Trương Giai Lạc - I will love you either way

Đỗ Tiểu Bạch

Lure like như hack
Bình luận
1,029
Số lượt thích
3,995
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#1
Giữa Trương Giai Lạc và Bách Hoa là một cuộc chia tay xé lòng bậc nhất toàn truyện.

Chưa từng thấy fan nhà nào điên cuồng và nhạy cảm như fan Bách Hoa. Chưa từng thấy tuyển thủ nào mang nhiều cảm giác tội lỗi và dằn vặt như Trương Giai Lạc.

“Á quân mùa thứ bảy là thành tích mà một mình Trương Giai Lạc bán mạng mới có được.

Có lẽ vì cảm thấy mình không cách nào đạt đến cao nhất, sau một mùa hè, Trương Giai Lạc đột nhiên tuyên bố giải nghệ.

Câu chuyện Phồn Hoa Huyết Cảnh đến đó có thể nói đã kết thúc hoàn toàn. Tuy giữa mùa giải thứ năm Tôn Triết Bình đã giải nghệ, nhưng Trương Giai Lạc vẫn luôn gánh phần của cả hai người trên vai mà chiến đấu.

Bao nhiêu đau đớn, bao nhiêu tuyệt vọng, không một ai sẽ hiểu thấu.”

Cậu yếu đuối. Cậu hối hận. Cậu cô đơn.

Nhưng cũng không hẳn là thế.

Phóng mắt khắp Liên minh chỉ có Diệp Tu và Trương Giai Lạc từng giải nghệ rồi quay lại, đã thế vừa về là thẳng tiến một đường băng băng đến trận tổng chung kết tận 4 lần. “Không một ai từng đặt chân nơi chiến trường cao nhất nhiều như hai người”. Như thế, về cả phong độ lẫn tâm tính, ai dám nói cậu yếu đuối?

Còn về hối hận, thiết nghĩ phút giây cậu hối hận nhất là khi cậu nhất thời nản lòng nên buông tay giải nghệ. Chứ còn lại suốt quãng đời đánh chuyên của mình, Trương Giai Lạc cậu đã làm “sai” chuyện gì để mà hối hận? Cậu đã gây ra lỗi lầm to lớn bằng trời gì sao, để mà bây giờ cậu chưa bao giờ thôi tự đay nghiến bản thân mình mỗi phút mỗi giây như thế?

Đến cả phút giây cậu trót dại giải nghệ duy nhất cuối mùa 7 thì cậu cũng đã bù đắp sớm nhất có thể vào đầu mùa 9 rồi mà. Chứng kiến Bách Hoa va vấp trầy trụa, rồi trải qua rèn dũa thay máu với đội hình mới và dần hồi sinh từng ngày, cậu có thấy tự hào? Có vơi nỗi bận lòng đi chăng?

Còn về việc hối hận có rời Bách Hoa hay không, thì mỗi một lần Trương Giai Lạc và Bách Hoa đụng độ, bao nhiêu lần bút mực miêu tả những tình cảm cay đắng ngọt bùi giữa hai bên, thì cũng là bấy nhiêu lần chính tác giả và chính Trương Giai Lạc tự nhấn mạnh rằng chỉ riêng việc chọn đến Bá Đồ thì cậu không hề hối hận.

Cậu càng không cô đơn. Khi cậu ở Bách Hoa, cậu không chỉ gánh lên vai phần của Song Hoa hai người, mà còn là của Bách Hoa trăm người vạn người. Khi cậu rời Bách Hoa, chỉ là một acc clone nhỏ bé lang thang, vẫn có người Bách Hoa Cốc sẵn sàng lao ra che chắn cậu trước đám đại thần Quân Mạc Tiếu mạnh hơn họ gấp nhiều lần.

Khi cậu chuyển tới Bá Đồ, cậu có đồng đội san sẻ áp lực, để cậu có thể tự do thả mình tìm về đấu pháp Bách Hoa lãng mạn nhất, khéo léo và rực rỡ nhất, thay vì lối đánh Bách Hoa liều mạng hung hãn bất chấp mà cậu buộc mình thay đổi sau khi Tôn Triết Bình giải nghệ.

Trên chặng đường Vinh Quang, có ngọn đuốc quán quân thôi thúc soi đường, bất kể cậu chọn đem theo loại vướng bận hay màu cờ sắc áo nào, thì cậu chưa từng thực sự đơn độc.



Tình chỉ đẹp khi còn dang dở. Bách Hoa và Trương Giai Lạc có một màn chia tay đau đớn, quyết liệt, chấn động tâm can đến thế, nhưng lại cảm giác giữa họ vẫn còn dở dang.

Ban đầu, cậu nói cậu muốn rời đi, họ thà chật vật, nhưng họ yêu cậu.

Sau đó, cậu nói cậu muốn trở về, nhưng không phải với họ, nên họ hận cậu.

“Hoa Nhạt Mê Người nghênh đón người chơi Bách Hoa Cốc ập đến, cánh tay đưa lên cao, trong tay cầm chặt súng. Nhưng các tuyển thủ chuyên nghiệp đỉnh cấp nhìn thấy đều phát hiện, đạn trong súng của Hoa Nhạt Mê Người sẽ không rời ổ, hắn chỉ giơ súng lên mà thôi, đây căn bản không phải thao tác để bắn.”

Nhưng cậu vẫn yêu họ.

Nhưng, cậu vẫn yêu họ.

Bởi cậu biết họ cũng yêu mình.

Khi vừa vụt quán quân lần thứ 3, lòng cậu rỉ máu, và lòng họ cũng thế.

Tuyên bố quay lại với Bá Đồ, cậu vẫn rỉ máu, nhưng họ ngỡ cậu đã lành thương, chỉ còn mình họ vẫn đau đáu nhớ mong.

Vì thế Trương Giai Lạc cố tình bắn phát súng đó vào Vu Phong, vào tấm lòng Bách Hoa, vào chính linh hồn của mình. Ban cho tương lai Vu Phong một khởi đầu suôn sẻ hơn, cũng ban cho quá khứ của mình một kết thúc.

Song cậu cũng cố tình nhún nhường cú nhắm bắn giả kế tiếp nhắm vào người chơi Bách Hoa Cốc. Có lẽ đến tột cùng, cậu không nỡ. Có điều, cậu biết thừa tuy đạn không ra nòng, nhưng nó vẫn đã nã một phát đạn vô thanh vào tượng đài giả tưởng vĩ đại trong lòng người hâm mộ cậu cho nó ầm ầm đổ xuống tan tành.

Lời từ biệt chưa bao giờ dễ dàng đến thế, cũng chưa bao giờ khó nhọc đến thế.

Cậu không chữa lành được cho mình, cũng không xoa dịu được họ, nhưng vẫn cố trúc trắc biến vết thương chảy máu mang tên Trương Giai Lạc trong lòng họ hóa thành một vết sẹo xấu xí mang tên Trương Giai Lạc, để họ thôi canh cánh về nó, để nó thôi không còn đớn đau nữa.

Cậu mủi lòng nhường đó, cũng cứng cỏi nhường đó.

Quả thật giống với Lotus từng tả rất nhiều lần, một người đàn ông mang rất nhiều ưu sầu, mâu thuẫn và dằn vặt, bỏ hết vào một chiếc giỏ, vác lên tiến về phía trước.

“Công kích của Hoa Nhạt Mê Người đã ngừng, ánh sáng ngợp trời lập tức tản đi, mọi người bất ngờ nhìn thấy: Hoa Nhạt Mê Người bị cuồng kiếm sĩ của Vu Phong chém lăn ra đất!”

Ngỡ rằng sau khi nghe lời Tôn Triết Bình cùng điên một trận, thì cậu sẽ bỏ xuống hết những đắn đo ưu tư. Có điều cậu là Trương Giai Lạc, cậu có điên đến đâu, cũng không nỡ tổn hại Bách Hoa. Đúng như Đại Tôn cảm thán, “thằng nhóc cậu vẫn nhẹ dạ như vậy”. Cậu lại một lần nữa mềm lòng, cố ý hứng lấy nhát chém của Vu Phong.

Mặt trời sẽ mọc, hoa sẽ nở.

Thế thì hãy để hoa nở trên máu thịt nơi thân xác cậu ngã xuống.

Đoạn đường quá khứ mấp mô của Bách Hoa, cậu cầm cờ chinh phạt trải phẳng cho. Đường tương lai trăm hoa đua nở, cũng do cậu nằm xuống lót đường tiễn Bách Hoa xuôi chèo ngược hướng mình.

Trong khi chính cõi lòng nhức nhối của mình, cậu tự chọn giữ riêng lại lặng lẽ gặm nhắm, cả đời khôn nguôi.

Sau đó nữa, cậu lại bắn vào Tái Thuỵ Nhất Hạ của Tôn Triết Bình. Lần này là bắn thật, sắc máu đỏ thẫm văng tung toé như dòng máu đào chảy trong tim cậu.

Cậu thà bắn Song Hoa, lại trước sau không nỡ bắn Bách Hoa. Nhưng có lẽ đó cũng đã là bắn Bách Hoa rồi.

Tạm biệt Song Hoa, tạm biệt Bách Hoa, cũng xin chào Bách Hoa.

Trương Giai Lạc sẽ vẫn luôn yêu Bách Hoa, bất kể họ có đuổi giết hoặc chửi bới cậu, bất kể họ nâng đỡ một át chủ bài mới, bất kể họ có yêu cậu nữa hay không.

Cậu sẽ yêu Bách Hoa, bất kể họ chọn thế nào.

Một tình yêu bao dung, ngọt ngào và đắng cay đến thế.

Còn tôi chỉ muốn nói, cậu hãy yêu bản thân thêm một chút nữa, bằng một phần nghìn cậu yêu Bách Hoa thôi cũng được.



Trương Giai Lạc của Bách Hoa,

Trương Giai Lạc của Bá Đồ,

Bất kể cậu như thế nào,

I will love you either way.
 
Last edited:

Đỗ Tiểu Bạch

Lure like như hack
Bình luận
1,029
Số lượt thích
3,995
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#2
Một tuyệt phẩm truyền linh cảm, đến tận cả 5h sáng, hay bất cứ lúc nào:


Nghe bài này nghĩ đến hai người (đương nhiên ngoài Shawn và Camila), một là Trương Giai Lạc và Bách Hoa, hai là Vu Phong và Lam Vũ. Cả hai đều đã và đang là người Bách Hoa, đều từng chuyển đội, đều có một câu chuyện chia tay đội nhà đáng nói.

Nhưng cuối cùng vẫn chọn Trương Giai Lạc. Một phần vì ý nghĩ đầu tiên khi nghe bài này đã đo ni đóng giày cho Trương Giai Lạc, trong khi Vu Phong là do máu Lam Vũ nó rần rần theo bản năng, viết Vu Phong sẽ theo một hướng và một tâm trạng khác hoàn toàn.

Một phần khác là muốn tặng quà chúc mừng sinh nhật muộn @Lotus. Ban đầu em tính viết ngắn ngắn để vừa một chiếc cmt vào bài Nếu có kiếp sau của anh để kéo nó lên lại cho mọi người đọc vì nó quá hay, kiểu hay đến câm nín nên thành ra trừ chị Lá không ai dám hó hé nên nhìn nó bị vô xó em buồn dễ sợ. Nhưng hiển nhiên là như thường lệ, lỡ viết quá dài hơn độ dài một chiếc cmt điển hình cộng với chủ đề khác bài của anh nên em để riêng.

Giờ chắc anh không còn bất ngờ nữa, nhưng em thì bất ngờ với chính mình thật =)))) Chọn Vu Phong sẽ dễ viết hơn với em, nhưng chắc anh thích Trương Giai Lạc hơn, vậy nên chúc mừng sinh nhật muộn anh và sinh nhật sớm Trương Giai Lạc đều vui vẻ!

Anh vẫn luôn là nguồn cảm hứng và động lực rất lớn của em, kể cả là vào 5h sáng, hay bất cứ lúc nào. Có thể anh không bất ngờ nhưng chắc chắn anh phải cảm động! Vì em tự thấy cảm động đến khóc chảy nước mắt rồi này (chắc do ngáp…) và ngày mai còn phải bò dậy sớm (lần này thì muốn khóc thật…)
 
Last edited:
Số lượt thích: Lotus

Lotus

Nông dân công nghiệp
Team Chuyên Cần
Thần Lĩnh
Bình luận
218
Số lượt thích
1,027
Team
Bách Hoa
Fan não tàn của
Dụ Văn Châu
#3
Một phần khác là muốn tặng quà chúc mừng sinh nhật muộn @Lotus. Ban đầu em tính viết ngắn ngắn để vừa một chiếc cmt vào bài Nếu có kiếp sau của anh để kéo nó lên lại cho mọi người đọc vì nó quá hay, kiểu hay đến câm nín nên thành ra trừ chị Lá không ai dám hó hé nên nhìn nó bị vô xó em buồn dễ sợ. Nhưng hiển nhiên là như thường lệ, lỡ viết quá dài hơn độ dài một chiếc cmt điển hình cộng với chủ đề khác bài của anh nên em để riêng.

Giờ chắc anh không còn bất ngờ nữa, nhưng em thì bất ngờ với chính mình thật =)))) Chọn Vu Phong sẽ dễ viết hơn với em, nhưng chắc anh thích Trương Giai Lạc hơn, vậy nên chúc mừng sinh nhật muộn anh và sinh nhật sớm Trương Giai Lạc đều vui vẻ!
Cảm ơn em về món quà sinh nhật 😍😍😍. ( Lâu lắm mới có người nhớ và tặng quà sn cho anh, mừng rớt nước mắt 🤣🤣🤣)
Anh thì vẫn bất ngờ, vì lâu rồi không thấy em viết gì nên không nghĩ là em sẽ viết bài này, lại còn là Trương Giai Lạc nữa. Không biết em như nào, còn với anh Song Hoa và Dụ Văn Châu luôn khó viết nhất, có thể vì anh thích bọn họ nên chỉ muốn khen, nhưng viết bài cho bọn họ nếu chỉ khen không thì anh lại chẳng muốn viết vì nó nhàm chán. Anh cũng từng định viết 1 bài cho Phương Sĩ Khiêm, xong anh nhận ra là trừ khen ổng trình độ cao với yêu Vi Thảo ra thì chả biết viết cái gì nữa thành ra anh lại bỏ. Anh là kẻ mâu thuẫn như vậy đấy 🤣🤣🤣

Về bài Nếu có kiếp sau ấy, để anh kể cho em nghe 1 chuyện. Anh có thói quen lưu những gì mình viết vào 1 folder riêng trên drive, nhưng bài này lúc anh viết là bằng điện thoại trực tiếp trên 4r luôn nên không có bản lưu trong drive. Thế là vào 1 ngày đẹp trời anh mới mở drive ra không thấy có bài này, lên 4r tìm thì anh cứ vào tìm trong mục Bách Hoa, tìm mãi không thấy bảo chả nhẽ bị xóa rồi. Anh còn pm cho bà Lá trên discord để hỏi, xong gần tiếng sau anh mới nghĩ ra là nó nằm trong phần của Bá Đồ cơ. Cứ tưởng mất rồi không lưu lại được thì buồn, vì về cơ bản lúc ấy anh không còn nhớ nữa, nếu viết lại cũng sẽ khác. Đúng lúc tìm thấy mừng rớt nước mắt luôn =))))

À bật mí thêm 1 điều nữa là người hỏi anh có hận Trương Giai Lạc không chính là bà Lá luôn. Bài đó ra đời cũng 1 phần vì câu hỏi ấy đấy.
 

Lotus

Nông dân công nghiệp
Team Chuyên Cần
Thần Lĩnh
Bình luận
218
Số lượt thích
1,027
Team
Bách Hoa
Fan não tàn của
Dụ Văn Châu
#4
Anh vẫn luôn là nguồn cảm hứng và động lực rất lớn của em, kể cả là vào 5h sáng, hay bất cứ lúc nào. Có thể anh không bất ngờ nhưng chắc chắn anh phải cảm động! Vì em tự thấy cảm động đến khóc chảy nước mắt rồi này (chắc do ngáp…) và ngày mai còn phải bò dậy sớm (lần này thì muốn khóc thật…)
Anh rất bất ngờ và cảm động ấy chứ, vì anh chưa từng nghĩ bản thân anh có thể truyền cảm hứng cho ai cả. Những gì anh viết ra chỉ đơn giản là anh thích, để nói lên suy nghĩ của mình cũng như là một dạng giải trí cho bản thân chứ anh cũng không xa vời gì.

Một lần nữa cảm ơn em về món quà, và cảm ơn vì đã có thể làm nguồn cảm hứng và động lực của em.
 

Đỗ Tiểu Bạch

Lure like như hack
Bình luận
1,029
Số lượt thích
3,995
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#5
Cảm ơn em về món quà sinh nhật 😍😍😍. ( Lâu lắm mới có người nhớ và tặng quà sn cho anh, mừng rớt nước mắt 🤣🤣🤣)
Rất mừng vì năm nay em được tận 3 cái icon từ anh. Một ngày đẹp trời khác mình bàn về quà sinh nhật anh sau =)))

Anh thì vẫn bất ngờ, vì lâu rồi không thấy em viết gì nên không nghĩ là em sẽ viết bài này, lại còn là Trương Giai Lạc nữa.
Hồi đầu em nói thiệt mà, em cũng bất ngờ với bản thân lắm =))) Vì lâu rồi em không viết cảm nhận ra đầu ra đuôi thế này thật, và em cũng không nghĩ mình sẽ viết nữa, và đúng là còn là Trương Giai Lạc một lão tướng em không sở trường 😅 Nhận xét “khách quan” em thấy ưng ý cách em viết bài này dễ sợ, nhưng nói ra thì atsm quá.

Không biết em như nào, còn với anh Song Hoa và Dụ Văn Châu luôn khó viết nhất, có thể vì anh thích bọn họ nên chỉ muốn khen, nhưng viết bài cho bọn họ nếu chỉ khen không thì anh lại chẳng muốn viết vì nó nhàm chán.
Thì cảm nhận là để khen chứ để làm gì, chẳng qua đổi cách khen khác nhau thôi =))) Còn thảo luận cãi nhau thì mới cần trái chiều chứ. Mà công nhận viết về nhân vật mình thích khó ở chỗ là phải viết sao cho ra ý mới vì những ý cũ mình nói từ đời nào rồi. Em cũng không biết viết Hoàng Thiếu Thiên sao luôn, Dụ còn có thăng trầm chứ Hoàng rất ít chi tiết cảm xúc mạnh, khen không thì lại thành ra sáo rỗng.

Mà nói chung em không khó viết, chỉ là thứ viết ra có khó đọc hay không =)))) Thường em chỉ cần một chút linh cảm, và rất nhiều cảm nhận em viết em hay trích lời nhạc. Bởi thường âm nhạc sẽ là nguồn linh cảm rất to lớn của em, dù chỉ là một vài câu hát trong đó. Như bài này đúng thực sự chỉ cần nghe ông Shawn nhả chữ câu “I will love you either way” là lập tức muốn đi viết ngay. Rào cản duy nhất là nhiều lúc muốn viết nhưng không nhớ chương có chi tiết mình cần nằm ở đâu 🤦‍♀️

Anh cũng từng định viết 1 bài cho Phương Sĩ Khiêm, xong anh nhận ra là trừ khen ổng trình độ cao với yêu Vi Thảo ra thì chả biết viết cái gì nữa thành ra anh lại bỏ. Anh là kẻ mâu thuẫn như vậy đấy 🤣🤣🤣
Fan Vi Thảo chạy project nghe anh nói thế chắc đu chân anh khóc lóc ăn vạ mất đòi bài cho Phương thần mất 😂 Mà ít thấy anh bị dí tham gia project nhở, lâu lâu buồn tự đăng một bài, đúng dịp project thì mới tặng project. Hoặc lâu lâu sinh nhật chị Lá hoặc Song Hoa thì quất một bài luôn. Anh sống lỗi sao mà chưa thấy Lá công khai tặng quà lại bao giờ thế =))))

(Nếu chị Lá có đọc thì em chỉ đang nói giỡn thôi tại em biết 2 anh chị là Hoa phấn lâu năm có tình chiến hữu trường tồn sẵn 😅)

Về bài Nếu có kiếp sau ấy, để anh kể cho em nghe 1 chuyện. Anh có thói quen lưu những gì mình viết vào 1 folder riêng trên drive, nhưng bài này lúc anh viết là bằng điện thoại trực tiếp trên 4r luôn nên không có bản lưu trong drive. Thế là vào 1 ngày đẹp trời anh mới mở drive ra không thấy có bài này, lên 4r tìm thì anh cứ vào tìm trong mục Bách Hoa, tìm mãi không thấy bảo chả nhẽ bị xóa rồi. Anh còn pm cho bà Lá trên discord để hỏi, xong gần tiếng sau anh mới nghĩ ra là nó nằm trong phần của Bá Đồ cơ. Cứ tưởng mất rồi không lưu lại được thì buồn, vì về cơ bản lúc ấy anh không còn nhớ nữa, nếu viết lại cũng sẽ khác. Đúng lúc tìm thấy mừng rớt nước mắt luôn =))))
Em thì không lưu gì trong drive cả, chỉ viết bằng note điện thoại rồi viết xong đăng thẳng forum luôn cho nóng sốt. Có lẽ em nên học anh và lưu một bản trong drive 🤔Nhưng mà nhiều bài ý tưởng thì hay có điều giọng văn dở quá không biết nên lưu không, lưu thì thấy chưa ưng mà không lưu thì tiếc. Chứ giờ mà forum sập là coi như ăn cám luôn, chứ em cũng chẳng nhớ để viết lại, mất chắc gớt nước mắt thật 😂

Đấy bài em đã bảo “Nếu có kiếp sau” anh viết hay quá nên người ta không dám hó hé thật mà, thành ra nó chui góc khu Bá Đồ luôn 😅 Cần tìm cơ hội kéo nó lên trên lại.

À bật mí thêm 1 điều nữa là người hỏi anh có hận Trương Giai Lạc không chính là bà Lá luôn. Bài đó ra đời cũng 1 phần vì câu hỏi ấy đấy.
Cái câu trong ngoặc dưới cùng "Nếu có kiếp sau, cậu không cần mạnh mẽ đến thế, cũng không cần đẹp đến nao lòng như vậy, chỉ cần đoạt quán quân thôi, là đủ" anh bỏ trong ngoặc cũng là từ cuộc đối thoại của hai anh chị hả, hay đó là lời anh muốn nói với Trương Giai Lạc?

À hoá ra thứ kích anh viết bài là câu hỏi, thế em nên chăm hỏi nhiều vào để kích anh viết 😈 Mà đừng chỉ đá qua em, chính anh cũng lâu rồi không viết mà =)))

Anh rất bất ngờ và cảm động ấy chứ, vì anh chưa từng nghĩ bản thân anh có thể truyền cảm hứng cho ai cả. Những gì anh viết ra chỉ đơn giản là anh thích, để nói lên suy nghĩ của mình cũng như là một dạng giải trí cho bản thân chứ anh cũng không xa vời gì.

Một lần nữa cảm ơn em về món quà, và cảm ơn vì đã có thể làm nguồn cảm hứng và động lực của em.
Em vào sau và khá siêng lục nên gần như em đã đọc hết những thứ anh từng viết (đáng tiếc ghê việc này không phải hai chiều 🥺). Không chỉ dừng lại ở những bài cảm nhận, mà còn cả những bình luận anh để lại trong những chương chính văn và những lần anh cãi nhau ở mấy khu tranh luận nữa. Khi đa số cmt đều xoay quanh Hưng Hân thì cảm giác đọc được những ý kiến bảo vệ những chiến đội và nhân vật khác từ anh nó rất đáng quý và tiếp thêm động lực rất nhiều.

Tại nhiều người như em không đủ hiểu về game để phán đoán nên những chỗ có người vạch ra thế này là vô lý thế kia là hút cần nó kiểu khai sáng dữ dội. Kể ra thì hơi dài, nói chung là cảm giác yên tâm khi biết có một người đọc có tâm không ngần ngại lên tiếng thích thì dám nói ghét thì dám chê.
 
Số lượt thích: Lotus

Lotus

Nông dân công nghiệp
Team Chuyên Cần
Thần Lĩnh
Bình luận
218
Số lượt thích
1,027
Team
Bách Hoa
Fan não tàn của
Dụ Văn Châu
#6
Anh sống lỗi sao mà chưa thấy Lá công khai tặng quà lại bao giờ thế =))))
Không phải anh sống lỗi đâu. Bà Lá sống lỗi đấy =))))

Cái câu trong ngoặc dưới cùng "Nếu có kiếp sau, cậu không cần mạnh mẽ đến thế, cũng không cần đẹp đến nao lòng như vậy, chỉ cần đoạt quán quân thôi, là đủ" anh bỏ trong ngoặc cũng là từ cuộc đối thoại của hai anh chị hả, hay đó là lời anh muốn nói với Trương Giai Lạc?
Cái này là lời anh muốn nói với Trương Giai Lạc. Chứ còn anh với bà Lá mà nc thì chỉ xoay quanh việc anh troll Bá Đồ còn bà ấy troll lại Bách Hoa thôi. Bà ấy là fan Song Hoa, chứ không phải fan Bách Hoa : ))))
Nhưng mà bài về Trâu Viễn thì do bà ấy dí sau thật =))))
 

Bình luận bằng Facebook