Toàn Chức Cao Thủ - Chương 1125

Lá Mùa Thu

Sinh như Hạ Hoa, tử như Thu Diệp.
Bình luận
1,485
Số lượt thích
56,349
Location
Thanh Đảo
Team
Bá Đồ
#1
Edit và Beta: Lá Mùa Thu | Type: Tiểu Thiên Diệp

Chương 1125: Xác nhận

Đảng chém gió vẫn đang hoành hành trên Weibo.

Trình Tư Yên coi hết nửa buổi mới tỉnh hồn. Trên Weibo đã chém đến phương nào rồi, đâu còn bóng dáng của cái mà cô muốn tìm? Tuy nhiên đây lại là một cái cớ rất tốt. Nếu chỉ bằng mấy chữ của Phương Duệ, cô không thể chạy đến câu lạc bộ Hô Khiếu đề nghị chứng thực. Nhưng bây giờ đám tuyển thủ chuyên nghiệp nháo rần rần lên, chuyện này đã trở thành chuyện lớn. Fan Vinh Quang có đến cả trăm triệu người đều đang bàn tán về nó. Nếu còn chưa tìm đến Hô Khiếu để hỏi, phóng viên Trình Tư Yên mới thật sự là thiếu nhạy bén nghề nghiệp.

Vì thế Trình Tư Yên gọi trực tiếp cho câu lạc bộ Hô Khiếu, bên Hô Khiếu lại một mực phủ nhận. Về bài post Weibo của Phương Duệ, họ bảo không biết có việc đó, chờ trao đổi lại với tuyển thủ.

Nghe có vẻ như đang thoái thác nhưng đây chính là tình hình thực tế đang xảy ra ở câu lạc bộ Hô Khiếu. Phương Duệ post Weibo giữa đêm khuya, sáng sớm mọi người làm ầm ĩ lên, bên Hô Khiếu cũng chỉ mới biết tức thì. Họ bắt tay vào giải quyết ngay, đầu tiên tìm Phương Duệ lên hỏi đầu cua tai nheo. Tình cảnh hiện tại của hắn trong chiến đội có phải bí mật gì cho cam, hỏi phát hiểu luôn. Sau đó Hô Khiếu lại trưng cầu ý kiến đội trưởng Đường Hạo. Đường Hạo nhất quyết không chịu thỏa hiệp. Hắn không có ý buộc Phương Duệ phải ra đi, nhưng cũng sẽ không vì thế mà đồng ý thay đổi phong cách của mình. Phương Duệ muốn phát huy năng lực bản thân một cách cao nhất, Đường Hạo lẽ nào lại không? Trong mắt hắn, cố gắng dung hòa với phong cách của Phương Duệ đồng nghĩa với không thể triệt để phát huy năng lực của mình, đó chính là nguyên nhân chính để hắn không chịu nhượng bộ.

Câu lạc bộ thấy vậy thì bó tay rồi. Đường Hạo và Phương Duệ chết sống không đội trời chung, ngoài việc hi sinh một trong hai thì còn cách nào khác? Hi sinh ai? Hô Khiếu chỉ cần một giây đã quyết định được. Đường Hạo là con át chủ bài mà cả Hô Khiếu phải dựa vào suốt mấy năm tới, đương nhiên không thể để hắn ra đi. Còn Phương Duệ tuy đã cống hiến cho chiến đội nhiều năm, đang trên đỉnh cao phong độ, nhưng vẫn phải đánh xoay quanh át chủ bài là Đường Hạo. Nếu Phương Duệ không thể phát huy được tác dụng đó, vậy chỉ đành… anh rất tốt nhưng em rất tiếc.

Sau cùng, ông chủ Hô Khiếu đích thân tìm đến Phương Duệ nói chuyện, thông báo rằng chiến đội sẽ để hắn ra đi. Là người đứng thứ hai trong chiến đội suốt năm năm qua, Hô Khiếu cần phải dành cho hắn đầy đủ tôn trọng.

Phương Duệ không hề bất ngờ với kết quả này. Vấn đề không phải chỉ hôm nay mới bùng nổ mà đã tồn tại cả một mùa giải. Suốt mùa giải vừa rồi, đôi bên không thể chứa chấp lẫn nhau, hôm nay có lẽ chính là thời khắc ngả bài.

“Tôi hiểu, tôi hiểu cả. Không cần nói nữa đâu.” Phương Duệ trên mặt mỉm cười nhưng không muốn nghe ông chủ giải thích thêm nữa. Hắn biết câu lạc bộ cũng ở vào tình thế khó xử.

“Ok.” Ông chủ Hô Khiếu dừng lời, “Cậu muốn đi đâu, chúng tôi sẽ cố hết sức hỗ trợ.”

"Ừm... Để tôi suy nghĩ đã." Phương Duệ nói.

"Không sao, còn thời gian mà." Ông chủ Hô Khiếu nói.

Ừ, còn nhiều thời gian lắm. Kỳ chuyển nhượng vừa mới bắt đầu được nửa tháng thôi, ngoại trừ Gia Thế bị hốt hết sạch thì đến nay vẫn chưa có vụ chuyển nhượng nặng ký nào khác.

Đi đâu bây giờ?

Từ văn phòng ông chủ bước ra, Phương Duệ tâm trạng nặng nề vô cùng. Hắn sớm đoán được kết quả này rồi, nhưng điều đó không đồng nghĩa hắn đã chuẩn bị đầy đủ tinh thần. Không ngờ phải rời khỏi Hô Khiếu, nơi mình đã chiến đấu suốt năm năm.

Năm năm có lẽ chỉ bằng một quãng thời gian nhỏ với người bình thường, nhưng với rất nhiều tuyển thủ chuyên nghiệp, đó có thể là cả cuộc đời của họ.

Phương Duệ cảm thấy bản thân mình cũng giỏi giang mà ha, năm năm chẳng qua là một giai đoạn trong đời đánh giải của mình thôi, bây giờ sắp đi chỗ mới, lật sang một trang giấy mới. Chỉ có điều, đi đâu bây giờ?

Phương Duệ vừa nghĩ vừa thuận tay móc điện thoại ra. Tối hôm trước tắt máy đến giờ chưa mở lại, ai ngờ mới mở thì có người gọi ngay: phóng viên Trình Tư Yên ở báo Thể Thao Điện Tử. Phương Duệ đoán được cô muốn hỏi gì, mà cũng chẳng cần giấu diếm bởi mọi việc đã định đoạt xong xuôi. Hắn bèn tiếp điện thoại.

"Thật phải đi rồi?" Trình Tư Yên chờ mãi Phương Duệ mới chịu mở máy. Và câu trả lời cô nghe được, là khẳng định.

"Ừ! Phải đi rồi..." Phương Duệ nói, ánh mắt lại nhìn lung tung khắp nơi.

"Định đi đâu?" Trình Tư Yên hỏi.

"Chưa nghĩ ra..." Phương Duệ nói.

"Trên Weibo có nhiều chiến đội đang rủ rê cậu đó!" Trình Tư Yên nửa đùa nửa thật. Màn đại chiến trên Weibo khó nói thật hay giả lắm.

"Weibo?" Phương Duệ đớ người.

"Sao, cậu vẫn chưa lên à?" Trình Tư Yên nói.

"Chưa luôn!" Phương Duệ nói.

"Lên coi đi... giải trí lắm." Trình Tư Yên chỉ đành nói vậy, "Cả Diệp Tu cũng comment post của cậu."

"Diệp Tu?" Phương Duệ nghe cũng giật mình.

"Ổng muốn đại diện Hưng Hân thỉnh cậu về!" Trình Tư Yên nói.

"Hưng Hân à?" Phương Duệ thoáng trầm tư.

"Mau lên coi đi!" Trình Tư Yên nói.

Chiến đội Hưng Hân sáng ngủ dậy không vào game mà lại leo lên Weibo, chuyện lạ! Không đâu, thật ra Diệp Tu chỉ phán một câu cho vui rồi vứt máy đi mất. Quan Dung Phi thức suốt cả đêm không ngủ, đang kêu hắn qua bàn chuyện quan trọng kìa!

Hưng Hân thịt xong Quỷ Vương trong Sào Huyệt Bách Quỷ từ tối mà đến giờ vẫn chưa nhận thưởng. Phần thưởng cho tự chọn vật liệu, dĩ nhiên phải đợi hỏi ý giám đốc đại nhân chuyên khâu hậu cần của Hưng Hân là Quan Dung Phi. Quan Dung Phi yêu Ô Thiên Cơ như mạng nên nhất định chọn hàng thăng cấp cho nó, nhưng để thăng Ô Thiên Cơ lên cấp 75, hắn đã lên kế hoạch dùng toàn vật liệu hiếm. Lượng vật liệu cần thiết là khổng lồ, giờ kêu chọn, hắn cũng chưa biết chọn món nào.

Lúc tối ra khỏi phó bản, cả đội năm người không out game mà ngồi chờ Quan Dung Phi hạ thánh chỉ, chờ hết nửa tiếng mệt quá đi ngủ luôn. Ai ngờ ngủ dậy thấy Quan Dung Phi vẫn ngồi lù lù trên máy, vị trí mông chưa hề nhúc nhích cm nào, file mở đầy màn hình, bản vẽ vứt đầy đất. Hắn nghĩ mãi không biết nên làm sao tận dụng cơ hội quý giá này, thế rồi thức trắng nguyên đêm.

Thảm nhất là đày ải bản thân cả đêm mà cũng chưa nghĩ ra...

"Đi ngủ đi, gấp cái gì?" Diệp Tu nói. Thời hạn nhận thưởng còn dài lắm.

"Im im im, sắp ra rồi." Quan Dung Phi dán mắt vào màn hình, bất kể ai khuyên bảo.

Diệp Tu bó chiếu, chỉ đành bỏ đi. Sau đó Tô Mộc Tranh ngồi kế bên lướt Weibo thấy trò vui, Diệp Tu ghé đầu qua nhìn, cũng hứng lên comment một phát. Ngờ đâu tin "Diệp Tu post Weibo" nhanh chóng vượt mặt tin "Phương Duệ chuyển nhượng", trở thành đề tài hóng hớt chính của cả phường. Vì thế mà tin Triệu Dương giải nghệ lại càng thêm đìu hiu hắt gió, phần đông tuyển thủ chia sẻ post Weibo liên quan đến việc này xong kèm thêm câu chúc, rồi thôi chấm dứt.

Dù sao thì giải nghệ là chuyện đáng buồn, đã vậy đời đánh giải của Triệu Dương còn đáng buồn hơn, đám anh em đồng nghiệp bình thường có thiếu nhân tính hay no limit thế nào đi nữa cũng không thể chọc ngoáy anh vào lúc này. Cả phường đều là vào trận làm đối thủ, rời trận kéo bè lũ, có người quen có kẻ lạ, nhưng giải nghệ đồng nghĩa với ra đi vĩnh viễn, từ nay về sau trong thế giới này, họ sẽ không còn gặp lại anh nữa. Thế nên tâm trạng ai cũng như ai.

Tạm biệt!

Thượng lộ bình an!

Chúc mọi việc tốt đẹp!

May mắn nhé!

Ngoại trừ những câu đó, họ còn nói được gì nữa đây?

Phương Duệ post một bài Weibo mấy chữ, comment trả lời thêm mấy chữ, lại có thể náo động cả hội tuyển thủ chuyên nghiệp. Dù hắn chuyển nhượng thật luôn thì có gì lạ lùng hay ghê gớm lắm không? Có bao giờ tin chuyển nhượng lại rầm rộ đến thế trên Weibo?

Thật ra chuyện của Phương Duệ chỉ cho đám tuyển thủ chuyên nghiệp một cái cớ để trốn tránh, để có gì đó mà quan tâm, mà trút nỗi lòng. Hai chữ giải nghệ, đối với họ không chừng còn khó chấp nhận hơn cả cái chết. Chẳng ai trong họ muốn giải nghệ, cũng chẳng ai muốn nhìn thấy người khác giải nghệ. Thế nhưng, trời nào có chiều lòng người, đó vẫn là bước cuối con đường mà mỗi một tuyển thủ đều phải đối mặt, hoặc sớm hoặc muộn, mỗi người đều sẽ bước lên, cũng như cuộc đời cuối cùng rồi sẽ tiêu vong, chẳng khác.

Thế nên cả phường nháo nhào trên Weibo Phương Duệ, xong chộp được Diệp Tu, bèn hè nhau tiếp tục bay qua bắn phá Weibo Diệp Tu. Có điều bây giờ Diệp Tu lại bị Quan Dung Phi truyền triệu, bảo nghĩ ra rồi, qua đây bàn phát.

"Phát biểu nghe thử." Diệp Tu nói.

"Mấy cái này." Quan Dung Phi đưa cho Diệp Tu một tờ danh sách viết tay. Phần thưởng trứng màu phát cho năm người trong đội, mỗi người được chọn 5 món vật liệu và 1 món trang bị cam, tổng cộng 25 vật liệu 5 trang bị cam. Việc Quan Dung Phi quần quật suốt đêm chỉ để tính xem nên chọn vật liệu nào khiến Diệp Tu rất ngạc nhiên. Hắn vốn cho rằng nên chú trọng những món cần số lượng lớn, có khó nghĩ lắm đâu nhỉ? Nhưng giờ Diệp Tu cầm tờ danh sách đọc mà trố cả mắt. Sóng não của Quan Dung Phi đi xa quá, hắn bắt không kịp.

"Nhiêu đây chắc đủ." Quan Dung Phi nói.

"Đủ? Đủ cho cái gì?" Diệp Tu chấm hỏi.

"Tui muốn làm một thí nghiệm." Quan Dung Phi trả lời.

"Thí nghiệm?" Diệp Tu tiếp tục chấm hỏi.

"Ừ... một thí nghiệm rất quan trọng để quyết định phương án thăng cấp Ô Thiên Cơ. Nếu thành công, Ô Thiên Cơ mới có thể tiếp tục đi theo kế hoạch hiện tại, còn thất bại thì chắc phải sửa phương án." Quan Dung Phi nói.

"Thí nghiệm gì? Sao chưa từng nghe ông nói?" Diệp Tu chấm hỏi lần thứ ba.

"Nhanh thôi ông sẽ biết." Quan Dung Phi nói.

"Vậy giờ ông kêu tui qua cho coi cái gì?" Diệp Tu cầm tờ giấy nhàu nhĩ hỏi tiếp.

"Coi? Ai cho coi? Cầm danh sách đi nhận thưởng về đây!" Quan Dung Phi nói.

Diệp Tu sầm mặt. Thì ra đại ca có muốn hỏi ý mình éo đâu, sai mình đi ôm đồ về thôi!

"Ok, tui đi nhận thưởng. Xong đem qua ông liền hay sao?" Diệp Tu nói.

"Nồ, tui đi ngủ, ông đi nhận. Để đó, tối mới làm, lỡ sai mệt lắm." Câu cuối Quan Dung Phi như đang tự nói mình nghe, đách thèm nhìn mặt Diệp Tu, xách đít đi luôn.

May là Diệp Tu không phải mới ngày đầu biết Quan Dung Phi, đã quá quen với thái độ này rồi. Hắn cầm danh sách về phòng huấn luyện, cho năm nhân vật vào ổ quỷ tối qua đi nhận vật liệu và chuyển hết cho Quân Mạc Tiếu. Thăng cấp Ô Thiên Cơ mà, dĩ nhiên phải dùng tài khoản Quân Mạc Tiếu.

Sau đó, tin mới về Phương Duệ đã truyền ra. Nội bộ câu lạc bộ Hô Khiếu dàn xếp xong xuôi mọi việc, chính thức tuyên bố xác nhận việc Phương Duệ sẽ rời đội vào mùa hè này.

 
Last edited:

momochan

Cống hiến cấp cao
Bình luận
1,221
Số lượt thích
1,179
#2
Tem ~
Mỗi lần đọc chương truyện viết về sự giải nghệ của các tuyển thủ lại thấy hiện thực quá tàn nhẫn.
Chương này thật sự không biết phải nói gì.
 
Last edited:

An Dĩ Duyệt

Kết cỏ ngậm hành, bán manh mua chổi
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
293
Số lượt thích
1,614
Location
Bắc Kinh
Team
Vi Thảo
Fan não tàn của
Phương Vương - chính phó Vi Thảo một vạn năm~
#7
Diệp Tu có thần mấy đối mặt với Quan Dung Phi cũng nghẹn họng như thường =)))) Không lẽ tui đổi thuyền qua ngồi support Quan ca =)))) Mà Phương Duệ đại đại định cù nhây tới bao giờ nữa =)))) Con dân Hưng Hân mất ngủ vì anh bao lâu nay rồi =))))
 

anhtaiqb

Phó bản trăm người
Bình luận
235
Số lượt thích
334
#8
Phần thưởng hậu thế nhỉ? 25 vật liệu tự chọn, chắc phải hơn chục con boss hoang dã rồi :love::love:. Chưa kể còn phần thưởng event chưa xong nữa.

Hóng ô thiên cơ, lâu lắm luôn chưa thấy em được nâng cấp. Không biết anh Phi lại thí nghiệm trò gì thú vị đây.

Hóng tiếp giá của Phương Duệ với Hải Vô Lượng, HH móc ví thể hiện độ giàu nào.
 

Lão Ngụy

Lure like như hack
Bình luận
469
Số lượt thích
1,698
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tu, Ngụy Sâm
#9
*Giờ nghiêm túc*
-Đường Hạo là con át chủ bài Hô Khiếu phụ thuộc vào bấy lâu nay, dĩ nhiên không thể vứt bỏ. Phương Duệ là một tuyển thủ hạng sao, là kẻ đứng thứ hai trong chiến đội. Giữa một và hai, ai cũng sẽ chọn một. Vốn lối chơi của Phương Duệ đã không được nhiều người ủng hộ. Điều những khán giả bây giờ hướng tới là những trận đấu đầy máu lửa, nơi mà các tuyển thủ chuyên nghiệp có thể thỏa chí tung ra khả năng của mình chứ không phải lối đánh ẩn nấp chờ thời cơ như nghề đạo tặc của Phương Duệ.
-Để Phương Duệ ra đi, Hô Khiếu không hề sai. Cái sai ở đây là hai người Đường Hạo không thể từ bỏ được lối chơi thân thuộc của mình mà bổ trợ lẫn nhau. Để Phương Duệ ở lại, sự thiếu phối hợp của Hô Khiếu sẽ ngày càng hiện rõ. Đó sẽ là sơ hở để các chiến đội khác lợi dụng.
-Bởi chính những điều đó, Phương Duệ bắt buộc phải dứt áo ra đi. Anh ra đi chính là vì lợi ích của Hô Khiếu, không phải vì bất kì xích mích nào với người trong chiến đội. Sự ra đi của anh là cao cả. Anh không kể đến thời gian mình ở lại Hô Khiếu lâu đến thế mà cố ở lại Hô Khiếu, mà không phân biệt lợi ích của chiến đội với lợi ích của bản thân.
-Ít nhất, ông chủ chiến đội vẫn kể đến tình cảm bao năm với anh mà không bán thẳng anh như những người khác. Dù sao Phương Duệ cũng là một trong những người dẫn Hô Khiếu đi đến thành công như bây giờ, chỉ có những kẻ không hiểu lí lẽ mới có thể tuyệt tình hết mức.
*Giờ hú hét*
-Duệ đại đại quyết định nhanh deeeee, về Hưng Hân nhanh anh eiiiiiiiii, hóng anh muốn chớttttttttt !!!!!!!
-Buồn anh quá Triệu Dương ơi, một đời tuyển thủ thế rồi lại lặng lẽ lụi tàn như vậy :cry:
-Quan Dung Phi huynh, hành ông Diệp dùm emmmmmmm, hành như thế nào tùy anh, miễn cho ổng mệt chớt là được rồi :). Ơ nhưng mà, giữ cho ổng chút sức đón anh Duệ về nha :) :)
 

Tử Nhạn

Máy cày level
Bình luận
492
Số lượt thích
616
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tu, Hàn Văn Thanh, Lá Mùa Thu
#10
thật ra Diệp Tu chỉ phán một câu cho vui rồi vứt máy đi mất.
Đệt!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Tu ơi là Tu!!!! Duệ đại đó, phó đội đó! Sao nỡ cho ăn bơ?!!!
 

Tiếu

Nông dân công nghiệp
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
263
Số lượt thích
830
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Yêu không nhầm người, 10 năm Vinh Quang!
#11
Chương này quá đượm buồn rồi. Tình cảm của họ đối với Vinh Quang thật sâu nặng, giải nghệ chính là việc đau khổ nhất. Nhớ tới đại thần của mình, các tuyển thủ chuyên nghiệp khác, thế nào sau này cũng phải rời đi, mắt chực muốn khóc
 

Hồ Thiên Anh

Người chơi công hội
Bình luận
127
Số lượt thích
354
#12
Nhiều cái để hóng quá man. Phương Duệ về H2 ntn này. H2 mua nhân vật Hải Vô Lượng kiểu chi. Rồi giờ đến cả ô Thiên Cơ cấp 75 có thành công hay không và thành công rồi sẽ như thế nào nữa chứ.
Quan Dung Phi. Triêu like cho anh. Có lẽ trong cả một chiến đội chỉ có anh mới dám lên mặt như vậy trước Diệp đội nhỉ. Lần đầu tiên tớ thấy Diệp Tu ngu mặt ra vì game đó. Haiz. A ra trận ha oai bao nhiêu về gặp Phi lại cúi đầu thấp bấy nhiêu...
Còn lại thì là về Triệu Dương. Ai cũng không thoát khỏi tuổi tác hay số phận. Thôi thì a ra đi mạnh giỏi vậy. Hải Vô Lượng của a thì cũng cứ yên tâm đi. Hưng Hân sẽ đảm bảo một vị trí ra trận thường xuyên cho nhân vật này. Yên lòng nhắm mắt... À nhầm yên lòng giã từ cuộc sống... Ý tớ là yên lòng giã từ sự nghiệp nhé Triệu Dương. Chúc a may mắn. ?
 

Ngọc mai

Gà con tiến hóa
Bình luận
8
Số lượt thích
15
#13
Chương này quá đượm buồn rồi. Tình cảm của họ đối với Vinh Quang thật sâu nặng, giải nghệ chính là việc đau khổ nhất. Nhớ tới đại thần của mình, các tuyển thủ chuyên nghiệp khác, thế nào sau này cũng phải rời đi, mắt chực muốn khóc
Huhu 4 anh bá đồ của tui nghĩ ts là đượm buồn hicc
 

Vmiu

Người chơi công hội
Bình luận
238
Số lượt thích
381
#14
Quan Dung Phi, em thích bác rồi đấy. Cả cõi Vinh Quang người người bị Diệp hành nhét đầy mồm tức ko nói đc câu nào, bác lại quẳng cho Diệp tờ giấy sai bảo rồi bỏ đi like a boss. Đúng là sức hút của thiên cơ tán mạnh mẽ hơn hẵn mấy món khác.
Tưởng Diệp nghiêm túc chiêu mộ Phương Duệ, ai ngờ ổng rắc thính chơi xong bỏ đi ngủ, dám cá Duệ tưởng thật lắm, về một nhà 3 ông lão tướng cho vui.
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,324
Số lượt thích
5,137
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#15
Sắp lắm rồi ... sắp lắm rồi. HH và fan đợi anh Duệ ơi
 

LassBoss

Phó bản trăm người
Bình luận
76
Số lượt thích
257
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tu/ Đường Nhu và Ngụy Sâm :D
#16
ba bướm chơi trò dây thun với cái ô thiên cơ quá, tiếc lộ dc 1 xíu lại phải chờ típ hóng tới sắp thành hươu cao cổ luôn rùi !

tuyển thủ chuyên nghiệp luôn là như vậy,họ như hoa anh đào vậy dù biết chỉ nở đẹp đẽ dc 1 thời gian nhưng họ vẫn cháy hết mình vì đam mê thật đang tuyên dương anh Triệu Dương à ,có lẽ anh hơi giống Dendi của Navi , khác 1 chút xung quanh anh ko có các nv cấp thần khác như Pp,Kuroky hay Lightofhaven ,nhưng tình trạng anh ko thành công,cũng ko quá thất bại nó rất giống giai đoạn của Dendi khi mà từng chiến hữu của mình dứt áo ra đi ( tốt thôi,vì cơ bản họ còn không muốn chơi cùng nhau, ko ai có lỗi cả )

Sau khi các chiến hữu của mình ra đi chỉ riêng 1 mình Dendi chịu ở lại để trả lại những gì đội tuyển Navi đã cho anh, riêng mình rất quý điểm này ở anh,nhưng 1 người ko thể cõng dc 4 người, Navi đã thua rất là thảm ở các giải gần đó cho cả những lúc tưởng như họ đã hồi sinh, nhiều người bảo lẽ ra anh nên ra đi,những gì anh cống hiến cho Navi đã đủ rồi , nhưng rồi anh vẫn ở đó dù rằng bao nhiêu thất bại,ê chê luôn ,những lời mỉa mai,rác rưởi luôn trực chờ khi anh đánh sai lầm,hay team anh thua thảm ( thật mình ko hiểu tại sao lại có trào lưu này,anh đánh sai là có nhưng liệu anh có xứng đáng phải nhận các lời mỉa mai châm biếm đó hay ko ? =.= )
Có lẽ Dendi cũng sắp giải nghệ như Triệu Dương , nhưng những ai thích Dota 2 từ thuở ban đầu sẽ ko quên 1 player từng dc cho là biểu tượng của Dota 2 thời bấy giờ đâu ... 1 thời mà cả team của Mushi ở TI3 phải band đi con bucher khi đối đầu với anh, 1 thời mỗi khi đánh với Navi thì các Core hero của anh luôn dc ưu tiên phải band trước ,riêng 1 Fan gạo cội mình có lẽ cũng như Fan của triệu dương hay Phượng Duệ sẽ ko bảo giờ quên dc nó :D
 

Hoa nhạt mê người

Dân thường Máy Chủ 10
Bình luận
19
Số lượt thích
69
Team
Bách Hoa
Fan não tàn của
Trương giai lạc
#17
Edit và Beta: Lá Mùa Thu | Type: Tiểu Thiên Diệp

Chương 1125: Xác nhận

Đảng chém gió vẫn đang hoành hành trên Weibo.

Trình Tư Yên coi hết nửa buổi mới tỉnh hồn. Trên Weibo đã chém đến phương nào rồi, đâu còn bóng dáng của cái mà cô muốn tìm? Tuy nhiên đây lại là một cái cớ rất tốt. Nếu chỉ bằng mấy chữ của Phương Duệ, cô không thể chạy đến câu lạc bộ Hô Khiếu đề nghị chứng thực. Nhưng bây giờ đám tuyển thủ chuyên nghiệp nháo rần rần lên, chuyện này đã trở thành chuyện lớn. Fan Vinh Quang có đến cả trăm triệu người đều đang bàn tán về nó. Nếu còn chưa tìm đến Hô Khiếu để hỏi, phóng viên Trình Tư Yên mới thật sự là thiếu nhạy bén nghề nghiệp.

Vì thế Trình Tư Yên gọi trực tiếp cho câu lạc bộ Hô Khiếu, bên Hô Khiếu lại một mực phủ nhận. Về bài post Weibo của Phương Duệ, họ bảo không biết có việc đó, chờ trao đổi lại với tuyển thủ.

Nghe có vẻ như đang thoái thác nhưng đây chính là tình hình thực tế đang xảy ra ở câu lạc bộ Hô Khiếu. Phương Duệ post Weibo giữa đêm khuya, sáng sớm mọi người làm ầm ĩ lên, bên Hô Khiếu cũng chỉ mới biết tức thì. Họ bắt tay vào giải quyết ngay, đầu tiên tìm Phương Duệ lên hỏi đầu cua tai nheo. Tình cảnh hiện tại của hắn trong chiến đội có phải bí mật gì cho cam, hỏi phát hiểu luôn. Sau đó Hô Khiếu lại trưng cầu ý kiến đội trưởng Đường Hạo. Đường Hạo nhất quyết không chịu thỏa hiệp. Hắn không có ý buộc Phương Duệ phải ra đi, nhưng cũng sẽ không vì thế mà đồng ý thay đổi phong cách của mình. Phương Duệ muốn phát huy năng lực bản thân một cách cao nhất, Đường Hạo lẽ nào lại không? Trong mắt hắn, cố gắng dung hòa với phong cách của Phương Duệ đồng nghĩa với không thể triệt để phát huy năng lực của mình, đó chính là nguyên nhân chính để hắn không chịu nhượng bộ.

Câu lạc bộ thấy vậy thì bó tay rồi. Đường Hạo và Phương Duệ chết sống không đội trời chung, ngoài việc hi sinh một trong hai thì còn cách nào khác? Hi sinh ai? Hô Khiếu chỉ cần một giây đã quyết định được. Đường Hạo là con át chủ bài mà cả Hô Khiếu phải dựa vào suốt mấy năm tới, đương nhiên không thể để hắn ra đi. Còn Phương Duệ tuy đã cống hiến cho chiến đội nhiều năm, đang trên đỉnh cao phong độ, nhưng vẫn phải đánh xoay quanh át chủ bài là Đường Hạo. Nếu Phương Duệ không thể phát huy được tác dụng đó, vậy chỉ đành… anh rất tốt nhưng em rất tiếc.

Sau cùng, ông chủ Hô Khiếu đích thân tìm đến Phương Duệ nói chuyện, thông báo rằng chiến đội sẽ để hắn ra đi. Là người đứng thứ hai trong chiến đội suốt năm năm qua, Hô Khiếu cần phải dành cho hắn đầy đủ tôn trọng.

Phương Duệ không hề bất ngờ với kết quả này. Vấn đề không phải chỉ hôm nay mới bùng nổ mà đã tồn tại cả một mùa giải. Suốt mùa giải vừa rồi, đôi bên không thể chứa chấp lẫn nhau, hôm nay có lẽ chính là thời khắc ngả bài.

“Tôi hiểu, tôi hiểu cả. Không cần nói nữa đâu.” Phương Duệ trên mặt mỉm cười nhưng không muốn nghe ông chủ giải thích thêm nữa. Hắn biết câu lạc bộ cũng ở vào tình thế khó xử.

“Ok.” Ông chủ Hô Khiếu dừng lời, “Cậu muốn đi đâu, chúng tôi sẽ cố hết sức hỗ trợ.”

"Ừm... Để tôi suy nghĩ đã." Phương Duệ nói.

"Không sao, còn thời gian mà." Ông chủ Hô Khiếu nói.

Ừ, còn nhiều thời gian lắm. Kỳ chuyển nhượng vừa mới bắt đầu được nửa tháng thôi, ngoại trừ Gia Thế bị hốt hết sạch thì đến nay vẫn chưa có vụ chuyển nhượng nặng ký nào khác.

Đi đâu bây giờ?

Từ văn phòng ông chủ bước ra, Phương Duệ tâm trạng nặng nề vô cùng. Hắn sớm đoán được kết quả này rồi, nhưng điều đó không đồng nghĩa hắn đã chuẩn bị đầy đủ tinh thần. Không ngờ phải rời khỏi Hô Khiếu, nơi mình đã chiến đấu suốt năm năm.

Năm năm có lẽ chỉ bằng một quãng thời gian nhỏ với người bình thường, nhưng với rất nhiều tuyển thủ chuyên nghiệp, đó có thể là cả cuộc đời của họ.

Phương Duệ cảm thấy bản thân mình cũng giỏi giang mà ha, năm năm chẳng qua là một giai đoạn trong đời đánh giải của mình thôi, bây giờ sắp đi chỗ mới, lật sang một trang giấy mới. Chỉ có điều, đi đâu bây giờ?

Phương Duệ vừa nghĩ vừa thuận tay móc điện thoại ra. Tối hôm trước tắt máy đến giờ chưa mở lại, ai ngờ mới mở thì có người gọi ngay: phóng viên Trình Tư Yên ở báo Thể Thao Điện Tử. Phương Duệ đoán được cô muốn hỏi gì, mà cũng chẳng cần giấu diếm bởi mọi việc đã định đoạt xong xuôi. Hắn bèn tiếp điện thoại.

"Thật phải đi rồi?" Trình Tư Yên chờ mãi Phương Duệ mới chịu mở máy. Và câu trả lời cô nghe được, là khẳng định.

"Ừ! Phải đi rồi..." Phương Duệ nói, ánh mắt lại nhìn lung tung khắp nơi.

"Định đi đâu?" Trình Tư Yên hỏi.

"Chưa nghĩ ra..." Phương Duệ nói.

"Trên Weibo có nhiều chiến đội đang rủ rê cậu đó!" Trình Tư Yên nửa đùa nửa thật. Màn đại chiến trên Weibo khó nói thật hay giả lắm.

"Weibo?" Phương Duệ đớ người.

"Sao, cậu vẫn chưa lên à?" Trình Tư Yên nói.

"Chưa luôn!" Phương Duệ nói.

"Lên coi đi... giải trí lắm." Trình Tư Yên chỉ đành nói vậy, "Cả Diệp Tu cũng comment post của cậu."

"Diệp Tu?" Phương Duệ nghe cũng giật mình.

"Ổng muốn đại diện Hưng Hân thỉnh cậu về!" Trình Tư Yên nói.

"Hưng Hân à?" Phương Duệ thoáng trầm tư.

"Mau lên coi đi!" Trình Tư Yên nói.

Chiến đội Hưng Hân sáng ngủ dậy không vào game mà lại leo lên Weibo, chuyện lạ! Không đâu, thật ra Diệp Tu chỉ phán một câu cho vui rồi vứt máy đi mất. Quan Dung Phi thức suốt cả đêm không ngủ, đang kêu hắn qua bàn chuyện quan trọng kìa!

Hưng Hân thịt xong Quỷ Vương trong Sào Huyệt Bách Quỷ từ tối mà đến giờ vẫn chưa nhận thưởng. Phần thưởng cho tự chọn vật liệu, dĩ nhiên phải đợi hỏi ý giám đốc đại nhân chuyên khâu hậu cần của Hưng Hân là Quan Dung Phi. Quan Dung Phi yêu Ô Thiên Cơ như mạng nên nhất định chọn hàng thăng cấp cho nó, nhưng để thăng Ô Thiên Cơ lên cấp 75, hắn đã lên kế hoạch dùng toàn vật liệu hiếm. Lượng vật liệu cần thiết là khổng lồ, giờ kêu chọn, hắn cũng chưa biết chọn món nào.

Lúc tối ra khỏi phó bản, cả đội năm người không out game mà ngồi chờ Quan Dung Phi hạ thánh chỉ, chờ hết nửa tiếng mệt quá đi ngủ luôn. Ai ngờ ngủ dậy thấy Quan Dung Phi vẫn ngồi lù lù trên máy, vị trí mông chưa hề nhúc nhích cm nào, file mở đầy màn hình, bản vẽ vứt đầy đất. Hắn nghĩ mãi không biết nên làm sao tận dụng cơ hội quý giá này, thế rồi thức trắng nguyên đêm.

Thảm nhất là đày ải bản thân cả đêm mà cũng chưa nghĩ ra...

"Đi ngủ đi, gấp cái gì?" Diệp Tu nói. Thời hạn nhận thưởng còn dài lắm.

"Im im im, sắp ra rồi." Quan Dung Phi dán mắt vào màn hình, bất kể ai khuyên bảo.

Diệp Tu bó chiếu, chỉ đành bỏ đi. Sau đó Tô Mộc Tranh ngồi kế bên lướt Weibo thấy trò vui, Diệp Tu ghé đầu qua nhìn, cũng hứng lên comment một phát. Ngờ đâu tin "Diệp Tu post Weibo" nhanh chóng vượt mặt tin "Phương Duệ chuyển nhượng", trở thành đề tài hóng hớt chính của cả phường. Vì thế mà tin Triệu Dương giải nghệ lại càng thêm đìu hiu hắt gió, phần đông tuyển thủ chia sẻ post Weibo liên quan đến việc này xong kèm thêm câu chúc, rồi thôi chấm dứt.

Dù sao thì giải nghệ là chuyện đáng buồn, đã vậy đời đánh giải của Triệu Dương còn đáng buồn hơn, đám anh em đồng nghiệp bình thường có thiếu nhân tính hay no limit thế nào đi nữa cũng không thể chọc ngoáy anh vào lúc này. Cả phường đều là vào trận làm đối thủ, rời trận kéo bè lũ, có người quen có kẻ lạ, nhưng giải nghệ đồng nghĩa với ra đi vĩnh viễn, từ nay về sau trong thế giới này, họ sẽ không còn gặp lại anh nữa. Thế nên tâm trạng ai cũng như ai.

Tạm biệt!

Thượng lộ bình an!

Chúc mọi việc tốt đẹp!

May mắn nhé!

Ngoại trừ những câu đó, họ còn nói được gì nữa đây?

Phương Duệ post một bài Weibo mấy chữ, comment trả lời thêm mấy chữ, lại có thể náo động cả hội tuyển thủ chuyên nghiệp. Dù hắn chuyển nhượng thật luôn thì có gì lạ lùng hay ghê gớm lắm không? Có bao giờ tin chuyển nhượng lại rầm rộ đến thế trên Weibo?

Thật ra chuyện của Phương Duệ chỉ cho đám tuyển thủ chuyên nghiệp một cái cớ để trốn tránh, để có gì đó mà quan tâm, mà trút nỗi lòng. Hai chữ giải nghệ, đối với họ không chừng còn khó chấp nhận hơn cả cái chết. Chẳng ai trong họ muốn giải nghệ, cũng chẳng ai muốn nhìn thấy người khác giải nghệ. Thế nhưng, trời nào có chiều lòng người, đó vẫn là bước cuối con đường mà mỗi một tuyển thủ đều phải đối mặt, hoặc sớm hoặc muộn, mỗi người đều sẽ bước lên, cũng như cuộc đời cuối cùng rồi sẽ tiêu vong, chẳng khác.

Thế nên cả phường nháo nhào trên Weibo Phương Duệ, xong chộp được Diệp Tu, bèn hè nhau tiếp tục bay qua bắn phá Weibo Diệp Tu. Có điều bây giờ Diệp Tu lại bị Quan Dung Phi truyền triệu, bảo nghĩ ra rồi, qua đây bàn phát.

"Phát biểu nghe thử." Diệp Tu nói.

"Mấy cái này." Quan Dung Phi đưa cho Diệp Tu một tờ danh sách viết tay. Phần thưởng trứng màu phát cho năm người trong đội, mỗi người được chọn 5 món vật liệu và 1 món trang bị cam, tổng cộng 25 vật liệu 5 trang bị cam. Việc Quan Dung Phi quần quật suốt đêm chỉ để tính xem nên chọn vật liệu nào khiến Diệp Tu rất ngạc nhiên. Hắn vốn cho rằng nên chú trọng những món cần số lượng lớn, có khó nghĩ lắm đâu nhỉ? Nhưng giờ Diệp Tu cầm tờ danh sách đọc mà trố cả mắt. Sóng não của Quan Dung Phi đi xa quá, hắn bắt không kịp.

"Nhiêu đây chắc đủ." Quan Dung Phi nói.

"Đủ? Đủ cho cái gì?" Diệp Tu chấm hỏi.

"Tui muốn làm một thí nghiệm." Quan Dung Phi trả lời.

"Thí nghiệm?" Diệp Tu tiếp tục chấm hỏi.

"Ừ... một thí nghiệm rất quan trọng để quyết định phương án thăng cấp Ô Thiên Cơ. Nếu thành công, Ô Thiên Cơ mới có thể tiếp tục đi theo kế hoạch hiện tại, còn thất bại thì chắc phải sửa phương án." Quan Dung Phi nói.

"Thí nghiệm gì? Sao chưa từng nghe ông nói?" Diệp Tu chấm hỏi lần thứ ba.

"Nhanh thôi ông sẽ biết." Quan Dung Phi nói.

"Vậy giờ ông kêu tui qua cho coi cái gì?" Diệp Tu cầm tờ giấy nhàu nhĩ hỏi tiếp.

"Coi? Ai cho coi? Cầm danh sách đi nhận thưởng về đây!" Quan Dung Phi nói.

Diệp Tu sầm mặt. Thì ra đại ca có muốn hỏi ý mình éo đâu, sai mình đi ôm đồ về thôi!

"Ok, tui đi nhận thưởng. Xong đem qua ông liền hay sao?" Diệp Tu nói.

"Nồ, tui đi ngủ, ông đi nhận. Để đó, tối mới làm, lỡ sai mệt lắm." Câu cuối Quan Dung Phi như đang tự nói mình nghe, đách thèm nhìn mặt Diệp Tu, xách đít đi luôn.

May là Diệp Tu không phải mới ngày đầu biết Quan Dung Phi, đã quá quen với thái độ này rồi. Hắn cầm danh sách về phòng huấn luyện, cho năm nhân vật vào ổ quỷ tối qua đi nhận vật liệu và chuyển hết cho Quân Mạc Tiếu. Thăng cấp Ô Thiên Cơ mà, dĩ nhiên phải dùng tài khoản Quân Mạc Tiếu.

Sau đó, tin mới về Phương Duệ đã truyền ra. Nội bộ câu lạc bộ Hô Khiếu dàn xếp xong xuôi mọi việc, chính thức tuyên bố xác nhận việc Phương Duệ sẽ rời đội vào mùa hè này.


Sao phương duệ bé tuổi hơn cả thiếu thiên mak lúc nào cx cảm giác ông kiểu lão tướng già đời nhỉ còn thiếu thiên thì ...
Ôi lá ns tới giải nghệ làm e sợ quá r 1 ngày lạc lạc rồi cả lý Hiên cx sẽ giải nghệ lo đến một ngày rekkles của e giải nghệ nữa :((
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,324
Số lượt thích
5,137
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#18
Sao phương duệ bé tuổi hơn cả thiếu thiên mak lúc nào cx cảm giác ông kiểu lão tướng già đời nhỉ còn thiếu thiên thì ...
Ôi lá ns tới giải nghệ làm e sợ quá r 1 ngày lạc lạc rồi cả lý Hiên cx sẽ giải nghệ lo đến một ngày rekkles của e giải nghệ nữa :((

Thím đọc cái đồng nhân "mộng tưởng mùa 12 "rồi sẽ trải nghiệm cảm giác nhìn đại thần mình giải nghệ đau ntn =)))
 

Normally Insane

Cống hiến cấp cao
Bình luận
363
Số lượt thích
1,181
#20
Quan đại gia! like a boss... Tui chính là yêu cho roi cho vọt a. Lão Tu mất nết này phải có người trị. Tìm đỏ mắt khắp Vinh Quang chắc có mỗi Quan đại gia ngày là nhìn Tu bằng nửa con mắt, sai Tu làm culi, nói câu nào Tu hoang mang + cứng họng câu đó. Chài ưi nó đã gì đâu luôn. Lâu lâu Quan đại gia mới xuất hiện, cứ mặc nhiên thồn hành cho Bách khoa toàn thư nhiều vào. Bách cm gì thư, dưới mắt Quan đại gia đều là culi tất. Triệu like cho anh. Bắn tym ầm ầm luôn.
 

Bình luận bằng Facebook