[Hưng Hân - Đội Sử] Đường Lên Đỉnh

Gingitsune

Phán quan Tự Sát, Phong Đô đại quái
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
784
Số lượt thích
6,233
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Diệp All mới là vương đạo!!! Hàn All muôn năm!!!
#1


Đường Lên Đỉnh

Tài liệu: Phong Thần Lộ

Edit + Chỉnh lý: Gingitsune + Ú Siu Nhân

Beta: @Ú chỉ thích ăn ngủ

Đội sử Hưng Hân- highlight những mốc thời gian đáng nhớ của Hưng Hân. Biên soạn dựa trên tài liệu chỉnh lý của Phong Thần Lộ, bản dịch của Team Liều + chị Lá, khởi động từ Pj Song Diệp 22.2019 với sự cộng tác của Tiếu, do Ging + Ú hợp tác sản xuất

Đội sử dưới đây dùng timeline của bản truyện tranh, đã được nâng lên 5 năm so với truyện chữ. Mốc thời gian về ngày tháng có thể xê xích với truyện chữ, nhưng tình tiết không thay đổi, người đọc nếu muốn truy về timeline truyện chữ chỉ cần trừ đi 5 năm là được.

Tối ngày 22 tháng 11 năm 2029 --- Diệp Tu bước vào tiệm net Hưng Hân, nơi chuyện xưa bắt đầu.
Diệp Thu xem trái xem phải, ven đường có một tiệm net, ánh đèn vẫn rực rỡ trong đêm, hắn vội vàng mà chạy đến.

Trong tiệm net rất ấm, Diệp Thu bước vào phủi xuống tuyết đọng trên người, ở trước quầy mướn một máy.

“Máy số 47 khu C.” Cô gái ở quầy thông báo vị trí máy, tiếp đấy trả lại chứng minh cho người chơi máy, kết quả ngẩng đầu lên đã không có ai.
Tối ngày 22 tháng 11 năm 2029 --- Quân Mạc Tiếu chuyển tới khu 10.
“Tôi nhớ trước khi khu mới mở ra có thể chuyển khu phải không?” Diệp Tu đột nhiên hỏi Trần Quả.

“Acc rỗng cấp 1 thì có thể.” Trần Quả nói.

“Để tôi thử xem.” Diệp Tu nói xong lấy từ trong từ trong túi ra một thẻ tài khoản, nhanh chóng vào trang yêu cầu chuyển khu. Lúc nói chuyện, trên trang mạng đã hiển thị “Chuyển khu thành công”.

“Thành công.” Diệp Tu rút thẻ tài khoản về, nắm trong tay, chớp mắt nhớ đến từng ti từng tí ký ức chứa đựng trong tấm thẻ đời đầu này.
Tối ngày 22 tháng 11 năm 2029 --- Diệp Tu nhận việc trực ca đêm ở tiệm net Hưng Hân.
Có người nguyện ý làm cú đêm, Trần Quả vẫn rất hoan nghênh, huống chi cô càng hiếu kỳ với thực lực của người có tuổi game 10 năm này, lập tức vỗ bàn: “Được, vậy nhận cậu đấy”

“Cảm ơn chị chủ.”
0 giờ ngày 23 tháng 11 năm 2029 --- Vinh Quang khu 10 mở, Quân Mạc Tiếu login.

3 giờ chiều ngày 23 tháng 11 năm 2029 --- Gặp mặt Đường Nhu
“Chào.” Đường Nhu vươn tay ra.

“Chào em chào em.” Diệp Tu bên này, hai ba cái bánh quẩy lấp đầy miệng, nhai đến mãnh liệt, phát âm không quá rõ ràng. Thấy Đường Nhu vươn tay cũng vội vàng tiếp lấy.
Buổi chiều ngày 24 tháng 11 năm 2029--- Hàn Yên Nhu xuất hiện ở khu 10.
Đặt tên, vào trò chơi. Nhiệm vụ của thôn tân thủ là trò đơn giản nhất trong game, đơn giản đến mức Đường Nhu của ngày thường sẽ chỉ kiên trì được tầm nửa phút đã vứt ngay sang một bên, thế nhưng hôm nay cô lại chăm chú không ngờ, nghiêm túc đọc hết những hướng dẫn cơ bản cho người mới mà Trần Quả thấy không cần phải để ý. Cô nàng này rốt cuộc có hứng thú với Vinh Quang rồi, Trần Quả có cảm giác thành tựu vô cùng.
Tối ngày 24 tháng 11 năm 2029 --- Gặp gỡ Bánh Bao Xâm Lấn
Lúc này, vị lưu manh kia vừa nghe thấy Diệp Tu triệu hồi, lập tức không chút sơ sẩy lấy cát ra ném lên người Huyết Xạ Thủ.

Diệp Tu đổ mồ hôi, không ngờ người nọ là một người mới chính hiệu, vội vàng nhắc nhở: “Ném Cát đóng băng xong lại ném tiếp, ném ngay vào mặt ấy.”
Rạng sáng ngày 25 tháng 11 năm 2029--- Bánh Bao Xâm Lấn gia nhập đội phó bản.
“Tốc độ thao tác của tui rất nhanh, nhưng mà......”

“Cảm thấy không thể phát huy được phải không!”

“Đúng đúng!” Bánh Bao Xâm Lấn vội vàng nói.

“Đêm nay theo tui đánh quái, tui sẽ tận tình dạy bảo ông.” Diệp Tu nói.

“Được được!” Bánh Bao Xâm Lấn mừng rỡ.
Rạng sáng ngày 26 tháng 11 năm 2029--- Hàn Yên Nhu gia nhập đội phó bản.
Đường Nhu “Khụ khụ” hai tiếng, nói một câu “Chào mọi người”, lập tức liền cười lăn lộn.

“Có cái gì buồn cười......” Diệp Tu khó hiểu.

“Em cũng chả biết.” Đường Nhu vừa cười vừa nói.

Bánh Bao Xâm Lấn trong trò chơi lại kích động: “Oa, thật sự là mỹ nữ, thanh âm còn rất êm tai. Đại ca Thất, Tiểu Nguyệt Nguyệt mọi người có nghe thấy không?”
Sáng ngày 26 tháng 11 năm 2029 --- Phong Sơ Yên Mộc xuất hiện ở khu 10.
Diệp Tu tới nhìn, người mới cấp 1, cũng đoán ra là ai. Có điều vừa nhìn tên đã thấy choáng váng, sao cũng có "Yên" vậy nè? Chẳng lẽ con gái ngày nay cực kỳ thiên vị từ này?

- Tên của em là gì thế này?

Diệp Tu gửi tin sang.

- Phong Sơ Yên Mộc trong Tống từ, là Tống từ a.

Tô Mộc Tranh đáp lại.
Ngày 28 tháng 11 năm 2029 --- Phong Sơ Yên Mộc gia nhập đội phó bản.
Tô Mộc Tranh đã lăn lộn nhiều năm bên cạnh Diệp Tu, chiến thuật cùng trình độ lẫn hiểu biết đều thuộc cấp bậc chuyên nghiệp, Diệp Tu chỉ cần dăm ba câu cô đã hiểu, tổ năm người bắt đầu chính thức đánh phó bản.
0 giờ 13 phút rạng sáng ngày 30 tháng 11 năm 2029--- Hệ thống thông báo.
Hệ thống cũng đồng thời thông báo: Chúc mừng các thành viên của Bá Khí Hùng Đồ là Thích Vô Giúp Vui, Quân Mạc Tiếu, Phong Sơ Yên Mộc, Bánh Bao Xâm Lấn, Hàn Yên Nhu phá vỡ kỷ lục qua phó bản Rừng Rậm Băng Sương, thành tích 13 phút 05 giây 47.
Rạng sáng ngày 4 tháng 12 năm 2029--- Hệ thống thông báo.
Hệ thống thông báo: Chúc mừng người chơi Lam Khê Các Quân Mạc Tiếu, Phong Sơ Yên Mộc, Hàn Yên Nhu, Bánh Bao Xâm Lấn, Lưu Mộc phá vỡ kỷ lục qua cửa phó bản Mai Cốt Chi Địa, thành tích 16 phút 24 giây 67.
Tối ngày 6 tháng 12 năm 2029 --- Gặp gỡ Kiều Nhất Phàm.
“Nghề thích khách này không phát huy được tiềm năng của em đâu.” Diệp Tu nói.

“A?” Tiềm năng? Kiều Nhất Phàm nghĩ cái từ này không hề hợp với mình.

“Thử theo nghề quỷ kiếm sĩ hay phụ trợ đồng đội xem, trận quỷ chủ yếu dùng quỷ trận ấy.” Diệp Tu nói.
2 giờ 30 phút rạng sáng ngày 15 tháng 12 năm 2029 --- Hệ thống thông báo.
Hệ thống thông báo: Người chơi Quân Mạc Tiếu, Phong Sơ Yên Mộc, Hàn Yên nhu, Bánh Bao Xâm Lấn đã hoàn thành lần giết đầu của Viêm Nữ Vu Tạp Tu.
Rạng sáng ngày 17 tháng 12 năm 2029 --- Một Tấc Tro gia nhập đội phó bản, đội hình vượt phó bản khu 10 chính thức hình thành.
“Ba cơ hội, chỉ cần em có thể hòa nhập vào đội ngũ của tụi anh, kỷ lục này chỉ là chuyện nhỏ.” Diệp Tu nói.
“Ba lần......” Kiều Nhất Phàm không có lòng tin. Tự tin là thứ cậu thiếu nhất.

“Yên tâm đi, là em thì không có vấn đề gì đâu. Anh tin em có thể làm được, nên cố ý chỉ chừa ba cơ hội đợi em thôi.” Diệp Tu nói.

“Đợi em?” Kiều Nhất Phàm giật mình.

“Đúng, không có trận quỷ của em, phá kỷ lục cực hạn này hơi phiền.” Diệp Tu nói.

Rạng sáng ngày 17 tháng 12 năm 2029 --- Hệ thống thông báo.
Chúc mừng người chơi Quân Mạc Tiếu, Phong Sơ Yên Mộc, Bánh Bao Xâm Lấn, Hàn Yên Nhu, Một Tấc Tro phá vỡ kỷ lục Vùng Đất Lưu Lạc, thành tích 22 phút 35 giây 22.

Qua lượt này, kỷ lục lại phá thêm lần nữa. 22 phút 29 giây 57.
Buổi chiều ngày 18 tháng 12 năm 2029--- Phát hiện hướng dẫn của Muội Quang.
“Ấy, mấy cái hướng dẫn này ai viết thế?” Chú ý của Diệp Tu chuyển về màn hình máy tính của Đường Nhu. Bài đăng Đường Nhu vừa mở là hướng dẫn giết BOSS ẩn Sa Tằm của Khe Núi Nhất Tuyến.

“Ai viết vậy?” Đường Nhu cũng nghi hoặc, kéo về phía đầu trang web, người đăng hướng dẫn: Muội Quang.
Diệp Tu lắc đầu, hắn không biết ID này, nhưng bài hướng dẫn này lại thu hút được chú ý của hắn.

“Hướng dẫn này làm sao?” Trần Quả cũng bị vẻ ngạc nhiên của Diệp Tu làm tò mò, chen đầu vào.

“Một bài hướng dẫn vô cùng tỉ mỉ.” Diệp Tu nói.

Rạng sáng ngày 19 tháng 12 năm 2029 --- Gặp gỡ Muội Quang.
“Đối phương có bao nhiêu người?” Diệp Tu hỏi.

“Em...... hỏi thăm chút đã.” Bánh Bao Xâm Lấn trả lời.

Hỏi thăm chút đã? Diệp Tu mờ mịt.

“Này, những tên kia có bao nhiêu người vậy?” Bánh Bao Xâm Lấn hỏi Muội Quang đang dẫn dắt đường chạy phía trước.

“Sao mà tui biết được, có phải đuổi theo tui đâu. Khoảng mười mấy người.” Muội Quang trả lời.

“Có mười mấy người.” Bánh Bao Xâm Lấn hồi âm Diệp Tu.

“Em hỏi thăm kiểu gì vậy?” Diệp Tu đối với vấn đề này thực khó hiểu.

“Em gặp một cậu bạn ở đáy giếng, người ta nói cho em biết ạ.” Bánh Bao Xâm Lấn trả lời.
Rạng sáng ngày 19 tháng 12 năm 2029--- Ý tưởng về chiến đội Hưng Hân hình thành
Những người bên cạnh Diệp Tu, Đường Nhu có lòng hiếu thắng, người ta không chỉ muốn học, còn muốn học thật tốt.

Bánh Bao Xâm Lấn, kinh nghiệm chơi game của cậu nhóc cực kỳ phong phú, cậu có con đường của riêng mình, Diệp Tu thật ra chỉ gợi ý chút điều cơ bản cho cậu, rồi cậu có thể dựa vào sự lý giải của mình, hình thành đấu pháp của bản thân. Diệp Tu chỉ cần nhắc cậu những chỗ không hợp lý là được.

Kiều Nhất Phàm càng không cần phải bàn, cậu ấy chủ động đến tìm Diệp Tu chỉ dẫn.

Muội Quang lại rất có tinh thần nghiên cứu, cậu đọc hướng dẫn và xem video clip từng con BOSS ẩn của phó bản cấp 30 rồi động não ra nhiều bài hướng dẫn tường tận. Nhưng mấy bài hướng dẫn ấy lại làm cho những người không cần hướng dẫn, tài năng của Muội Quang đã dùng sai chỗ rồi. Vậy nên Diệp Tu tìm cậu thật ra chỉ để nói cậu biết điều này thôi.

Tụ tập những người này lại, lập một chiến đội......

Dẫn theo một đội toàn người mới trở về Liên minh, đây mới thật sự là Trường Giang sóng sau xô sóng trước.
Ngày 07 tháng 1 năm 2030 --- Chiến đội Hưng Hân thành lập.
“Ừ, nhất định phải ghi lại thời khắc lịch sử này, nào, cười cái đi.” Trần Quả bỗng nhiên móc điện thoại di động ra.

“Ế... ” Diệp Tu còn chưa kịp nói gì, Trần Quả đã sáp lại gần, Đường Nhu cũng nhú đầu sang, điện thoại chớp lóe, một tấm hình chụp chung như kiểu ảnh sticker ra đời.
Ngày 07 tháng 1 năm 2030 --- Công họi Hưng Hân thành lập
Đến giờ cao điểm buổi tối, yêu cầu thành lập công hội của Quân Mạc Tiếu bất thình lình hiện ra giữa danh sách công hội mới thành lập.

Trong nháy mắt!

Chỉ một nháy mắt như vậy. Người chơi phát hiện mình còn chưa kịp loan báo, yêu cầu đã bốc hơi mất dạng. Trong nháy mắt đã có ba mươi người ủng hộ, công hội tự động được thành lập.

Khi tin tức hệ thống thông báo chúc mừng công hội mới thành lập xuất hiện, đông đảo người chơi mới bắt đầu chú ý.
Hưng Hân.

Tên công hội của Quân Mạc Tiếu.
Rạng sáng ngày 11 tháng 1 năm 2030 --- Quân Mạc Tiếu đạt cấp 50.
Đêm đó, Trần Quả thật sự không ngủ, vừa làm nhiệm vụ hoạt động, vừa lưu ý thanh kinh nghiệm của Quân Mạc Tiếu, rốt cuộc, cô cũng được tận mắt chứng kiến thời khắc lịch sử. Trong vầng sáng dạt dào sức sống, Quân Mạc Tiếu hoàn hảo lên cấp 50, hơn nữa còn là người chơi đầu tiên của khu 10 lên cấp 50.
Giữa trưa ngày 11 tháng 1 năm 2030 --- Tiệm net Hưng Hân vì chiến đội tách riêng máy tính.
“Chị định làm lại mấy máy này, tách riêng khỏi máy chủ bên kia, dùng đường dây mạng riêng.” Trần Quả nói.
“Chi vậy?” Diệp Tu khó hiểu.
“Vì đây là chỗ chứa tin tổng hợp của chiến đội chúng ta, không thể khinh thường.” Trần Quả nghiêm túc bảo.
Tháng 2 năm 2030 --- Quân Mạc Tiếu bước vào Thần Chi Lĩnh Vực.
Còn Diệp Tu thì, sau khi làm nốt chuỗi nhiệm vụ, chẳng hề kích động, cứ đơn giản bước vào Thần Chi Lĩnh Vực như thế.

Diệp Tu có thể bình tĩnh, nhưng thế giới thì không. Tiến vào Thần Chi Lĩnh Vực là việc lớn, là việc lớn mà hệ thống đã thông báo. Khu 10 thông báo, Thần Chi Lĩnh Vực cũng sẽ hiện thông báo.

Ở khu 10, thông báo như thế là lần đầu tiên, hơn nữa trong một khoảng thời gian ngắn chắc chắn sẽ không xuất hiện lần hai. Nhưng bởi vì khu 10 có nhiều người mới, khái niệm về Thần Chi Lĩnh Vực, trước đó bọn họ cũng không tự mình tiếp xúc với nhiệm vụ khiêu chiến biến thái kia nên không hiểu mấy, thành thử không chấn động lắm. Trong mắt họ, việc Quân Mạc Tiếu làm được chỉ giống như việc tạo ra kỷ lục phó bản mới.

Mà ở bên Thần Chi Lĩnh Vực, lại gây nên tiếng dội rất lớn.

Thần Chi Lĩnh Vực tiếp nhận nhân vật đến từ khu 10, trên thông báo đã ghi rõ người đến từ khu nào. Khu 10, hai chữ kia, trong nháy mắt chói lóa y như Quân Mạc Tiếu. Thần Chi Lĩnh Vực là nhóm lão làng, tất nhiên hiểu rõ trình độ của người chơi khu 10 mới mở được hai tháng sẽ như thế nào, thời điểm này có thể tiến vào Thần Chi Lĩnh Vực, tuyệt đối là một loại kỷ lục.
Tháng 2 năm 2030--- Phòng 213 được sử dụng, rốt cuộc cũng có phòng huấn luyện!
Ba máy của nhóm Diệp Tu được xếp vào phòng 213. Phòng dành cho bốn người, cũng là phòng lớn nhất trong tiệm net Hưng Hân. Nhưng tất nhiên muốn phát triển chiến đội, tuyển thủ tập kết không thể chỉ có bốn người. Trần Quả vừa lên tầng vừa bàn bạc với Diệp Tu, cô định dành riêng một không gian ở tầng hai để làm phòng huấn luyện cho chiến đội sau này.

“Có hơi đơn giản…” Sau cuối Trần Quả còn hơi ái ngại nói.

“Không sao. Chiến đội nào chẳng khởi đầu như thế.” Diệp Tu nói xong, thấy Trần Quả không tin còn bổ sung thêm một câu: “Trước kia…”
Tháng 2 năm 2030 --- Mới gặp Hại Người Không Mệt
Ám Hương Sơ Ảnh cùng đồng bọn đang đắng mề không thôi, bất thình lình một bóng người chợt trồi lên ở giữa bãi đất trống. Bóng người xám tro của Hại Người Không Mệt nháy mắt xuất hiện trước mặt quần chúng. Không đợi bà con kịp phản ứng, mấy món trang bị đang lấp lánh trên đất đã bị khoắng sạch.

“Thuật Độn Thổ Chém Đầu à? Giỏi!”

Trần Quả đột nhiên nghe thấy Diệp Tu khen ngợi.
Tháng 2 năm 2030 --- Gặp lại Ngụy Sâm.
Lệnh Quật Ngã đã thao tác xong, hai tay Quân Mạc Tiếu vừa nhấc về phía thuật sĩ. Đúng lúc đó, Diệp Tu thấy được gương mặt khuất sau áo choàng của thuật sĩ, một gương mặt đàn ông cực kỳ khắc khổ, râu ria xồm xoàm, vừa nhìn là biết không phải mặt hệ thống, mà được scan thẳng từ ảnh thật.

“Lão Ngụy?” Diệp Tu kinh ngạc kêu lên.
Tháng 2 năm 2030 --- Nghênh Phong Bố Trận gia nhập chiến đội Hưng Hân.
“Ý mày là, mục tiêu tái xuất của mày là đoạt giải quán quân?” Ngụy Sâm hỏi.

“Ngoài nó ra thì còn cái nào thú vị hơn?” Diệp Tu hỏi lại.

“Được, mục tiêu này không tồi. Hahahaha, các thiếu niên liên minh hãy run rẩy đi, bố mày sắp trở về rồi!” Ngụy Sâm gửi icon cười to.
Tháng 2 năm 2030--- Tay Nhỏ Lạnh Giá xuất hiện
Trên thanh chắn sứt mẻ cao chừng mấy ô của cầu Bắc, một mục sư đang đứng đấy, vẫn giữ nguyên tư thế tay cầm thánh giá giơ thẳng về trước. Có vẻ mục sư đang đợi hết CD để tiếp tục tung ra một Thuật Trị Liệu nữa. Trong suốt thời gian này, người nọ luôn cẩn thận chú ý dưới chân, cứ như sợ sẽ ngã lộn cổ xuống. Tư thế đó khiến người nọ trông không hề thanh cao mà ngược lại có tí hèn mọn.

Sau đó, ai cũng nhìn rõ hai dòng chữ trên đầu người nọ.

Phân hội 7 Mưu Đồ Bá Đạo

Tay Nhỏ Lạnh Giá.
Tháng 3 năm 2030 --- An Văn Dật mang Tay Nhỏ Lạnh Giá gia nhập chiến đội Hưng Hân.

“Nếu không cần tiền đặt cọc, tôi đại khái cũng nghĩ xong rồi. Hợp đồng này nọ, có bàn luôn không?” Tay Nhỏ Lạnh Giá hỏi.

“Cậu có yêu cầu gì không?” Diệp Tu hỏi.

“Tình trạng chiến đội gian nan như vậy, thêm bản thân tôi cũng chẳng tới nơi tới chốn, thật ra chẳng có tư cách đòi hỏi gì đúng không?” Tay Nhỏ Lạnh Giá nói.

“Chính xác, cậu mà đi xa quá, bọn anh khéo chỉ còn nước ra ngoài lụm đứa khác.” Diệp Tu nói.
Cuối tháng 3 năm 2030 --- Bao Vinh Hưng mang Bánh Bao Xâm Lấn gia nhập chiến đội Hưng Hân.
“Vào giới chuyên nghiệp hốt cái quán quân về chơi không nào!” Diệp Tu nói.

“Ngầu vãi chưởng!” Bánh Bao Xâm Lấn nói.

“Quyết định vậy nhá.” Diệp Tu nói.

“Chừng nào đấu vậy?” Bánh Bao Xâm Lấn nói.
Cuối tháng 3 năm 2030 --- La Tập mang Muội Quang gia nhập chiến đội Hưng Hân.

"Quay lại chuyện chính nào, có hứng thú trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp không?” Diệp Tu hỏi.

“Em mà cũng làm tuyển thủ chuyên nghiệp được sao?” Muội Quang hơi hơi kích động, nhưng đồng thời lại cảm thấy bất an. Dù mặt lý luận không kém ai, nhưng trình độ thực chiến tệ hại, Muội Quang vẫn không dám tự phong mình là cao thủ.

“Nếu em có quyết tâm, không gì là không thể.” Diệp Tu nói.

“Vậy em thử xem sao!” Muội Quang lập tức tỏ thái độ.

Cuối tháng 3 năm 2030 --- Chiến đội Hưng Hân rốt cuộc đã có địa bản doanh!

Chọn nhà rất nhanh. Kiểu mẫu đã xem trước trên mạng mới liên hệ, còn giá cả, Trần Quả sống ở đây đã lâu, cũng nắm sơ sơ, có chém thêm từ 800 đến 1000 tệ cũng không để ý, vui vẻ giao dịch. Rất nhanh chọn được một căn biệt thự song lập gồm sáu phòng trong khu dân cư Thượng Lâm Uyển. Phía trên là sân thượng, dưới có vườn hoa, lầu hai đủ sáu phòng riêng biệt. Trần Quả dự chiến đội chừng 12 người, xếp cho hai người ở một phòng. Dưới lầu Trần Quả muốn để hai phòng khách thông nhau, dọn dãy máy tính bên tiệm net qua đặt ở đây, sau này vừa sinh hoạt vừa chơi game là tiện nhất.
8 giờ tối ngày 1 tháng 4 năm 2030 --- Bánh Bao đến rồi.
“Có chuyện gì xảy ra? Đập bảng hiệu sao?”

Lúc này đang đứng trước cửa tiệm net Hưng Hân là một thanh niên tóc dài che nửa bên mắt, nửa bên còn lại ngóng vào trong, tay cầm di động, nghiêm túc so sánh với bảng hiệu tiệm net Hưng Hân, xong bước vào cửa. Kết quả đập vào mặt lố nhố toàn người với người, mới khiến cậu ta hoảng hồn nghĩ vậy.

Nhưng người này thoạt trông chẳng hề sợ hãi chuyện đánh lộn hay đập quán, ung dung bước tới trước quầy, lạnh lùng xước tóc mái dài thượt của mình ra đằng sau, vừa muốn mở miệng nói chuyện, đột nhiên dừng lại bật điện thoại ra nhìn, vừa bảo cô nàng thu ngân, “Chờ chút đã, tui… quên lời.”
Tối ngày 2 tháng 4 năm 2030 --- Ngụy Sâm đã đến.
Trần Quả đi trước, vừa bước xuống lầu, đập vào mắt là một cha già râu ria lởm chởm dựa trước quầy thu ngân nhả khói, bên chân còn vứt hai cái vali to đùng. Khói thuốc bay mù mịt khiến cô bé thu ngân nhăn nhúm cả mặt mày, nhưng vì nghĩ đây là khách của chị chủ mới ráng không bùng nổ. Dù vậy gã kia vẫn không chút ý thức, láo liên đảo mắt dòm hết chỗ này tới chỗ khác, lúc ngó tới cầu thang thấy Trần Quả bước xuống, hai mắt liền sáng chói như đèn ô tô.

“Lão Ngụy!”

Lúc này Trần Quả chợt nghe Diệp Tu phía sau kêu lên, gã kia cũng lập tức bước nhanh tới.
Tầm ngày 18 tháng 4 năm 2030 --- Phòng huấn luyện mới hoàn thành!

Máy tính được sắp đặt không khác gì tiệm net, tuyệt đối thuận tiện để chơi Vinh Quang. Chuột và phím cũng được lựa chọn theo những gì mọi người cần. Ngay cả Bánh Bao cũng được Diệp Tu xem xét đề cử kiểu dáng thích hợp.

Mười hai máy tính, ba máy một nhóm, lần lượt quay lưng về nhau, ở giữa là một khoảng trống hình vuông, trông rất có cảm giác đối chiến. Bởi vì chuột và bàn phím khác nhau, ai nấy đều có vị trí cố định. Diệp Tu và Ngụy Sâm được xếp ngồi ngay bên dưới cửa sổ thông gió áp suất cao, Trần Quả đã coi cả hai là hai cái chảo nghi ngút khói.
Ngày 15 tháng 5 năm 2030 --- La Tập cải tiến hướng dẫn kiếm sách kỹ năng.

Chào hỏi một tiếng xong, Muội Quang liền gửi dữ liệu tới: “Anh xem viết thế này được không?”

Diệp Tu bấm nhận, bắt đầu đọc, Muội Quang ngày thường đã trở về! Nếu bình thường bản hướng dẫn của Muội Quang bị chê là quá dài dòng, quá chi tiết, thì đấy là điều mà Diệp Tu đang cần lúc này, hắn lập tức khen lấy khen để.

“Để em viết tiếp.” Muội Quang dứt lời xuống ngay.

“Ê, qua đọc cái này.” Diệp Tu hú Ngụy Sâm. Ngụy Sâm là người nghiên cứu mấy vụ này, có độ hiểu biết thâm sâu, nhích người qua đọc, vừa đọc vừa không kìm được tiếng trầm trồ. Số là những câu chú thích trong bản nháp của Ngụy Sâm đã được Muội Quang số liệu hóa hết cả, hơn thế nữa, mối quan hệ logic giữa các điều kiện gây ra đều được chỉnh sửa rất rõ ràng.

Cái này vốn Ngụy Sâm cũng có, nhưng nó là kinh nghiệm, trực giác. Sau khi qua tay của Muội Quang, nó đã trở thành khoa học.
Ngày 20 tháng 5 năm 2030 - Nhân vật đầu tiên full điểm kỹ năng trong lịch sử Vinh Quang ra đời.
Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu qua lại cả hai bên, càn quét sạch nhiệm vụ, điểm kỹ năng như lửa càng cháy càng to. Tuy hiện tại chưa full level, kỹ năng cao cấp chưa thể tăng hết nhưng đã có dư dả 5000 điểm.

4 giờ 37 phút rạng sáng ngày 23 tháng 5 năm 2030 --- Cuộc giao dịch ngầm giá trị nhất trong lịch sử Vinh Quang hoàn tất.

Rốt cuộc, 4 giờ 37 sáng, việc thẩm tra đối chiếu số liệu đã xong, chính xác không sai. Quản lý bên Luân Hồi thân thiết bắt tay với Diệp Tu, vụ mua bán lớn nhất trong lịch sử Vinh Quang chính thức hoàn thành, chỉ tiếc đây là vụ làm ăn không thể công khai ra bên ngoài.
Ngày 24 tháng 5 năm 2030 --- Nhân vật thứ hai full điểm kỹ năng trong lịch sử Vinh Quang ra đời.
Đêm xuống, tiệm net Hưng Hân lại sinh thêm một nhân vật 5000 điểm kỹ năng, pháp sư chiến đấu Hàn Yên Nhu.
Cuối tháng 5 năm 2030- Các thẻ tài khoản thuộc về chiến đội Hưng Hân

“E hèm.” Nghĩ đến mình dù sao cũng xuất thân từ giới chuyên nghiệp, hơn nữa lại là bậc tiền bối, Ngụy Sâm tự thấy nhất thiết phải làm gương, liền hắng giọng nói: “Chuyện này có gì mà bàn, acc của tao coi như là của chiến đội rồi!”

“Acc của em cũng không thành vấn đề.” Đường Nhu lập tức nói theo. Tuy cô chưa trải qua giới chuyên nghiệp gì nhưng cô gái này vốn là người rất thông minh. Huống hồ tình huống Diệp Tu đưa ra là một hiện tượng khá phổ biến, không chỉ trong giới chuyên nghiệp mới có. Nên Đường Nhu hiển nhiên hiểu được lý lẽ trong đó, không chút để ý mà lập tức giao luôn tài khoản nhân vật trong tay.

“Là sao?” Đến cả đồng chí Bánh Bao là người luôn mơ hồ, thế nhưng trong tình huống không biết rõ chuyện vẫn quả quyết xông lên, đây mới đúng là tác phong của Bánh Bao. Vì thế Bánh Bao nhanh chóng nói: “Dù sao mọi người thế nào thì em thế đó, acc này của em cũng thuộc về chiến đội?”

“Bánh Bao được lắm!” Ngụy Sâm lập tức khen ngợi.

“Thế à!” Bánh Bao hí hửng.

“Chị chủ xem nè, từ bây giờ các tài khoản này đều là của chị.” Diệp Tu nói với Trần Quả.

“Ơ…” Trần Quả nhất thời còn chưa kịp phản ứng.

“Thế nên chị đừng có đào hố tụi tui nha.” Diệp Tu nói.

“Cậu nói cái gì thế!” Trần Quả tức giận, thằng này lại dám nghi ngờ nhân phẩm của cô.

“Acc bây giờ để chiến đội dùng, sau này có ai muốn lấy đi chẳng lẽ chị lại làm khó mấy người sao?” Trần Quả cũng tỏ ra đầy nghĩa khí.
Ngày 1 tháng 7 năm 2030 --- Kiều Nhất Phàm đến rồi.
“Là tiền bối và mọi người sao” Kiều Nhất Phàm vừa nghĩ vừa nhìn về phía đó. Lập tức liền thấy một hai ba bốn năm, có 5 người bước xuống từ phía đối diện. Kiều Nhất Phàm liếc mắt liền nhận ra Diệp Thu trong số đó.

“Tiền bối.” Kiều Nhất Phàm vội chủ động bước lên, lễ phép chào hỏi.

“Ha ha, tên nhóc này không tệ, rất lễ phép.” Ai dè bên cạnh chợt xuất hiện một cánh tay vỗ mạnh lên vai cậu hai cái, là gã trung niên với vẻ mặt râu ria xồm xoàm bên cạnh tiền bối Diệp Thu.
3 giờ 17 phút rạng sáng ngày 3 tháng 8 năm 2030 --- Mạc Phàm tới đây.

“Xưng hô sao đây?” Diệp Tu hỏi tên thật.

“Mạc Phàm.” Hại Người Không Mệt đáp.

“Ừm, có muốn nghe giới thiệu sơ về tình hình chiến đội không?” Diệp Tu nói.

“Không cần.” Mạc Phàm nói.

“Ồ?”

“Không mấy hứng thú.” Mạc Phàm nói.

“Chẹp chẹp, giọng bất mãn quá vợi, không tốt lắm đâu.” Diệp Tu cảm thán.
Giữa trưa ngày 5 tháng 8 năm 2030 --- La Tập có mặt.
Mấy người đang ngủ nghe gọi liền tỉnh dậy, xuống lầu thì thấy bạn trẻ La Tập ăn bận gọn gàng, lưng mang cặp đang nằm ườn trên quầy, tò mò ngó xuôi ngó ngược, trông có vẻ là một chàng trai đơn thuần.

“Muội Quang!” Diệp Tu chào hỏi, quen thói gọi bằng tên trong game. Muội Quang không giống Hại Người Không Mệt, tuy tên kia vẫn chưa cho biết tên thật, nhưng vốn trong game hắn cũng chả gọi ID hắn ta được mấy lần.

“Ô!” Bạn trẻ La Tập đang tò mò nhìn quanh, quay ra thấy Diệp Tu liền vội vã tươi cười.

“Đến rồi ha.” Diệp Tu vỗ vỗ cậu.

“Vâng.” La Tập gật nhẹ.
8 giờ 30 phút tối ngày 5 tháng 8 năm 2030 --- An Văn Dật đến.

An Văn Dật đeo kính, lịch sự chào hỏi từng người một, không tỏ thái độ nịnh bợ với chị chủ hay đại thần, cũng không tỏ vẻ khác thường với đám Bánh Bao loi choi và Mạc Phàm lạnh lùng. Rõ ràng là một người kín đáo, bình tĩnh vượt độ tuổi của mình. Thậm chí còn trưởng thành hơn cậu bạn La Tập cũng đang là sinh viên.

“Đều chờ em đấy, đi ăn trước đã.” Trần Quả ra dáng chủ nhà tiếp đón An Văn Dật.
Tối ngày 5 tháng 8 năm 2030 : Hưng Hân chia phòng lần 1

Sáu phòng cho khách ở tầng hai đủ cho 12 người ở, đúng tiêu chuẩn 2 người một phòng. Đám Ngụy Sâm đã lũ lượt vào ở, Diệp Tu, Trần Quả lại chưa tới bao giờ. Lúc này chuyển đến, bốn người trước đó đã chiếm mỗi người một phòng, không ai chung chạ với ai.

Tiếp theo là An Văn Dật và La Tập mới đến, thoạt trông thì còn đúng 2 phòng vừa khít cho mỗi người một phòng, kết quả là bị Trần Quả cản lại, “Đừng ở hết vậy chứ? Sau này nhỡ có thêm người chuyển đến ở chung là con gái thì sao?”

Mọi người nghe xong cũng có lý, con gái thì có sẵn rồi đấy thôi, chỉ tạm thời chưa đến ở mà thôi.

“OK, thế La Tập ở cùng Bánh Bao, Tiểu An với Kiều Nhất Phàm chung một phòng. Tao hay hút thuốc, chờ tay này đến ở cùng.” Ngụy Sâm tiện mồm phân phòng luôn.

“Sắp xếp thế được đó, có muốn thử ở luôn đêm nay không?” Trần Quả quay ra hỏi những người tạm thời chưa chuyển đến bên này. Sáu phòng, nội thất đã bày trí đủ cả.

“Ở thì ở thôi.” Diệp Tu vô tư bảo.

Đám Diệp Tu, Tô Mộc Tranh, Trần Quả và Đường Nhu đều muốn thử cảm giác ở bên này. Ba cô gái ở hai phòng, Diệp Tu bèn sang ở cùng phòng với Ngụy Sâm.
7 giờ tối ngày 6 tháng 8 năm 2030 --- Kế hoạch huấn luyện của chiến đội Hưng Hân ra đời.

Sau khi trải qua thời kì đầu của giới chuyên nghiệp, một người vẫn tiếp tục phấn đấu, tích lũy kinh nghiệm phong phú trong giới, người còn lại thì mang theo hiểu biết và kinh nghiệm vượt xa người chơi thường quay về game online, trải qua bao nhiêu bản cập nhật và mở rộng của trò chơi. Cả hai bắt tay làm việc này quả thực vô cùng thích hợp. Tiến độ công việc cực kì khả quan, khi tổng kết mới phát hiện nội dung trong văn kiện ngày càng nhiều. Tô Mộc Tranh kinh nghiệm đầy mình cũng được gọi đến hỗ trợ, sửa sang lại những gì hai người nghiên cứu, tạo nên phương án cuối cùng hợp lý nhất.

Bận rộn mãi đến bảy giờ tối, văn kiện “Kế hoạch huấn luyện của chiến đội Hưng Hân” ra đời. Tuy nhiên nội dung bên trong mới chỉ có huấn luyện cơ bản mà ai cũng phải làm, còn nhằm vào từng nghề thì chưa có.

Kiều Nhất Phàm cứ tuần tự hoàn thành một cách thuận lợi.

Bánh Bao cứ lẩm bẩm một mình, rõ ràng cậu chàng đang gặp khó khăn, thỉnh thoảng tỏ ra tiếc nuối trước thất bại của mình.

Đường Nhu không lảm nhảm như Bánh Bao, nhưng nét mặt lại rất lạnh lùng, lông mày hơi nhíu, bình thường lúc cô xông xáo vào biển người cũng chưa từng như vậy. Hiển nhiên là thường không thông qua yêu cầu hà khắc của huấn luyện.

Mạc Phàm ban đầu cũng vô cảm, nhưng dần dần cũng nhíu mày giống Đường Nhu, rõ ràng cậu ta không quen với kiểu tập huấn này.

Còn An Văn Dật thì đau khổ hơn nhiều. Nhiều nội dung yêu cầu thao tác với độ chính xác cao cậu đều không làm được. Cậu thậm chí bắt đầu hoài nghi bản thân khéo chả bao giờ làm xong bài huấn luyện này mất.

Về phần La Tập, cậu vẫn đang giãy giụa ở khu thường. Phương án huấn luyện mà Diệp Tu và Ngụy Sâm thiết kế chủ yếu lợi dụng tài nguyên của Thần Chi Lĩnh Vực, ở khu 10 không thể áp dụng được. Tuy nhiên, những nội dung huấn luyện này có khá nhiều điểm tương đồng kì diệu với nhiệm vụ khiêu chiến Thần Chi Lĩnh Vực. Lúc Thần Chi Lĩnh Vực mới xuất hiện, nhiều người còn tung hô những nhiệm vụ này quả thực chính là bách khoa toàn thư về huấn luyện kĩ thuật của Vinh Quang. La Tập đang gắng sức vượt qua nhiệm vụ khiêu chiến, cũng coi như đang luyện mấy bài cơ bản trước.

Ngày đầu tiên, xen kẽ với đoạt BOSS, ngoại trừ An Văn Dật, tất cả mọi người đều hoàn thành huấn luyện, nhưng tốc độ hoàn thành không hề giống nhau. Kiều Nhất Phàm làm xong nhanh hơn hẳn. May mà không có số liệu thống kê từ hệ thống, bằng không lấy ra so sánh, khéo khiến ba người còn lại xấu hổ tới mức cắn lưỡi tự sát mất.
Ngày 15 tháng 8 năm 2030 --- Mạc Phàm mang Hại Người Không Mệt gia nhập chiến đội Hưng Hân.

“Cậu có báo danh không?” Trần Quả vẫn thẳng như ruột ngựa. Cô hỏi han không đầu không đuôi, hàng ngày mọi người nói chuyện, dù Mạc Phàm chưa bao giờ chen vào, nhưng lỗ tai vẫn nghe hết, hắn ta nhất định biết rõ ý của Trần Quả.

“Không có hứng.” Mạc Phàm phun ba chữ.

“Cứ đăng ký trước đi!” Diệp Tu thấy Trần Quả hỏi Mạc Phàm cũng dõng tai lên, nghe Mạc Phàm nói xong bèn lập tức chen lời: “Báo danh cũng có sao đâu, đến chừng đó không thích thì khỏi đánh thôi.”

Mạc Phàm im lặng, không từ chối cũng không đồng ý. Nhưng sống chung nửa tháng, mọi người cũng rõ thói quen người này, im lặng chính là không phản đối. Nếu phản đối, cậu ta sẽ lạnh lùng bảo: “Không.”
Ngày 15 tháng 8 năm 2030 --- Báo danh đấu khiêu chiến, chiến đội Hưng Hân chính thức rời tiệm net đối đầu toàn Vinh Quang
“Tên đội là Hưng Hân được không?” Trần Quả trưng cầu ý kiến của Diệp Tu.

“Sao cũng được.” Diệp Tu cười.

“Chị hy vọng đặt tên này.” Trần Quả không muốn lộng quyền quá, nhưng cái tên Hưng Hân tầm thường này lại chứa đựng rất nhiều ý nghĩa đặc biệt với cô, cô thật sự mong muốn bọn họ sẽ lấy tên này.

“Chị là sếp, chị cứ quyết đi. Ai ý kiến thì đá đít hết.” Diệp Tu nói.

“Ok.” Trần Quả cười tươi.

Trang chủ Vinh Quang, mục báo danh vòng khiêu chiến, tên chiến đội Hưng Hân cùng thông tin các thành viên, chính thức xác nhận.
Tháng 9 năm 2030 – Chiến đội Hưng Hân có trận đấu đầu tiên

Lên phòng huấn luyện ở lầu hai, cô nói lại với mọi người. Diệp Tu dở khóc dở cười: “Chị thu xếp thi đấu hữu nghị là để nước phù sa không chảy ruộng ngoài đó hả?”

“Hữu nghị gì chứ, chỉ là tiện tay bắt nạt bọn họ chút, để cho họ biết thế nào là lợi hại.” Trần Quả mạnh miệng.

“Bọn họ chơi được không?” Diệp Tu hỏi.

“Chơi được thì sao, cậu sẽ để vào mắt hả?” Trần Quả buồn bực, Diệp Tu hỏi làm cô không biết phải đáp thế nào. Chơi tốt tới đâu không phải đều là gà mờ trong mắt đại thần như cậu sao? Cậu hỏi thế này không phải khiến người khác tổn thương hả?

“Cũng đang rảnh rỗi, mọi người thực chiến chút nhở?” Diệp Tu trưng cầu ý kiến. Hôm nay vừa hết cuối tuần, BOSS hoang dã cũng giết cả rồi, mọi người đúng là không có chuyện gì gấp gáp cả.

“Không làm chậm trễ huấn luyện chứ?” Trần Quả cũng hỏi.

Kết quả mọi người không ai có ý kiến.

“Coi như đây là trận đầu của chiến đội chúng ta đi.” Diệp Tu cảm thán.

“Nếu chị nói nhất định phải thắng, có quá đáng chút không?” Trần Quả nói.

“Không thể, phải nói là, này mà thua thì giải tán luôn đê.” Diệp Tu trả lời
Khoảng giữa sau tháng 9 2030---- Hưng Hân có cuộc phỏng vấn đầu tiên với báo Esport

Hiện giờ Trần Quả đóng quân thương xuyên ở khu nhà nghỉ. Tối qua Hưng Hân giành chiến thắng trước đối thủ khó chơi như Vô Cực, cả bọn liền ăn mừng sau trận. Giờ mới sáng sớm, Trần Quả nhận được điện thoại từ tiệm net, cô còn tưởng có chuyện gì xảy ra, nào ngờ là có phóng viên từ tòa soạn Esport lẫy lừng đến xin phỏng vấn, khiến Trần Quả há hốc mồm.

“Em chờ tí.” Trần Quả đáp lời, mới quay đầu hỏi Diệp Tu.

“Báo Esport xin phỏng vấn à? Hay lắm, cơ hội tốt để quảng bá đó.” Diệp Tu nghe xong gật gù liên tục.

“Thế chúng ta có nhận không?” Trần Quả dợm hỏi.

“Ngu sao không nhận!” Diệp Tu nói.

“Còn cậu thì sao?”

“Tui hả? Người ta không biết mặt tui đâu.” Diệp Tu nói.

“Cậu định bảo mình là Diệp Tu à?” Trần Quả khó hiểu.

“Ừ!” Diệp Tu gật đầu.

“Vậy cậu chịu nhận phỏng vấn à?” Trần Quả hỏi.

“Không sao.” Diệp Tu cười “Cũng có bao lâu nữa đâu.”

“Là sao?” Trần Quả buồn bực.

“Vì tui không có nhiều thời gian!” Diệp Tu nói.
Tối ngày 27 tháng 9 năm 2030--- Chiến thắng chiến đội chuyên nghiệp Vô cực.
“Hưng Hân thắng!” Thường Tiên tất nhiên là có mặt ở phòng thi đấu rồi, ngay chớp mắt Anh Đi Rồi ngã xuống, gã ngồi trong phòng hú lên một tiếng điên cuồng.

“Ặc…” Tào Quảng Thành vốn đang uống bia bị Thường Tiên hét lên làm cho sặc, bia phun ra nơi. Đang chuẩn bị chửi cho thì thấy Thường Tiên ở đằng kia kích động đến hoa tay múa chân, moi bản thảo đã chuẩn bị từ tuần trước ra. Nhất thời dở khóc dở cười.

“Chiếm ưu thế trước, có thắng cũng bình thường thôi, cậu kích động tới vậy làm gì?” Tào Quảng Thành vừa lau bia phun ra vừa nói.
Cuối tháng 9 năm 2030, Hưng Hân lần đầu tiên có bài phỏng vấn chi tiết trên báo Esport

Sau khi Hưng Hân diệt gọn chiến đội Vô Cực, bài viết về đội ngũ nửa mùa đánh bại một chiến đội rớt hạng, vẫn đàng hoàng lên được mặt báo.

Một bài tin đầy đủ về chiến đội Hưng Hân, rốt cuộc cũng đã đăng lên tuần báo Esport rồi.

Tuy rằng nằm ở trang không bắt mắt nhất, nhưng đây chính là một tờ báo nổi tiếng. Liên Minh chuyên nghiệp Vinh Quang từ trước tới nay, chưa một đội ngũ nửa mùa nào được đưa tin vậy đâu.Vòng đấu khiêu chiến còn được xưng là vòng đấu phục sinh, đó là bởi vì ở giải đấu này, chưa đội ngũ nào được chọn lại không phải là chiến đội chuyên nghiệp từng bị loại cả.

Uy lực của tuần báo Esport, tờ báo quyền uy nhất, có lượng phát hành lớn nhất lập tức hiện rõ. Sau khi tuần báo phát hành, mức độ nổi tiếng của Hưng Hân vượt xa chiêu bài lên mạng miễn phí được Trần Quả quảng cáo trước đó. Mà Trần Quả lúc ấy vật vã hồi lâu, cũng chỉ rước tới một hội anti, rồi tiếp đó là một hội anti của anti, chỉ tới vây xem đám kia bị bẽ mặt. Chiến đội Hưng Hân cũng chỉ là một màn giải trí của hai nhóm người đó. Đám tới cổ vũ Hưng Hân cũng y chang đám anti đi sang cổ vũ Vô Cực vậy, chỉ là hai lượt xem đấu tạm bợ thoáng qua mà thôi. Lúc chiến đội Vô Cực bị loại, bọn hắn một chút cũng không buồn.

Giờ khi tuần báo Esport vừa ra, chiến đội Hưng Hân mới được chú ý một cách đàng hoàng. Rất nhiều người chơi vốn không quan tâm tới vòng đấu khiêu chiến, giờ cũng đã biết mùa giải này có một đội ngũ thú vị như vậy.
Khoảng ngày 13 - 17 tháng 10 năm 2030 --- Ngũ Thần gia nhập chiến đội Hưng Hân đồng thời tiếp nhận quản lí công hội.
“Hãy để Hưng Hân tiếp tục lớn mạnh hơn!” Ngũ Thần nói, mắt lại nhìn hai chiếc hộp, tầm nhìn dừng ở hai chữ trên hộp.

Trần Quả hơi hiểu được tâm trạng Ngũ Thần bây giờ, đây là một dạng gửi gắm lý tưởng chưa hoàn thành của Vô Cực phải không? Cô không nhận lấy hai hộp thẻ, vươn tay đẩy chúng lại trước mặt của Ngũ Thần: “Chúng ta hãy cùng nhau giúp Hưng Hân tiếp tục lớn mạnh hơn!”

Ngũ Thần ngẩn ra, như thể không ngờ người ta sẽ nói vậy, sẽ làm như vậy, không hiểu sao hắn thấy hơi cảm động.

“Đúng vậy, chúng ta cùng nhau…” Ngũ Thần vừa nói vừa cảm thấy mình thoáng trở lại mấy năm trước, khi đó hắn cùng với mấy bạn tốt chơi

Vinh Quang được sự hợp tác ủng hộ của ông chủ Vô Cực mà cùng lập nên chiến đội. Mùa hè năm đó họ cũng từng nói: Chúng ta hãy cùng trở nên mạnh hơn.

Ngũ Thần không nghĩ tới, ngày hôm nay hắn lại cùng những người này lần nữa chuẩn bị phấn đấu, cũng vì những lời này.
Khoảng ngày 13 - 17 tháng 10 năm 2030--- Mười công hội Vô Cực các khu phổ thông và một ở Thần Chi Lĩnh Vực chuyển qua thuộc về Hưng Hân.
“Thì chẳng hạn, ở mười khu phổ thông, mỗi khu đều một acc riêng.” Ngũ Thần giải thích. “Là acc của hội trưởng công hội Vô Cực.”

Diệp Tu nghe thế ngẩn người hồi lâu. Phương pháp thay đổi cục diện này táo bạo quá rồi! Tự dưng có sẵn một loạt công hội về tay, chuyện tốt mèo mù vớ cá rán này không phải mơ đấy chứ?
 
Last edited:

Gingitsune

Phán quan Tự Sát, Phong Đô đại quái
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
784
Số lượt thích
6,233
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Diệp All mới là vương đạo!!! Hàn All muôn năm!!!
#2

Buổi sáng ngày 4 tháng 1 năm 2031 --- Tôn Triết Bình mang Tái Thụy Nhất Hạ gia nhập chiến đội Hưng Hân.


“Muốn tui báo thù Gia Thế giúp ông à?” Tôn Triết Bình cười nhạt.
“Báo thù?” Diệp Tu cười,”Tui chỉ muốn thắng thôi.”

“Nói hay lắm tui cũng muốn.” Tôn Triết Bình nói.

“Đi thôi anh hùng!” Diệp Tu nói.

“Đăng ký giúp tui.” Tôn Triết Bình quăng thẻ ID sang cho Diệp Tu. Đăng ký số tài khoản đi đấu khiêu chiến cũng cần cà thẻ ID.


2 giờ chiều ngày 18 tháng 1 năm 2031 --- Rút thăm đấu khiêu chiến, Hưng Hân xác định hành trình đấu vòng đấu LAN.

Đem kết quả chia bảng và lịch trình thi đấu về Hưng Hân, nhìn theo kết quả này, Hưng Hân và Gia Thế nằm ở hai cụm khác nhau, có nghĩa là nếu hai đội muốn gặp được nhau thì phải vào đến trận chung kết. Nhưng rất không khéo là Huyền Kỳ và Tru Tiên hai đội chuyên nghiệp cỡ bự đều rút trúng cụm của Hưng Hân, nếu muốn có mặt trong trận chung kết, phải thắng được hai đội này.
“Ba tháng sau sẽ chính thức bắt đầu vòng đấu LAN.” Trần Quả nói.

Tối ngày 2 tháng 5 năm 2031 --- Chiến thắng chiến đội chuyên nghiệp Huyền Kỳ.
“Thắng rồi! Anh Tào, Hưng Hân thắng rồi!!” Xung quanh, phóng viên của các báo khác không ít vậy nên cậu không dám làm bừa, chỉ có thể kéo áo Tào Quảng Thành đang ngồi bên cạnh để chia sẻ niềm vui.
“Ha ha, cũng không tệ.” Tào Quảng Thành nhăn nhó cười một cái cho qua. Lượt đấu này, Hưng Hân có thể lấy được số điểm đảm bảo chiếc vé vào vòng trong từ Huyền Kỳ khiến hắn quá bất ngờ. Chiến đội Hưng Hân này, lẽ nào thật sự sẽ tạo ra nguy cơ đe dọa đến Gia Thế sao?

Tối ngày 23 tháng 5 năm 2031 --- Chiến thắng chiến đội chuyên nghiệp Tru Tiên.
“Các anh đánh tốt lắm.” Lâm Dịch đưa tay về phía Diệp Tu, cho dù thua đến mất cả sự nghiệp thì Lâm Dịch cũng không đánh mất phong độ của một tuyển thủ chuyên nghiệp nên có. Trước và sau trận đấu các đội trưởng đều phải chào hỏi nhau, dù cho thời bây giờ rất nhiều người chỉ làm việc này một cách hình thức, nhưng Lâm Dịch đã thảm bại vẫn nhớ rõ việc cần làm, có thể thấy hắn rất có thành ý.
“Cảm ơn cậu.” Diệp Tu bắt tay hắn, “Đừng bỏ cuộc, tiếp tục cố gắng nhé!”

“Tôi cũng muốn lắm.” Lâm Dịch cười khổ, “Chỉ sợ đã không còn cơ hội nữa rồi.”

Tối ngày 30 tháng 5 năm 2031 --- Hưng Hân đánh bại Gia Thế, chúng ta là quán quân vòng khiêu chiến!
“Đã nói với cậu từ lâu rồi, Vinh Quang không phải trò chơi của một người. Sao hả Tôn Tường... giờ cậu thấy sao?” Quân Mạc Tiếu đáp xuống đất giữa ánh sáng của Thuật Hồi Phục Thánh Ngôn, một dòng chat cùng lúc nhảy lên trên kênh chung.

Vinh Quang không phải trò chơi của một người?

Đang 2 vs 1 có trị liệu còn dạy đời người ta? Diệp Tu lấy tình huống này ra để dạy, ai nhìn vào cũng phải cạn lời, nhưng không một ai có thể phản bác. Bởi vì nó thực sự là một minh chứng sờ sờ trước mắt.

Tôn Tường vốn không định bỏ cuộc. Cậu vẫn đang nghĩ phải chạy đi bắt Tay Nhỏ Lạnh Giá cho mau, giải quyết ẻm trước. Nhưng khi nhìn thấy câu chat của Diệp Tu, bỗng nhiên trong phút chốc, toàn bộ đấu chí của cậu đều tan biến. Cậu biết rằng, mình đã không còn cơ hội nào nữa.

“Đúng… Vinh Quang không phải trò chơi của một người…” Lặp lại câu ấy trên kênh chung, Tôn Tường không đánh GG, lặng lẽ thoát game.

“Gia Thế rất mạnh, nhưng Hưng Hân đã chiến thắng. Chúng tôi là quán quân. Đây là vinh quang thuộc về chúng tôi.” Diệp Tu nói.

Đối thủ rất mạnh, nhưng chúng tôi là người chiến thắng.

Nghe vào chỉ như một câu khuôn sáo có thể bắt gặp ở bất kì sàn đấu chuyên nghiệp nào, nhưng lúc này không một ai xem đó là khuôn sáo. Bởi vì Gia Thế quả thật rất mạnh, mạnh hơn Hưng Hân rất nhiều, nhưng Hưng Hân mới là người chiến thắng.

Đúng, đơn giản thế thôi.

Đây chính là thi đấu. Đây chính là Vinh Quang.

Các anh mạnh hơn chúng tôi, nhưng chúng tôi mới là người chiến thắng.

Cho nên chúng tôi là quán quân!

"Ngon! Nếu thắng tụi tui mà thua đứa khác, tui khinh anh!" Hoàng Thiếu Thiên nói.

Ngày 7 tháng 6 năm 2031 --- Tô Mộc Tranh chuyển nhượng tự do sang chiến đội Hưng Hân.
Một phóng viên khác được chọn, đứng dậy: “Xin hỏi, có thể tiết lộ đôi chút về kế hoạch cụ thể nhắm đến mùa giải sau của chiến đội Hưng Hân được không? Ví dụ như đợt chuyển nhượng mùa hè sắp tới, liệu Hưng Hân sẽ có động thái gì chăng?”
"Trước mắt chúng tôi đã cầm chắc trong tay một vụ chuyển nhượng.” Trần Quả đĩnh đạc nói.

“Xin hỏi, chị có thể nói rõ hơn không?”

“Tô Mộc Tranh đã xác định sẽ chuyển nhượng tự do tới chiến đội Hưng Hân vào mùa giải sau.” Trần Quả trả lời.


Cuối tuần giữa tháng 6 năm 2031 --- Dùng 450k đưa Mộc Vũ Tranh Phong về Hưng Hân, tiện tay hốt luôn Quan Dong Phi về bên kỹ thuật
Mộc Vũ Tranh Phong ngày xưa chỉ trị giá 450k. Mấy năm trôi qua, dù thực lực nhân vật có đứng yên tại chỗ đi nữa thì với tiếng tăm hiện tại, Mộc Vũ Tranh Phong nhất định cũng không có mức giá này.
Đừng hỏi, đây chính là giá hữu nghị mà Đào Hiên dành cho bạn mình.

"Ok, vậy đi!" Diệp Tu gật đầu, không nói thêm gì nữa.

Hắn có thể cảm giác được rằng, tất cả sẽ chấm dứt tại đây. Món giao dịch 450k này có lẽ là lần giao tình cuối cùng giữa đôi bên. Từ nay về sau ai đi đường nấy, liệu có còn gặp lại hay không thì không biết, nhưng những gì thuộc về quá khứ sẽ vĩnh viễn trôi xa.

"Cố lên." Đào Hiên đưa tay phải ra với Diệp Tu.

Diệp Tu nhìn nhìn, cuối cùng vẫn giơ tay nắm thật chặt.

"Cần ông nói?" Dứt lời, hắn quay lưng.

***

Ra ngoài rẽ hết mấy khúc ngoặt, đi chưa bao lâu, Diệp Tu bỗng thấy một bóng người như cô hồn lướt qua trước mặt mình. Người đó nhanh chóng bước lùi ba bước, về lại cái góc cua mà hắn vừa chui ra, vẹo cổ qua trợn mắt nhìn Diệp Tu.

“Lão Diệp? Ông về rồi à?” Hắn đột nhiên hỏi.

“Tui ghé qua thôi.” Diệp Tu cười cười, “Ông đang làm gì đó?”

“Mọi bộ phận đều ngưng làm cả rồi nên tui cũng phải đi, haizz, tiếc quá, tui mới phát hiện ra phương án mới…” Người nọ hầm hừ. Công việc của các bộ phận đình chỉ, các nhân viên chắc chắn đều phải thất nghiệp, thế mà tên này lại chỉ lo tiếc phương án hắn mới phát hiện không thể áp dụng.

“Thôi, Dung Phi, qua ôm khâu nghiên cứu bên tui đi!” Diệp Tu nói.

“Bên ông?”

“Ừ, chiến đội Hưng Hân.” Diệp Tu nói.

“Ể, nghiên cứu cái gì?”

“Nhiều lắm, ví dụ như… Ô Thiên Cơ. Có từng nghe qua chưa?” Diệp Tu nói.

“Ô Thiên Cơ!” Hai mắt người này vụt sáng, hỏi ngay: “Chừng nào đi?”


Cuối tháng 6 năm 2031--- Hưng Hân có hợp đồng quảng cáo đầu tiên
Tổng công ty Fike không đặt ở thành phố H. Sau khi liên hệ bằng điện thoại, phía Fike tiến hành đàm phán qua video call với Hưng Hân hai lần. Tuy Hưng Hân hiện tại đang rất được quan tâm, nhưng danh tiếng và sức ảnh hưởng dĩ nhiên còn xa mới sánh nổi với Bá Đồ. Vì thế, hợp đồng tài trợ Fike kí cho Hưng Hân thể hiện rõ sự thận trọng của họ: hợp đồng chỉ có 1 năm, quota 1 triệu rưỡi, được quyền ưu tiên hơn các đơn vị tài trợ cùng ngành nghề khác.
Kì hạn một năm nói rõ Fike muốn bảo lưu thái độ quan sát khả năng Hưng Hân tồn tại trong liên minh chuyên nghiệp, mà quyền ưu tiên thì lại chứng minh cái nhìn lạc quan của họ. Kim ngạch tài trợ một triệu rưỡi không tính là cao trong khắp liên minh, nhưng đối với một chiến đội mới chân ướt chân ráo bước vào liên minh mà nói thì không tính quá thấp. Đó là nhờ vào việc Hưng Hân đánh bại Gia Thế dẫn đến làn sóng quan tâm rộng rãi, chứ thật ra các đội chuyên nghiệp hằng năm quay về liên minh cũng thường bị vứt xó, chả nhà tài trợ nào buồn hỏi thăm.

Kì kèo một hồi, cuối cùng kim ngạch tài trợ tăng lên 1 triệu 8, những điều kiện khác không thay đổi, đôi bên đều khá thỏa mãn với kết quả. Sau đó họ tiến hành kí kết chính thức. Hợp đồng tuy nhỏ, nhưng bởi Hưng Hân đang rất được chú ý, phía Fike muốn tổ chức một buổi lễ kí kết và tuyên bố. Tuy vậy tạm thời chưa phải lúc này, vì bây giờ đang là thời điểm vòng chung kết diễn ra nảy lửa, cả giới Vinh Quang đều đang tập trung vào đó, mấy hoạt động kiểu tuyên truyền vậy để từ từ làm thì hợp lí hơn.


Đầu tháng 7 năm 2031--- Cải tạo tầng 2 tiệm net làm trung tâm huấn luyện chiến đội.

Ngày 17 tháng 7 năm 2031 --- Dùng 5500k rước Hải Vô Lượng về Hưng Hân.
“Vậy cậu góp vui trên Weibo làm gì?” Trần Quả tính toán, thấy hốt không nổi Phương Duệ rồi. Thế nhưng cô không tin Diệp Tu chỉ vì rảnh đời mà kiếm chuyện chơi, xưa nay hắn làm việc luôn có dụng ý.
“Ha ha, kiếm cái cho dân tình giải trí thôi ấy mà!” Diệp Tu nói.

"Rồi sao nữa?” Trần Quả chưa chịu nhụt chí. Cô không tin Diệp Tu không tính đến sau đó.

Quả nhiên, Diệp Tu click chuột vào tab Triệu Dương giải nghệ: “Nhân vật Hải Vô Lượng, chúng ta có thể tăm tia.”


Cuối tháng 7 năm 2031 --- Phương Duệ dùng 4000k chuyển tới chiến đội Hưng Hân.
Đúng vậy, hắn chỉ đang ngồi lo về sau Hưng Hân không giữ được dàn tuyển thủ. Nhưng bản thân hắn thì sao? Nếu hắn cũng trở thành một phần của Hưng Hân, khi ngày đó đến, hắn có sẽ rung rinh? Muốn nghi ngờ người khác, có phải nên củng cố lòng tin của chính mình trước đã? Nếu mọi người cùng nhau nỗ lực, xây đắp nên một chiến đội hoàn thiện, cần gì lo âu nhiều đến vậy? Nếu có ai đó ra đi, tìm thêm ai đó về bù đắp chỗ trống, thế là được rồi.
Đúng, phải vậy mới đúng.

Phương Duệ đột ngột vỗ bàn cái rầm: "Tui về với Hưng Hân!"

"Hay quá, hoan nghênh cậu!" Trần Quả siêu kích động.

"Có tui, quán quân đừng hòng chạy!" Cao thủ chơi zâm không ngại hô hào.


Ngày 1 tháng 9 năm 2031 --- Hưng Hân lập khẩu hiệu cho mùa giải mới.
"Trên cơ sở giữ vé, tranh thủ giật luôn quán quân!" - Diệp Tu post trên Weibo.
Ngày mùng 6 tháng 9 năm 2031--- Trận đấu giải chuyên nghiệp đầu tiên của chiến đội Hưng Hân


"Vậy xin hỏi anh cảm thấy thế nào về biểu hiện cá nhân của mình trong trận vừa rồi?" Có phóng viên hỏi.
Trận vừa rồi, Diệp Tu xuất chiến hạng mục lôi đài với vị trí cuối, bại bởi đại tướng trấn thủ lôi đài của Luân Hồi là Chu Trạch Khải. Sau đó ở mục đoàn đội, thế tấn công của Luân Hồi càng thêm hung mãnh, Hưng Hân không giằng co được bao lâu. Cả hai hạng mục, Diệp Tu đều làm tròn vai, không mắc sai lầm to tát nhưng cũng không thể nói là biểu hiện xuất sắc.

"Ừ, lâu quá không đánh giải chuyên nghiệp, hơi bị lụt nghề." Diệp Tu trả lời.

Ơ... Hắn đúng là không đánh giải ở trình độ đỉnh cấp thật đấy, chắc chắn sẽ ảnh hưởng trạng thái thật đấy, nhưng cái hồi đại chiến Gia Thế hình như hăng lắm mà! Nói vậy có tính không trời?

Lúc nãy Tô Mộc Tranh đấu solo gặp đội phó Giang Ba Đào của Luân Hồi, thua trận.

Đám phóng viên ngờ vực nhìn qua người ngồi cạnh hắn. Đang định hỏi, Tô Mộc Tranh đã chủ động mở miệng: "Tôi cũng lâu quá không đánh giải chuyên nghiệp, hơi bị lụt nghề."

"Lâu quá không chơi khí công sư, hơi bị lụt nghề."

Nhìn thấy bao nhiêu ánh mắt đổ dồn vào mình, Bánh Bao lập tức tham khảo đáp án có sẵn, phán ngay: "Xưa giờ chưa từng đánh giải chuyên nghiệp, hơi bị lụt nghề."


Năm 2031 ngày 13 tháng 9 — Chiến thắng Bách Hoa, trận thắng đầu tiên của Hưng Hân

"Chị à..." Thấy Trần Quả đi được mấy bước lại đứng nghệch mặt ra, cậu nhân viên nhắc thêm một tiếng.
"Vâng vâng, xin lỗi." Trần Quả nhanh chân đi luôn một mạch ra khỏi cung thể thao Tiêu Sơn bằng cánh cửa cuối cùng còn mở.

Tụi mình sẽ còn đến đây nữa mà. Một lần, hai lần, ba lần, liên tục chiến thắng, chiến thắng hoài luôn. Trần Quả bước rất gấp, tâm trạng cũng quắn hết cả quéo.

9 - 1 đó nha!


Năm 2031 ngày 18 tháng 10 —— chiến thắng Nghĩa Trảm

Lâu Quan Ninh mặt mày méo xệch, chào hỏi một vòng rồi nói với Diệp Tu: "Đại thần, ông ác quá! Mấy ông giữ sức chờ tới tụi tui mới xuống tay hả?"
"Ha ha." Diệp Tu cười, "Không thể phủ nhận rằng mấy ông dễ bắt bài nhất."

Năm 2031 ngày mùng 1 tháng 11 —— Phương Duệ vượt qua rào cản chuyển nghề. Một Khí Công Sư với lối chơi đạo tặc chưa bao giờ xuất hiện được sinh ra.
Ơ nhưng nghề thì không giống, chứ còn... đường lối thì sao? Đấu pháp, chiến thuật dành cho đạo tặc, thật sự không thể áp dụng cho khí công sư?
Giả sử đi, giả sử thôi ha: Nếu một đạo tặc có cây kỹ năng của khí công sư, ố ồ...

Góc độ suy tưởng mới như đã mở ra cả một bầu trời trước mắt Phương Duệ. Mình vẫn đang cầm đạo tặc, trong tay mình là chiêu khí công, ahihi ~

Cả 0 Độ Tuyệt Đối cũng không đóng băng nổi ý niệm đang sôi trào sùng sục trong đầu hắn.



Một con người đã ngộ ra chân lý cách mạng sẽ F5 quan điểm nhìn đời, để rồi cái nghề khí công sư quang minh lỗi lạc, chính nghĩa đầy mình giờ đây bỗng trở thành zâm đãng vô đối trong mắt Phương Duệ. Lịch sử chưa từng chứng kiến một khí công sư nào nhìn như thế về bản thân mình cả.

Năm 2031 ngày 22 tháng 11 —— chiến thắng Yên Vũ, Hưng Hân chứng tỏ khả năng đấu đoàn đội xuất sắc


Yên Vũ thiếu mất Lý Hoa, lập tức rối loạn. Ba nghề tay dài có sát thương mạnh thật đấy, nhưng gặp phải mũi đột kích Hàn Yên Nhu, họ bị rượt đuổi khiến đội hình rời rạc triệt để, hết đường phối hợp lẫn nhau.
"Khuyết điểm chiến thuật của Yên Vũ đã lộ ra rồi..." Trên tivi, khách mời Lý Nghệ Bác bắt đầu phán theo diễn biến trận đấu, cứ như người khen nhầm Lý Hoa trước đó không phải hắn vậy.



10 - 0, lại một pha 10 - 0 nữa rồi. Với Hưng Hân, đây là tỉ số 10 - 0 thứ tư. Nếu chỉ nhìn thành tích, e rằng người ta sẽ nghĩ Hưng Hân là một chiến đội ông lớn siêu cấp.

Cuộc họp báo diễn ra và kết thúc giữa một trời tán dương khen ngợi. Hưng Hân nhờ tích thêm 10 điểm mà tăng liền hai hạng trên bảng tổng sắp, lên đến hạng 9 sau 12 lượt, cách tứ kết chỉ còn đúng một bước, mà một bước này bé đến không thể bé hơn: Chỉ 1 điểm.

Năm 2031 ngày mùng 6 tháng 12 —— chiến thắng Hư Không


"Đừng bao giờ lơ là sự tồn tại của anh nghen!" Diệp Tu còn tranh thủ thời gian troll, có thể thấy Hư Không đã để hắn rảnh tay quá mức.
Người Hư Không sợ Tô Mộc Tranh nên chỉ lo chú ý đến cô. Họ quên mất rằng, xưa nay Tô Mộc Tranh chỉ đóng vai trò phối hợp tiếp ứng. Đối tượng mà cô phối hợp mới chính là át chủ bài thật sự của đội bạn.



10 - 0!!!

Cả nhà thi đấu hân hoan reo hò. Lại một trận 10 - 0 nữa rồi! Hưng Hân thật sự đã làm được. 10 - 0 Yên Vũ, 10 - 0 luôn Hư Không. Còn ai dám nghi vấn thực lực của Hưng Hân? Mù à? Liên tục càn quét 10 - 0, tưởng hên là được à?

Fan Hưng Hân ra sức gào thét, ai nấy đều xòe một bàn tay, đưa lên cao vung vẩy.

Năm trận! Bàn tay xòe rộng. Năm trận!

Năm 2031 ngày 20 tháng 12 — chiến thắng Lôi Đình, phá vỡ chiến thuật đoàn đội kín kẽ đánh đâu thắng đó từ đầu mùa giải của Tiêu Thời Khâm


"Muốn mạng hay muốn chỉ huy?"
Câu hỏi của Diệp Tu cũng chính là hai lựa chọn khó khăn Tiêu Thời Khâm phải đối mặt.

Các tuyển thủ Lôi Đình rất nhanh nhận ra thế tấn công không còn hữu hiệu khi thiếu mất Tiêu Thời Khâm chỉ đạo. An Văn Dật, nhược điểm của Hưng Hân, đã miễn cưỡng bắt kịp tiết tấu. Dẫu sao cậu cũng là chủ lực Hưng Hân, đã theo chân chiến đội vượt vòng khiêu chiến, đánh gần phân nửa vòng bảng rồi, ngày ngày đều luyện tập đầy đủ, thiên phú có hạn thật đấy, nhưng sức trưởng thành sau một năm rưỡi không thể xem thường.

Chiến thuật Lôi Đình bị phá vỡ!

Năm 2032 ngày 10 tháng 1 —— chiến thắng Hô Khiếu, trường phái chơi zâm tỏa sáng trên lôi đài


Một chấp ba bằng 32% là kết quả Phương Duệ mang về cho Hưng Hân. Tiếng vỗ tay, tiếng hoan hô liên miên tiễn Phương Duệ rời sàn đấu về lại chỗ ngồi mà vẫn chưa dứt.
Kỷ lục chênh máu xa nhất lịch sử.

Một chấp ba chỉ với 32% HP, một thành tích đánh bại kỷ lục Vương Kiệt Hi từng lập nên ở mùa giải thứ tư: 52% HP. Phương Duệ vượt anh tận 20%.

Nên biết, Phương Duệ còn là tướng lôi đài đầu tiên. 32% máu hắn đổ xuống đã chân chân chính chính giết chết 300% HP đội bạn, trong khi Vương Kiệt Hi năm ấy là tướng thủ lôi đài. Tuy anh thực hiện một cú nghịch chuyển kinh thiên động địa, mang về chiến thắng rực rỡ cho đội nhà, nhưng lượng HP anh tiêu tốn và lượng HP anh lấy của đối thủ đều thua Phương Duệ.

Kỷ lục đêm nay của Phương Duệ là vàng thật giá đúng 100%, khó ai về sau có thể vượt mặt.

Kể cả phương thức hắn lập nên kỷ lục cũng rất đáng ghi nhận. Hắn không hề chiến thắng trận nào trong ba trận một cách áp đảo. Mỗi một trận, hắn đều sử dụng thời gian dài, đánh chậm mà chắc, dùng phong cách chơi zâm của mình để tạo ra hiệu suất imba trên. Hiệu suất này thật sự khó thể phục chế bởi các tuyển thủ chuyên chơi tấn công trực diện, bởi phong cách chơi cứng của họ khó miễn phải đánh đổi máu, dẫn đến lượng HP tiêu hao lớn hơn hẳn Phương Duệ.

Trường phái chơi zâm, trường phái ít được người ta tôn sùng, sẽ đi vào sử sách Liên minh từ kỷ lục đêm nay.



Tuyển thủ xuất sắc? Nhân vật mạnh mẽ?

Những thứ ấy Hô Khiếu đều có, nhưng từ đầu mùa giải đến giờ, hễ gặp đội mạnh là Hô Khiếu quỳ. Vì sao nên nỗi? Hôm nay, câu trả lời đã có.

Chiến đội Hô Khiếu đang trải qua nỗi đau của giai đoạn chuyển đổi. Họ muốn cởi bỏ hoàn toàn phong cách chơi zâm, tức lối đánh đã ăn sâu vào máu thịt họ suốt bao năm qua. Buông tay với Phương Duệ, người zâm nhất đội? Biến Quỷ Mê Thần Nghi thành tặc chiến? Chỉ hai việc này không đủ để Hô Khiếu lột xác.

Cái Hô Khiếu muốn dứt bỏ, là nền tảng, là gốc rễ đã nâng đỡ họ từ bấy đến nay. Đối với một chiến đội mà nói thì không khác gì đạp đổ hết, xây dựng lại từ đầu. Mùa giải trước, quyết tâm của Hô Khiếu chưa được thực hiện triệt để. Phương Duệ vẫn đứng đầu, dẫn dắt một tốp tuyển thủ chủ lực chơi zâm, phát huy bản lĩnh, thăng hoa linh hồn zâm đãng lâu nay của chiến đội. Bởi sức mạnh ấy, Hô Khiếu mùa giải trước vẫn rất mạnh.

Năm 2032 ngày 28 tháng 2 —— chiến thắng Hạ Vũ, An Văn Dật, thể hiện được giá trị của mình, là MVP đoàn đội


"Đẹp lắm!" Cùng lúc, Diệp Tu đang khen ngợi trên kênh Hưng Hân. Bởi vì, Ngọn Lửa Thần Thánh vừa rồi quả thật đến từ Tay Nhỏ Lạnh Giá. Thời điểm ra chiêu quá khéo, khớp ngay đúng lúc Diệp Tu ra chưởng. Đối thủ định dùng kỹ năng đánh đỡ, Ngọn Lửa Thần Thánh tức thì bùng phát trên cơ thể cậu ta và dưới ánh mắt ngạc nhiên của Diệp Tu. Kỹ năng tắt bếp, ku em kia đành ăn chưởng, vòng vây Hạ Vũ thế là thủng lỗ.


Vũ Soái hồi tưởng lại kỹ hơn. Quân Mạc Tiếu vừa bị bao vây liền muốn xông ra ngoài, mà Ngọn Lửa Thần Thánh là chiêu cần ngâm xướng, phi logic vãi?

Là Tay Nhỏ Lạnh Giá.

Chính là An Văn Dật.

Ku cậu mục sư kém trình ấy, lại có thể cực kỳ khéo léo phóng Ngọn Lửa Thần Thánh đúng lúc đúng chỗ, phối hợp với thế tấn công của Quân Mạc Tiếu, nên hắn mới thoát khỏi vòng vây dễ dàng.

Không sai, là thế đấy. Sau tới lượt Hưng Hân phản kích, phá vỡ đội hình Hạ Vũ, cục diện trận đấu xoay chuyển từ đó.

Năm 2032 ngày 20 tháng 3 — chiến thắng Vi Thảo, Hưng Hân là đoàn đội đầu tiên thành công ám sát Vương Bất Lưu Hành từ sau khi Vương Kiệt Hy trở thành át chủ bài trong đấu đoàn đội của Vi Thảo.
Vương Kiệt Hi.
Vương Bất Lưu Hành.

Át chủ bài Vi Thảo, bức tượng sừng sững nhất Vi Thảo, đã bị Hưng Hân phá hủy.

Cả nhà thi đấu lặng ngắt như tờ.



"Lần sau bọn tôi sẽ thắng." Vương Kiệt Hi nói.

"Ồ? Các cậu?" Diệp Tu cười, nhìn cả chiến đội Vi Thảo đang dàn hàng ngang trước mặt mình. Là kẻ thua trận, dĩ nhiên họ không vui vẻ gì. Nhất là Cao Anh Kiệt. Cậu nhóc vô cùng đau khổ, cúi gằm đầu bởi không cam lòng. Chỉ cần liếc qua, sẽ thấy rõ từng giọt, từng giọt nước mắt từ trên mặt cậu rơi xuống.

"Ừ, nếu như bọn chúng coi cậu là tấm gương, chứ không phải bức tường thành dựa dẫm." Diệp Tu nói hết câu, rời đi, bắt tay đến Hứa Bân phía sau Vương Kiệt Hi.

Năm 2032 ngày mùng 3 tháng 4 — chiến thắng Hoàng Phong, một trận tái diễn của chung kết mùa 1: Quân Mạc Tiếu vs Quét Rác Dâng Hương
"Vào vòng chung kết, nhớ cố gắng hơn nữa." Khi bắt tay cuối trận, Điền Sâm không rào trước đón sau mà phán luôn Hưng Hân sẽ đi tiếp sau chín lượt tới.
"Được, có muốn bọn tôi đánh luôn phần Hoàng Phong các cậu?" Diệp Tu cười.

"Không cần, chúng tôi sớm muộn sẽ về lại chiến trường ấy." Điền Sâm trả lời. Tuy nhiều năm qua họ đạt thành tích không tốt, nhưng gã không vì thế mà cởi bỏ niềm kiêu hãnh của cái tag Hoàng Phong trước tên mình.

Chỉ cần chúng ta vẫn còn đặt chân trên sàn đấu này, hi vọng vẫn còn đó vĩnh viễn.

Năm 2032 ngày mùng 5 tháng 6—— chiến thắng ba lẻ một, thẳng tiến quý sau thi đấu
Tên này thật sự quá mạnh, mạnh hơn cả mình tưởng.
Bạch Thứ thán phục trong lòng.

Diệp Tu nhìn thấu hành động, ý thức của hắn, nhìn thấu cả hệ thống chiến thuật chưa từng xuất hiện ở giới chuyên nghiệp quốc nội hắn mang về.

Sách giáo khoa Vinh Quang.

Danh hiệu đó Bạch Thứ từng nghe rất nhiều lần, và giờ hắn phục rồi, phục hoàn toàn rồi. Người này còn chỗ nào không mạnh? Những gì liên quan đến Vinh Quang, hắn đều sở hữu tố chất hàng đầu ấy chứ! Món vũ khí hắn đang cầm nữa, Bạch Thứ đã nghe kể từ hồi còn ở Châu Âu cơ. Giới tuyển thủ Châu Âu bọn họ cũng có trang bị tự chế, nhưng chế tới mức tháo lắp tại chỗ thế này, chơi bug hả ba?

Bạch Thứ từng hoài nghi lắm, nhưng giờ đây, hắn không còn gì để nói.


Năm 2032 ngày 20 tháng 6 —— quý sau thi đấu vòng tứ kết, chiến thắng Lam Vũ
"Chúc mừng." Đội trưởng Dụ Văn Châu của Lam Vũ bước tới bắt tay với Diệp Tu.
"Cảm ơn." Diệp Tu gật đầu cười, không nói thêm gì.

"Ráng đoạt quán quân đi!" Bắt tay kế tiếp, Hoàng Thiếu Thiên nghiêm túc nói.

"Chứ chú nghĩ anh về làm gì?" Diệp Tu nói.

"Ngon! Nếu thắng tụi tui mà thua đứa khác, tui khinh anh!" Hoàng Thiếu Thiên nói.
 
Last edited:

Chương Nguyên

Gà con tiến hóa
Bình luận
17
Số lượt thích
24
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tu,Đường Nhu,Mạc Phàm
#3
“Đúng… Vinh Quang không phải trò chơi của một người…” Lặp lại câu ấy trên kênh chung, Tôn Tường không đánh GG, lặng lẽ thoát game.

“Gia Thế rất mạnh, nhưng Hưng Hân đã chiến thắng. Chúng tôi là quán quân. Đây là vinh quang thuộc về chúng tôi.” Diệp Tu nói.


Kẻ mạnh không phải kẻ chiến thắng.Kẻ chiến thắng mới là kẻ mạnh.
 

FanPD

Khanh bản giai nhân, nại hà si tặc
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
496
Số lượt thích
3,383
Location
HCMC
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Phương Duệ
#4
“Ráng đoạt quán quân đi”
Đọc câu này tui thương Hoàng Thiếu Thiên vô cùng. Trong chính văn, lúc chào nhau cuối trận, tui đã tưởng tượng cảnh anh chàng liến thoắng những điều anh í không phục, ai ngờ lại nói câu này. Kiêu hãnh, tài năng, nói huyên thiên nhưng không hề mắc chứng bệnh sĩ diện hão, anh rất tỉnh táo nhìn nhận cục diện, và không ganh tỵ, chỉ dốc lòng cố gắng.
 

Bình luận bằng Facebook