Hoàn [Tán Tu] Trời sinh một đôi

Lyl

Cống hiến cấp cao
Bình luận
179
Số lượt thích
1,211
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tu. Tán Tu. Chu Diệp. Song Diệp
#1
Tác giả: - 落殒 -

Thể loại: đồng nhân đam mỹ, ngắn, eSport

Editor: Lyl

*

"Ai nha em nói này, lão Diệp trong lòng chỉ có nữ thần Vinh Diệu thì cũng thôi, anh Tô lúc nào mới tìm đối tượng đây?"

Tiệc tối ăn mừng của Hưng Hân, Phương Duệ uống hai chén đã say, bắt đầu cùng Ngụy Sâm nói nhảm bát quái khắp nơi. Nói một vòng, đề tài chuyển đến trên người hai vị đội trưởng chính phó nhà bọn họ, Phương Duệ ôm lon bia của mình, tay phải hoàng kim chuẩn xác cướp đi miếng thịt nướng cuối cùng dưới đũa Ngụy Sâm đã uống nhiều tay run, vừa tiếp lời với Tô Mộc Thu.

"Lúc trước không phải vẫn có tin đồn nói anh với Sở Vân Tú của Yên Vũ, rốt cuộc là thật hay giả?"

Tô Mộc Thu đang cắm đầu ăn thịt dừng một chút, nuốt đồ ăn trong miệng xuống, quay đầu cùng Phương Duệ trao đổi một ánh mắt cực kỳ chân thành: "Ai nói với cậu anh không có đối tượng?"

"Cậu thôi đi, lần này đối tượng là ai? Lần trước là Ô Thiên Cơ, trước nữa là Thôn Nhật, aaa! Tôi biết rồi! Là Khước Tà đúng không, ai nha đáng tiếc, đối tượng của cậu bây giờ bị Tôn Tường giữ."

Ngụy Sâm đặt cốc xuống bàn, không chút khách khí cười nhạo.

Tô Mộc Thu nhún vai, quay đầu nhìn Diệp Tu ngồi bên cạnh mình, "A Tu, em xem đám nhóc này, đều không tin anh có đối tượng."

"Vậy anh nói cho bọn họ biết đối tượng của anh là ai đi."

Giọng nói của Diệp Tu có chút ủ rũ, ăn cũng rất chậm, Tô Mộc Thu thậm chí cảm thấy y có thể sẽ nằm xuống ngủ bất cứ lúc nào. Tô Mộc Thu không nói thêm nữa, lại tiếp tục vùi đầu ăn.

Hai người bình thường sinh động nhất đột nhiên đều yên tĩnh như vậy, Trần Quả liếc mắt nhìn hai người bọn họ, nghiêng đầu hỏi Đường Nhu: "Bọn họ làm sao vậy?"

Đường Nhu nhìn Diệp Tu che miệng ngáp một cái, nói: "Chắc là tiêu hao quá lớn nên mệt rồi?"

Vừa dứt lời, cô liền thấy Tô Mộc Thu quay đầu qua, kề sát vào bên tai Diệp Tu nói gì đó, Diệp Tu nghe xong cười lắc đầu, thấy Tô Mộc Thu vẻ mặt lo lắng, còn giơ tay lên vỗ vỗ đầu hắn.

Cô hình như còn thấy sau khi bị vỗ đầu Tô Mộc Thu phồng má lên.

"Hai người bọn họ. . ."

"Ừ? Bọn họ làm sao?" Trần Quả nghe tiếng ngẩng đầu, lại chỉ thấy hai người kia vừa ăn vừa nhỏ giọng nói chuyện gì.

"Không, không có gì, chắc là em nhìn nhầm rồi." Đường Nhu lắc đầu xua tan ý nghĩ mơ hồ chợt xuất hiện trong đầu.

Đây là một chuyện rất thần kỳ, rất cả mọi người hoặc online hoặc offline đều từng mắng Diệp Tu và Tô Mộc Thu là cẩu nam nam, nhưng không ai thật sự chú ý tới, hai người bọn họ trong thực tế đã là người yêu từ lâu.

Là bọn họ quá khiêm tốn sao?

Tiệc tối kết thúc, Tô Mộc Thu đỡ Diệp Tu đã ngủ gật đi ở cuối đội ngũ, trong đầu lặp đi lặp lại câu hỏi của Phương Duệ vừa rồi.

Hắn đâu phải không có đối tượng, rõ ràng hắn hiện tại đang ôm đối tượng của bản thân, lát nữa quay về khách sạn còn muốn chen trên cùng một giường ngủ.

"Nghĩ cái gì? Tim đột nhiên đập nhanh như vậy?"

Diệp Tu vẫn cúi thấp đầu được Tô Mộc Thu đỡ đi đột nhiên ngẩng đầu lên.

"Anh nghĩ em đã hôn mê bất tỉnh rồi."

"Em nào yếu đến mức ấy?"

Diệp Tu nói, rút cánh tay trên cổ Tô Mộc Thu về, đứng thẳng tự mình đi, hai người cứ thế chậm rãi bước tới.

"Cho nên anh vừa nghĩ cái gì?"

Tô Mộc Thu ngẫm nghĩ, kề sát bên tai Diệp Tu, nhỏ giọng nói: "Nghĩ trở về ngủ với em."

"Rõ ràng bọn mình có hai cái giường, vì sao lại phải chen cùng nhau?" Diệp Tu vẻ mặt chính trực.

"Phương Duệ không tin anh có đối tượng."

"Phương Duệ cũng sẽ không tin em có đối tượng."

Hai người nói xong, nhìn nhau, đột nhiên đều bật cười, cười đến đám người đi phía trước đều phải quay đầu xem cả hai đang làm cái gì, lại bị hai người xua tay lừa dối qua.

Diệp Tu cười xong, đỡ vai Tô Mộc Thu, đột nhiên thấp giọng nói: "Anh muốn công khai không?"

"Ừ?"

Tô Mộc Thu còn chưa kịp nói gì, tay Diệp Tu đã trượt từ vai hắn xuống, theo cánh tay cầm lấy bàn tay hắn; ngay sau đó là Diệp Tu kề sát vào tai hắn nói nhỏ: "Phỏng vấn sau thi đấu lần sau, bọn mình có thể như vậy tham gia."

Tô Mộc Thu cúi đầu nhìn bàn tay giao nhau của hai người, quay đầu hôn lên khóe môi cười nhẹ nhàng của Diệp Tu.

Hai người tùy tiện đường hoàng ở bên đường hôn môi, trừ một người lang thang liếc mắt, không ai chú ý tới.

Muốn công khai không?

Trong khách sạn, Tô Mộc Thu vừa tắm rửa xong đang ngồi bên giường lau tóc, trong đầu đột nhiên nghĩ đến câu hỏi này của Diệp Tu.

Hắn là muốn, nếu có thể.

Giới chuyên nghiệp Vinh Diệu hôm nay pr tạo ra hai vị tuyển thủ như idol đẹp trai, một là đội trưởng đương nhiệm Chu Trạch Khải của Luân Hồi, một người khác chính là Tô Mộc Thu một hơi thanh toán số lớn tiền vi phạm hợp đồng theo Diệp Tu rời đi tự lập chiến đội mới.

Khoảng thời gian Diệp Tu vừa rời Gia Thế, bên ngoài vẫn luôn đồn thổi, nếu Diệp Tu không mang theo cây rụng tiền Tô Mộc Thu, sợ là sẽ chẳng hơi đâu mà đi lập chiến đội mới. Cách nói này đã truyền rộng khắp cho đến khi Tô Mộc Thu nghe được, vì vậy, trong một lần phỏng vấn ngắn sau khi quay xong quảng cáo, Tô Mộc Thu cầm micro của một phóng viên, biểu tình nghiêm túc hiếm thấy, nhấn rõ từng câu từng chữ.

"Nhà chúng tôi trước giờ luôn ra người tài, mấy năm trước tôi còn có thể nói kiếm tiền nuôi em gái, hiện tại ngay cả em gái cũng không cần tôi nuôi. Tôi muốn nói là, có một số lời chỉ nên nói đùa rồi quên đi, quá nghiêm túc chính là ngu ngốc, huống chi đây chính là Diệp Tu, có chuyện gì Diệp Tu không làm được chứ?"

Đây chính là Diệp Tu.

Hai mùa giải sau đó, mọi người nhìn chi đội ngũ giống như được kéo từ trong game ra này, một đường tràn đầy hơi thở bần cùng, từ thi đấu khiêu chiến đánh đến liên kết chuyên nghiệp, sau đó rơi vỡ kính mắt lại theo lý thường nên xông vào trận chung kết giành tổng quán quân, mới nhớ lại lời Tô Mộc Thu lúc đó.

Đúng vậy, đây chính là Diệp Tu, boss đáng sợ nhất Vinh Diệu.

Lại có lẽ cũng bởi vì như vậy, cả hai đều là người bị chú ý, muốn công khai thừa nhận mình thuộc quần thể số ít, luôn không tránh khỏi lo lắng sẽ mang đến ảnh hưởng tiêu cực cho đối phương.

Tô Mộc Thu tin tưởng Diệp Tu sẽ không để ý bình luận của người ngoài, tựa như Diệp Tu tin tưởng Tô Mộc Thu sẽ không để ý giá trị buôn bán của mình bởi vậy chịu ảnh hưởng, bọn họ đều không phải là thiếu niên trẻ tuổi không có sức chống lại áp lực và thế tục, đã sớm có khả năng và sức mạnh dắt tay đối mặt mưa gió.

Bọn họ đã sớm có thể bình thản thẳng thắn đi dưới ánh mặt trời, đi tiếp thu chúc phúc và chỉ trích.

Nhưng kết quả lại là, hai người ăn ý chưa bao giờ nhắc đến chuyện này, cứ như vậy từ thời thiếu niên, thẳng cho đến hiện tại hai mươi tám hai mươi chín, đã là tuổi có thể rời giới chuyên nghiệp.

Không cố ý giấu giếm, cũng không cố ý tiết lộ.

Tất cả mọi người biết Diệp Tu và Tô Mộc Thu cảm tình vô cùng tốt, Diệp Tu đối xử với em gái Tô Mộc Tranh của Tô Mộc Thu còn giống anh ruột hơn anh ruột thật của người ta, từng nghe bọn họ cợt nhả ghẹo nhau, cũng đã từng thấy hai người kia ngồi trước màn hình gay gay qua lại, "chiến tranh công thủ" của fan "Tô Diệp" và "Diệp Tô" cãi gần mười năm cũng chưa phân ra thắng bại. . .

Rõ ràng đã gặp được "Chân tướng là thật", lại cố tình đều không hẹn mà cùng tin tưởng "Chân tướng là giả" .

Đây là tình cảnh kỳ diệu cỡ nào.

"Đừng vò nữa, vò nữa anh sẽ trọc."

Tiếng Diệp Tu đột nhiên vang lên, Tô Mộc Thu phản ứng nửa giây, trở tay ném khăn mặt lau tóc về phía nguồn âm thanh —— bị Diệp Tu vững vàng đón được, tiện tay khoác lên vai bản thân, tóc ướt trực tiếp nằm lên giường.

"Mẹ nó tóc em còn đang nhỏ nước!"

"Vậy thì sao."

"Giường ướt hết rồi!"

"Không phải anh chuẩn bị chen một giường với em rồi sao?"

Tô Mộc Thu chuẩn bị đạp một cái, lại đột nhiên dừng lại, cuối cùng chân nhẹ nhàng giẫm xuống bên thắt lưng Diệp Tu, thấp giọng nói: "Bọn mình còn có thể có lần phỏng vấn sau thi đấu tiếp theo sao?"

"Ừ?"

Tô Mộc Thu là đã xác định ngày, chuẩn bị qua vài hôm nữa sẽ tuyên bố xuất ngũ, Diệp Tu thì còn muốn góp một sóng náo nhiệt vào thi đấu thường quy mùa giải tiếp theo, nhưng phỏng vấn sau thi đấu hai người bọn họ còn có mặt, đại khái là sẽ không còn nữa.

Diệp Tu rất nhanh phản ứng lại, y ngồi dậy, khoanh chân nhìn Tô Mộc Thu, "Nếu anh đã nghĩ kỹ, phỏng vấn sau thi đấu có lẽ bọn mình không có cơ hội, nhưng rêu rao mở cuộc họp báo hay gì đấy, em tin là vẫn sẽ có rất nhiều truyền thông đến tham gia."

"Sau đó ngày hôm sau lên top 1 hot search, quay đầu lại bởi vì ngang nhiên tuyên dương đồng tính trái với quy định xx bị rút đầu đề?"

"Sau đó fan của bọn mình nhất định sẽ không sợ cường quyền kiên nhẫn không ngừng cố gắng, biến một đầu đề thành mười đầu đề mạnh mẽ chiếm lĩnh bảng hot search."

"Chỉ có thể là fan của em, fan của anh sẽ không không biết xấu hổ như vậy."

"Cũng phải, fan của anh sẽ nối tiếp sau mười đầu đề này, tuôn ra một hot search hắc mã: Tô Mộc Thu rốt cuộc là công hay thụ."

"Kháo, em cút đi ha ha. . ."

Hai người nói đều bật cười, Tô Mộc Thu kéo gối đầu đập Diệp Tu một cái, cười đủ rồi mới im tiếng, chậm rãi nói: "Tuy rằng bình xịt với anti của em rất nhiều, nhưng anh thật sự không muốn thấy em bị toàn mạng bôi đen vì loại chuyện này. . ."

"Được rồi, lời nói phiến tình như vậy biết là được rồi, nói ra không ngại buồn nôn?"

"Kháo, em không thể thỉnh thoảng ôn tình một chút à. . ."

Lời Tô Mộc Thu bị Diệp Tu cắt ngang, Diệp Tu ấn vai Tô Mộc Thu xuống, tiến lên hôn lên môi hắn.

Giữa hai người từ lâu đã ăn ý đến không cần bất cứ ngôn ngữ gì, Tô Mộc Thu dừng một chút, nhắm mắt lại kéo dài nụ hôn vô cùng thân thiết này thành hôn sâu.

Tình yêu không có đúng sai, bọn họ đều không hi vọng đối phương bị chỉ trích vì yêu bản thân, Tô Mộc Thu như vậy, Diệp Tu cũng không khác gì, phần tâm tình này bọn họ đều rất rõ ràng.

*

Số phận dường như đã sắp xếp sẵn vậy.

Nguyên nhân là trận thi đấu thường quy thứ tư của mùa giải mới, Tô Mộc Thu đã xuất ngũ làm khán giả đến sân vận động xem Hưng Hân thi đấu. Lần đó đúng lúc là Lam Vũ sân nhà, phỏng vấn sau thi đấu, tất cả phóng viên đều vây quanh quay chụp Lư Hãn Văn hôm nay biểu hiện đặc sắc, Diệp Tu lại đi lặng yên không một tiếng động —— thậm chí từ chối yêu cầu muốn y tham gia phỏng vấn của đám nhóc trong đội, từ lối đi dành cho tuyển thủ rời đi trước một bước.

Lại là trùng hợp như vậy, Thường Tiên bởi vì lâm thời có chút việc trì hoãn, vốn nghĩ đã có một em gái người mới thay mình đến hiện trường, chỉ là mùa giải mới vừa bắt đầu, làm ký giả theo đội lâu, luôn cảm thấy một lần không đi trong lòng hụt hẫng. Cuối cùng chờ Thường Tiên xử lý xong công việc, chạy đến sân vận động, thi đấu đã kết thúc, đang là thời gian phỏng vấn.

Hắn đã xem tiếp sóng kết quả thi đấu ở trên đường, lại có tình cảm rất tốt với Hưng Hân, nghĩ ở lối đi tuyển thủ chờ, lát nữa bọn họ đi ra, còn có thể cùng đi ăn khuya.

Thường Tiên mới đứng không bao lâu liền nghe thấy tiếng bước chân, đoán chừng đi ra ngoài trước nhất định là đội viên Hưng Hân, giơ tay lên đang chuẩn bị chào hỏi, đã nhìn thấy Diệp đại thần hắn quen thuộc đột nhiên bị kéo loạng choạng, sau đó hắn nhìn thấy Tô đại thần cũng quen thuộc như vậy, hai vị đại thần Thường Tiên đã gặp vô số lần này xô xô đẩy đẩy nói chuyện thú vị gì đó, cuối cùng dựa vào bên tường hôn môi.

Câu chào hỏi của Thường Tiên nghẹn lại trong họng.

Diệp Tu là cùng Tô Mộc Thu hôn xong mới phát hiện Thường Tiên cứng đơ tại chỗ kia, ba người giằng co hai ba giây, Diệp Tu mới ho khan hai tiếng, "Khụ, tìm bọn họ ăn khuya đúng không? Còn ở trong kia chưa ra đâu."

"Ừ. . . ừ. . ."

Thường Tiên có chút xấu hổ, hắn vừa ngại lại có chút ngạc nhiên liếc trộm hai vị đại thần một cái, đường nhìn vừa thoáng qua bên kia, liền đối diện ngay ánh mắt Tô Mộc Thu. Thường Tiên ngây ra, sau đó vội vàng nói: "Cái kia. . . em sẽ không nói ra, yên tâm!"

"Cũng không có gì khó nói." Tô Mộc Thu thanh thanh cổ họng, đi lên hai bước khoác tay lên vai Diệp Tu, "Bọn anh cùng nhau lâu rồi, vẫn không bị phát hiện cũng là rất thần kỳ, hôm nay bị cậu gặp được, đại khái chính là duyên phận."

"Anh nhớ bài sưu tầm đầu tiên lúc bọn anh lập Hưng Hân là cậu viết đúng không?" Diệp Tu liếc mắt nhìn Tô Mộc Thu, không ngoài dự đoán nhìn thấy ý tưởng tương tự trong mắt hắn, "Nếu không thế này đi."

Diệp Tu kéo tay Tô Mộc Thu, "Sưu tầm hai bọn anh công khai come out, cậu có muốn khiêu chiến thử xem không?"

"A. . . a a à. . ."

Thường Tiên choáng váng ba giây.

"Hả? !"

Chuyện về sau thực ra không khác với dự đoán của bọn họ bao nhiêu. Với độ nổi tiếng của Diệp Tu và Tô Mộc Thu, tin tức công khai come out, bất luận tốt xấu, cứ thế chiếm top đầu hot search tròn mười ngày. Sau đó ứng phó bạn bè hỏi thăm quan tâm, ứng phó Hoàng Thiếu Thiên một hơi ba mươi tin nhắn âm thanh mỗi tin ba mươi giây, toàn bộ đều là "Ngọa tào" khiếp sợ. Sau đó là áp lực đến từ Diệp gia, tuy rằng bọn họ đã từng nghiêm túc chính thức gặp gia trưởng, nhưng Diệp lão gia tử đại khái cũng là một hơi không thuận, nhân lúc này làm dáng một chút công khai tạo áp lực một thời gian, lại ở khi mọi người đều nghĩ hai người này chơi xong lại làm dáng tỏ vẻ con trai nhà mình có khả năng, mang thêm một đứa về cho ông.

Nói chung tin tức vừa ra, náo nhiệt như mừng năm mới gần một tháng, cuối cùng Diệp Tu và Tô Mộc Thu gánh nồi "có tình huống không báo cáo" mặc quần chúng náo nhiệt đủ, ở một lần phỏng vấn sau thi đấu thường quy, khi Diệp Tu bị một đống mic dài mic ngắn chỉ vào, Tô Mộc Thu đứng trong thính phòng, đột nhiên hỏi mượn mic của MC.

"Diệp Tu, kết hôn với anh đi!"

Diệp Tu còn đang bị kéo lấy bái quái này kia ngây ra một chút, lập tức phản ứng lại cầm lấy một cái mic cách mình gần nhất, đáp lại: "Sính lễ của Tô đại đại cao như vậy, em nào dám lấy chứ."

"Vậy anh lấy em, sính lễ là khoản mấy năm trước anh định đầu tư Hưng Hân, em cảm thấy đủ chưa?"

Tô Mộc Thu vừa dứt lời, Diệp Tu đã chen từ một đống phóng viên chạy ra ngoài, kéo lấy tay hắn, cứ thế lôi người đi: "Đi, bọn mình lập tức đi đăng ký!"

Hai người bọn họ chạy quá đột nhiên, chờ các phóng viên phản ứng lại, đã hoàn toàn không đuổi kịp hai người.

Sau lại có người hỏi Diệp Tu, lúc đó quyết đoán kéo Tô Mộc Thu đi như vậy, là sợ chậm một chút sẽ bị phóng viên vây không đi được sao?

Diệp Tu nghĩ nghĩ một lúc, nói: "Mấy người không biết lúc đó Tô Mộc Thu chuẩn bị tám con số tiền vốn muốn tài trợ Hưng Hân. Làm gì phải băn khoăn với tiền?" Vì vậy câu nói đùa này cuối cùng thậm chí trở thành một chứng cứ xác thực cho anti của Diệp Tu phun y ham tiền.

Đương nhiên đây đều là nói sau.

Đương nhiên, sau khi công khai, hai người Tô Mộc Thu và Diệp Tu giống như hít thuốc kích thích vậy, điên cuồng show ân ái, cũng là nói sau.

"Lại nói, hình như bọn mình thật sự chưa bao giờ tay trong tay đi trên đường như bây giờ nhỉ."

Tô Mộc Thu cảm thán nói.

Diệp Tu nhìn cũng không thèm nhìn hắn, hỏi: "Dạo này anh đến thời mãn kinh đấy hử? Nhiều ưu sầu thương cảm như vậy?"

"Cút."

"Hướng bốn giờ sau lưng có người đang chụp trộm bọn mình."

Tô Mộc Thu nghe xong, kéo tay Diệp Tu qua, giơ lên cho paparazzi kia nhìn, cuối cùng còn mặt dày hôn lên mặt Diệp Tu một cái, ép buộc nhét thức ăn cho chó vào miệng đối phương.

"Vậy cứ chụp đủ đi."

Dù sao bọn mình trời sinh một đôi.
 
Last edited:

Băng Ly

Như kim tác quán đồng tâm kết
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
323
Số lượt thích
2,198
Team
Gia Thế
Fan não tàn của
Tán Tu Tán
#2
Dù sao bọn mình trời sinh một đôi.
Một tiễn xuyên tâm! Tui hạnh phúc phát ngất rồi! Đừng ai kéo tui lên làm chi, để tui u mê trong cái sự hạnh phúc này!!! ;););)
 

Lyl

Cống hiến cấp cao
Bình luận
179
Số lượt thích
1,211
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tu. Tán Tu. Chu Diệp. Song Diệp
#3
Một tiễn xuyên tâm! Tui hạnh phúc phát ngất rồi! Đừng ai kéo tui lên làm chi, để tui u mê trong cái sự hạnh phúc này!!! ;););)
Mé, nhìn tên Băng Ly tui lại tưởng mình, tại t cũng có một tk tên Băng Ly nữa ???
 
Last edited:

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,324
Số lượt thích
5,136
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#5
Lyl ơi, Cụt có chút góp ý nhỏ là Lyl chỉnh lại font chữ, cỡ chữ với khoảng cách nhé. Cụt đọc trên dt nên khá là ... Kiểu chữ dính vs nhau quá á. Góp ý nhỏ thui chứ fic vẫn vô cùng uke nha -v-
 

Lyl

Cống hiến cấp cao
Bình luận
179
Số lượt thích
1,211
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tu. Tán Tu. Chu Diệp. Song Diệp
#6
Lyl ơi, Cụt có chút góp ý nhỏ là Lyl chỉnh lại font chữ, cỡ chữ với khoảng cách nhé. Cụt đọc trên dt nên khá là ... Kiểu chữ dính vs nhau quá á. Góp ý nhỏ thui chứ fic vẫn vô cùng uke nha -v-
Cái này Lyl cũng ko biết bị làm sao nữa, cỡ vs kiểu chữ thì Lyl chỉnh được, nhưng cái cách dòng có lúc paste vào nó cứ dính hết vào nhau thế
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,324
Số lượt thích
5,136
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#7
Cái này Lyl cũng ko biết bị làm sao nữa, cỡ vs kiểu chữ thì Lyl chỉnh được, nhưng cái cách dòng có lúc paste vào nó cứ dính hết vào nhau thế
Cái này cô phải tự làm thủ công ở trên post lúc chuẩn bị post forum thui :v
 

Lyl

Cống hiến cấp cao
Bình luận
179
Số lượt thích
1,211
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tu. Tán Tu. Chu Diệp. Song Diệp
#8
Cái này cô phải tự làm thủ công ở trên post lúc chuẩn bị post forum thui :v
Vấn đề là bình thường Lyl paste bài lên có bị thế đâu :v
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,324
Số lượt thích
5,136
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#9

Bình luận bằng Facebook