<10>
Tô Mộc Tranh chạy ra khỏi sân bay và lên chiếc taxi đang dừng bên đường.
“ Bác tài, phiền bác chạy tới khách sạn Bách Lợi ở trung tâm thành phố.” Tô Mộc Tranh ngồi lên xe nói.
Chú tài xế hỏi bâng quơ: “ Cháu đi tiễn ai hả?”
“ Vâng ạ”. Mặc dù cô không đợi Diệp Tu đi mà đào tẩu trước.
Đều tại Diệp Tu
Chú tài xế lại vui vẻ hỏi: "Có phải là bạn trai không?"
“ Vâng ạ” Tô Mộc Tranh khẽ đáp, nhớ tới chuyện vừa rồi, cô lại có chút thất thần.
Cô và Diệp Tu thực sự hôn nhau rồi.
Mặt Tô Mộc Tranh đỏ lên, giờ đang chuyển sự chú ý, đưa mắt ra nhìn cảnh vật bên ngoài. Mặc dù bây giờ cô là người yêu của Diệp Tu, nhưng vẫn chưa kịp thích nghi với mối quan hệ này. Sáng nay, khi vừa thức dậy cô cứ ngỡ mọi chuyện xảy ra tối qua chỉ là giấc mơ.
Trên đường đi không bị kẹt xe, vẫn còn mười phút nữa, Trần Qủa đang đứng dưới khách sạn chờ. Thấy Tô Mộc Tranh tới, Trần Qủa thở phào nhẹ nhỏm: “ Chị nghĩ em không tới kịp chứ.”
“ Không có chuyện gì đâu, mình vào thôi.” Tô Mộc Tranh hít một hơi thật sâu để điều chỉnh tâm trạng, bỏ qua những suy nghĩ khác, bước vào buổi họp báo cùng Trần Qủa.
Các phóng viên chỉ thấy Tô Mộc Tranh với Trần Qủa xuất hiện, Diệp Tu thì chẳng thấy tung tích ở đâu, bèn thì thầm hỏi nhau: “ Sao Diệp Tu còn chưa tới nhỉ?”
“ Không biết nữa, chẳng lẽ lại muốn chơi trò trốn tìm như hồi trước?”
Trần Qủa hắng giọng rồi nói: “ Hôm nay Hưng Hân mở họp báo để thông báo về việc Diệp Tu giải nghệ, đồng thời bổ nhiệm Tô Mộc Tranh làm đội trưởng, Phương Duệ làm đội phó.”
Tại lúc này đây, phong ba bão táp nổi lên, các phóng viên nhìn nhau ngơ ngác và tự hỏi Diệp Tu sao lại giải nghệ nữa rồi!
“ Có chúa mới biết. Thôi dẹp, về viết bài nhanh thôi.”
“ Chuyện quái gì thế này hả trời! Trạng thái rõ ràng còn tốt như vậy lại đột nhiên giải nghệ? Ai nói cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra đi?”
Một phóng viên không thông nổi, đứng lên đặt hỏi câu hỏi đầu tiên: “ Lí do Diệp Tu giải nghệ là gì ạ?”
“Về nhà.” Trần Qủa không giải thích gì nhiều, trực tiếp đưa ra câu trả lời mà Diệp Tu đã nói lúc đầu.
“ Là át chủ bài cũng là đội trưởng của Hưng Hân, Diệp Tu chọn rời đi vào lúc này. Chị có nghĩ đây là hành động thiếu trách nhiệm không?” Một phóng viên khác đặt câu hỏi, và dĩ nhiên câu này trúng ý của nhiều phóng viên ở đây.
Hưng Hân đã giành quán quân trong mùa thứ mười của giải đấu, một phần lớn là nhờ công của Diệp Tu. Đây là một thực tế là không ai có thể phủ nhận. Tuyển thủ Hưng Hân còn nhiều người chưa đủ trưởng thành, vẫn còn nhiều thiếu sót. Diệp Tu lại lựa chọn rời đi vào lúc này. Chẳng lẽ anh ấy đoạt cúp rồi quất ngựa truy phong?
“Mỗi người đều có trách nhiệm riêng của họ. Đây là sự lựa chọn của Diệp Tu. Chúng tôi tôn trọng và hy vọng rằng tất cả mọi người có thể tôn trọng sự lựa chọn của cậu ấy.” Trần Qủa trả lời.
Cậu phóng viên nọ ngồi xuống, một phóng viên khác đứng lên. Đó là một phóng viên nổi tiếng của báo e-sport - Nguyễn Thành – phóng viên chuyên bới lông tìm vết, dìm hàng Hưng Hân. Hôm nay anh ta đại diện cho tuần báo e-sport đến tham dự buổi họp báo này. Dựa vào tin Diệp Tu đột ngột giải nghệ, anh ta sẽ không bỏ qua cơ hội này để tạo scandal mới dìm Hưng Hân.
Khi thấy Đường Nhu không có mặt tại đây, anh ta ngay lập tức bẻ lái qua Tô Mộc Tranh đặt một loạt câu hỏi: “ Xin hỏi cô Tô, theo ý kiến cá nhân của tôi thì mặc dù cô là một tuyển thủ xuất sắc, nhưng thực tài của cô đến giờ vẫn còn rất nhiều tranh cãi, cô nghĩ gì về chuyện này? Và giờ cô được bổ nhiệm làm đội trưởng của Hưng Hân, chắc chắn sẽ còn gây ra nhiều tranh cãi hơn, vậy cô sẽ chuẩn bị đối mặt với chuyện đó như thế nào? Hưng Hân mất đi Diệp Tu rồi, tương lai sẽ ra sao?”
Mấy câu hỏi của Nguyễn Thành đều nhắm vào Tô Mộc Tranh, ám chỉ cô là bình hoa đã quá rõ ràng, mấy phóng viên khác nghe tới đây cũng đồng loạt nhìn Tô Mộc Tranh. Trần Qủa đang ngồi kế bên đang rất giận nhưng phải kiềm chế lại vì dù sao cô cũng là đại diện cho hình ảnh của Hưng Hân, chứ nếu mà là bình thường thì cô đã lên đập cho cái thằng cha Nguyễn Thành đó một trận rồi.
Đối mặt với những câu hỏi của Nguyễn Thành, Tô Mộc Tranh không tức giận, ngược lại còn mỉm cười đáp: “ Từ lúc Hưng Hân thành lập đến nay, chúng tôi đã trải qua rất nhiều khó khăn, đối mặt với rất nhiều sự nghi ngờ, chê trách nhưng chúng tôi đã chiến thắng, đã giành được chiếc cup quán quân.
Nếu có ai đó muốn qua dịp này để làm giảm uy tín của Hưng Hân, chúng tôi sẽ không dùng lời nói mà sẽ dùng hành động để thể hiện thái độ và quyết tâm của chúng tôi. Ngay cả khi Diệp Tu không có ở đây, Hưng Hân vẫn sẽ tiến bước.
Tương tự như vậy, tôi sẽ dùng thực lực của mình giúp Hưng Hân phát triển hơn. Còn tương lai như thế nào thì tôi mong mọi người sẽ cùng tôi đón chờ nó.
Về vấn đề tranh cãi là ngoại hình của tôi thì đó chính là sự khen ngợi của các bạn giành cho tôi. Xin cảm ơn.”
Tô Mộc Tranh đột nhiên trở nên cứng rắn, tràn đầy tự tin khiến mọi người rất kinh ngạc. Nguyễn Thành giờ đang xấu hổ đến đỏ mặt. Câu trả lời của Tô Mộc Tranh như gáo nước tát thẳng vào mặt anh ta.
Mọi người bỗng chốc nhớ đến một tuyển thủ khác, chính là đội trưởng của chiến đội Yên Vũ. Sở Vân Tú là nữ tuyển thủ có kĩ thuật tốt nhưng phong cách lại không đủ cứng rắn. Là đội trưởng của một chiến đội nên phong cách của cô cũng ảnh hưởng đến phong cách của chiến đội đó. Vì thế, Yên Vũ được đánh giá là không đủ sức cạnh tranh với các đội mạnh khác.
Trên thực tế thì năng lực của tuyển thủ nữ yếu hơn so với nam. Nhưng ở mùa giải này, biểu hiện của hai gái nhà Hưng Hân làm mọi người được mở rộng tầm mắt.
Khi Tô Mộc Tranh vào trận, cô phối hợp rất tốt với đồng đội, khi đối diện với đối thủ mạnh cô cũng không hề bị yếu thế.
Còn Đường Nhu, một nữ tuyển thủ khác của Hưng Hân cũng hổ báo không kém các tuyển thủ nam khác.
Liệu sự thay đổi đội trưởng có ảnh hưởng đến phong cách của chiến đội Hưng Hân không? Xem ra chuyện này không còn quan trọng nữa, mọi người đều đang mong chờ đến mùa giải mới. Hưng Hân sẽ còn tạo nên kì tích gì nữa đây? Mọi người đang nóng lòng chờ xem.
Cuộc họp báo nhanh chóng kết thúc.
Các phóng viên nhanh chóng giải tán. Nhanh chóng quay về viết bài. Có rất nhiều tin nóng trong buổi họp báo ngày hôm nay.
Ban đêm, Tô Mộc Tranh nhận được tin nhắn từ số lạ:“ Đội trưởng Tô, buổi họp báo hôm nay tuyệt lắm. Hưng Hân sau này phải nhờ em rồi.”