Toàn Chức Cao Thủ - Chương 1344

Tử Du

Dân thường Máy Chủ 10
Bình luận
34
Số lượt thích
53
Location
Mưa rơi bao lâu, người mới chịu bung ô
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tu
#21
"Dĩ nhiên quá. Vời ông về là để ông bá." Diệp Tu nói.

"Không thể không nói, mày vời đúng người." Ngụy Sâm nói.

"Cố lên."

"Tao sẽ tìm được cảm giác sớm thôi."
tui chờ ngày ổng về, chưa từng quên những ngày đầu Hưng Hân đánh khiêu chiến
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,131
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#22
Chuyện gì xảy ra vậy?" Phan Lâm hoảng hốt gào lên, "Trận này có Hoàng Thiếu Thiên đánh đấy! Mới vào game chưa va chạm, sao lại không có chat? Ôi, qua 7s rồi thưa các bạn! Một dòng chat cũng không có! Chuyện gì đã xảy ra? Không phải có chuyện rồi chứ? Trong phòng thi đấu xảy ra chuyện? Lẽ nào Hoàng Thiếu Thiên đột nhiên ngất xỉu? Ai đó làm ơn đi xem thử với!"

"Tôi thấy..." Lý Nghệ Bác ngồi bên cạnh mở miệng, "Hoàng Thiếu Thiên không giống mọi ngày, mà anh thì hơi bị giống Hoàng Thiếu Thiên đó."
=))) 2 bác đừng tự vả nhau v chứ =))
"Xin lỗi, không thể đi tiếp với mọi người được nữa..."

Mỗi một lần gặp lại Vu Phong, trong đầu Hoàng Thiếu Thiên chỉ vang vọng câu nói này, câu mà Vu Phong dùng để từ biệt khi rời Lam Vũ ra đi.

"Tôi muốn thử một lần. Tôi muốn dùng trọng kiếm trong tay mình, xem bản thân có thể đi được đến đâu." Vu Phong từng nói.

Có thể đi được đến đâu?

Hai mùa giải qua, mọi người đều đã chứng kiến. Chiến đội Bách Hoa, dưới sự dẫn dắt của Vu Phong, đang tái tạo cặp đôi cuồng kiếm sĩ và chuyên gia đạn dược ngày xưa. Đệ nhất cuồng kiếm Liên minh bỏ xuống tag Lam Vũ, mang lên tag Bách Hoa, vẫn là đệ nhất cuồng kiếm. Song, mùa giải ngây ngô nhất của hắn, đơn thuần nhất của hắn, đã vĩnh viễn tặng cho Lam Vũ.

Đó là mùa hè đẹp nhất của chiến đội Lam Vũ.

Mùa giải thứ sáu, chiến đội Lam Vũ đánh bại Vi Thảo trong trận chung kết, giành về cúp quán quân cùng năm.

Vu Phong khi ấy vẫn chỉ là một tân binh trong đội. Hắn không như Lư Hãn Văn sau này, mới tân binh đã đảm nhiệm trọng trách tay đấm chính. Hắn của năm đó, slot đánh vẫn nằm giữa chủ lực và dự bị. Hắn là một tuyển thủ thay phiên.

Nhưng quán quân của Lam Vũ có công lao của hắn. Mọi người đều đánh giá cao tài năng của hắn, chờ đợi hắn trưởng thành.

Quả nhiên, hắn nhanh chóng trở thành một vị dũng tướng không thể thiếu trong đội hình Lam Vũ. Hắn sẽ chắn phía trước đồng đội, sẽ là người vì chiến đội mà mãi mãi lao lên đầu tiên.

Chỉ tiếc rằng, cảnh tượng đó chỉ diễn ra đúng hai mùa giải. Mùa giải thứ chín, Vu Phong chủ động đề nghị chuyển nhượng, muốn rời khỏi Lam Vũ. Nguyên nhân, như chính hắn đã nói, muốn đi khai phá một kỷ nguyên chỉ thuộc về mình.

"Nếu vậy, cậu xem Lam Vũ là cái gì?"

Câu hỏi này, chỉ Hoàng Thiếu Thiên mới không ngần ngại, gay gắt hỏi thẳng ra miệng.

"Cám ơn mọi người đã giúp đỡ tôi bao lâu qua..." Vu Phong không trực tiếp trả lời. Cứ thế, hắn ra đi. Hoàng Thiếu Thiên muốn chạy theo hỏi cho bằng được, nhưng rồi bị Dụ Văn Châu kéo lại.

Vị thế một con át chủ bài chân chính. Một chiến đội thực sự thuộc về mình.

Hai thứ này, có lẽ nhiều người cảm thấy rất vô nghĩa, nhưng một số người khác sẽ nâng niu như báu vật. Lam Vũ lại không thể cho Vu Phong được. Dù bọn họ đã từng có một mùa hè tuyệt đẹp bên nhau, dù Vu Phong từng làm tướng tiên phong, cùng Lam Vũ chinh chiến suốt hai mùa giải, nhưng đó không phải thứ Vu Phong khát vọng nhất.

Hắn muốn dùng trọng kiếm trong tay, khai phá một thời đại chỉ thuộc về riêng mình!

Lúc Hoàng Thiếu Thiên hỏi hắn "cậu xem Lam Vũ là cái gì", hắn cũng không hề hối hận, không hề hổ thẹn. Là cái gì ư? Mỗi một lần gặp chiến đội Lam Vũ, mỗi một lần gặp tuyển thủ Lam Vũ, hắn đều nghĩ đến câu hỏi ấy.

Lúc xưa hắn không biết nên không trả lời. Nhưng hôm nay, hắn đã tìm thấy đáp án.

Là quá khứ.

Lam Vũ, với hắn đã là quá khứ.

Ở nơi đó, hắn từng có vui cười, từng có mồ hôi, từng có những phút giây xúc động. Song, đó đều đã là quá khứ. Hôm nay, trên người hắn mặc chiến bào Bách Hoa, hắn là đội trưởng chiến đội này. Quá khứ đã vẫy tay từ biệt, hắn giờ đây đang vung kiếm, tự mình giành lấy những gì muốn có.

Không ai được phép cản đường, kể cả Hoàng Thiếu Thiên, cái tên lắm lời nhưng không ai thực sự ghét nổi này!

Nếu cản đường ta, dẫu là Kiếm Thánh, cũng phải bại vong.

Lạc Hoa Lang Tạ xông lên!

Không vòng vèo, không dừng bước, hai nhân vật lao vào nhau giữa bản đồ. Kiếm chạm kiếm, chẳng mảy may chần chừ.

Aaaaaaa!!!

Lạc Hoa Lang Tạ như đang gầm thét. Xét sức mạnh, cuồng kiếm dĩ nhiên trên cơ kiếm khách, chưa kể hắn vừa vào game đã bật Cuồng Bạo. Lạc Hoa Lang Tạ hai mắt đỏ sẫm, toàn thân huyết khí sục sôi. Trọng kiếm Táng Hoa màu bạc, khí thế như muốn tuyệt táng cả thế giới, chém thẳng xuống Dạ Vũ Thanh Phiền.
Đọc cả đoạn này cảm giác nó vừa đau vừa thấy vui.

Đúng là Vu Phong chơi cuồng kiếm ko sai, một con người có đủ kiên định lẫn can đảm để chọn một con đường mới riêng cho mình. Đúng vậy hắn sẽ dùng cuồng kiếm mở ra thời đại của riêng mình, nhưng sẽ là ở Bách Hoa, không phải Lam Vũ.

Nhưng như thế thì sao? Một năm rưỡi Vu Phong đến Bách Hoa san sẻ gánh nặnh cho Trâu Viễn, gánh Bách Hoa trên vai từng bước lấy lại thời kỳ hoàng kim .

Nhưng như trên, dù tương lai có như thế nào đi chăng nữa, mùa hè tươi đẹp nhất của tuổi trẻ hắn năm đó nằm lại ở Lam Vũ.

Nay cùng đồng đội cũ đối chiến, cảm giác như Vu Phong đã dồn hết tất cả sự kiên định của mình năm đó khi tuyên bố rời khỏi Lam Vũ đối trọng với Hoàng Thiếu Thiên. Không phải để chứng minh mình đủ sức qua mặt Hoàng để làm chủ lực Lam Vũ, cũng ko phải để Lam Vũ thấy tiếc khi ko giữ dc mình.

Mà đây như cách Vu Phong gửi lời cảm ơn tới Lam Vũ, cảm ơn vì những ngày tháng ban đầu đó. Cũng là cách để nói rõ sự quyết tâm và ý chí của mình năm đó rời đi.

Câu hay nhất fic :"Không ai được phép cản đường, kể cả Hoàng Thiếu Thiên, cái tên lắm lời nhưng không ai thực sự ghét nổi này!"

Tự nhiên cảm thấy trong lòng Vu Phong, dù Lam Vũ và đồng đội cũ đã là quá khứ. Nhưng mà trong lòng hắn nơi đó vẫn là một nơi đặc biệt, đồng đội cũ ngày đó càng có vị trí rất khác ko có gì thay thế dc.

Con đường Vu Phong chọn cho bản thân mình thật sự rất khó khăn, nhưng hắn đã đứng và đi trên con đường đó dc.

Đọc xong chap này tự nhiên muốn chuyển sang fanclub Vu Phong

p/s :
---Hoàng Thiếu mị xin lỗi -----
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,131
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#23
Nhát chém này là sự "tuyệt táng" với quá khứ, với Lam Vũ, với mùa hè "ngây ngô nhất, đơn thuần nhất của hắn". Nếu có thể ai muốn lau đi sự đơn thuần ấy chứ, chỉ là cuộc sống là vô số ngã ba đường, có mấy ai luôn kiên trì chỉ đi theo một đường thẳng trong đời mình?
Xin lỗi, Hoàng thiếu! Lam Vũ rất tuyệt, nhưng Bách Hoa mới là hiện tại và tương lai của Vu Phong.

Bách Hoa với Trương Giai Lạc là tình yêu, là hoài bão, là thanh xuân, là hạnh phúc, là đợi chờ, là đau khổ và cô đơn. Hắn gom hết tất cả những thứ đó vào một cái bao rồi mang nó trên lưng mình, tiếp tục dấn bước vì " quán quân". Quá khứ hay không phải quá khứ, có quan trọng không?
Mấy bác có thể đừng nhắc Lạc ca ca ko TT___TT.

Mùa 9 Lạc về Bách Hoa thi đấu bị fan Bách Hoa phản đối, bị ngta ném đồ vào người đau lòng muốn chết .

Vì mình là người ở góc nhìn thượng đế cho nên mình hiểu Lạc, nhưng như thế cũng ko nỡ ghét fan Bách Hoa.

Nói chung bi kịch TT__TT
 

Túc Liên

Enthusiastic Dramatist
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
243
Số lượt thích
1,474
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Tranh, Quả, Nhu, Tú, Kỳ
#24
29!

"Xin lỗi, không thể đi tiếp với mọi người được nữa..."

Mỗi một lần gặp lại Vu Phong, trong đầu Hoàng Thiếu Thiên chỉ vang vọng câu nói này, câu mà Vu Phong dùng để từ biệt khi rời Lam Vũ ra đi.

"Tôi muốn thử một lần. Tôi muốn dùng trọng kiếm trong tay mình, xem bản thân có thể đi được đến đâu." Vu Phong từng nói.

Lúc Hoàng Thiếu Thiên hỏi hắn "cậu xem Lam Vũ là cái gì", hắn cũng không hề hối hận, không hề hổ thẹn. Là cái gì ư? Mỗi một lần gặp chiến đội Lam Vũ, mỗi một lần gặp tuyển thủ Lam Vũ, hắn đều nghĩ đến câu hỏi ấy.

Lúc xưa hắn không biết nên không trả lời. Nhưng hôm nay, hắn đã tìm thấy đáp án.
 

Lotus

Nông dân công nghiệp
Team Chuyên Cần
Thần Lĩnh
Bình luận
218
Số lượt thích
1,026
Team
Bách Hoa
Fan não tàn của
Dụ Văn Châu
#26
Mấy bác có thể đừng nhắc Lạc ca ca ko TT___TT.

Mùa 9 Lạc về Bách Hoa thi đấu bị fan Bách Hoa phản đối, bị ngta ném đồ vào người đau lòng muốn chết .

Vì mình là người ở góc nhìn thượng đế cho nên mình hiểu Lạc, nhưng như thế cũng ko nỡ ghét fan Bách Hoa.

Nói chung bi kịch TT__TT
Đến khi nào bạn vì yêu mà hận, vì hận mà biết mình vẫn yêu 1 người thì sẽ hiểu, nhắc đến người đó ko phải là để xát muối vào vết thương lòng của mình mà để biết người đó trong lòng mình còn quan trọng đến đâu.
 

Đỗ Tiểu Bạch

Lure like như hack
Bình luận
1,024
Số lượt thích
3,987
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#27
Chương này ngược Lam Vũ của tui thật.

Hoá ra đây là lý do Hoàng Thiếu Thiên không nói nhiều.

Đúng là một tên ngốc cứ thích mạnh miệng, thì ra là vẫn còn gợn sóng trong lòng. Đồng đội cũ, mà còn là rời đi chưa nói rõ nỗi lòng, bảo Hoàng thiếu trước giờ thẳng thắn dốc hết lòng với bạn bè làm sao chịu thấu cho đây.

Còn nhớ trận All-Stars mới đây, Hoàng Thiếu đánh giữa trận với phong cách tiên phong, đánh một nửa thì kẹt đạn, bị Diệp nhắc mới bàng hoàng nhớ ra, vị trí xung phong xông xáo ấy của Lam Vũ trước giờ chưa từng thuộc về mình. Mà thuộc về bóng Vu Phong xông trước mở đường cho hắn và các đồng đội đi sau.

Đọc chương này nhói lòng.

Thương Vu Phong. Kính Vu Phong. Giận Vu Phong. Hiểu Vu Phong. Lại không hiểu Vu Phong.

“Song, mùa giải ngây ngô nhất của hắn, đơn thuần nhất của hắn, đã vĩnh viễn tặng cho Lam Vũ.

Đó là mùa hè đẹp nhất của chiến đội Lam Vũ.

Mùa giải thứ sáu, chiến đội Lam Vũ đánh bại Vi Thảo trong trận chung kết, giành về cúp quán quân cùng năm.”

Với fan Lam Vũ, ý nghĩa của mùa hè đã không cần phải nói. Tôi vẫn luôn tự hỏi, mùa hè mùa giải thứ sáu đó, rốt cuộc có phải đẹp như tôi vẫn tưởng hay không, hay chỉ là chính tôi tự mơ ước mà thôi.

Bây giờ tôi tin rồi.

Ở mùa hè đó, bọn họ bên nhau, qua phong vũ, ngập tiếng cười.

Hai tay nâng cúp quán quân.

Đó mãi là mùa hè đẹp nhất.

Cảm ơn Vu đội đã tặng cho Lam Vũ chúng tôi mùa hè ngây ngô nhất, đơn thuần nhất của anh. Lam Vũ sẽ trân trọng nó vĩnh viễn, như cách anh trao tặng nó vĩnh viễn vậy.

Chúng ta đứng trong nắng hè năm ấy, vĩnh viễn là những thiếu niên ngây ngô nhất, dốc hết ruột gan vì Lam Vũ, tận hết sức lực vì quán quân.

Thích Vu đội vì dám rời bỏ chiến đội cũ để tìm con đường riêng cho mình. Buồn Vu đội vì chiến đội mà anh bỏ chính là Lam Vũ của chúng ta.

“Không ai được phép cản đường, kể cả Hoàng Thiếu Thiên, cái tên lắm lời nhưng không ai thực sự ghét nổi này!

Nếu cản đường ta, dẫu là Kiếm Thánh, cũng phải bại vong.”

Hoá ra không chỉ mình Hoàng thiếu nhớ người cũ, trong lòng Vu đội cũng chưa cạn hết tình, còn nhớ cũng kỷ niệm tốt đẹp nhỉ. Có lúc tui cảm thấy tui có cảm tình với Vu Phong, hẳn là từ xuất thân Lam Vũ của anh.

Nhưng cũng chỉ thế mà thôi.

Đều đã là quá khứ rồi.

Chúc phúc Vu đội, chúc phúc Bách Hoa. Chúc mọi người tìm được con đường của mình, và có quán quân.

Còn Lam Vũ, thì đó giờ cũng vẫn truy cầu mùa hè thuộc về chúng tôi thôi. Cũng sẽ không vì ai mà thay đổi.

Lam Vũ, tôi yêu các bạn. Đọc chương vừa đau vừa yêu, trong ngược có ngọt. Đáng tiếc, ngọt lại chẳng bền lâu.

#Lam Vũ vô địch mùa 10
#Respect Vu đội
#Hoàng thiếu hãy bớt íu, nói nhiều lên ba, lấy chữ đè người
#Băng Vũ tán chết Táng Hoa
#Kiếm Thánh ngầu nhất quả đất
 
Last edited:

Đỗ Tiểu Bạch

Lure like như hack
Bình luận
1,024
Số lượt thích
3,987
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#28
Lâm Hải là một nỗi đau, Vu Phong là một nỗi đau khác… Mấy chương liền thốn quá thốn, mỗi chiến đội mỗi tình cảnh khác nhau.

Hoàng mỗi lần gặp Vu sẽ nhớ đến câu rời đi của Vu, Vu mỗi lần gặp người Lam Vũ đều sẽ nhớ đến câu chất vấn của Hoàng. Thật ra cả hai đều là người trọng tình cảm, nhưng đương nhiên kiếm trong tay họ thì không! Hoàng Thiếu Thiên hãy chứng minh ai mới là tướng thủ lôi đài xịn át chủ bài thực thụ đi!
 

Bình luận bằng Facebook