Hoàn [Lưu Lư] Tình không biết tự nơi nao bắt đầu

Phi Tuyết

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
230
Số lượt thích
1,602
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Chow Chow
#1
TÌNH KHÔNG BIẾT TỰ NƠI NAO BẮT ĐẦU

Tác giả: Chưa rõ

Edit: Phi Tuyết

Thể loại: đồng nhân văn, 1 x 1, trung thiên

Nhân vật chính: Lưu Tiểu Biệt x Lư Hãn Văn

Phối hợp diễn: Diệp Tu, Vương Kiệt Hi, Dụ Văn Châu, Hoàng Thiếu Thiên, quần chúng Toàn Chức Cao Thủ

Tình trạng bản gốc: Hoàn

Tình trạng bản edit: Ta bơi ~

Nguồn: [Lưu Lô] Tình Không Biết Tự Nơi Nao Bắt Đầu

Lưu ý:

1. Bản edit phi thương mại, chưa được sự đồng ý của tác giả, yêu cầu không mang bản edit này ra ngoài khi chưa có sự đồng ý của editor.

2. Ta không biết tiếng Trung, dựa hoàn toàn vào QT ca ca nên độ chính xác chỉ khoảng 50% – 60%. Nhận sự góp ý chân thành, nhưng không hoan nghênh đả kích ác ý.





*****************************​

 
Last edited:

Phi Tuyết

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
230
Số lượt thích
1,602
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Chow Chow
#2
Sự việc xảy ra sau khi Lưu Tiểu Biệt PK với Lư Hãn Văn và chĩa kiếm về phía Hoàng Thiếu Thiên ở chương trình Ngôi Sao Tụ Hội. (chương 923 - 924)

Chương 1:

【Lam Vũ】

“Cái gì? Tiền bối Lưu Tiểu Biệt sao có thể quá đáng như vậy? Anh ta làm sao lợi hại bằng tiền bối Thiếu Thiên được!”

Lư Hãn Văn tức giận, bất bình hô to: “Quá kiêu ngạo! Em nhất định phải cho anh ta một bài học nhớ đời!”

Hoàng Thiếu Thiên hết sức vui mừng, mở miệng tỏ vẻ khen ngợi đối với hành vi của Lư Hãn Văn: “Ha ha ha vẫn là Tiểu Lư hiểu chuyện mau đi tìm Lưu Tiểu Biệt PK sau đó ra sức dạy dỗ hắn cho hắn biết Lam Vũ chúng ta không phải hắn muốn ức hiếp là có thể ức hiếp được lại nói lúc đó may mà anh đây cơ trí giơ ngón giữa cũng không bị máy quay quay đến nếu không chúng ta liền gặp phiền phức cơ mà nhất định có người nhìn thấy chẳng qua bọn họ có nói anh cũng không thừa nhận…”

Dụ Văn Châu nhìn chằm chằm Hoàng Thiếu Thiên càng lúc càng lâu, thanh âm của Hoàng Thiếu Thiên cũng theo đó mà càng ngày càng nhỏ.

Thế nhưng Lư Hãn Văn chẳng cảm nhận được gì, còn vui vẻ nói: “Tiền bối Thiếu Thiên yên tâm, em nhất định có thể thắng anh ta!”
.

.

.

【Vi Thảo】

Lưu Tiểu Biệt đang thực hiện huấn luyện tăng cường, nguyên nhân là do hôm nay khi hắn đi uống nước, vô tình liếc mắt vào khung chat của nữ thần Jessica…

Tin nhắn gửi đi sáng loáng một dòng chữ: “Rồi rồi rồi, tôi thích anh nhất.” Lại nhìn đến tên người nhận là [Diệp Tu]... Tay Lưu Tiểu Biệt run lên đánh rơi cái chén xuống đất 눈 _ 눈

Nhặt cái chén lên, Tiểu Biệt run lập cập nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Mắt Bự papa 0.o, đôi môi người đối diện khẽ mở: “Lưu Tiểu Biệt, huấn luyện gấp đôi!”

Lưu Tiểu Biệt mơ hồ trở về chỗ ngồi bắt đầu tăng cường huấn luyện, lúc này QQ điên cuồng nhấp nháy, vừa mở ra đã thấy tin nhắn của Lư Hãn Văn lấp đầy khung chat.

“Tiền bối Lưu Tiểu Biệt có onl hay không? Chúng ta PKPKPK đi!”

“Tiền bối Lưu Tiểu Biệt muốn làm con rùa đen rụt đầu hả? Anh dám khiêu chiến tiền bối Thiếu Thiên chẳng lẽ không dám PK với em sao?”





Lưu Tiểu Biệt cảm thấy nếu bây giờ không làm cái gì đó thì mình sẽ điên mất, nói đi nói lại vẫn là do lượng tin tức vừa mới nhận được quá lớn. “Phòng 5555 mật khẩu 5555 đấu trường tự do chờ cậu!” (Cho nên mới nói Tiểu Biệt thật đáng thương mà…)

Bởi một loại nguyên nhân kì lạ nào đó, tiền bối Tiểu Biệt hôm nay kích động dị thường, vì thế Lư Hãn Văn đấu năm ván thua cả năm.

Hơn nữa cũng vì một nguyên nhân kì lạ nào đấy, Lưu Tiểu Biệt cố chấp lôi kéo Tiểu Lư bắt đầu phân tích sai lầm của cậu nhóc.

“Nhóc nhìn chỗ này, kĩ năng phân tích dự đoán xảy ra vấn đề phải không, ở đoạn này anh có thể tiếp chiêu bằng hai cách, nhưng nhóc chỉ dự đoán được một cách, cho nên tiết tấu của nhóc bị rối loạn…”





【Lam Vũ】

“Ây, Tiểu Lư đang làm gì thế, hai tai đỏ hết lên rồi, nói chuyện yêu đương hả?” Đây là lời nói nghi ngờ của Tống Hiểu.

“A a a làm sao thế được, Tống tiền bối đừng nói linh tinh, là tiền bối Tiểu Biệt đang hướng dẫn em kĩ xảo PK thôi.” Đây là lời nói lắp ba lắp bắp của Lư - mặt đỏ - Hãn Văn.

‘Hôm nay không biết vì sao tiền bối Tiểu Biệt vô cùng ôn nhu na.’

Hoàng Thiếu Thiên kinh hãi đến biến sắc: “Cái gì? Lưu Tiểu Biệt hướng dẫn em kĩ thuật PK? Trời ạ kĩ thuật của hắn thì hướng dẫn em kiểu gì cả hai đều cùng chức nghiệp năng lực cũng gần như tương đương thì hướng dẫn thế nào? Tiểu Lư à em nhất định đừng nghe tên đó nói tên đó chắc chắn là đang cố ý hướng dẫn sai cho em…”

‘Hôm nay tiền bối Thiếu Thiên vẫn hoạt bát như mọi khi ha.’


*******************

Trong bản raw truyện này, sau khi hết chương 1 là chương 3 luôn, không thấy chương 2, mà chương 1 lại còn đặc biệt dài cho nên mình đã chia đôi chương 1 ra.
 
Last edited:

Một chiếc ô nhỏ

Dân thường Máy Chủ 10
Bình luận
11
Số lượt thích
72
Team
Khác
Fan não tàn của
TCCT
#3
Ko phải là do tôi muốn chèo thuyền khác đâu nhưng sao đọc mấy dòng trên hint Dụ Hoàng với cả Vương Diệp lộ quá vậy :]]
Nói chung tội Tiểu Biệt, bị cú sốc tinh thần rồi.
 

Phi Tuyết

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
230
Số lượt thích
1,602
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Chow Chow
#4
Ko phải là do tôi muốn chèo thuyền khác đâu nhưng sao đọc mấy dòng trên hint Dụ Hoàng với cả Vương Diệp lộ quá vậy :]]
Nói chung tội Tiểu Biệt, bị cú sốc tinh thần rồi.
Đúng ồi, mấy chương sau hint của 2 cặp này còn lộ nữa. Tội Tiểu Biệt thiệt, số nhọ ha ha =)))
 

Phi Tuyết

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
230
Số lượt thích
1,602
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Chow Chow
#5
Chương 2:

【Lam Vũ】

“Tốt lắm, nói chung chỉ có mấy vấn đề này, lần sau phải chú ý nhiều hơn.” Lư Hãn Văn nghe thanh âm dịu dàng (không hề) truyền đến từ tai nghe, dường như có chút run rẩy.

Nhóc con thầm nghĩ tiền bối Tiểu Biệt cũng thật chu đáo, còn nói năng nhỏ nhẹ như vậy sợ mình bị đả kích. (Bé con à, đừng lầm tưởng, hắn đang sợ bị nữ thần Jessica phát hiện thôi…)

“Em biết rồi, cám ơn tiền bối Tiểu Biệt! Tiền bối Tiểu Biệt có muốn cùng em đánh một trận nữa không?” Lư Hãn Văn xoa xoa hai má đang đỏ lên, hỏi.

Tai nghe truyền đến một hồi im lặng kì lạ.



【Vi Thảo】

Lưu Tiểu Biệt nghe câu hỏi của đứa nhỏ kia truyền đến tai, đột nhiên có chút chột dạ, thật ra bản thân mình vốn muốn lấy cậu nhóc ra để phân tán lực chú ý thôi…

Lén quay đầu nhìn thoáng qua đội trưởng nhà mình, phù… đội trưởng đang luyện tâp, khi nãy nhất định là ảo giác, nhất định là ảo giác ⊙_⊙

“Lưu Tiểu Biệt, đã làm xong huấn luyện chưa?” Đây chính là màn hỏi thăm ân cần của Mắt Bự papa sau khi phát hiện mình bị Tiểu Biệt nhìn chòng chọc quá lâu.

“Đội trưởng, có boss dã đồ xuất hiện ở chỗ tui đang luyện tập, mấy người mau tới đây a a a!” Viên Bách Thanh hô lớn. “Tui chỉ là mục sư, sắp cầm cự không nổi nữa rồi!”

(●▽● ) Đây là ánh mắt cảm kích của nam thanh niên Tiểu Biệt khi được giải cứu.

“Được, cậu cố gắng chống cự thêm một lát, tôi lập tức đến!” Vương Kiệt Hi không chút nao núng đưa ra chỉ thị. “Tiểu Biệt, liên hệ với người của Trung Thảo Đường, gửi tọa độ của Bách Thanh qua đó.”

“Vâng!” Lưu Tiểu Biệt lấy di động ra, vừa gửi tin vừa lẩm bẩm. “Tọa độ (137, 571), boss dã đồ xuất hiện, mau đến!”

(Hôm nay Tiểu Biệt cũng rất chú tâm hoàn thành nhiệm vụ mà Mắt Bự papa giao phó nha!)



【Lam Vũ】

(⊙▽⊙ ) Đây là tâm tình của Lư Hãn Văn vào giờ phút này, người đang chờ tiền bối Tiểu Biệt trả lời… (hình như vừa biết được chuyện gì không nên biết ha…)

‘Chẳng lẽ tiền bối Tiểu Biệt cố ý không rời khỏi đấu trường là vì muốn cho mình biết tin tình báo?’

‘Mình đã nói rồi mà tiền bối Tiểu Biệt là người tốt, tiền bối làm thế nhất định là vì muốn an ủi mình vừa thua nhiều như vậy.’

(Hôm nay như mọi khi, Tiểu Lư đối với Lưu Tiểu Biệt vẫn là tràn ngập thiện cảm nha.)

Sau đó, Lư Hãn Văn bình tĩnh rời khỏi đấu trường, đem chuyện này nói cho Dụ Văn Châu mà không có chút áp lực nào.

“Không đúng, làm sao mà em biết được chuyện này hả Tiểu Lư, không phải em đang cùng Lưu Tiểu Biệt của Vi Thảo PK sao?” Người nói là Trịnh Hiên áp lực như núi.

“Là tiền bối Tiểu Biệt nói với em, ở sân đấu lén nói cho em nghe!” Tiểu Lư vui vẻ trả lời. “Đội trưởng, chúng ta mau đi thôi, em đã nói cho Xuân Dịch Lão rồi!”

Dụ Văn Châu dùng ánh mắt phức tạp nhìn thoáng qua Lư Hãn Văn, cuối cùng cũng nhanh chóng mang đội đến tọa độ đã định.

Không ngoài dự kiến, Vi Thảo cùng Trung Thảo Đường đều ở đó. Chờ trong chốc lát, Xuân Dịch Lão cũng mang người tới. Dụ - tâm bẩn đại sư - Văn Châu quyết định thật nhanh: “Lên!”



【Vi Thảo】

“Cái đệt, sao lại thế này, đội trưởng Lam Vũ ở sau lưng mấy người đấy!” Viên Bách Thanh vừa được hồi sinh liền kêu lên.

“Không đúng, nơi này hẻo lánh như vậy, vừa rồi cũng không nhìn thấy người của Lam Vũ, làm sao bọn họ biết được?”

Lúc này, người của hai phe đã xông vào chém giết, Viên Bách Thanh mau chóng tới nhập đội: “Đội trưởng, xảy ra chuyện gì thế? Sao Lam Vũ lại ở đây?”

Không biết từ đâu bay ra một câu mang ý cười của Dụ Văn Châu: “Cũng may có Tiểu Biệt nhiệt tình chỉ dạy hậu bối.”

Trong nháy mắt, toàn bộ chiến đội Vi Thảo nhìn về phía Lưu Tiểu Biệt. Lưu Tiểu Biệt kêu rên: “Đội trưởng, đây là kế ly gián. Em tuyệt đối không có…”

“Đội trưởng, anh làm gì thế? Đây là tiền bối Tiểu Biệt ở sân đấu lén nói cho em biết, sao anh lại đi nói cho chiến đội của họ. Thế này thì ngày sau tiền bối Tiểu Biệt làm sao ngẩng đầu ở chiến đội được?” Kiếm khách Lưu Vân đột nhiên từ đâu lao ra, tức giận chất vấn thuật sĩ Sách Khắc Tát Nhĩ.

Viên Bách Thanh nghiến răng… “Lưu! Tiểu! Biệt!”
 
Last edited:

Phi Tuyết

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
230
Số lượt thích
1,602
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Chow Chow
#7
Thôi chia buồn cùng đồng chí tiểu Biệt bị Dụ tâm ko sạch hại đời rồi.
Đã thế còn có em cờ rớt ngây thơ nai tơ đổ thêm dầu vào lửa nữa chớ. poor Tiểu Biệt :ROFLMAO:
 

Một chiếc ô nhỏ

Dân thường Máy Chủ 10
Bình luận
11
Số lượt thích
72
Team
Khác
Fan não tàn của
TCCT
#8
Đã thế còn có em cờ rớt ngây thơ nai tơ đổ thêm dầu vào lửa nữa chớ. poor Tiểu Biệt :ROFLMAO:
Rốt cục em nó sinh ngay ngày giờ gì mà đời đen hơn Bao Công thế ? Đã vô ý biết được bí mật của lãnh đạo còn bị crush bán đứng xong cha đội trưởng crush bán.
Ôi ...
 

Phi Tuyết

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
230
Số lượt thích
1,602
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Chow Chow
#9
Chương 3:

“Được rồi, đánh boss xong nói tiếp!” Vào thời khắc then chốt, Mắt Bự papa lên tiếng. Để chứng minh sự trong sạch, Lưu Tiểu Biệt kéo ổn thù hận.

“Ai da, tui nói nè Bạc Tình, tui sắp chết đến nơi rồi chẳng lẽ ông không nhìn thấy sao?” Đến từ chàng kiếm khách nào đó lấy thân chắn boss.

Một chiêu thuật Trị Liệu Thánh Ngôn được phóng lên người Phi Đao Kiếm. Thời điểm thanh máu vọt lên, thanh âm của Viên Bách Thanh không nhanh không chậm truyền đến: “Quan hệ giữa ông và Lam Vũ tốt như vậy, tôi còn nghĩ bọn họ sẽ thuận tay cho ông thêm ít máu đấy!”

Lưu Tiểu Biệt khóc không ra nước mắt, chỉ có thể đem bi thương ngập tràn “xả” hết lên người boss.

Vô số tiền lệ nói cho chúng ta biết, chỉ cần không có BUG lớn nhất Vinh Quang Quân Mạc Tiếu xuất hiện trong cuộc chiến giành boss dã đồ, kết quả bình thường khá là ổn định, tuy rằng giữa đường có Lam Vũ nhảy vào một chân, nhưng cuối cùng boss vẫn là bị Vi Thảo tiêu diệt.

Sau khi hai phe đều rời đi, Lưu Tiểu Biệt đột nhiên thấy lạnh sống lưng, vừa ngẩng đầu liền thấy vẻ mặt đằng đằng sát khí của Viên Bách Thanh cùng ánh mắt nghiêm túc của Mắt Bự papa O_0

“Em em em… em thật sự không biết sao lại thế này… Đội trưởng, anh phải tin em…” Tiểu Biệt bày ra vẻ mặt cầu xin.

Nào ngờ Vi Thảo papa một châm thấy máu: “Thời điểm Bách Thanh phát hiện boss dã đồ, cậu thật sự đang ở đấu trường PK với Lư Hãn Văn phải không?”

Lưu Tiểu Biệt cẩn thận nhớ lại… Hình như… Mình lúc ấy… đã quên rời sân đấu… Lúc nhắn tin còn có nói ra miệng…

Nam thanh niên Tiểu Biệt rơi lệ đầy mặt bắt đầu tự kiểm điểm: “Đội trưởng, không phải em cố ý, lúc ấy em thực sự quên mất… Chắc là lúc gửi tin nhắn Tiểu Lư vô tình nghe được… Em nói nhỏ như vậy, nhóc ấy vẫn nghe được thì không thể trách em mà…”

Lưu Tiểu Biệt trơ mắt nhìn mặt Viên Bách Thanh càng ngày càng đen, chưa từ bỏ ý định tiếp tục kiểm điểm: “Biết được cũng không sao, không phải cuối cùng boss vẫn thuộc về chúng ta ư… Bạc Tình, ông cũng đừng tức giận nữa…”


【Lam Vũ】

“Cho nên, tiền bối Lưu Tiểu Biệt thật ra không phải cố tình nói cho em biết đúng không?” Lư Hãn Văn dùng vẻ mặt đưa đám hỏi Dụ Văn Châu.

Trịnh Hiên ngồi một bên không khỏi đỡ trán, không tồi, còn chưa bị ngốc. Dụ Văn Châu thản nhiên cười nói: “Đúng vậy, là Tiểu Lư không cẩn thận nghe được.”

“Nếu vậy thì tiền bối Tiểu Biệt nhất định là bị mắng rất thê thảm…” Đồng chí Tiểu Lư vỗ bàn đứng dậy. “Không được, em phải tìm tiền bối Vương Kiệt Hi để nói chuyện rõ ràng. Đội trưởng có số điện thoại của tiền bối Vương Kiệt Hi phải không?”

“Ừ.” Dụ Văn Châu cầm điện thoại di động đưa cho Lư Hãn Văn.

“Alo, có phải tiền bối Vương Kiệt Hi của Vi Thảo đấy không ạ? Em là Lư Hãn Văn, vừa rồi không phải tiền bối Tiểu Biệt cố ý nói cho em biết, là em vô tình nghe được, tiền bối đừng trách tiền bối Tiểu Biệt được không ạ…”

(Hôm nay Tiểu Lư cũng rất dũng cảm nhận sai nha!)


【Vi Thảo】

Lưu Tiểu Biệt đang cố giải thích với Viên Bách Thanh, thế nhưng sắc mặt người nọ thì càng lúc càng đen. Đúng lúc này, điện thoại của đội trưởng Vương Kiệt Hi đột nhiên vang lên.

Vương Kiệt Hi mở điện thoại, chưa kịp mở miệng đã nghe thấy thanh âm của Lư Hãn Văn. “....” Vương Kiệt Hi bình tĩnh đáp: “Ừ, không sao, mọi người không trách cậu ta.”

Thấy Vương Kiệt Hi buông điện thoại, Viên Bách Thanh không nhịn được hỏi: “Đội trưởng, là ai gọi đến vậy?” Mắt Bự papa thản nhiên liếc nhìn Lưu Tiểu Biệt một cái: “Là tiểu quỷ nhà Lam Vũ, gọi điện thoại nói với tôi không phải Tiểu Biệt nói cho nhóc đó, là thằng nhóc vô tình nghe được.”

Viên Bách Thanh phức tạp nhìn Lưu Tiểu Biệt một cái, thở dài nói: “Nghiệp chướng mà… Dù sao ông cũng không cố ý, lần này tạm tha cho ông, nếu còn dám có lần sau, vậy thì ông chờ bị tui phóng sinh đi!”

“Vâng vâng vâng, Bách Thanh đại đại nói cái gì thì chính là cái đó.” Lưu Tiểu Biệt cảm động đến mức muốn rơi nước mắt.

“Được rồi, đánh boss xong rồi thì mau đi huấn luyện đi!” Vương Kiệt Hi nói.


【Lam Vũ】

Vì chuyện bản thân làm sai mà hại tiền bối Tiểu Biệt bị mắng khiến Lư Hãn Văn cảm thấy áy náy không thôi, ngay cả cơm trưa ăn cũng ít đi nhiều, thời gian huấn luyện buổi chiều cũng chẳng nói mấy câu, chỉ là yên lặng luyện tập.

Hoàng Thiếu Thiên chọc chọc Dụ Văn Châu: “Không đúng, đây không giống Tiểu Lư làm sai mà áy náy, nó giống như là…” Mấy từ cuối cậu không nói ra.

Dụ Văn Châu thản nhiên nói: “Yên lặng theo dõi biến hóa.”

********************



12/9/ 2005 - 12/9/2018

Lưu Tiểu Biệt, sinh nhật vui vẻ ~
 

Phi Tuyết

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
230
Số lượt thích
1,602
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Chow Chow
#10
Chương 4:

Mấy ngày sau là trận đấu của Lam Vũ.

Lưu Tiểu Biệt đột nhiên xin Vương Kiệt Hi cho nghỉ một ngày, lén chạy đến xem Lam Vũ thi đấu. Hắn ngồi trên khán đài, gửi cho Lư Hãn Văn một tin nhắn: “Cố lên, anh ở phía dưới xem nhóc!”

Lư Hãn Văn đang ngồi trên ghế tuyển thủ lấy điện thoại ra xem, lập tức hoang mang đứng dậy dáo dác nhìn quanh, sau đó lại bị Hoàng Thiếu Thiên túm lại, có vẻ nói thêm vài câu gì đó mới chịu yên lặng ngồi xuống.

Lúc này, chuông điện thoại của Lưu Tiểu Biệt vang lên, thì ra là tin nhắn của Lư Hãn Văn: “Cảm ơn tiền bối Tiểu Biệt, em nhất định sẽ cố gắng! Tiền bối Tiểu Biệt, chờ em thắng, em sẽ mời anh đi ăn cơm.”

Lưu Tiểu Biệt cười cười, đứa nhỏ này, không biết tại sao cứ luôn tỏa ra ánh sáng rực rỡ như vậy, tựa như một mặt trời bé con.

Trận đấu đã bắt đầu, Lưu Tiểu Biệt nhìn Lư Hãn Văn tiến vào sân, trong lòng thầm nghĩ: “Tiểu quỷ, nhất định phải chiến thắng, để chỉ đạo nhóc, ngay cả boss nhà mình anh cũng bán cho nhóc luôn rồi.”

Không ngoài dự kiến, Lư Hãn Văn thắng trận. Thi đấu kết thúc cũng rất nhanh, Lam Vũ 7:3 chiến thắng toàn trận.

Chẳng hiểu vì sao, giờ phút này Lưu Tiểu Biệt cực kì muốn gặp Lư Hãn Văn, vì thế khi Lam Vũ tiếp nhận phỏng vấn, hắn gửi tin nhắn cho cậu nhóc: “Tiểu quỷ, anh ở quán cà phê gần cổng chờ nhóc mời anh ăn cơm.”

Lư Hãn Văn không nhận phỏng vấn, vì vậy lập tức hồi âm: “Vâng, tiền bối Tiểu Biệt, chờ em xin phép đội trưởng xong sẽ đi tìm anh!”


【Vi Thảo】

Liễu Phi phát hiện cả ngày hôm nay đều không nhìn thấy Lưu Tiểu Biệt, hiếu kì hỏi Vương Kiệt Hi: “Đội trưởng, Tiểu Biệt đi đâu vậy, tại sao hôm nay không nhìn thấy cậu ta?”

Vương Kiệt Hi còn chưa kịp trả lời, Cao Anh Kiệt đã đáp: “Hôm nay tiền bối Tiểu Biệt xin nghỉ để đến xem Lam Vũ thi đấu, chắc chiều nay mới trở về được.”

Liễu Phi dường như nghĩ đến điều gì đó…

[ Được rồi, chúng ta trở về với quán cà phê trong truyền thuyết.]

“Tiền bối Tiểu Biệt, em tới rồi!” Lư Hãn Văn kéo ghế ngồi xuống. “Chúng ta đi chỗ nào ăn cơm đây?” Lưu Tiểu Biệt vô lực đỡ trán. “Tiểu Lư, nhóc nhỏ giọng đi một chút. Hiện tại quanh đây toàn là fan của Lam Vũ, nhóc muốn bị nhận ra hả?”

“A a, em không nghĩ đến, chắc bởi vì quá vui vì nhìn thấy tiền bối Tiểu Biệt nên mới thế đấy!” Lư Hãn Văn cười nói. “Nếu tiền bối cũng không biết phải đi nơi nào, vậy thì để em giới thiệu đi, em biết có một quán lẩu cực kì ngon ở gần đây, tiền bối Tiểu Biệt có muốn thử đến đó xem sao không?”

Lưu Tiểu Biệt nhìn gương mặt vui vẻ của người đối diện, không khỏi có chút ngẩn ngơ. Hắn lấy lại bình tĩnh, đứng dậy nói: “Vậy đi thôi!” Hai người rời khỏi quán cà phê, gọi xe đi đến quán lẩu mà Lư Hãn Văn nói.

Trong quán, tiếng người cười nói ồn ào, xem ra danh tiếng thực sự rất tốt. Hai người đang yêu cầu một gian phòng riêng với chủ quán, chợt nghe thấy một giọng nữ hô to: “A, kia không phải là Lư Hãn Văn sao?” Tức khắc, gần như toàn bộ ánh mắt của mọi người trong quán đều tập trung lên hai người họ.

Lư Hãn Văn khóc không ra nước mắt nhìn Lưu Tiểu Biệt: “Tiền bối, làm sao bây giờ…” Lưu Tiểu Biệt quyết định thật nhanh: “Chạy!” Hai người nhanh chóng chạy ra ngoài, đám người bắt đầu xôn xao: “Mau đuổi theo, bọn họ muốn chạy!”

Lưu Tiểu Biệt kéo tay Lư Hãn Văn chạy như điên, hai người không dám quay đầu lại. Chỉ nghe ở phía sau một đám người hét: “Từ từ đã Tiểu Lư! Tiểu Lư em đừng đi mà…” Sau đó… Bọn họ chạy càng nhanh hơn.

Mọi người nghĩ sẽ xảy ra đại chiến fan đuổi theo thần tượng sao? Quá ngây thơ rồi, sự thật là, hai tên ngốc này cứ mải miết chạy, căn bản không thấy fan đang đứng ở trước cửa quán mà hét, sau đó vừa hét vừa xem bọn họ chạy trốn mà thôi...

(Hôm nay fan của Lam Vũ cũng rất hoạt bát nghịch ngợm nha!)

Lưu Tiểu Biệt vừa chạy vừa hỏi Lư Hãn Văn: “Bây giờ chúng ta đi đâu?” Lư Hãn Văn hô to: “Em cũng không biết! Hay là chúng ta về khách sạn đi!” Lưu Tiểu Biệt nhìn thấy một chiếc xe taxi đang chạy tới, liền dừng lại vẫy xe. Lư Hãn Văn nói địa chỉ khách sạn, hai người lúc này mới kết thúc “cuộc đào thoát khỏi quán lẩu”.

Về tới phòng của mình trong khách sạn, Lư Hãn Văn vẫn còn sợ hãi: “Nguy hiểm thật, suýt nữa bị đuổi theo…” Lưu Tiểu Biệt nghi ngờ: “Không đúng, hình như lúc chúng ta lên xe cũng không có người chạy theo đâu…”
 
Last edited:

Phi Tuyết

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
230
Số lượt thích
1,602
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Chow Chow
#11
Chương 5:

“Hình như đúng thế thật…” Có vẻ Lư Hãn Văn cũng đã nhận ra. “Có điều bữa tối phải làm sao bây giờ… Em có chút đói bung.” Lưu Tiểu Biệt suy nghĩ. “Hay gọi người của khách sạn mang lên chút gì đi!”

Sau khi gọi cơm, Lư Hãn Văn liền xán lại đây. “Tối nay tiền bối Tiểu Biệt ở phòng em đi, bây giờ về thì muộn quá, tiện thể giúp em phân tích trận đấu hôm nay, được không được không…”

Lưu Tiểu Biệt bất đắc dĩ nhìn Lư Hãn Văn. “Được rồi! Thực ra hôm nay nhóc đánh rất tốt, thao tác và ý thức đều ổn hơn so với lần trước rất nhiều.”

Nói xong, hắn xoa đầu Lư Hãn Văn: “Những việc này nhóc nên tìm Dụ đội phân tích cho mới phải. Anh đây không giỏi về chiến thuật có thể sẽ khiến nhóc mắc sai lầm.”

Lư Hãn Văn tựa vào bên giường, nghe xong thì cười trả lời: “Sau khi trở về đội trưởng nhất định sẽ phân tích cho em. Nhưng mà bây giờ em muốn nghe tiền bối Tiểu Biệt nói cơ!”

Lưu Tiểu Biệt nhìn khuôn mặt tươi cười của đối phương, trái tim đột nhiên đập nhanh đến mức không thể khống chế. Hắn bất chợt nhớ tới câu mà đội trưởng nói với Diệp Tu: “Rồi rồi rồi, tôi thích anh nhất!” Hắn nhìn khuôn miệng Lư Hãn Văn khép mở, nhưng lại chẳng lọt tai được chữ nào, chỉ thầm nghĩ muốn nhìn người này mãi như vậy thôi…

Lúc này, đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa, hai người đều bị hoảng sợ. Lư Hãn Văn lúng túng bật dậy: “Em đi mở cửa!” Ngoài cửa là nhân viên phục vụ mang thức ăn tới. Hai người yên lặng ăn xong bữa tối, Lư Hãn Văn nhìn Lưu Tiểu Biệt, Lưu Tiểu Biệt liền nói lắp: “Ăn, ăn xong thì đi ngủ!”

Một đêm không nói chuyện.

[Vẫn là trong khách sạn, ta chỉ muốn nói với mọi người là đã sang buổi sáng ngày hôm sau.]

“Mặt trời đã lên cao, nụ hoa nhìn ta cười…” Hoàng Thiếu Thiên vừa hát vừa đi ra khỏi phòng, thế là nhìn thấy phòng của Lư Hãn Văn vẫn còn đóng kín cửa.

“Ủa, Tiểu Lư sao vậy nhỉ, sao đến tận bây giờ rồi mà vẫn chưa rời giường? Để mình đi gọi thằng nhóc dậy!”

Vừa dứt lời, cậu đã gõ cửa: “Tiểu Lư, mau mở cửa, dậy ngay dậy ngay, có biết mấy giờ rồi không mà em vẫn còn ngủ hả? Có phải hôm qua xin phép đội trưởng đi chơi muộn nên giờ ngủ bù không hả...” Cửa mở, thanh âm của Hoàng Thiếu Thiên lập tức tắt ngúm.

Bởi vì, người ra mở cửa chính là, Lưu Tiểu Biệt.

【Góc nhìn trong phòng Lư Hãn Văn】

Hai người cùng bị tiếng đập cửa của Hoàng Thiếu Thiên đánh thức, Lư Hãn Văn nhìn Lưu Tiểu Biệt: “Tiền bối Tiểu Biệt, em vẫn còn muốn ngủ tiếp một lát…” Nói xong liền vùi đầu vào gối mềm. “Anh ra nói với tiền bối Thiếu Thiên là chờ em chút…”

Lưu Tiểu Biệt bất đắc dĩ đứng dậy mặc quần áo, nghe Hoàng Thiếu Thiên ở bên ngoài không ngừng gọi người. Hắn đi đến mở cửa phòng, Hoàng Thiếu Thiên hình như bị dọa sợ, giật mình trừng mắt nhìn hắn.

Lưu Tiểu Biệt thuận tay đóng cửa phòng ở sau lưng, giải thích: “Hôm qua tui đến xem Tiểu Lư thi đấu, bị fan nhận ra nên cùng Tiểu Lư về đây, sau đó bởi vì nói chuyện quá muộn nên ngủ lại.”

Đúng lúc này, Dụ Văn Châu đi ngang qua, thấy Lưu Tiểu Biệt cũng kinh ngạc hỏi: “Không phải Tiểu Biệt đây ư, sao lại ở chỗ này?”

Hoàng Thiếu Thiên đang muốn mở miệng, Lưu Tiểu Biệt lập tức cản lại. “Hoàng Thiếu, Tiểu Lư muốn ngủ thêm một lát. Chúng ta đến nơi khác nói chuyện đi!”

Dụ Văn Châu suy nghĩ một chút, gật đầu nói: “Được rồi, Thiếu Thiên, chúng ta về phòng.” Nói xong đi về hướng một căn phòng khác. Hoàng Thiếu Thiên trừng mắt nhìn Lưu Tiểu Biệt một cái rồi chạy theo. Lưu Tiểu Biệt không hiểu ra sao, hơi lắc đầu rồi nối gót hai người kia.

Hai bên ngồi xuống, Dụ Văn Châu mở miệng trước: “Tiểu Biệt muốn chuyển nhượng đến Lam Vũ, cho nên tới đây khảo sát trước phải không?” Quả thật là vừa mở miệng đã có thể khiến cho mồ hôi lạnh của Lưu Tiểu Biệt rơi đầy đất. “Không, không có, tui chỉ tới xem Tiểu Lư thi đấu một chút thôi!”

Hoàng Thiếu Thiên nghĩ tới việc mấy hôm nay tâm tình của Tiểu Lư không tốt, mở miệng nói: “Lưu Tiểu Biệt, anh nói cho cậu hay, cậu đừng nghĩ đến chuyện lừa dối Tiểu Lư để thu tình báo về Lam Vũ bọn anh. Tốt nhất cậu hãy cách Tiểu Lư nhà bọn anh càng xa càng tốt, nếu không bản Kiếm Thánh nhất định hành chết cậu…”

Dụ Văn Châu cười cười, lên tiếng ngắt lời Hoàng Thiếu Thiên: “Nếu không phải muốn chuyển nhượng, vậy chắc là Tiểu Biệt vì chuyện lần trước bị cướp boss mà đến tìm Tiểu Lư tính sổ rồi?”

Lưu Tiểu Biệt cảm thấy mình chẳng khác nào phạm nhân đang bị thẩm vấn, hắn nhìn khuôn mặt tươi cười của Dụ Văn Châu mà tưởng như tử thần đang hướng về phía mình ngoắc ngoắc tay... “Không không không, không phải, tui thực sự chỉ đến xem Tiểu Lư thi đấu, cổ vũ cậu ấy cố lên thôi…” Lưu Tiểu Biệt nói ra ý nghĩ của bản thân.

Lúc này, Lư Hãn Văn gõ cửa phòng. “Đội trưởng, tiền bối Tiểu Biệt có ở trong này không, tiền bối Vương Kiệt Hi gọi điện thoại hỏi bao giờ tiền bối Tiểu Biệt quay về Vi Thảo.”

Lưu Tiểu Biệt cảm thấy mình vừa được cứu rỗi…

Dụ Văn Châu cười cười: “Thời gian cũng không còn sớm, nên đi ăn bữa sáng trước, Tiểu Biệt đi cùng luôn chứ?” Lưu Tiểu Biệt run run trả lời: “Không cần đâu… Tui tui tui, tui trở về luôn bây giờ… Trong đội vẫn còn nhiều việc…”

Hoàng Thiếu Thiên hừ một tiếng: “Xem như cậu thức thời.” Ba người cùng nhau đi ra ngoài. Lư Hãn Văn kéo tay Lưu Tiểu Biệt lại hỏi: “Bây giờ tiền bối Tiểu Biệt phải trở về sao? Em đi tiễn anh nhé!”

Dụ Văn Châu mở miệng: “Nên đi tiễn, dù sao cậu ấy ở đây cũng là vì đặc biệt đến thăm em, mau lên, đi sớm về sớm.” Lưu Tiểu Biệt nghe được hai chữ “đặc biệt” được nhấn mạnh, suýt chút nữa đã lảo đảo ngã xuống.

Hai người bắt xe đến sân bay. Bởi vì Lưu Tiểu Biệt không mang nhiều đồ, cho nên việc làm thủ tục cũng nhanh chóng. Sau khi qua kiểm an, Lư Hãn Văn đột nhiên chạy tới, dúi vào tay Lưu Tiểu Biệt một vật gì đó. Xong đâu đấy, cậu nhóc đứng ở cửa kiểm an, vẫy vẫy tay: “Tiền bối Tiểu Biệt, hẹn gặp lại!”


****************

Chương này là combo (ngụy) ăn cơm trước kẻng + cha mẹ vợ bắt gian + màn tra khảo kiêm đe dọa của cha mẹ vợ với con rể tương lai. Chỉ có thể nói… poor Tiểu Biệt =))))))))))))
 
Last edited:

Phi Tuyết

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
230
Số lượt thích
1,602
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Chow Chow
#12
Chương 6:

Hoàng Thiếu Thiên nhìn Lư Hãn Văn và Lưu Tiểu Biệt rời đi, lo lắng quay đầu nhìn Dụ Văn Châu: “Đội trưởng, Tiểu Lư…” Dụ Văn Châu xoa xoa tóc cậu, bình tĩnh nói: “Hẳn là giống như cậu nghĩ…”

Hoàng Thiếu Thiên nóng nảy: “Vậy tính sao bây giờ hả đội trưởng, Tiểu Lư vẫn còn vị thành niên đấy, cái gì cũng đều không rõ. Tên Lưu Tiểu Biệt kia vừa nhìn đã thấy không phải tốt lành gì, sao Tiểu Lư thích cậu ta được nhỉ…”

Dụ Văn Châu vừa đi về phía phòng ăn vừa trả lời cậu: “Có một định lý khá kì quái thế này, đôi khi tình cảm của hai người cũng không sâu đậm, nhưng khi tất cả mọi người đều ngăn cản bọn họ, tình cảm của hai người ngược lại sẽ càng bền chặt.”

Nói xong, anh kéo tay Hoàng Thiếu Thiên: “Hơn nữa, chẳng phải Thiếu Thiên cũng nói Tiểu Lư còn nhỏ sao?” Hoàng Thiếu Thiên hơi giãy dụa, nhưng không được, thế là mặc kệ người kia kéo mình đi.

【Vi Thảo】

Sau khi trở về, Lưu Tiểu Biệt tìm Vương Kiệt Hi báo một tiếng. Hắn ngồi vào chỗ của mình, mở hộp quà mà Lư Hãn Văn đã đưa cho trước khi lên máy bay.

Bên trong là mô hình nhân vật của hắn - Phi Đao Kiếm. Nhưng khi lấy nó ra, Lưu Tiểu Biệt lại phát hiện ra trên bệ đỡ khắc hai chữ “Lưu Vân”.

Lưu Tiểu Biệt lấy di động, định bụng hỏi Lư Hãn Văn một chút, đúng lúc Lư Hãn Văn gọi đến: “Alo, tiền bối Tiểu Biệt, là em. Anh đã xem quà em đưa cho anh chưa?” Lưu Tiểu Biệt cười cười: “Ừ, xem rồi, nhưng mà tại sao trên bệ đỡ của mô hình này lại khắc ID của nhóc vậy?”

Dứt lời, Lưu Tiểu Biệt nghe thấy giọng nói đắc ý của Lư Hãn Văn từ đầu dây bên kia truyền đến. “Là fan tặng em đấy! Em vừa nhìn thấy đã thích chúng nó rồi, vẫn luôn mang theo bên người. Tiền bối Tiểu Biệt đến thăm em mà em lại không có gì để tặng tiền bối, chỉ có thể tặng cái này.”

Lưu - tốc độ tay kinh người - Tiểu Biệt lập tức nhanh trí bắt được trọng điểm. “Tiểu Lư, “chúng nó” có phải ý là… không chỉ có một cái?” Bên kia, Lư Hãn Văn vui vẻ cười: “Đúng vậy, cái em cầm chính là mô hình Lưu Vân khắc chữ Phi Đao Kiếm đấy!”

Một ý nghĩ vụt lên trong đầu Lưu Tiểu Biệt, thế nhưng hắn chưa kịp bắt lấy, Lư Hãn Văn ở đầu dây đã tiếp tục nói: “Như vậy thì tiền bối Tiểu Biệt nhìn mô hình này sẽ nhớ đến em, đúng rồi, em đặt mô hình này trên bàn huấn luyện, còn tiền bối Tiểu Biệt định đặt ở đâu?”

Đáy lòng Tiểu Biệt đột nhiên xao động, hắn ma xui quỷ khiến nhớ đến câu kia của đội trưởng “Rồi rồi rồi, tôi thích anh nhất!” Hắn không khỏi thốt ra: “Đương nhiên là giống như Tiểu Lư, đặt trên bàn huấn luyện.”

Lư Hãn Văn hài lòng cúp điện thoại, Lưu Tiểu Biệt không thể không cố gắng bình tĩnh để suy nghĩ xem rốt cuộc mình bị làm sao. Lúc này, Liễu Phi xán lại gần: “Tiền bối Tiểu Biệt đang suy nghĩ gì đấy? Có phải đi ra ngoài một chuyến đã rước được một cô bạn gái về không?”

Viên Bách Thanh nghe thấy thế cũng hướng về phía này. “Cái gì? Tiểu Biệt có bạn gái? Khi nào thế?” Cao Anh Kiệt ngẩng đầu lên sau trận đấu: “Ừm… có khi là hôm qua đến xem Lam Vũ tranh tài thì gặp được.”

Lúc này, người luôn cẩn thận tỉ mỉ như Mắt Bự papa cũng hiểu ý cho Lưu Tiểu Biệt một kích: “Chiến đội Lam Vũ không có con gái, cho dù là dự bị. Tiểu Biệt, chẳng lẽ cậu thích quản lí khách sạn nơi bọn họ đang ở?”

Liễu Phi bắt được trọng điểm: “Đội trưởng, vì sao tiền bối Tiểu Biệt lại gặp quản lí khách sạn mà Lam Vũ ở thế? Tiền bối Tiểu Biệt ở cùng một khách sạn với Lam Vũ sao?”

“Sáng nay lúc anh gọi điện hỏi bao giờ cậu ấy về, Lư Hãn Văn tiếp điện thoại, nói là Tiểu Biệt đang cùng Hoàng Thiếu Thiên và Dụ Văn Châu nói chuyện.” Lời chân tình đến từ Mắt Bự papa luôn quan tâm đội viên (các con).

〣( ºΔº )〣 Liễu Phi cảm thấy hình như mình vừa biết được cái gì đó.

Nhưng mà những người khác cũng không nghĩ nhiều lắm… Dù sao các nữ tuyển thủ Liên Minh không phải muốn là được. Một đám không nghĩ nhiều cùng Vương Kiệt Hi và Liễu Phi đã biết gì đó đều rời đi, để lại nam thanh niên Tiểu Biệt đáng thương một người rơi vào trầm tư.

【Lam Vũ】

Lư Hãn Văn vui vẻ trở về khách sạn, gặp Hoàng Thiếu Thiên, Dụ Văn Châu và mọi người ở nhà ăn. “Đội trưởng!” Lư Hãn Văn nhào đến. “Em đã trở về!” Sau đó… Trịnh Hiên đỡ được cậu nhóc…

Bởi vì vào thời khắc then chốt, đồng chí Yêu Đao Hoàng Thiếu Thiên kéo Trịnh Hiên lên phía trước chặn lại đường nhào đến ôm của Lư Hãn Văn. (´・ᴗ・` ) Đây là vẻ mặt của Hoàng Thiếu Thiên luôn tự giác cho rằng đội trưởng là của mình. ( 눈 _ 눈 ) Và đây là vẻ mặt của Trịnh Hiên vẫn còn đang ngậm bánh bao trong miệng.

Vì bay vào buổi chiều, tập thể Lam Vũ vẫn còn một buổi trưa để nghỉ ngơi. Sau khi ăn xong, Hoàng Thiếu Thiên gọi Lư Hãn Văn vào phòng mình, nghiêm túc hỏi cậu nhóc: “Tiểu Lư, em nói thật cho anh biết, ngày hôm qua Lưu Tiểu Biệt đến đây làm những gì?”
 
Last edited:

Phi Tuyết

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
230
Số lượt thích
1,602
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Chow Chow
#14
huhu cute không đỡ được. Hóng, hóng nữa, hóng mãi ~~~~~~
Không biết có phải tại tuổi của 2 đứa không mà cảm thấp cp này cuteo với ngọt lắm ấy ~ cp thanh xuân vườn trường =)))))
 

Diệp Tiểu Lam

Phó bản trăm người
Thần Lĩnh
Bình luận
45
Số lượt thích
203
Team
Luân Hồi
#15
Không biết có phải tại tuổi của 2 đứa không mà cảm thấp cp này cuteo với ngọt lắm ấy ~ cp thanh xuân vườn trường =)))))
chuẩn luân. Cặp này cũng kiểu tâm hồn trong sáng ngây thơ không đỡ nổi, đọc càng thấy buồn cười. Nhiều lúc đọc về mấy đứa tâm bẩn mãi đọc sang lũ trẻ này thấy nhẹ nhàng yêu đời hẳn.
 

Đỗ Tiểu Bạch

Lure like như hack
Bình luận
1,029
Số lượt thích
3,996
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#16
Em cảm thấy như lãnh đạo Lam Vũ vs Vi Thảo cấu kết vs nhau cross kiểm tra hai đứa nhỏ. Nhất định là cố tình! Còn nữa lãnh đạo đều yêu đương thì sao k cho đội viên yêu đương??? là tiếng lòng của hai đứa a~
 

Phi Tuyết

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
230
Số lượt thích
1,602
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Chow Chow
#17
Em cảm thấy như lãnh đạo Lam Vũ vs Vi Thảo cấu kết vs nhau cross kiểm tra hai đứa nhỏ. Nhất định là cố tình! Còn nữa lãnh đạo đều yêu đương thì sao k cho đội viên yêu đương??? là tiếng lòng của hai đứa a~
Đội viên yêu đương thì không sao, nhưng quan trọng là ở đây có trẻ vị thành niên nha, đi tù chứ chẳng chơi =))))))))
 

Phi Tuyết

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
230
Số lượt thích
1,602
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Chow Chow
#18
Chương 7:

“Ừm, cũng không làm gì. Hôm qua tiền bối Tiểu Biệt nhắn tin cho em, sau đó bọn em cùng ra ngoài chơi, vốn định vào một quán lẩu, kết quả lại bị fan nhận ra, thế là chạy về khách sạn.” Lư Hãn Văn nghĩ ngợi một chút rồi nói.

Hoàng Thiếu Thiên hoàn toàn không tin: “Không làm gì mà hắn lại ở trong phòng của em hả? Mà ai cho phép em đến nơi nhiều người như quán lẩu vậy, chưa kể tối qua fan đến rất đông. Nhìn thấy Lưu Tiểu Biệt là choáng váng luôn phải không?”

Lúc này, Dụ Văn Châu đẩy cửa bước vào, nhìn thấy bộ dáng nghiêm nghị của Hoàng Thiếu Thiên cùng vẻ mặt oan ức của Lư Hãn Văn, chỉ đành nói: “Được rồi Thiếu Thiên, tôi biết cậu quan tâm Tiểu Lư, nhưng cũng đừng quá sốt ruột. Tiểu Lư tự có năng lực phán đoán của mình.”

Lư Hãn Văn cảm thấy oan ức đến mức muốn khóc. Nhóc chỉ mời tiền bối Tiểu Biệt ở lại một đêm thôi mà, sao tiền bối Thiếu Thiên phải nghiêm túc thế chứ. Cho dù trước đây nhóc cũng từng làm sai nhưng tiền bối Thiếu Thiên cũng chưa từng gay gắt như vậy… Hơn nữa tiền bối Tiểu Biệt rõ ràng là một người rất tốt mà…

(Bé ngốc, Thiếu Thiên nữ thần nhà các người sợ bé bị bắt cóc nha…)

Bởi vì Dụ Văn Châu đến, cuộc nói chuyện này cuối cùng cũng không có kết quả. Lư Hãn Văn một mình trở về phòng, nhìn thấy mô hình mà mình mang theo bên người, lại nghĩ đến một cái khác đang trong tay Lưu Tiểu Biệt, tâm tình mới dần tốt hơn.

‘Chắc chắn là tiền bối Thiếu Thiên có hiểu lầm gì đó đối với tiền bối Tiểu Biệt. Tiền bối Tiểu Biệt là người tốt mà!’

(Hôm nay, Tiểu Lư đối với Lưu Tiểu Biệt vẫn là tràn ngập thiện cảm nha.)


【Vi Thảo】

Vương Kiệt Hi nhìn Lưu Tiểu Biệt - người bắt đầu không bình thường kể từ khi đi xem trận đấu của Lam Vũ về, yên lặng mở ra QQ.

Vương Bất Lưu Hành: Có onl hay không?

Quân Mạc Tiếu: Đây đây, làm sao vậy, nhớ ca hả?

Vương Bất Lưu Hành: Mỗi ngày đều nhớ.

Vương Bất Lưu Hành: Hôm qua Tiểu Biệt đi xem trận đấu của Lam Vũ, sau khi trở về thì không bình thường lắm!

Quân Mạc Tiếu: Không bình thường? Là không bình thường kiểu gì? Nói cho ca nghe một chút để giải trí nào ●▽●

Vương Bất Lưu Hành: …

Quân Mạc Tiếu: Mà anh nói này Vương Mắt Bự, cậu cũng quá quan tâm đội viên nhà mình đấy, quan tâm họ nhiều hơn quan tâm anh rồi.

Vương Bất Lưu Hành: Tôi là đội trưởng.

Vương Bất Lưu Hành: Tôi quan tâm nhất vẫn là anh.

Quân Mạc Tiếu: Cậu có chỗ nào giống đội trưởng đâu, có mà giống cha của Vi Thảo thì có (◍•ᴗ•◍)

Vương Bất Lưu Hành: Tôi là cha, anh là mẹ.

Quân Mạc Tiếu: (●´∇`●) ノ (Mặt T như Diệp Tu cũng phải chào thua trước lời nói tình cảm khó có được của Vương Kiệt Hi…)

Quân Mạc Tiếu: Tình hình thế nào rồi, nói một chút xem!

Vương Bất Lưu Hành: Hôm qua sau khi Tiểu Biệt đi xem trận đấu của Lam Vũ về thì có cầm theo một món quà. Từ lúc đó tới bây giờ vẫn cứ nhìn chằm chằm món quà mà cười khúc khích, các đội viên đều bị dọa sợ hết rồi. Anh nói xem có phải Tiểu Biệt bắt đầu biết yêu rồi hay không?

Quân Mạc Tiếu: Ồ… Chả phải yêu thì còn là cái gì nữa… Đội viên nhà mấy người không phải bị dọa, mà là bị chói mù mắt rồi…

Vương Bất Lưu Hành: Nhưng mà cu cậu mới ra ngoài có một ngày thôi, yêu đương cũng không thể nhanh như vậy đi… Chắc không phải hôm qua ra ngoài mới cướp được đối tượng về đấy chứ…

Quân Mạc Tiếu: [cười khóc] [cười khóc] Nói không chừng người ta đã có đối tượng thầm mến từ lâu, nhân dịp hôm qua đi ra ngoài liền tỏ tình thì sao?

Vương Bất Lưu Hành: Có lý, theo anh tôi có nên hỏi thăm một chút hay không?

Quân Mạc Tiếu: Hỏi đi hỏi đi ´∀` Nếu được thì nhớ phát trực tiếp qua đầu cầu bên này đấy nhé

Vương Kiệt Hi quay đầu, bình tĩnh gọi Lưu Tiểu Biệt - người đang cười khúc khích lần thứ n trong ngày, “Tiểu Biệt, đi theo anh vào đây.” Lưu Tiểu Biệt mờ mịt đi theo, hơn nữa còn không quên tiện tay thả món quà nhỏ vào trong túi. (◍•ᴗ•◍)

Hai người đi đến phòng uống nước, Vương Kiệt đút hai tay vào túi, cố gắng xây dựng hình tượng hòa ái dễ gần, sau đó mở miệng: “Tiểu Biệt à, có phải cậu đang yêu không?”

Thế nhưng, trong mắt Lưu Tiểu Biệt lại là hình ảnh sau: đội trưởng nhà mình dùng bộ mặt có chút vặn vẹo khiến cho đôi mắt càng thêm to nhỏ khác thường, lạnh lùng mở miệng: “Tiểu Biệt à, có phải cậu đang yêu không?”

Lưu Tiểu Biệt thấy nếu mình trả lời là có, nhất định sẽ bị Diệt Tuyệt Tinh Thần phán tội chết, huống hồ hắn đây còn không có yêu đương.

Vì thế, bạn học Lưu Tiểu Biệt vô cùng kiên định mà từ tốn trả lời: “Đội trưởng, em không có. Thật sự không có.” (Cho nên đội trưởng à mau tha cho em đi dù rằng em cũng chẳng biết mình sai cái gì nữa…)

Nhưng mà Mắt Bự papa cũng không thay đổi suy nghĩ của mình dễ dàng như vậy: “Vậy hôm qua cậu đi đâu?” Lưu Tiểu Biệt nghệt mặt ra: “Thì đến xem trận đấu của Lam Vũ mà…”

Mắt Bự papa đổi cách hỏi khác: “Mô hình của cậu là ai đưa cho?” Lưu Tiểu Biệt cười hề hề, đáy lòng Mắt Bự papa nổi lên sóng gió. [Đúng, chính là nụ cười ngu si đó, Tiểu Biệt, rốt cuộc cậu đã gặp ai, là tiểu yêu tinh nào câu mất linh hồn bé nhỏ của cậu rồi?]

“Là Tiểu Lư tặng cho em lúc trở về sáng nay. Nhóc đó nói nhóc cũng có một cái thế này.” Thanh niên Tiểu Biệt khó hiểu trả lời. [Đội trưởng làm sao vậy nhỉ chỉ là một mô hình thôi mà vẻ mặt có cần vặn vẹo như vậy không…]

Vương Kiệt Hi phức tạp nhìn cậu đội viên ngốc nghếch đơn thuần (không hề) nhà mình một cái, phất phất tay: “Được rồi, cậu về chỗ ngồi đi. Cố gắng luyện tập, đừng cười khúc khích cả ngày.”

[Tiểu Biệt os: Cười khúc khích? Mình sao?]
 
Last edited:

Đỗ Tiểu Bạch

Lure like như hack
Bình luận
1,029
Số lượt thích
3,996
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#19
Khổ tâm nhất là phụ mẫu chi tâm a, hai bên gia đình vất vả rồi. Cơ mà tui vẫn cười rất hèn mọn ngồi hóng drama gia đình mỗi bên, cái tình tiết cấm đoán của đôi bạn trẻ và một hơi-không-trẻ-kia này còn hấp dẫn hơn truyền hình 8 giờ tối.

Diệp Tu sao hú cái lên liền vậy, bình thường cả thiên hạ đang kêu gào thảm thiết ổng còn không thèm liếc một cái.... Vương đội, anh nói tình thoại nhớ nhung phải thông báo trước chứ, bất ngờ vậy em (và Tu) sẽ truỵ tim chết đó....

Còn nữa sao mới nói hai câu anh đã đem Vi Thảo bán một nửa rồi, đây tính là hồi môn hay là sính lễ đây?

Tui vẫn là quay về với hai bạn troẻ đi, hai ông kia damage quá cao không chống nổi.
 

Phi Tuyết

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
230
Số lượt thích
1,602
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Chow Chow
#20
Khổ tâm nhất là phụ mẫu chi tâm a, hai bên gia đình vất vả rồi. Cơ mà tui vẫn cười rất hèn mọn ngồi hóng drama gia đình mỗi bên, cái tình tiết cấm đoán của đôi bạn trẻ và một hơi-không-trẻ-kia này còn hấp dẫn hơn truyền hình 8 giờ tối.

Diệp Tu sao hú cái lên liền vậy, bình thường cả thiên hạ đang kêu gào thảm thiết ổng còn không thèm liếc một cái.... Vương đội, anh nói tình thoại nhớ nhung phải thông báo trước chứ, bất ngờ vậy em (và Tu) sẽ truỵ tim chết đó....

Còn nữa sao mới nói hai câu anh đã đem Vi Thảo bán một nửa rồi, đây tính là hồi môn hay là sính lễ đây?

Tui vẫn là quay về với hai bạn troẻ đi, hai ông kia damage quá cao không chống nổi.
Và chương tiếp theo đây chúng ta sẽ còn thấy đôi phu phu kia bắt nạt Tiểu Biệt đáng thương đến mức nào =))))

Thề, từ đầu tới cuối đáng thương nhất, nhọ nhất vẫn là Lưu Tiểu Biệt =)))))
 

Bình luận bằng Facebook