[Kính Tâm 2021] Lâm Kính Ngôn - Tài liệu: Bởi vì anh ấy là Lâm Kính Ngôn, cần gì nghìn lý do

Nhan Uyển Đình

Nông dân công nghiệp
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
202
Số lượt thích
804
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Lâm Kính Ngôn, Ngô Tuyết Phong
#1
Tài liệu

Bởi vì anh ấy là Lâm Kính Ngôn, cần gì nghìn lý do

Một sản phẩm thuộc [Project] Kính Tâm - Mừng sinh nhật Lâm Kính Ngôn 01/05/2021

Editor: Chou

CV: Sao

Tác giả: 阿幸的幸

Chúc mừng sinh nhật lão Lâm, người đàn ông của lòng em!

------
Giờ nhắc lại, tôi đọc lướt qua "Toàn chức cao thủ" cũng là bởi vì trong thư bạn tốt gửi tôi có đề cập đến đoạn Lâm đại đại giải nghệ. Cô cũng không viết nhiều, để tôi ấn tượng sâu đậm nhất chính là hai câu này: "Chúc mọi người may mắn" và "Chúc anh ấy may mắn, chúc anh ấy, chỉ là anh ấy thôi."​
Thời điểm tôi xem “Toàn chức cao thủ” thì có cố ý đi tìm tên hai người Lâm Kính Ngôn và Phương Duệ. Cái tên Lâm Kính Ngôn này xuất hiện khá sớm, gần hai trăm chương nhỉ? Nhóm Diệp thần mới quen Muội Quang, Bánh Bao hỏi Lưu manh mạnh nhất là ai, cậu Pháp sư triệu hồi này nói rằng nhân vật Lưu manh mạnh nhất mà cậu thấy trên Internet là Đường Tam Đả của Hô Khiếu, tuyển thủ Lưu manh mạnh nhất là Đường Hạo của Bách Hoa. Cuối cùng cậu còn không quên hỏi một câu, “Đúng không, đại thần?”​
Đương nhiên câu trả lời là khẳng định chắc chắn. Lâm Kính Ngôn, anh sắp giải nghệ rồi, Diệp thần lấy làm tiếc. Dĩ nhiên anh tiếc nuối, dù sao tuyển thủ của hai năm đầu thật sự chỉ còn mấy người bọn họ. Khi đó Diệp thần còn đang luyện Quân Mạc Tiếu của hắn, lão Ngụy còn đang hô hào dẫn bằng hữu chơi game online, Trương Giai Lạc không có được một cái quán quân đành ủ rũ tuyên bố giải nghệ, Tôn Triết Bình không biết đang nhàn rỗi ở nơi nào. Trong nhóm tuyển thủ hăng hái năm đó, còn phấn đấu trên sàn thi đấu chuyên nghiệp chỉ dư lại lão Hàn và lão Lâm.​
Trong một fanfic lão Hàn có nói, chỉ cần mình còn đứng ở đây, thời đại này sẽ không kết thúc, nhưng khoảng thời gian tốt nhất của thời đại này đã lặng lẽ trôi qua. Ngay cả Diệp thần, Diệp thần thân mang Vinh Quang, cũng có thể bị các tuyển thủ thế hệ mới khiêu khích.​
Khi đó Thiếu Thiên cũng có mặt, nhưng hắn chẳng thể nói gì nhiều.​

Đây là một tuyển thủ có rất nhiều tiếc nuối. Nhìn thấy đoạn miêu tả này, Lâm Kính Ngôn cho tôi cảm nhận đầu tiên. Anh ấy đã bước vào tuổi xế chiều của nghề nghiệp, cũng không tiếp tục niềm kiêu hãnh năm đó, sau đó anh giải nghệ.​

Chắc chắn lúc sau, tôi đã bị vả mặt với ý nghĩ như vậy.​

Lại một lần nữa nhìn thấy Lâm Kính Ngôn là ở All-Star, khi đó Phương Duệ cũng xuất hiện. Sau đó, trong vòng đấu tân binh khiêu chiến, Đường Tam Đả bại bởi Đức Lý La, Lâm Kính Ngôn đành bất đắc dĩ rời đi.​

Còn có thể làm gì được? Anh tận lực, nhưng anh bại bởi đối thủ. Không chỉ một mình Đường Hạo, có khả năng tình cảnh như vậy đã từng xuất hiện rất nhiều lần trong vòng bảng năm đó. Đây là sự thật rõ rành rành. Trước lúc này, tình trạng của Lâm Kính Ngôn cũng không tốt hơn là mấy, nếu không La Tập cũng không thể tìm được tin tức như vậy trên Internet. Thành tích của Hô Khiếu không tốt, nói một cách công bằng, Lâm Kính Ngôn là hạt nhân của Hô Khiếu nhưng trạng thái trượt xác thực là nhân tố rất trọng yếu. Đây là sự thật không ai trong chúng ta có thể phủ nhận, chính Lâm Kính Ngôn cũng biết điều đó.​

Mới cũ đổi chỗ, tranh giành quán quân, tất cả các môn thể thao cạnh tranh đều không tránh khỏi sự bất đắc dĩ. Tôi yêu thích một vận động viên tennis tên là Novak Djokovic, có thể sẽ mắng mỏ khi phong độ của anh ta không tốt. Nhưng xưa nay tôi không dám nghĩ, nếu như có một ngày anh giải nghệ, cuộc sống của tôi sẽ ra sao. Tôi sẽ không thức khuya vì một trận đấu chiếu muộn, sẽ không háo hức chờ mong anh ấy đi tới Trung Quốc vào tháng 10 hàng năm, có thể một ngày nào đó sẽ không có thêm tin tức về anh. Thành thật mà nói, tôi sợ ngày đó đến, tôi sợ người đã cho tôi tự tin trong nửa năm cuối lớp 9 hoàn toàn rời bỏ thế giới của tôi.​

Vinh Quang cũng như thế. Có một ngày bọn họ đều sẽ giải nghệ, tiểu Lư cũng vậy, thậm chí ngày nào đó có thể ngay cả Vinh Quang cũng không còn tồn tại nữa. Tôi không dám tiếp tục có loại suy nghĩ như vậy. Trong thâm tâm, tôi hi vọng Vinh Quang vẫn sẽ tiếp tục được tôn vinh, cũng cho Lâm đại đại một niềm tin rằng nếu Vinh Quang vẫn còn thì anh sẽ không rời đi.​

Có thể có chút ngây thơ, nhưng tôi thật sự tin tưởng, sự tồn tại bất biến của một số thứ là ở ngay đây.​

A, lại lạc đề rồi, tôi đang nói về Lâm đại đại mà.​

Sau đó anh ấy đi tới Bá Đồ, ba Bướm cho anh một khởi đầu mới. Sau ngần ấy năm, người đi kẻ ở, trái tim truy cầu quán quân vẫn đập và tràn đầy nhiệt huyết.​

Lâm đại đại nói anh có thể đánh thay thế, anh không muốn vì cơ hội lên sân khấu mà gây ra bất kỳ tranh chấp nào. Trong Ngôi Sao Cuối Tuần, anh cứ vậy mà từ bỏ vị trí chủ lực. Trương Giai Lạc đã trả giá quá nhiều vì chức quán quân, có thể nhận ra điều này chẳng phải Lâm đại đại cũng vậy sao? Nhưng lão Hàn nói anh là chủ lực, Bá Đồ mời anh tới là để anh đánh ở vị trí chủ lực. Lâm Kính Ngôn thật bất ngờ, Lâm Kính Ngôn rất cảm động.​

Mùa hè kia, Hoa Nhạt Mê Người cùng Lưu manh của Lâm đại đại ở trong game kề vai chiến đấu. Gặp được đồng đội như vậy, Lâm đại đại không còn phải chịu áp lực quá lớn nhưng vẫn không hạ thấp tư thái. Trái lại ở trên chiến trường Vinh Quang, như cá gặp nước, anh đánh bại Tôn Tường và Nhất Diệp Chi Thu của cậu, còn có Đường Hạo và . . . Đường Tam Đả. Khi đó, nhân vật của anh là Lãnh Ám Lôi.​

Tôi vẫn đang nghĩ, nhìn thấy Hô Khiếu bị Bá Đồ ngược xong, nhìn cờ đội không còn tung bay trên tay lão Lộ, Lâm Kính Ngôn sẽ mang tâm thái gì. Sau đó tôi cảm thấy phỏng đoán cái gì cũng đều vô nghĩa. Chuyện đó nhất định quá phức tạp, phức tạp hơn nhiều so với chúng ta tưởng tượng.​
Đến nay tôi không dám xem vòng chung kết mùa 9 lần thứ hai, khi đó tôi bị thương quá nặng. Lạc Lạc cười nói không phải hắn đã quen sao, lão Lâm cười an ủi Lạc Lạc, còn có lão Hàn Tân Kiệt nói trước sau như một.​

Ừ, trước sau như một. Bọn họ còn có thể tiếp tục đánh. Bởi vì lòng bọn họ ôm Vinh Quang.​

Xưa nay thời gian không đợi người, lại một vòng chung kết nữa. Lính mới Lâm Kính Ngôn, Lâm Kính Ngôn bình thường, cuối cùng từ độc thoại nội tâm của anh tôi phát hiện những năm qua anh thực sự rất mệt.​

Anh không phải thiên tài gì, anh quá bình thường trong giới chuyên nghiệp này. Mỗi ngày anh đều đuổi theo bước chân của bọn họ, mỗi ngày đều nỗ lực để không bị bỏ lại. Anh đã kiên trì như vậy nhiều năm rồi.​

Cuối cùng cũng không thể tiếp tục được nữa. Anh bại bởi Phương Duệ, anh bại bởi Diệp thần, anh bại bởi trạng thái, anh bại bởi thời gian, anh không phải thiên tài, anh thực sự quá mệt mỏi. Quan trọng nhất chính là Bá Đồ bại bởi Hưng Hân, một mùa hè nữa lại kết thúc.​

Tôi cũng không biết từ khi nào mà tôi thích vị Lưu manh nhã nhặn này, thích chuyện anh đeo mắt kính chỉ vì tùy ý thay đổi hình tượng, thích cái cách anh nỗ lực như vậy, thích bóng lưng kia lúc anh rời đi. Yêu thích một người cần gì vạn lý do, chỉ bởi vì anh ấy là Lâm Kính Ngôn, chỉ vậy thôi.​
Thật ra rất muốn viết mười nhận thức sai về Lâm đại đại, chỉ là. . . Tôi cảm thấy mình viết không nổi. . .​
 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook