Trước giờ rất thắc mắc tại sao Lam Vũ luôn được mệnh danh là đội hình chính thống nhất để đoạt quán quân. Lý do: hãy nhìn Lam Vũ đi, làm sao để thốt hai chữ “chính thống” ra khỏi miệng?
Hôm nay cuối cùng cũng hiểu nguyên nhân. Lam Vũ chính thống không ở tuyển thủ, mà ở bản thân cấu trúc đội hình.
Trước khi nói về Lam Vũ, thì phải nói về cấu trúc của một chiến đội tiêu chuẩn là như thế nào.
Một đội hình chính thống sẽ gồm 3 nhóm class: tay đấm (damage/DPS), hỗ trợ (support) và trị liệu.
Trị liệu dễ hiểu nhất, một thành phần không thể vắng mặt trong đội, thống kê có khoảng 3/4 các trận đấu chuyên nghiệp giữa một đội còn trị liệu và đã mất trị liệu thì đội có trị liệu sẽ chiến thắng. Chỉ có 2 nghề trị liệu để chọn: mục sư thiên công, sứ giả thủ hộ thiên thủ. Không có trị liệu thì thiên đường, hoặc là lên thiên đường hoặc là khấn thiên đường mình có thể giết sạch địch trước khi địch sờ tới mình (nếu hứng thú muốn liều, hãy alo Diệp Tu hoặc Sở Vân Tú).
Tiếp đến nói về tay đấm. Hồi trước tui luôn nghĩ những nghề nào dame bự bự đều xếp vào tay đấm, thật ra cũng không sai, nhưng nếu xét ở giới chuyên nghiệp thì để phân biệt tại sao thiện xạ là tay đấm mà bậc thầy pháo súng lại là support, thì nguyên nhân nằm ở tác dụng chính của họ. DPS có thể có chiêu khống chế, support cũng có thể dồn dame cao, nhưng tác dụng lớn nhất của DPS nằm ở chỗ lượng dame họ tạo ra áp đảo tất cả các ưu điểm khác về hỗ trợ của họ.
Xét theo tiêu chuẩn này, thật ra số nghề DPS ít hơn số nghề support: pháp sư chiến đấu, nhà quyền pháp, thiện xạ, kiếm khách, cuồng kiếm sĩ, thích khách, pháp sư nguyên tố, ninja.
Vinh Quang 24 nghề thì 24 - 2 - 8 = 14 nghề còn lại đều thiên hướng support và khống chế. Nếu tính luôn tán nhân là một nghề chính thức thì 15 nghề support. Ngược với DPS, thì dẫu các nghề khống chế có thể tạo dame, nhưng điểm quý giá nhất của class này là những tình huống khống chế, hỗ trợ và kiềm kẹp. Họ sẽ có nhiều chiêu mang hiệu ứng làm trì trệ và gián đoạn đối thủ để kiểm soát tiết tấu thay vì thuần bạo lực như DPS.
Trước khi tiếp tục về phân bố đội hình thì bàn một chút về “chất nghề” và “phong cách nghề”. Chất nghề dùng để nói bản chất (tầm tấn công, những chiêu thức nội tại...) của nghề đó phục vụ phù hợp để làm những gì. Còn phong cách nghề để chỉ một tuyển thủ cụ thể kết hợp những chiêu thức của nghề đó và đánh ra phong cách như thế nào.
Giữa giới chuyên nghiệp và giới game có rất nhiều thứ giao hoà, ví dụ thường phong cách của giới chuyên nghiệp, đặc biệt là những đại thần đứng đầu như Diệp Tu, Chu Trạch Khải, Hoàng Thiếu Thiên... sẽ ảnh hưởng tới số lượng người chơi thường chọn nghề đó và phong cách chơi nghề đó trong game. Song cũng có vài thứ riêng biệt dựa theo tính thực tiễn, như bậc thầy pháo súng trong game thường đóng vai trò DPS hơn khi đi phó bản đánh boss đông người v.v... so với trong đấu trường chuyên nghiệp thì thiên về support hơn.
Một ví dụ thú vị là Phương Duệ và nghề khí công sư. Khi cầm đạo tặc, một nghề có "chất nghề" phục vụ hoàn hảo cho các trick và trò mèo, thì Phương Duệ nương theo "chất nghề" đó để sáng tạo ra chơi zâm. Sau này Phương Duệ đổi qua khí công sư ở mùa 10, mà "phong cách nghề" của khí công sư xưa nay rất chính trực. Các tuyển thủ hàng đầu từng cầm nó Ngô Tuyết Phong, Triệu Dương, Tống Hiểu, Quách Dương... đều chơi theo phong cách này, không có ngoại lệ, nên tính ra "chất nghề" của khí công sư tạo điều kiện thuận lợi cho phong cách chính trực này lên ngôi. Hồi nhỏ Phương Duệ từng chơi khí công sư khoảng 1-2 năm ở trại huấn luyện Lam Vũ, chắc chắn cậu cũng chơi theo style chính trực phổ biến này, vì vậy nên khi mùa 10 cầm khí công sư thời gian đầu Phương Duệ cũng từng cố gắng, chật vật và thất bại để hoà nhập lại với phong cách thông lệ ấy. Song cũng phải kể đến chính phong cách cá nhân bẩm sinh của Phương Duệ, vì cấp quản lý của Hô Khiếu không dưng bóc một đứa nhóc chơi khí công sư về rồi bắt nó chuyển nghề đạo tặc, đến Lâm Kính Ngôn còn phải thay đổi phong cách để phối hợp với Phương Duệ, nên Lâm Kính Ngôn càng không thể dạy cho Phương Duệ về chơi zâm được. Khí công zâm hiện nay của Phương Duệ chỉ có thể được cầm bởi Phương Duệ, khả năng cao về sau không ai có thể tái lập nó đến đỉnh cao như vậy nữa.
Tóm lại, thông thường "chất nghề" sẽ chi phối quyết định nghề đó có xuất hiện trong đội hình ra sân vào trận cụ thể nào đấy hay không, sau đó mới xét tới "phong cách nghề" của tuyển thủ.
Quay lại với câu chuyện cấu trúc một đội hình, ngoài việc chọn đủ từ 3 nhóm class cần thiết (tay đấm, hỗ trợ, và trị liệu), cân bằng giữa tay dài và tay ngắn, chọn "chất nghề" thích hợp trong mỗi nhóm, rồi cuối cùng là cân bằng với "phong cách nghề" được chơi bởi tuyển thủ hiện nay trong đội.
Thông thường, một đội hình tiêu chuẩn sẽ có 2 tay đấm, 3 khống chế/support, 1 trị liệu.
Quay lại lại với Lam Vũ:
Tay đấm: Hoàng Thiếu Thiên (kiếm khách), Lưu Vân (kiếm khách)
Hỗ trợ: Dụ Văn Châu (thuật sĩ), Trịnh Hiên (chuyên gia đạn dược), Tống Hiểu (khí công sư)
Trị liệu: Từ Cảnh Hi (sứ giả thủ hộ)
Đúng 2 - 3 -1 tiêu chuẩn, chọn sứ giả thủ hộ và tay dài vì Lam Vũ chơi phòng ngự phản công. Đây là lý do vì sao Lam Vũ được xưng là đội hình vững vàng và ổn định nhất để giành quán quân.
So sánh tiếp với 2 dream team của Liên minh hiện nay: Luân Hồi và Bá Đồ.
Luân Hồi:
Tay đấm: Chu Trạch Khải (thiện xạ), Tôn Tường (pháp sư chiến đấu), Ngô Khải (thích khách)
Hỗ trợ: Giang Ba Đào (ma kiếm sĩ), Lữ Bạc Viễn (nhu đạo)
Trị liệu: Phương Minh Hoa (mục sư)
Bá Đồ:
Tay đấm: Hàn Văn Thanh (nhà quyền pháp), Tống Kỳ Anh (nhà quyền pháp), Tần Mục Vân (thiện xạ)
Hỗ trợ: Trương Giai Lạc (chuyên gia đạn dược), Lâm Kính Ngôn (lưu manh)
Trị liệu: Trương Tân Kiệt (mục sư)
Có thể thấy cả Luân Hồi và Bá Đồ đều chia 3 - 2 - 1, cấu trúc nghiêng về tấn công. Quả thật cả hai đội đều có hàng tuyển thủ đánh đôi công mạnh mẽ, đồng thời phong cách chiến đấu luôn tả xung hữu đột.
Yên Vũ:
Tay đấm: Sở Vân Tú (pháp sư nguyên tố), Lý Hoa (ninja), thiện xạ (Thư Khả Hân), thiện xạ (Thư Khả Di), nhà quyền pháp (Tôn Lượng)
Hỗ trợ: không có
Trị liệu: Phùng Hướng Minh (mục sư)
Chia 5 - 0 -1, lý do đội hình Yên Vũ mùa 10 cực kỳ gay go không chỉ là mất cân bằng tay ngắn và tay dài, mà còn vì họ không có một nghề support hay khống chế nào để kết nối đội hình cả.
Hãy chú ý bài này dùng rất nhiều từ "thông thường". Lệ thường là vậy, song Vinh Quang 10+ năm luôn xuất hiện nhiều người thành công có lối đi riêng.
Hôm nay cuối cùng cũng hiểu nguyên nhân. Lam Vũ chính thống không ở tuyển thủ, mà ở bản thân cấu trúc đội hình.
Trước khi nói về Lam Vũ, thì phải nói về cấu trúc của một chiến đội tiêu chuẩn là như thế nào.
Một đội hình chính thống sẽ gồm 3 nhóm class: tay đấm (damage/DPS), hỗ trợ (support) và trị liệu.
Trị liệu dễ hiểu nhất, một thành phần không thể vắng mặt trong đội, thống kê có khoảng 3/4 các trận đấu chuyên nghiệp giữa một đội còn trị liệu và đã mất trị liệu thì đội có trị liệu sẽ chiến thắng. Chỉ có 2 nghề trị liệu để chọn: mục sư thiên công, sứ giả thủ hộ thiên thủ. Không có trị liệu thì thiên đường, hoặc là lên thiên đường hoặc là khấn thiên đường mình có thể giết sạch địch trước khi địch sờ tới mình (nếu hứng thú muốn liều, hãy alo Diệp Tu hoặc Sở Vân Tú).
Tiếp đến nói về tay đấm. Hồi trước tui luôn nghĩ những nghề nào dame bự bự đều xếp vào tay đấm, thật ra cũng không sai, nhưng nếu xét ở giới chuyên nghiệp thì để phân biệt tại sao thiện xạ là tay đấm mà bậc thầy pháo súng lại là support, thì nguyên nhân nằm ở tác dụng chính của họ. DPS có thể có chiêu khống chế, support cũng có thể dồn dame cao, nhưng tác dụng lớn nhất của DPS nằm ở chỗ lượng dame họ tạo ra áp đảo tất cả các ưu điểm khác về hỗ trợ của họ.
Xét theo tiêu chuẩn này, thật ra số nghề DPS ít hơn số nghề support: pháp sư chiến đấu, nhà quyền pháp, thiện xạ, kiếm khách, cuồng kiếm sĩ, thích khách, pháp sư nguyên tố, ninja.
Vinh Quang 24 nghề thì 24 - 2 - 8 = 14 nghề còn lại đều thiên hướng support và khống chế. Nếu tính luôn tán nhân là một nghề chính thức thì 15 nghề support. Ngược với DPS, thì dẫu các nghề khống chế có thể tạo dame, nhưng điểm quý giá nhất của class này là những tình huống khống chế, hỗ trợ và kiềm kẹp. Họ sẽ có nhiều chiêu mang hiệu ứng làm trì trệ và gián đoạn đối thủ để kiểm soát tiết tấu thay vì thuần bạo lực như DPS.
Trước khi tiếp tục về phân bố đội hình thì bàn một chút về “chất nghề” và “phong cách nghề”. Chất nghề dùng để nói bản chất (tầm tấn công, những chiêu thức nội tại...) của nghề đó phục vụ phù hợp để làm những gì. Còn phong cách nghề để chỉ một tuyển thủ cụ thể kết hợp những chiêu thức của nghề đó và đánh ra phong cách như thế nào.
Giữa giới chuyên nghiệp và giới game có rất nhiều thứ giao hoà, ví dụ thường phong cách của giới chuyên nghiệp, đặc biệt là những đại thần đứng đầu như Diệp Tu, Chu Trạch Khải, Hoàng Thiếu Thiên... sẽ ảnh hưởng tới số lượng người chơi thường chọn nghề đó và phong cách chơi nghề đó trong game. Song cũng có vài thứ riêng biệt dựa theo tính thực tiễn, như bậc thầy pháo súng trong game thường đóng vai trò DPS hơn khi đi phó bản đánh boss đông người v.v... so với trong đấu trường chuyên nghiệp thì thiên về support hơn.
Một ví dụ thú vị là Phương Duệ và nghề khí công sư. Khi cầm đạo tặc, một nghề có "chất nghề" phục vụ hoàn hảo cho các trick và trò mèo, thì Phương Duệ nương theo "chất nghề" đó để sáng tạo ra chơi zâm. Sau này Phương Duệ đổi qua khí công sư ở mùa 10, mà "phong cách nghề" của khí công sư xưa nay rất chính trực. Các tuyển thủ hàng đầu từng cầm nó Ngô Tuyết Phong, Triệu Dương, Tống Hiểu, Quách Dương... đều chơi theo phong cách này, không có ngoại lệ, nên tính ra "chất nghề" của khí công sư tạo điều kiện thuận lợi cho phong cách chính trực này lên ngôi. Hồi nhỏ Phương Duệ từng chơi khí công sư khoảng 1-2 năm ở trại huấn luyện Lam Vũ, chắc chắn cậu cũng chơi theo style chính trực phổ biến này, vì vậy nên khi mùa 10 cầm khí công sư thời gian đầu Phương Duệ cũng từng cố gắng, chật vật và thất bại để hoà nhập lại với phong cách thông lệ ấy. Song cũng phải kể đến chính phong cách cá nhân bẩm sinh của Phương Duệ, vì cấp quản lý của Hô Khiếu không dưng bóc một đứa nhóc chơi khí công sư về rồi bắt nó chuyển nghề đạo tặc, đến Lâm Kính Ngôn còn phải thay đổi phong cách để phối hợp với Phương Duệ, nên Lâm Kính Ngôn càng không thể dạy cho Phương Duệ về chơi zâm được. Khí công zâm hiện nay của Phương Duệ chỉ có thể được cầm bởi Phương Duệ, khả năng cao về sau không ai có thể tái lập nó đến đỉnh cao như vậy nữa.
Tóm lại, thông thường "chất nghề" sẽ chi phối quyết định nghề đó có xuất hiện trong đội hình ra sân vào trận cụ thể nào đấy hay không, sau đó mới xét tới "phong cách nghề" của tuyển thủ.
Quay lại với câu chuyện cấu trúc một đội hình, ngoài việc chọn đủ từ 3 nhóm class cần thiết (tay đấm, hỗ trợ, và trị liệu), cân bằng giữa tay dài và tay ngắn, chọn "chất nghề" thích hợp trong mỗi nhóm, rồi cuối cùng là cân bằng với "phong cách nghề" được chơi bởi tuyển thủ hiện nay trong đội.
Thông thường, một đội hình tiêu chuẩn sẽ có 2 tay đấm, 3 khống chế/support, 1 trị liệu.
Quay lại lại với Lam Vũ:
Tay đấm: Hoàng Thiếu Thiên (kiếm khách), Lưu Vân (kiếm khách)
Hỗ trợ: Dụ Văn Châu (thuật sĩ), Trịnh Hiên (chuyên gia đạn dược), Tống Hiểu (khí công sư)
Trị liệu: Từ Cảnh Hi (sứ giả thủ hộ)
Đúng 2 - 3 -1 tiêu chuẩn, chọn sứ giả thủ hộ và tay dài vì Lam Vũ chơi phòng ngự phản công. Đây là lý do vì sao Lam Vũ được xưng là đội hình vững vàng và ổn định nhất để giành quán quân.
So sánh tiếp với 2 dream team của Liên minh hiện nay: Luân Hồi và Bá Đồ.
Luân Hồi:
Tay đấm: Chu Trạch Khải (thiện xạ), Tôn Tường (pháp sư chiến đấu), Ngô Khải (thích khách)
Hỗ trợ: Giang Ba Đào (ma kiếm sĩ), Lữ Bạc Viễn (nhu đạo)
Trị liệu: Phương Minh Hoa (mục sư)
Bá Đồ:
Tay đấm: Hàn Văn Thanh (nhà quyền pháp), Tống Kỳ Anh (nhà quyền pháp), Tần Mục Vân (thiện xạ)
Hỗ trợ: Trương Giai Lạc (chuyên gia đạn dược), Lâm Kính Ngôn (lưu manh)
Trị liệu: Trương Tân Kiệt (mục sư)
Có thể thấy cả Luân Hồi và Bá Đồ đều chia 3 - 2 - 1, cấu trúc nghiêng về tấn công. Quả thật cả hai đội đều có hàng tuyển thủ đánh đôi công mạnh mẽ, đồng thời phong cách chiến đấu luôn tả xung hữu đột.
Yên Vũ:
Tay đấm: Sở Vân Tú (pháp sư nguyên tố), Lý Hoa (ninja), thiện xạ (Thư Khả Hân), thiện xạ (Thư Khả Di), nhà quyền pháp (Tôn Lượng)
Hỗ trợ: không có
Trị liệu: Phùng Hướng Minh (mục sư)
Chia 5 - 0 -1, lý do đội hình Yên Vũ mùa 10 cực kỳ gay go không chỉ là mất cân bằng tay ngắn và tay dài, mà còn vì họ không có một nghề support hay khống chế nào để kết nối đội hình cả.
Hãy chú ý bài này dùng rất nhiều từ "thông thường". Lệ thường là vậy, song Vinh Quang 10+ năm luôn xuất hiện nhiều người thành công có lối đi riêng.
Last edited: