- Bình luận
- 291
- Số lượt thích
- 2,294
- Fan não tàn của
- Diệp thần Tán ca
Tác giả: 枝影横斜
Editor: Neko-chan
Beta: Túc Liên
Pairing: All Diệp
Tình trạng: Hoàn
Không liên quan, nhưng mị chỉ muốn nói, quý Liên minh thật loạn a~
Lúc cơm tối, toàn thể Hưng Hân vây quanh một cái bàn.
Trong một bàn người không tim không phổi đó, Trần Quả buồn bực cùng mất tập trung đặc biệt rõ ràng.
Trần Quả đứng ngồi không yên.
"Bà chủ chị làm sao vậy?" Kiều Nhất Phàm đặt bát xuống, thân thiết hỏi.
Trần Quả ấp a ấp úng: "Không....không có chuyện gì. Chị không đói lắm ha ha ha."
Nhưng ba tiếng cười gượng bị tiếng kêu thê thảm trong bụng Trần Quả cắt đứt. Tình cảnh hết sức khó xử.
Đường Nhu cau mày, "Quả Quả chị làm sao vậy?"
Trần Quả làm bộ ngắm phong cảnh chung quanh, "Thật, thật sự không có chuyện gì. Mọi người ăn cơm ăn cơm, ngày mai còn có trận thi đấu nữa đấy."
"Khả nghi." Ngụy Sâm nói.
"Có âm mưu." Phương Duệ nói.
Diệp Tu giải quyết dứt khoát, "Bà chủ, lấy chỉ số thông minh của chị đừng tưởng gạt tụi này được. Má trái của chị viết 'Ta có tâm sự', má phải của chị viết 'Ta làm việc trái với lương tâm, có lỗi với các ngươi'. Nói đi, chị đến cùng là làm sao vậy? Đem chiến đội chúng ta bán đi?"
An Văn Dật đẩy đẩy kính mắt, "Chị sẽ không đem Diệp Tu tiền bối bán chứ?"
Bánh Bao phẫn nộ, "Bà chủ! Coi như chị là bà chủ cũng không được! Chị tại sao phải bán lão đại?! Mau trả lão đại lại cho tui!"
La Tập cũng cau mày, "Bà chủ, chị thật sự bán Diệp Tu tiền bối?"
"Đủ rồi!" Trần Quả suy sụp, "Dù cho chị đem các cậu bán hết cũng sẽ không bán Diệp Tu!"
Tô Mộc Tranh đăm chiêu, "Vậy chị bán ai?"
"Ai cũng không bán!" Trần Quả khóc không ra nước mắt, chưa đánh đã khai, "Chúng ta phải đảm nhận Ngôi sao cuối tuần lần này!"
"Ôi chao!" Phương Duệ kêu lên, "Rất tuyệt, tui vỗ tay ca tụng chị! Một chiến đội gia nhập Liên minh chưa được hai năm lại có thể nhận thầu Ngôi sao cuối tuần! Tui vì Hưng Hân chúng ta kiêu ngạo! Đương nhiên tui cùng lão Diệp càng kiêu ngạo!"
Bên trong góc, Quan Dung Phi đang chậm rãi ăn cơm vừa nghe đến đây, liền nhanh chóng đem cơm cho vào miệng, liền món ăn đều không để ý, "Tui ăn no!" Nói xong, hắn lập tức chạy về phòng kỹ thuật của hắn, sau đó nghe 'răng rắc' một tiếng --- hắn tiện tay đóng cửa lại.
"Lão Quan bị gì vậy?" Ngụy Sâm buồn bực nói.
Trong khi mọi người đang hoan hô khi được tổ chức Ngôi sao cuối tuần, An Văn Dật tỉnh táo nói ra một vấn đề cấp thiết, "Để tổ chức Ngôi sao cuối tuần thì cần không ít tiền đúng không? Tài chính của Hưng Hân đủ sao?"
Trên bàn cơm, mọi người như bị ấn nút tạm dừng, am thanh hoan hô lập tức ngưng lại.
"A..." Diệp Tu nghiêm túc suy tư, "Chiến đội Hưng Hân chúng ta hiện tại có khoảng 20 triệu tiền vốn lưu động, tổ chức Ngôi sao cuối tuần miễn cưỡng đủ. Chỉ có điều, hai tháng tới chúng ta khả năng cần giảm bớt ăn mặc!"
Ngụy Sâm lườm một cái, "Nói giống như Hưng Hân chúng ta vẫn luôn không bớt ăn bớt mặc vậy. Toàn bộ Liên minh, ngay cả Lôi Đình còn có tiền hơn so với chúng ta!"
Phương Duệ tán thành, "Từ khi tới Hưng Hân, tui không hi vọng xa vời, được uống từng ngụm rượu lớn, ngoạm miếng thịt to. Lão Diệp à, tui vì ông hi sinh nhiều như vậy, thật sự có thể gọi là gả gà theo gà, gả chó theo chó rồi."
La Tập kháng nghị yếu ớt, "Điểm tâm đại đại, thành ngữ này không phải dùng như thế."
"Chớ cùng phế vật điểm tâm chấp nhặt. Trình độ tri thức của hắn, ta thực không tiện nói ra." Diệp Tu thở dài, "Có điều mọi người cũng đừng quá bi quan. Tổ chức thành công Ngôi sao cuối tuần, tiền bán vé chính là một khoản thu nhập lớn. Còn chưa kể có phát sóng, chuyển tiếp phí, các loại thu nhập, làm giàu ngay trong tầm tay!"
Mắt mọi người đều có ánh sáng vụt qua.
Trần Quả ấp úng nói một câu, "Vậy cũng cần tổ chức được đã."
Ngụy Sâm trong lòng lộp bộp một chút, phát hiện ra sự tình cũng không đơn giản, "Bà chủ, Hưng Hân ta không phải phá sản đó chứ?"
"Cái gì?!"
Từng con mắt sáng lấp lánh nhìn làm Trần Quả lương tâm bất an. Cô lắp bắp nói, "....Cái đó, trang bị của chúng ta đều là trang bị giả bạc mà.....Mùa 11 đã đánh được một nửa rồi.....Kia chính là trang bị bạc......"
Đường Nhu hình như minh bạch chuyện gì, "Quan Dung Phi dùng hết giang sơn chúng ta, à không, vật liệu?"
Tô Mộc Tranh đã dự kiến kết quả, "Thế nhưng tuy đủ vật liệu hiếm, vật liệu thường vẫn không đủ, vậy nên chị để Ngũ Thần thu mua từ các đại công hội?"
Ngũ Thần xấu hổ cúi đầu.
Diệp Tu vô cùng bình tĩnh, "Vậy Hưng Hân chúng ta giờ còn lại bao nhiêu tiền?"
Trần Quả xấu hổ giơ ra hai ngón tay.
Vốn trước giờ không nói tiếng nào, Mạc Phàm cũng bị chấn kinh rồi.
Kiều Nhất Phàm hít vào một ngụm khí lạnh, "Còn lại hai triệu?"
"Không" Trần Quả khó khăn nói, "Tài chính có thể dùng còn sót lại hai trăm ngàn. Chị khi đó hoàn toàn không biết muốn chúng ta tổ chức Ngôi sao cuối tuần....Nghĩ qua hai tháng cuối năm, quảng cáo a tài trợ a, số tiền này cùng với tiền chia hoa hồng đều nhận được, ai biết......"
Ngụy Sâm sợ hãi đến đánh rơi thuốc lá, hắn hít sâu một cái, "Đủ cái rắm. Hai tháng tới toàn bộ người trong chiến đội chỉ có thể miễn cưỡng ăn cơm."
"......Không bằng, không bằng chúng ta nói với Liên minh chúng ta không làm nữa." La Tập kiến nghị, "Toàn bộ Liên minh hẳn là có chiến đội tổ chức được đi."
"Không làm sẽ bị phạt tiền." Trần Quả thực muốn khóc.
"Không sai." Diệp Tu - thanh niên phạt tiền thâm niên, tay run run châm điếu thuốc, "Căn cứ nhiều năm kinh nghiệm của ta, chúng ta bất lực trong việc tổ chức Ngôi sao cuối tuần, tiền phạt khoảng chừng chục triệu."
"Trời ơi!" Phương Duệ sợ hãi đến mức làm hẳn câu đối, "Thán Dung Phi mê muội trang bị tiêu hết vật liệu. Khổ Hưng Hân bại quang gia sản còn lo góp vốn. Hoành phi, quỳ cầu bao nuôi!"
Nhưng hiện tại đến cả La Tập trùm học cũng không còn tâm tư đi phỉ nhổ câu đối của hắn rồi.
Đường Nhu nói, "Em gọi cha đến....."
"Không được!"
Trần Quả, Ngụy Sâm, Diệp Tu giận bác bỏ kiến nghị, "Làm sao có thể dùng tiền nhà của một em gái?!"
"Em trai ta....."
"Không được!"
Diệp Tu còn chưa nói hết lời, toàn thể Hưng Hân đồng thời bác bỏ hắn, "Làm sao có thể dùng tiền của em trai ngươi! Có chút cốt khí đi đội trưởng!"
"Ta chỉ muốn nói cho mọi người, không thể dùng tiền của em trai ta" Diệp Tu cười gượng, "Hắn và cha ta ở lúc ta lập chiến đội, cười nhạo ta là không có nghề nghiệp gì, cả đời chỉ có thể dựa vào họ cứu tế. Vì lẽ đó ta--"
"Này sao có thể nhẫn!" Ngụy Sâm cả giận nói, "Lão phu tiền riêng còn có 18 triệu. Ta nguyện ý cống hiến góp vào tài chính!"
Phương Duệ ghét bỏ, "Của hưu bổng liền thôi đi. Ngươi mạnh mẽ đưa bà chủ cũng không muốn. Chúng ta vẫn là nên nghĩ lại làm sao để kiếm tiền đi."
Kiều Nhất Phàm hết sức cảm động, "Không nghĩ tới chiến đội chúng ta lại có trinh tiết như thế."
An Văn Dật cảm giác chỗ nào đó không đúng, "Chiến đội chúng ta không phải luôn được xưng là không hạn cuối sao....."
Nói đến kiếm tiền, Diệp Tu là người đầu tiên đưa ra đề nghị, "Ta nhớ bà chủ tìm cho ta không ít quảng cáo? Ta chốc nữa đi xem xem có thích hợp hay không."
"Không cần tìm, không có cái nào thích hợp. Chỉ cần là quảng cáo muốn ngươi bán thịt, chúng ta đều không nhận!" Trần Quả phi thường có cốt khí nói, "Không phải quảng cáo áo lót thì là quảng cáo áo tắm, còn có quảng cáo sữa rửa mặt cho nữ! Toàn là yêu cầu đặc tả mặt ngươi, loại kia mục đặc biệt!"
Diệp Tu chăm chú suy tư, "Ta cảm thấy sữa rửa mặt có thể nhận."
Toàn bộ thành viên Hưng Hân, "Không thể! Cái kế tiếp!"
Tô Mộc Tranh suy nghĩ một chút, "Phía ta còn có vài cái quảng cáo, vốn đang nghĩ có nên nhận hay không, hiện tại ta nhận hết đi. Tính gộp lại có khoảng năm triệu."
"Mộc Mộc quá giỏi!" Trần Quả phi thường hài lòng, ca tụng nữ thần hằng ngày.
La Tập xấu hổ đưa ra một tấm thẻ ngân hàng, "Trong này có 50 ngàn, tuy rằng không nhiều....."
Trần Quả trầm ngâm một chút, hỏi, "Đây là thẻ tiền lương của em?"
"Không phải thẻ tiền lương." La Tập nói, "Trong này là học bổng của em."
Hưng Hân: ".........."
"Tiền này cầm bỏng tay." Ngụy Sâm nói, "Ngươi cầm tiền phục vụ nhân dân đi đồng chí La Tập."
Kết quả, thảo luận một buổi tối, ngoại trừ Tô Mộc Tranh nhận quảng cáo, không có thêm phương án nào khác.
Ngày hôm sau Hưng Hân nghênh tiếp Lam Vũ tại sân nhà, thành viên Hưng Hân bị áp lực tài chính đè lên, để Lam Vũ có trạng thái thật tốt đánh 3-7.
Editor: Neko-chan
Beta: Túc Liên
Pairing: All Diệp
Tình trạng: Hoàn
Không liên quan, nhưng mị chỉ muốn nói, quý Liên minh thật loạn a~
Chiến đội Hưng Hân phá sản
1.
Lúc cơm tối, toàn thể Hưng Hân vây quanh một cái bàn.
Trong một bàn người không tim không phổi đó, Trần Quả buồn bực cùng mất tập trung đặc biệt rõ ràng.
Trần Quả đứng ngồi không yên.
"Bà chủ chị làm sao vậy?" Kiều Nhất Phàm đặt bát xuống, thân thiết hỏi.
Trần Quả ấp a ấp úng: "Không....không có chuyện gì. Chị không đói lắm ha ha ha."
Nhưng ba tiếng cười gượng bị tiếng kêu thê thảm trong bụng Trần Quả cắt đứt. Tình cảnh hết sức khó xử.
Đường Nhu cau mày, "Quả Quả chị làm sao vậy?"
Trần Quả làm bộ ngắm phong cảnh chung quanh, "Thật, thật sự không có chuyện gì. Mọi người ăn cơm ăn cơm, ngày mai còn có trận thi đấu nữa đấy."
"Khả nghi." Ngụy Sâm nói.
"Có âm mưu." Phương Duệ nói.
Diệp Tu giải quyết dứt khoát, "Bà chủ, lấy chỉ số thông minh của chị đừng tưởng gạt tụi này được. Má trái của chị viết 'Ta có tâm sự', má phải của chị viết 'Ta làm việc trái với lương tâm, có lỗi với các ngươi'. Nói đi, chị đến cùng là làm sao vậy? Đem chiến đội chúng ta bán đi?"
An Văn Dật đẩy đẩy kính mắt, "Chị sẽ không đem Diệp Tu tiền bối bán chứ?"
Bánh Bao phẫn nộ, "Bà chủ! Coi như chị là bà chủ cũng không được! Chị tại sao phải bán lão đại?! Mau trả lão đại lại cho tui!"
La Tập cũng cau mày, "Bà chủ, chị thật sự bán Diệp Tu tiền bối?"
"Đủ rồi!" Trần Quả suy sụp, "Dù cho chị đem các cậu bán hết cũng sẽ không bán Diệp Tu!"
Tô Mộc Tranh đăm chiêu, "Vậy chị bán ai?"
"Ai cũng không bán!" Trần Quả khóc không ra nước mắt, chưa đánh đã khai, "Chúng ta phải đảm nhận Ngôi sao cuối tuần lần này!"
"Ôi chao!" Phương Duệ kêu lên, "Rất tuyệt, tui vỗ tay ca tụng chị! Một chiến đội gia nhập Liên minh chưa được hai năm lại có thể nhận thầu Ngôi sao cuối tuần! Tui vì Hưng Hân chúng ta kiêu ngạo! Đương nhiên tui cùng lão Diệp càng kiêu ngạo!"
Bên trong góc, Quan Dung Phi đang chậm rãi ăn cơm vừa nghe đến đây, liền nhanh chóng đem cơm cho vào miệng, liền món ăn đều không để ý, "Tui ăn no!" Nói xong, hắn lập tức chạy về phòng kỹ thuật của hắn, sau đó nghe 'răng rắc' một tiếng --- hắn tiện tay đóng cửa lại.
"Lão Quan bị gì vậy?" Ngụy Sâm buồn bực nói.
Trong khi mọi người đang hoan hô khi được tổ chức Ngôi sao cuối tuần, An Văn Dật tỉnh táo nói ra một vấn đề cấp thiết, "Để tổ chức Ngôi sao cuối tuần thì cần không ít tiền đúng không? Tài chính của Hưng Hân đủ sao?"
Trên bàn cơm, mọi người như bị ấn nút tạm dừng, am thanh hoan hô lập tức ngưng lại.
"A..." Diệp Tu nghiêm túc suy tư, "Chiến đội Hưng Hân chúng ta hiện tại có khoảng 20 triệu tiền vốn lưu động, tổ chức Ngôi sao cuối tuần miễn cưỡng đủ. Chỉ có điều, hai tháng tới chúng ta khả năng cần giảm bớt ăn mặc!"
Ngụy Sâm lườm một cái, "Nói giống như Hưng Hân chúng ta vẫn luôn không bớt ăn bớt mặc vậy. Toàn bộ Liên minh, ngay cả Lôi Đình còn có tiền hơn so với chúng ta!"
Phương Duệ tán thành, "Từ khi tới Hưng Hân, tui không hi vọng xa vời, được uống từng ngụm rượu lớn, ngoạm miếng thịt to. Lão Diệp à, tui vì ông hi sinh nhiều như vậy, thật sự có thể gọi là gả gà theo gà, gả chó theo chó rồi."
La Tập kháng nghị yếu ớt, "Điểm tâm đại đại, thành ngữ này không phải dùng như thế."
"Chớ cùng phế vật điểm tâm chấp nhặt. Trình độ tri thức của hắn, ta thực không tiện nói ra." Diệp Tu thở dài, "Có điều mọi người cũng đừng quá bi quan. Tổ chức thành công Ngôi sao cuối tuần, tiền bán vé chính là một khoản thu nhập lớn. Còn chưa kể có phát sóng, chuyển tiếp phí, các loại thu nhập, làm giàu ngay trong tầm tay!"
Mắt mọi người đều có ánh sáng vụt qua.
Trần Quả ấp úng nói một câu, "Vậy cũng cần tổ chức được đã."
Ngụy Sâm trong lòng lộp bộp một chút, phát hiện ra sự tình cũng không đơn giản, "Bà chủ, Hưng Hân ta không phải phá sản đó chứ?"
"Cái gì?!"
Từng con mắt sáng lấp lánh nhìn làm Trần Quả lương tâm bất an. Cô lắp bắp nói, "....Cái đó, trang bị của chúng ta đều là trang bị giả bạc mà.....Mùa 11 đã đánh được một nửa rồi.....Kia chính là trang bị bạc......"
Đường Nhu hình như minh bạch chuyện gì, "Quan Dung Phi dùng hết giang sơn chúng ta, à không, vật liệu?"
Tô Mộc Tranh đã dự kiến kết quả, "Thế nhưng tuy đủ vật liệu hiếm, vật liệu thường vẫn không đủ, vậy nên chị để Ngũ Thần thu mua từ các đại công hội?"
Ngũ Thần xấu hổ cúi đầu.
Diệp Tu vô cùng bình tĩnh, "Vậy Hưng Hân chúng ta giờ còn lại bao nhiêu tiền?"
Trần Quả xấu hổ giơ ra hai ngón tay.
Vốn trước giờ không nói tiếng nào, Mạc Phàm cũng bị chấn kinh rồi.
Kiều Nhất Phàm hít vào một ngụm khí lạnh, "Còn lại hai triệu?"
"Không" Trần Quả khó khăn nói, "Tài chính có thể dùng còn sót lại hai trăm ngàn. Chị khi đó hoàn toàn không biết muốn chúng ta tổ chức Ngôi sao cuối tuần....Nghĩ qua hai tháng cuối năm, quảng cáo a tài trợ a, số tiền này cùng với tiền chia hoa hồng đều nhận được, ai biết......"
Ngụy Sâm sợ hãi đến đánh rơi thuốc lá, hắn hít sâu một cái, "Đủ cái rắm. Hai tháng tới toàn bộ người trong chiến đội chỉ có thể miễn cưỡng ăn cơm."
"......Không bằng, không bằng chúng ta nói với Liên minh chúng ta không làm nữa." La Tập kiến nghị, "Toàn bộ Liên minh hẳn là có chiến đội tổ chức được đi."
"Không làm sẽ bị phạt tiền." Trần Quả thực muốn khóc.
"Không sai." Diệp Tu - thanh niên phạt tiền thâm niên, tay run run châm điếu thuốc, "Căn cứ nhiều năm kinh nghiệm của ta, chúng ta bất lực trong việc tổ chức Ngôi sao cuối tuần, tiền phạt khoảng chừng chục triệu."
"Trời ơi!" Phương Duệ sợ hãi đến mức làm hẳn câu đối, "Thán Dung Phi mê muội trang bị tiêu hết vật liệu. Khổ Hưng Hân bại quang gia sản còn lo góp vốn. Hoành phi, quỳ cầu bao nuôi!"
Nhưng hiện tại đến cả La Tập trùm học cũng không còn tâm tư đi phỉ nhổ câu đối của hắn rồi.
Đường Nhu nói, "Em gọi cha đến....."
"Không được!"
Trần Quả, Ngụy Sâm, Diệp Tu giận bác bỏ kiến nghị, "Làm sao có thể dùng tiền nhà của một em gái?!"
"Em trai ta....."
"Không được!"
Diệp Tu còn chưa nói hết lời, toàn thể Hưng Hân đồng thời bác bỏ hắn, "Làm sao có thể dùng tiền của em trai ngươi! Có chút cốt khí đi đội trưởng!"
"Ta chỉ muốn nói cho mọi người, không thể dùng tiền của em trai ta" Diệp Tu cười gượng, "Hắn và cha ta ở lúc ta lập chiến đội, cười nhạo ta là không có nghề nghiệp gì, cả đời chỉ có thể dựa vào họ cứu tế. Vì lẽ đó ta--"
"Này sao có thể nhẫn!" Ngụy Sâm cả giận nói, "Lão phu tiền riêng còn có 18 triệu. Ta nguyện ý cống hiến góp vào tài chính!"
Phương Duệ ghét bỏ, "Của hưu bổng liền thôi đi. Ngươi mạnh mẽ đưa bà chủ cũng không muốn. Chúng ta vẫn là nên nghĩ lại làm sao để kiếm tiền đi."
Kiều Nhất Phàm hết sức cảm động, "Không nghĩ tới chiến đội chúng ta lại có trinh tiết như thế."
An Văn Dật cảm giác chỗ nào đó không đúng, "Chiến đội chúng ta không phải luôn được xưng là không hạn cuối sao....."
Nói đến kiếm tiền, Diệp Tu là người đầu tiên đưa ra đề nghị, "Ta nhớ bà chủ tìm cho ta không ít quảng cáo? Ta chốc nữa đi xem xem có thích hợp hay không."
"Không cần tìm, không có cái nào thích hợp. Chỉ cần là quảng cáo muốn ngươi bán thịt, chúng ta đều không nhận!" Trần Quả phi thường có cốt khí nói, "Không phải quảng cáo áo lót thì là quảng cáo áo tắm, còn có quảng cáo sữa rửa mặt cho nữ! Toàn là yêu cầu đặc tả mặt ngươi, loại kia mục đặc biệt!"
Diệp Tu chăm chú suy tư, "Ta cảm thấy sữa rửa mặt có thể nhận."
Toàn bộ thành viên Hưng Hân, "Không thể! Cái kế tiếp!"
Tô Mộc Tranh suy nghĩ một chút, "Phía ta còn có vài cái quảng cáo, vốn đang nghĩ có nên nhận hay không, hiện tại ta nhận hết đi. Tính gộp lại có khoảng năm triệu."
"Mộc Mộc quá giỏi!" Trần Quả phi thường hài lòng, ca tụng nữ thần hằng ngày.
La Tập xấu hổ đưa ra một tấm thẻ ngân hàng, "Trong này có 50 ngàn, tuy rằng không nhiều....."
Trần Quả trầm ngâm một chút, hỏi, "Đây là thẻ tiền lương của em?"
"Không phải thẻ tiền lương." La Tập nói, "Trong này là học bổng của em."
Hưng Hân: ".........."
"Tiền này cầm bỏng tay." Ngụy Sâm nói, "Ngươi cầm tiền phục vụ nhân dân đi đồng chí La Tập."
Kết quả, thảo luận một buổi tối, ngoại trừ Tô Mộc Tranh nhận quảng cáo, không có thêm phương án nào khác.
Ngày hôm sau Hưng Hân nghênh tiếp Lam Vũ tại sân nhà, thành viên Hưng Hân bị áp lực tài chính đè lên, để Lam Vũ có trạng thái thật tốt đánh 3-7.