Hoàn [Đường Hạo 2022] [Đường Lâm] Cái gọi là - đông ấm hè mát

Nhan Uyển Đình

Nông dân công nghiệp
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
202
Số lượt thích
805
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Lâm Kính Ngôn, Ngô Tuyết Phong
#1
Fanfic TCCT

[Đường Lâm] Cái gọi là - đông ấm hè mát

Tác giả: evil eyeA

Editor: Chou

Chúc mừng sinh nhật (muộn) Bánh Ngọt!

---------​

Dù là về nhà dưới cái nắng gay gắt của mùa hè hay ra ngoài vào mùa đông trong cơn gió bắc lạnh giá, dường như đều là trải nghiệm không mấy vui vẻ.​

Vì vậy, bình thường, đến mùa hè hoặc đông – những mùa không dễ chịu chút nào, các chàng trai ở câu lạc bộ Hô Khiếu đều sắp thành khoai tây trong câu lạc bộ. Bọn họ là loại khoai tây chỉ biết ba điểm thẳng hàng: phòng ngủ — căng tin — phòng huấn luyện. Không nói đến những người ở xứ khác, ngay cả vú em Nguyễn – cậu chàng dân bản địa - cũng lười đi đi về về trong thời tiết này.​
*Trạch nam/nữ với chữ trạch 宅 nghĩa là nhà. Là kiểu người không ra ngoài tiếp xúc với người khác mà thu mình ở nhà hay trong phòng. Mình dùng từ “khoai tây” vì couch potato là kiểu người lười biếng thụ động chỉ ở nhà xem TV chứ không ra ngoài, có nét giống trạch nam/nữ. À tại khoai tây nghe dễ thương nữa.
Vú em Nguyễn cho biết, nếu ra ngoài vào thời điểm không thích hợp để ra ngoài, dù Hồi Máu mạnh mẽ đến đâu cũng không cứu vớt được hắn – kẻ chỉ còn một lớp HP mỏng.​

Trước khi Lâm Kính Ngôn giải nghệ về quê, Đường Hạo cũng đi về với lộ trình ba điểm thẳng hàng như vậy, nhiều lắm thì thường thêm một chuyến đến phòng tập thể hình. Sau khi Lâm Kính Ngôn thường trú tại thành phố N, Đường Hạo chuyển đến nhà Lâm Kính Ngôn, trải qua cuộc sống có nhà để về, lưu loát 9h đi 5h về, buổi tối ăn một bữa cơm rồi lại quay về huấn luyện.​

Nhà Lâm Kính Ngôn cách câu lạc bộ Hô Khiếu rất gần, là gần tới cỡ nào? Theo cách nói của Đường Hạo, chính là khoảng cách một cây kem trong mùa hè.​

Huấn luyện xong, cậu tắm rửa sạch sẽ, ra quầy bán tạp hóa trước tầng trệt câu lạc bộ mua cây kem, chuẩn bị sẵn sàng nghênh tiếp thử thách nhiệt độ cao. Đội trưởng Đường của Hô Khiếu vừa thích thú liếm kem lạnh, vừa nhắn tin cho Lâm Kính Ngôn báo cáo tình hình: "Lâm Kính Ngôn, không tới 10 phút nữa tui sẽ về tới nhà."​

Tuy khí trời nóng bức làm cho con người khó chịu, nhưng nhìn tin nhắn trả lời dịu dàng trên màn hình điện thoại, trong tay cầm cây kem mát lạnh, cậu nghĩ đến sau mười phút thì có thể có căn phòng mở điều hòa thật thoải mái; có dưa hấu ướp đá và chè đậu xanh giải nhiệt được người kia chuẩn bị kỹ càng; đương nhiên quan trọng nhất chính là còn có người kia sẽ cười nhã nhặn đứng ở cửa chào đón hắn. Ngẫm ngẫm nghĩ nghĩ, mười phút bị cái nóng hành hạ trôi qua rất nhanh.​

Đường Hạo rất thích ăn một loại kem vị bơ và táo tàu. Một là bởi vì hương vị đậm đà, hai là vì lượng kem vừa phải, khi cậu đi tới dưới lầu nhà Lâm Kính Ngôn thì đúng lúc còn lại một cái que kem trơ trọi.​
Chuyện này làm cho ngay lúc Đường Hạo vừa vứt bỏ que kem, còn chưa lau miệng đã bắt gặp ánh mắt của Lâm Kính Ngôn - người đang mở cửa ra. Lâm Kính Ngôn nhìn cậu nhóc cool ngầu đang dính bơ trên khóe miệng này, không nhịn được bật ra tiếng cười từ cổ họng. Anh thành thạo dùng ngón tay lau sạch phần bơ sữa thừa kia, đưa đến mép miệng mình rồi liếm láp, cười trêu chọc: "Em bao nhiêu tuổi rồi mà vẫn thích vị sữa thế?"​

Giọng Lâm Kính Ngôn nhẹ nhàng ấm áp, khóe mắt anh luôn cong cong. Đường Hạo thấy anh như vậy, cả cõi lòng tan chảy, nhào tới ôm cái người có làn da mát lạnh do mới đi ra từ phòng máy lạnh.​

Đường Hạo không quá thích tiếp xúc thân thể với người khác, nhưng cậu phải thừa nhận rằng, ngày nắng to mà sượt trên người một Lâm Kính Ngôn lành lạnh còn dễ chịu và đã ghiền hơn là nhai một viên kẹo the mát.​

Lâm Kính Ngôn thường để mặc cho cậu ôm một lúc, sau đó mới giả bộ đẩy cậu ra một cách đầy sự ghét bỏ: "Được rồi chứ Đường Hạo đại đại. Em chà hết mồ hôi lên người anh rồi này, thật quá đáng."​

Đường Hạo nhíu mày: "Sao chứ? Anh chê tui hôi?"​

Lâm Kính Ngôn nhìn vẻ mặt biến hóa vô cùng sinh động của Đường Hạo, nở nụ cười rồi xoa rối tóc cậu: "Đùa em thôi. Nếu thật sự chê em hôi, anh còn ăn chỗ bơ em đã ăn qua à?"​

Lâm Kính Ngôn xoay người đi cắt dưa hấu trong tủ lạnh, để lại cho cậu một bóng lưng cùng một lời bình luận mang ý đùa giỡn: "Hạo Hạo hẳn là ngọt, dù sao Đường Hạo đại đại cũng được làm từ đường mà. À, đường rồi cả sữa nữa."​

Vào mùa đông, vì đảm bảo độ nhạy của tay trong buổi huấn luyện sáng, có người sẽ đeo bao tay mỏng trên đường ra ngoài mua đồ ăn sáng. Đương nhiên, Đường Hạo vẫn cảm thấy bao tay hay khăn quàng cổ gì đấy đều là dành cho người lớn tuổi. Cậu rất coi thường mấy thứ này.​

Lâm Kính Ngôn nhìn vẻ mặt quật cường "thà chết cũng không đội trời chung với bao tay" của Đường Hạo trước khi ra ngoài, rồi đưa cho cậu một bình thủy tinh đựng cháo trứng muối mới nấu.​

"Thôi nào, đừng trưng ra vẻ mặt bị ép buộc đó, không có gì to tát cả. Cho em nè, lúc đến được phòng huấn luyện thì cháo cũng sẽ không nguội, vẫn còn ăn được."​

Ở đây, so với cuộc sống khổ cực của đám khoai tây độc thân – cái đám mà mùa hè thì dựa vào điều hòa, mùa đông thì dựa vào miếng dán giữ ấm để trải nghiệm sự yêu thương ấm áp từ người yêu – có một dạo Đường Hạo và bình cháo của cậu sắp trở thành mục tiêu nhằm vào chính của giáo hội FFF.​
*Giáo hội FFF bắt nguồn từ bộ light novel Baka to Test to Shōkanjū, hiểu nôm na là một đám học sinh đực rựa FA anti mấy thằng được gái quan tâm chú ý và sẽ trừng phạt ai vi phạm điều luật của tụi nó (Chou không đọc bộ này, ai đọc rồi mà thấy sai thì báo Chou một tiếng). Bên Trung hay dùng giáo hội FFF theo kiểu trong một đám FA, bạn có bồ thì bạn auto thành mục tiêu công kích/châm chọc/ghen tị của những người khác (trong trường hợp này giáo hội FFF chính là đám FA kia, mà nói vui thôi chứ không cực đoan như bọn FFF trong light novel).
Dù sao thì Đường Hạo là đội trưởng, cơ bắp phát triển tốt, nắm đấm cũng rất cứng, mọi người ghen tị xong thì thôi.​

Mùa thu đầu tiên sau khi Lâm Kính Ngôn giải nghệ, anh nuôi một con mèo béo màu cam, nuôi cho tới mùa đông. Theo cách nói của Đường Hạo, con mèo này lớn lên rất nhanh, gần Tết là có thể nấu lẩu rồi.​

Lâm Kính Ngôn cười xoa đầu con mèo, còn gọi nhũ danh của nó: "Đường Tam Giác, Đường Tam Giác. . . ."​

Đường Hạo ở bên cạnh, nghe vậy thì khóe miệng cậu hơi hơi giật: "Đường Tam Đả, và Đường Tam Giác? Lâm Kính Ngôn, có phải anh có chấp niệm gì với cái từ Đường Tam này không?"​

Lâm Kính Ngôn nghi hoặc: "Hả? Không có, Đường Tam Đả là Đường Tam Đả. Ai lại không có thời mơ mộng nhiệt huyết chứ. Còn Đường Tam Giác à, ý nói xoa trái xoa phải đều là đường ngọt ngào nhỉ? Anh không muốn gọi nó là Đường Bao, nghe tầm thường lắm."​
*Đường tam giác 糖三角 là một loại bánh ngọt hình tam giác.

Đường bao 糖包 nghĩa là túi/gói đường, nhưng cũng có thể là viết tắt của đường bao tử 糖包子 aka bánh bao ngọt. Chou không biết tác giả dùng với nghĩa nào nên nếu có sai sót xin hãy tha thứ cho Chou.​
Đường Hạo cũng sáp đến nặn nặn mặt Đường Tam Giác: "À, tui thấy xoa trái xoa phải đều là thịt thôi, một con mèo béo ú."​

Lâm Kính Ngôn không phản bác, chỉ vừa nhẹ nhàng chạm vào cằm Đường Hạo vừa chọt chọt mặt con mèo rồi lẩm bẩm: "Em xem, đường làm ra Bánh Ngọt, cùng với bánh bao ngọt Đường Tam Giác. Người một nhà thì phải lấy tên đồng đều nhỉ?"​
Biệt danh fan TCCT đặt cho Đường Hạo vì bánh ngọt 糖糕 / tánggāo đọc gần giống Đường Hạo 唐昊 / tánghào
Như cái chú thích ở trên đã nói, Chou không biết tác giả dùng đường bao với nghĩa nào nên không hiểu nghĩa cụm này. Chou để raw ở đây 糖做的糖糕, 和糖包的糖三角, cao nhân nào biết thì giúp Chou với. Đội ơn các cao nhân nhiều.
Đường Hạo rất muốn hỏi ngược lại: "Để cho đồng đều, anh tính lúc nào đổi tên để được gọi là Đường phu nhân?"​

Có điều, tình cờ nhìn thấy con mèo lông cam lười biếng nằm sấp ở một bên chân Lâm Kính Ngôn sau khi nhảy nhót tưng bừng, lại nhìn một chút cái áo len màu be có hình con nai mà Lâm Kính Ngôn thích mặc vào mùa đông nhất, Đường Hạo bĩu môi: "Về màu sắc thì giống thật. Cái này cũng gọi là đồng đều à?"​
Sau đó, vào đợt nghĩ lễ Giáng sinh cùng năm, Đường Hạo được Lâm Kính Ngôn tặng một cái áo len cùng màu với một con búp bê bánh quy gừng rất lớn đang gập người ở ngực. Tuy rằng không thích nhưng Đường Hạo vẫn khẽ cắn răng mà mặc vào: "Ồ, sở thích của Đường phu nhân đây à? Thôi thì cứ thuận theo vậy. Đồng đều thì đồng đều."​
Còn gọi là gingerbread man cookies.
Đường Tam Giác đảo đôi mắt mèo, nhìn búp bê bánh quy gừng trước ngực Đường Hạo, vô cùng tò mò muốn nhào lên ngay cánh tay của búp bê. Đường Hạo ngăn con mèo nhào tới, ngồi xếp bằng trên thảm, đặt mèo lên đùi, ngón tay luồn vào lớp lông tơ dày dặn trên bụng mèo.​

"Hừ, nếu không phải tao thấy mày có thể xem như đồ giữ ấm tay trong mùa đông, tao đã sớm bỏ mày vào nồi. Mùa hè mà mày còn lộn xộn như vậy nữa, tao sẽ biểu diễn chiêu mài dao giết mèo, mày có tin không?"​

Đường Hạo đe dọa mèo, mèo thì khua tay múa chân ê a các kiểu, có thể là đang oán giận. Lâm Kính Ngôn xách DSLR và giá ba chân lại gần họ: "Đến đây, chụp vài tấm ảnh gia đình hoàn chỉnh."​

Khi ánh sáng từ máy ảnh lóe lên, Đường Hạo lén nhìn Lâm Kính Ngôn rồi nở nụ cười.​

Có người này bên mình, dù là đông ấm hay hè mát, cậu đều thấy ngọt ngào hạnh phúc.​
 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook