1392
"Ủa..." Phan Lâm hoang mang lẩm bẩm một tiếng rồi bỗng dưng im bặt. Lúc nãy hắn lỡ phán quá hăng về hướng hành động của Diệp Tu, nhưng Diệp Tu lại không làm theo phân tích ấy. Quân Mạc Tiếu đang đi về phía ngược với Phan Lâm dự đoán, khiến Phan Lâm câm nín luôn vì bất ngờ.
Với hướng di chuyển này, Đào Lạc Sa Minh của Tống Hiểu cắt vào sẽ không thấy Quân Mạc Tiếu nữa.
"Tính chuẩn thế?" Phan Lâm không thôi kinh ngạc. Dù rất ngắn ngủi, pha đẹp mắt vừa rồi đã thể hiện trình tính toán quá đỉnh của Diệp Tu. Tuy nhiên khi tổ ghi hình cắt cảnh chiếu chậm, Phan Lâm mới ồ lên. Hắn nhận ra không phải Diệp Tu tính toán, mà là trên đường di chuyển, Quân Mạc Tiếu có đi ngang một vị trí nhìn thấy Đào Lạc Sa Minh.
1394
Quân Mạc Tiếu và Lưu Vân đang gần nhau gang tấc rồi, khi chẳng mấy chốc sẽ đụng độ thì một cú Trượt Đất lại khiến Quân Mạc Tiếu thụp người xuống. Tổ ghi hình phản ứng siêu nhanh, cắt ngay màn hình thành hai khung cảnh song song: Quân Mạc Tiếu tứ chi ôm đất mẹ, mà góc nhìn của Lưu Vân trống trải không một bóng người.
Núp quá đẹp!
Mọi người thán phục. Sau cú Trượt Đất, Quân Mạc Tiếu thuận thế lộn một vòng đến sau lùm cây và ngồi xổm luôn chứ không đứng dậy. Góc nhìn của Lưu Vân vẫn rất bình thường. Cậu không hay biết rằng Quân Mạc Tiếu đã âm thầm đến sát bên mình.
(...)
Liên tiếp bốn cú giẫm lên người Lưu Vân không chút lưu tình. Hiệu ứng Thăng Long Trảm hết tác dụng, Lưu Vân vốn định dùng Ngân Quang Lạc Nhẫn lách đi thì bị Quân Mạc Tiếu đạp trúng, lăn luôn xuống đất.
Vút!
Quân Mạc Tiếu rút thái đao từ chuôi ô, Ngân Quang Lạc Nhẫn! Kỹ năng mà Lư Hãn Văn không kịp tung ra, Diệp Tu sử dụng rất thản nhiên trước mặt cậu. Mũi kiếm đâm vào cổ họng Lưu Vân không chút do dự.
(…)
"Chi bằng nói là Diệp Tu căn thời cơ quá chuẩn?" Dụ Văn Châu nhận xét.
Hoàng Thiếu Thiên ngẩn người. Nghĩ cũng đúng, tán nhân Quân Mạc Tiếu vốn đã có tiết tấu tấn công siêu nhanh, Diệp Tu còn khiển chuẩn không cần chỉnh nữa chứ. Lưu Vân của Lư Hãn Văn là kiếm khách xài trọng kiếm, chậm muốn đuổi theo nhanh đã quá khó khăn, đối thủ là Diệp Tu thì càng khó khăn gấp bội.
1399
Toàn bộ khán giả ngoài trận đều rõ ràng mọi chuyện. Núp sau Ô Thiên Cơ, Quân Mạc Tiếu không hề kết ấn Thuật Phân Thân, cũng không thấy tụt mana cho Blink. Hắn chỉ giơ khiên lên đỡ cú đâm của Dạ Vũ Thanh Phiền, sau đó bước xéo một bước sang phải.
Một động tác siêu đơn giản mà bất kỳ game thủ bình thường nào, thậm chí chẳng cần chơi Vinh Quang, cũng biết làm.
(…)
Thế là giây phút ấy, trong góc nhìn Hoàng Thiếu Thiên không tồn tại Quân Mạc Tiếu. Chỉ bằng một bước chân, một bước chân cực kỳ đơn giản.
1402
Trên thân cây đang đổ ngã, hai nhân vật giao thủ một loạt kỹ năng, cảnh chiến đấu và trình kỹ thuật khiến toàn bộ người xem phải chấn động.
Kênh chat, tuy nhiên, lại rất đúng lúc hiện ra hai chữ dâng trào phẫn hận: "Đậu má!" Người chat: Hoàng Thiếu Thiên.
Hả ủa?
Mọi người ngơ ngác, kế tiếp liền thấy Dạ Vũ Thanh Phiền đột nhiên mất hút trong đống cành lá rậm rạp.
Rầm!
1408
Hại Người Không Mệt chưa chết. Ở giây cuối cùng, cậu kịp kết ấn thành công Thuật Phân Thân. Không có chủ nhân chỉ định, thú triệu hồi không phân biệt được đâu là người thật, đâu là bóng, nên khi HP Bát Âm Phù về 0, Hại Người Không Mệt đã chết là Hại Người Không Mệt giả.
Không phải ôm nhau cùng chết!
1411
Thế à? Vậy chú phải theo sát chút, đừng để lát hồi đồng đội chết sạch mà chú thì lơ ngơ lạc đường đấy!" Diệp Tu nói.
"Không lạc đâu, không lạc! Bản đồ này tui đánh hơn 800 lần rồi, quen lắm, nhắm mắt cũng đi đúng đường. Anh biết tui đang ở đâu không? Ha ha!"
"Ở đây chứ giề?" Diệp Tu nói. Quân Mạc Tiếu, cứ thế xuất hiện trước mặt Dạ Vũ Thanh Phiền.
1417
"Ừm... Ngụy Sâm đang khiển Nghênh Phong Bố Trận... ừm... chạy quanh tảng đá." Phan Lâm cố gắng chọn từ cho nó to tát lắm rồi, nhưng dưới sự thật quá tàn khốc, lời bình luận của hắn nghe sao đần độn khó tả.
"Lối di chuyển rất hữu hiệu..." Hắn bổ sung một câu nhạt toẹt, xong quay qua nháy mắt điên cuồng với Lý Nghệ Bác.
Đại ca cứu em!
Phan Lâm bó tay. Tô vẽ kiểu gì cho cái tình huống này?
"Ha ha." Lý Nghệ Bác nở nụ cười, "Phương thức chiến đấu không hề đẹp mắt hay cao siêu gì, nhưng đã giúp Ngụy Sâm tránh được thế tấn công của Lư Hãn Văn, không đúng ư?"
1418
Ánh sáng chú văn lấp lánh, phút chốc ngưng tụ thành lồng giam. Lư Hãn Văn chạy theo quá nhanh, thấy lời nhắc của Dụ Văn Châu thì đã trễ. Lưu Vân tức thì bị Lục Tinh Quang Lao giam hãm.
1419
"Dụ Văn Châu làm gì vậy?" Mọi người tròn mắt. Một cú lăn mình cực kỳ khó hiểu, chẳng lẽ Dụ Văn Châu phát hiện có nguy hiểm? Với góc nhìn Thượng đế, khán giả căng mắt nhìn mãi không thấy gì.
Mà Dụ Văn Châu không cần góc nhìn Thượng đế, lại vẫn phán đoán nhanh hơn, chính xác hơn hết thảy. Kinh ngạc khi nhìn thấy debuff hỗn loạn trên người Sách Khắc Tát Nhĩ, anh lập tức hiểu ra mọi việc.
Ma Kính. Chính là Ma Kính.
Kỹ năng thuật sĩ, phản lại toàn bộ hiệu ứng phép thuật. Bên trong Yên Ngọc, Nghênh Phong Bố Trận đâu chỉ đặt mỗi cái bẫy cho Lưu Vân? Hắn còn giấu sẵn Ma Kính, chỉ chực chờ giây phút Sách Khắc Tát Nhĩ dùng phép.
1424
Bị phong ấn?
Từ Cảnh Hi cả kinh. Phong ấn bởi ai? Ngọn Lửa Thần Thánh của Tay Nhỏ Lạnh Giá…
An Văn Dật đang bị dồn dame gắt hơn cả Từ Cảnh Hi, thế mà vẫn hỗ trợ Hưng Hân thêm sát thương?
Sau Ngọn Lửa Thần Thánh, có khi nào thêm Ánh Sáng Thánh Giới luôn không?
1432
"Anh ấy phát hiện ra à?" Phan Lâm kêu lên.
"Không, chắc chắn không thấy và cũng không nghe được. Đây chỉ là... phán đoán của Diệp Tu, dựa trên kinh nghiệm và ý thức." Lý Nghệ Bác nói, "Anh để ý không, nếu Quân Mạc Tiếu không ngồi xổm xuống, Thuật Phân Thân khả năng sẽ không kịp thực hiện."
Phan Lâm nghe vậy mới hiểu, bèn cho tổ ghi hình chiếu chậm lại cảnh lúc nãy. Những cột sáng Lục Tinh Quang Lao đúng là chỉ cách Quân Mạc Tiếu tí tẹo, nếu Quân Mạc Tiếu sử dụng Thuật Phân Thân ở độ cao khi đứng, Ô Thiên Cơ chắc chắn sẽ vướng vào lồng.
1435
Khi được kích hoạt, Bẫy Bóng sẽ cho phép đạo tặc xuất hiện ở vị trí đặt bẫy.
Nếu hỏi kỹ năng này đem đến tác dụng gì, hai chữ là khái quát đầy đủ: Tập kích.
Hai chữ, vừa để chỉ việc bất ngờ áp sát đối thủ, đồng thời cũng chỉ kỹ năng đạo tặc thường dùng để phối hợp Bẫy Bóng: Tập Kích.
Tập Kích nếu đánh trúng đối thủ sẽ gây sát thương gấp đôi, chưa kể debuff đông cứng 3 giây. Ngoài ra, một điểm hay ho khác của Bẫy Bóng là phối hợp được với cả Tiềm Hành.
(…)
"Bước ngoặt thần thánh!" Họ gào to.
Đúng, xác thực là một bước ngoặt thần thánh.
Nhưng bước ngoặt ấy xảy ra thế nào, thì không ai biết.
Bẫy Bóng đặt từ bao giờ? Sao Diệp Tu biết Dụ Văn Châu sẽ đạp trúng vào lúc này?
1437
Quân Mạc Tiếu ra chiêu Chém Vỡ Núi bằng tay phải, sau đó đổi chiêu giữa không trung thành Rút Đao Trảm. Nếu là người khác thì buộc phải ngắt bỏ Chém Vỡ Núi, chuyển kiếm vào đúng góc cần thiết để triển khai Rút Đao Trảm. Còn Quân Mạc Tiếu, không ai biết hắn có ngắt Chém Vỡ Núi không, chỉ biết tích tắc ngắn ngủi đó, một bộ phận khác của Ô Thiên Cơ đang cầm trên tay trái hắn đột nhiên biến hình, hóa thành ánh kiếm chém ra...
"Chắc... chắc cũng phải ngắt Chém Vỡ Núi đấy, nhưng Quân Mạc Tiếu nhờ vào Ô Thiên Cơ mà tỉnh lược thao tác chuyển góc. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, có lẽ anh ta đã thiết lập vũ khí thành tay trái, và... sử dụng phần Ô Thiên Cơ đang cầm bên tay trái thôi." Lý Nghệ Bác phân tích.
"Một hit nằm ngoài dự đoán thưa các bạn, khó trách Tống Hiểu không đỡ nổi!" Phan Lâm kêu lên
1445
2 giây là quá đủ cho một bước ngoặt quan trọng.
Camera quay về cảnh chính.
Khi lộ mình khỏi tảng băng, một trong hai anh em Hại Người Không Mệt đã biến mất, người còn lại cũng đang tan dần...
Thuật Phân Thân!
Vừa thoát băng, Hại Người Không Mệt lập tức sử dụng Thuật Phân Thân. Đứa bỏ chạy dĩ nhiên là người thật, nên hai cái bóng sẽ có một cái mất ngay bởi xa rời tâm Ảnh Vũ, cái còn lại cũng sắp bốc hơi vì bị Tinh Linh focus.
1449
Lư Hãn Văn tròn xoe mắt ngạc nhiên. Vì sức đè mạnh, hiệu ứng hất ngã của Lạc Anh Thức không thể bị hóa giải bởi thao tác Chịu Thân, Hải Vô Lượng không cách nào ngâm xướng* Sóng Niệm Long nhanh đến vậy được! Chẳng lẽ...
Chẳng lẽ Lạc Anh Thức lúc nãy chém hụt?
Lư Hãn Văn nhớ lại cảm giác lúc nãy, nhớ lại lượng HP Hải Vô Lượng lẽ ra phải có...
Ngoài trận, nhiều người đã nhìn ra, bao gồm Phan Lâm và Lý Nghệ Bác.
"Má nó! Đê tiện... Dám nằm xuống giả vờ trúng chiêu, lần đầu tiên mới thấy thể loại này luôn..." Khán giả bàn tán kèm chửi bới khắp khán đài.
1453
"Giỏi!" Dưới sân, Diệp Tu bật thốt với lời khen ngợi. Từ lúc Hoàng Thiếu Thiên lộ sơ hở đến lúc Đường Nhu thừa cơ tấn công chỉ là khoảnh khắc ngắn ngủi, hai hành động gần như xảy ra cùng lúc, ai kém mắt tí sẽ tưởng hắn đang khen Hoàng Thiếu Thiên chứ không phải Đường Nhu.
Lúc này trong trận, Hàn Yên Nhu nhảy vọt lên cao.
Hào Long Phá Quân!
Nắm bắt sơ hở ở cự ly gang tấc, Long Nha vừa nhẹ vừa nhanh mới là chiêu tiện tay nhất. Hăng hơn thì dùng Lạc Hoa Chưởng, hoặc Bá Toái quét ngã cũng là lựa chọn không tồi. Đường Nhu lại chơi hẳn đại chiêu, bất kể cô có mê Hào Long Phá Quân đến mấy cũng hơi bị thiếu logic. Thao tác đại chiêu phức tạp nên luôn cần kỹ năng cấp thấp làm nền, thường chỉ được dùng khi chắc chắn trúng, vậy mà Đường Nhu vẫn quyết tâm chọn đại chiêu để chớp lấy sơ hở ngắn ngủi, phải nói rằng cô thật sự rất tự tin. Cô không hề do dự dù chỉ một giây, không hề lo lắng tốc độ tay của mình có sẽ thao tác kịp lúc.
1456
Cái gì thế?
Hoàng Thiếu Thiên lập tức ngước góc nhìn. Giữa bầu trời, Nhiệt Cảm Phi Đạn xuyên phá màn sương, đổ ập xuống.
Sao có thể?
Nhiệt Cảm Phi Đạn? Mồi lửa ở đâu ra?
Khán giả bên ngoài theo dõi mà lặng ngắt như tờ.
Mồi lửa ở đâu? Góc nhìn Thượng đế cho họ biết rằng nó nằm ngay bên chân Mộc Vũ Tranh Phong trước khi cô bay ngược về sau. Mặt đất trong rừng không bằng phẳng, Mộc Vũ Tranh Phong thả bật lửa xuống một cái hố nhỏ. Cô thả nó trước cả Pháo Chống Tăng cơ, và sau đó mượn lực đàn hồi của Pháo Chống Tăng bay đi. Chiếc bật lửa bé tẹo nằm gọn dưới hố, Hoàng Thiếu Thiên không cách nào phát hiện từ góc nhìn của mình.
(...)
Kỹ năng Mộc Vũ Tranh Phong dùng khi xoay vòng là Pháo Chống Tăng. Dưới tình huống này, nhắm chuẩn để bắn đã không dễ dàng, Tô Mộc Tranh lại có thể bày ra cả một bố cục!
Lợi dụng lực xoay của Lưu Tinh Thức, thêm vào thao tác vẩy nòng, cô bắn ba quả Pháo Chống Tăng thành ba điểm ngang: Trái, phải và giữa, khóa chặt mọi góc né tránh của Dạ Vũ Thanh Phiền.
Ầm!
Dạ Vũ Thanh Phiền bị vụ nổ nuốt chửng. Hoàng Thiếu Thiên né chiêu theo bản năng, sao ngờ rằng Tô Mộc Tranh lợi dụng lực xoay từ Lưu Tinh Thức của mình? Lúc hắn phát hiện thấy vấn đề thì đã muộn.
"Quá lợi hại!" Phan Lâm thán phục.
Lý Nghệ Bác cũng há hốc mồm.
Vì sao Pháo Chống Tăng bắn trúng Dạ Vũ Thanh Phiền? Lý Nghệ Bác phải vắt óc nghĩ mới hiểu. Nếu Nhiệt Cảm Phi Đạn trước đó có cái mắc zại nhờ lợi dụng địa hình, thì chiêu Pháo Chống Tăng này thành công nhờ thao tác cực chuẩn kết hợp nắm bắt thời cơ quá đẹp
1468
Ảnh Vô Hình Kiếm đã nhanh, Diệp Tu còn nhanh hơn.
Quân Mạc Tiếu, bằng những động tác cực tinh vi, né gọn hit này đến hit khác của đại chiêu Ảo Ảnh Vô Hình Kiếm. Mũi kiếm và lưỡi kiếm đi sát người hắn, nhưng chỉ suýt trúng chứ không trúng. Trong đó, có một nhát kiếm tưởng như trúng thật, làm khán giả thót cả tim. Mà đây còn là chiếu chậm đấy nhé!
Mọi người nhìn thấy Ô Thiên Cơ trong tay Quân Mạc Tiếu vụt dài ra, chen lên đỡ nhát kiếm hiểm hóc kia.
Ảo Ảnh Vô Hình Kiếm có thể đỡ được à?
(…)
Và Diệp Tu đã thành công.
Bằng một cách vượt quá tưởng tượng.
Chưa ai quên rằng Diệp Tu là một lão tướng đã mười năm tuổi nghề. Tốc độ tay nhanh đến mức khó tưởng chẳng phải là độc quyền của người trẻ thôi sao?
Hit cuối của Ảo Ảnh Vô Hình Kiếm không trúng, nhưng không ai dám đổ lỗi cho Hoàng Thiếu Thiên nữa.