- Bình luận
- 224
- Số lượt thích
- 2,245
- Location
- Thảo Nguyên Xanh Bao La
- Team
- Vi Thảo
- Fan não tàn của
- Màu xanh lá và những thứ đáng yêu cute phô mai que
SÚNG VƯƠNG ĐẠI ĐẠI MUỐN LƯU MANH
Sản phẩm thuộc Project Mừng sinh nhật Cao Anh Kiệt 2021 - Mạt Thảo Noa Vân
Sản phẩm thuộc Project Mừng sinh nhật Cao Anh Kiệt 2021 - Mạt Thảo Noa Vân
Tác giả: 月光船
Cv: Ná Ná
Edit: Cú mèo
Tính cách hướng nội của Chu Trạch Khải mọi người trước nay đều biết.
Một tay thiện xạ tỏa sáng trên sàn đấu hoa lệ, còn dưới sân khấu độ tồn tại chỉ hận không thể đạt tới con số không.
Từ góc độ này để nói, kỳ thực có một hậu bối rất giống với hắn.
Cao Anh Kiệt.
Trên sàn đấu đấu pháp rất quyết liệt rất đẹp mắt, thoát trận rồi, sẽ đỏ mặt khi nói chuyện với người lạ.
Vì thế đây chính là sự đồng cảm của tiền bối và hậu bối.
Là một thiếu niên trẻ tuổi mới vừa ra mắt, có rất nhiều áp lực, lại bởi vì hướng nội, nên đã quyết định lên mạng tìm cách giải quyết.
Cao Anh Kiệt đi nhầm vào một group chat lâu năm.
Câu chuyện đã bắt đầu từ đó.
==================
1.
Thành phố B.
Trong tòa nhà ký túc xá cách chiến đội Vi Thảo khoảng hai ba cây số.
Điều hòa đang thổi gió.
Máy tính đang vận hành ổn định.
Chủ nhân của máy tính, rút thẻ tài khoản Vinh Quang xuống, nhấp mở clone QQ.
Vào một group chat.
Đây là group cậu mới gia nhập gần đây.
Tên của của group chat là "Tiểu đội giúp đỡ nhau đoàn kết khắc phục sự ngại ngàng nhút nhát" .
Tên của clone là "Nước Hoa Hương Sớm Mai".
Người nắm giữ tài khoản clone này chính là tương lai của Vi Thảo: Cao Anh Kiệt.
Hướng nội, rụt rè, cẩn trọng, nhút nhát, mềm yếu, không tự tin và một số từ ngữ có hàm ý khác trong tự điển, nhưng người bình thường vẫn thuận miệng sử dụng đến, ý nghĩa không khác nhau mấy.
Đều là những từ thường được dùng để nói về Cao Anh Kiệt.
Cậu sau này sẽ là tuyển thủ tiếp nhận thẻ tài khoản cấp thần “Vương Bất Lưu Hành”, là đội trưởng quán quân tương lai.
Cậu mang trên mình rất nhiều kỳ vọng.
Nhưng đối với một đứa nhỏ đã được quan tâm chăm sóc từ trong trại huấn luyện mà nói thì áp lực của cậu quả thật là rất lớn.
Có một vài người sẽ bị áp lực đè ép dưới hố sâu vạn trượng.
Có một vài người sẽ biến áp lực thành động lực, vượt qua khó khăn để tiến lên.
Cao Anh Kiệt dĩ nhiên sẽ không bị áp lực đánh bại, cậu hăng hái tiến lên, chăm chỉ luyện tập, thậm chí trong kỳ nghỉ hè còn tăng cường huấn luyện.
Thế nhưng, vẫn chưa đủ.
Làm thế nào để thay đổi hình tượng của bản thân trong mắt người khác?
Cao Anh Kiệt thậm chí còn bắt chước theo Lư Hãn Văn tràn đầy sức sống của Lam Vũ.
Nhưng cậu cảm thấy không quen.
Đúng, rất khó chịu, giống như đeo mặt nạ vậy.
Đội trưởng mùa giải thứ ba ra mắt, hiện tại cũng chiến đấu hơn mười năm. Cậu biết rõ, qua thêm một năm, hoặc là hai năm, đội trưởng rất có khả năng sẽ muốn giải nghệ, giao Vi Thảo vào tay cậu.
Cậu có thể gánh vác tương lai của Vi Thảo không?
Bước đầu tiên, phải đi ra ngoài.
Cao Anh Kiệt tìm kiếm cách vượt qua sự nhút nhát ở trên mạng.
Mở từng trang từng trang tìm kiếm, rất nhiều nội dung ở hàng đầu cậu đã xem qua không chỉ một lần.
Học thì phải đi đôi với hành mới được a Cao Anh Kiệt, cậu đi theo đường link ở một góc nào đó, phát hiện ra một thế giới mới.
Người đang phiền não cần sự giúp đỡ không chỉ có một.
Thậm chí có người còn mở ra chủ đề thảo luận, thành lập nhóm hỗ trợ nho nhỏ trên QQ!
Vì thế cậu đổi sang tài khoản clone xin gia nhập nhóm.
Lý do xin gia nhập: "Nhìn thấy chủ đề khắc phục sự nhút nhát, xin giúp đỡ."
Một lát sau liền thông qua.
Nhưng, ngay cả màn chào đón khi vào nhóm cũng không có.
Cao Anh Kiệt nghĩ "phải cởi mở", vì thế cậu chủ động nhắn tin: "Chào mọi người! Em là người mới." Còn kèm theo một icon mặt cười.
Vì thế có hai ba chiếc tàu ngầm đã trồi lên.
"Group này vẫn còn hoạt động?"
"Thế mà lại không phải chạy quảng cáo?"
"Vào nhầm sao?"
"¥#@¥%&. . . *. . ."
Cao Anh Kiệt vẫn còn trẻ, chưa có kinh nghiệm.
Hậu quả của việc xem quá nhiều trang và mở quá nhiều link là: Cậu đã quên để ý đến thời điểm đăng bài, là năm năm trước.
Group này có từ rất lâu, tuy không đổi tên, nhưng đã hoang phế đóng bụi, sớm đã không còn duy trì mục đích ban đầu.
Cao Anh Kiệt cảm thấy mình không thể xen lời, đang xấu hổ thì chợt thấy avatar dưới góc phải màn hình nhấp nháy.
Một Chú Cánh Cụt Nhỏ: "?"
Đây là chủ group gửi tới.
Quả thật lời ít ý nhiều.
Vì thế Cao Anh Kiệt sắp xếp lại ngôn ngữ, vội vàng giải thích toàn bộ sự việc.
Vì đây là đang ở trên mạng, không phải mặt đối mặt, nên cậu có thời gian để trình bày rõ ràng rành mạch, sự cẩn thận trong lời nói cũng giảm bớt một phần.
Đều là người xa lạ như nhau, cậu muốn cầu cạnh đối phương, nên khi bộc bạch nỗi lòng cũng sẽ không kiêng dè gì, sự cẩn thận trong lời nói lại giảm bớt một phần.
Thêm vào tốc độ tay của tuyển thủ chuyên nghiệp, nếu chỉ dựa vào gõ chữ để giao lưu, thì nhìn chung vẫn được tính là khá trôi chảy.
Đương nhiên, cậu sẽ không nói chuyện xảy ra ở chiến đội, thay vào đó là câu chuyện kể về bản thân là người mới đi làm.
"... Cho nên em thật sự không biết nên làm thế nào mới tốt, có thể giúp em không."
"Được." Đối phương thẳng thắn dứt khoát.
Chu Trạch Khải nhìn phiền não của “Nước Hoa Hương Sớm Mai” này, cũng như nhìn thấy mình của trước đây vậy.
Cùng chung cảnh ngộ.
Năm đó, có người giúp hắn thoát khỏi hoang mang.
Hiện tại, hắn có thể giúp đỡ đứa nhỏ này không?
Chẳng trách Vương Kiệt Hi ở trong group chat thông báo lời tiên tri, kêu gọi mọi người gần đây phải để ý tới tài khoản clone của mình.
Vương Kiệt Hi thật linh.
2.
Chu Trạch Khải.
Súng Vương khó có thể giải quyết.
Ngoại trừ việc thêm máu thì không gì là không thể.
Súng Cận Chiến hoa lệ.
Các loại cool ngầu lạnh lùng.
—— Đó đều là ở trong trận đấu.
Trong trận đấu không xem mặt, mà phải xem kỹ thuật.
Thoát trận cũng không xem mặt thì tốt rồi, hắn có thể yên tĩnh chơi Vinh Quang.
Đáng tiếc không được.
Gương mặt số một Liên minh sau khi thoát trận quả thật chỉ muốn mua một chiếc áo lông ẩn thân, đem độ tồn tại của bản thân hạ xuống tận không.
Làm Người số một Vinh Quang mới, trình độ trả lời phỏng vấn của hắn khó thể sánh được với Người số một Vinh Quang cũ.
May sao có thể dùng gương mặt. Cho dù hắn im lặng cả buổi phỏng vấn, phóng viên vẫn có thể dùng ảnh chụp cận mặt hắn để điền vào chỗ trống trong bài báo.
Cho dù có sự quan tâm của đồng đội, nhưng Chu Trạch Khải thỉnh thoảng vẫn sẽ xuống tinh thần gì đó, luôn khiến cho đồng đội phải bận tâm thật là không nên.
Hơn nữa có một số chuyện, đồng đội có lẽ cũng không có cách nào hiểu được.
Mỗi người đều có một số phương pháp riêng để giải quyết tâm trạng.
Phương pháp của Chu Trạch Khải chính là đăng nhập tài khoản clone, lặng lẽ nhìn những cuộc trò chuyện về các vấn đề không liên quan đến giải đấu chuyên nghiệp, không cần lộ mặt, cũng không cần nghĩ quá nhiều.
Hoàn hảo.
Đặc biệt là lần này sau khi đăng nhập đã phát hiện ra “bất ngờ".
Người mới đi làm bởi vì thân mang trách nhiệm nặng nề, nên muốn thay đổi bản tính rụt rè mềm yếu của mình —— loại cầu tiến này, là đức tính tốt đẹp biết bao nhiêu.
Ngẫm lại bản thân, từ khi được cất nhắc từ trại huấn luyện lên chiến đội, trong lòng cũng thấp thỏm bất an như thế.
Hơn nữa cũng không biết cách biểu đạt bản thân.
Nếu không phải nhờ sự động viên của Phương Minh Hoa tiền bối, bản thân cũng không thể bước đi những bước đầu tiên.
Dĩ nhiên, bản thân cũng từng bởi vì muốn thay đổi mà lên mạng nhờ giúp đỡ.
Thậm chí còn tạo ra một group chat QQ.
Tuy sau đó group nhỏ này không hề đưa đến tác dụng gì.
Bởi vì mọi người đều ngại ngùng, chỉ ở lý luận suông.
Về sau, hắn chỉ lặng lẽ ngồi nhìn buồn phiền và phàn nàn của mọi người.
Những buồn phiền đó còn nghiêm trọng hơn của bản thân rất nhiều.
Chu Trạch Khải thầm xoa dịu chính mình có được chút cảm giác ưu việt —— từ mặt tâm lý này để phân tích, hắn kỳ thực là một người bình thường.
Tất nhiên hắn sẽ cố gắng hết sức mình động viên đối phương.
Đúng, là động viên, không phải giúp đỡ.
Hắn đối với những chuyện tuy có lòng nhưng lại bất lực thì vô cùng thấu hiểu.
Ép buộc người khác phải đi theo lối mòn của mình, là điều rất vô lý.
Giày chung quy vẫn phải thử một lần thì mới biết có vừa chân hay không. Bắt người khác đi theo lối mòn của mình, cũng tương đương với việc bắt ép đối phương mang giày của mình, rất dễ xước da.
Xác suất tuy nhỏ, nhưng vẫn có thể vô tình tìm đúng kích cỡ vừa vặn mà.
—— Giống như hiện tại.
Một người mới vào làm việc, phải chịu gánh nặng trách nhiệm đến từ tổng giám đốc. Sẵn lòng cố gắng, sẵn lòng nâng cao trình độ công tác của mình, nhưng vẫn mang đến cho người khác cảm giác cậu rất dè dặt cẩn trọng, quả thực rất mất hình tượng, vậy phải làm sao đây?
Chu Trạch Khải trước kia cũng như thế, hắn cảm thấy mình có thể chia sẻ kinh nghiệm tương tự.
Vì thế hắn nói: "Tập thể dục?"
Nước Hoa Hương Sớm Mai: "Tập thể dục? Em sao? Hữu dụng không?"
Một Chú Cánh Cụt Nhỏ: "Hữu dụng."
Nước Hoa Hương Sớm Mai: "Tập thể dục sẽ giúp khắc phục sự ngại ngùng sao? Em không biết."
Một Chú Cánh Cụt Nhỏ gửi hai bức ảnh để so sánh, một bức thân thể gầy gò ốm yếu, bức khác là cơ thể sáu múi, làm cho người ghen tỵ.
Dĩ nhiên là đã cắt gương mặt đi rồi.
Nước Hoa Hương Sớm Mai: "Là anh phải không? Dáng người của anh đẹp quá."
Một Chú Cánh Cụt Nhỏ gửi một icon xấu hổ.
"Em cũng sẽ được?"
Một Chú Cánh Cụt Nhỏ: "Cố gắng!"
"Hy vọng em có thể kiên trì, phương pháp tập thể dục này em thật sự chưa từng thử qua."
"Cố lên!"
Nước Hoa Hương Sớm Mai nghĩ đến mục đích của mình: "Bây giờ nếu nói ra thì có lẽ rất mạo muội, nhưng mà chúng ta có thể cùng nhau không?"
Một Chú Cánh Cụt Nhỏ: "?"
"Chúng ta... Không phải là group hỗ trợ sao? Chúng ta tập thể dục cùng một giờ, cũng như là đang cùng nhau vậy... Nếu anh thấy không tiện thì thôi ạ."
Khung chat hiện "Đang nhập văn bản..."
Một Chú Cánh Cụt Nhỏ vui vẻ chờ đợi.
Lời tiếp theo của Nước Hoa Hương Sớm Mai: "Thực ra, thực ra là em chưa từng đến trung tâm thể dục, nên có chút lo sợ." Nếu có người cùng đi, cậu sẽ có niềm tin.
Cho dù đối phương chỉ là người xa lạ quen được ở trên mạng, liên kết giữa bọn họ chỉ có một chiếc điện thoại.
Chu Trạch Khải vô cùng thấu hiểu.
Hắn suy nghĩ, khắc phục tính ngượng ngùng, bắt đầu từ việc làm quen với những chỗ xa lạ, nên tuần tự theo từng bước. Nếu thời gian có thể thống nhất, vậy cũng xem như đã giúp đỡ cho đối phương.
Vì thế hắn trả lời: "Được."
-TBC-
Last edited: