Tôn Tường - Ngồi ngốc

Đỗ Tiểu Bạch

Lure like như hack
Bình luận
1,029
Số lượt thích
3,995
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#1
Ban đầu đọc truyện tui thấy có nhiều người không thích Tường, nhưng tui nghĩ là bây giờ đỡ hơn nhiều rồi á. Hồi đầu đọc truyện tui hẳn cũng giống như đa số nhỉ, cảm thấy Tường là vai phản diện, chiếm chỗ của Diệp Tu ở Gia Thế. Nhưng sau đó thì hình như dưới sự đầu độc của fanfic (đây là một câu chuyện dài...) dù là lúc đó tui chưa bấm vào đọc (Ôi, thời tươi đẹp ấy nay còn đâu?) nhưng tui nghĩ, nếu một nhân vật đã được đem đi viết nhiều fic như thế, hẳn nhân vật đó có nét gì đó đáng yêu để fan yêu quý như vậy viết nhiều fic cho người đó, vậy thì mình cũng không nên đánh giá người ta nhanh như vậy.

Thế nên tui liền gói nhận xét cùng đánh giá của mình về Tường lại để sang một bên, quyết tâm không để nó ảnh hưởng tới quá trình đọc truyện tui nữa. Nên (may mắn?) là trừ một vài chương đầu ra, còn lại tui đều cố gắng nhìn Tường bằng một con mắt khác khoan dung và tò mò hơn một chút. Và sau đó tui thấy quyết định này thật sáng suốt hết sức, bởi tui đã được chứng kiến con đường trưởng thành của cậu một cách trong sáng trọn vẹn nhất, và sau đó tui mới đưa ra quyết định rằng,

Được, mình thích người này.

Công bằng với cậu, cũng công bằng với tôi.

Nói về Tôn Tường... thật sự rất muốn cười hahaha vào mặt ẻm. Thật sự rất ngốc (cute), hết lần này đến lần nọ cầm clone vào game khiêu chiến Diệp Tu, để rồi lại lần nào cũng lệ rơi đầy mặt chạy về. Haha... ha... Nhưng giỡn là giỡn vậy, trên thực tế, mùa giải thứ tám tình hình Gia Thế và danh tiếng của Tôn Tường đều rất tệ, cuối cùng là Gia Thế bị loại khỏi Liên minh. Thế là Tường ngốc ngốc phải thực sự ngồi ngốc ngốc một năm rồi a...

Nhưng một năm đó, đối thủ của cậu không hề ngồi ngốc ngốc.

Ngồi ngốc một năm, để sau đó Tôn Tường tỉnh một lần và tỉnh cả đời.

Lần thua Diệp Tu và Hưng Hân đó, cậu té rất đau. Rất rất đau... Nhưng Tôn Tường đã đứng dậy, cậu chọn phải đứng dậy, bởi cậu chính là Tôn Tường. Ngay từ những chương đầu tiên (và hy vọng là mãi về sau này nữa), bỏ qua sự trẻ trâu của ẻm, thì ngạo khí của Tôn Tường là thứ không bao giờ giấu được. Trận đánh đó đã giải khai sức mạnh thật sự được phong ấn trong lòng cậu, cũng mở ra tiềm năng vô hạn cho một Tân Đấu Thần chân chính. Sói con đã nhận ra mình thiếu điều gì rồi. Hàn Văn Thanh từng nói người trẻ tuổi mấy cậu còn non lắm, nhưng còn non thì đã sao? Người trẻ tuổi chính là có tham vọng vô tận muốn chinh phục cả thế giới này, muốn thử thách các giới hạn đã đặt ra!

Chẳng qua cách làm của Tôn Tường... aizz. Cái này gọi là tới chỗ mới mà không chào hỏi thổ địa, không những thế mà còn suốt ngày hô hào đòi đập chết thổ địa, hèn chi bị toàn dân focus không ngóc đầu lên nổi Tường ơi.

Tay có Khước Tà, tim mang mộng lớn. Tôn Tường, về với Luân Hồi đi anh ơi, Luân Hồi là thiên hạ của những người trẻ tuổi tài hoa như chúng ta. Rửa mắt mong chờ biểu hiện của Luân Hồi, đó sẽ là nơi Khước Tà chân chính tung hoành!

Sinh, là để cất vang khúc ca khải hoàn.

Sát, là một đường từng bước một giết đến kỳ tích.

Quang, là Vinh Quang rực rỡ tối thượng nhất.

Dạ, là ánh mắt âm trầm cùa loài sói săn đêm.

Tôn Tường là một con sói cô độc, dũng mãnh nhưng cô độc. Nhưng giờ thì không còn như thế nữa, Luân Hồi là mái nhà của cậu. Tôn Tường gặp Luân Hồi là một sự may mắn, Luân Hồi có cậu là một sự hoàn thiện. Các cậu còn chờ gì nữa, cả thế giới đang chờ chúng ta chinh phục ấy!

Tui chỉ là một đứa fan Luân Hồi~ Cái đội gì mà có chỉ số nhan sắc cao quá thể đáng. Hãy mở to mắt chứng kiến (nhan sắc của) Luân Hồi chúng ta toả sáng khuấy đảo càn khôn nào!
 

Bình luận bằng Facebook