Hoàn [Mạt Thảo Noa Vân 2021][Cao Anh Kiệt] Cậu Ấy Là Một Thiên Tài

toshiro_kun

Dân thường Máy Chủ 10
Bình luận
12
Số lượt thích
86
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Hoàng Thiếu, Tiểu Cao, Tiểu Đới
#1
Một sản phẩm thuộc project Mạt Thảo Noa Vân- Mừng sinh nhật Cao Anh Kiệt 2021
Toàn chức cao thủ đồng nhân --- Cao Anh Kiệt trung tâm

Cậu Ấy Là Một Thiên Tài
Tác giả: 叫知了的虫子
Edit: Khánh
Beta: @Cú mèo
-- Tiểu đội trưởng Vi Thảo cố lên --


Kỳ thật, Cao Anh Kiệt không thích cách xưng hô “Thái Tử Vi Thảo”, “Tuyển thủ thiên tài” —— sự thực là trong lần liên hoan sau trận đấu, khi Kiều Nhất Phàm và Lư Hãn Văn kẻ xướng người họa trêu chọc, lông mày của cậu đã bất giác nhíu lại nhưng cậu vẫn chưa ý thức được điểm này. Ngoài ra, nội dung “Đại hội bóc phốt” lần đó có đề cập tới: Về việc Cao Anh Kiệt rõ ràng có thiên phú dị bẩm nhưng hết lần này sang lần khác luôn lộ ra bộ dạng khúm núm khó coi, một chút cũng không học được kỹ thuật “nhìn một phát liền khiến người khác phải quỳ xuống gọi ba ba” cao siêu của Vương đội; Kiều Nhất Phàm sau khi đi theo Diệp thần lại “trò giỏi hơn thầy” đã học được cách chơi zâm và mặt dày vô sỉ, thậm chí là vẫn luôn bày ra vẻ mặt vô tội; Lư Hãn Văn thì phụ mẫu song toàn, chiến đội hòa thuận, lại chuyên đi chép bài tập, thậm chí còn làm ra những chuyện phá hoại tình cảm gia đình đại nghịch bất đạo như việc bỏ rơi Hoàng thiếu; Khâu Phi cả ngày luôn trưng ra khuôn mặt nghiêm túc nhưng thực ra nội tâm lại tràn trề nhiệt huyết —— muộn tao giống như Vương đội vậy; cũng giống như kiểu tiền bối Đới lại mua đồng nhân kỳ quái nào đó, tôi cảm thấy không phải tất cả fan cp của tôi với cậu đều có máu S đâu; Tống Kỳ Anh không biết có phải di truyền chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế từ Trương Tân Kệt hay không;… Những điều này có thể thỏa mãn mười tài khoản marketing eSports có hiệu suất hằng năm.

Nói đúng hơn là Cao Anh Kiệt không thích được gọi là “Thiên tài”, mặc dù ở khía cạnh nào đó, có thể cậu thực sự là một tuyển thủ tài năng thiên phú —— cậu không phủ nhận điều này, lời này nói ra có thể có chút tự đại —— nhưng cậu cảm thấy: Hai chữ “thiên tài” vẻ vang này nên đặt trên người của những người tỏa sáng, nhiệt huyết với trò chơi hơn cả cậu như Đấu Thần, Quyền Hoàng, Kiếm Thánh, Súng Vương, còn có cả đội trưởng tốt của cậu nữa —— Thiên tài trong Liên Minh còn hàng ngàn hàng vạn, cớ sao lại rơi xuống người cậu?

Trên thế giới quả thực có những người giống như vậy, tạo hóa đã ban tặng cho cậu tài năng ở một khía cạnh nào đó, nhưng lại quên thêm cho cậu một thìa của sự liều lĩnh và bất khuất. Khi nhắc đến cuộc đời của Cao Anh Kiệt, ở một khía cạnh nào đó sẽ làm cho người ta cảm thấy ghen tị, bực tức, làm cho một số người chăm chỉ cố gắng nhưng thiếu linh cảm than trách trời cao bất công, họ lại quên mất đi cũng đã từng có người ngưỡng mộ lòng dũng cảm quyết tiến không chùn bước hay những cảm xúc mãnh liệt vạn người ao ước đó.

Cao Anh Kiệt đích thực là một đứa trẻ may mắn. Bất luận là giáo viên dạy thanh nhạc thời thơ ấu hay giáo viên chủ nhiệm trường cấp 2, cấp 3, họ vẫn luôn khen không dứt miệng đứa trẻ thông minh ngoan ngoãn này, dù cho trọng tâm cuộc đời cậu chưa bao giờ tập trung vào những điều đó. Chính vì cậu không hiểu được nỗ lực phấn đấu hết mình không màng đầu rơi máu chảy ấy từ đâu mà đến nên cậu càng hâm mộ và thành tâm quý trọng những điều ấy hơn. Sau vô số lần đối mặt với lớp học đơn điệu và những bài kiểm tra nhàm chán —— so với việc điên cuồng làm bài thi khoa học tổng hợp vào giữa giờ, kỳ thật cậu thích đề thi xã hội nhân văn có nhiều cách giải đáp hơn —— bất luận như thế nào, Cao Anh Kiệt đã bắt nghênh đón thời kì phản nghịch chỉ có một lần trong đời của tuổi trẻ.

Thời kì phản nghịch của Cao Anh Kiệt tuy ngắn ngủi nhưng vô cùng mãnh liệt, cứ như thể cả cuộc đời cậu đã dồn hết tâm huyết và sức lực cho chuyến đi tàu điện ngầm 40 phút ngắn ngủi, lưu lại trên đoạn đường từ lối vào tàu điện ngầm Triều Dương đến cổng Câu lạc bộ Vi Thảo tưởng chừng như bất tận đó.

Nếu bắt đầu từ thẻ tài khoản Vinh quang đầu tiên mà cậu nhận được từ người bạn cùng bàn của mình, câu chuyện sẽ không khỏi quá dài dòng. Mở đầu câu chuyện là một trận chiến tranh giành boss hoang dã, bởi vì cậu nhất thời cao hứng thể hiện kỹ năng di chuyển, kiên trì tranh đoạt góc nhìn tốt nhất cùng với một ma đạo học giả. Nếu như trong hiện thục, Cao Anh Kiệt sẽ từ chối để ý đến một nhân vật vừa mạnh mẽ vừa hùng hổ dạo người như vậy, nhưng Internet cho cậu một cảm giác an toàn, để có thể không kiêng nể gì trút bỏ phần nào tâm trạng chán nản (giáo viên nói nhiều, cha mẹ lo lắng, việc học nặng nề,…).

Nói chung, trong cuộc trượt đuổi điên cuồng trên mạng vào đêm trước kì thi đại học diễn ra, Cao Anh Kiệt đã nhận được lời mời kết bạn đặc biệt nhất kể từ khi cậu chơi Vinh Quang: đến từ clone ma đạo học giả của Vương Kiệt Hi —— chủ nhân của tài khoản Vương Bất Lưu Hành.

Mộc Lam Tử Xin chào, tôi là Vương Kiệt Hi đội trưởng chiến đội Vi Thảo.

Mộc Lam Tử Cậu rất có thiên phú, có muốn cân nhắc đến trại huấn luyện Vi Thảo hay không, cậu sẽ gặt hái được nhiều thành tựu.

Cao Anh Kiệt không biết cậu có phải là người duy nhất nghe được câu này từ vị đội trưởng Vi Thảo thích dụ dỗ người mới hay không, nhưng ngay từ đầu cậu đã không động tâm, cậu không phải là người dễ dàng lay chuyển. Điều làm cho cậu dao động chính là bầu không khí càng ngày càng áp lực, tâm tình càng ngày càng nặng nề, cùng việc người bạn cùng bàn ngẫu nhiên biết chuyện đã nhiệt tình khuyến khích.

Cậu ấy cần một điểm nằm ngoài quỹ đạo cố hữu để cuộc sống của mình trở nên phong phú hơn.

Nói cách khác, suy nghĩ ban đầu của cậu khi quyết định huấn luyện thử không đơn thuần vì đam mê mà chỉ vì chút cảm giác mới mẻ. Hoặc có thể nói là ngay từ lúc bắt đầu cậu đã không có nhận thức chính xác và hoàn chỉnh về năng lực của bản thân.

Buổi huấn luyện thử nghiệm một đường thuận lời thông qua, cậu quả thực là đứa trẻ được thượng đế ưu ái. Khi ra khỏi phòng huấn luyện, cậu nhìn thấy một người đàn ông khoanh tay đứng dựa lưng vào tường, toàn thân chăm chú lướt điện thoại, lúc cậu bước ra khỏi cửa anh ta ngước mắt nhìn cậu, mắt trái của anh lớn hơn mắt phải một chút, sau này Cao Anh Kiệt mới biết được đây là một đội trưởng tốt sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến sự nghiệp của cậu, cho nên cậu vẫn không dám nói ra lần đầu họ gặp mặt đã làm cậu nhớ tới "gần lớn xa bé" —— vì thế nếu người kia nghiêng mình, đôi mắt to nhỏ kia sẽ thực sự biến mất.

Có người nói rằng phong cách của Cao Anh Kiệt và Ma Thuật Sư Vương Kiệt Hi không giống nhau chút nào, nhưng điều ảnh hưởng sâu sắc nhất đến Cao Anh Kiệt chính là sự phản nghịch, không chịu khuất phục và sự kiêu hãnh cả một đời học được từ người Vương Kiệt.

Có lẽ trước đây sự phản nghịch và kiêu hãnh này đã ẩn sâu trong gen như một người đẹp ngủ trong rừng, chẳng qua khi đó cậu chưa gặp Vương Kiệt Hi, chưa bị khí chất u sầu của hoàng tử hôn tỉnh mà thôi.

Ngay cả khi đã đến Vi Thảo cậu cũng không dám thể hiện cảm xúc mãnh liệt như vậy, dù sao “Thái tử Vi Thảo” hàng thật giá thật cũng nên thật đáng tin cậy và ổn định. Tựa như Vương Bất Lưu Hành tung bay điên cuồng trên bầu trời không thể dẫn dắt Vi Thảo giành được vòng nguyệt quế tối cao của Vinh Quang, đối mặt với người đội trưởng đặt nhiều kỳ vọng cho mình như thế, Cao Anh Kiệt không dám thể hiện tinh thần mạo hiểm nhỏ bé tầm thường của mình.

Cho đến khi Vương Kiệt Hi giải nghệ, cậu cũng không hề phát hiện ra rằng mình tuy là tiểu đội trưởng nhưng thực chất bên trong cũng giống như anh ấy vậy.

Cho đến khi cậu dẫn dắt chiến đội Vi Thảo tràn ngập những gương mặt mới vào trận chung kết, đối mặt với những tiền bối dày dặn, bỉ ổi Vương Bất Lưu Hành bay lên lượn xuống với tính cơ động cực cao đã trở thành mục tiêu chỉ có thể nhìn từ xa không thể bắt kịp.

"Giống như một con ruồi", Tống Kỳ Anh, người chưa có cơ hội tham gia thi đấu đoàn đội, với khuôn mặt nhỏ kết hợp giữa quyền uy của Lão Hàn và sự nghiêm túc của Trương phó đánh giá như vậy.

Cao Anh Kiệt cười cười, không để ý tới.

Kể từ đó, học trò chân truyền của Ma Thuật Sư hoành không xuất thế, mọi người gọi đây là giải pháp tốt nhất cho sự mâu thuẫn giữa phong cách cá nhân và phối hợp cùng đoàn đội.

Điểm giống nhau của bọn họ không phải phong cách chiến đấu hay lối suy nghĩ chỉ huy, thứ có thể học tập, có thể bắt chước dựa trên lý thuyết —— chỉ có điều cũng không có ai nghĩ đến việc nghiên cứu quỹ đạo bay siêu nhiên phi thường của Vương Kiệt Hi —— tinh thần liều lĩnh mạo hiểm của họ quá mức tiên phong quá mức thận trọng, bởi vậy dưới sự kiểm soát tuyệt đối của lý trí, họ chọn cách chôn giấu sự siêu phàm thoát tục như thế.

Bọn họ cực kì giống nhau, thiên phú khó tin, khả năng tiếp thu siêu tốt, còn có rất nhiều ý tưởng tuyệt vời, chẳng qua Vương Kiệt Hi là phái hành động cứ nghĩ đến liền làm, cho nên Ma Thuật Sư dưới tay anh đã để lại dấu ấn vĩnh viễn, sáng ngời rực rỡ trong lịch sử Vinh Quang. Mà Cao Anh Kiệt của chúng ta có một lớp vỏ chặt chẽ kín đáo làm cho cậu giống với những người khác , đến nỗi cậu đã tự lừa gạt chính mình quá lâu.

Vương Kiệt Hi vì Vi Thảo mà lựa chọn mang lớp mặt nạ, mà Cao Anh Kiệt vì Vi Thảo lại lựa chọn bỏ đi lớp ngụy trang đó.

Nhờ lớp vỏ này, Vương Kiệt Hi từ thiên tài đã trở thành đội trưởng tốt nhất Liên minh, mà Cao Anh Kiệt nhờ rút bỏ lớp vỏ này đã trở thành một Vương Kiệt Hi trẻ trung năng động.

Bất luận như thế nào, có lẽ khoác lên mình áo choàng chính là gánh vác trách nhiệm tiếp sức cho Vi Thảo trước sau như một luôn bay nhanh về phía trước, là vận mệnh chung của hai đời đội trưởng Vi Thảo, cũng như mỗi một đời đội trưởng sau này.

Nhưng nhiều năm về sau, lúc đó Cao Anh Kiệt sẽ vỗ bả vai thanh niên đảm nhận “Thái tử Vi Thảo” đời tiếp theo với tinh thần phấn chấn, mạnh mẽ hơn, khi đối mặt với vị cựu đội trưởng sắp trở thành Thái Thượng Hoàng, trong ánh mắt cậu thanh niên có lẽ kèm theo chút lo lắng hoặc nóng lòng muốn thách đấu với cậu, cũng sẽ giống như Vương Kiệt Hi năm đó dẫn cậu đến gặp mặt Lâm Kiệt, nói với anh: “Cậu ấy so với tôi và anh lại càng ưu tú hơn. Cậu ấy là tuyển thủ chuyên nghiệp trời sinh.”

Rồi vào đêm trước khi giải nghệ, cậu uống say trong sự thổn thức, thở dài, cau mày nhìn người đội trưởng cũ của mình, cười ngượng ngùng, như lần đầu tiên họ gặp mặt ———
Khói lửa nổi lên bốn phía boss dã đồ, trên sàn thi đấu hai ma đạo học giả đối đầu ngươi truy ta đuổi, giữa màn Phấn Hàn Băng cùng với Phấn Xua Tan bay lả tả, người thiếu niên được xưng là "Thiên tài" đã sớm chết lặng nhìn thiên tài Ma Thuật Sư trên màn ảnh, dấy lên ý chí chiến đấu trước nay chưa từng có.

Kẻ thiên tài như cậu,vốn không phải là thiên tài, cậu lúc này mới trở thành thiên tài.
 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook