và tiểu Mộc Vũ cũng đồng ý, và cả hai–"​
Diệp Tu không biết bản thân đang mang vẻ mặt gì trước những lời đó, nhưng việc tim anh như bị đâm vào, và Nhất Diệp Chi Thu im lặng ngay sau đó, anh nghĩ đó không phải là một vẻ mặt dễ chịu. Nhưng Diệp Tu vẫn hiểu ý cộng sự mình - thẻ tài khoản không bao giờ quên người tạo ra mình, dù người đó không còn là người sở hữu họ nữa.​
Diệp Tu cười khổ, rút tấm thẻ anh vẫn đang cầm từ túi áo. "Nhất Diệp, anh vẫn sẽ ở lại Vinh Quang, và anh biết em sẽ nhận ra anh là ai."​
"Chủ nhân…" Nhất Diệp Chi Thu im lặng một lần nữa, y nhìn chăm chăm vào tấm thẻ trên tay chủ nhân mình. "Anh sẽ đem cậu ấy trở về sao?"​
"Cậu ta vốn phải được toả sáng. Giống như em vậy, Nhất Diệp."​
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~​
Trần Quả thả lưng vào ghế và duỗi người, ánh mắt cô rời khỏi màn hình máy tính, nơi đang hiện thông báo thua cuộc của Vinh Quang, và bắt gặp ánh đen vàng từ bộ giáp dưới ánh đèn đường.​
Huh. Có người có thể cosplay Nhất Diệp Chi Thu chuẩn đến vậy sao.​
Trần Quả đẩy ghế ra để nhìn rõ hơn, cô vô thức mặc chiếc áo khoác và rời khỏi tiệm net.​
Cửa tiệm net đóng lại sau lưng, Trần Quả rút điện thoại từ túi áo để chụp lại người mẫu cosplay - và đây là người cosplay Nhất Diệp Chi Thu chuẩn nhất cô từng thấy, từ trang phục đến chiến mâu cầm trên tay, cả đôi mắt vàng rực rỡ của nhân vật.​
Cô nhìn cách cậu cosplayer xoay chiến thương qua một bên, tay kia đặt lên vai người cậu ta đang nói chuyện. Cả cách cậu ta di chuyển cũng tao nhã và trôi chảy như nhân vật.​
Cô vô thức bấm nút quay và giơ chiếc điện thoại lên để quay lại người cosplayer tuyệt nhất cô từng thấy.​
Trần Quả quá chú ý đến bộ cosplay nên không để ý đến nội dung cuộc trò chuyện giữa hai người, cho đến khi bàn tay thon dài chém vào không khí, giọng điệu gay gắt đến mức khiến cô giật mình và chú ý đến hai người họ.​
“– chết đi!” là lời từ cậu cosplayer, giọng điệu ngang tàng đối lập với sự thanh thoát điềm tĩnh của động tác và vẻ ngoài của cậu. Nhứng lời tiếp theo từ cậu (ép nghỉ việc? Ông chủ nào có thể bội bạc đến vậy?) khiến Trần Quả lạnh người, cảm giác bất bình và tổn thương thay–​
“Nhất Diệp, em biết Gia Thế có ý nghĩa như thế nào đối với anh mà.”​
Một câu nói duy nhất từ người đi cùng cậu cosplayer nhẹ tựa lông hồng nhưng lại mang sức nặng tựa ngàn cân. Nếu Trần Quả không dỏng tai lắng nghe có lẽ cô đã bỏ lỡ nó, nhưng ý những lời này khiến cô chết sững.​
Liệu đây không phải là một người cosplay qua đường, mà là chính chủ Nhất Diệp Chi Thu? Điều đó có nghĩa… người đứng bên cạnh y, mặc bộ đồ đơn bạc này, là đại thần Diệp Thu?​
Nhưng đại thần Diệp Thu chưa giải nghệ, và những lời của Nhất Diệp Chi Thu cũng vô lý - vì sao Gia Thế lại chống lại Diệp Thu mà không phải hỗ trợ anh? Và không thể có chuyện Diệp thần giải nghệ mà Gia Thế không đưa ra thông báo chính thức nào, và đại thần của cô sẽ không giải nghệ vào giữa mùa giải thế này!​
Đây có lẽ chỉ là một sự hiểu lầm lớn và hai người đây không phải là là Diệp thần của cô và thẻ tài khoản của anh ấy. Mọi người cũng không biết ngoại hình Diệp thần thế nào mà?​
Sự thật không phải như vậy, đúng không?​
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~​
Khi người đàn ông bước vào tiệm net, run nhẹ vì lạnh và đôi mắt hơi phiếm hồng - những chi tiết cô cố tình lờ đi, đến thuê máy, Trần Quả gần như rời khỏi quầy để run rẩy cầm chiếc thẻ căn cước từ anh ta.​
Diệp Tu​
Không phải là đại thần của cô, không phải là Diệp thần, đồng nghĩa cậu cosplayer kia cũng không phải là Nhất Diệp Chi Thu mà chỉ đơn thuần là một cosplayer. Không phải là chính nhân vật tài khoản như người đàn ông này không phải là Diệp thần.​
Thế giới quan cô đã trở lại bình thường, và Trần Quả cười thông cảm với người đàn ông đáng thương trước mặt - ông chủ đã đuổi anh đi, và dựa trên những lời trước đó cô nghe được, vì một lỗi mà anh phải gánh thay.​
Cô mơ hồ nói ra số bàn, nhìn người đàn ông gật đầu đi tới vị trí máy, lòng trắc ẩn dâng lên trong lòng.​
Một lúc lâu sau Trần Quả nhận ra mình vẫn đang giữ thẻ căn cước của Diệp Tu, và nhanh chóng đến bàn máy trả lại cho anh.​
“Thẻ của cậu”, cô bất ngờ lên tiếng khiến anh giật nảy mình. Gương mặt anh bình thản trở lại, nhưng đôi mắt nhìn cô lại ánh vẻ lạ thường.​
“Tôi thấy bên chị đang tuyển người,” anh ta mở lời, “mà tôi thấy điều kiện của mình rất phù hợp với yêu cầu bên chị.”​
Trần Quả không hề do dự mà đồng ý. Cô luôn muốn giúp đỡ người khác nếu điều kiện bản thân cho phép.​
Tuy vậy, cô vẫn cảm thấy chấp nhận một nhân viên mới mà không kiểm tra gì thì vẫn không đúng. Ánh mắt cô hướng về màn hình vẫn còn hai chữ “Vinh Quang” của Diệp Tu.​
“Vậy hãy đánh bại tôi trong Vinh Quang!” Cô thốt lên trước ánh nhìn mắt tròn mắt dẹt của đối phương.​
“Uh, tôi không có thẻ tài khoản mãn cấp”, anh trả lời.​
Trần Quả chớp mắt, nhớ lại cách các ngón tay anh như nhảy múa trên bàn phím trước khi cô lên tiếng. Một người đầy kỹ năng như vậy không thể nào là tay mơ được, có lẽ anh ta đã cho đi thẻ tài khoản cũ của mình.​
“Vậy chị đây tạm bỏ qua” Trần Quả quay người đi, và đó là cách cô nhận được một người quản lý tiệm net mới.​
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~​
Gia Thế thông báo quyết định giải nghệ của Đội trưởng Diệp Thu​
Cuộc họp báo Trần Quả chiếu lên mở đầu bằng câu nói đó, khiến cô shock nặng. Diệp thần, giải nghệ ư?​
… Vậy cảnh cô bắt gặp hôm qua, cậu trai cosplayer và nhân viên mới nhất của cô - đó là sự thật sao? Cô đang cưu mang một vị đại thần ở tiệm net của mình?​
Nhưng tại sao lại là Diệp Tu?​
Với những gì cô nghe được vào hôm qua… Nó dần trở nên hợp lý, nếu Diệp Tu thi đấu dưới một cái tên khác, hơn là người quản lý tiệm net ca đêm của cô không phải là vị tuyển thủ cấp thần kia.​
Nhưng điều đó có nghĩa… Gia Thế đã ép đuổi dội trưởng và con át chủ bài của mình đi? Bọn họ đã… phản bội Diệp thần?​
Họ đã phản bội vị đội trưởng đã mang lại vinh quang vô hạn cho họ, và.. không bị ảnh hưởng gì cả? Thông báo quyết định giải nghệ như thể anh đồng ý với điều đó, như thể họ không ép buộc anh – cô không thể chịu đựng được. Thế giới phải biết những gì họ đã làm, họ không thể nghĩ bản thân có thể thoát tội được.​
Ngón tay cô đã lướt trên bàn phím khi cô hoàn hồn lại, đăng tải video mà cô đã quay tối qua. Khi Trần Quả phản ứng lại, trên màn hình cô là giao diện Weibo đã đăng tải xong video với dòng caption, “Tôi bắt gặp điều này ở ngoài tòa nhà GT tối qua”​
Weibo của cô có lượng người theo dõi tương đối khá, phần lớn là các fan Gia Thế mà cô đã gặp ở tiệm net của mình, nên không bao lâu sau bài đăng của của cô đã có lượng tương tác lớn, nhưng Trần Quả trố mắt ngạc nhiên khi thấy một fan trạm share video của cô, khiến lượng tương tác video tăng đột biến.​
Gia Thế trường tồn:​
[video.mp4] share từ Tranh Quả Quả​
Uhh video này sú vl, nhưng nó khớp với các giả thuyết vì sao Diệp thần lại giải nghệ và thật sự thì, bộ giáp đó quá tinh xảo so với một bộ cosplay thông thường.​
Gian gia thế: dù đớn vl, nhưng nó lại hợp lý…​
Diệp thần chúa cứu thế: vãi lều, nếu đây thật sự là những gì Diệp thật sự phải trải qua…​
Gia Vương Triều bất diệt: ĐKM GIA THẾ NẾU LÀ TIN CHUẨN NHÉ​
Vinh Quang Vinh Quang: tui chỉ muốn nói, cảm ơn chủ thớt đã không quay mặt Diệp thần nhé. Tui mừng là vẫn còn fan tôn trọng sự riêng tư của Diệp thần… Nếu video này là thật, việc show mặt chỉ tổ gây thêm rắc rối cho đại thần thôi​
Diệp thần chúa cứu thế: oimeoi lầu trên nói tui mới nhớ…. Cảm ơn chủ thớt +1​
Hoa cam: cảm ơn chủ thớt +2​
Fan số 1 của Diệp thần: cảm ơn chủ thớt +3​
.​
.​
.​
…: cảm ơn chủ thớt +sdt​
Xem thêm 1,287 bình luận
Trần Quả nhìn lượt tương tác bùng nổ và đột nhiên tự hỏi liệu đây có phải là điều cô nên làm. Nếu Diệp Thu - Diệp Tu - muốn nói ra các khó khăn của mình, anh chắc hẳn phải đưa ra một thông báo riêng rồi chứ? Cô có quyền gì để chen vào câu chuyện này thay cho một người mà cô mới chỉ biết một ngày trước, dù đó là thần tượng của cô?​
Nhưng cô chỉ mới biết anh trong một ngày, và đã nhận ra anh là kiểu người sẽ không bao giờ chịu phần thiệt về phía mình. Vậy tại sao anh lại chấp nhận chuyện này?​
Không sao cả, Trần Quả quyết định thoát Weibo thay vì ngơ ngác nhìn số lượt xem và tương tác vẫn đang tiếp tục bùng nổ. Chuyện đã xảy ra, và nếu Diệp Tu không đồng tình, ít nhất bản thân cô cũng thấy nhẹ nhõm khi thấy Gia Thế không thoát khỏi quả báo của sự phản bội này.​
… dù cô có yêu chiến đội nhiều đến đâu đi chăng nữa.​
(Một vài tuần sau đó, Trần Quả nhận ra rằng, khi cô nhìn một người phụ nữ ăn bận kì cục - khi Tô Mộc Tranh - đến tiệm net và ôm Diệp Tu trước khi lôi kéo anh cảm ơn cô, điều giữ cô ủng hộ Gia Thế không phải là toàn chiến đội mà chính là hai người này. Và nếu chiến đội không đối xử họ công bằng, những người hâm mộ như cô phải là tiếng nói cho họ)​
Tất nhiên, những cảm xúc này không ngăn cô hùng hổ bước lên phòng Diệp Tu và đòi câu trả lời, một tay chuẩn bị đập cửa phòng anh trước khi nhận ra rằng chỉ vừa mới năm tiếng trước Diệp Tu mới rời máy và lên phòng, và anh chắc hẳn còn đang ngủ.​
Hơn nữa, có lẽ đây không phải lúc thích hợp nhất để hỏi anh về chuyện này, khi tiệm net vẫn còn rất đông các fan Gia Thế đang bật khóc vì thông báo từ chiến đội.​
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~​
Trần Quả quyết định ngồi chờ ở nhà bếp tầng trên, nơi cô có thể nhìn thấy của phòng Diệp Tu và chắc chắn sẽ bắt gặp được khi anh xuống tầng dưới.​
Diệp Tu rời phòng khi hoàng hôn buông xuống, tay vò vò mái tóc đã rối bù và cố kìm một tiếng ngáp. Trần Quả gần như cảm thấy tội lỗi khi thấy anh giật mình vì tiếng đập bàn của cô. “Tôi không ngờ cậu không nói tôi cậu là Diệp Thu!”​
“Hả–” Diệp Tu mơ hò đáp lại, trước khi biểu cảm anh dần hờ hững, và nở nụ cười thiếu đánh. “Giờ chị biết rồi đó.”​
“Và…” Trần Quả giơ chiếc điện thoại trước mặt anh, trên màn hình là đoạn video cô đã quay. “Hôm đó, trước khi cậu vào tiệm net, tôi đã thấy cậu và Nhất Diệp Chi Thu phía bên kia đường. Có thật sự–”​
Biểu cảm của Diệp Tu thay đổi trong chớp mắt, không biểu lộ điều gì ngoài đôi môi mím chặt. Nhưng Trần Quả thề cô đã nhìn thấy sự đau đớn, và cả tổn thương trên gương mặt anh trước khi chúng biến mất trong tích tắc, khiến cô mím môi im lặng.​
Cô muốn hỏi, Gia Thế thật sự ép cậu đi à?​
Nhưng cô kìm lại những lời ấy , và câu hỏi bật ra từ miệng cô lại là, “Trục Yên Hà có thể xuất hiện không?”​
Có lẽ chỉ là trí tưởng tượng của cô, nhưng Trần Quả dường như thấy Diệp Tu nhẹ nhõm thả lỏng vai, mắt anh như sáng hơn một chút. Anh nở nụ cười tự nhiên hơn, một nụ cười mà có thể sẽ lạc lõng trên gương mặt anh một giây trước đó. “Chẳng phải ngày nào chị chủ cũng thấy cô ấy trong game à?”​
Trần Quả ngay lập tức cảm thấy bực bội trước giọng điệu và nụ cười cà lơ phất phơ ấy đến mức cô suýt quên mất rằng cô đang nói chuyện với thần tượng của mình, khiến cô vô thức la lên, “Cậu biết rõ đó không phải là ý chị nói mà!”​
Không khí bên cạnh Diệp Tu run nhẹ, một vệt sáng màu xuất hiện, và Trần Quả ngơ ngác nhìn một tài khoản nhân vật Vinh Quang xuất hiện - không phải là sắc đen vàng của Đấu thần, cũng không phải đống màu mè của Quân Mạc Tiếu - nhân vật này lại có cùng màu tóc cam giống Mộc Vũ Tranh Phong, dáng cao gầy mặc chiếc áo khoác trắng và một chiếc mũ đen gần như quá nhỏ so với đầu.​
“Nó chẳng phải giống nhau sao?” cậu tài khoản cười toe toét hỏi. “Thẻ tài khoản chúng tôi dù có hiện hình hay không cũng không khác biệt lắm.”​
Trần Quả tròn mắt nhìn, “Cậu là–”​
“Thu Mộc Tô” hắn giới thiệu, một tay cởi mũ, tay kia đặt ngang hông cúi chào cô. “Rất vui được làm quen, chị chủ.”​
Trần Quả chớp mắt nhìn Thu Mộc Tô một lúc lâu, sau đó quay qua nhìn Diệp Tu, người đang cố che miệng cười nắc nẻ.​
“Tại sao” Cô đảo mắt qua lại giữa Diệp Tu và thẻ tài khoản, “Cậu ta có thể nhã nhặn nhưng cậu lại thiếu đòn đến vậy??”​
Thế trận thay đổi khiến hắn cười lớn, Tô Mộc Thu bước đến đứng bên cạnh Diệp Tu, vòng một tay qua vai vò đầu anh. “Nghe thấy chưa, cậu chủ Diệp? Cậu thô lỗ đó.”​
“Cậu làm như cậu thì không, Thu Mộc ạ” Diệp Tu đốp lại. Trần Quả chỉ có thể ngỡ ngàng nhìn Thu Mộc Tô trêu chọc chủ nhân mình.​
“Chị chủ thấy không?” Diệp Tu cười, “Thô lỗ”​
“Chị tưởng cậu chỉ có mỗi Quân Mạc Tiếu?” Trần Quả nhíu mày hỏi, nhớ rằng Diệp Tu đã nói anh không có tài khoản mãn cấp khi cả hai gặp nhau lần đầu.​
Nếu không tính Nhất Diệp Chi Thu, cô nghĩ.​
Diệp Tu nhún vai, “Mộc Thu không hẳn là tài khoản của tôi.”​
Điều đó… không giải thích được gì cả. Tại sao Diệp Tu lại giữ một thẻ tài khoản không phải của mình? Tại sao một thẻ tài khoản không thuộc về cậu lại xuất hiện vì cậu? Vì sao thẻ tài khoản ấy lại gọi cậu là chủ nhân?​
“Dù cậu không phải là người tạo ra tôi, cậu chủ Diệp,” Thu Mộc Tô nghiêm túc lên tiếng. “Nhưng điều đó không có nghĩa tôi không công nhận cậu là chủ nhân của mình. Dù sao cậu cũng góp phần luyện cấp cho tôi ngay từ đầu, đúng chứ?”​
Trần Quả chớp mắt, rồi nheo mắt nhìn DIệp Tu, “Tại sao cậu không thể như Thu Mộc Tô nhỉ? Cậu ta ít ra cũng không nói khó hiểu như cậu!”​
Diệp Tu hắc hắc cười, nhướng mày nhìn Thu Mộc Tô. “Thu Mộc, sao cậu lại tán chị chủ anh đây…”​
Tay vẫn vòng qua vai Diệp Tu, hắn khúc khích cười. “Tất nhiên phải có ai đó làm được điều mà cậu không làm được chứ.”​
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~​
VQ cho GT:​
Cảm nghĩ của mọi người về khả năng đội trưởng mới của chúng ta đến giờ?​
Diệp thần chúa cứu thế: cậu ta quá bốc đồng, cả đội không thể theo kịp tiết tấu của cậu ta.​
Diệp Thế: không biết có thím nào là fan lâu năm không, nhưng cậu ta làm tui nhớ tới Vương đội hồi mùa 3.​
Diệp Thế: cậu ta có kĩ năng nhưng lại out trình cả đội đến mức họ không thể nào thắng trận đoàn đội trừ khi đội kia nằm xuống hiến mạng cho Gia Thế.​
VQVQ: ^^^ lầu trên nói chuẩn, trừ việc Vương đội học cách phối hợp chỉ trong vài trận và gần như phối hợp hoàn mỹ với cả đội khi tới vòng Knock-out​
Vợ nhỏ của TT: dịiiiiiii ý lầu trên là Tôn đội ngang trình với Vương đội đúng hem 😀​
Diệp Thế: đề nghị lầu trên đừng cắt câu lấy nghĩa​
Diệp Thế: TT giỏi, nhưng còn khuya mới đạt cấp thần - và cậu ta sẽ không khá hơn được trừ khi cậu ta học được cách thu liễm lại​
Vợ nhỏ của TT:.... tui chỉ đùa tí thôi mà​
Diệp Thế: tui xin lỗi lầu trên nếu giọng điệu tui có hơi gắt nhưng thành tích của Gia Thế đối với tui không phải là chuyện đùa nhá. Tui đã theo chiến đội này từ mùa 1, nên việc thành tích xuống dốc thế này làm tui đớn lắm. Với lại mn chắc còn nhớ trận với 301 đúng k? Ví dụ điển hình của THẢM HỌA. Tiết tấu của TT trong trận đoàn đội loạn tới mức tui nghĩ Gia Thế dù có muốn cũng không thể theo kịp được​
Diệp thần trở lại đi: psh, Diệp thần chắc sẽ thất vọng lắm, không thể tin được Gia Thế thay vị thần của đội bằng tên rác rưởi này​
Diệp thần trở lại đi: thử hình dung chiến đội đá chính át chủ bài mình đi để đem một thằng ất ơ ngạo mạn vào.​
Diệp thần chúa cứu thế: lầu trên cọc thế….​
Gian Gia Thế: nghe nè, tui cũng tin cái video đó như thím dị, nhưng tui sẽ không phỉ báng Tôn đội đến vậy đâu, có khi cậu ta cũng không hiểu rõ tình hình lúc gia nhập ý chứ?​
VQVQ: đoạn video đó còn chưa được xác thực, Diệp thần hay ai đó chắc cũng phải lên tiếng gì đó rồi chứ nếu đó là sự thật???​
Tôn Tường mãi đỉnk: wtf, Tôn đội đang ổn cực kì nhá, đám anti các người chỉ không chấp nhận nổi chứ gì? Mấy người chỉ đang ganh tị Diệp thần mấy người k đọ nổi so với anh ấy thôi, Tôn đội sẽ lên cấp thần nhanh chóng thôi nhé​
Gian Gia Thế: lầu trên, tui cũng muốn Tôn đội thành công như ông lắm, nhưng ông phải công nhận ông có hơi não tàn quá rồi k?​
Diệp thần trở lại đi: wtf cmt k mang não à??? Diệp thần có giá hơn 100 thằng Tôn Tường nhà mày nhá, và nếu mày biết đọc, mày cũng sẽ biết Tôn Tường thậm chí còn đang đẩy GT rớt hạng luôn thì có​
Diệp thần trở lại đi: mày không thể nói thằng ranh con ngạo mạn đó mạnh hơn Diệp thần khi thằng đó còn chưa có kết quả khả quan nào, chưa kể bảo thằng đó sẽ lên cấp thần á? Làm ơn đi, nếu thằng đó lên cấp thần thì Nhất Diệp Chi Thu phải xuất hiện rồi chớ​
VQVQ: tui chắc k gắt dị nhưng đại ý cũng giống lầu trên á​
VQVQ: các tuyển thủ cấp thần thừa kế tài khoản đều có tài khoản xuất hiện ngay tuần ra mắt đầu tiên - một vài người như Vương đội thậm chí ra mắt cùng thẻ tài khoản, và Chu Trạch Khải xuất hiện cùng Nhất Thương Xuyên Vân dù chưa ai thấy tài khoản ấy xuất hiện bao giờ, nếu thím muốn nói về khả năng, Tôn Tường thậm chí còn không so được với tuyển thủ hạng sao như Sở Vân Tú hay Ngô Vũ Sách​
Xem tất cả 307 bình luận…
Bảng tin Vinh Quang​
[TIN HOT] Chiến đội Gia Thế bị điều tra trước các cáo buộc bóc lột tuyển thủ và vi phạm hình sự luật lao động​
Chiến đội Gia Thế - chiến đội duy nhất giành được ba chức quán quân và chủ sở hữu Đấu thần Nhất Diệp Chi Thu, gần đây đã bị cộng đồng mạng chú ý do một video được quay bởi fan, với nội dung… Xem tiếp
Một tay chơi game một tay ôm ghệ: chuyến éo gì đang xảy ra thế? Ai đó giải thích hộ tao với đc k???? Diệp Thần bị chính chiến đội mình xây dựng bóc lột á???? Tao đang mơ đúng k?????​
Diệp thần đè em đi: đậu…, nếu đây là mơ ai đó tát mị tỉnh mẹ lại đi​
Hoa cam: ê bây ơi ếu đùa được đâu, bài báo ám chỉ đoạn video hồi trước là thật á, và nếu mn để ý, NDCT đặc biệt nói là Diệp thần bị ép phải giải nghệ. Tuyển thủ luôn được lựa chọn bồi thường nếu muốn rời đi nếu chưa hết hạn hợp đồng, nghĩa là???? Diệp thần không có đủ tiền để bồi thường? Cộng thêm “vi phạm hình sự luật lao động”, nghĩa là Diệp thần bị ép lương vãi cả loz luôn, chiến đội nào lại làm điều đó với tuyển thủ mình, chưa nói đến là át chủ bài của đội????​
Hàn Văn Thanh ✔: chiến đội đầy kẻ hèn nhát và tâm xà​
Một tay chơi game một tay ôm ghệ: uhhh… tui vừa thấy cái éo gì thế????​
VQVQ: hÀn đỘi???​
Vương Kiệt Hi ✔: Nói chuẩn lắm Hàn đội​
Trương Tân Kiệt ✔: Đúng vậy đội trưởng​
Hoa cam: Hàn Văn Thanh rep cmt tui???? Hàn Văn Thanh đồng ý với tui?????​
Chu Trạch Khải ✔: hèn nhát và tâm xà +1​
Phương Duệ ✔: hèn nhát và tâm xà +2 Lão Diệp anh chỉ cần anh đồng ý tui sẽ giải cứu và bế anh đi như hiệp sĩ trong truyện cổ tích dị​
Tô Mộc Tranh ✔: +3 nhưng ca nói cậu là đạo tặc thì đúng hơn @PhuongDue✔​
Dụ Văn Châu ✔: bọn họ có lẽ đúng là những tên hèn nhát, nhưng nói họ là xà thì oan cho họ rắn quá​
VQVQ: đậu xanh… tất cả các đại thần sao lại xuất hiện cả thế….​
Xem tất cả 18,830 bình luận…
 

Zinxiah

Như chính em, cô gái đến từ Canada \m/
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
37
Số lượt thích
303
Team
Gia Thế
Fan não tàn của
Diệp đại thần
#2
Việc huấn luyện cả Bánh Bao và Đường Nhu gần như chiếm hết thời gian trong ngày của Diệp Tu, và bây giờ có cả Kiều Nhất Phàm tham gia, nên anh hiển nhiên cũng không có thời gian cập nhập mớ bòng bong mà Gia Thế đang gặp phải. Liên Minh đã liên hệ với anh vài tuần trước đó để lấy lời khai, nhưng sau đó lại buông tha anh.


(Diệp Tu đồ rằng đây là tác phẩm từ thằng nhóc cuồng anh trai lại đề cao hiệu suất quá đáng nào đó)


Nên khi anh bấm bào đường link bảng tin mà Mộc Tranh gửi, Diệp Tu vô cùng bất ngờ với điều anh thấy.


“– bình luận từ các tuyển thủ chuyên nghiệp khác. Đầu tiên là các phóng viên từ thành phố S”

người biên tập viên giới thiệu, Diệp Tu nheo mắt nhìn màn hình chuyển cảnh sang bên ngoài tòa nhà Luân Hồi, máy quay bắt gặp được một Chu Trạch Khải và Giang Bá Đào giật mình khi bị quay tới.


“Chu đội, Giang phó đội, cho hỏi cảm nghĩ của hai người về tình hình hiện tại của Gia Thế?”


“Vì chủ đề này khá nhạy cảm” Gia Bá Đào gật đầu với camera. “Tôi nghĩ mọi người sẽ thông cảm rằng cả đội trưởng và tôi không thể tùy tiện đưa ra ý kiến nào, tôi xin lỗ–”


“Tệ” Chu Trạch Khải đột nhiên lên tiếng, khiến Giang Bá Đào phải bỏ lửng câu nói khi máy quay chuyển sang gương mặt đại diện của Liên Minh.


“À” vị phóng viên chỉ có thể nói vậy khi anh nhận ra Chu Trạch Khải không bổ sung gì thêm. Diệp Tu cố nén cười - rõ ràng đây không phải là một trong những phóng viên quen thuộc với tiểu Chu, vì anh ta phải lường trước được phản ứng này.


“Ý đội trưởng là” Giang bá Đào cắt ngang hoàn mỹ, vẻ mặt nhẹ nhõm của vị phóng viên khiến Diệp Tu phải nén cười một lần nữa. “Sự việc này rất nhạy cảm và tất nhiên, rất tệ. Làm phiền mọi người, chúng tôi cần tham gia cuộc họp. Cảm ơn mọi người đã dành thời gian.


Diệp Tu nhìn chiếc máy quay run nhẹ khi người phóng viên và người quay đuổi theo, nhưng bộ đôi tuyển thủ của Luân Hồi đã biến mất sau cánh cửa tòa nhà, giọng Giang Bá Đào loáng thoáng được thu vào mic phóng viên, “Đội trưởng, anh không thể tùy tiện phát ngôn về tình hình như vậy, quản lý sẽ–”.


Diệp Tu phụt cười lần nữa khi thấy vị phóng viên quay về hướng máy quay lần nữa, cố giấu đi vẻ bối rối của mình. Ah, các buổi phỏng vấn tiểu Chu đều thú vị như vậy cả.


“Và–” Người phóng viên ho khan khi nhận ra giọng mình hơi mất bình tĩnh. “Và đó là đội trưởng Chu Trạch Khải và đội phó Giang Bá Đào của Luân Hồi, bây giờ chúng ta sẽ đến thành phố G tiếp theo!”


Oh? Thành phố G là… ah, lần này cũng sẽ vô cùng hài hước đây.


Màn hình chuyển cảnh đến hình ảnh tòa nhà Lam Vũ quen thuộc, Diệp Tu nhướng mày khi chỉ thấy một mình Hoàng Thiếu Thiên mà không có Dụ Văn Châu gần đó.


“Ế?” Hoàng Thiếu Thiên tròn mắt nhìn vị phóng viên trước mặt. “Còn chưa kết thúc mùa giải, cũng không có gì đặc biệt hôm nay, hiện tại vẫn đang giữa mùa giải và cũng không có gì để phóng viên các người khai thác, thế sao hai người lại ở đây, hả hả? Lạ lắm, lạ lắm, lạ lắm à nha, mấy người không biết lịch thi đấu à, sao hai người có thể gọi bản thân là phóng viên esport nếu không biết lịch thi đấu được, nếu hai người biết lịch thi đấu thì chắc cũng biết hôm nay không có gì đặc biệt vậy tại sao hai người lại ở đây tại sao tại sao tại sao và đừng nói tui là tui bỏ lỡ cái gì đó không đời nào tui bỏ lỡ điều gì về lịch thi đấu, bổn Kiếm Thánh đây là tuyển thủ siêu chuyên nghiệp đỉnh chóp tui đây sẽ không bỏ lỡ điều gì–”


Diệp Tu gần như nhìn được vị phóng viên đang chảy mồ hôi hột qua màn hình theo dõi, khóe miệng anh cong lên một vòng cung khi nhìn anh ta cố cắt ngang Hoàng Thiếu Thiên nhiều lần nhưng vẫn thất bại. Anh ta cuối cùng cũng thành công khi Hoàng Thiếu Thiên dừng lại lấy hơi.


“Đội phó Hoàng có thể cho ý kiến về tình hình hiện tại của Gia Thế?”


“Hở? Gia Thế? Hóa ra mấy người ở đây vì lão già Diệp Thu sao, hờ hờ tất nhiên rồi, có khi nào không phải vậy đâu, đám phóng viên các người luôn hỏi tụi tui về lão Diệp vì các người không thể liên lạc được với anh ta hahahaha nếu các người muốn có thêm thông tin về lão Diệp các người phải cố gắng hơn nữa vì tui cũng không biết tên đó hiện tại đang làm gì dù sao đi nữa lần cuối cùng ổng nói chuyện với tui ổng chỉ bảo tui đừng đòi pkpkpkpk ổng nữa nhưng tại sao tui lại không đòi pkpkpkpk ổng được chẳng phải đó là điều vui nhất khi chơi Vinh Quang sao tất nhiên tui sẽ đòi pkpkpkpk ổng rồi tui đòi pkpkpkpk với tất cả mọi người Tui thậm chí còn từng đòi pkpkpkpk cả Vương Mắt bự anh không nghĩ tui sẽ không đòi lão già Diệp Tu đó pkpkpk chứ– Nè lão Diệp! Nếu ông đang xem cái này thì ông còn nợ tui ba trăm mười bảy trận pk á ôkê Ông không nghĩ tui không tính à tất nhiên tui tính rồi bản Kiếm Thánh là người tính toán chi li nhất tất nhiên tui biết ông nợ tui bao nhiêu trận pk–”


“Thiếu Thiên” Một giọng nói điềm tĩnh cắt ngang lời lảm nhảm của Hoàng Thiếu Thiên. “Cậu đây rồi.”


Dụ Văn Châu xuất hiện trước khung hình - bên cạnh là sách Khắc Tát Nhĩ với trang phục tinh tế, quyền trượng được chạm khắc tỉ mỉ nằm gọn giữa những ngón tay dài như vuốt - và mỉm cười với phóng viên. “Tôi xin lỗi vì đã phải cắt ngang buổi phỏng vấn, nhưng tôi e rằng Thiếu Thiên đã trễ giờ huấn luyện của cả đội. Anh có thể liên hệ bộ phận truyền thông của chúng tôi nếu cần có thêm những buổi phỏng vấn khác. Cảm ơn.”


Dụ Văn Châu sau đó lôi kéo Hoàng Thiếu Thiên vẫn đang nói đi về phía tòa nhà Lam Vũ, để lại phóng viên đang rớt cằm nhìn trân trối vè phía máy quay.


(Bên trong tòa nhà Lam Vũ, điện thoại Hoàng Thiếu Thiên reo lên.


Quân Mạc Tiếu: chỉ có 13 trận pk, đừng nói quá


Tiếng la thất thanh và tiếng gõ bàn phím sau đó từ Hoàng Thiếu Thiên vang vọng cả tòa nhà)


Máy quay chuyển cảnh từ vẻ mặt đờ đẫn của vị phóng viên sang sắc xanh quen thuộc của tòa nhà Vi Thảo.


“Vương đội, anh có thể dành ít thời gian được không? Anh có suy nghĩ gì về tình hình hiện tại của Gia Thế?”


Vương Kiệt Hi dừng bước, chớp mắt nhìn phóng viên trước khi tập trung nhìn về phía máy quay, đôi mày anh nhíu lại. “Tôi xin phép yêu cầu anh đặt một lịch hẹn phỏng vấn với bộ phận truyền thông của Vi Thảo nếu có các thắc mắc, cảm ơn.”


“Vương đội–” người phóng viên cố níu kéo, nhưng Vương Kiệt Hi vô tình bước vào tòa nhà Vi Thảo và biến mất.


Vị phóng viên hướng mặt về phía máy quay run rẩy cười. “À, vậy là chúng ta đã biết vì sao chiến đội Vi Thảo nổi tiếng với việc không muốn làm đội trưởng thất vọng… chúng ta sẽ chuyển đến thành phố Q.”


Như những lần trước, màn hình chuyển cảnh đến bên ngoài tòa nhà chiến đội Bá Đồ, Diệp Tu nhăn mặt trước cảnh quay.


Nếu chỉ có Trương Tân Kiệt, có lẽ nó sẽ không tệ đến thế, nhưng máy quay lại cận cảnh mặt Hàn Văn Thanh, và người đàn ông này thậm chí còn tỏa sát khí hơn bình thường.


“Miễn bình luận” Hàn Văn Thanh trả lời, giọng điệu sắc bén như biểu cảm hiện tại, khiến người phóng viên phải rụt lại


“Hàn… Hàn đội, tôi còn chưa đặt câu hỏi…”


“Nếu anh muốn hỏi về Gia Thế, thì đó vẫn là câu trả lời của tôi. Miễn bình luận.”


“Nếu tôi có thể” Trương Tân Kiệt tiếp lời, mặt anh lộ sự cáu kỉnh giữa đôi mày khi nhìn xuống đồng hồ. “Cả đội trưởng và tôi đều không muốn và không thể đưa ra ý kiến về sự việc, và nếu chúng tôi biết thông tin về sự việc nhưng không được đưa ra chính thức, về mặt pháp lý chúng tôi cũng không thể tiết lộ điều đó.”


“Tất nhiên, tất nhiên” vị phóng viên nhanh chóng đồng ý với nụ cười giả tạo. “Tôi hoàn toàn hiểu điều đó, Trương đội phó, nhưng liệu anh có thể chia sẻ cảm xúc của anh về sự–”


Không khí xung quanh Hàn Văn Thanh thay đổi, và Diệp Tu nhìn Đại Mạc Cô Yên hung hãn xuất hiện với trang phục đầy sắc đỏ vàng.


Được nhào nặn theo vẻ ngoài của chính Hàn Văn Thanh, biểu cảm của Đại Mạc Cô Yên cũng vô cùng đáng sợ, đặc biệt khi hắn đang bực bội. Trên mặt hắn có vẻ nghiêm nghị đáng sợ đến mức khiến cả phóng viên lẫn người quay phải vô thức lùi lại một bước.


“Văn Thanh không thể nói. Nhưng ta thì không.”


Diệp Tu nhìn sang Hàn Văn Thanh, người đang nheo mắt nhìn tài khoản mình với vẻ mặt đầy khó hiểu xen lẫn hứng thú, khiến anh nén cười theo. Ah, Đại Mạc Cô yên vẫn thẳng thắn như vậy. Diệp Tu đoán đây là lí do Nhất Diệp Chi Thu thích dành thời gian với lão đối thủ mình.


“Đống luật lệ ở thế giới các người không thể nào ép được ta” Đại Mạc Cô Yên khoanh tay nói tiếp. Hắn bỏ lơ phóng viên để nhìn thẳng vào máy quay, ánh nhìn của hắn đầy sức chèn ép lên đối phương.


Sự im lặng tiếp tục, nhân viên quay phim chắc chắn đang run rẩy dưới áp lực của Đại Mạc Cô Yên. Một lúc lâu sau đó, không ai lên tiếng cho đến khi Hàn Văn Thanh nhướng mày hỏi,”... hình như Nhất Diệp Chi Thu đã từng nói câu này phải không?”


Diệp Tu không kìm được tiếng phụt cười sau đó , vì lão Hàn nói đúng. Câu đó gần như là một trong những câu cửa miệng của Nhất Diệp Chi Thu, đặc biệt khi y cảm thấy phiền hà. Diệp Tu đã không đếm nổi số lần anh phải ngăn Nhất Diệp Chi Thu giải quyết vấn đề bằng nắm đấm và nhận được các biến thể của câu trên - hoặc khi y bị khiển trách và muốn làm nũng.


(Sự tiếc nuối đánh thẳng vào Diệp Tu - dù Nhất Diệp đôi khi cũng đến tìm anh, Mộc Tranh cũng kéo anh đến gặp mặt, nhưng anh hiện tại đã không còn là chủ nhân của Nhất Diệp Chi Thu nữa, nên anh cũng không còn lí do gì để dành toàn bộ thời gian của mình với y. Tuy vậy, anh không thể hối hận. Anh không được phép hối hận về điều đó.)


"Anh nhớ sai rồi" Đại Mạc Cô Yên lạnh lùng đáp, một lời nói dối không ngờ tới từ tài khoản luôn thẳng thắn này.


Hàn Văn Thanh nhướng mày định đáp trả, nhưng Thạch Bất Chuyển xuất hiện bên cạnh Trương Tân Kiệt trả lời, "Hàn đội nhớ đúng rồi. Đại Mạc, ngươi có lẽ đã dành thời gian với Nhất Diệp Chi Thu quá lâu rồi mới có thể lấy cả câu y nói tự nhiên như thế, nhưng không hề gì - một lời nhắc nhở, không cần nói rõ điều mà ai cũng hiểu."


Đại Mạc Cô Yên thở ra, đôi mày nhíu lại và biểu cảm càng nghiêm nghị hơn, nhưng hắn vẫn mím môi im lặng chấp nhận, giống như chủ nhân hắn nhiều lần nghe theo chủ nhân Thạch Bất Chuyển


Việc này đương nhiên gây thất vọng đối với các phóng viên đang cố đào bới câu chuyện


"Đại Mạc Cô Yên, liệu ngài có muốn nói rõ suy nghĩ của mình hơn không?"


"Tch" Tiếng chặc lưỡi và cái lườm đủ khiến vị phóng viên chùn bước lần nữa. "Thạch Bất Chuyển đã lên tiếng, và ta đã đồng ý. Con người yếu đuối các ngươi có quyền gì để khiến ta rút lại lời nói?"


"Ph- phải" Vị phóng viên lắp bắp trả lời, mắt mở to vì sợ hãi. "Và đó là tất cả. Cảm ơn các vị đã dành thời gian!"


Diệp Tu vẫn cố che miệng cười khi màn hình chuyển về hướng biên tập viên của đài, anh tắt tab tin tức lại.


Ah, bọn họ vẫn không đổi, anh nghĩ. Đặc biệt là Hàn Văn Thanh và Đại Mạc Cô Yên, cặp đôi đó lúc nào cũng thú vị.



Bé Đồ Bé Đạo: ờmmmmm dị là ĐMCY với NDCT là bạn hởơơơ??? Có ai xem buổi phỏng vấn đó chưa lmao


Bảnh trắng: ý thím là ĐMCY bắt chước Hàn đội và hủy diệt ông phóng viên ý hả? Nếu cái đó thì coi ùi há há há há


Một tay chơi game một tay ôm ghệ: ok NHƯNG TUI KHÔNG THỂ TIN ĐƯỢC THẠCH BẤT CHUYỂN CỨ… cíu tui chúng ta đã có thể biết nhiều hơn


Hàn đội iu em nè: ok nhưng mà thâch Bất Chuyển thật sự nói ếu quan tâm tới giới truyền thông lol chưa kể là ổng chửi xéo 👌👌


Diệp thần đè em đi: ok nhưng mà toàn bộ các tuyển thủ đều ủng hộ Diệp thần. Đớn thiệt, sao GT có thể làm vậy với Diệp thần??


VQVQ: tui luôn thấy vụ GT cứ rớt thứ hạng dù trạng thái Diệp thần không hề giảm đi sú zl… Tui biết kết quả điều tra vẫn chưa được công bố nhưng chắc mn cũng rõ rồi ha


VQVQ: chưa kể các vị đại thần khác đều tỏ rõ việc ùng hộ Diệp thần, nên chắc anh ấy không phải là người sai???


Gian Gia Thế: GT chắc không làm điều đó với Diệp thần đâu…


Gian Thế: T ghét phải nói thế này nhưng hiện tại chúng ta không chắc chắn điều gì cả





Xem tất cả 882 bình luận….



"Diệp tiền bối, anh có thể cho em lời khuyên không?" Kiều Nhất Phàm hỏi từ phía bên kia phòng, và Diệp Tu gần như bước qua khi anh cảm nhận không khí quanh mình thay đổi. Diệp Tu quay người khi nhìn thấy Thu Mộc Tô đột nhiên xuất hiện, với vẻ mặt hào hứng bất thường.


"Thu Mộc?" Diệp Tu bất ngờ trước sự xuất hiện của anh do đối phương hiếm khi xuất hiện trong lúc luyện tập để tránh gây sao nhãng cả đội. "Có chuyện gì–"


Không khí bên cạnh Thu Mộc Tô run nhẹ, như hình ảnh mờ ảo, một ảo cảnh và sau đó-


Thu Mộc Tô mỉm cười, dang rộng cánh tay mình. "Em trai, thật vui khi cuối cùng cũng được thấy em ở thế giới này."


Quân Mạc Tiếu chớp chớp hé mở đôi mắt nâu vàng, mỉm cười và tiến đến ôm Thu Mộc Tô. Hắn nắm tay lên tim cúi chào.


"Chủ nhân Diệp Tu. Vô cùng hân hạnh khi cuối cùng được gặp ngài."



Bảng tin tuần báo Vinh Quang

[TIN HOT] Chiến đội Gia Thế bị kết tội liên quan đến nhiều tội danh hình sự - chiến đội ông lớn có nhiều thành tích nhất Liên Minh rời giới chuyên nghiệp

Chiến đội Gia Thế - ông lớn với nhiều thành tích nhất trong Liên minh Vinh Quang Chuyên nghiệp, đang được điều tra với nhiều cáo buộc sau một đoạn video nổi tiếng trên Weibo về cựu đội trưởng Diệp Tu, người được các fan biết đến dưới tên Diệp Thu. Chiến đội được xác nhận đã thực hiện các hành vi như cáo buộc đã nêu ra, bao gồm vi phạm hình sự luật lao động với việc lợi dụng tuyển thủ và thiếu trách nhiệm với nhân viên [bấm để xem đầy đủ các tội danh hình sự của Gia Thế]. Ông chủ Gia Thế, Đào Hiên, và quản lý Thôi Lập đã từ chức, và chiến đội được quyết định sẽ rời giới chuyên nghiệp… Xem thêm


VQVQ: LOZ QUÈ GÌ DZẬY?????


Công bằng cho Diệp thần: đkm GT! Bồi thường 50tr cái quần què bọn chúng nên bồi thường đủ số tiền lương bọn chúng nợ ảnh suốt tám năm qua CỘNG VỚI tiền bồi thường tâm lý!!!


Đảm bảo không hít đồ: ủa hem ai thắc mắc zụ Diệp Thu k phải là tên thật của Diệp thần hẻ…?


VQVQ: thật ra thì méo ai care chuyện đó cả, djt mẹ GT đúng là quả báo!!! Tên giả có sao đâu, chắc Diệp thần chọn để đi chung với NDCT??


Gian Gia Thế: má ơi là thật hả 😭😭 GT đúng là một đám rác rưởi!!! Tui cần đổi tên acc, cầu 500 đồng ý tưởng


Hưng Hân cố lên: chọn tên lquan đến Hưng Hân đi chế! Xứng đáng vì đội từ DIệp thần!!


Gian Gia Thế: lầu trên nói hợp ní zl, chờ tí để tui đổi


Diệp thần mãi zui: lầu trên thấy tên mới này ổn khum


Một tay chơi game một tay ôm ghệ: sao mà có cty nào… làm vậy với nhân viên mình???? Đừng nói anh ấy là Diệp thần, với ảnh gánh team gần mười năm nhưng mà… đây là quy tắc cơ bản luôn á trời????


Diệp thần quay lại đi: đm tui đồng ý chưa bao giờ nghĩ tui sẽ gặp vụ này ở esports nhưng chắc ở đâu cũng là chính trị nơi làm việc…


Diệp thần đè em đi: djt mẹ GT!!! Diệp thần xứng đáng đc iu thưn và ảnh ổn hơn rồi Hưng Hân hỗ trợ ảnh rất nhiều luôn mí nị xem trận đấu của họ không mn phối hợp rất tốt luôn. Tui vui quá mọi thứ đã ổn với ảnh ùi


Diệp thần mãi zui: Quán quân thuộc về Hưng Hân!!! Diệp thần xứng đáng được hạnh phúc!!!


Hưng Hân cố lên: Quán quân thuộc về Hưng Hân!!! +1 Diệp thần xứng dáng được hạnh phúc!!! +1


VQVQ: +2 +2!!


Công bằng cho Diệp thần: +3 +3


Đảm bảo không hít đồ: +4 +4


Một tay chơi game một tay ôm ghệ: +5 +5


Hoa cam: +số cmnd +số cmnd!!!



Xem hết 26,929 bình luận…





Diệp Tu nghĩ việc nhìn Nhất Diệp Chi Thu ở bên người khác sẽ luôn là cảm giác kì lạ đối với anh. Lúc trước đây sẽ là một cảnh tượng đầy cay đắng, nhưng hiện tại anh đã dần chấp nhận nó. Tôn Tường đã trưởng thành hơn, và trở thành vị tuyển thủ mà Diệp Tu đã kì vọng. Nhất Diệp Chi Thu đã thân thuộc với cậu với vẻ ngạo nghễ ngày xưa.


Nhất Diệp Chi Thu quay đầu lại khi Hưng Hân tiến vào khu vực nghỉ ngơi cho các tuyển thủ, sự chú ý của y rời Nhất Thương Xuyên Vân, và Diệp Tu nhận ra ngay kaajp tức khoảnh khắc ánh mắt y chạm anh.


Đôi mắt ánh kim, nhạt hơn so với sắc vàng của Quân Mạc Tiếu và y hệt người sáng tạo mình, mở to và sáng bừng lên. Diệp Tu đành gồng mình đón lấy một thân giáp và cơ khi Nhất Diệp Chi Thu vút qua căn phòng, nhấc bổng anh lên để ôm.


(“Ah-” Nhất Thương Xuyên Vương khẽ giật mình khi thấy cuộc trò chuyện mình bị cắt ngang, nhưng không ai để ý điều đó trừ Chu Trạch Khải)


“Nhất Diệp, từ từ, thả anh xuống” Diệp Tu hít một hơi sâu khi Nhất Diệp Chi Thu ôm chặt hơn, đủ để khiến anh không thở nổi.


Nhất Diệp bĩu môi, nhưng vẫn không thả anh đến khi không khí quanh Diệp Tu run nhẹ, Quân Mạc Tiếu xuất hiện với chiếc ô chỉa thẳng vào y với nụ cười đầy tính uy hiếp. “Chủ nhân tôi yêu cầu anh thả anh ấy xuống đấy, Nhất Diệp Chi Thu”


Nhất Diệp Chi Thu làu bàu, nhưng vẫn thả Diệp Tu xuống. Y nhướng mày quan sát Quân Mạc Tiếu.


“Ta có thể đánh bại ngươi.” T đánh giá, chiến mâu xuất hiện trên tay. “Ta đã ở đó khi ngươi chào đời, Quân Mạc Tiếu. Ta có nhiều kinh nghiệm ở thế giới thật này mà ngươi không có.”


“Nhất Diệp Chi Thu–” Tôn Tường hoảng hốt xen vào, vẻ mặt hoảng hốt của cậu khiến Diệp Tu bật cười. Ngày trước cậu ắt hẳn sẽ tỏ vẻ ngạo mạn trước tuyên bố của Nhất Diệp Chi Thu, có lẽ sẽ khuyến khích hành vi ấy, nhưng hôm nay cậu lại đứng lên để ngăn chặn hai thẻ tài khoản đánh nhau.


Một giọng cười vang lên trước khi chủ nhân chúng xuất hiện, và Thu Mộc Tô xuất hiện giữa hai thẻ tài khoản. “Nào hai đứa”


“Chúng ta bằng tuổi nhau!” Nhất Diệp Chi Thu phản đối ngay lập tức, y quay sang nhìn Thu Mộc Tô. “Chúng ta xuất hiện ở thế giới thật cùng một lúc. Cậu không thể xem tôi như con nít được, Mộc Tô!”


Thu Mộc Tô nhún vai không giải thích, sau đó choàng vai qua Nhất Diệp Chi Thu. “Vậy tôi phải gọi cậu là gì đây, Chi Thu, khi cậu cự lộn với chính em trai mình như một đứa con nít? A Tiếu chỉ muốn bảo vệ Diệp chủ nhân.”


Nhất Diệp Chi Thu cau có vung chiến mâu mình biến mất cùng lúc Quân Mạc Tiếu hạ dù.


“Tôi hiểu điều đó. Diệp chủ nhân quá thực cần được bảo vệ” Nhất Diệp Chi Thu miễn cưỡng đồng ý và giơ tay. “Rất vui được gặp em, Quân Mạc Tiếu.”


Diệp Tu cười theo khi thấy khóe miệng Quân Mạc Tiếu cong lên chấp nhận cái bắt tay. “Em cũng vậy, Nhất Diệp Chi Thu”


Tôn Tường vẫn đang đứng bên cạnh Nhất Diệp Chi Thu, gượng gạo cắn môi nhìn hai tài khoản. Diệp Tu đoán cậu cảm thấy vô cùng xấu hổ với sắc đỏ đang lan dần sang hai bên tai, và quyết định giúp khi thấy Tôn Tường cố nhích về phía sau Nhất Diệp Chi Thu như trốn tránh.


“Tiểu Tôn” anh cười chào hỏi đối phương. “Rất vui được gặp lại cậu.”


“Tôi–” Tôn Tường mở lời, đôi tai cậu đỏ tới mức như muốn ứa máu. “Tôi–”


Nhất Diệp Chi Thu nhướng mày nhìn chủ nhân hiện tại của mình. “Cậu có lời muốn nói với Diệp chủ nhân đúng không, Tôn Tường?”


Tôn tường mở to mắt, cổ đỏ bừng và cúi người thật sâu trước Diệp Tu. “Diệp Th– Diệp Tu tiền bối, tôi xin lỗi.”


Nếu nói không ngạc nhiên sẽ là nói dối - Diệp Tu không nghĩ Tôn Tường sẽ nhắc lại quá khứ giữa hai người, đừng nói đến một lời xin lỗi chính thức. Có lẽ Nhất Diệp Chi Thu là chất xúc tác cần thiết cho cậu tuyển thủ trẻ tuổi này.


Dù ngạc nhiên nhưng Diệp Tu vẫn mỉm cười vò lấy mái tóc được chải chuốt gọn gàng của Tôn Tường. Anh không nói gì cả - anh thậm chí còn không biết nên nói gì - nhưng dường như Tôn Tường cũng ngầm hiểu sự chấp nhận của anh, khiến đôi vai cậu dần thả lỏng và đứng tahwrng người lại.


“Chỉ cần cậu chăm sóc Nhất Diệp thật tốt là được.” Diệp Tu cười nói.


Nhất Diệp Chi Thu mở miệng định phản đối, để thanh minh–


“Chúng tôi chắc chắn sẽ chiếu cố cậu ta,” Nhất Thương Xuyên Vân cười nhẹ với Diệp Tu, một tay để bên vai Nhất Diệp.


“Mn” Chu Trạch Khải đứng bên cạnh tài khoản mình tiếp lời. “Tiền bối, đừng lo”


Diệp Tu vươn tay xoa đầu Chu Trạch Khải, thích thú nhìn ánh mắt cậu sáng lên, gương mặt đẹp trai nhất Liên Minh mang nét cười không che giấu được. "Vậy phải trông cậy vào em rồi, tiểu Chu"


"Ừm!"


Aa, tiểu Chu lúc nào cũng đáng yêu.


Nhất Diệp Chi Thu không hề che giấu cái bĩu môi của mình, "Diệp chủ nhân, em tự biết chăm sóc bản thân!"


("Nhờ Thương Vương để ý người anh em của tôi" Thu Mộc Tô cười nhẹ với nòng súng xoay trên tay.


Nhất Thương Xuyên Vân nghiêm cẩn đặt một tay bên tim gật đầu, "Tôi sẽ không phụ lòng Thương thần. Tôi sẽ bảo vệ Nhất Diệp Chi Thu bằng cả tính mạng mình.”)





Quán quân thuộc về Hưng Hân:

Ờm dị ngoài Mộc Vũ Tranh Phong với Quân Mạc Tiếu ra Hưng Hân còn tài khoản nào xuất hiện nữa k?


Diệp thần đè em đi: hình như ngta có thấy một nhân vật tóc cam nhìn giống Mộc Vũ Tranh Phong ở trận Luân Hồi vs Hưng Hân gần đây thì phải?


VQVQ: tau tưởng cái đó chỉ là tin đồn thôi chứ? Cái này k chắc à 🤷


Hại Người Không Mệt kẻ diệt thần: Hại Người Không Mệt xuất hiện rồi!! Có video quay được cậu ta xuất hiện ở một trong những buổi phỏng vấn sau trận đấu của Hưng Hân á


Mực phiền hà: Cậu ta xuất hiện một thời gian rồi á. Có người nói đã thấy cậu ta xuất hiện ở Hưng Hân trước buổi phỏng vấn đó luôn


Tấc tro: có tin đồn Một Tấc Tro cũng đã xuất hiện rồi!!


Quán quân thuộc về Hưng Hân: ulatr nếu vậy Hưng Hân gần như bằng các chiến đội ông lớn còn gì??? Ba tài khoản đã xuất hiện + một tinđồn + 1 tài khoản lquan??? Dù tài khoản tóc cam còn lại là ai đi nữa???


Vua đồ xấu: tới giờ hình như chỉ có Vi Thảo có 4 tài khoản xuất hiện thường cuyện đúng k???


Vương đội thành thần QwQ: nah, từ hồi Phương thần giải nghệ thì Đông Trùng Hạ Thảo lẫn Phòng Phong cũng không xuất hiện thường xuyên nữa


Lam Vũ mãi đỉnh: ahahaha Vi Thảo chịu thua đê Lam Vũ có cả team xuất hiện rồi nhá 😏


Vương đội thành thần: thím ơi con còn k khịa Lam Vũ thậm chí còn k khen Vi Thảo luôn á???


VQVQ: xem ra tình miếu dược vẫn còn thắm thiết lắm…


Vua đồ xấu: ncl dù LV dù đã có tất cả các nhân vật xuất hiện nhưng không phải lúc nào cũng xuất hiện thường xuyên?? Mn cũng k thấy Bát Âm Phù nhiều với không còn ai thấy Phong Mang Tuệ Kiếm xuất hiện nữa kể từ khi Vu Phong chuyển nhượng đến Bách Hoa


Diệp thần hướng vinh: dị làaaaaaa Hưng Hân quả thật bằng mấy chiến đội quán quân khác đúng k lolol


Diệp thần đè em đi: quả nhiên là chiến đội Diệp thần tự tay chọn lựa lololol



Xem tất cả 78 bình luận…





Hưng Hân vô địchhhh:

CẢ TEAM XUẤT HIỆN CẢ TEAM XUẤT HIỆN!!!!! AHHHHHHHHH TUI SẼ ÉO IM MỒM VỀ CHIỆN NÀY NÊN UNFOLLOW TUI ĐIIIII


Quán quân thuộc về Hưng Hân: KHÔNG NGỜ HƯNG HÂN LẠI LÀM ĐƯỢC


Quán quân thuộc về Hưng Hân: QUÁN QUÂN VÀ TẤT CẢ NHÂN VẬT ĐỀU XUÂT HIỆN


Diệp thần đè em đi: FAN HƯNG HÂN ĐÂU RỒI, CHO MỊ THẤY CÁNH TAY CỦA MN NÀOOOO


Hoa cam: tui sẽ phá đội hình NHƯNG điều đó không có nghĩa tui đang không hú hét đâu 😭😭


Lá Mùa Thu: dkdm kjasbxkabal Diệp thần Diệp thần


Quán quân thuộc về Hưng Hân: đkm mới 2 tuần trước tao còn hỏi ở Hưng Hân có tài khoản nào xuất hiện


Quán quân thuộc về Hưng Hân: ếu ngờ TẤT CẢ TÀI KHOẢN đều xuất hiện luôn!!!


Diệp thần đè em đi: có ai xem phỏng vấn sau trận đấu chưa?? Tô nữ thần cuối cùng cũng giải thích nhân vật nhìn giống Mộc Vũ Tranh Phong là ai đkm tim tui đau quá man


Cá gỗ: chúng ta đã mở khóa câu chuyện về Diệp thần và Tô nữ thần rồi mí fen ơi chúng ta đạt độ hảo cảm lv10 với hai đại thần rồi


Diệp thần phải hạnh phúc: mấy đứa chúng ta chưa từng thấy tất cả tài khoản cùng nhau xuất hiện thế này từ hồi Gia Thế đời đầu luôn á oimeoi sự tương đồnggg


Diệp thần phải hạnh phúc: má ơi cả tài khoản chị chủ Hưng Hân cũng xuất hiện thật tuỵt vời xincamon Toi k thở được Nãy giờ xem livestream tui khóc k ngừng luôn


VQVQ: đkm vãi loz thật chưa bao giờ tui thấy mừng mình mua được vé trận chung kết đến vậy lun


Hưng Hân hướng vinh: lầu trên có cần xát muối vào con dân đỗ nghèo khỉ tụi tui như dị k


Hưng Hân #1: khóc trong sự đỗ nghèo khỉ


VQVQ: ý tui là… tình đầy ví rỗng mí chế ạ…




Xem tất cả 2,920 bình luận….



Dù đã quen với trọng lượng của chiếc cúp quán quân, nhưng cảm xúc khi cầm nó trên sân khấu, dưới ánh đèn và có đồng đội bên cạnh và các fan hâm mộ gào thét là một trải nghiệm hoàn toàn khác biệt.


Một sự khác biệt đáng hoan nghênh, Diệp Tu nghĩ, khi cảm nhận cánh tay Tô Mộc Tranh ôm chầm lấy anh, nhìn thấy giọt nước mắt trong mắt Ngụy Sâm, niềm vui từ Kiều Nhất Phàm và cả sự ngỡ ngàng phấn khích của An Văn Dật.


Đây không phải là lần đầu tiên anh nâng chiếc cúp quán quân, nhưng là lần đầu tiên anh được cầm chúng ở sân khấu trận chung kết, đồng đội vây quanh anh, và tiếng reo hò vang vọng khắp nơi.


Diệp Tu tươi cười nâng cao chiếc cúp quán quân, ánh sáng sân khấu phản chiếu trên bề mặt sáng chói của chiếc cúp.


Không khí xung quanh anh thay đổi, Diệp Tu thấy Quân Mạc Tiếu và Thu Mộc Tô hào hứng cười, cả hai đặt một tay lên chiếc cúp. Ý cười của anh càng sâu hơn khi thấy từng nhân vật của chiến đội Hưng Hân lần lượt xuất hiện phía sau chủ nhân mình.


Anh thấy Mộc Vũ Tranh Phong khoác tay Thu Mộc Tô, nụ cười bỉ ổi của Nghênh Phong Bố Trận, vết mực xăm của Một Tấc Tro. Anh nhìn được Hại Người Không Mệt bước ra từ trong bóng tối, ánh sáng hắt lên kính Muội Quang, sắc hồng của tóc Tay Nhỏ Lạnh Giá. Anh nhìn thấy Bánh Bao Xâm Lấn đứng sau chủ nhân mình, tiếng reo hò của cậu át cả những người xung quanh, và Hải Vô Lượng yên lặng đứng cạnh với nụ cười không rời.


Anh thấy Trục Yên Hà xuất hiện với trọng pháo trên tay,xuyên qua biển người nhảy lên sân khấu ôm chầm lấy Hàn Yên Nhu.


Như từng lớp hình ảnh 3D, các tài khoản Hưng Hân xuất hiện, tay giơ lên cao ăn mừng chiến thắng. Quân Mạc Tiếu nhếch mép cười thừa nhận với Diệp Tu, “Quả thật cảnh tượng này cũng không tệ”


Diệp Tu cười lớn, ánh mắt vàng kim chạm với ánh nâu vàng của đối phương. “Chào mừng em đến với Đinh Vinh Quang, Quân Mạc Tiếu.”
 

Zinxiah

Như chính em, cô gái đến từ Canada \m/
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
37
Số lượt thích
303
Team
Gia Thế
Fan não tàn của
Diệp đại thần
#3
Câu hỏi: Phóng viên đã phỏng vấn các chiến đội nào về sự việc Gia Thế?
 

nmnguyet

Đi thuyền buồm vượt biển, tìm kiếm một cái tai
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
640
Số lượt thích
3,906
Fan não tàn của
Kiểu Nhất Phàm Tiểu Thiên Sứ
#4
Câu hỏi: Phóng viên đã phỏng vấn các chiến đội nào về sự việc Gia Thế?
Luân Hồi, Lam Vũ, Vi Thảo, Bá Đồ
 

Bình luận bằng Facebook