Hoàn [Toàn viên] Gia Vương Triều, Lam Khê Các, Bá Khí Hùng Đồ - Tam Quốc phân tranh

Cát Tường Tam Bảo

Cống hiến cấp cao
Hội Tự Sát
Team Đánh Thuê
Thần Lĩnh
Bình luận
374
Số lượt thích
1,327
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
muitenbac1
#1
Tam Quốc Phân Tranh

Toàn Chức Cao Thủ đồng nhân
Tác giả:
Cát Tường Tam Bẩu




Phần 1
- Cái cm lũ Gia Vương Triều chúng mày, bãi này tụi tao tới trước. Tới sau mà còn lớn lối, muốn kiếm chuyện đánh nhau à???

- Thì sao? Đ*o có trình cũng đòi ra chơi? Anh em, có đứa muốn mở band, giúp tụi nó.


Nói vừa xong đã lao vào thành một đoàn loạn chiến, vốn đã xem như chuyện thường ngày ở máy chủ một Vinh Quang. Hai công hội Gia Vương Triều và Bá Khí Hùng Đồ đã từ lâu là hai phe tử địch trên khắp mặt trận trong game này rồi, từ tranh giành boss, phá kỷ lục phó bản, công hội chiến, etc. Mặc dù Gia Vương Triều có phần nhỉnh hơn vì có sự trấn giữ của hai siêu cấp thần Nhất Diệp Chi Thu và Thu Mộc Tô, nhưng Bá Khí Hùng Đồ của Đại Mạc Cô Yên chưa bao giờ chịu kém miếng.

Hôm nay cũng vậy, vẫn là tranh giành bãi farm level ngon, hai công hội lớn lại lao vào đấm nhau, bất quá đằng xa vẫn có một nhóm nhỏ khác cũng đang dòm ngó bãi này, chỉ đang làm trò “Ngư ông đắc lợi” thôi. Cũng không khó hiểu, đeo cái tên Lam Khê Các trên đầu mà trong người không có chút máu zâm thì thật có lỗi với lão đại Sách Khắc Tát Nhĩ quá, còn chưa nói đến đã nhiều lần Ngụy hội trưởng bị hai thằng Thu kia nó móc lốp. Thành ra, tránh được là tránh, chưa kể còn có thể thủ lợi, tội tình gì mà không làm, điều đó đã ăn sâu vào máu thịt của con dân nhà này. Hơn nữa, đi theo hội trưởng Ngụy, nhiều nhất chính là Thuật Sĩ. Nghề này thật ra nhào vào tay đôi thì có phần yếu thế so với những dạng Chiến Đấu Pháp Sư hay Quyền Pháp Gia, nhưng loạn chiến thì còn chưa nói được. Cảnh tượng 3 phe đánh nhau, một bầy đứng từ xa quăng bùa phép cũng thấm lắm chứ không chơi đâu.

Máy chủ một ra đời được gần nửa năm, đại thần đều đã max level cả rồi. Câu chuyện không phải là mỗi ngày mày cày được 10%, còn tao cày được 15%, bây giờ đã là các công hội chia nhau những bãi farm level 50, để đảm bảo đạt hiệu suất rớt item lẫn nguyên liệu ngon cho bang hội, và cho các nhân vật chủ chốt. Khỏi cần nói, những bãi farm như thế, cho dù đã có sự phân chia giữa các bang với nhau, nhưng cũng không tránh khỏi chuyện hai phe đập nhau thường xuyên, hơn nữa lại có thù truyền kiếp như Bá Khí Hùng Đồ và Gia Vương Triều thì càng khỏi tính chuyện farm trong êm thắm.

Ngày hôm nay cũng bắt đầu như thế, Tô Mộc Thu vừa tỉnh dậy đã chạy tới bên máy tính, bắt đầu đếm số lượng item thu được. Cậu ta luôn bắt đầu một ngày như vậy, trước cả làm vệ sinh cá nhân, cứ như thể trễ một phút sẽ mất một item vậy. Sau khi đã đảm bảo là mình không sót thứ gì, Tô Mộc Thu mới bắt đầu làm những việc mà một người bình thường làm sau khi thức dậy, sau đó là đánh thức em gái của mình. Còn một cái thằng khó ưa khác nữa cũng đang sống chung với hai anh em Tô Mộc Thu, hắn chẳng buồn quan tâm tới tên ấy, cứ để hắn tự động tới lúc sẽ thức dậy. Bản thân Tô Mộc Thu cũng không muốn phiền tên ấy, vì cậu biết, hắn đêm qua chắc chắn đã giúp cậu chăm sóc mọi thứ để đảm bảo một ngày mới được bắt đầu suôn sẻ.

Tô Mộc Thu vừa bắt đầu mở acc chính đã nghe kênh công hội réo.

- Hội phó, mau tới Tiền đồn biên giới, bãi của mình lại bị tụi Bá Khí Hùng Đồ chiếm. Cmn, tụi em nói tên anh ra mà tụi kia có nể mặt đâu. Tụi nó còn đem lão đại ra hù dọa nữa kìa, người mình đang chống, mau mau.

Tô Mộc Thu không nói hai lời lập tức đem Thu Mộc Tô của mình chạy thẳng đến Tiền đồn biên giới. Nói lại bản thân, Thu Mộc Tô sau khi nhận thức rõ những thứ mà công hội mang đến cho việc của mình, cậu cũng ra sức vì công hội, cũng chịu khoác lên một set item cam level 50, cũng ra dáng hội phó của công hội lớn. Cũng phải thôi, đường đường hội phó của công hội Gia Vương Triều, mà ăn mặc còn thua một thằng bá vơ, ai mà nể mặt cho nổi, mặc dù trình độ của Tô Mộc Thu là không thể nghi ngờ, nhưng mà nhìn bộ đồ trước đó của Thu Mộc Tô thì cũng đáng nghi lắm chớ.

Tiền đồn biên giới là một bãi farm thứ cấp của level 50, không hẳn là toàn những nguyên liệu hoặc item cấp cao, nhưng cũng không phải nơi nói bỏ là bỏ. Một là, mình bỏ qua thì anh em trong bang sẽ không phục, sau này có ra lệnh cũng không ai ra sức. Hai là, lòng tham!!! Đây mới đích xác là Tô Mộc Thu, lợi dù nhỏ cũng không bỏ qua. Chưa đến 5 phút, Tô Mộc Thu đã có mặt tại hiện trường. Trước mắt chỉ là một nhóm nhỏ của Bá Khí Hùng Đồ, ra chơi cũng không phải tay to gì, Tô Mộc Thu thu thập chỉ là chuyện lấy đồ trong túi. Sau đó cậu còn giúp đỡ anh em đi lure quái farm nữa, không cần nói, được đại thần lure quái cho farm, tốc độ up level với đồ rơi ra, không gấp đôi cũng gấp ba.

Nói một chút về khu vực này, toàn bộ khu vực bao gồm hai địa điểm chính, Tiền đồn biên giới và Pháo đài trộm cướp. Đây gần như là hai địa danh trấn giữ phía bắc của lục địa, là bãi quái level 50, tương đối được ưa chuộng bởi các nhóm nhỏ, hoặc đi solo. Thông thường những khu vực này ít khi có tranh chấp, vì lợi ích không quá lớn, người tập trung không nhiều, nên đất rộng người thưa, thậm chí các phe phái khó mà chạm mặt nhau. Gia Vương Triều cuốc bãi này thì Bá Khí Hùng Đồ cày bãi kia, trong khi Hoàng Phong thì gieo hạt cách đó không xa, cùng với Lam Khê Các đang tưới nước gần đó, ai làm việc nấy, không ai đụng ai. Nhưng xê dịch xuống một đoạn thì lại là một câu chuyện hoàn toàn khác. Tháp Láo Xược, một địa danh nổi tiếng để farm cho các đoàn đội. Tháp Láo Xược có 14 tầng, trước mắt tồn tại 10 tầng, level quái cao nhất là 50, nghe nói rằng, sau này mở ra đẳng cấp mới, có thể leo đến tầng 14, gặp được vị thần trấn tháp, chính là một trong các đại Boss của thế giới, nhưng đó đã là một câu chuyện khác.

Tháp Láo Xược nói không ngoa chính là một trong những điểm nóng của thế giới, ở đây súng nổ liên miên, thế nên các công hội lớn cùng nhau chia phần lãnh địa ở đây. Như Gia Vương Triều lấy tầng 8 10, Bá Khí Hùng Đồ lấy tầng 7 9, Lam Khê Các cùng Hoàng Phong đành chịu tầng 4 5 6, các tầng còn lại chia đều cho các công hội nhỏ lẻ khác.

Lão đại Ngụy Sâm, lúc này đang lớn tiếng mắng đám đàn em.

- Nhanh cái chân một chút, tụi bây là Xạ Thủ, một hit kéo một quái khó lắm hả, một lượt đi mà ko gom đủ một phòng về thì tao đấm vào mặt.

- Tank đâu, đủ tầm thì dùng Hate kéo quái về, đợi tụi nó đút cơm tận miệng à?

- Đám Thuật Sĩ, cmm, ra đường đừng nói là đệ tao, trói không trói. Đó, dcm đội hai, chúng mày đ*o nhìn quái đang chạy hướng nào à? Giảm def, giảm def nghe không, cmm, giảm def chồng rồi, đ*o nhìn debuff trước khi xài chiêu à? Thằng lead đội 4 muốn tao kick ko?

- Kiếm khách đâu? Đừng có chạy theo thằng Dạ Vũ Thanh Phiền, kệ cmn. Hất ngược đám quái đang chạy về, đừng có hất về phía này, cái đ… Phía bên kia, ngu học, phía ngược lại!! Ngược lại của mày ấy, nhìn tao làm cái đ*o gì???

- Đám tầng 5 không có tao đ*o được lười, một lát tao đếm số quái mà không đủ thì đừng có nhìn mặt tao. Cmm, tao biết đếm đó!!!

Lam Khê Các dường như đã quá quen với tiếng chỉ đạo của hội trưởng Ngụy Sâm, thế nên đồng bào cũng không ngần ngại gì.

- Má, đi đường đ*o có mắt hả mậy, chạy vào chỗ healer tụi tao làm gì??

- Dm, cút, mày đ*o biết tránh à?

- Tank đâu, tank đâu, sao đ*o ai kéo quái phụ tao, nó quây tao chết cmr. Mẹ nó, biết chơi ko hả???

- Dm, mày tưởng mày ông nội tao hả? Tao lo một bầy quái, mày bị hai con quây đã chết?? Đ*o có trình mà đòi ra chơi???

Khó tin đây lại là một trong ba thế lực mạnh nhất lục địa….

Ở một tầng khác, một nhóm người chơi cũng đang miệt mài đẩy quái, bất quá, người nào đội nào cũng rất trật tự mà làm nhiệm vụ của mình. Ranger dụ quái, tank kéo quái, dam dealer thì dồn dame, healer thì heal, tất cả đều vô cùng nghiêm túc và có kỷ cương, cứ như thể một đội quân được rèn luyện lâu năm. Công hội Bá Khí Hùng Đồ, cái tên này nêu ra hoàn toàn có sức chấn nhiếp người đối diện. Quyền Hoàng Đại Mạc Cô Yên, đối thủ trực tiếp của Đấu Thần Nhất Diệp Chi Thu, dưới trướng không thể nào chỉ là loại người rụt rè nhút nhát, không phải loại cảm tử vì quân, cũng là loại xem chết như về.

Ba công hội lớn định hình rõ ràng phong cách cho hội viên đến như vậy bởi sức hút và sự ảnh hưởng của công hội trưởng, chính là Sách Khắc Tát Nhĩ, Đại Mạc Cô Yên và Nhất Diệp Chi Thu. Trong 3 đội quân này, sắc bén, tinh nhuệ, có tính đột phá nhất, là Gia Vương Triều. Ưa thích bày binh bố trận, chờ đợi thời cơ, nhất kích tất sát, là điểm mạnh của Lam Khê Các. Còn thiết hán tử của Bá Khí Hùng Đồ, là loại xông xáo và có sức mạnh càn quét cao nhất. Từ đó hình thành nên trong game thế “Chân Vạc” trong truyền thuyết, chính là Tam Quốc của Vinh Quang. Bất quá, Gia Vương Triều có chút nổi trội hơn, có đến hai vị đại thần trấn giữ, Nhất Diệp Chi Thu và Thu Mộc Tô, nên quân số có phần áp đảo hơn hai nhà kia. Ở phía ngược lại, hai nhà Bá Khí Hùng Đồ và Lam Khê Các cũng đã quen với việc thường xuyên liên minh ngầm với nhau trong những vụ tranh chấp boss, nhằm hất cẳng Gia Vương Triều trước khi hai phe xung đột chính diện.

Trở lại ngôi nhà nhỏ của 3 anh em nhà kia, Diệp Tu cuối cùng cũng chịu lết khỏi giường vào lúc 11h trưa. Lúc mở mắt đã thấy Tô Mộc Thu ngồi chỉnh chỉnh, rồi thao tác trên cả hai máy, còn Mộc Tranh vẫn luôn là cô bé ngoan ngoãn, ngồi nhìn anh mình chơi game. Mặc dù không hiểu gì nhiều lắm về game, nhưng mỗi lần nghe anh mình ồ à lên cái gì, hai mắt của cô bé dường như cũng sáng lên theo, cứ như là chính bản thân mình vừa đạt được thứ đó vậy.

- Tối qua tới giờ có lụm được cái gì ngon không? - Diệp Tu cất giọng è è hỏi.

- Toàn mấy thứ đồ linh tinh, kệ, có còn hơn không, tích nhiều một chút, mai mốt chế đồ cũng đỡ phải chạy đi kiếm. Nè, mày dậy mau lên, chiều nay Orfen xuất hiện đó, rề rà miết. Hôm nay tới mày nấu cơm đó, còn ngáp??? Nấu lẹ ăn lẹ còn đi săn boss, nghe tụi kia nói, Lam Khê Các với Bá Khí Hùng Đồ đã bắt đầu tập trung quân rồi đó.

- Rồi rồi, Mộc Tranh, đi chợ với anh không?

- Đi a, đi a đi - con bé vô cùng hớn hở vì được đi chơi

- Ừ, đi chợ thôi, coi như dạo phố luôn, chứ như cái thằng kia, cắm đầu vào game miết, không tốt đâu, em biết không? - Diệp Tu bắt đầu dạy dỗ em nhỏ, và xem ai kia như gương xấu. Tô Mộc Thu không thèm đáp, chỉ liếc bằng ánh mắt khinh bỉ.

- Mày đi lẹ rồi về đó, la cà rồi dẫn con bé đi ăn kem nữa đi.

- Hiiii - Mộc Tranh chưa bao giờ ngưng ưa thích kem cả.

Ngôi nhà nhỏ tuy có chút đơn sơ, nhưng đủ cho cả 3 người cùng chung sống. Mỗi ngày lại là những câu chuyện xoay quanh chủ đề game chưa bao giờ biết chán của hai thằng anh, và đứa em gái luôn vui vẻ tận hưởng những câu chuyện đó với hai người anh của mình. Cuộc sống tuy giản đơn, nhưng chưa từng có ai trong 3 đứa trẻ đó muốn thay đổi cả, một cuộc sống không còn gì đầy đủ hơn. Có người mình yêu thương, có thứ mình yêu thích, cùng nhau theo đuổi ước mơ, vốn là chuyện mong cầu còn không được.

Quay về đến lục địa Aden, nơi chiến sự chưa bao giờ dừng lại, Thu Mộc Tô đã bắt đầu tập hợp anh em trong công hội, các công hội lớn đều chuẩn bị rất kỹ càng cho con boss này. Trên toàn cõi lục địa có rất nhiều boss hoang dã, tùy theo level và địa thế mà có các loại boss tương ứng, giống địa đầu xà vậy. Thế nhưng, bên cạnh đó vẫn tồn tại một số con boss đặc sắc, được gọi là boss cốt truyện. Sở dĩ có cái tên đó, vì thế giới này được tạo ra dựa trên các truyền thuyết cổ xưa, được tổng hợp lại thành một thế giới vô cùng chân thực, mỗi loài, mỗi lớp nhân vật, mỗi khu vực, mỗi con boss đều có câu chuyện của riêng nó, đều có sự liên quan đến những gì đã xảy ra trong câu chuyện cổ xưa kia. Người chơi đóng vai một nhân vật được sinh ra trong thế giới đó, bắt đầu viết tiếp câu chuyện còn dở dang từ sau khi kết thúc thời đại của các vị thần viễn cổ.

Boss hoang dã thông thường sẽ chỉ đứng một mình, độ khó đã là một sự thách thức với kể cả các công hội lớn trong game, boss cốt truyện còn hơn cả một cấp bậc như thế, boss cốt truyện còn có cả một đội quân hộ vệ cho riêng mình. Với trí tuệ nhân tạo của máy tính hiện tại, nhà làm game đã tạo ra một đội quân cho boss thực sự có trí tuệ để đối chọi với con người. Đội quân đó mặc dù không có quy mô như người chơi, nhưng mỗi một đứa trong đó đều như một con tiểu boss vậy, và nó có trí thông minh hẳn hoi. Healer biết chọn vị trí, thời điểm heal sao cho hợp lý nhất, tanker biết dùng chiêu thu hút hỏa lực về chỗ mình, Dame Dealer (DD) còn biết lựa chỗ yếu của đối phương để đột phá. Do đó, một con boss cốt truyện chỉ spawn đúng một lần trong tuần, và thời gian spawn cũng không cố định. Thông thường các công hội lớn sẽ có người canh sẵn, boss spawn sẽ lập tức báo động, nhưng các công hội muốn săn được boss cốt truyện sẽ cần nhân lực có chất lượng, chứ không thể tuyển đại mà đi được. Vì độ khó của boss cốt truyện rất cao, nên các công hội lớn sẽ chỉ tuyển tinh anh của tinh anh đi, do đó, tập hợp một quân đoàn lớn như vậy sẽ tốn thời gian hơn bình thường. Bù lại, item rớt ra từ boss cốt truyện là không phải bàn cãi. Vật liệu hiếm rớt với số lượng gấp 3 lần một con boss hoang dã, tỉ lệ cho các vật phẩm hiếm cũng tăng lên. Đáng giá nhất là những món có tên của boss đó, những vật phẩm như vậy cực kỳ hiếm trong server, chỉ có cấp bậc đại thần mới được công hội ưu tiên cho mang, như một biểu tượng của sức mạnh công hội.

Orfen là boss cốt truyện cấp 50, boss của Biển Bào Tử. Orfen có một vật phẩm truyền kỳ, là Khuyên Tai Orfen, cộng tốc độ đánh 15%, tốc độ cast phép 15%, tỉ lệ kháng stun 20%, tỉ lệ kháng chảy máu 20%, chính xác + 15%. Đây là loại chỉ số không tưởng trong thế giới này, và đó cũng là lý do cho mọi sự tranh đấu của các công hội lớn. Tất nhiên, có thể phân giải Khuyên Tai Orfen thành vật liệu hiếm, nhưng chắc không ai có đủ can đảm để làm việc đó, ngoại trừ Tô Mộc Thu!!!

Biển Bào Tử là một địa điểm đặc sắc, nó nằm ngay phía bắc của Làng Tiên, nơi khởi nguồn của giống loài được xem là hậu duệ của Thần. Biển Bào Tử được ngăn cách bởi một dãy núi với làng Tiên, rất nhiều những đứa trẻ mới sinh ra của Tiên đã từng thử trèo lên núi để nhìn ra thế giới, nhưng điều kỳ dị là, chỉ nhìn được một màn biển ở phía Bắc, nơi biển bị đảo ngược lại và đặt trên đất cạn. Lối vào Biển Bào Tử thông qua một cánh cửa, bước qua đó sẽ lập tức đặt chân xuống đáy biển, nhưng người ngoài nhìn vào thì vẫn thấy họ đứng trên cùng đất bằng với mình. Chỉ vào bên trong mới thấy được địa hình đáy biển, các loài sinh vật ở đáy biển, như các loài nấm khổng lồ, sứa, cổ thụ chết khô, nhện Tarantula, etc. thực sự là đem cả đáy biển đặt lên trên đất bằng.

Tô Mộc Thu lần này rất muốn giành lấy Orfen, vì nguyên liệu nó rớt ra rất cần cho thứ vũ khí đặc biệt mà cậu đang làm. Chiến mâu của Nhất Diệp Chi Thu, song thương của Thu Mộc Tô cũng đã có những bước tiến cụ thể, duy chỉ có thứ vũ khí kế tiếp mà cậu đang làm lại gặp rất nhiều vấn đề rắc rối. Cậu rất tự hào về món vũ khí này, vì nó mà cậu đã đổ ra không biết bao như tâm tư, vì nó là thứ mà cậu khá chắc rằng là thứ duy nhất ngoài cậu ra, không có ai có khả năng phục chế lại, chứ đừng nói đến tạo ra một thứ hay ho tương tự, vũ khí dành riêng cho tán nhân. Mỗi lần chỉ cần nghĩ đến nó thôi, Tô Mộc Thu đã phấn khích không thôi, cậu vẫn hay vênh mặt với Diệp Tu.

- Có nó rồi, coi tao đập mày ra bã thế nào!!!

- Do trình thôi mày ơi…

- Đách, đợi đi, lúc đó đừng có mà năn nỉ tao cho mày mượn chơi thử.

- Hơ, không bằng lúc làm xong đưa tao đi, tao làm nó trở thành truyền kỳ cho. Thấy Đấu Thần của tao không? Chính là cái trình đó, biết không?

- Đợi đi con trai, tới lúc hoàn thành, 3 giây thôi là tao cho Nhất Diệp Chi Thu của mày về trời.

- Nói dễ hơn làm đó con trai, Mộc Tranh, cho anh mượn cuốn sổ của em…

- Cút cmm đi.

Miên man tự sướng mất một lúc, thằng mắc zại kia đã xách một mớ đồ ăn về, và tất nhiên là cô em gái đáng yêu kia vẫn thích gặm kem 4 vị mua ở chỗ quen.

- Tới giờ cơm còn ăn kem nữa, em đó, học trò ngu của đứa nào không biết nữa…

- Hiii. Ăn một ít có sao âu, em vẫn ăn cơm được mà… - Mộc Tranh kéo dài giọng, rõ biết là anh hai cũng chỉ mắng yêu mình thôi.

- Hôm nay nhà bếp có món mì chan súp thịt hầm, có kèm tôm tươi ở chợ, quý khách có gì phàn nàn không?

- Lẹ lẹ đi rồi vào game kìa, mày nhởn nhơ miết, kỳ này phải giành Orfen về cho tao.

- Rồi rồi, có tao, sợ cái gì mà sợ, tao là Đấu Thần, tao mang mày cho, khỏi lo.

- Lam Khê Các với Bá Khí Hùng Đồ cũng không bỏ qua đâu, mày có dự tính gì chưa? - Tô Mộc Thu trực tiếp bỏ qua lời rác rưởi của Diệp Tu.

- Uh, tao nghĩ lần này đổi lại một chút đi, hai tên kia thể nào cũng lại bắt tay chơi tụi mình. Đấu cứng thì may rủi quá, không bằng, lần này, mày chỉ huy một cánh quân luôn đi.


Bên phía Lam Khê Các mọi thứ cũng đã bắt đầu, 20 đội đã lục tục bắt đầu hành quân ra bãi boss. Hội trưởng Ngụy Sâm vẫn không quên dặn đi dặn lại đám đàn em về chiến thuật đã định ra, vì hắn thực sự rất kiêng kị hai thằng lõi Gia Vương Triều, nhất là cái thằng Thiện Xạ kia. Ngụy Sâm từng nói với đàn em của mình:

- Đối chiến với Thu Mộc Tô, thật sự là không cast nổi một cái phép ra hồn…

Cho nên, sự lo lắng của Ngụy lão đại trước mỗi lần giao tranh là có thật, và cũng chả có tên đàn em nào dám hó hé hoặc lặp lại lời đó cả, nếu như không muốn ăn một rổ gạch đá từ Ngụy Sâm. Bất quá, gần đây Ngụy lão đại có thu về một thằng nhóc Kiếm Khách, tên là Dạ Vũ Thanh Phiền, nghe nói, Ngụy Sâm đặt rất nhiều tâm tư cho thằng nhóc ấy. Hắn nói, Dạ Vũ Thanh Phiền rất có tương lai, dạy bảo đúng đắn, sau này chắc chắn là một cái kỳ tài hiếm gặp. Nhưng cho dù là một hòn ngọc thô đi nữa, lúc này, Dạ Vũ Thanh Phiền vẫn chỉ là một thằng nhóc non nớt đang theo chân Ngụy Sâm học hỏi mà thôi, hắn thực sự lo rằng khi ra đối chiến với đám Gia Vương Triều hay Bá Khí Hùng Đồ sẽ không còn có thời gian hoặc tâm trí để chỉ dẫn hay bảo vệ thằng nhóc này nữa. Mà, biết đâu, cho nó va chạm thực chiến với đám hảo thủ đó lại giúp nó bộc lộ tiềm năng và phát huy tới mức tối đa thì sao? Không cần nghĩ quá nhiều, vạn sự tùy biến vậy.

- Lên đường - Đại Mạc Cô Yên chỉ nói ngắn gọn như vậy, 20 đội của Bá Khí Hùng Đồ cũng bắt đầu hành quân về phía Biển Bào Tử của Orfen.

Hết phần 1

Dưới đây sẽ là một số hình ảnh minh họa cho Biển Bào Tử và boss Orfen







 
Last edited:

Cát Tường Tam Bảo

Cống hiến cấp cao
Hội Tự Sát
Team Đánh Thuê
Thần Lĩnh
Bình luận
374
Số lượt thích
1,327
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
muitenbac1
#3
Phần 2
Boss cốt truyện luôn là một thử thách to lớn với người chơi, đồng thời, lợi ích mà nó mang lại là không thể bàn cãi. Do đó, có vô số cách đánh đã được đề ra, nhằm mục đích hạn chế tối đa rủi ro khi săn Boss cốt truyện.

Ví dụ như boss cốt truyện level 40 là Kiến Chúa. Quân đoàn bên cạnh kiến chúa là Kiến Y Tá, chỉ có một mục đích là hồi máu liên tục khi Kiến Chúa bị tổn thương. Đó thực sự là một điểm khó nhằn khi săn boss này. Hãy tưởng tượng một quân đoàn healer gồm 20 con, lúc nào cũng chăm chăm heal cho một đứa, với cường độ và cấp độ cực cao, thì với một quân đoàn 20 hay 30 đội cũng không có cách nào kéo máu boss một cách hiệu quả được cả. Còn nếu thử giết Kiến Y Tá, nó sẽ được respawn lại ngay gần đó và lập tức trở về vòng chiến để tiếp tục công tác hồi máu cho nữ vương của mình.

Do đó, thời kỳ đầu, người ta cũng chỉ có thể đi săn Kiến Chúa bằng cách vô cùng thô sơ, là dùng lối đánh biển người, dồn càng nhiều dame càng tốt, với hi vọng có thể rút máu nó nhanh nhất. Nhưng cách này thật sự không hiệu quả nếu bị người khác quấy rối. Về sau, một cao nhân nào đó đã vô tình phát hiện ra một cách đánh hiệu quả hơn rất nhiều lần so với lối đánh cũ kỹ kia. Người đó nói rằng, ở một gian phòng khác của Tổ Kiến, có tồn tại Ấu Trùng Kiến Chúa. Vốn là con của Kiến Chúa, nên các kén ấu trùng này cũng sẽ được Kiến Y Tá chăm sóc. Thế nên người này đã thử đánh một cái kén, và ngay lập tức, một Kiến Y Tá đã rời vòng chiến bên Kiến Chúa, và chạy qua hồi máu cho Ấu Trùng. Nhưng ngặt một nỗi, Ấu Trùng rất yếu ớt nên dẫn đến hai điểm khó khác. Một là, nếu đánh chết kén, thì Y Tá sẽ lại chạy về heal cho Kiến Chúa. Hai là, vì Ấu Trùng yếu, nên khi bị mất một lượng máu dù nhiều đến đâu, Y Tá chỉ cần một lượt heal là đầy máu cho Ấu Trùng. Cuối cùng, người ta đã tạo ra một đấu pháp hoàn hảo cho việc đó. Cử ra một đội với đầy đủ buff tăng tốc độ đánh, cởi hết item xuống, lấy tay không đánh Ấu Trùng. Việc này sẽ chỉ làm Ấu Trùng mất máu chứ không chết ngay, Y Tá heal cũng lập tức đầy, nhưng vì tốc độ đánh cao, Y Tá phải liên tục đứng đó mà chăm sóc cho Ấu Trùng. Điều này sẽ dẫn dụ đi hết quân đoàn Kiến Y Tá của Kiến Chúa, từ đó, việc săn Kiến Chúa đã trở nên dễ dàng hơn nhiều.

Kiến Nữ Vương được vây quanh bởi Kiến Y Tá (Nurse Ant)

Ấu Trùng Kiến Chúa

Orfen cũng đòi hỏi một cách đánh sáng tạo như vậy, vì đội cận vệ của Orfen không phải chuyện đùa. 20 cận vệ, tạo thành 5 đội cận vệ với tổ hợp: Healer, Dame Dealer, Tanker, Ranger. 5 đội này sẽ không bảo vệ Orfen mà chia nhau tấn công người chơi. Với sức mạnh của mỗi cận vệ tương đương một con boss hoang dã khác, việc bị một đội hình như vậy vây đánh là chuyện không dễ đối phó với người chơi. Và tất nhiên, cũng đã có cao nhân tìm ra cách đánh hiệu quả cho Orfen, lần này đó là Tô Mộc Thu. Chính cậu đã tìm ra một hẻm núi gần đó, chỉ cần kéo quân đoàn của Orfen vào đó, xong rồi liên tục xả skill xuống giữ chân. Hẻm núi vừa đủ lớn để chứa đủ quân đoàn Orfen, nhưng không cách nào để bọn chúng leo lên được, có thể xem như một bug địa hình, mà xài bug vốn là một thứ tài năng mặc định của Tô Mộc Thu. Mặc dù không hẳn là một cách chính thống, nhưng trước giờ chưa ai lại đi từ chối cách săn boss hiệu quả cả. Tóm lại, săn Orfen, là xem ai chiếm được hai vị trí: Đỉnh núi chỗ Orfen, và Hẻm núi nơi để giam giữ quân đoàn của nó.

Quay trở lại với sự chuẩn bị của Gia Vương Triều, lần này xuất ra 30 đội để đánh Orfen, có thể nói là dốc gần phân nửa sức mạnh tinh anh của Gia Vương Triều. Người chơi công hội có thể đông đến hàng chục ngàn người, nhưng để ghi danh được vào tầng lớp tinh anh của công hội thì không dễ dàng, huống chi đây lại là Gia Vương Triều đứng đầu server. Xách ra được 30 đội để đi săn boss, xem như là có phần áp đảo với Lam Khê Các hay Bá Khí Hùng Đồ, nhưng nếu tính tới việc phải chống chọi với hai phe đó cùng lúc, thì Gia Vương Triều mới thực sự là người ở thế yếu.

Ba phe cuối cùng đã đến nơi, mỗi bên đều tự rõ ràng vai trò và vị trí của mình, đều có người đóng ở những vị trí quan trọng trong cuộc chiến lần này. Ngụy Sâm cùng Lam Khê Các đóng trên Đỉnh Núi, Tô Mộc Thu dẫn 15 đội đóng ở Hẻm Núi. Hàn Văn Thanh và Diệp Tu thì dẫn quân chuẩn bị giành lại vị trí của phe kia đang nắm giữ. Trận chiến giành boss cốt truyện level 50 Orfen, chính thức bắt đầu.
Xem hình cho dễ hình dung vị trí nhe


- Lão Ngụy, đầu hàng sớm bớt đau khổ.

- Cmm, mới ti toe tí tuổi đã học người ta ra chơi, mau cút về đê.

- Đệt đệt đệt, đó là Nhất Diệp Chi Thu đó hả? Mau mau mau, tui ngứa tay quá rồi. Nhất Diệp Chi Thu, tới đây cho tui lãnh giáo. Sao còn đứng đó hả, sợ tui rồi hả? Sao còn chưa lao lên nữa, Gia Vương Triều toàn là lũ chết nhát à? Có xứng đáng là công hội đứng đầu không vậy pa? Tháo bảng hiệu xuống đê, để Lam Khê Các tụi tui nắm cho? - Bong bóng thoại bắt đầu nhảy ra từ một thằng Kiếm Khách nào đó của Lam Khê Các.

Hẻm núi cũng bắt đầu trận chiến của mình, Bá Khí Hùng Đồ của Đại Mạc Cô Yên đánh với Gia Vương Triều được dẫn dắt bởi Thu Mộc Tô. Mặc dù có sự chênh lệch 5 đội so với Bá Khí Hùng Đồ nhưng Gia Vương Triều sớm đã chiếm được Hẻm Núi, nên có chỗ đặt quân mai phục sẵn, chỉ chờ đợi giao chiến với quân của Bá Khí Hùng Đồ.

- Hội trưởng, trận này đánh sao? - Đây rõ ràng là một câu hỏi có phần lo lắng, vì đối phương là Thu Mộc Tô. Người này thông minh tuyệt đỉnh, trình độ kỹ thuật lại chẳng hề thua kém Nhất Diệp Chi Thu. Đánh một trận không có sự chuẩn bị kỹ càng, chỉ nhắm đến việc lao vào giữa đội hình của Gia Vương Triều do người này dẫn dắt thì thật là không có cách gì khác hay hơn để nướng quân cả. Cho dù là Bá Khí Hùng Đồ nổi tiếng kiêu dũng cũng không làm chuyện hi sinh vô ích như vậy.

- Lập đội hình hàng ngang, tanker phía trước che cho ranger và healer phía sau, tất cả tiến lên.

Đội hình của Bá Khí Hùng Đồ vừa lập ra, Tô Mộc Thu nhìn thấy mọi thứ đều theo đúng kế hoạch của mình, bất quá, đội hình này của Hàn Văn Thanh cũng có quá quy chuẩn rồi, không lẽ, Quyền Hoàng cũng chỉ tới thế này mà thôi? Sao cũng được, đội hình địch sắp tiến vào tầm bắn rồi, một chút nữa, một chút nữa thôi…

- Toàn bộ đội hình quay sang trái 45 độ - Đại Mạc Cô Yên lúc này lại ra một mệnh lệnh lạ lùng

- Hội trưởng, thế này… thế này thì toàn bộ đội hình phía sau sẽ lộ ra, Gia Vương Triều sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy đâu.

- Cứ làm theo đi - Hàn Văn Thanh vẫn cứ dứt khoát như thế.

Toàn bộ đội hình của Bá Khí Hùng Đồ từ từ xoay sang trái, trong mắt người chơi bình thường, hành động này chẳng khác gì tự sát. Vì lúc này toàn bộ healer và ranger đứng phía sau sẽ không được tanker che chắn nữa, rất dễ trở thành mục tiêu cho đối phương. Công hội Gia Vương Triều đã không chờ được, lập tức quay sang phía Thu Mộc Tô như chờ lệnh khai hỏa, một cơ hội tốt như vậy không thể bỏ qua được a.

Thế nhưng lúc này một tình huống kỳ lạ diễn ra, Thu Mộc Tô chỉ đứng yên đó, không hề ra một mệnh lệnh gì cả, nhiều người còn nghi ngờ hắn đã rớt mạng rồi. Chỉ có Tô Mộc Thu lúc này mới nhận ra được dụng ý của Hàn Văn Thanh, và cậu đã bắt đầu cảm thấy khó khăn để ra quyết định kế tiếp.

Gia Vương Triều vốn không thể đối đầu trực tiếp với Bá Khí Hùng Đồ mà giành thắng lợi chắc chắn được, huống chi là tình huống thua kém về mặt quân lực lúc này. Do đó chủ đích của Tô Mộc Thu ngay từ đầu là dựa vào địa hình mà đánh nhau, tranh thủ địa lợi để giành phần thắng. Nhưng hành động của Hàn Văn Thanh chính là muốn dụ cho toàn bộ quân mai phục của Gia Vương Triều lộ mặt, liệu Tô Mộc Thu có cắn câu hay không? Chỉ có Hàn hội trưởng mới biết, lúc này quyết định của Tô Mộc Thu sẽ ảnh hưởng đến toàn cục của mặt trận này, và lựa chọn này là vô cùng khó khăn cho Tô Mộc Thu. Trong lúc Tô Mộc Thu còn đang đắn đo giữa các tình huống, Gia Vương Triều đã nảy sinh vấn đề.

- Làm cái gì vậy? Sao cơ hội tốt vậy mà còn chưa đánh nữa??

- Hội phó a, đừng có dây dưa nữa, Bá Khí Hùng Đồ mà vượt qua chỗ này thì mất đi cơ hội diệt toàn quân tụi nó.

- Đánh đi anh ei, đừng có lo, không có hội trưởng còn có tụi em mà!!!

- Mẹ nó, thằng cờ hó kia hôm qua đánh tao, giờ còn đi đầu nữa kìa, tao ngứa tay quá, muốn bem nó quá.

- Tao nhịn không nổi nữa rồi…

Bỗng nhiên có tiếng súng vang lên từ phía Gia Vương Triều, Tô Mộc Thu lúc này mới giật mình.

- Ai ra lệnh bắn vậy? Dừng lại mau.

Tiếc là, tiếng súng như tiếng lòng chờ bộc phát của quần chúng, sau đó, Gia Vương Triều không ai có thể kìm được nữa, đồng loạt nổ súng về phía đội hình Bá Khí Hùng Đồ. Gia Vương Triều bắt đầu nã skill với tất cả niềm hân hoan và vui sướng, chưa bao giờ tử địch của họ lại bị động đến vậy cho họ xả skill cả, còn chờ gì nữa mà không bung xòe đi thôi?

- Trận này… thắng rồi - Hàn Văn Thanh nói với hội phó của mình.

- Ách, hội trưởng… chúng ta đang ăn 1 đống skill vào đầu kìa.

- Không vấn đề, nói mọi người chỉnh đốn hàng ngũ, từ từ quay đầu lại. Tất cả phải làm thật thầm lặng, nghiêm cấm hành vi phá rối đội hình.

Nói về kỷ luật, không ai qua được thiết hán tử Bá Khí Hùng Đồ, thế là, trăm người như một, từ từ xoay chuyển đội hình hướng về phía Hẻm Núi, nơi mà Gia Vương Triều vẫn đang vui sướng trong việc xả skill. Sự trở mình của Bá Khí Hùng Đồ có công lớn của Tô Mộc Thu. Hắn là một cái kỳ tài, nhưng chênh lệch hiện tại của Gia Vương Triều không cho phép hắn mở một cuộc chiến chính diện. Do đó, Thu Mộc Tô đã khéo léo sắp đặt trận địa, nhằm kéo Bá Khí Hùng Đồ vào một trận chiến trường kỳ, nơi mà Gia Vương Triều đã có sẵn địa lợi. Điều Hàn Văn Thanh vừa làm chính là buộc toàn bộ quân của Gia Vương Triều phải hiện thân, và bị lôi vào một cuộc chiến chính diện vốn là sở trường của Bá Khí Hùng Đồ.

Cái thất bại của Thu Mộc Tô chính là hắn chưa từng điều khiển một đội quân có quy mô lớn. Nếu Tô Mộc Thu hiện tại chỉ sử dụng đội thân quân của hắn, có lẽ câu chuyện đã không kết thúc như vậy. Hắn có trình độ kỹ thuật, có sự am hiểu chiến thuật cực cao, nhưng hắn vốn không hiểu cái gọi là quân đoàn chiến. Điều gì thôi thúc mỗi người chiến đấu, họ mong muốn những gì, họ trông chờ điều gì? Tất cả những thứ này, vốn không tồn tại trong cái đầu thiên tài kia… Hơn hết thảy, nếu Tô Mộc Thu không có bất kỳ hành động nào cứu vãn, 15 đội quân của Gia Vương Triều sẽ bị tiêu diệt ngay trong trận mở màn này.

Nhiều người nói, Quyền Hoàng chỉ là kẻ hữu dũng vô mưu, cả đời chỉ biết lao đầu vào đối thủ, không hề suy tính trước sau. Nhưng không ai hiểu rằng, chiến thuật của Đại Mạc Cô Yên sinh ra từ vô số trận đấu vào sinh ra tử đó, từ đó hun đúc nên một thứ mà những chiến thuật gia như Diệp Tu, Tô Mộc Thu, Ngụy Sâm không thể nào so được. “Lấy sức phá trí”, bốn chữ này có thể truyền tải được những tinh hoa trong lối tư duy chiến thuật của Hàn Văn Thanh. Bản năng được rèn luyện từ rất nhiều trận chiến lớn nhỏ đã tạo ra một Quyền Hoàng với lối tư duy và đánh giá vô cùng sắc bén, thậm chí gọi là nhanh nhạy hơn các chiến thuật gia một bước. Ngay giữa chiến trường, anh ta hoàn toàn có thể nhìn ra mấu chốt trận chiến, hoặc tử huyệt trong đội hình của đối phương, hoặc phương hướng đột phá, và từ đó, mở ra thắng cơ cho toàn quân. Rất nhiều các chiến thuật gia đã thử thách sức mạnh của Đại Mạc Cô Yên, để rồi không một ai chưa từng nằm xuống dưới gót giày của anh ấy, Đấu Thần cũng không phải ngoại lệ. Đến hôm nay, Tô Mộc Thu mới thực sự nếm trải thất bại cay đắng khi đọ sức với Quyền Hoàng.

- Diệp Thu, trận này, tôi thắng trước một bước rồi…

Các đội trưởng của Gia Vương Triều lúc này đã nhận được tin của Tô Mộc Thu, và họ bắt đầu nhận ra vấn đề. Việc tung skill đã dừng rồi, nhưng đằng sau làn khói đó, Gia Vương Triều dường như nhìn thấy một thứ đáng sợ hơn đang đến. 20 đội quân của Bá Khí Hùng Đồ, vốn không suy suyễn gì nhiều, trong vô thanh vô tức, đã quay đầu về phía của Gia Vương Triều, chỉ chờ đợi lệnh tấn công.

- Toàn quân nghe lệnh, lên!!!!

Một cơn lũ ào ạt cuốn về phía đội hình của Gia Vương Triều, Bá Khí Hùng Đồ lúc này như hổ đói vồ mồi, thế không thể ngăn. Họ đã nhịn nhục quá lâu rồi, chờ đợi hứng trọn cả một màn skill của Gia Vương Triều, đây chính là lúc họ trả lại hết tất cả. Còn Gia Vương Triều, lúc này chỉ như cỏ lau trước giông tố, yếu ớt vô lực, không thể chống trả. Ngay cả Thu Mộc Tô cũng bị dồn ép liên tục, bản thân còn không thể lo nổi, chứ đừng nói đến việc chỉ huy. Thế trận nhanh chóng tan vỡ, Gia Vương Triều không còn cách nào khác, đành phải rút quân khỏi hẻm núi, từ từ thu dọn lại tàn quân. Trận mở màn chính thức khép lại với phần thắng áp đảo thuộc về Bá Khí Hùng Đồ.

Quay trở lại một chiến trường khác, Đỉnh Núi của Orfen, nơi Lam Khê Các và Gia Vương Triều đang tranh giành nhau. Lúc này, hai vị hội trưởng gần như nhận được chiến báo từ chiến trường bên kia cùng một lúc.

- Ách, không có tao thì mày thảm dữ vậy đó hả - Diệp Tu bắt đầu lời rác rưởi của mình với thằng kế bên.

- Đệt, tao có ngờ là Hàn Văn Thanh lại chơi chiêu vậy đâu - Tô Mộc Thu từ nãy vẫn đang cố gắng thoát ly chiến trường rồi gom góp lại tàn quân.

- Mày đi tập hợp anh em lại, xong chạy qua chỗ tao.

Ngụy Sâm lúc này cũng đã nhận được thông tin tương tự.

- Há há há, thằng Tô Mộc Thu bị Hàn Văn Thanh chơi chết hả? Được đó, để tao coi tụi Gia Vương Triều chúng nó lần này làm sao.

- Hội trưởng, vậy có phải tụi mình bây giờ đánh xuống núi, đẩy hẳn đội của Nhất Diệp Chi Thu ra khỏi chiến trường luôn không?

- Đồ ngu, làm vậy đách có lợi - Ngụy Sâm dường như đang tính toán thứ gì đó - Tụi mình còn bao nhiêu đội?

- 15 đội, có 5 đội bị loại khỏi chiến trường, Gia Vương Triều mất 4 đội.

- Được, nói tụi nó, tách làm hai phần, 5 đội đứng ở đây, hù dọa cầm chừng với tụi Gia Vương Triều. Tao đoán, thằng Diệp Thu chắc chắn đang chuẩn bị rút quân. 5 đội ở đây với tao, đánh một chút rồi kéo giãn ra cho tụi nó rút đi. Còn 10 đội kia, vòng ra phía sau, tiến tới Hẻm Núi.

Trong lúc đó, Ngụy Sâm còn nhanh chóng pm cho đồng minh của mình.

- Tiểu Hàn, anh nói nè, Diệp Thu giờ nó đang rối loạn rồi. Chú cử một nhóm ra, cùng hội họp với quân của anh, quét sạch tụi Gia Vương Triều luôn.

Điều mà Ngụy Sâm vừa nói, không phải Hàn Văn Thanh chưa từng nghĩ qua, bất quá, chỉ là chưa nhìn thấy điều gì đáng ngờ trong đó. Liên minh với Lam Khê Các đúng là tạm thời, sau khi giải quyết Gia Vương Triều rồi thì hai bên cũng sẽ giành nhau con boss thôi, nhưng điều kiện tiên quyết phải là giải quyết Gia Vương Triều đã. Cũng không còn cách nào khả quan hơn, Hàn hội trưởng quyết định để lại Hẻm Núi 5 đội, còn bản thân mình dẫn theo 15 đội, truy sát Nhất Diệp Chi Thu. Với suy nghĩ rằng, 5 đội của Bá Khí Hùng Đồ vốn thiện chiến, hiện tại đã chiếm được địa lợi, thì dù Ngụy Sâm có giở quẻ, cũng không cách nào công phá được. Chỉ là tính toán như vậy cũng không ngờ rằng, Ngụy Sâm lại thực sự đánh cược 1 ván lớn ở đây. Hắn chỉ để lại Đỉnh Núi 5 đội, còn lại toàn bộ Lam Khê Các đi chiếm Hẻm Núi kia.

Căn bản, Hàn Văn Thanh không nắm được cụ thể chiến trường của Lam Khê Các với Gia Vương Triều, chỉ biết hai phe vẫn đang giằng co, cũng không biết được ý đồ sau đó của Ngụy Sâm. Thiết tưởng nếu Diệp Thu vẫn đang tọa trấn ở đó, có cho vàng Ngụy Sâm cũng chả dám rút nhiều quân đến vậy đi. Hàn hội trưởng không biết được Ngụy Sâm đã lén lút vừa đánh vừa nhả dần, mở cửa cho Diệp Thu từ từ rút đi, chứ không vây đánh gấp rút như lời vừa nói với mình. Do đó mới ra một quyết định đem 15 đội của Bá Khí Hùng Đồ tới nơi tập kết với Lam Khê Các, định một hơi quét sạch tàn dư của Gia Vương Triều.

- Rồi làm sao đánh Hẻm Núi, lão đại?

- Cái dmm, mày não heo à? - Ngụy Sâm bắt đầu dạy dỗ đàn em - Mày không lúc lắc cái não trước khi hỏi à? Dcm, đầu để đội nón thôi hả mậy?

- Nhưng mà đó là Bá Khí Hùng Đồ đó, làm sao mà công được đây?

- Mẹ nó, nuôi tụi mày tốn cơm tốn gạo. Tao đã dụ cho Hàn Văn Thanh kéo 15 đội đi rồi, tụi mày còn không biết làm sao à? Dm, kéo đệ Orfen đi? Cái Hẻm Núi có tác dụng gì??? Kéo đám đệ Orfen tới, đá tụi nó vào đánh nhau với Bá Khí Hùng Đồ, hiểu chưa dcm??? Mày nói đách hiểu nữa đi???

Đám anh em của mình đi rồi, Ngụy Sâm bắt đầu ra lệnh kéo boss, có đứa thắc mắc.

- Không phải mình đợi cùng với Bá Khí Hùng Đồ giết Diệp Thu rồi mới mở boss hả?

- Mày ngu lắm, hiện tại boss đã là của chúng ta rồi, Diệp Thu và Hàn Văn Thanh đều không thể rút tay lại được nữa. Được rồi được rồi, để tao thông não cho chúng mày hiểu được kế hoạch vĩ đại của tao.

- Hiện tại, 10 đội của chúng ta gửi đi, ngoại trừ tụi nó não heo quá mức, thì việc đốn hạ 5 đội Bá Khí Hùng Đồ ở Hẻm Núi là hoàn toàn khả thi. Bá Khí Hùng Đồ một khi mất chỗ dựa là Hẻm Núi, Hàn Văn Thanh sẽ như chim trong lồng, không còn đường lui nữa. Nó cũng không thể quay trở về tấn công Hẻm Núi, vì lúc đó Diệp Thu sẽ không bỏ qua một cơ hội như vậy để tấn công nó từ phía sau. Tương tự với Diệp Thu, nó cũng không dám quay lại đây đánh chúng ta, vì Hàn Văn Thanh cũng sẽ không bỏ qua đâu. Và tụi mày biết điều hay nhất là gì không? Chính là việc chiếm 2 vị trí quan trọng này. Nhờ vào nó, tao đã đẩy cả Gia Vương Triều lẫn Bá Khí Hùng Đồ vào cái thế “Đập Thuyền Dìm Nồi” rồi…

- “Đập Nồi Dìm Thuyền” chớ… - Một thằng Kiếm Khách nào đó vẫn hay sửa lưng Ngụy lão đại.

- Cmm, đập cái gì kệ cm nó. Tóm lại, hai thằng ấy đã rơi vào thế không còn đường lui, chỉ còn có thể tiến lên thôi. Và vì thế, tụi nó buộc phải dồn hết sức mà đánh để mở ra một con đường sống. Sau cùng, cho dù ai trong hai thằng ấy còn sống, thì chắc chắn là đã dặt cmn dẹo rồi, làm sao đủ sức mà đánh với chúng ta nữa. Boss lần này là của tao zồi, hô hô, tao phục tao quá.

Quả thực, tình huống diễn ra đúng y như những gì Ngụy Sâm nói. Bá Khí Hùng Đồ phía Hẻm Núi đã bị đánh tan, Lam Khê Các đã bắt đầu công cuộc đánh boss của mình. Nhất Diệp Chi Thu và Đại Mạc Cô Yên bị cuốn vào một cuộc phân tranh không thể tránh khỏi. Không tốn chút sức đã có thể đạt về lợi ích to lớn, đồng thời đẩy hai đại cường nhân vào thế tiến thoái lưỡng nan, mọi sắp xếp của Ngụy Sâm đều đã hoàn thành. Sách Khắc Tát Nhĩ lúc này, thanh thế vượt lên trên tất cả. Thế nhưng, ngàn tính vạn tính, Ngụy Sâm lại bỏ sót một đạo kỳ binh.

Thu Mộc Tô vẫn luôn ở đó, chờ đợi một khắc trở mình…


- Hết phần 2 -
 
Last edited:

Cát Tường Tam Bảo

Cống hiến cấp cao
Hội Tự Sát
Team Đánh Thuê
Thần Lĩnh
Bình luận
374
Số lượt thích
1,327
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
muitenbac1
#4
Phần 3
- Ách, lão Ngô, anh gom về được bao nhiêu người? - Tô Mộc Thu bắt đầu kiểm kê lại đội quân của mình

- Được khoảng 4 đội, còn cậu?

- Cũng cỡ đó. Vậy là xem như còn 8 đội nguyên vẹn. Thật xin lỗi, hại chết gần phân nửa quân số, tất cả là do sai sót của tui.

- Đừng như thế, cậu nói vậy thì mọi người làm sao dám ngẩng mặt lên nữa. Bọn này là tự ý phát pháo mới rơi vào bẫy của lão Hàn. Hiện tại, chúng ta phải nhanh chóng về hội quân với lão Diệp. Nó chắc đang phải chuẩn bị đối phó với cả 2 cánh quân của Lam Khê Các và Bá Khí Hùng Đồ.

- Anh nói đúng. Mà anh có biết thông tin gì về hướng di chuyển của Lam Khê Các không?

- Thì chắc vẫn đang đánh nhau với lão Diệp ở mé Đỉnh Núi thôi, mà sao cậu hỏi vậy?

- Tại vì, nếu tui là lão Ngụy, tui sẽ không bỏ qua một cơ hội tốt như vậy đâu.

- Ý cậu là…

- Đúng, có khả năng là lão Hàn đã rơi vào bẫy của Lam Khê Các mất rồi, chính là, nếu không tìm ra giải pháp kịp thời, chúng ta chắc chắn sẽ mất boss về tay lão Ngụy.

- Đúng như cậu nói, nhưng chúng ta không có cách gì kiểm chứng cả. Lão Diệp nếu có gì chắc cũng đã báo cho cậu rồi.

- Nhưng không phải là không có khả năng xảy ra đúng không?

- Vậy cậu tính sao?

- Hô, tui vừa nhìn rồi, đội quân của tui vẫn đầy đủ. Không bằng như vầy đi, tui dẫn 4 đội của tui, còn anh dẫn 4 đội tới hội họp với mọi người để chuẩn bị quyết chiến đi.

- Này, rốt cuộc cậu định làm gì hả?

- Mở ra một con đường đến chiến thắng sau cùng.

Nói rồi, Tô Mộc Thu dẫn theo đội quân thân cận của mình, đi ngược về phía Hẻm Núi. Ngô Tuyết Phong không còn cách nào khác, cũng chỉ có thể dẫn quân về hội họp với mọi người. Nói về Gia Vương Triều là nói về một đội quân được rèn bởi chính tay Đấu Thần Nhất Diệp Chi Thu, cũng tức là một đội quân có tính đột phá cao, đấu pháp linh hoạt, có thể thích nghi và ứng biến với nhiều chiến cuộc, nhưng tinh anh trong các tinh anh, phải nói đến 4 đội quân của Tô Mộc Thu. Đây là đội quân được chính Tô Mộc Thu chọn lọc và rèn luyện, cũng được Diệp Tu thừa nhận về tính lão luyện của nó. Khi cần một đội biệt kích làm những nhiệm vụ đặc sắc, đó là lúc đội quân này được đưa ra. Không hẳn là một đội quân mạnh mẽ như Bá Khí Hùng Đồ, nhưng đội quân này vẫn thường có nhiệm vụ thọc sâu vào hàng ngũ phía sau của địch, quấy phá, tiêu diệt, mở đường cho đại quân của Gia Vương Triều. Lúc này đây, Tô Mộc Thu đang cùng với đội quân đó, tiến về phía Hẻm Núi, nơi mình vừa bị đánh cho tan tác chạy đi.

Từ xa, Tô Mộc Thu đã nhìn thấy tàn binh của Bá Khí Hùng Đồ đang tháo chạy, tự nhiên đã biết suy đoán của mình là chính xác. Thế nhưng, nhiệm vụ khó khăn chính là, ngay lúc này đây, phải lập tức vạch ra kế hoạch chiếm lại Hẻm Núi, được trấn giữ bởi hơn 8 đội quân của Lam Khê Các. Tập hợp các anh em lại, Tô Mộc Thu bắt đầu nói.

- Nhiệm vụ hiện tại của chúng ta tương đối khó khăn, các anh em có điều gì muốn hỏi trước khi thực hiện không?

- Hê, lão đại, trước giờ đội của mình có bao giờ nhận nhiệm vụ dễ dàng.

- Đúng đó, lần này phải đánh một trận thật đẹp, gỡ gạc lại chút mặt mũi chớ.

- Đúng đúng, để đám ranh con đi theo hội trưởng cười vào mặt chúng ta là không được.

- Thiện Xạ chúng ta toàn là người đẹp, Chiến Đấu Pháp Sư chỉ là lũ mặt phù - Có đứa ngông tới mức chơi chia rẽ luôn cả hội trưởng và hội phó.

- Rồi rồi, nếu không ai có vấn đề gì thì tui bắt đầu giải thích kế hoạch tác chiến. Đầu tiên, chúng ta xếp đội hình hàng dọc, sau đó tiến về phía Hẻm Núi. Đợi đến khi đạt được cự ly thích hợp, lập tức đột kích như đã luyện tập.

- Ấy, kế hoạch này có chút không ổn thỏa, chúng ta xếp hàng dọc mà tiến tới, chưa đi được mấy bước e là đã tan xác rồi.

- Đó chính là cái hay của kế hoạch này - Tô Mộc Thu mỉm cười giải thích - Thật ra bọn nó không dễ dàng đạt mục đích vậy đâu. Mấy ông có để ý lúc chúng ta đánh Bá Khí Hùng Đồ không? Vì sao chúng ta xả skill như mưa vậy, mà 20 đội của Bá Khí Hùng Đồ dường như không có chút sứt mẻ gì?

Nói đến đây cả đám mới ngớ ra. Sự thật đúng là như Tô Mộc Thu đã nói, nhưng mọi người lại càng thán phục hắn ở điểm này, lúc nguy cấp vẫn còn kịp suy nghĩ và quan sát tình hình chiến sự, nhằm mở đường cho thắng lợi về sau.

- Đó chính là vì địa hình chỗ này có điểm thú vị của nó - Tô Mộc Thu tiếp tục giải thích - Đừng quên nơi đây vẫn là đáy biển, và biển chắc chắn có các dòng hải lưu di chuyển liên tục. Điều đó làm cho việc ngắm chuẩn trở nên khó khăn. Ngay cả với Thiện Xạ chúng ta cũng không thể bắn chuẩn như trên đất liền được, thì bọn Thuật Sĩ làm sao mà ra tay chuẩn được. Hơn nữa, mấy ông quên 1 đặc tính quan trọng trong tương quan nghề ở đây. Đám Lam Khê Các hơn 60% là Thuật Sĩ, mà Thuật Sĩ cho dù nó có tăng tốc độ cast phép tới mức nào đi nữa, tốc độ giữa 2 lần ra skill là có giãn cách, trong khi Thiện Xạ chúng ta không hề bị giới hạn ở điểm đó. Tụi nó ra được 2 skill thì chúng ta đã bắn được 3 phát rồi, hay nói cách khác là không thể phản kích 1-1 được.

- Chậc, không hổ danh là người tinh thông mọi nghề nhất trong server…

- Thế nên, lần đột kích này, chính là một đòn bất ngờ giáng trả cho liên minh Lam Khê Các, Bá Khí Hùng Đồ. Chúng ta sẽ làm cho công sức bỏ ra để chiếm Hẻm Núi của Bá Khí Hùng Đồ đổ sông đổ biển.

- Ơ, Bá Khí Hùng Đồ lúc quét ngang chúng ta, hình như đâu có tốn sức mấy…

- Ế, cái đó không nói ra cũng được….

Đứng ở Hẻm Núi lúc này là 8 đội của Lam Khê Các, bọn này bắt đầu công việc đẩy quân cận vệ của Orfen xuống dưới, để lão đại của mình đánh boss. Phía bên kia, sau khi sắp xếp cho đàn em của mình vào trận với Orfen, Ngụy Sâm lập tức cập nhất tình hình.

- Có tình huống gì xảy ra không? - Ngụy Sâm vẫn khá gấp gáp.

- Không, Bá Khí Hùng Đồ thì tan cmnr. Hàn Văn Thanh cũng không thấy ló mặt, mọi chuyện diễn ra đúng như lão đại dự đoán và sắp xếp. Kỳ này boss là của Lam Khê Các mình rồi.

- Căng con mắt mày ra nhìn cho kỹ vào, bất cứ động tĩnh nào cũng không được bỏ qua, có gì thì lập tức báo tao, nhớ chưa? - Ngụy Sâm cứ phải dặn đi dặn lại đám đàn em của mình như vậy. Rõ ràng là mọi thứ đúng như dự tính, mà sao mình cứ cảm thấy lo lo ấy nhỉ?

Ngụy Sâm lo lắng là có căn cứ, bởi vì những thứ chưa xuất hiện mới đáng sợ, và cái thứ đang chờ đợi cơ hội của mình lúc này, lại là Tô Mộc Thu. Thứ đáng sợ đó, đang bắt đầu hành động rồi.

- Phát hiện một đám Gia Vương Triều đang chạy về phía này - đội trưởng đội Hẻm Núi lập tức báo về với Ngụy Sâm, cùng lúc đó đã chỉ huy đàn em của mình chuẩn bị đón đánh.

- Có bao nhiêu đội? Ai chỉ huy? - Ngụy Sâm gấp gáp không thôi, hắn biết điều gì cần đến cuối cùng đã đến.

- À...Ờ… Có điểm kỳ lạ…

- Cmm, mèo nuốt mất lưỡi rồi à? Ấm ớ clgt? - Ngụy Sâm bắt đầu nổi điên rồi.

- Một...một đội… Đi đầu là Thu Mộc Tô….

- Mày có chắc không vậy? Đếm kỹ lại cho tao, xem coi tụi kia có chạy phía sau không?

- Đúng là chỉ có một đội - Cái đứa đang báo cáo cũng không tin tưởng vào lời mình nói nữa rồi

- Cmn, thằng Thu Mộc Tô này điên cmnr… - Ngụy Sâm cũng bắt đầu cảm thấy kỳ dị.

- Vậy giờ làm sao đây anh? - Đám đàn em cũng luống cuống.

- Sợ cái mẹ gì? Nó muốn tự sát thì tiễn nó về làng, tụi mày 8 đội mà sợ 1 đội của nó hả?

- Ô khơ anh.

Dứt lời, Lam Khê Các lập tức bố trận, chuẩn bị giáng đòn phủ đầu xuống đội quân của Thu Mộc Tô.

- Tất cả nghe lệnh tao, đợi nó vào tầm bắn rồi mới được nã pháo, có nghe không?

- Nhắm thẳng Thu Mộc Tô, full chiêu!!!

Một rừng skill bay xuống đội quân đang chạy tới của Gia Vương Triều, nhưng đúng như lời Tô Mộc Thu nói, chắc chỉ 20% số đó có tính uy hiếp. Điều đó không làm khó được đội quân tinh nhuệ này của Tô Mộc Thu.

- Hê, như lời hội phó nói, đám này quả nhiên đánh tào lao.

- Lo mà né đi, còn nói nữa là tự cắn lưỡi đó.

- Cái đách, tao trình cao chứ không như mày.

- Anh em, tách ra - Tô Mộc Thu lúc này ra lệnh.

Đội quân nhanh như chớp tách thành hình rẽ quạt, vượt qua làn khói mù xông thẳng tới phía Hẻm Núi. Đám Lam Khê Các đã bắt đầu cuống lên.

- Đệt, hack à, sao đách đứa nào xi nhê gì vại?

- Đệt đệt đệt, mau mau dồn thêm dame đi, còn ở đó nói nữa.

- Mày đách thấy à, bao nhiêu skill tao đều ra cả rồi, mà tụi nó có bị ảnh hưởng đách đâu. Hay mày muốn cầm gậy chạy xuống phang tay đôi với tụi nó?

- Lão đại, tụi em xả skill vào đám Gia Vương Triều mà sao chẳng ảnh hưởng gì lắm… - Một em nhỏ đã chạy đi báo với Ngụy Sâm

- Cmm ngu lắm, đách có tao thì tụi mày bị úng não cả rồi à. Đứng xa nã skill, mày tưởng mày đứng trên bờ à? Đợi tụi nó đến gần, đồ ngu, rồi phóng skill hù dọa xung quanh để tụi nó tụ lại một chỗ, lúc đó mới đánh được chính xác, hiểu chưa??? - Ngụy Sâm thực sự điên tiết rồi. Hắn không ngờ Thu Mộc Tô thực sự có để ý đến điểm này để mà lợi dụng ngược với Lam Khê Các bọn hắn. Không lẽ mình phải chạy qua đó chỉ huy mới xong?

- Bọn nó chạy đến đâu rồi?

- Gần tới chỗ tụi em mai phục rồi, đợi gần một chút nữa sẽ dồn skill dụ bọn nó vào một chỗ.

- Mày phải nhìn cho kỹ, xem bọn nó thực sự chỉ có một đội, hay còn có đứa nào khác mai phục xung quanh nữa.

- Lão đại, anh đừng lo quá - Đội trưởng chỗ Hẻm Núi trấn an Ngụy Sâm - Cho dù bọn Gia Vương Triều có thoát khỏi mai phục của mình thì sao chớ? Nó đặt chân đến đây thì cũng chỉ có một đội, ở chặng cuối này vẫn chỉ là cuộc đua của sức mạnh. Một đội của nó làm sao có cách nào đột phá được. Ít nhất nó cần phải đạt đến một nửa quân lực như tụi mình mới có cơ hội thắng được.

- Đồ ngu, đó mới là cái tao lo. Thằng Thu Mộc Tô chắc chắn biết điểm này, mày thực sự nghĩ nó sẽ xông vào đó với một đội quân thật à?

- Ơ nhưng…

- Báo cáo, phát hiện có chuyển động hướng 3 giờ.

- Phía này cũng có 1 tốp đang di chuyển.

- Hướng 5 giờ cũng có…

Ngụy Sâm nghe thấy mà muốn lật bàn phím rồi.

- Cái dcm, tao đã nói gì hả? Mau mau giết thằng Thu Mộc Tô đi!!!!

Tô Mộc Thu lúc này chỉ mỉm cười. Đúng, chiến thuật lúc này đã thành công. Đem thân mình làm mồi nhử, chắc chắn một con mồi ngon như mình sẽ thu hút mọi ánh nhìn, và Lam Khê Các đã đạp vào một cái bẫy như thế. Bởi vì chỉ mải chăm chú nhìn vào Thu Mộc Tô, nên các đội quân của Lam Khê Các đã không cảnh giác đến những phía khác, hơn nữa, sự vui thú trong việc xả skill đã giúp Tô Mộc Thu che phủ các đội khác của mình. Đi một vòng lớn để chờ đợi sai lầm của đối phương, đây đích xác là phong cách ra trận của Lam Khê Các. Nếu có Ngụy Sâm ở đây, hắn chắc chắn sẽ không mắc bẫy như vậy, nhưng lúc này, nghe được cách mà Tô Mộc Thu đã giăng bẫy quân mình, Ngụy Sâm ngoại trừ nhai bàn phím thì còn làm được gì nữa?

Bốn đội quân của Tô Mộc Thu đã đặt chân được đến Hẻm Núi, và bắt đầu công cuộc đồ sát của mình. Lam Khê Các tuy rằng có đến 8 đội, nhưng đa phần là Thuật Sĩ máu giấy, lại còn cắt quân đi giam giữ hộ vệ của Orfen nữa, nên tất cả chỉ là chống trả vô lực. Quân của Tô Mộc Thu như sói giữa bầy cừu, điên cuồng chém giết nhân mã của Lam Khê Các.

- Hê hê, đánh thế này mới sướng tay chứ.

- Mày, mày nữa, thằng kia luôn, hồi nãy đánh tao hay lắm mà, bây giờ sao im re rồi, đánh lại đi, đánh lại tao coi?

- Dám đánh Gia Vương Triều tụi tao này, chừa nhe con trai.

- Anh em, chừa lại cho Lam Khê Các một đội giữ đệ Orfen - Tô Mộc Thu ra lệnh.

- Đuệt, giết người mà còn chừa lại nhân chứng nữa chớ, lão đại, anh làm việc không gọn gàng rồi.

- Để tụi nó ở đó đi, để tụi nó còn báo án về cho Ngụy lão đại nữa chớ - Tô Mộc Thu nói qua cho đám đó - Nhắn với lão Ngụy, Tô Mộc Thu tới đây.

Ngụy Sâm lúc nãy đã nhận được tin báo tử nạn của quân nhà mình,cũng đang đấm ngực dậm chân rồi. Nhưng hắn còn tự an ủi mình được, vì boss đã đi được nửa máu rồi, hơn nữa, Lam Khê Các ở chỗ này cũng có được quân số nhỉnh hơn so với đám Gia Vương Triều của Tô Mộc Thu. Hắn khá tự tin rằng, với việc mình đích thân chỉ huy, Tô Mộc Thu sẽ không có cơ hội làm càn như mới rồi ở Hẻm Núi.

Tô Mộc Thu hẳn nhiên biết điều này, chặng cuối quả nhiên bị đại boss trấn giữ, ải này không dễ như ải vừa rồi. Cập nhật tin tức từ thằng bên cạnh, Tô Mộc Thu biết Ngô Tuyết Phong đã đến gia nhập với đội hình chính của Diệp Tu.

- Mày ổn không đó? - Tô Mộc Thu quan tâm đến bạn của mình.

- Làm khó được tao cái đách, tao không có đuối như mày - Thằng kia vẫn nhởn nhơ.

Nhưng Tô Mộc Thu biết thực tế Diệp Tu không nhởn nhơ được như thế. Nhìn trán hắn lấm tấm mồ hôi, hai bàn tay có vẻ run run, không biết là do hồi hộp hay phấn khích. Đương nhiên rồi, đối thủ là Đại Mạc Cô Yên mà, nói không có cảm xúc là nói dối, trăm lần như một, cậu luôn thấy Diệp Tu có phản ứng này. Đối thủ càng mạnh hắn càng hưng phấn, tôn trọng đối thủ là điều hẳn nhiên, nhưng Tô Mộc Thu chưa bao giờ thấy bạn mình có ý định lùi lại mang tâm thái cầu thị cả. Ở Diệp Tu vẫn luôn là một tư thế muốn phủ định đối thủ, đối thủ càng mạnh bao nhiêu, ý chí phủ định càng lớn bấy nhiêu.

Lúc này đây, hai bên đã bắt đầu giao chiến. Diệp Tu đã tập trung 100% vào màn hình của mình rồi, Tô Mộc Thu cũng không muốn quấy nhiễu hắn. Cậu biết rằng, trận chiến lúc này là vô cùng khó khăn. Ngay từ đầu khi giao chiến, cậu đã tránh một cục diện giao tranh trực tiếp như vậy, nhưng Hàn Văn Thanh vẫn tìm được cách để lôi cậu ra khỏi hang. Hiện tại, Diệp Tu đang phải đánh một trận chính diện với Bá Khí Hùng Đồ do Quyền Hoàng dẫn dắt, một đội quân không còn gì để mất, điều này làm cho phần thắng của Gia Vương Triều càng trở nên nhỏ nhoi.

Tô Mộc Thu cũng biết chưa chắc có cách gì hiệu quả, nhưng trận này không thể không đánh. Cậu chỉ đành kỳ vọng vào khả năng đột phá của bạn mình, một khả năng rất đặc biệt. Không do trình, không do trí, cũng chẳng phải kinh nghiệm lão luyện, một thứ bản năng “vượt ngoài giới hạn của lý luận và đấu pháp”. Tô Mộc Thu vẫn luôn tự hào về bản thân, cậu hầu như chưa bao giờ thất bại, nhưng khi đánh với Diệp Tu, có cái gì đó ở hắn mà cậu không thể lý giải được. Điểm đặc biệt đó là thứ khiến cậu thua bạn mình. Có thể là sự tổng hòa của mọi đặc điểm hay ho trong con người Diệp Tu, cũng có thể là một thứ bản năng kiểu Hàn Văn Thanh, một điều gì đó luôn giúp Diệp Tu tạo được giải pháp cho mọi tình huống diễn ra, dù có ngặt nghèo đến mức nào đi nữa.

- Lão Ngụy, đầu hàng sớm bớt đau khổ - Tô Mộc Thu lúc này đã đến dưới chân núi.

- Đệt, hai thằng bây dùng chung lời thoại không thấy mệt à? - Ngụy Sâm bắt đầu lời rác rưởi - Nói bao nhiêu lần cũng chả lung lay anh mày nổi đâu.

Tô Mộc Thu biết rõ ràng những trò tâm lý chiến như vậy chả thể nào chơi được tay cáo già như Ngụy Sâm. Huống chi, hắn lại còn vô cùng tự tin vào vị thế của mình hiện tại nữa, Tô Mộc Thu bắt đầu cảm thấy vụ này khó chơi rồi. Cậu nhanh chóng xem xét các giả thiết tình huống có thể. Áp dụng trò cũ, lợi dụng địa hình và đặc tính vật lý để che chắn lao lên? 100% là ăn đủ một rổ dame vào đầu, Ngụy Sâm không ngu. Lúc nãy nếu ở Hẻm Núi có Ngụy Sâm, Lam Khê Các đã chẳng binh bại như núi lở, huống chi, cùng một kế sách dùng lại hai lần, hơn nữa còn dùng trước mặt một đại chiến thuật gia như Ngụy Sâm, muốn hết đường ra chơi hả? Còn giả sử đấu cứng lao hẳn lên, cách này cũng được đi. Nhưng tới cuối cùng, ngươi tàn ta phế, rồi lấy cái gì đánh boss? Chậc, cách nào cũng không ổn, Tô Mộc Thu bỗng có chút hối tiếc về lúc đánh Bá Khí Hùng Đồ đã nướng mất bao nhiêu quân.

Thực ra vẫn còn một cách để lựa chọn, nhưng cũng không phải là một cách hay ho gì, đó là “ngọc đá cùng tan”. Nếu lúc này Tô Mộc Thu ra lệnh cho quân mình quay lại mé Hẻm Núi, tiêu diệt đội còn lại của Lam Khê Các, thì đội hộ vệ của Orfen sẽ lập tức được tele về bên cạnh boss ngay. Toàn bộ Lam Khê Các sẽ bị tiêu diệt trong nháy mắt, nhưng cũng đồng nghĩa đóng lại cả cánh cửa với Gia Vương Triều. Lúc đó, mọi công sức, mọi hi sinh đã đổ ra sẽ trở nên vô nghĩa, vì tất cả mọi người đều sẽ phải bắt đầu lại từ đầu. Cuộc chiến sẽ như chưa bao giờ diễn ra, mọi người sẽ phải một lần nữa đánh lại cả quãng đường dài như vậy, điều này sẽ hao tổn sức lực và sĩ khí của tất cả các bên.

Ngụy Sâm thấy Tô Mộc Thu đứng im suy nghĩ, cũng đoán được phần nào những kế sách đang lướt qua đầu cậu, lúc này, hắn bèn lên tiếng:

- Chú em, anh nói nè, anh thấy chú em là người tốt, lần này không đạt thì còn lần sau, dĩ hòa vi quý, mọi người đều vui, đúng không nè? Đừng nghĩ tới chuyện gì dại dột nhe, còn có lần sau nữa mà, lần này để Lam Khê Các bọn anh đi thôi

Thực ra hắn chẳng tốt lành gì mà vuốt ve Tô Mộc Thu cả, hắn chỉ muốn câu giờ thêm cho đàn em mình đánh boss thôi. Boss chỉ còn lại ¼ máu, đã gần đạt được rồi, Ngụy hội trưởng vẫn luôn một mắt bên này một mắt bên kia, trông chừng mọi việc, để tránh tới cuối cùng lại vuột mất miếng ngon trước miệng.

Tô Mộc Thu lại vẫn giữ thái độ im lặng, cậu lúc này thực sự cũng không biết làm sao cho tốt. Cố công mở một đường về rồi, vậy mà đến cuối cùng lại không có cách gì tốt để xoay chuyển tình huống cả. Cậu quyết định rồi, không nghĩ ngợi nhiều nữa, đằng nào cũng không giành được boss lần này, cậu quyết tâm chơi lớn, đánh một trận cho thoải mái.

- Anh em, tất cả cùng xông lên, đánh một trận cuối cho sướng tay đi. Trước khi chết cũng phải xẻ được một mớ thịt của Lam Khê Các xuống.

- Đệt, tao nói rã họng cả nửa buổi, mày vẫn cắm đầu nhào vào à? Thằng nhãi, coi tao tiễn mày lên đường ra sao - Ngụy Sâm nghiến răng, chuẩn bị một mẻ hốt sạch tàn dư Gia Vương Triều - Một mình mày đòi đánh thắng tao, nói dễ hơn làm đó nhóc con.

- Ai nói nó chỉ có một mình?

Lúc này từ phía xa lừng lững bước lại một bóng người. Càng gần càng nhìn rõ hơn cái bóng dáng quen thuộc đó, chiến bào đen, chiến mâu Khước Tà trứ danh, Đấu Thần Nhất Diệp Chi Thu.

- Đệt...đệt…- Ngụy Sâm bắt đầu lắp bắp rồi - Mày chưa chết nữa??? Sống dai ám người chi vậy pa???

- Ô ô ô, là hội trưởng, là biểu tượng của Gia Vương Triều chúng ta.

- Tao đách đợi được lúc tao xúc hết đám Lam Khê Các đây.

- Đạch mẹ, hội trưởng còn sống, trận này sure win cmnr.

Quả thật chẳng ai tin nổi vào mắt mình khi thấy Nhất Diệp Chi Thu cả. Đánh nhau một trận lớn với Bá Khí Hùng Đồ mà vẫn còn sống đi ra, không mấy ai làm được đâu. Ngụy Sâm lại càng không tin vào mắt mình nữa, dồn ép nó đến vậy mà nó vẫn thoát được kiếp số, thằng này là âm hồn bất tán thật à???

Thực ra Ngụy Sâm không nhìn được tình trạng của Nhất Diệp Chi Thu nên mới sợ hãi vậy thôi, chứ Tô Mộc Thu thì nhìn rõ mồn một ở màn hình của Diệp Tu. Mana cạn sạch, máu còn 5%, lúc này Ngụy Sâm hắt hơi một cái, e là Nhất Diệp Chi Thu cũng sẽ hôi phi yên diệt.

Kể ra Diệp Tu thắng cũng là thắng hiểm, thắng trong đường tơ kẽ tóc mà thôi. Đánh đến cuối cùng, Bá Khí Hùng Đồ còn lại một mình Đại Mạc Cô Yên, Gia Vương Triều còn lại hai mạng Khí Xung Vân Thủy và Nhất Diệp Chi Thu. Lúc đó, một quyền đã đến tới trước mặt của cả hai rồi, Nhất Diệp Chi Thu đã không kịp tránh nữa, Diệp Tu cũng đã có ý định nhắm mắt xuôi tay, vì hắn biết, nam chinh bắc chiến không có gì mà hắn không đỡ được, nhưng đối chiến với Quyền Hoàng, nửa cái chớp mắt cũng quyết định thắng bại. Ai ngờ rằng lúc đó Khí Xung Vân Thủy lại lao ra chặn trước đầu quyền, còn kịp tung một chiêu Đạn Pháo Khí để giảm bớt chấn xung, nhằm câu kéo thêm thời gian cho Nhất Diệp Chi Thu. Nhưng người đến là Quyền Hoàng, lập tức một cái Quăng Ném tung ra, biến chiêu, chụp lấy Khí Xung Vân Thủy, quăng về phía Nhất Diệp Chi Thu, rõ ràng là muốn chụp cả hai làm một mà giết một lần. Quyền đến điên cuồng, e chỉ còn ba bốn chiêu nữa, là bộ đôi của Gia Vương Triều sẽ cùng nhau về làng. Nhưng Đấu Thần cũng không phải hư danh. Chịu Thân, lăn lộn, lui ra được nửa bước với Đại Mạc Cô Yên, lúc này, Diệp Tu nói một câu vô cùng khó hiểu:

- Lão Ngô, xin lỗi…

Sau đó Khí Xung Vân Thủy đã thấy mình bị Lạc Hoa Chưởng đẩy bay về phía Đại Mạc Cô Yên, đồng thời lại nhìn thấy đầu rồng bay đến, Nộ Long Xuyên Tâm. Một đòn này đến cực nhanh, Đại Mạc Cô Yên vốn bị Khí Xung Vân Thủy che mất tầm nhìn, lại còn bị dính chung hắn bị hất văng, lúc này cũng đã cảm nhận được khí áp đang đến rất gần. Hàn Văn Thanh đã muốn mượn lực nhảy đi, nhưng lại bị Khí Xung Vân Thủy dùng một chiêu Quật Ngã nhằm cưỡng chế kẹp chặt Đại Mạc Cô Yên với mình.

- Lão Hàn, chúng ta cùng đi….

Một đòn Nộ Long Xuyên Tâm đạt max level, xuyên phá cả Khí Xung Vân Thủy và Đại Mạc Cô Yên với nhau, cả hai lập tức biến xám. Hàn Văn Thanh đến cuối cùng cũng không ngờ được, lúc cấp bách nhất, Diệp Tu lại chọn rời khỏi party với Khí Xung Vân Thủy, để có thể dùng Lạc Hoa Chưởng, đẩy hắn làm con rối che mắt mình, đến cuối cùng có thể tung ra một đòn quyết định, giết cả hai cùng một lúc. Nhất Diệp Chi Thu quay người rời đi, cả Gia Vương Triều lúc này cũng chỉ còn một mình hắn sống sót với 5% máu, nhưng hắn lại chọn dùng điểm cuối cùng của sinh mạng để chạy về với Tô Mộc Thu. Có lẽ hắn nghĩ rằng, kết thúc tốt đẹp nhất cho sinh mạng của Nhất Diệp Chi Thu, vẫn là nên ở bên cạnh Thu Mộc Tô.

Toàn bộ đám quân còn lại của Gia Vương Triều như bị xúc động mạnh khi nhìn thấy bóng dáng quen thuộc đó. Bóng lưng đã dẫn dắt mọi người đi qua bao nhiêu trận chiến, cùng nhau vào sinh ra tử, cùng nhau trưởng thành. Ra trận chỉ cần nhìn theo bóng lưng ấy, sẽ mãi chẳng bao giờ lạc lối, chính con người ấy, hết lần này đến lần khác, đều đánh ra một con đường cho tất cả mọi người.

- Mau heal, mau heal cho hội trưởng…

- Hội trưởng, anh lùi lại chút, lên cao quá dễ bị focus không heal kịp nữa.

Diệp Tu dường như chẳng nghe thấy, chỉ đang đưa Nhất Diệp Chi Thu đi đến bên cạnh Thu Mộc Tô, rồi hắn bắt đầu bằng một cái giọng quần trào vốn có.

- Lão Ngụy, vừa nãy nói một người không đủ, giờ có mặt Song Thu rồi này, bắt đầu được chưa?


- Hết -
 

Chianti

Sad Chi : (
Hội Tự Sát
Team Đánh Thuê
Thần Lĩnh
Bình luận
323
Số lượt thích
2,841
Location
Khác
Team
Khác
Fan não tàn của
Khác
#5
Ax ax ax ax, em cũng định viết một trận đoàn chiến như vậy a, chậm một bước rồi.

Đúng là viết hỗn chiến như này không ai hợp hơn bác a. Kiến thức dàn quân tạo thế, điều binh bố trận với cả kiến thức về mấy game RPG farm đến cùng cực của ngày xưa nữa, đều không đến lượt em khen a. Cảm giác như mình không đủ tầm để thốt ra lời khen ấy, chỉ có nước mang lên bàn mà thờ thôi.

Hẵn là như vậy, tam đại thế lực phân tranh, cả ba đều hình thành rõ đặc trưng của nhà mình mà lại cực trung thanh với hội trưởng. Kết quả kiểu này, em dù có thiên vị cho Ngụy Sâm cở nào đi nữa, trong thâm tâm nếu đặt bút viết cho công minh, sẽ mãi là như thế này: Hàn thua Diệp một hit cuối, dù chuyện quái gì xảy ra đi nữa; Tô Mộc Thu luôn là yếu tố xoay chuyển cục diện; Ngụy đội... ông cái gì cũng biết, ông thực sự qua mặt được tất cả, nhưng lính của ông lại tạ nhất trong ba nhà, lũ vô dụng này, trời ơi là trời!. Thật sự!
Đương nhiên ở một diễn biến khác rồi cũng sẽ đưa ra kết quả khác, cơ mà khi viết, tác giả chỉ viết điều mình muốn thấy thôi.

Bác biết đấy, đoạn cuối có thể là Ngụy Sâm trói một lúc 2 đứa lại rồi rải mưa hành sll mà nhỉ? Lại kết thúc mở rồi, Ngụy Sâm không còn đường lui, 2 bên đập trực diện thì chắc lại tàn quân thôi, rồi cục diện lại được reset - như chưa hề có cuộc chia ly. Bác làm vậy rốt cuộc là có ý gì? Là muốn người đời viết thêm hay tránh tổn thương đọc giả đây? =))

Móa, siêu phẩm! Em luôn nghĩ mình sẽ học được một vài điểm về cách nhìn cũng như bố trí thế trận từ fic của bác, cơ mà lần này, em sẽ dẹp hết mọi chấp niệm, mọi đắn đo... Em sẽ chỉ tiếp thu trận đánh này như đứa con nít ngồi đọc một trang sử thi, nơi đó, các cường giả phô trương thế lực, không hề lùi bước.

Năm đó, người ta đặt chân đến núi Orfen lại thấy 2 ngọn núi - một ngọn Orfen lừng lững, một do xác người chất đống mà thành...
 

Đỗ Tiểu Bạch

Lure like như hack
Staff member
Bình luận
1,000
Số lượt thích
3,939
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#6
Nguỵ lão năm xưa trà trộn vào Luân Hồi cướp boss với cái miệng buông toàn “lời vàng ý ngọc” ân cần như mẹ hiền kiểu đó hẳn phải kiềm chế dữ dữ lắm mới không bị Luân Hồi phát hiện.

Ban đầu mị cũng không tin “đây là mấy thế lực lớn nhất lục địa”, có mà một đám lưu manh thích gây sự thích cãi nhau giành địa bàn giống mấy thế lực giang hồ trong mấy phim xã hội đen ấy, cơ mà đọc xong cái này thì tin rồi... Chính thực là ba thế lực xã hội đen thích tranh nhau địa bàn lớn nhất lục địa!

“Kệ mịa thằng Dạ Vũ Thanh Phiền”, kim chỉ nam chân lý của toàn Liên minh thì ra đã có từ lâu vậy rồi sao, thì ra hồi còn ở công hội nhà mình Thiếu anh tui đã bị ghét bỏ vậy rồi....

Mới giây trước mị định khen Quyền Hoàng lúc bày mưu tính kế ngầu quá không đỡ nổi, mấy chú thấy chưa Bá Đồ của anh có chỉ huy chiến thuật rõ ràng hết không thua gì Gia Vương Triều Lam Khê Các dẫn dắt bởi mấy đứa tâm bẩn nhá, giây sau Tô đại lại quyết định mình phải ngầu trở lại, không nói hai lời dẫn một đội tới phá tan bày binh của Lam Khê Các luôn!

Cơ mà cuối cùng thì ngầu nhất là ai? Vẫn chính là Diệp Tu! Lúc hai dòng “chiến bào đen, chiến mâu Khước Tà” chủ nhà tả đơn giản tự nhiên thôi, cơ mà không hiểu sao khúc đó mị lại cảm thấy Đấu Thần Nhất Diệp Chi Thu hào quang bốn phía, có bóng dánh anh ở đó, còn sợ không phiên giang đảo hải xoay chuyển càn khôn mấy chuyện vặt này được sao?! Có Song Thu trấn thủ, còn sợ thua sao???

Lúc đầu mị đã nghĩ tuy thế trận như thế cơ mà hẳn là cuối cùng boss cũng rơi vào túi Lam Khê Các, thế rồi đọc cmt của đại thần lầu trên liền cảm thấy bản thân thôi đừng đoán nữa, căn bản đến mép áo của chân lý cũng sờ không tới... Chỉ đành ngậm ngùi nói đại vài cái chi tiết râu ria mà mị ấn tượng cho tế sớ nó dài dài chút, để tiện đường dọn bàn thờ tế tổ đưa chủ nhà lên ngồi thôi... Góp chút sức mọn chết sống gì cũng phải lôi cái siêu phẩm này lên đầu lại!
 

Jsuis.pa

Người chơi công hội
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
79
Số lượt thích
473
Location
GMT+1
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Hoàng Thiếu và Sở Đội vạn tuế
#7
Hửm thì ra em đọc đã đọc đồng nhân này rồi, nhưng lại không chú ý là do anh viết (má em vẫn còn nhớ cái spoiler phân bố quân trông như vẽ bằng paint) :)

Sắp xếp chi tiết khéo, chặt chẽ, ra được cái tầm “hỗn chiến” của một trận tranh boss. Từ ngữ để miêu tả dù là bày binh bố trận nhưng không khó hiểu.

Đm quả NDCT đáp KXVT lên để tung một quả Nộ Long Xuyên Tâm. Hừm tự dưng làm em nhớ một trong những cách chơi ma sói em dùng khá thường xuyên khi chơi sói, là hướng nghi vấn khoanh vùng vào 2-3 người, trong đó có đồng đội cùng bầy sói của mình, rồi khéo léo hướng nghi ngờ về những người còn lại trong cái đám khoanh vùng đó, hoặc hi sinh luôn đồng đội nếu cần thiết. Well, em chơi cách đó khá thành công, mỗi tội vài lần bị chính đồng đội bóp lại vì “tao không thích cách mày bán bạn bè” (oan vcl oan bố mày về sau đều sẽ hướng nghi vấn ra khỏi m mà). Cho nên KXVT hiểu ý mà kẹp ĐMCY vào chết cùng, không hổ 3 năm cặp đôi ăn ý đưa Gia Thế lên đỉnh danh vọng.

Tiếp là hình ảnh Song Thu tụ hợp. Gào méo cần biết có bn HP, riêng cái hình ảnh đó nó đã tăng vcl sĩ khí rồi. Mà trong quân thì đấu khí binh sĩ là quan trọng nhất, cùng với cái tài của tướng chỉ huy làm nên thắng lợi của trận đánh. À nó còn có tác dụng lớn trong việc làm giảm sĩ khí địch nữa. Má, đập mãi một thằng mới về được thế có lợi, giờ nhảy ra thằng nữa? Bố mày mệttt. Mà thật ra Diệp Thu nhận heal có khi còn làm Nguỵ Sâm nhận ra hắn cũng đã là mồng tơi trước gió rồi, nên thôi cứ lao lên mà hội họp Song Thu thôi nhé.

Ok trên đây là tiếng nói của não trái. Não phải nói là ĐM DĂM BA CÁI ĐỨA GIA VƯƠNG TRIỀU CHÚNG BÂY CHẲNG QUA CÓ HAI TƯỚNG CÒN BỐ MÀY CHỈ CÓ MỘT MÌNH LO TỶ THỨ TRUYỆN. THỬ MỘT TRONG HAI THẰNG RỚT MẠNG XEM LAM KHÊ CÁC TỤI TAO CÓ ĂN KHÔNG PHẶC PHẶC PHẶC.

Bình thường thì em cmt cũng dài lắm, nhưng đa phần là để cái con fan gơ trong người hú hét :))) cơ mà đọc đồng nhân của anh lại không nhiều đất cho cái con đó, não để hết cho vài nơ ron ít đến thảm thương có thể suy nghĩ rồi.

Về mặt nghệ thuật, làm sao để gạch chữ ta? Em vừa đọc xong fic chị Lá rồi qua bên này...
Đùa thôi :v truyện bày binh bố trận nếu viết văn phong hoa mỹ lại thành ra buồn cười. Em viết không nhiều, nhưng với tư cách là độc giả, em chỉ muốn nói là độ dài câu cũng là một trong những yếu tố để kiểm soát tiết tấu câu chuyện, tương tự với các dấu chấm phẩy. Còn để sao cho dễ nghe, thì viết bằng trắc hợp lý là được :v
 

Bình luận bằng Facebook