Hoàn [Vi Thảo Thành Nguyên 2022][Hứa Bân] Trước Sau

Cú mèo

Bộ trưởng bán chổi, 4k một cặp
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
224
Số lượt thích
2,245
Location
Thảo Nguyên Xanh Bao La
Team
Vi Thảo
Fan não tàn của
Màu xanh lá và những thứ đáng yêu cute phô mai que
#1
TRƯỚC SAU
Sản phẩm thuộc Project Vi Thảo 2022 - Vi Thảo Thành Nguyên

Tác giả: 样木
CV: @Phương Khìn Khìn
Edit: Cú mèo

*****
Một​
Cái thành phố Thiên Tân này, nuôi người, nuôi đủ các loại người.​
Cho nên nó nuôi ra được Hứa Bân.​
Học vấn của Hứa Bân không thấp, nhưng độ nghiện game của hắn cũng không thấp, bằng không thì sao lại trong thời gian trường học đóng cửa nghĩa chẳng từ nan chạy đến Ba Lẻ Một thua xa Gia Thế khi ấy chứ?​
Hắn thích game, Ba Lẻ Một chỉ là một bệ đỡ, để cho hắn có thể nảy nở tình yêu của mình với Vinh Quang.​
Hai​
Hứa Bân có thể nói là một người có phong cách cực kỳ cá tính, bất luận là ở ngoài đời hay ở trong game.​
Cái đấu pháp dây dây dưa dưa kia của hắn ở trong có rất nhiều cơ hội để thể hiện, bởi kỵ sĩ máu trâu, hơn nữa đoàn chiến trong game không có chiến thuật đáng tin nào, nên Hứa Bân khá nổi tiếng trong game, nhưng khi đến chiến đội, nhược điểm của sự cù nhây này liền lập tức lộ ra.​
Khi các đồng đội lao lên tấn công, kỵ sĩ có nhiệm vụ chắn đạn vẫn còn đang lượn vòng phía sau đối thủ; khi các đồng đội chuẩn bị rút lui, kỵ sĩ không còn bao nhiêu máu kia vẫn miệt mài kìm hãm lực sát thương của chủ lực phía đối thương, cho đến khi bị người đó đâm một nhát biến thành thi thể.​
Xong chuyện, Hứa Bân rất bất lực, các đồng đội của hắn càng bất lực.​
Hứa Bân bất lực vì đồng đội dường như không tận dụng tốt thời gian hắn “mài” ra được, cùng với tâm trạng của đối thủ khi đó đã có sự dao động vô cùng bất ổn. Những người khác bất lực vì đứa nhỏ mới tới này “mài” quá giỏi, hắn một lần rồi lại một lần spawn đối thủ, và trong lúc đồng đội hoàn toàn không nhìn rõ được tiết tấu của hắn, cũng hoàn toàn không có cách nào phối hợp với hắn.​
Đừng nói đối thủ có gục ngã hay không, ngay cả đồng đội cũng đã bị hắn làm cho bối rối.​
Thật là một thằng nhóc khó xơi.​
Đây là Hứa Bân lần đầu tiên nhận được từ "khó xơi" này trong giới chuyên nghiệp, chỉ là bản thân hắn thì không hề hay biết.​
Ba​
Hứa Bân không cách nào hoặc có thể nói là hắn từ chối thay đổi đấu pháp của mình, chủ động đi hòa nhập với đoàn đội, cho nên những người khác ở 301 vẫn luôn tận lực chiều theo hắn.​
Lấy hắn làm trung tâm thiết kế ra một chiến thuật khá ổn.​
Về sau, mùa giải thứ sáu Hứa Bân chính thức ra mắt, dùng tài khoản vẫn luôn theo chân hắn——"Triều Tịch".​
Trận đấu đó, Triều Tịch một trận thành danh, Hứa Bân cùng đấu pháp dây dưa độc nhất vô nhị của mình thu được sự hoan nghênh của một số người, cộng thêm tướng mạo của hắn cũng anh tuấn, Hứa Bân vừa vào Liên minh đã có được lượng fan của riêng mình.​
Có fan là một chuyện tốt, nhưng Hứa Bân lại thường xuyên cảm thấy buồn phiền. Fan theo đuổi thế trận chiến đấu hoa lệ, đấu pháp của hắn mấy phút qua đi cũng không đánh ra đại chiêu nào; hắn theo đuổi sức bền bên trong người điều khiển, fan không thể mổ xẻ hắn ra nhìn xem bên trong hắn là cái gì. Fan đề nghị hắn đổi thành phong cách hăng hái tấn công của kỵ sĩ bình thường, hắn không hề lay chuyển; fan vừa hy vọng hắn có thêm nhiều thao tác có độ khó cao, hắn thì vẫn như trước "địch tiến ta lùi, địch lùi ta tiến, địch công ta trốn", từng chút từng chút tiêu hao mana của đối thủ.​
Loại hành vi thích làm theo ý mình này của Hứa Bân khiến fan bất mãn, nhưng thành tích chói lọi của hắn lại làm fan rơi vào tình thế khó xử, yêu không được bỏ cũng chẳng xong.​
Sau khi Hứa Bân nhận được danh hiệu "Vua Dây Dưa", có phóng viên trong buổi họp báo hỏi hắn, vì sao không thử thay đổi một chút? Như vậy có thể sẽ giúp hot hơn, nổi tiếng hơn. Hứa Bân chỉ đáp một câu, thứ tôi thích chỉ là trò chơi này, và chỉ có thế mà thôi.​
Một câu, chỉ một câu, bốn phía kinh ngạc.​
Hứa Bân có sự cố chấp của riêng mình, chính sự cố chấp đó đã giúp đỡ hắn theo đuổi mục tiêu ban đầu.​
Tình yêu cháy bỏng, tự mình bung xòe.​
Dĩ nhiên, còn có quán quân, hắn hy vọng 301 có thể giành được quán quân.​
Đây là sự lựa chọn của hắn, bất cứ lúc nào, hắn cũng sẽ kiên định bước tiếp.​
Bốn​
Hứa Bân thích biển, thích vô cùng.​
Hắn đã từng ngồi máy bay trực thăng đến Nam Hải ngắm hố xanh*, là màu xanh thăm thẳm xinh đẹp mê người hơn bất kỳ một loại đá quý nào.​
Hắn thích đứng trên bờ cát, trải nghiệm cảm giác sóng biển luồn qua chân, gió biển lướt qua má hắn.​
Thật tốt biết mấy.​
Hứa Bân đã từng nghĩ, nước biển mỗi ngày lên lên xuống xuống, sóng biển muốn cao bao nhiêu thì cao bấy nhiêu, ai có thể quản được chứ?​
Nếu có lựa chọn, hắn muốn trở thành cơn thuỷ triều nhấp nhô bất định, lưu lại dấu ấn của mình trên đất liền và biển khơi, cho dù chỉ có thể duy trì trong vài phút.​
Thật tốt biết mấy.​
Cho nên khi hắn mới tiếp xúc Vinh Quang, hắn liền cảm thấy trò chơi này giống như hố xanh vậy. Càng tiến vào sâu, nó càng khơi gợi ham muốn khám phá trong bạn.​
Hắn bắt đầu thích cái game này, liền như hắn thích lam động cùng biển rộng cũng vậy.​
Trong game này, tài khoản của hắn tên là Triều Tịch, hắn chính là thuỷ triều.​
Cơn thuỷ triều tự do tự tại.​
Năm​
Cùng được đưa đến với lời mời gia nhập Vi Thảo, còn có thẻ tài khoản Độc Hoạt.​
Hứa Bân có chút bối rồi.​
301 không phải là một chiến đội yếu, nhưng tuyệt đối không thể so sánh được với chiến đội quán quân như Vi Thảo, tương tự như thế Triều Tịch cũng không tệ, nhưng cũng tuyệt đối không thể sánh bằng tài khoản kỵ sĩ cấp thần Độc Hoạt.​
Đây chính là cái được gọi là… chuyển nhượng sao?​
Cũng phải, đội phó Vi Thảo - Đặng Phục Thăng giải nghệ, bọn họ cần một kỵ sĩ và một đội phó.​
Có lẽ đến Vi Thảo, hắn có thể giành được quán quân.​
Sáu​
Hứa Bân là người gốc Thiên Tân, thích ăn bánh rán trái cây, thường xuyên tản bộ bên sông Hải Hà, cũng đã từng không màng hình tượng một mình ngồi xổm ở góc đường gặm bánh bao.​
Người Thiên Tân mà, Hứa Bân cũng là kiểu người hài hước, một khi mở miệng là giống như quyển truyện tiếu lâm.​
Khí chất của hắn kỳ thực rất thích hợp với 301.​
Người khác đều nói tính cách của Hứa Bân chậm chạp giống như tốc độ tay của Dụ Văn Châu làm cho người khác khó chịu, nhưng bản thân hắn không nghĩ thế, những thành viên khác của 301 cũng không nghĩ thế. Hứa Bân thực ra là người nóng tính, làm việc hấp tấp, không có chút dây dưa dài dòng nào, mỗi ngày người đầu tiên đến nhà ăn của chiến đội không phải hắn thì cũng là Dương Thông. Những đồng đội khác cũng rất khó hiểu, một người tính tình nóng nảy thế kia mà còn trong trận đấu lại có thế nhây đến như vậy chứ? Dù cho có thể nhây, nhưng cũng thể không tới mức khiến người ta tâm thần bấn loạn như Hứa Bân.​
Người kỳ quái.​
Hứa Bân sinh ra đã thuộc về Thiên Tân, cũng chỉ có môi trường của Thiên Tân thích hợp với hắn nhất. Hắn không biết mỗi ngày sau khi ăn tối, nếu như không có làn gió man mát của Hải Hà, hắn có thể tiêu hóa xong trước khi buổi huấn luyện ban đêm bắt đầu hay không; hắn không biết, nếu mỗi sáng thức dậy không phải sữa đậu nành và bánh bao, mà là nước đậu xanh cùng bánh chiên, thì hắn có ói không đây.​
Hắn từng đến Bắc Kinh, nhưng hắn không thích Bắc Kinh, không thích sự trang trọng cô độc kia.​
Bảy​
Vương Kiệt Hi tự mình đến nhà ga xe lửa đón hắn. Nói thật, khi đó hắn cảm thấy được sủng mà kinh sợ. Từ ga xe lửa đến câu lạc bộ Vi Thảo, kỳ thực không xa, lái xe cũng chỉ nửa tiếng.​
Trên đường bọn họ nói rất nhiều chuyện liên quan tới Bắc Kinh và Thiên Tân, liên quan tới Liên minh và game, thậm chí cả Độc Hoạt và Triều Tịch.​
Hứa Bân cảm thấy vị đội trưởng tương lai này rất tốt.​
Nhưng……​
"Vẫn là Thiên Tân tốt hơn!"​
"Hửm, cậu nói gì?"​
Hai luồng ánh sáng cứ như thế phóng ra từ đôi mắt to nhỏ kia, Hứa Bân lúc này mới nhận ra vừa nãy không cẩn thận nói ra tiếng lòng của mình rồi. Ở trước mặt người Bắc Kinh khen Thiên Tân tốt, hình như không ổn lắm phải không?​
"Không có gì không có gì, à, nói tiếp về mùa giải năm nay đi…"​
“……” Cậu chuyển chủ đề đột ngột thế này cũng thật là quá “tự nhiên” đi!​
Tám​
Người ngoài giới đều nói, được Vi Thảo mời là Hứa Bân một bước thăng tiến trong sự nghiệp của hắn, hắn cũng thấy vậy. Vi Thảo cho hắn nhiều không gian phát triển hơn, cũng có tư bản dùng nguồn tài nguyên tốt hơn giúp đỡ hắn phát triển.​
Nhưng hắn vẫn nhớ 301, có hai nguyên nhân.​
Một, 301 ở Thiên Tân, hai, đó là đoàn đội đầu tiên của hắn.​
Ngày hắn ngồi xe lửa đến Bắc Kinh, Dương Thông "nước mắt nước mũi đầm đìa" nhét cho hắn một chiếc vali to thật to. Hắn khi đó còn nghĩ có nên đưa cho anh ấy một củ hành để anh khóc thật không đây, cuối cùng vẫn là từ bỏ, dù sao cũng đã có giao tình bao năm nay rồi nhỉ?​
Thực ra thứ Hứa Bân nhớ hơn chính là nhà ăn của 301, mỗi buổi sáng đầu bếp nhà ăn sẽ làm đủ loại món ăn, sữa đậu nành bánh bao bánh rán trái cây cái gì cũng có. Nhà ăn của Vi Thảo thì sao? Sáu giờ sáng đi thì căn bản là không có gì. Sáu giờ rưỡi đi, có đồ ăn, nhưng chỉ có một mình hắn. Đến bảy giờ thậm chí là tám giờ, một vài đội viên khác mới tóc tai bù xù ngáp một cái chậm rãi lắc lư đi vào nhà ăn. Mười giờ bắt đầu huấn luyện, còn có người miệng còn ngậm bánh.​
Hứa Bân đi tìm Vương Kiệt Hi, đối phương giải thích với hắn là, văn hóa vùng miền khác biệt.​
Văn hóa vùng miền? Bắc Kinh Thiên Tân ở cạnh, thì có cái gì khác biệt chứ?!​
Chín​
Đến Vi Thảo, Hứa Bân vẫn không thể chủ động tiết tấu của mình, thậm chí trong Allstars hắn vẫn duy trì trạng thái di chuyển chậm rãi. Hắn không phải Vương Kiệt Hi, cũng không có khả năng giác ngộ tư tưởng cao như Vương Kiệt Hi, nhưng vấn đề mấu chốt là, hắn không muốn.​
Bởi vì khi hắn tiến vào giới chuyên nghiệp chính là muốn đem đấu pháp dây dưa này đứng trên một sàn đấu có chiều sâu cho tất cả mọi người chiêm ngưỡng.​
Không quên sơ tâm, mới được viên mãn.​
Đây là sơ tâm của hắn.​
Hắn đã có một khởi đầu rất tốt, còn điểm cuối thì sao?​
Hắn tin sẽ ngày càng tốt hơn.​
[Hoàn]
 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook