- Bình luận
- 319
- Số lượt thích
- 2,924
- Team
- Lam Vũ
- Fan não tàn của
- Hàn Diệp, Dụ Hoàng
Ta là Diệp Thu, hôm nay ta rất phiền.
Toàn chức cao thủ fanfic
Editor: Ú siu nhân
Nhân vật: Diệp Thu.
Thể loại: truyện ngắn, hài hước.
Diệp Thu không vui, cớ gì tên hắn xài hơn 20 năm, bây giờ thành tên kẻ khác???
Tôi không sở hữu bất cứ thứ của fic, tất cả thuộc về Hồ Điệp Lam.
Diệp Thu hôm nay vẫn rất phiền.
Không được phép hỏi hắn tại sao muốn đi tự sát.
“Móa! Tên Diệp Thu khốn khiếp!” Tổng giám đốc Diệp đi ngang qua tiệm net lần nữa nghe thấy tiếng chửi bới đầy tức tối truyền đến tai.
“Giết chết Diệp Thu!”
“Đúng, nhất định phải băm xác tên Diệp Thu đó ra!” Cả tiệm net đồng loạt hô.
Diệp Thu nghiến răng nghiến lợi, hắn thật sự đã hiểu rõ thế nào là nằm không cũng trúng đạn, ngồi ở nhà họa vẫn ghé thăm. Mỗi ngày đều nghe thấy có người muốn làm thịt mình.
Diệp Thu lọ mọ lên baidu tự search tên mình.
Ra một đống kết quả tìm kiếm.
Một: Diệp Thu, Gia Thế, quán quân.
Hai: Diệp Thu vì sao không lộ diện.
Ba: Diệp Tu, Hàn Văn Thanh, r18, cao H, sủng văn.
Bốn: Diệp Thu Ngô Tuyết Phong, giam cầm, ngược thân.
Vừa liếc qua đã muốn mù cả hai mắt.
Mở đại một chủ đề, đập ngay vào là cảnh tượng mình mang thân phận Al, còn cùng người hợp tác lăn giường, trực nam như Diệp Thu thật sự không cách nào nhẫn nhịn được. Ý muốn gọi điện cho tên anh trai khốn kiếp kia mắng cho thủng màng nhĩ mới thôi sục sôi lên.
Nhưng Diệp Tu không có điện thoại, mà người bận trăm công nghìn việc hắn cũng đâu thể cứ thế mà vứt hết công việc qua một bên, lên máy bay tới Hàng Châu tìm anh trai mắng cho một trận vì mấy bộ đồng nhân. Khẳng định, còn chưa kịp mở miệng mắng đã bị tên đó trào phúng cho quay về.
Cho nên, kết quả, Diệp Thu hôm nay vẫn rất phiền.
***
Từ khi Diệp Thu bắt đầu tiếp nhận Diệp Thị từ vị trí thấp nhất đã bị không ít người hâm mộ của Đấu Thần tới ngó hắn thử.
Thậm chí có người còn nói bóng nói gió, hỏi xem có phải hắn vì thích Diệp Thu nên mới chạy đi đổi tên không?
Diệp Thu: What the hell ???
Tên cái tên ta dùng hơn 20 năm trời, từ khi nào lại biến thành tên của người khác. Ok fine, tên anh trai khốn kiếp đó thành danh sớm hơn ta, nỗi đau này ta nhịn.
Chung quy thì cái tên Diệp Thu này rất phổ biến (Diệp Thu thật đương nhiên không thừa nhận việc này), cho nên đám đồng nghiệp của Diệp Thu cũng chỉ là tiện miệng nói đùa, không “quởn" tới mức đi thật sự cho rằng hai “Diệp Thu" này có liên quan gì.
Cho đến khi Diệp Tu bắt đầu lộ diện...
Bắt đầu đem cái mặt hắn xuất hiện trên 101 loại phương tiện truyền thông.
Sau đó không lâu, Diệp Thu chợt nhận ra đám cấp dưới mà đặt biệt là bà chị thư kí, luôn nhìn hắn bằng ánh mắt đầy ngưỡng mộ, pha lẫn thêm sự thương sót tột cùng khiến hắn có cảm giác vô cùng khó thở.
Sau khi mở một cái clone, chạy đi nằm vùng trong group của công ti, Diệp Thu mới biết, hiện tại CẢ công ty, từ trên xuống dưới đều đồn rằng tống giám đốc Diệp ban ngày ở công ti ra sức cày cuốc, ban đêm lại chạy đi đánh giải. Loại thông tin sai bét nhè này vậy mà làm không ít người tin theo. Nghe nói còn có người của công ti từng tận mắt thấy Diệp Thu ở nhà thi đấu của Gia Thế lúc sắp diễn ra trận đấu, còn bị Diệp Thu uy hiếp không cho tiết lộ ra ngoài.
(Diệp Thu sẽ không thừa nhận là do hắn chạy đi xem Diệp Tu thi đấu nên bị bắt gặp, hắn không thừa nhận, tuyệt đối không bao giờ nhận.)
Tóm lại thì, "chân tướng" được giang hồ đồn thổi là...
Tổng giám đốc Diệp Thu quá khổ cực, ban ngày phải ở công ti ra sức phê chuẩn một đống báo cáo, ban đêm mới được đi làm tuyển thủ chuyên nghiệp. Bảo sao không chịu lộ diện, cũng chỉ vì muốn cân bằng được hai thân phận. Tinh thần vì Vinh Quang hi sinh hết thảy này thật quá cảm động, không hổ là Diệp Thần.
“Nhưng... khi mà phải thi đấu ở sân khác cách quá xa... không lẽ Diệp Tổng cứ thế chạy tới chạy lui?
Có người chịu dùng não chỉ ra.
Sau đó lời đồn đại có sự thay đổi lớn, Diệp Thu từ chỗ vô cớ mang hai thân phận thương nhân và tuyển thủ chuyên nghiệp, nay lại bị biến thành người máy thế hệ mới.
Diệp Thu: Điên à? Ta không phải, ta không có.
Tổng giám đốc Diệp vì ai đó mà vướng phải không ít rắc rối. Hắn chỉ là một tổng giám đốc vô cùng bình thường (?) vậy mà mỗi lần muốn bước chân ra ngoài đều phải làm như thể bản thân là minh tinh điện ảnh.
Kính râm bản to, khẩu trang, mũ lưỡi trai,... vậy mà vẫn không ít lần bị fan cuồng của ai kia chạy theo hắn hô hào đòi trao yêu thương.
Diệp Thu: không... không, ta không phải là Diệp Thu!!! Không đúng, ta rõ ràng là Diệp Thu mà...
Tổng giám đốc Diệp mặc kệ, có gì cứ mắng chết Diệp Tu, thứ anh trai khốn kiếp.
Lúc trước tại sao lại đi lấy chứng minh của hắn, ngon thì đi lấy của cha mà xài, không phải tốt hơn sao? Nếu lấy của cha thì hiện tại người trên sàn thi đấu không phải là đại thần Diệp Thu mà là đại thần Diệp Ái Quốc rồi.
***
Nhưng có điểm Diệp Thu vẫn còn hài lòng tí.
Ít ra Diệp Tu không đem mặt mình đi quảng cáo cho sản phẩm lạ kì nào. Không như nhà quyền pháp nào đó trong Liên Minh đi đóng quảng cáo ổ khóa hay tên mắt to mắt nhỏ nào đó đi đại diện cho chiến dịch bảo vệ cây rừng.
Cho tới một ngày, hắn bước vài văn phòng, nhìn thấy trên bàn mỗi nhân viên đều để một chai Mirinda.
Mirinda có in mặt Diệp Tu bên trên.
Mà mặt Diệp Tu cũng là mặt Diệp Thu.
Thật là thơm.
Có một lần trong lúc quét dọn vô tình thấy cái thùng Mirinda, đêm đó mẹ Diệp kéo kéo tay Diệp Thu, ánh mắt buồn bã:
“Thu à, sau này công ti có khó khăn tài chính gì con cứ nói ra, đừng làm như vậy nữa...:
“???” Diệp Thu ngơ ngác.
“Con thân là giám đốc, sao có thể bán mặt mình đi đóng quảng cáo kiếm tiền như vậy? Con có khó khăn phải nói với ba mẹ, đừng chuyện gì cũng giấu nhẹm như vậy...”
Diệp Thu chịu oan, phải nghe mẹ lải nhải hết hai tiếng đồng hồ.
Diệp Thu:...
***
Kỳ thực thỉnh thoảng liếc qua tạp chí có viết Diệp Thu đoạt được quán quân thế này, Diệp Thu đoạt được quán quân thế kia, hắn đều cảm thấy tự hào.
Người anh trai này tuy có làm hắn hơi chán ghét, một chút dáng dấp của người làm anh cũng không có, nhưng có thể làm anh trai của hắn, đương nhiên phải "trâu bò", ngầu hết phần thiên hạ rồi. Không cần cha mẹ trải sẵn con đường Diệp Tu cũng có thể tự mình tạo ra vùng trời riêng từ hai bàn tay trắng.
Diệp Tu nào chịu an phận để nước chảy bèo trôi, anh trai hắn từ đầu đã có mục tiêu, có lí tưởng. Không ngần ngại tiến về phía trước, chưa bao giờ hoang mang.
Tuy không bao giờ thừa nhận, nhưng Diệp Thu rất kiêu ngạo về người anh trai này.
Nhưng thỉnh thoảng bị mấy tên bạn “xấu" thấy tin tức thuận miệng nhắc một câu:
“ A, Diệp Thu, mấy hôm trước ngươi đoạt được quán quân à?”
“Quán quân của cái gì? Bơi à???”
“.......... Giáng vào đầu người tới chết giờ”
Hôm nay, Diệp Thu chân chính vẫn rất phiền.
THE END.
(Mấy chỗ trong ngoặc là của tác giả hết á, không phải tui tự thêm vô đâu nha.
Với cái Mirinda trong cv nó ghi khác, tui không biết nó là nước gì nên chém là mirinda luôn.)
Last edited: