Hoàn [Diệp Sở] Khuất Thân Yên Vụ Lí - Vạn Sĩ Trăn Mạch

CryingDevil.

Nông dân công nghiệp
Bình luận
238
Số lượt thích
908
Location
lò nướng bánh
Team
Hô Khiếu
Fan não tàn của
Thư gia tỷ muội, Cừu ngố, Bánh Ngọt, tiểu Vũ
#1
Tên truyện: Khuất Thân Yên Vụ Lí
Thể loại: Đồng nhân Toàn chức cao thủ, BG, Hiện đại , HE , Võng du, cường cường, oan gia hoan hỉ, OOC
CP: Diệp Sở, Ngụy Quả
Tác giả: Vạn Sĩ Trăn Mạch
Biên tập: Crying Devil
Tình trạng bản gốc: hoàn thành (3 chương)
Tình trạng biên tập: hoàn thành
Mục lục: Chương 1_ Chương 2 _ Chương 3
______________________________________________


1-

"Diệp Tu ————————!" Từ trong điện thoại truyền đến tiếng thét chói tai của phụ nữ. Chủ tịch Phùng Hiến Quân vừa nghe đã nhận ra, này không phải là giọng của tuyển thủ nữ số một Liên Minh, át chủ bài chiến đội Yên Vũ, nữ vương của Liên Minh, Sở Vân Tú sao?

Sở Vân Tú đến mùa giải thứ mười một, sau khi tham gia giải Vinh Quang thế giới liền đột ngột giải nghệ. Mà lý do giải nghệ... lại là về nhà an thai nuôi con.

Đúng lúc truyền thông đang chuẩn bị giật tít nữ vương ăn kem trước cổng, chưa kết hôn đã mang thai thì Diệp Tu - như một vị thần đứng ra nhận trách nhiệm.

"Kỳ thật tôi và Vân Tú đã đi đăng ký kết hôn từ năm ngoái rồi." Diệp Tu vừa ngậm điếu thuốc lá vừa nói. Tuy rằng hắn hiện tại đã là phó chủ tịch của Liên Minh, nhưng cái dáng vẻ thiếu đánh vẫn chẳng thay đổi chút nào. Tô Mộc Tranh có lần từng hỏi Sở Vân Tú, lần đầu tiên nhìn thấy Diệp Thu với Diệp Tu đứng cạnh nhau có bị nhận nhầm không? Kết quá Sở nữ vương vừa nghiến răng vừa trả lời. "Nhầm lẫn hai ông này với nhau, không phải bị mù thì chính là thằng ngu."

"Xin hỏi Diệp chủ ... phó chủ tịch, vì sao anh lại không công bố điều này cho phóng viên ngay từ đầu ạ? Theo tôi biết chuyện của hai người đến cả tuyển thủ câu lạc bộ Yên Vũ cũng chỉ vừa mới biết."

"Đều có chữ chủ tịch, tôi cũng không để ý lắm đâu." Diệp Tu buông thõng tay. "Bởi vì tôi nghĩ, đây là tôi với Vân Tú kết hôn, chứ không phải là tôi kết hôn với giới phóng viên hay với câu lạc bộ Yên Vũ, nên không cần thiết phải đem công bố ra."

"Nếu vậy thì, hôn lễ của hai người ..."

"Hôn lễ a." Diệp Tu hút thuốc, cũng không để ý cuộc phỏng vấn này đang được truyền hình trực tiếp. "Lén lút mời toàn bộ tuyển thủ trong Liên Minh ăn một bữa cơm có được tính là hôn lễ không?"

Tuyển thủ chuyên nghiệp trong Liên Minh có hơi sửng sốt, nguyên lai đây là lý do hôm đó Diệp Tu mời bọn họ đi ăn a.

Ai, nghĩ lại, như vậy là chúng ta đã lỡ đi ăn cưới mà không mang tiền mừng sao?

Lỡ không mừng rồi thì thôi đi ... như vậy cũng tốt mà ... Xem ra Diệp thần cũng không có so đo tính toán chuyện này ...

Xem ra Sở nữ vương cũng không quan tâm đến chuyện này luôn.

Xem ra đây là tin vui a ...

Mọi người trong phòng hội nghị khiếp sợ nhìn về phía Diệp Tu đang cầm điện thoại.

Diệp Tu thế mà có dùng điện thoại di động ư?

Diệp Tu cư nhiên có dùng điện thoại?

Diệp Tu thật sự dùng điện thoại á?

Đang gọi điện cho Diệp Tu còn là một người phụ nữ.

Giọng nói rất to rất vang.

Lai lịch cũng không nhỏ.

Là Liên minh đệ nhất nữ tuyển thủ Sở Vân Tú!

"Sao tự dưng lại không cho anh về nhà ..." Diệp Tu không kiềm chế được cắn cắn điếu thuốc. Từ hồi Sở Vân Tú mang thai Tô Mộc Tranh liền cấm không cho bọn họ được mua thuốc lá, Diệp Tu đối với việc này cảm thấy vô cùng khổ sở, cảm thấy so với năm đó bị chị chủ Trần quản lý còn thống khổ hơn nhiều.

Sở Vân Tú cũng hiểu rõ điều này. Tuy rằng cô cũng chỉ thi thoảng làm điếu giải tỏa stress nhưng bây giờ bị bắt phải bỏ hẳn thuốc cũng cảm thấy có gì hơi thiếu thốn khó chịu, tựa như ... hơi rảnh tay ...

Tô Mộc Tranh mỗi làn đến thăm đều mang theo rất nhiều bánh trái ăn vặt, nào là bột yến mạch cao cấp, rồi đến bánh quy các kiểu, đều là hàng nhập khẩu cả. Sở Vân Tú từ chối hết. Thẳng đến khi hai chị em họ Thư mang kẹo que cùng mấy món kẹo cao su tới cô mới cảm thấy mồm miệng được yên ổn.

"Tôi thấy anh cũng chán cái nhà này lắm rồi đi." Tiếng gào thét chói tai của Sở Vân Tú vang đến độ khiến những người ngồi xung quanh đều nghe được rõ ràng. Diệp Tu có thể nghe được loáng thoáng giọng Tô Mộc Tranh không ngừng khuyên giải ở đầu bên kia, nhưng Sở Vân Tú tựa hồ như càng lúc càng tức giận hơn.

"Chuyện về Yên* anh mau mau giải thích rõ ràng ngay cho tôi." Ở hội trưởng hiện tại đang có mặt ba đồng đội cũ của Sở Vân Tú, đệ nhất ninja Lý Hoa cùng hai chị em thiện xạ Khả Hân Khả Di.

(Ở đây tác giả chơi chữ, yên - thuốc lá đồng âm với Yên trong Diệp Yên - tên con gái của Diệp Tu và Sở Vân Tú)

Đội tươnrg bọn họ bá đến mức nào, ba người kia không phải không biết. Chỉ là nghe được âm thanh gào rú không ngừng của cô, trong lòng cả ba không hẹn mà đột ngột nghĩ tới hội chứng trầm cảm sau khi sinh.

Hậu chứng trầm cảm sau sinh xảy ra vào thời điểm sản phụ mới sinh con xong, vì tế bào sinh dục bị kích thích cộng với tâm lý biến hóa mà ảnh hưởng đến cảm xúc, khiến phụ nữ trở nên nóng lạnh thất thường.

Nhưng mà ...

Sự tức giận vô cớ của Sở Vân Tú hoàn toàn không phải vì lý do này.

"Thuốc lá? Trong nhà mình làm gì có thuốc lá nữa hả em?"

"Diệp Tu, anh mẹ nó tối nay đừng có về nhà nữa." Sở Vân Tú một tay bế con gái, một tay ném bịch sổ hộ khẩu cùng giấy khai sinh xuống."

"Tú Tú đừng nóng giận, cứ nhăn mặt hoài vậy sẽ không tốt cho da đâu." Tô Mộc Tranh cầm đồ ăn vặt đùa giỡn với cô bé con, mỉm cười dịu dàng cố trấn an Sở Vân Tú.

Sở Vân Tú nhăn mày không nói gì, cầm giấy khai sinh đưa cho Tô Mộc Tranh. "Cậu xem đi, xem kỹ vào." Cô hít một hơi thật sâu, sợ rằng mình lỡ dọa đến con gái.

Kỳ thực Diệp Yên đã bị dọa đến oa oa khóc lớn, chỉ là Tô Mộc Tranh còn đang bận để ý lý do vì sao chị em tốt nhà mình lại bất chợt nổi cơn lôi đình.

"Diệp Yên, thì làm sao?"

"Tớ bảo hắn lấy chữ Yên trong yên bình, là mang hàm ý nụ cười đẹp dịu dàng*." Sở Vân Tú tức đến mức muốn vọt ngay ra hội trường tát Diệp Tu. "Cậu nói xem, thằng chả này bị đụt hay bị điếc vậy?!

Tô Mộc Tranh nghiêm túc trả lời. "Trăm phần trăm là do lười rồi."

(*Trong bản cv ghi là thiến tiếu yên)

Diệp Tu thật sự sợ đến không dám về nhà nữa.

Hắn bắt đầu hiểu lý do vì sao Vân Tú cứ tru tréo từ yên suốt rồi.

Cho nên giờ hắn không dám về nhà nữa.

Hắn một mình ngồi xổm ở bồn hoa trong công viên, nhìn tới nhìn lui đám người đang đi qua đi lại.

Có mấy thằng nhóc nhìn thấy hắn, nhận ra, đang định chạy lại xin chữ ksy thì thấy vẻ mặt khó ở của hấn, chỉ đành lẳng lặng rời đi.

"Diệp Tu?"

Diệp Tu ngẩng đầu, nhận ra Trần Quả mang bụng bầu sáu tháng, tay còn đang cầm đủ loại túi xách chứa tã trẻ em cùng đồ ăn vặt.

"A, là chị chủ đấy à ..."

"Thái độ này của cậu là có ý gì?" Trần Quả chống eo, đem đống túi đang xách đưa lại cho hắn. "Đi, về nhà chứ?"

"Ai u chị chủ ơi!" Diệp Tu đem điếu thuốc đang hút ném mạnh vào cái thùng rác ở bên cạnh. "Giờ em không thể về nhà được nữa rồi chị ạ."

"Làm sao vậy? Có cái gì có thể làm khó được sách giáo khoa của Liên Minh sao?"

Diệp Tu cười cười, thật sự không biết phải nói cái gì bây giờ. Hắn là sách giáo khoa Vinh Quang, chứ không phải Bách khoa toàn thư của thế giới.

"Có vấn đề gì vào nhà cùng chị nói. Cứ tin tưởng chị với lão Ngụy." Trần Quả vỗ vỗ ngực, ho khan vài tiếng.

"Ai .. thôi, đi chị chủ." Diệp Tu đứng lên, bất đắc dĩ lắc lắc đầu.

Có một số việc, bọn họ cũng không phải chưa từng gặp đâu.

Tỷ như ...

Vì con gái mà cãi nhau.

.
.
 
Last edited:

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,159
Số lượt thích
2,614
Team
Hưng Hân
#2
Chết cười mất, Diệp ma thần anh cũng có ngày này a????
Thuyền này hơi lạ, cơ mà đúng là chỉ có Vân Tú mới trị nổi ổng kiểu này thì ổng khổ dài rồi muahahahahahaha
 

CryingDevil.

Nông dân công nghiệp
Bình luận
238
Số lượt thích
908
Location
lò nướng bánh
Team
Hô Khiếu
Fan não tàn của
Thư gia tỷ muội, Cừu ngố, Bánh Ngọt, tiểu Vũ
#3
Chết cười mất, Diệp ma thần anh cũng có ngày này a????
Thuyền này hơi lạ, cơ mà đúng là chỉ có Vân Tú mới trị nổi ổng kiểu này thì ổng khổ dài rồi muahahahahahaha
Chuẩn chuẩn
Ngày tàn của Diệp bất nhân đã tới a~ ??
 

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,159
Số lượt thích
2,614
Team
Hưng Hân
#4
Chuẩn chuẩn
Ngày tàn của Diệp bất nhân đã tới a~ ??
Chẹp, thuyền này cũng đẹp, xem lão ca Diệp bị hổ mẹ đè, cơ mà cần thêm đồng nhân ntn, cả Hàn Sở nếu có :3
 

CryingDevil.

Nông dân công nghiệp
Bình luận
238
Số lượt thích
908
Location
lò nướng bánh
Team
Hô Khiếu
Fan não tàn của
Thư gia tỷ muội, Cừu ngố, Bánh Ngọt, tiểu Vũ
#5
Chẹp, thuyền này cũng đẹp, xem lão ca Diệp bị hổ mẹ đè, cơ mà cần thêm đồng nhân ntn, cả Hàn Sở nếu có :3
Tui có cả Hàn Sở lẫn Triết Sở, cả 2 đều cực cực dài, thím chọn cái nèo trước?
 

CryingDevil.

Nông dân công nghiệp
Bình luận
238
Số lượt thích
908
Location
lò nướng bánh
Team
Hô Khiếu
Fan não tàn của
Thư gia tỷ muội, Cừu ngố, Bánh Ngọt, tiểu Vũ
#7

CryingDevil.

Nông dân công nghiệp
Bình luận
238
Số lượt thích
908
Location
lò nướng bánh
Team
Hô Khiếu
Fan não tàn của
Thư gia tỷ muội, Cừu ngố, Bánh Ngọt, tiểu Vũ
#8
2-

"Cho nên hai đứa rốt cuộc vì sao lại cãi nhau?" Trần Quả nhìn mấy con số liên tục nhảy trên màn hình cạnh cửa thang máy, không nhịn được hỏi.

Cô ngày xưa vốn xinh đẹp như hot girl, lại vì mang thai mà béo lên rất nhiều. Mộc Tranh nói, có lẽ là do mang thai con trai.

Diệp Tu lại bảo, này là do lão Ngụy già rồi mới có con, hơn nữa còn do có cái đống tiền trục được từ Luân Hồi mà không tiếc vung tay mua sơn hào hải vị cho vợ con.

Thấy Diệp Tu im lặng không nói gì, Trần Quả chỉ cười cười, mang thai khiến tính cách cô hiền dịu hơn hồi trước một chút, thật ra là do ngày ngày mỏi mệt đến không còn sức đâu đanh đá được nữa.

"Ai, nếu cậu không muốn nói với chị thì tìm lão Ngụy là đúng rồi. Hắn ăn chửi so với cậu còn nhiều hơn gấp vạn lần." Chờ cho đến khi cửa thang máy mở ra, Trần Quả liền bình tĩnh đi ra, không quan tâm Diệp Tu ở đằng sau xách một đống túi lớn nhỏ. Dù sao thì cô cũng là thai phụ, còn Diệp Tu là đàn ông mà.

"Đừng chị ơi." Diệp Tu đem bao thuốc lá cất vào trong túi. Hắn không thể để Mộc Tranh thấy thuốc lá được, nếu không bao nhiêu thuốc giấu kỹ lắm mới mua được đều sẽ tung bay từ lầu hai mươi xuống mất. "Em không nói chuyện với lão Ngụy đâu."

Trần Quả không hiểu lắm.

Thang máy từ từ chạy lên tầng hai mươi

Hồi mới mua nhà, Tô Mộc Tranh từng hỏi qua Sở Vân Tú, rõ ràng bị bệnh sợ độ cao sao lại chọn căn hộ trên tầng cao như vậy, kết quả nhận được câu trả lời ngoài dự đoán của Vân Tú: ở tầng cao thì lỡ thang máy có hỏng tớ sẽ không đi ra ngoài được nữa.

Trần Quả cùng Tô Mộc Tranh nghe xong, vừa thấy đúng đúng, lại vừa cảm thấy có cái gì hơi sai sai ... Còn Diệp Tu cũng không có ý kiến gì. Hắn biết trong việc này hắn không có quyền lựa chọn a.

Sở Vân Tú sau đó mới nói thật lý do vì sao nhất định phải chọn căn này. Đó chỉ đơn giản là vì biển số nhà thôi, 2001.

Hai mươi chiến đội trong Liên Minh, xếp thứ nhất.

Tuy rằng trong suốt cả đời đánh giải của mình cô chưa đoạt được cái cúp quán quân, cả giải thế giới cũng chưa được, nhưng biển số này cũng vẫn thật ý nghĩa. Diệp Tu cũng tán thành, suốt mười năm đánh giải hắn bỏ túi bốn cái cúp, nghe thế nào thấy rất hợp lý. Vả lại khu chung cư này còn gần ký túc xá Hưng Hân nữa, rất tiện.

Từ lúc đứng trong thang máy từ lầu một lên lầu hai mươi, Trần Quả vẫn không hiểu lắm thái độ của Diệp Tu. Lúc cửa thang máy mở ra, cô không khỏi khựng lại một chút, hiếu kỳ nhìn hắn. Diệp Tu đứng tránh qua một bên, vì cô mà chắn trước cửa thang máy, cẩn thận giúp Trần Quả bước ra trước.

Thực ra hắn nhường Trần Quả đi trước, là bởi vì không muốn vừa vào nhà đã bị đánh bẹp dí cho tới chết thôi ...

Sở Vân Tú nhường Tô Mộc Tranh mở cửa, bởi vì cô không chắc chắn người đến là đội viên câu lạc bộ Hưng Hân, hay là chị chủ Trần Quả đang mang thai, sợ mình nhất thời kiềm chế không nổi, dọa sợ bọn họ.

Dọa sợ đội viên Hưng Hân cũng không phải việc gì quá nghiêm trọng, nhưng nếu chẳng may dọa đến là Trần Quả đang mang thai, Ngụy Sâm liền ngay tức khắc tìm cô tính sổ a.

Không chừng cha của Quả Quả còn đội mồ sống dậy tìm cô liều mạng luôn.

"Quả Quả, tháng thứ sáu rồi sao không ở nhà tĩnh dưỡng thật tốt mà còn sang đây a?" Mộc Tranh cười cười, cùng với không khí u ám trong nhà đối lập hoàn toàn. Nếu không phải trước đó Trần Quả gặp được Diệp Tu, liền nhất định sẽ bị không khí trong nhà dọa sợ a. Nhưng hiện tại cô không có sợ, bởi quen biết gần một năm, Trần Quả đã sớm hiểu tính tình Vân Tú rồi.

Sở Vân Tú hít sâu, hít vào, thở ra, hít vào, thở ra, đem con đặt vào trong tay Lý Hoa, nhờ hắn bế tiểu Yên về nôi xong mới cầm lấy sổ hộ khẩu cùng giấy khai sinh vừa quăng lên ghế sô pha, cố tỏ ra bình tĩnh nói với Trần Quả. "Quả Quả a, chị đang mang thai, sang bên kia chơi với Mộc Tranh một chút giúp em nha." Nói xong liền lập tức chạy về phía Diệp bất Tu.

"Họ Diệp, anh lại đây cho tôi!" Sở Vân Tú đưa tay xoa xoa eo, hùng hổ rống lên, nhìn không giống phụ nữ đang trong thời kỳ ở cữ một chút nào.

"Nhà mình có hai người họ Diệp mà em." Diệp Tu giúp Trần Quả ngồi xuống ghế sô pha, đem tay đúi túi quần, xấu hổ cười cười.

Diệp Tu . Diệp ... "Yên" ...

Một câu này chọc đúng vào chỗ ngứa của Sở Vân Tú. "Diệp Tu anh bị thiểu à?" Sở Vân Tú đem gối ôm ném xuống đất. Vì sao lại là gối ôm a? Bởi vì hắn vẫn sợ mỗi khi Sở Vân Tú nổi quạu, đem đồ đạc ném tung tóe nhỡ chẳng may lại ném nhầm vào người khác, bèn đem toàn bộ đồ đạc xung quanh phòng đổi thành đồ làm từ bông hoặc vải. Ban đầu hắn còn lấy cớ vì sắp sinh con gái ... cơ mà, chả bố nào tin nổi hắn.

Ông là thần đấy à? Cả giới tính của con cũng đoán ra được chắc?

Kỳ thật chỉ là Diệp Tu đề phòng tính tình Vân Tú thôi...

"Tôi bảo anh viết là chữ Yên này, sao anh dám viết chữ yên trong từ thuốc lá? Anh hút thuốc nhiều đến nghiện rồi có phải không? Vậy anh mau cút về bên thuốc lá của anh cả đời đi." Sở Vân Tú quát. Trần Quả tò mò nhìn lén sổ hộ khẩu, tựa hồ có chút minh bạch.

Thì ra là vậy a. Việc này không trách Vân Tú được a.

Diệp ma đầu.

"Ây, em nói chuẩn." Diệp Tu vỗ vỗ vai Sở Vân Tú, len lén nhìn đứa con gái của mình đang nằm trong nôi. "Anh muốn ở bên Yên nhi nhà chúng ta cả đời nha."

"Thiên Lôi Địa Hỏa của tôi nổ chết anh!" Sở Vân Tú cầm lên cái gối ôm, chỉ chực phang vào người Diệp Tu.

"Anh nói Vân Tú, em cũng thật là ..." Diệp Tu tự tiện đem kẹo mút Tô Mộc Tranh mua cho Sở Vân Tú cho vào mồm ngậm. "Chẳng phải em từng nói sau này con lớn muốn dạy con tự viết tên mình sao? Ai chữ yên kia khó viết quá, anh đây là thương con không muốn nó chịu khổ. Sau này cứ quăng con bé bao thuốc lá rồi bảo nó ngồi tự tập, chẳng phải rất tốt sao? Đúng không?"

"Tốt cái đầu em gái anh!" Sở Vân Tú vung gối.

Diệp Tu vội vã kéo Tô Mộc Tranh qua. "Ấy, đây là em gái anh. Anh còn một đứa em trai nữa, em cần không anh gọi nó qua luôn cho em."

"Anh cút ngay cho tôi!!!"

Diệp Tu giây tiếp theo liền mở cửa bước ra như một vị thần, còn tỉnh bơ quay đầu dặn Trần Quả một câu. "Chị chủ, em đi tìm lão Ngụy một chút. Chị cứ ở lại đây ăn cơm luôn cũng được. Mộc Tranh nhớ trông Vân Tú cẩn thận em nhá.
 

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,159
Số lượt thích
2,614
Team
Hưng Hân
#9
2-

"Cho nên hai đứa rốt cuộc vì sao lại cãi nhau?" Trần Quả nhìn mấy con số liên tục nhảy trên màn hình cạnh cửa thang máy, không nhịn được hỏi.

Cô ngày xưa vốn xinh đẹp như hot girl, lại vì mang thai mà béo lên rất nhiều. Mộc Tranh nói, có lẽ là do mang thai con trai.

Diệp Tu lại bảo, này là do lão Ngụy già rồi mới có con, hơn nữa còn do có cái đống tiền trục được từ Luân Hồi mà không tiếc vung tay mua sơn hào hải vị cho vợ con.

Thấy Diệp Tu im lặng không nói gì, Trần Quả chỉ cười cười, mang thai khiến tính cách cô hiền dịu hơn hồi trước một chút, thật ra là do ngày ngày mỏi mệt đến không còn sức đâu đanh đá được nữa.

"Ai, nếu cậu không muốn nói với chị thì tìm lão Ngụy là đúng rồi. Hắn ăn chửi so với cậu còn nhiều hơn gấp vạn lần." Chờ cho đến khi cửa thang máy mở ra, Trần Quả liền bình tĩnh đi ra, không quan tâm Diệp Tu ở đằng sau xách một đống túi lớn nhỏ. Dù sao thì cô cũng là thai phụ, còn Diệp Tu là đàn ông mà.

"Đừng chị ơi." Diệp Tu đem bao thuốc lá cất vào trong túi. Hắn không thể để Mộc Tranh thấy thuốc lá được, nếu không bao nhiêu thuốc giấu kỹ lắm mới mua được đều sẽ tung bay từ lầu hai mươi xuống mất. "Em không nói chuyện với lão Ngụy đâu."

Trần Quả không hiểu lắm.

Thang máy từ từ chạy lên tầng hai mươi

Hồi mới mua nhà, Tô Mộc Tranh từng hỏi qua Sở Vân Tú, rõ ràng bị bệnh sợ độ cao sao lại chọn căn hộ trên tầng cao như vậy, kết quả nhận được câu trả lời ngoài dự đoán của Vân Tú: ở tầng cao thì lỡ thang máy có hỏng tớ sẽ không đi ra ngoài được nữa.

Trần Quả cùng Tô Mộc Tranh nghe xong, vừa thấy đúng đúng, lại vừa cảm thấy có cái gì hơi sai sai ... Còn Diệp Tu cũng không có ý kiến gì. Hắn biết trong việc này hắn không có quyền lựa chọn a.

Sở Vân Tú sau đó mới nói thật lý do vì sao nhất định phải chọn căn này. Đó chỉ đơn giản là vì biển số nhà thôi, 2001.

Hai mươi chiến đội trong Liên Minh, xếp thứ nhất.

Tuy rằng trong suốt cả đời đánh giải của mình cô chưa đoạt được cái cúp quán quân, cả giải thế giới cũng chưa được, nhưng biển số này cũng vẫn thật ý nghĩa. Diệp Tu cũng tán thành, suốt mười năm đánh giải hắn bỏ túi bốn cái cúp, nghe thế nào thấy rất hợp lý. Vả lại khu chung cư này còn gần ký túc xá Hưng Hân nữa, rất tiện.

Từ lúc đứng trong thang máy từ lầu một lên lầu hai mươi, Trần Quả vẫn không hiểu lắm thái độ của Diệp Tu. Lúc cửa thang máy mở ra, cô không khỏi khựng lại một chút, hiếu kỳ nhìn hắn. Diệp Tu đứng tránh qua một bên, vì cô mà chắn trước cửa thang máy, cẩn thận giúp Trần Quả bước ra trước.

Thực ra hắn nhường Trần Quả đi trước, là bởi vì không muốn vừa vào nhà đã bị đánh bẹp dí cho tới chết thôi ...

Sở Vân Tú nhường Tô Mộc Tranh mở cửa, bởi vì cô không chắc chắn người đến là đội viên câu lạc bộ Hưng Hân, hay là chị chủ Trần Quả đang mang thai, sợ mình nhất thời kiềm chế không nổi, dọa sợ bọn họ.

Dọa sợ đội viên Hưng Hân cũng không phải việc gì quá nghiêm trọng, nhưng nếu chẳng may dọa đến là Trần Quả đang mang thai, Ngụy Sâm liền ngay tức khắc tìm cô tính sổ a.

Không chừng cha của Quả Quả còn đội mồ sống dậy tìm cô liều mạng luôn.

"Quả Quả, tháng thứ sáu rồi sao không ở nhà tĩnh dưỡng thật tốt mà còn sang đây a?" Mộc Tranh cười cười, cùng với không khí u ám trong nhà đối lập hoàn toàn. Nếu không phải trước đó Trần Quả gặp được Diệp Tu, liền nhất định sẽ bị không khí trong nhà dọa sợ a. Nhưng hiện tại cô không có sợ, bởi quen biết gần một năm, Trần Quả đã sớm hiểu tính tình Vân Tú rồi.

Sở Vân Tú hít sâu, hít vào, thở ra, hít vào, thở ra, đem con đặt vào trong tay Lý Hoa, nhờ hắn bế tiểu Yên về nôi xong mới cầm lấy sổ hộ khẩu cùng giấy khai sinh vừa quăng lên ghế sô pha, cố tỏ ra bình tĩnh nói với Trần Quả. "Quả Quả a, chị đang mang thai, sang bên kia chơi với Mộc Tranh một chút giúp em nha." Nói xong liền lập tức chạy về phía Diệp bất Tu.

"Họ Diệp, anh lại đây cho tôi!" Sở Vân Tú đưa tay xoa xoa eo, hùng hổ rống lên, nhìn không giống phụ nữ đang trong thời kỳ ở cữ một chút nào.

"Nhà mình có hai người họ Diệp mà em." Diệp Tu giúp Trần Quả ngồi xuống ghế sô pha, đem tay đúi túi quần, xấu hổ cười cười.

Diệp Tu . Diệp ... "Yên" ...

Một câu này chọc đúng vào chỗ ngứa của Sở Vân Tú. "Diệp Tu anh bị thiểu à?" Sở Vân Tú đem gối ôm ném xuống đất. Vì sao lại là gối ôm a? Bởi vì hắn vẫn sợ mỗi khi Sở Vân Tú nổi quạu, đem đồ đạc ném tung tóe nhỡ chẳng may lại ném nhầm vào người khác, bèn đem toàn bộ đồ đạc xung quanh phòng đổi thành đồ làm từ bông hoặc vải. Ban đầu hắn còn lấy cớ vì sắp sinh con gái ... cơ mà, chả bố nào tin nổi hắn.

Ông là thần đấy à? Cả giới tính của con cũng đoán ra được chắc?

Kỳ thật chỉ là Diệp Tu đề phòng tính tình Vân Tú thôi...

"Tôi bảo anh viết là chữ Yên này, sao anh dám viết chữ yên trong từ thuốc lá? Anh hút thuốc nhiều đến nghiện rồi có phải không? Vậy anh mau cút về bên thuốc lá của anh cả đời đi." Sở Vân Tú quát. Trần Quả tò mò nhìn lén sổ hộ khẩu, tựa hồ có chút minh bạch.

Thì ra là vậy a. Việc này không trách Vân Tú được a.

Diệp ma đầu.

"Ây, em nói chuẩn." Diệp Tu vỗ vỗ vai Sở Vân Tú, len lén nhìn đứa con gái của mình đang nằm trong nôi. "Anh muốn ở bên Yên nhi nhà chúng ta cả đời nha."

"Thiên Lôi Địa Hỏa của tôi nổ chết anh!" Sở Vân Tú cầm lên cái gối ôm, chỉ chực phang vào người Diệp Tu.

"Anh nói Vân Tú, em cũng thật là ..." Diệp Tu tự tiện đem kẹo mút Tô Mộc Tranh mua cho Sở Vân Tú cho vào mồm ngậm. "Chẳng phải em từng nói sau này con lớn muốn dạy con tự viết tên mình sao? Ai chữ yên kia khó viết quá, anh đây là thương con không muốn nó chịu khổ. Sau này cứ quăng con bé bao thuốc lá rồi bảo nó ngồi tự tập, chẳng phải rất tốt sao? Đúng không?"

"Tốt cái đầu em gái anh!" Sở Vân Tú vung gối.

Diệp Tu vội vã kéo Tô Mộc Tranh qua. "Ấy, đây là em gái anh. Anh còn một đứa em trai nữa, em cần không anh gọi nó qua luôn cho em."

"Anh cút ngay cho tôi!!!"

Diệp Tu giây tiếp theo liền mở cửa bước ra như một vị thần, còn tỉnh bơ quay đầu dặn Trần Quả một câu. "Chị chủ, em đi tìm lão Ngụy một chút. Chị cứ ở lại đây ăn cơm luôn cũng được. Mộc Tranh nhớ trông Vân Tú cẩn thận em nhá.
Tôi cạn lời vs độ mặt dày của Diệp ma thần rồi, mà kiểu này khéo phải ra ủy ban làm lại giấy khai sinh nếu không Vân Tú không xé xác ổng ăn thịt thì cũng cấm cửa khỏi về mất hahahaha
 

CryingDevil.

Nông dân công nghiệp
Bình luận
238
Số lượt thích
908
Location
lò nướng bánh
Team
Hô Khiếu
Fan não tàn của
Thư gia tỷ muội, Cừu ngố, Bánh Ngọt, tiểu Vũ
#10
Tôi cạn lời vs độ mặt dày của Diệp ma thần rồi, mà kiểu này khéo phải ra ủy ban làm lại giấy khai sinh nếu không Vân Tú không xé xác ổng ăn thịt thì cũng cấm cửa khỏi về mất hahahaha
??? mặt Diệp bất nhân dày không thấy đáy a
 

CryingDevil.

Nông dân công nghiệp
Bình luận
238
Số lượt thích
908
Location
lò nướng bánh
Team
Hô Khiếu
Fan não tàn của
Thư gia tỷ muội, Cừu ngố, Bánh Ngọt, tiểu Vũ
#12

CryingDevil.

Nông dân công nghiệp
Bình luận
238
Số lượt thích
908
Location
lò nướng bánh
Team
Hô Khiếu
Fan não tàn của
Thư gia tỷ muội, Cừu ngố, Bánh Ngọt, tiểu Vũ
#14
Rùi sẽ làm Hàn Sở nhá, không cần bỏ bom đâu, một hai ngày một chương cũng dc :3
#thatim
Hi
*nhận tim, gửi lại ngàn tim*
 

CryingDevil.

Nông dân công nghiệp
Bình luận
238
Số lượt thích
908
Location
lò nướng bánh
Team
Hô Khiếu
Fan não tàn của
Thư gia tỷ muội, Cừu ngố, Bánh Ngọt, tiểu Vũ
#15
3-

Thời điểm Diệp Tu bước vào phòng huấn luyện của chiến đội là lúc Ngụy Sâm đang dẫn đoàn tinh anh công hội đi đoạt Boss. Văn phòng công hội tuy rằng nhỏ, nhưng người cũng chẳng có mấy ai, Ngụy Sâm liền ngồi một mình một góc phì phèo hút thuốc.

Hắn cùng Diệp Tu chung một giuộc. Trần Quả đang mang thai, ở nhà không thể hút thuốc, ngày đêm thèm tới chết rồi.

"Đây chẳng phải là đồng chí Diệp Tu hay sao?" Ngụy Sâm miệng ngậm thuốc lá, còn tay bạo tốc lướt trên bàn phím. Tuy đã giải nghệ nhưng gã vẫn hăng hái tham gia hoạt động trong công hội.

"Lão Ngụy," Diệp Tu mở ngăn kéo lấy giấy bút ra ném cho Ngụy Sâm. "Chữ yên trong từ thiến, ông viết cho tôi xem nào."

Ngụy Sâm cầm bút lên. "Chú tưởng cái việc này mà làm khó được anh á?"

Nửa phút sau, Ngụy Sâm buông bút ... gã bỏ cuộc. Gã không viết nổi đâu.

"Ai, chú đi đăng ký không thể nhờ người ta viết hộ à?" Ngụy Sâm nói thẳng một câu. Cũng đâu nhất thiết là cha mẹ phải viết đâu.

Diệp Tu tự tiện lấy một điếu từ trong bao thuốc của Ngụy Sâm. "Đấy không phải là điều tôi muốn nói. Cái quan trọng là hai thằng chúng mình già đầu cả rồi còn không biết viết, vậy ông nghĩ gì mà con tôi lớn lên nó biết viết hở?" Diệp Tu tùy tiện lôi ra một cái thẻ tài khoản quẹt vào game. "Cho nên Yên kia là tốt nhất rồi."

"Đúng thế, chữ yên này là đẹp rồi." Ngụy Sâm nghiêm túc gật đầu.

....
Tại căn hộ 2001,

Tô Mộc Tranh trấn an Sở Vân Tú xong liền vào bếp pha sữa bò. Còn Sở Vân Tú tuy rằng vẫn còn giận dữ, nhưng vẫn cố bình tĩnh ngồi nói chuyện trên trời dưới đất với Trần Quả.

Tô Mộc Tranh quơ quơ điện thoại. "Diệp Tu báo tối nay hắn ở lại trại huấn luyện chiến đội a."

Sở Vân Tú lắc đầu, có chút cảm giác muốn đi tìm Diệp Tu, lại nhìn con gái đang nằm ngủ trên nôi. "Tiểu Yên làm sao bây giờ?"

"Hay là bế theo?" Trần Quả gợi ý. "Lão Ngụy còn chưa được ẵm con lần nào đâu."

Sở Vân Tú run lập cập. Ngụy Sâm nguyên lai chính là cha nuôi của Diệp Yên nhà nàng.

Một tên cha nuôi bỉ ổi no limit, một tên cha ruột vô sỉ mặt dày, một đám cô dì chú bác kỳ quái ... cô bỗng cảm thấy tiểu Yên nhà mình đúng là tiền đồ kham ưu a ...

Đây là đứa con gái đầu tiên của hai tuyển thủ trong Liên Minh, nếu nó cũng chơi Vinh Quang nhất định sẽ kế thừa gen di truyền của hai người ... việc này làm cho cả Phùng chủ tịch cũng chờ mong, chỉ là ... cái môi trường này ...

"Thôi thôi, Tú Tú, để Yên nhi ở nhà tớ trông cho. Cậu ăn cơm đi đã." Tô Mộc Tranh cười cười, cẩn thận giúp Sở Vân Tú ăn uống xong xuôi, còn giúp cô chọn quần áo. Sở Vân Tú lắc đầu, sau đó cùng Trần Quả đi ra ngoài.

Diệp Tu đem điếu thuốc lấy ra khỏi bao, đưa về phía cô như có ý mời. Sở Vân Tú lắc lắc đầu cự tuyệt.

"Đang trong thời kỳ cho con bú, nhất định không thể sử dụng rượu bia thuốc lá a." Vân Tú kiên quyết nói.

Hắn bắt đắc dĩ đem thuốc thu hồi lại. Bất chi bất giác Diệp Tu nghĩ, mình nên hạn chế không hút thuốc trước mặt cô a.

"Em ... cũng thật không dễ dàng ..." Diệp Tu ngẩng đầu lên, thở dài một hơi, lại phả ra một làn hơi. Trời chuyển lạnh rồi ...

Hắn đem cô ôm vào lòng. Sở Vân Tú cũng thuận theo, tựa đầu lên vai hắn.

"Anh có phải hay không nên giải thích cùng em một chút?" Sở Vân Tú vòng tay ôm người kia.

"Ha, nguyên lai em tin anh là có dụng ý nên mới viết tên con thành yên nha." Diệp Tu lấy ra một thanh kẹo cao su. "Xem ra chỉ có em hiểu anh."

Sở Vân Tú lạnh lùng hừ một tiếng, rúc đầu trong lồng ngực hắn.

Hắn biết, cô chưa thể bỏ được, Vinh Quang, còn có ... Yên Vũ ...

Cô cũng biết, cô từ lúc bắt đầu, liền không có chọn sai bạn đời.

Lời cuối truyện:

Mười bốn năm sau

"Phòng 735, mật khẩu vừa gởi rồi, cậu mau tới." Nữ sinh mặt đeo khẩu trang, ngồi ở trong quán net Hưng hân, bên cạnh là một nam sinh nhìn khá giống chị chủ tiệm năm xưa.

"Ok ok, dì Tô, giúp con phân tích số liệu thống kê với." Nam sinh nói.

Nữ hài tử nhíu nhíu mày, đem khẩu trang níu ra trước. "Bố ơi, nhìn nè, con làm được rồng ngẩng đầu rồi."

Diệp Tu ngồi bên cạnh, bất đắc dĩ nhìn hai đứa nhóc con. Sở Vân Tú nhìn thấy cũng chỉ lắc đầu. Hai cái đứa này, sợ rằng chẳng bao lâu nữa cũng quay về phá hoại Liên minh như cái tên kia đi...

"Yên, bố bồi con đánh ván xem nào. " Diệp Tu tùy tiện lấy ra một cái thẻ tài khoản, quẹt một phát ...

—THE END—
 
Last edited:

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,159
Số lượt thích
2,614
Team
Hưng Hân
#16
Vậy là không đổi thật ak? Cuối cùng thì bà chằn cũng là phụ nữ thôi, dù sao thì cũng đẹp
Con nhà tông haizzz biết ns j đây? Không tàn phá càn quét liên minh lập thêm cái vương triều mới chắc không đủ đâu nhỉ? Chẹp, tưởng tượng thôi mà đã có hàng đống chuyện rồi...
Thanks thớt!!!
 

CryingDevil.

Nông dân công nghiệp
Bình luận
238
Số lượt thích
908
Location
lò nướng bánh
Team
Hô Khiếu
Fan não tàn của
Thư gia tỷ muội, Cừu ngố, Bánh Ngọt, tiểu Vũ
#17
Vậy là không đổi thật ak? Cuối cùng thì bà chằn cũng là phụ nữ thôi, dù sao thì cũng đẹp
Con nhà tông haizzz biết ns j đây? Không tàn phá càn quét liên minh lập thêm cái vương triều mới chắc không đủ đâu nhỉ? Chẹp, tưởng tượng thôi mà đã có hàng đống chuyện rồi...
Thanks thớt!!!
Yep, đổi lại con bé có thể tự viết tên mình saoo ??
Có khi chúng nó lập thật chứ chẳng đùa đâu

Ko có chi ~
 

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,159
Số lượt thích
2,614
Team
Hưng Hân
#18
Yep, đổi lại con bé có thể tự viết tên mình saoo ??
Có khi chúng nó lập thật chứ chẳng đùa đâu

Ko có chi ~
Con phải hơn cha ms dc chứ?
Cơ mà đoạn Diệp Sở cuối ngọt lịm như kẹo đường vậy, pha chút vị socola,nice!
 

CryingDevil.

Nông dân công nghiệp
Bình luận
238
Số lượt thích
908
Location
lò nướng bánh
Team
Hô Khiếu
Fan não tàn của
Thư gia tỷ muội, Cừu ngố, Bánh Ngọt, tiểu Vũ
#19
Con phải hơn cha ms dc chứ?
Cơ mà đoạn Diệp Sở cuối ngọt lịm như kẹo đường vậy, pha chút vị socola,nice!
Chắc nó hơn cha chỗ khác rồi :ROFLMAO::ROFLMAO:
Chuẩn, đoạn cuối cute chết
 

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,159
Số lượt thích
2,614
Team
Hưng Hân
#20
Chắc nó hơn cha chỗ khác rồi :ROFLMAO::ROFLMAO:
Chuẩn, đoạn cuối cute chết
Hi vọng không hơn ở khoản nổi loạn vs bỏ nhà đi bụi :3
Mà đoạn ngoại chuyện có hint thông gia của Diệp vs Trần nhỉ? Thế hệ 2 đã nv r, thế hệ 3 thừa hưởng mọi tinh hoa của 4 ng bọn họ k biết ra ntn nữa @@ nghĩ thôi đã run rồi
Dù là nữ vương hay bạo chúa, bên cạnh người đàn ông mình đã chọn lựa dựa vào thì cũng chỉ là mèo nhỏ đáng yêu thôi #tungcanhhoabaybay!!!
 

Bình luận bằng Facebook