Hoàn [Lẩu thập cẩm][Toàn viên] Đại hội vạch trần Liên minh Vinh Quang

Phong1947

Cống hiến cấp cao
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
214
Số lượt thích
1,219
Location
TP.HCM
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Tất cả đội trưởng (◕‿◕) Đặc biệt là Dụ đội (⌒‿⌒)
#21
Kỳ thứ mười bảy: Chào những đại thần giải nghệ thời kỳ đầu :vq
Nhân vật lên sân khấu kỳ này: Phương Thế Kính, Phương Sĩ Khiêm, Lâm Kiệt, Quách Minh Vũ, Ngô Tuyết Phong​
MC: Chào mừng mọi người đến với đại hội vạch trần Liên minh Vinh Quang – kỳ thứ mười bảy, chủ đề kỳ này là "Chào những đại thần giải nghệ thời kỳ đầu", chúng ta có thể thấy, ở đây có Phương Thế Kính, Phương Sĩ Khiêm, Lâm Kiệt, Quách Minh Vũ, Ngô Tuyết Phong năm vị đại thần tham gia chương trình. Hiện giờ các vị đại thần (quay lại, nụ cười đông cứng) … Thân thiết với nhau thật ahahaha.​
(Miêu tả cảnh tượng hỗn loại tại hiện trường: Phương Thế Kính và Phương Sĩ Khiêm đang vật tay nhanh chóng thả tay xuống, Lâm Kiệt tiếc nuối bỏ quyển tạp chí đang cuốn lại chuẩn bị gõ đầu Phương Thế Kính xuống, Quách Minh Vũ thu lại cái chân đang chuẩn bị đá ghế Ngô Tuyết Phong, bị người sau bất động thanh sắc đẩy vai phải đụng vào Lâm Kiệt.)​
1​
MC: Câu hỏi đầu tiên, cũng là điều fan quan tâm nhất, sau khi giải nghệ các đại thần vẫn sống tốt chứ ạ?​
Quách Minh Vũ: Cũng tàm tạm, mấy người trên thương trường còn khó dây hơn tên nhóc Diệp Tu kia.​
Ngô Tuyết Phong: Lúc mới ra nước ngoài cảm thấy khá mệt mỏi, không quen, nhưng sau đó chậm rãi thích ứng thì đã khá hơn nhiều, rất hoài niệm đoạn cuộc sống khi còn thi đấu trước kia. Còn nữa, Quách Minh Vũ, cậu không được phép nói xấu đội trưởng nhỏ của bọn tôi.​
Phương Sĩ Khiêm: Tôi cũng xuất ngoại, lăn lộn vẫn tương đối ổn, cơ mà rất nhớ rất nhớ căn tin Vi Thảo.​
Lâm Kiệt: Về bảo Kiệt Hi mời bọn mình đi ăn căn tin. Tôi thì bình thường thôi, có công việc riêng, 9 giờ vào làm 5 giờ về mệt chết.​
Phương Thế Kính: Tôi tham gia một kỳ thi công chức tại quê nhà, cũng không xa Lam Vũ lắm, lúc nhớ đám nhóc kia còn có thể quay về thăm.​
[Cao Anh Kiệt: (nghi hoặc) Đội trưởng, anh đi đâu vậy?​
Vương Kiệt Hi: (xòe tay) Nạp đầy thẻ cơm, chuẩn bị chịu thịt.]​
2​
MC: Các đại thần đây đều quen nhau từ thế giới mạng, vậy có gì thú vị đã từng xảy ra trong game thời kỳ đầu không, mọi người có tiện chia sẻ một chút không ạ?​
Ngô Tuyết Phong: (cười khẽ) Chuyện thú vị à, lúc trước để hố công hội khác mà đội trưởng nhỏ đã từng chất chồng acc clone chơi trò nằm vùng. Tôi nhớ cậu ấy có một acc clone lấy hình tượng một ông chú trung niên, chuyên xen lẫn trong công hội Hoàng Phong trực tin boss, còn sơ ý trở thành đoàn trưởng của đội trăm người.​
Quách Minh Vũ: Được đó Ngô Tuyết Phong, tôi vẫn luôn nghi ngờ lúc đó mấy cậu nằm vùng trong Hoàng Phong mà, tìm hoài không thấy, ra là thằng nhóc Diệp Tu kia đích thân ra trận. Cậu đừng có mà đắc ý, tôi cũng có acc clone trong Gia Vương Triều đấy!​
Ngô Tuyết Phong: (bất đắc dĩ) Còn chẳng phải là một em gái trừ tà sao, đặc trưng của cậu hơi bị rõ đó, đùa cậu mấy lần vậy mà cậu vẫn chẳng phản ứng kịp.​
Quách Minh Vũ: Á đù! Bảo sao tôi cứ thấy là lạ ra là mấy cậu lấy tôi làm trò đùa à!​
Lâm Kiệt: Giả giới tính nằm vùng à, này có gì lạ, Sĩ Khiêm cũng từng.​
Phương Sĩ Khiêm: (chấn kinh) Đội trưởng anh…​
Lâm Kiệt: (tránh đòn tấn công của Phương Sĩ Khiêm, nén cười) Một em gái mục sư, vào Lam Khê Các, từng hợp tác với bọn lão Ngụy qua rất nhiều phó bản, bẫy được rất nhiều tài liệu.​
Phương Sĩ Khiêm: (che mặt) Tôi cũng không ngờ Phương Thế Kính dễ gạt vậy mà! Tôi nói tài liệu hay ghê, cái anh ta liền đưa phần của anh ta cho tôi, trách tôi à, là chỉ số thông minh của anh ta có vấn đề đấy chứ.​
Phương Thế Kính: (u buồn) Tôi thật không nên khuyên bọn lão Ngụy nhường cho em gái nhiều một chút mà…​
[Ngụy Sâm: Lúc trước ông đây cứ bảo cô em đó kỳ kỳ, như nam giả nữ, không ngờ lại là Phương Sĩ Khiêm, chậc.​
Phương Duệ: U, lão Ngụy không phải anh cũng từng bị anh ta hố đấy chứ? Nói chuyện đi, học Chu Trạch Khải à?]​
3​
MC: Trong mùa giải đầu tiên, đa số chiến đội đều do thành viên công hội trong game cấu thành, vậy xin hỏi nguyên nhân gì đã khiến các vị đại thần quyết định thành lập chiến đội ạ?​
Phương Sĩ Khiêm: Tôi ra mắt trong mùa giải thứ hai, không có quyền lên tiếng, cái này phải hỏi Lâm Kiệt.​
Lâm Kiệt: Cũng không có nguyên nhân gì đặc biệt, Trung Thảo Đường do tôi lập nên, có tiền tài trợ nên muốn tài trợ Trung Thảo Đường lập thành chiến đội, thế là tôi trở thành đội trưởng.​
Ngô Tuyết Phong: Đội trưởng nhỏ cứ đuổi theo lừa phỉnh tôi trong game, ban đầu lúc đó tôi vốn có ý xuất ngoại, cậu ấy nói riết làm tôi có chút động tâm, kéo dài thời gian xuất ngoại ra. Kết quả cũng không tệ, cầm ba quán quân.​
Quách Minh Vũ: Khi đó tôi thấy bọn họ đều bận rộn lập chiến đội, mà thực lực công hội Hoàng Phong lúc ấy cũng xếp tốp đầu trong game, không có chiến đội thì khá mất thể diện, thế nên tôi cũng tự thân đi kiếm tài trợ đến lập một cái.​
Phương Thế Kính: (bóp huyệt Thái Dương) Hình như tôi cũng bị đội trưởng hố, lão Ngụy anh ấy ngụy biện cả một tràng, nói nói một hồi tôi liền tin thật, xong cuối cùng bị anh ấy quẳng lại cho một cục diện rối rắm.​
[Trần Quả: Còn vị thành niên mà đã lay động người khác, Diệp Tu, quả nhiên kỹ năng bẫy người của cậu là trời sanh.​
Diệp Tu: Không dám không dám, cha tôi làm ăn, cùng lắm tôi cũng chỉ quen tai mắt nhiễm thôi.]​
4​
MC: Có người nói điều kiện của các chiến đội trong Liên minh thời kỳ đầu đều vô cùng ác liệt, các đại thần có thể miêu tả sơ qua về điều làm mình ấn tượng sâu nhất không ạ?​
Ngô Tuyết Phong: Gia Thế bước ra từ quán net, máy tính thì đã có sẵn, không thiếu, chỉ là trong quán net người đến người đi, khá hỗn loạn, chỗ ở thì là một căn phòng lớn bày mấy chiếc giường đơn, mãi đến khi đoạt giải quán quân mùa thi đấu đầu tiên mới được cải thiện.​
Phương Thế Kính: Chiến đội Lam Vũ ở thành phố G, thời tiết vẫn luôn rất nóng, nhất là mùa hè, bật máy tính trong phòng huấn luyện lâu rất dễ hỏng cầu chì, mà vừa ngắt điện thì cứ như lồng hấp vậy, còn ảnh hưởng đến việc huấn luyện. Vì thế lúc đó cả đám chúng tôi đều tự học trở thành thợ điện. Nghe nói hình như sau này có sửa đường dây lại, mà cũng không biết giờ đỡ hơn chưa.​
Quách Minh Vũ: Ban đầu Hoàng Phong chọn chỗ không tốt cho lắm, vì lo cho kinh phí. Bên cạnh là đường lớn, ban đêm vẫn luôn có xe lui tới, âm thanh quá hỗn loạn, cả chiến đội đều bị thiếu ngủ. May mà trước khi tôi giải nghệ câu lạc bộ đã chuyển chỗ, đỡ tôi lo nghĩ mãi.​
Lâm Kiệt: Ban đầu Vi Thảo thuê chỗ trong một tòa cao tầng, lầu trên lầu dưới đều là dân cổ cồn trắng, ngày ngày chờ thang máy trở thành một vấn đề. Chỉ có mỗi hai cái thang máy nhỏ, thi thoảng còn gặp trục trặc, leo cầu thang mệt quá trời.​
Phương Sĩ Khiêm: Đúng đó, leo hơn mười tầng đúng là cực hình. Cả mua sữa đậu nành bánh quẩy dưới lầu cũng phải xếp hàng gần nửa buổi, đụng trúng bảo vệ trật tự đô thị là công đợi hóa công cốc liền. Vẫn là tên nhóc Vương Kiệt Hi kia tốt số, lúc cậu ta vừa tới trại huấn luyện cũng là lúc vừa đổi chỗ, rất gần nhà cậu ta.​
[Lư Hãn Văn: (giơ bài tập điện môn vật lý lên) Đội trưởng đội trưởng! Em có một câu hỏi, sơ đồ mạch điện này vẽ sao ạ?​
Dụ Văn Châu: (nâng trán thở dài) Ầy… Tiểu Lư, không thì em sang bộ phận trang bị hỏi thử đi? Anh thật sự không biết sửa mạch điện.]​
5​
MC: Các đại thần có gì muốn nhắn nhủ với người thừa kế thẻ tài khoản của mình sau khi giải nghệ không ạ?​
Ngô Tuyết Phong: Bây giờ Khí Xung Vân Thủy thuộc về Hô Khiếu, hi vọng dù thẻ tài khoản này ở đâu, vẫn sẽ luôn là người tạo ưu thế cho đoàn đội.​
Lâm Kiệt: Kiệt Hi là một đội trưởng rất có trách nhiệm, cậu ấy đã hi sinh rất nhiều vì chiến đội. Lúc trông thấy đấu pháp "Ma Thuật Sư" của riêng cậu ấy ở giải thế giới, tôi đã rất kích động, là Vi Thảo liên lụy cậu ấy, hào quang của cậu ấy xứng đáng được nở rộ.​
Phương Sĩ Khiêm: Hai thẻ tài khoản của tôi đều đã giao cho Bác Viễn, không phải tôi thổi phồng cơ mà, có trị liệu nhà nào có thể chơi cả sứ giả thủ hộ với mục sư không, không thì sao lại nói trị liệu Vi Thảo bọn tôi trâu bò chứ!​
Quách Minh Vũ: Hoàng Phong không bằng trước kia, tôi cũng biết, nói thật từ lúc giải nghệ tôi đã có dự liệu rồi. Tiểu Điền cậu ấy quá liều, tự gây áp lực lên mình quá nhiều, tôi trông mà xót. Tiểu Điền à, mấy năm nay cậu cực khổ rồi.​
Phương Thế Kính: Lúc trước tôi tiếp nhận Sách Khắc Tát Nhĩ là để Văn Châu và Thiếu Thiên có thể có một kỳ quá độ, để bọn họ có thể thích nghi với tương lai hơn. Đứa nhỏ Văn Châu này, lúc vừa vào trại huấn luyện bọn tôi đều khi không cậu ấy có thể ở lại đến lúc cuối, có thể cậu ấy không phải người có thiên phú nhất, nhưng tuyệt đối là đội trưởng ưu tú nhất của Lam Vũ.​
[Dụ Văn Châu: Đội trưởng Phương… Cảm ơn.​
Hoàng Thiếu Thiên: (hít mũi) Sao lão Phương cũng đánh bài tình cảm vậy, nói làm tôi có hơi cảm động. Muốn khen người ta thì cứ khen đi, còn nói gì mà không phải người có thiên phú nhất, không có thiên phú thì đã sao, ưu thế hai ta bổ sung cho nhau mà, kiếm và lời nguyền vĩnh viễn không chia cách.]​
6​
MC: Nếu cho mọi người một cơ hội nữa, có thể giữ lại ký ức xuyên về lại thời điểm trước khi quyết định trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp, các anh vẫn sẽ lựa chọn như vậy chứ?​
Ngô Tuyết Phong: Còn ba cái quán quân đó, không chọn là không chọn sao.​
Phương Sĩ Khiêm: Chẳng dễ gì tôi mới thuyết phục được trong nhà cho đi thi đấu, sao có thể từ bỏ được.​
Quách Minh Vũ: Dù không có được thành tích gì, nhưng nếu cả chút can đảm để chiến đấu tôi cũng không có, vậy tôi cũng quá hèn nhát rồi.​
Lâm Kiệt: Hẳn là sẽ đi, bây giờ Vi Thảo tuyệt vời như vậy, nếu tôi không lập chiến đội thì có lẽ sẽ không có hiện tại, vậy sẽ tiếc nuối biết bao nhiêu.​
Phương Thế Kính: Cống hiến tôi dành cho Lam Vũ không được lớn, làm đội trưởng cũng do tình thế bức bách, tuy chỉ ngắn ngủi một năm, lại vừa hay là kỳ quá độ của Lam Vũ. Nói thật, tôi không hề hối hận, ai còn trẻ mà không điên một lần chứ.​
[Đường Nhu: (nghĩ ngợi) Phương Sĩ Khiêm… Có chút quen tai.​
Diệp Tu: Nhà họ Phương thành phố B, cơ mà nhà họ cũng cởi mở. Lúc trước anh có nói với anh ta, rằng nhà anh ta mà còn không đồng ý thì dùng biện pháp đặc thù đi, ai ngờ lại được đồng ý thật.]​
 

Phong1947

Cống hiến cấp cao
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
214
Số lượt thích
1,219
Location
TP.HCM
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Tất cả đội trưởng (◕‿◕) Đặc biệt là Dụ đội (⌒‿⌒)
#22
Kỳ thứ mười tám: Quay về Liên minh :diep:shs:shl:nguy

MC: (nhằm tránh sự cố ngoài ý muốn xảy ra, nhanh chóng giới thiệu chương trình) Chủ đề kỳ này là "Quay về Liên minh", chúng tôi xin mời bốn vị đại thần đã từng giải nghệ sau lại quay về Liên minh đến —— Ngụy Sâm, Diệp Tu, Trương Giai Lạc, Tôn Triết Bình.​

1​

MC: Các fan hâm mộ rất tò mò, đâu là niềm tin đã chống cho các đại thần lần nữa quay về Liên minh sau khi giải nghệ ạ?​

Ngụy Sâm: Niềm tin? Này thì không có, tôi bị lão Diệp bẫy đến Hưng Hân, không phải thấy tên đó đáng thương quá còn lâu tôi mới ở lại.​

Diệp Tu: Ê ê ê, có ai như anh sao, rõ ràng là tôi thấy anh già đầu còn chưa có quán quân, thương hại anh mới để anh dính tí anh sáng từ Hưng Hân. Lúc đó tôi cảm thấy mình còn có thể giật thêm một quán quân nữa, thế nên mới tham gia vào vòng khiêu chiến, giờ chẳng phải bốn cúp rồi sao. Phải không, Lạc Lạc?​

Trương Giai Lạc: Cút! Diệp Tu anh đừng có nhìn tôi, tôi có giải quán quân của đội tuyển quốc gia! Không quay về cũng chẳng thể nào tham gia đội tuyển quốc gia, dù sao tôi cũng được tròn giấc mộng rồi, Đại Tôn anh ấy còn chưa có quán quân.​

Tôn Triết Bình: Là bạn chí cốt của nhau mà cậu lấy tôi ra chặn họng súng vậy thấy có đúng không? Tôi là vì tay bị thương nên mới phải giải nghệ, trùng hợp bọn Lâu Quan Ninh thành lập một chiến đội, có một người bạn đưa tôi đến đó chơi, nên tiện thể gia nhập.​

[Thiếu gia họ Chung: Lâu Quan Ninh, nhớ đấy, cậu thiếu tôi một nhân tình.​

Lâu Quan Ninh: A. Nói xong chưa? Mừng cậu lần sau tiếp tục đến chơi.]​

2​

MC: Dưới sàn đấu quan hệ cá nhân giữa mọi người thế nào?​

Diệp Tu: (tay ôm Ngụy Sâm, Trương Giai Lạc, mỗi người một bên) Rõ rồi, cậu thấy bọn tôi như người một nhà đây nè.​

Ngụy Sâm: (giơ ngón tay giữa lên với Diệp Tu) Đúng rồi, tên này là con tôi.​

Trương Giai Lạc: Diệp Tu ông nội anh!​

Tôn Triết Bình: (bất đắc dĩ) Lạc Lạc, chú ý hình tượng.​

Diệp Tu: Không sao, cứ nói đi, dù sao ông nội tôi cũng là con một.​

MC: (miễn cưỡng cười vui) Được rồi, chúng ta đã có đáp án, câu hỏi tiếp theo, câu hỏi tiếp theo.​

[Trần Quả: (che mặt) Hình tượng Hưng Hân đều bị hai người bọn họ làm mất sạch.​

Phương Duệ: Hình tượng gì? Hình tượng thô bỉ sao?]​

3​

MC: Có câu thành ngữ là "Sinh không gặp thời", mời các đại thần tưởng tượng một chút, nếu các anh là tuyển thủ nhỏ sinh ra vào kỳ Thế hệ mới, sẽ có gì thay đổi không?​

Diệp Tu: (trầm tư) Nếu anh đây là tuyển thủ Thế hệ mới… Lấy hết quán quân không tốt cho lắm nhỉ? Mấy đứa nhỏ còn không tức phát khóc à, ảnh hưởng tố chất tâm lý bọn chúng quá.​

Trương Giai Lạc: Diệp Tu anh đủ rồi!​

Ngụy Sâm: (làm động tác cắt cổ) Lạc à, tôi ủng hộ cậu, hai ta cùng bắt tên đó…​

Diệp Tu: Anh dám không, phạm pháp.​

Tôn Triết Bình: (cười khổ) Trước kia mọi người cũng không biết tầm quan trọng của việc bảo vệ hai tay, tôi cũng trở thành một gương xấu. Nếu được làm Thế hệ mới, có lẽ tôi sẽ có thể tiến càng xa trên con đường Vinh Quang này đi.​

Trương Giai Lạc: Tôi muốn tạo nên vương triều Phồn Hoa Huyết Cảnh với Đại Tôn.​

Ngụy Sâm: (cười ha ha) Đều nghiêm túc thế à, nói thật, lúc tôi vào Liên minh cũng đã không còn trẻ rồi, thấy rất tiếc. Nếu thật có thể làm Thế hệ mới, tôi muốn đánh lại mười năm.​

[Hoàng Thiếu Thiên: (trĩu tâm tư) Mấy năm giải nghệ ấy rốt cuộc lão đại Ngụy đã phải chịu đựng qua thế nào chứ… Tôi thật sự không tưởng tượng được.​

Dụ Văn Châu: (vỗ vỗ vai cậu) Nhưng giờ anh ấy đã về rồi, không phải sao?]​

4​

MC: Các đại thần có cái gì sở thích nhỏ gì không ạ? Chú ý, trừ Vinh Quang.​

Diệp Tu: (trầm tư) Mì ăn liền.​

Ngụy Sâm: Phơi nắng.​

Trương Giai Lạc: (nhấc tay) Làm vườn, trồng loại hoa sẽ nở ra đủ mọi màu sắc ấy.​

Tôn Triết Bình: (cạn lời) Mấy người thích gì không vậy. Tôi khá thích chơi bóng rổ.​

[Giang Ba Đào: Tiểu Chu, sở thích của cậu là gì?​

Chu Trạch Khải: (nghiêm túc) Không tham gia họp báo.]​

5​

MC: Gần đây, trong buổi diễn thuyết Liên minh Vinh Quang, chủ tịch Phùng đã nhấn mạnh việc muốn nâng cao thể chất của các tuyển thủ, phát triển toàn diện đức trí thể mỹ lao, bình thường các vị đại thần rèn luyện thế nào ạ?​

Tôn Triết Bình: Chạy trên máy chạy bộ trong nhà, đã duy trì nhiều năm rồi.​

Trương Giai Lạc: (chết không đáng tiếc) Chiến đội Bá Đồ chạy bộ sáng sớm, gói huấn luyện buổi tối xin mời tự tìm hiểu.​

Diệp Tu: (nghiêm túc) Gập bụng, được một nửa đi.​

Ngụy Sâm: (lấy điện thoại ra đếm số bước chân tuần trước) Diệp Tu cậu chỉ có nằm ngửa thôi. Còn tôi này, ngày nào cũng kiên trì tản bộ.​

Diệp Tu: Nằm ngửa thì sao, tôi nói một nửa mà, vậy chẳng phải một nửa sao. Tôi xin vạch trần lão Ngụy giả tạo số liệu, hôm nào anh ta cũng bỏ di động vào túi áo Bánh Bao để tranh hạng trong vòng bạn bè.​

Ngụy Sâm: Hừ, tình đồng đội đâu?​

Diệp Tu: Bị anh ăn.​

[Chủ tịch Phùng: (đau lòng) Nhất định tôi sẽ phải cải biến đám trạch nam này!​

Trợ lý chủ tịch: Chủ tịch, từ bỏ đi, chuyện này thật sự là còn khó hơn cải biến chế độ thi đấu nữa.]​

6​

MC: Trong tương lai, các đại thần có dự định gì ạ?​

Diệp Tu: (nhún vai) Thì cướp boss, đánh phó bản chút thôi. Các vị trong game, tôi trở về rồi đây.​

Tôn Triết Bình: Ngoài việc kế thừa công việc kinh doanh của gia đình, thì giúp Nghĩa Trảm trở thành câu lạc bộ hàng đầu.​

Ngụy Sâm: Chơi Vinh Quang, chờ đến lúc tôi không chơi được nữa thì sẽ về nhà dưỡng lão.​

Trương Giai Lạc: Thế giới lớn như vậy, tôi muốn đi xem thử.​

Tôn Triết Bình: (nhướng mi) Cậu biết đường?​

Trương Giai Lạc: Đừng vạch trần tôi, anh đã vạch ra vậy thì hai ta cùng đi du lịch vòng quanh Trái Đất đi!​

[Xa Tiền Tử: Diệp thần anh ta lại sắp trở lại rồi!​

Lam Kiều Xuân Tuyết: (mặt ngoài lạnh lùng, trong lòng hoảng loạn) Ồ, này không phải là chuyện tất yếu sao, có sức kinh ngạc được như vậy, còn không bằng nghĩ cách ứng phó anh ấy đi.]​
 
Last edited:

Phong1947

Cống hiến cấp cao
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
214
Số lượt thích
1,219
Location
TP.HCM
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Tất cả đội trưởng (◕‿◕) Đặc biệt là Dụ đội (⌒‿⌒)
#23
Kỳ thứ mười chín: Vinh Quang – Những người không nghe tiếng :noel:omtim

Nhân vật lên sân khấu: Thường Tiên, Hứa Bác Viễn, Trình Tư Yên, Quan Dung Phi​

MC: Chủ đề của kỳ này là "Vinh Quang – Những người không nghe tiếng". Trừ những tuyển thủ trên sàn thi đấu, chúng ta còn có một nhóm người như thế này vẫn luôn cống hiến cho Liên minh Vinh Quang, ví dụ như nhà báo thể thao điện tử, các thành viên câu lạc bộ… Hôm nay khách mời đều là gương mặt lạ, hãy để tôi giới thiệu sơ qua trước nhé. Người ngồi gần tôi nhất chính là chủ bút báo thể thao điện tử và Hưng Hân – nhà báo Thường Tiên, rất nhiều bài báo về Hưng Hân ở thời kỳ đầu đều do cậu ấy viết ra. Quý cô duy nhất ở đây – Trình Tư Yên, cũng đến từ báo thể thao điện tử, chủ bút chiến đội Hô Khiếu. Thân mặc đồ xanh lam là Hứa Bác Viễn, là nhân vật quan trọng trong tầng quản lý công hội nhà Lam Vũ trong game –Lam Khê Các, tài khoản Vinh Quang là Lam Kiều Xuân Tuyết và Lam Hà. Ấy, còn vị mặc đồ cực kỳ… thoải mái này, là nhân viên bộ phận nghiên cứu trang bị của chiến đội Hưng Hân – Quan Dung Phi, chịu trách nhiệm nghiên cứu vũ khí bạc Ô Thiên Cơ.​

1​

MC: Thân là "Những người không nghe tiếng trong Vinh Quang", mọi người cảm giác nghề nghiệp hiện tại của mình có ý nghĩa thế nào ạ?​

Thường Tiên: Hộ tống chiến đội của các đại thần, loại trừ hết thảy chướng ngại dư luận.​

Trình Tư Yên: Có thể giúp cho càng nhiều người hiểu chính xác hơn về những tuyển thủ chuyên nghiệp đầy nỗ lực này đi.​

Hứa Bác Viễn: Tôi muốn làm hậu thuẫn kiên cố nhất cho thần tượng, hoàn thành tốt công việc hậu viện, giúp chiến đội Lam Vũ có thể an tâm thi đấu trên sân mà không phải lo ngại phía sau.​

Quan Dung Phi: Không biết, dù sao nghiên cứu Ô Thiên Cơ rất thú vị.​

[Lư Hãn Văn: Ô, hóa ra Lam là fan trung thành của Hoàng thiếu!​

Hoàng Thiếu Thiên: (kiêu ngạo) Đấy là đương nhiên rồi, mị lực của bản Kiếm Thánh đây không ai cản nổi, anh nói em nghe bô lô ba la…]​

2​

MC: Theo bình chọn của cư dân mạng, họ nhất trí cho rằng "Hưng Hân" mới là từ khóa của kỳ này, các vị thấy thế nào?​

Thường Tiên: Tôi là chủ bút và nhà báo của Hưng Hân, tôi tán đồng cách nhìn này.​

Trình Tư Yên: Trước đó Phương Duệ thuộc Hô Khiếu, mùa mười mới chuyển đến Hưng Hân, tôi cũng xem như có may mắn dính dáng đến Hưng Hân đi.​

Hứa Bác Viễn: (bất đắc dĩ đỡ trán) Ban đầu Phương Duệ là thành viên trại huấn luyện Lam Vũ, này cũng tính đi. Tôi cảm thấy tôi với Hưng Hân không có mối liên hệ nào khác.​

Quan Dung Phi: (nghiêm túc) Lam Khê Các mấy cậu có thể đưa tài liệu cho Hưng Hân.​

Hứa Bác Viễn: Tạm biệt tạm biệt, tôi không hề muốn nhé.​

[Hoàng Thiếu Thiên: Móa móa móa! Quả nhiên từ trên xuống dưới Hưng Hân đều không phải người tốt, lên chương trình còn muốn khi dễ fan tôi! Không được, tôi muốn giúp cậu fan nhỏ của tôi hả giận, đội trưởng đội trưởng tôi xin được vào bộ phận game giúp đỡ!​

Dụ Văn Châu: Thiếu Thiên, bình tĩnh. Diệp thần lại giải nghệ rồi.]​

3​

MC: Dù phát triển đến giờ, ngành thể thao điện tử đã tương đối trưởng thành, nhưng vẫn có rất nhiều phụ huynh cho rằng chơi game đồng nghĩa với không làm việc đàng hoàng, mọi người đều làm nghề liên quan đến Vinh Quang, người nhà thấy thế nào?​

Thường Tiên: Ban đầu không quá tán đồng, nhưng bây giờ cả nhà chúng tôi đều đã trở thành fan Hưng Hân rồi.​

Trình Tư Yên: Tôi là người thành phố N, lúc đầu cha mẹ tôi không muốn để tôi làm nhà báo, nhưng sau khi biết tôi được phân phụ trách Hô Khiếu thì bọn họ lại khá hài lòng nha.​

Hứa Bác Viễn: Từ nhỏ thành tích của tôi đã không tốt cho lắm, giờ cuối cùng mẹ tôi cũng nói là để tôi chơi game thôi, không thì rời khỏi câu lạc bộ Lam Vũ tôi cũng chỉ có thể đi làm bồi bàn.​

Quan Dung Phi: (mặt không đổi sắc) Bọn họ không chịu nổi việc tôi vẫn luôn đắm mình trong câu lạc bộ không về nhà, sau đó sinh thêm đứa con gái rồi.​

MC: Xem ra phụ huynh của mọi người đều rất cởi mở nhỉ.​

[Tô Mộc Tranh: Lén nói cho cậu biết nhé, bây giờ còn một lý do nữa khiến Quan Dung Phi không về nhà, đấy là cậu ấy sợ trẻ con, nhất là em gái cậu ấy.​

Mạc Phàm: (trong lòng: Thì ra là thế) Ồ.]​

4​

MC: Xin hỏi mọi người ngồi đây cảm thấy trở ngại lớn nhất trong công việc là gì ạ?​

Thường Tiên: Lần nào phỏng vấn Hưng Hân tôi cũng cảm giác mình bị bẫy, nhưng vẫn rất hào hứng nha, có lẽ tôi hết thuốc cứu chữa rồi.​

Trình Tư Yên: Đội trưởng Hô Khiếu quá lười biếng, rõ ràng tôi chỉ là nhà báo tháp tùng, vậy mà cậu ta còn muốn tôi quản việc giúp cậu ấy, cảm giác đúng là như nuôi một đám con trai vậy.​

Hứa Bác Viễn: (bất đắc dĩ) Cuối tháng phân tích chiến tích bộ phận game không đạt tiêu chuẩn, cuối quý chiến tích bộ phận game không đạt tiêu chuẩn, còn có cuối năm chiến tích bộ phận game không đạt tiêu chuẩn.​

Quan Dung Phi: Không đủ tài liệu, việc nghiên cứu vũ khí bạc thiếu tính thực tiễn.​

[Tô Mộc Tranh: Tiểu Lam thật đáng thương, phỏng chừng lúc đó lòng cậu ấy bùng nổ lắm.​

Diệp Tu: Bàn hiệp nghị với Lam Khê Các đi, sau này không cướp boss của bọn họ nữa, để bọn họ giao tài liệu đúng hạn vậy, thế thì chẳng phải chiến tích của bọn Tiểu Lam sẽ đạt tiêu chuẩn sao.]​

5​

MC: Các vị làm nghề liên quan đến Vinh Quang, vậy hẳn đều chơi Vinh Quang nhỉ, mởi mọi người chia sẻ một chút về nghề mình chọn trong Vinh Quang cùng lý do chọn nghề đấy ạ.​

Thường Tiên: Dù tôi là fan Diệp thần nhưng thật ra tôi chơi nhà quyền pháp thuận tay hơn, nhớ năm đó còn bị tuyển thủ Mạc Phàm nhặt trang bị trong Thần Chi Lĩnh Vực.​

Trình Tư Yên: Nghề của acc tôi là pháp sư nguyên tố. Thật ra cá nhân tôi khá sùng bái đội trưởng Sở Vân Tú, thân là nữ đội trưởng duy nhất trong Liên minh, cô ấy vất vả rồi.​

Quan Dung Phi: Hai mươi bốn chức nghiệp đều có, cả tán nhân nữa, tôi cần phải làm nghiên cứu, nghiên cứu nghề nào chơi nghề đó.​

Hứa Bác Viễn: Của tôi là kiếm khách, vì tuyển thủ chuyên nghiệp tôi thích nhất là Hoàng thiếu Lam Vũ chúng tôi.​

[Triệu Vũ Triết: (tức giận) Tôi cũng là pháp sư nguyên tố mà, lần trước chị ấy còn nói tôi chơi ngầu, sao lại lấy Sở Vân Tú làm hình tượng!​

Nguyễn Vĩnh Bân: Đứa ngốc, cô ấy dỗ dành cậu như con trai thì có.]​

6​

MC: Vì nghề nghiệp, mọi người đều có thể tiếp xúc với các đại thần trong Liên minh, sau khi tiếp xúc với đại thần ở khoảng cách gần rồi, mọi người có cảm nghĩ gì không?​

Thường Tiên: Đại thần không hổ là đại thần, quả là quyết đoán!​

Trình Tư Yên: Vỡ mộng, hình tượng đều bị sụp đổ, nói cho cùng, bọn họ cũng chỉ là người bình thường, còn là một đám con nít.​

Hứa Bác Viễn: Tâm trạng kích động nha, lần trước Hoàng thiếu còn tặng tôi một bộ goods có chữ kí của cậu ấy nữa.​

Quan Dung Phi: Không có cảm nghĩ gì.​

[Đường Hạo: Tôi mới không phải con nít!​

Triệu Vũ Triết: Tôi cũng không phải!​

Lâm Phong: Còn tôi nữa!​

Lưu Hạo: (yên lặng quan sát) a.]​

Thật ra đây mới là phần đầu tiên khiến Phong biết đến series này, cũng như là một nguồn cảm hứng giúp Phong tổ chức project lẩu lần này. Vinh Quang - có những người không nghe tiếng, nhưng họ vẫn luôn cống hiến vì Vinh Quang. Vậy nhân đợt này, hi vọng mọi người có thể chú ý đến họ nhiều hơn, quan tâm họ hơn một chút. Suy cho cùng, Vinh Quang không phải trò chơi của một người mà.​

Tính ra chúng ta nhảy hố, edit bún cũng là một phần Vinh Quang nhỉ ^^​
 
Last edited:

Phong1947

Cống hiến cấp cao
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
214
Số lượt thích
1,219
Location
TP.HCM
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Tất cả đội trưởng (◕‿◕) Đặc biệt là Dụ đội (⌒‿⌒)
#24
Kỳ thứ hai mươi: Chủ tịch Liên minh Phùng Hiến Quân :vq

MC: Thời gian trôi qua rất nhanh, đại hội vạch trần Liên minh Vinh Quang đã đến kỳ cuối cùng, kỳ này chúng ta mời chủ tịch Phùng của Liên minh Vinh Quang tới.​

Phùng Hiến Quân: (phất tay chào hỏi) Chào mọi người.​

MC: Nhìn chủ tịch Phùng trẻ thật nha, hoàn toàn không giống bộ dáng cán bộ kỳ cựu trong tưởng tượng của mọi người chút nào.​

Phùng Hiến Quân: Trong vòng thể thao điện tử này, tuổi trung bình thấp mà, tôi hơn ba mươi tuổi đúng là đã không còn trẻ rồi.​

1​

MC: Sau khi giải nghệ tại Gia Thế, Diệp thần đã sáng lập Hưng Hân, rồi còn giành được thắng lợi tại trận chung kết vòng khiêu chiến, tự tay đoạt lấy cơ hội trở lại Liên minh của Gia Thế, gián tiếp dẫn đến việc Gia Thế giải thể. Chủ tịch Phùng cảm thấy thế nào về gút mắc giữa Gia Thế và Hưng Hân ạ?​

Phùng Hiến Quân: Trong thể thao điện tử, thực lực xếp đầu. Hai mươi chiến đội trong Liên minh cũng không phải cố định, người có năng lực mới vào được, ở mỗi mùa thi đấu, hai chiến đội xếp cuối sẽ bị loại, đồng thời sẽ có chiến đội mới thông qua vòng khiêu chiến và nộp đơn tiến vào, có cạnh tranh mới có động lực. Hưng Hân đã dựa vào thực lực chiếm một vị trí trong Liên minh, điều này không sai. Gia Thế sau khi trải qua thất bại ban đầu, thanh tẩy lần nữa, thông qua những nỗ lực không mệt mỏi cũng trở lại Liên minh, tương lai của họ rất đáng chờ mong.​

MC: Chủ tịch Phùng có lời nào để nói với các chiến đội trong Liên minh không ạ?​

Phùng Hiến Quân: Không quên sơ tâm, mới có thể kiên trì bền bỉ.​

[Khưu Phi: Không quên sơ tâm, mới có thể kiên trì bền bỉ. Tương lai của chúng ta, rất đáng chờ mong à…​

Văn Lý: (vừa mở phần mềm huấn luyện, vừa rêu rao) Khưu Phi không phải cậu lại muốn huấn luyện thêm đó chứ! Tôi từ chối!]​

2​

MC: Nhắc tới Vinh Quang, luôn có chuyện "kẻ thù truyền kiếp", chẳng hạn như Diệp thần và đội trưởng Hàn đã là kẻ thù truyền kiếp của nhau mười năm liền, Lam Vũ Vi Thảo cũng là hai chiến đội đối địch truyền kiếp. Chủ tịch Phùng có nghĩ rằng điều này có lợi cho cạnh tranh lành mạnh không?​

Phùng Hiến Quân: Không có gì đâu. "Kẻ thù truyền kiếp" chỉ do người hâm mộ có lập trường khác nhau, phát sinh từ tranh chấp kết quả của trận đấu. Tôi nghĩ rằng thật ra những người hoặc những chiến đội được gọi là "kẻ thù truyền kiếp" đều có mối quan hệ tốt. Bạn bè là đối thủ, đối thủ là bạn bè mà.​

MC: Tôi có hơi tò mò, quan hệ giữa Diệp thần và đội trưởng Hàn tốt lắm sao?​

Phùng Hiến Quân: Tất nhiên rồi. Tất nhiên rồi. Trong mùa Ngôi Sao đầu tiên diễn ra vào mùa giải thứ tư, Diệp Tu rời sân sớm, đặc biệt nhờ Hàn Văn Thanh khi nào rời sân thì đưa Tô Mộc Tranh về khách sạn giúp.​

MC: Ha ha ha, xem ra Diệp thần rất yên tâm về đội trưởng Hàn nhỉ.​

[Phương Duệ: Lão Diệp, sao lúc đó tên cuồng em gái anh lại không cho em gái Tô đi với đám Gia Thế?​

Diệp Tu: Đần, tôi phòng là phòng đám nhóc chiến đội khác. Những người khác của Gia Thế căn bản không ngăn được, chỉ cần Hàn Văn Thanh đứng bên cạnh Mộc Tranh, còn ai dám đi qua?]​

3​

MC: Hàng năm Liên minh Vinh Quang có hai đợt chuyển nhượng, vào thời kỳ này các chiến đội cũng sẽ có nhiều biến động, đã từng có chuyện vì tuyển thủ chuyện nhượng mà dấy lên phản ứng kịch liệt của fan, chủ tịch Phùng có suy nghĩ thế nào về vấn đề tuyển thủ chuyển nhượng ạ?​

Phùng Hiến Quân: Chuyển nhượng tuyển thủ là một trong những quy tắc cơ bản nhất, giống như điều phối lớp trong trường học, nhảy việc trong xã hội, là vì một tương lai tốt đẹp hơn cho chính họ. Tất nhiên, khi đưa ra lựa chọn cũng có nghĩa là chủ động chấp nhận một loạt các hậu quả của việc chuyển nhượng. Tuyển thủ không phải vật tư của chiến đội, cũng không có lý ra mắt từ chiến đội nào thì không thể rời khỏi chiến đội đó. Cho dù chỉ đơn giản là thích tuyển thủ này, hay thích chiến đội người đó tham gia, chúng ta cũng nên tôn trọng sự lựa chọn của mỗi tuyển thủ. Tuyển thủ chuyên nghiệp không phải là thần, họ cũng là những người bình thường, không ai có lập trường để yêu cầu họ không màng bản thân, cống hiến tất cả mọi thứ cho Vinh Quang.​

[Đường Hạo: Có phiền hay không, chuyển nhượng thì sao chứ, thích với chả không thích, tôi cũng không đánh Vinh Quang vì bọn họ. Lưu Hạo, cậu thì sao?​

Lưu Hạo: (mỉm cười) Tôi? Tôi hèn mà, lo cho bản thân là đủ rồi.]​

4​

MC: Có người nói Liên minh Vinh Quang thuở đầu vô cùng gian khổ, lúc chủ tịch Phùng tiếp nhận vị trí chủ tịch Liên minh vào mùa giải thứ tư đã gặp phải những khó khăn gì ạ?​

Phùng Hiến Quân: Lúc tiếp nhận vị trí từ tay chủ tịch Kim Thành Nghĩa, đa số vấn đề đều đã được anh ấy giải quyết rồi, có việc thì xử lý theo khuôn, đại khái vẫn tính rất thuận lợi.​

MC: Đại khái thuận lợi ạ? Nói thế nghĩa là cũng có vấn đề nhỏ rồi.​

Phùng Hiến Quân: Đúng. Sau khi tôi nhậm chức đã cảm thấy rất sầu với vấn đề chọn người phát ngôn cho Vinh Quang, khí chất Văn Thanh quá nghiêm túc, Tiểu Hoàng không quản được miệng, Tiểu Vương thì hơi không ăn ảnh. Vẫn may là mùa thứ năm thì Tiểu Chu ra mắt, giải quyết xong vấn đề này.​

MC: Chủ tịch Phùng đã bao giờ nghĩ đến việc để Diệp thần ra mặt chưa ạ?​

Phùng Hiến Quân: Diệp Tu à, tên đó suốt ngày ngậm điếu thuốc, quá vỡ mộng.​

[Trần Quả: Ha ha ha, đây là lý do tại sao Chu Trạch Khải trở thành người phát ngôn à, quá hài hước.​

Tô Mộc Tranh: Hết cách rồi, dù Diệp Tu có không hút thuốc lá thì bằng vào trình độ trào phúng của anh ấy cũng không lên làm người phát ngôn được.]​

5​

MC: Người ta vẫn hay nói eSport là chén cơm thanh xuân, trong thời gian đánh giải thì tuyển thủ có thực lực đúng là nở mày nở mặt, nhưng thực lực bị giảm thì sẽ rơi xuống nghìn trượng, tuyển thủ không có danh tiếng thì tương lai cũng không tươi sáng gì, trong tương lai hiện tượng này có thể thay đổi không ạ?​

Phùng Hiến Quân: Thể thao điện tử là môn thể thao số 99 của nước ta, thuộc danh mục thể thao số 078, với sự chính quy hóa của ngành công nghiệp thể thao điện tử, sau này trong tương lai vấn đề phân bố lại các tuyển thủ sau khi giải nghệ sẽ có cách giải quyết tốt hơn. Ngoài ra, chúng tôi hoan nghênh sự gia nhập của La Tập, Bạch Thứ và các tuyển thủ có trình độ học vấn cao khác, đồng thời khuyến khích các chiến đội tạo ra một bầu không khí học tập tốt, để tương lai cá nhân của các tuyển thủ được đảm bảo tốt hơn.​

[La Tập: Bao Vinh Hưng! Đọc sách! Chủ tịch Phùng cũng đang cổ vũ việc học kìa!​

Bao Vinh Hưng: Đừng mà, tôi chỉ là lưu manh! Lão đại cứu em!​

Diệp Tu: (đẩy quyển sách trên đỉnh đầu lên) Lão đại chú em đã bản thân khó bảo toàn.]​

6​

MC: Mỗi trò chơi đều có lúc hưng suy, chủ tịch Phùng nghĩ gì về tương lai của Vinh Quang ạ?​

Phùng Hiến Quân: Như lời bạn nói, Vinh Quang bây giờ phồn thịnh, nhưng nó không có khả năng mãi tiếp tục phồn thịnh. Dù không muốn thừa nhận, nhưng một ngày nào đó trong tương lai, Vinh Quang cũng sẽ đóng server lại, trở thành hồi ức vĩnh cửu của chúng ta.​

MC: Tin rằng những người hâm mộ đều sẽ không hi vọng chứng kiến một ngày ấy.​

Phùng Hiến Quân: Tương lai quá xa vời, vẫn là nói về hiện tại đi, hiện nay Vinh Quang đã bước lên con đường quốc tế hóa, mùa giải Thế giới đầu tiên đội Trung Quốc giành chức vô địch, sau đó sẽ có lần thứ hai, thứ ba. Chúng ta sẽ tiếp tục bước đi trên con đường Vinh Quang. Vinh Quang bất diệt, niềm tin bất tận!​

[Gia Thế: Gia Thế sẽ không sụp đổ.​

Bá Đồ: Mười năm Bá Đồ, trước sau như một.​

Lam Vũ: Chúng ta còn rất nhiều mùa hè thuộc về Lam Vũ.​

Vi Thảo: Sợi cỏ mong manh, nhỏ nhoi sinh trưởng, sinh khắp nơi nơi, trưởng thành thế giới.​

Lôi Đình: Cùng nhau tin đoàn đội của mình, đó chính là niềm tin chiến thắng.​

Luân Hồi: Tôi vẫn luôn tin Luân Hồi có thể chiến thắng, bất kể đối thủ là ai.​

Hưng Hân: Lửa Hưng Hân ta, cháy khắp thiên hạ, chiến đội quán quân, binh đoàn vương giả.​

Hư Không: Hư Không có thể sáu năm không có Tổ hợp tốt nhất, nhưng không thể thiếu Song Quỷ một giây nào.​

Bách Hoa: Song Hoa làm sao đủ? Phải Bách Hoa mới được.​

Ba Lẻ Một: Ngày thích khách bỏ mạng, ai cũng không thể Độc Hoạt.​

Yên Vũ: Tôi sẽ dùng bờ vai yếu đuối nhất, chống lên cả tòa Yên Vũ Lâu.​

Hô Khiếu: Lấy hạ khắc thượng, không gì cản nổi.]​
 
Last edited:

Huyenanh0901

Người chơi công hội
Thần Lĩnh
Bình luận
160
Số lượt thích
460
Team
Vi Thảo
Fan não tàn của
Vương Kiệt Hi, Tôn Tường, có nửa fan Luân Hồi
#25
Phùng chủ tịch: (suy nghĩ) Thêm Diệp Tu vào danh sách người nhận khiêu chiến trong Ngôi Sao Cuối Tuần có thể làm cho sự kiện hoàn hảo hơn không nhỉ?]​
[/QUOTE]
Nghiệp quật đấy Diệp Thần ạ :))))))
 

Bình luận bằng Facebook