[Thiên Ngôn Vạn Ngữ] [Đường Nhu] Một góc nhìn khác

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
#1
Đầu tiên chúc mừng sinh nhật của Đường Nhu. Một những nữ tuyển thủ ít ỏi của Vinh Quang chuyên nghiệp.
Tiếp theo đúng như tên của bài viết này. Tôi có một góc nhìn khác về cô bé này. Một góc nhìn của một người lớn hơn 10 tuổi theo đúng cốt truyện về một cô gái bình thường chứ không phải một tuyển thủ Vinh Quang. Một người bình thường như hàng tỷ người khác trên thế giới này. Bỏ qua tất cả những gì liên quan đến sân đấu chúng ta có một Đường Nhu bên ngoài sân như thế nào. Trước tiên chúng ta có một cô gái bước vào tuổi 18 với một sự chơi vơi như bao người khác đứng trước bước ngoặt của cuộc đời. Mỗi một người khi bước vào tuổi này khi rời khỏi trường học rời khỏi môi trường được xã hội bảo vệ trong 12 năm cũng đều phải đứng trước lựa chọn quan trọng nhất của cuộc đời. Lựa chọn nghề nghiệp. Một cô gái học thanh nhạc và có năng khiếu trong lĩnh vực này cuối cùng lại không lựa chọn theo đuổi thứ mà mình đã học trước đó. Cũng như bao bạn trẻ khác. Có những người khi buộc phải lựa chọn lại không thể chọn thứ mà mình đã hoặc đang theo đuổi. Vì sao ư có lẽ là vì chính bản thân cũng không biết mình có thực sự thích nó hay không. Mình có thực sự muốn gắn bó cùng với nó cả một đời hay không. Và thế là chúng ta có một đại tiểu thư đi chu du khắp nơi để tìm cho mình một sự cảm hứng một niềm hứng thú. Và rồi định mệnh đã cho Đường Nhu gặp Trần Quả. Có thể nói Trần Quả đã thay đổi cuộc đời của Đường Nhu. Một người chủ một người chị em hay một người bạn thân đều đúng cả với mối quan hệ của hai người. Tại sao Đường Nhu lại trở thành em gái tiệm net trong tiệm net Hưng Hân thì câu trả lời chỉ có một. Đó là vì sự tốt bụng và đặc biệt của Trần Quả. Người luôn đối xử với người khác theo một cách thực lòng và trân trọng nhất. Chỉ riêng về sự gắn bó đặc biệt của hai người này thì có lẽ là một vấn đề khác. Cũng chẳng cần phải nói nhiều về mối quan hệ này. Cứ như vậy cô gái không có định hướng tương lai ở tuổi 18 cuối cùng cũng có được một chỗ dừng chân.
Rồi chúng ta thấy một Đường Nhu đã có thứ để theo đuổi thứ để phấn đấu khi Diệp Tu xuất hiện. Một Đường Nhu cũng như bao người bình thường khác. Lần đầu tiên tìm hiểu từ đầu một lĩnh vực mình chưa từng biết đến. Lần đầu tiên bước vào một thế giới mà mình cũng có khởi đầu thấp như bao người. Ở đây chúng ta có một cô gái chăm chỉ và quyết tâm khi luôn cố gắng tự mình làm tất cả mọi thứ tự mình vượt qua mọi khó khăn. Mà một người có thể hòa nhập với những người mà mình vừa mới quen biết. Nghe nó rất bình thường đúng không. Bây giờ thử đổi lại nếu chúng ta từ nhỏ đã sinh ra trong một gia đình tài phiệt. Sống một cuộc sống đầy đủ mọi thứ từ khi còn nhỏ. Chúng ta có thể dễ dàng hòa nhập với những người từ đủ mọi tầng lớp khác nhau hay không. Tôi có thể chắc chắn là nó không hề dễ dàng. Bởi vì con người là như vậy. Chúng ta luôn tự ý thức được vị trí của bản thân mình từ khi chúng ta bắt đầu có nhận thức về môi trường xung quanh. Những hành động như chạy trốn khỏi bài rap của Hoàng Thiếu Thiên. Nhỏ thuốc nhỏ mắt cho Bánh Bao chỉ là những hành động rất nhỏ nhưng để làm được như thế thôi là cũng đủ hiểu Đường Nhu đang hòa nhập với cuộc sống trong Vinh Quang của mình thế nào.
Đến giai đoạn thi đấu chuyên nghiệp có lẽ ấn tượng sâu sắc nhất mọi người có lẽ là màn lời thế một chấp ba. Đúng thế đây chính là điểm nhấn lớn nhất của cô bé này. Tôi cũng có một góc nhìn khác về tình huống này. Lúc này Đường Nhu 22 tuổi. Ở độ tuổi này một người bình thường sẽ tốt nghiệp đại học. Sẽ lần đầu tiên bước ra xã hội rộng lớn ngoài kia. Lúc này chúng ta sẽ thế nào. Đặc biệt là những người có thành tích tốt trong trường đại học. Tự tin về bản thân. Tin rằng bản thân mình có thể làm được những gì mình mong muốn. Đường Nhu cũng vậy thôi. Khi được hai người thành công nhất nhì Vinh Quang là Diệp Tu và Vương Kiệt Hy nhìn nhận và đánh giá cao. Đường Nhu cũng tự tin như những người trẻ khác ở cái độ tuổi này. Và rồi sau đó chúng ta đều biết chuyện gì đã xảy ra. Giả sử nếu là bản thân tôi. Tôi sẽ tuyên bố giải nghệ vào thời điểm đó. Vì đối với tôi mỗi lời hứa mình đã nói ra đều cần phải được tuân thủ. Còn cô gái này đã chấp nhận nuốt lời chấp nhận chịu điều tiếng để được thi đấu tiếp. Đó là một sự kiên định với lựa chọn của mình mà bản thân tôi thấy mình cũng không làm được. Mặc dù tính cách của tôi cũng thuộc loại cực kỳ cố chấp.
Cuối cùng cái tôi muốn nói chính là cô gái này cũng chỉ là một cô gái bình thường như bao cô gái khác. Có những nét vô cùng bình thường với tâm sinh lý của một cô gái ở những độ tuổi mà Đường Nhu đã trả qua. Một Đường Nhu rất đời thường.
 

Lotus

Nông dân công nghiệp
Team Chuyên Cần
Thần Lĩnh
Bình luận
218
Số lượt thích
1,028
Team
Bách Hoa
Fan não tàn của
Dụ Văn Châu
#2
Mỗi một người khi bước vào tuổi này khi rời khỏi trường học rời khỏi môi trường được xã hội bảo vệ trong 12 năm cũng đều phải đứng trước lựa chọn quan trọng nhất của cuộc đời.
Đoạn này đúng, nhưng chỉ đúng với người bình thường chứ không phải với Đường Nhu. Hay chính xác hơn là cô tiểu thư Đường Nhu của họ Đường.

Đường Nhu không lựa chọn, cũng chẳng có suy nghĩ lựa chọn cái gì hết. Không thích, nên cô ấy bỏ học nhạc. Không biết mình muốn gì, nên cô ấy chẳng muốn làm gì cả. Và hoàn cảnh gia đình của Đường Nhu cho phép cô ấy làm vậy. Nên đặt Đường Nhu vào ngữ cảnh này không đúng và chẳng có giá trị tham khảo hay so sánh gì cả.


Lần đầu tiên tìm hiểu từ đầu một lĩnh vực mình chưa từng biết đến. Lần đầu tiên bước vào một thế giới mà mình cũng có khởi đầu thấp như bao người.

Khi Diệp chưa đến Hưng Hân Đường Nhu đã thay Trần Quả solo với người chơi Vinh Quang trong đấu trường và cô ấy có tỉ lệ dành chiến thắng cao chứ không phải thấp. Không phải Đường Nhu không biết gì về Vinh Quang, Đường Nhu chỉ không quan tâm vì lúc đó trong đầu cô ấy Vinh Quang là thứ đơn giản, không có tính khiêu chiến.

Tất nhiên không thể đem Diệp Tu hay tuyển thủ chuyên nghiệp ra so với Đường Nhu lúc này. Diệp bảo rằng Đường Nhu không biết chơi Vinh Quang, đó là đánh giá dựa trên con mắt của một dân chuyên, của một đại thần đã đứng trên đỉnh cao của trò chơi này gần mười năm. Diệp đến, mở ra cho Đường Nhu cánh cửa thông đến thế giới của kẻ mạnh, của tuyển thủ chuyên nghiệp. Nếu nói lần đầu tiên Đường Nhu nghiêm túc tìm hiểu về Vinh Quang thì đúng, chứ chẳng lẽ một cô gái chẳng biết tí gì chỉ dùng tốc độ tay đánh bậy đánh bạ có thể hành kha khá người chơi trong game thì trình độ của người chơi thường trong game Vinh Quang lại thấp đến vậy?


Đường Nhu cũng tự tin như những người trẻ khác ở cái độ tuổi này. Và rồi sau đó chúng ta đều biết chuyện gì đã xảy ra. Giả sử nếu là bản thân tôi. Tôi sẽ tuyên bố giải nghệ vào thời điểm đó. Vì đối với tôi mỗi lời hứa mình đã nói ra đều cần phải được tuân thủ. Còn cô gái này đã chấp nhận nuốt lời chấp nhận chịu điều tiếng để được thi đấu tiếp. Đó là một sự kiên định với lựa chọn của mình mà bản thân tôi thấy mình cũng không làm được.
Xin lỗi bạn, chứ đừng tô vẽ như kiểu Đường Nhu đã làm gì cao cả lắm vậy. Đó chỉ đơn giản là việc Đường Nhu phải làm, là trách nhiệm của cô ấy với Hưng Hân, với bà chủ là Trần Quả, với những người đồng đội trong chiến đội của mình sau pha chơi ngu lấy tiếng đó.


Dĩ nhiên khi thề, ai cũng tin rằng mình có thể làm được. Niềm tin này không sai nếu hậu quả nó gây ra chỉ do bản thân người thề gánh chịu, còn trong trường hợp Đường Nhu, kể cả Nhu nguyện ý gánh chịu mọi hậu quả, thì những ảnh hưởng trước và sau của vụ thề thốt vẫn đổ lên Hưng Hân, và rõ ràng Nhu không hề cân nhắc cho cả chiến đội Hưng Hân.

Không làm được chứ gì? Ờ Đường Nhu vẫn là thiên kim tiểu thư nhà họ Đường. Còn Diệp Tu, Ngụy Sâm, Bánh Bao, An Văn Dật, rồi cả La Tập nữa, những người đã dốc hết sức lực, tâm huyết vào chiến đội này, à còn cả tương lai cùng tiền bạc nữa chứ, bọn họ sẽ phải làm thế nào khi bao cố gắng của mình sẽ trôi theo dòng nước ra hẳn khơi xa chỉ vì giây phút nói cho sướng mồm của Nhu?

Đừng bảo vì Đường Nhu thích thử thách, thích khiêu chiến nên mới nói vậy. Chẳng nhẽ thắng thua của Nhu là quan trọng còn thắng thua của chiến đội không quan trọng?

Bạn có thể bảo bạn là fan Đường Nhu. Bạn thích cô ấy như vậy. Nhưng không có ai là hoàn hảo, Đường Nhu cũng vậy. Hãy để cô ấy là Đường Nhu của Toàn Chức Cao Thủ, chứ đừng tìm cách biến cô ấy thành Đường Nhu của bộ truyện khác.

P/s: Đây chỉ là ý kiến và góp ý cá nhân. Có thể bỏ qua và coi nó như lời rác rưởi.
Tiếng Việt không chỉ có dấu chấm "." để ngắt câu đâu bạn, tiếng Việt còn có dấu phẩy "," dấu chấm phẩy ";" và từ nối câu nữa. Hãy vận dụng chúng để đoạn văn bớt cứng nhắc hơn.
 

Bình luận bằng Facebook