Hoàn [PJ Song Diệp 22.2019] [Tán Tu] Không ốm mà rên

auroradream

Thập niên nhất giác nan trường mộng
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
316
Số lượt thích
1,514
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Bất Tu
#1
Không ốm mà rên

Pairing: Tán Tu

Author: Nhạc An Lam

Editor: auroradream

Beta: Neko-chan


01.

Diệp Tu là một tổng tài bá đạo, loại ban đêm xoay người cũng không rơi vào góc tường ấy.​

Hai ngày trước thư ký của hắn bởi vì làm ra một sai lầm không nhỏ, cộng với bệnh tình mẹ già nặng thêm, lại vô tình phát hiện chồng cho mình đội nón xanh, nhất thời nghĩ không thông uống thuốc ngủ, may mà cứu kịp thời không nguy hiểm đến tính mạng. Bác sĩ nói cô có khả năng bị trầm cảm, đề nghị cô đi làm tâm lý trị liệu.​

Làm một ông chủ tốt của thế kỷ mới, Diệp Tu đích thân hẹn cho cô một bác sĩ có danh tiếng khá tốt, sau đó lúc mang cô đi làm tâm lý trị liệu...... liền nhất kiến chung tình với bác sĩ kia.​

02.

Vốn Diệp Tu đưa thư ký đến phòng trị liệu xong là có thể đi, nhưng vì bác sĩ tâm lý đẹp trai nên mặt dày ở lại.​

Toàn bộ quá trình đều chăm chú ngắm bác sĩ.​

Diệp Tu một bên thưởng thức mỹ mạo bác sĩ một bên cảm khái: Bác sĩ này sao có thể đẹp đến thế! Da dẻ thật trắng! Hai mắt thật có thần! Sống mũi thật thẳng! Môi mỏng hơn nữa xem ra còn rất mềm! Tui muốn nghẹt thở rồi! Tui là ai? Tui ở đâu? Mama con muốn cưới ảnh!​

Mẹ Diệp: Con trai con thật cmn não tàn.​

03.

Nhận thấy ánh mắt nóng bỏng của người bên cạnh, Tô Mộc Thu bắt đầu nghi ngờ cần làm tâm lý trị liệu là người đàn ông mặc âu phục kia chứ không phải cô gái sắc mặt tiều tụy trước mặt.​

Hai giờ rất nhanh trôi qua, thư ký tiểu thư rốt cuộc không còn tiêu cực chán đời như trước, cô hẹn Tô Mộc Thu thời gian trị liệu lần sau, không nói thêm gì nữa, trầm mặc rời... đi...​

Thư ký tiểu thư vô cùng u buồn nghĩ: Ông chủ chăm chú nhìn bác sĩ như vậy mình rốt cuộc có nên đi hay không.​

04.

Thời gian trị liệu của thư ký tiểu thư cũng không dài lắm, Diệp Tu vô cùng đau khổ, hắn cũng không còn cớ để thưởng thức người đẹp. Trước đây hắn từng công khai ám chỉ đủ loại, nhưng Tô Mộc Thu chỉ cho hắn một cái số điện thoại công việc, còn lại toàn bộ từ chối.​

Diệp Tu sau khi bị từ chối nhiều lần, quyết định đâm lao thì theo lao luôn.​

05.

Một buổi chiều âm u nào đó, Tô Mộc Thu mở trang thông tin người bệnh hẹn trước, anh cảm thấy, người bệnh này hình như đã gặp ở đâu rồi... Nhìn kỹ, không phải đây là người đàn ông gần như muốn ở luôn (đương nhiên không được) phòng mình sao? Sao tự nhiên lại bị bệnh?​

Tô Mộc Thu thất thần, vốn định bấm từ chối thì lại trượt tay một cái vào nút đồng ý, click.​

Tô Mộc Thu: ... Quên đi, coi như kiếm thêm tiền.​

06.

Cùng ngày, Tô Mộc Thu trợn mắt há miệng nhìn người đang ôn hòa mỉm cười trước mặt, anh đảo qua đảo lại mắt giữa người trong hồ sơ và người ở ngoài.​

Tô Mộc Thu thăm dò hỏi: "Anh là... ngài Diệp Tu?"​

"Không, tôi là Diệp Thu." Hắn ngẫm nghĩ lại bổ sung một câu, "Diệp Tu là anh song sinh của tôi."​

Tô Mộc Thu: ? ? ?​

07.

Tô Mộc Thu suýt nữa không nhịn được hỏi hai người rốt cuộc ai có bệnh, nhưng anh nỗ lực nhịn xuống: "Nhưng hồ sơ này là bản thân người bệnh đi? Làm tâm lý trị liệu cần đích thân người bệnh đến mới được."​

Diệp Thu mỉm cười nói: "Tôi chính là người bệnh."​

Tô Mộc Thu: "..."​

08.

Tô Mộc Thu rất nhanh hiểu ra: Đây là một bệnh nhân rối loạn đa nhân cách.​

Anh ra hiệu Diệp Tu —— nói theo hồ sơ vẫn tốt hơn —— ngồi ở ghế salon bên cạnh, cầm bút lên bắt đầu ghi chép, hỏi: "Vậy chúng ta hiện tại bắt đầu đi, xin hỏi anh ý thức được mình đa nhân cách từ khi nào?"​

Diệp Tu: "Thực ra tôi vẫn luôn cảm thấy mình không phải đa nhân cách, đối với tôi mà nói, tôi và anh trai chính là một đôi anh em song sinh bình thường, là hai cá thể độc lập."​

Tô Mộc Thu: "... Vậy tại sao anh muốn làm tâm lý trị liệu?"​

Diệp Tu: "Bởi vì tôi muốn gặp anh a."​

Tô Mộc Thu: "..."​

09.

Tô Mộc Thu cảm thấy thể loại tâm lý này cứu không được.​

10.

Tô Mộc Thu hít sâu một hơi: "Ngài Diệp, xin anh nghiêm túc một chút."​

Diệp Tu mặt đầy vô tội: "Được rồi."​

Tô Mộc Thu: "Anh mới vừa nói ‘vẫn luôn’, ý là bệnh này đã này kéo dài rất lâu sao?"​

Diệp Tu: "Chắc là rất lâu đi, có điều tôi cũng không hy vọng nó có thể khỏi hẳn."​

Tô Mộc Thu: "Vì sao?"​

Diệp Tu: "Chỉ có thế này tôi mới có thể gặp anh nhiều hơn."​

Tô Mộc Thu đỡ trán: "..." Tôi có thể đem người này đuổi ra ngoài không.​

11.

Một giây sau trên mặt Diệp Tu lại xuất hiện vẻ mặt áy náy: "Xin lỗi bác sĩ Tô, anh tôi quá thất lễ."​

Tô Mộc Thu: "Không sao..." Người này lật mặt nhanh quá phải cho max điểm.​

Diệp Tu đang ở trong nhân cách em trai: "Anh tôi chính là quá thích anh, bằng không bình thường có đánh chết ảnh cũng không đi ra."​

Tô Mộc Thu: "..." Cho nên anh đa nhân cách còn là lỗi của tôi?​

12.

Tô Mộc Thu cảm thấy tim rất mệt, anh lại hỏi một chút liên quan tới gia đình Diệp Tu, sau đó vội vàng thôi miên Diệp Tu (...).​

Căn cứ vào những gì anh biết, Diệp Tu hẳn là bởi vì hồi nhỏ bố mẹ quá bận cùng với không có bạn bè, cho nên ảo tưởng mình có một em trai song sinh để làm bạn, còn về tên, luôn cảm thấy có thâm ý khác.​


13.

Trị liệu rối loạn đa nhân cách có rất nhiều phương pháp, thường dùng nhất là thông qua thôi miên, qua đó nói chuyện với hai nhân cách của bệnh nhân, qua đó đạt thành nhận thức chung, tiêu trừ một nhân cách.​

Cũng không biết là bệnh Diệp Tu quá nghiêm trọng, hay là hắn đến chỉ để tán trai (...), mà Tô Mộc Thu thôi miên hắn mấy lần, đều không thấy hiệu quả chút nào. Tô Mộc Thu chưa từng thấy bệnh nhân nào khó chơi như vậy, anh ở nhà tra xét tư liệu mấy ngày cũng không có manh mối, đành đến xem triển lãm tranh giải sầu.​

14.

Mà khi Tô Mộc Thu đến cửa triển lãm tranh nhìn thấy một bóng người quen thuộc, anh hầu như phản xạ có điều kiện nghĩ xua tay nói bye bye. Anh do dự một chút có nên đến chào hỏi hay không, đang đấu tranh tư tưởng, bên cạnh người kia lại xuất hiện một bóng người không mấy khác biệt.​

Tô Mộc Thu: ? ? ?​

Trong lòng anh bắt đầu hoang mang tột độ mà làm phép nhân.​

Diệp Tu đa nhân cách nghiêm trọng đến nỗi phân ra được 2 cơ thể luôn hả? Excuse me?​

15.

Đây đương nhiên là không thể.​

Tô Mộc Thu vụng trộm đi theo phía sau bọn họ, chuẩn xác nghe được trong đó một người gọi người còn lại "Anh trai mất nết", hiểu rõ Diệp Tu đa nhân cách là giả, mà hắn quả thực có một em trai song sinh tên Diệp Thu. Dù sao cũng là song sinh cùng nhau lớn lên từ nhỏ, đều hết sức quen thuộc với nhau, Tô Mộc Thu lại chưa từng tiếp xúc Diệp Thu, Diệp Tu mà giả thành em trai thì qua được mắt anh dễ như trở bàn tay.​

16.

Thừa dịp Diệp Tu đi WC, Tô Mộc Thu cố ý vỗ vai Diệp Thu: "Yo, lão Diệp, chú cũng ở chỗ này à?"​

Diệp Thu mặt đầy mờ mịt: "Ách... Chúng ta quen nhau sao?"​

Tô Mộc Thu: "Mặt kiểu gì đấy, cậu không phải Diệp Tu sao?"​

Diệp Thu: "Ngại quá anh nhận nhầm, Diệp Tu là anh tôi, anh ấy đi WC, hay anh đợi anh ấy quay về?"​

Tô Mộc Thu vội vàng vung vung tay: "Không cần không cần, tôi chào hỏi thôi, tôi còn có việc đi trước, cậu không cần nói với tên đó."​

Diệp Thu gật đầu, người nhầm anh em hắn với nhau cũng rất nhiều, cũng không phải rất quan trọng.​

17.

Nhờ có em trai Diệp chính trực thiện lương, Diệp Tu cuối cùng bị lộ rồi.​

18.

Chờ đến tuần sau lúc Diệp Tu đi tìm Tô Mộc Thu làm tâm lý trị liệu, Tô Mộc Thu cố ý bày ra một nụ cười vô cùng dịu dàng: "Lần này chúng ta dùng phương pháp khác, phiền ngài Diệp nằm lên trên giường đi."​

Người yêu nói cái gì cũng đúng, Diệp Tu không hề nghi ngờ, ngoan ngoãn nằm lên.​

Sau đó bị Tô Mộc Thu hung ác đánh cho một trận vào mông.​

19.

Cả người Diệp Tu rất không khỏe.​

Cũng không biết Tô Mộc Thu luyện thế nào, lực tay đặc biệt lớn, lúc đầu Diệp Tu vẫn không hiểu ra, chờ hắn hiểu ra thì Tô Mộc Thu đã gắt gao khóa hắn trên giường, tránh thế nào cũng không được, uốn tới ẹo lui chỉ làm mông hắn bị đánh cho càng đều đều (...).​

Tô Mộc Thu một bên đánh một bên cười lạnh: "Đa nhân cách? Nói dối tốt thật nha, nhà anh mà có 3 anh em có phải anh liền giả có 3 nhân cách không?"​

20.

Hiểu rõ chuyện đã bại lộ, Diệp Tu chỉ có thể giả bộ đáng thương lôi kéo đồng tình, chờ đến lúc Tô Mộc Thu hết giận, hắn mới kéo vạt áo đối phương: "Trước đây anh không chịu tiếp nhận tui, tui chỉ có thể dùng loại biện pháp này tới gần anh..."​

Tô Mộc Thu mỉm cười: "Muốn hẹn hò với tôi cũng được, nhưng có một điều kiện."​

Mắt Diệp Tu sáng lên: "Điều kiện gì?"​

Tô Mộc Thu: "Chờ anh thật sự tách thành hai người, tôi sẽ đồng ý hẹn hò với anh."​

Diệp Tu: "..."​
 
Last edited:

Băng Ly

Như kim tác quán đồng tâm kết
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
322
Số lượt thích
2,198
Team
Gia Thế
Fan não tàn của
Tán Tu Tán
#3
Tô Mộc Thu cảm thấy thể loại tâm lý này cứu không được.

Bác sĩ Tô y thuật cao minh, chuẩn rồi đấy anh ạ, bệnh u mê bác sĩ Tô của fan não tàn Diệp Tu đã ở giai đoạn cuối, không thể cứu chữa được rồi! Cách chữa duy nhất là "thuận nước đẩy thuyền" thôi ạ, chúng em rất nhiệt tình đẩy thuyền!

Diệp Thu bày tỏ mình rất mệt mỏi, anh trai cưa giai thì cứ cưa đi, liên quan gì lôi tui vào rồi bày ra bệnh đa nhân cách??? :confused::confused: Diệp mẫu bày tỏ bất lực với sự u mê của con trai lớn nhà mình!:ROFLMAO::ROFLMAO::ROFLMAO:
 

Bình luận bằng Facebook