- Bình luận
- 374
- Số lượt thích
- 1,327
- Team
- Hưng Hân
- Fan não tàn của
- muitenbac1
Tam Quốc Phân Tranh
Toàn Chức Cao Thủ đồng nhân
Tác giả: Cát Tường Tam Bẩu
Phần 1
- Cái cm lũ Gia Vương Triều chúng mày, bãi này tụi tao tới trước. Tới sau mà còn lớn lối, muốn kiếm chuyện đánh nhau à???
- Thì sao? Đ*o có trình cũng đòi ra chơi? Anh em, có đứa muốn mở band, giúp tụi nó.
Nói vừa xong đã lao vào thành một đoàn loạn chiến, vốn đã xem như chuyện thường ngày ở máy chủ một Vinh Quang. Hai công hội Gia Vương Triều và Bá Khí Hùng Đồ đã từ lâu là hai phe tử địch trên khắp mặt trận trong game này rồi, từ tranh giành boss, phá kỷ lục phó bản, công hội chiến, etc. Mặc dù Gia Vương Triều có phần nhỉnh hơn vì có sự trấn giữ của hai siêu cấp thần Nhất Diệp Chi Thu và Thu Mộc Tô, nhưng Bá Khí Hùng Đồ của Đại Mạc Cô Yên chưa bao giờ chịu kém miếng.
Hôm nay cũng vậy, vẫn là tranh giành bãi farm level ngon, hai công hội lớn lại lao vào đấm nhau, bất quá đằng xa vẫn có một nhóm nhỏ khác cũng đang dòm ngó bãi này, chỉ đang làm trò “Ngư ông đắc lợi” thôi. Cũng không khó hiểu, đeo cái tên Lam Khê Các trên đầu mà trong người không có chút máu zâm thì thật có lỗi với lão đại Sách Khắc Tát Nhĩ quá, còn chưa nói đến đã nhiều lần Ngụy hội trưởng bị hai thằng Thu kia nó móc lốp. Thành ra, tránh được là tránh, chưa kể còn có thể thủ lợi, tội tình gì mà không làm, điều đó đã ăn sâu vào máu thịt của con dân nhà này. Hơn nữa, đi theo hội trưởng Ngụy, nhiều nhất chính là Thuật Sĩ. Nghề này thật ra nhào vào tay đôi thì có phần yếu thế so với những dạng Chiến Đấu Pháp Sư hay Quyền Pháp Gia, nhưng loạn chiến thì còn chưa nói được. Cảnh tượng 3 phe đánh nhau, một bầy đứng từ xa quăng bùa phép cũng thấm lắm chứ không chơi đâu.
Máy chủ một ra đời được gần nửa năm, đại thần đều đã max level cả rồi. Câu chuyện không phải là mỗi ngày mày cày được 10%, còn tao cày được 15%, bây giờ đã là các công hội chia nhau những bãi farm level 50, để đảm bảo đạt hiệu suất rớt item lẫn nguyên liệu ngon cho bang hội, và cho các nhân vật chủ chốt. Khỏi cần nói, những bãi farm như thế, cho dù đã có sự phân chia giữa các bang với nhau, nhưng cũng không tránh khỏi chuyện hai phe đập nhau thường xuyên, hơn nữa lại có thù truyền kiếp như Bá Khí Hùng Đồ và Gia Vương Triều thì càng khỏi tính chuyện farm trong êm thắm.
Ngày hôm nay cũng bắt đầu như thế, Tô Mộc Thu vừa tỉnh dậy đã chạy tới bên máy tính, bắt đầu đếm số lượng item thu được. Cậu ta luôn bắt đầu một ngày như vậy, trước cả làm vệ sinh cá nhân, cứ như thể trễ một phút sẽ mất một item vậy. Sau khi đã đảm bảo là mình không sót thứ gì, Tô Mộc Thu mới bắt đầu làm những việc mà một người bình thường làm sau khi thức dậy, sau đó là đánh thức em gái của mình. Còn một cái thằng khó ưa khác nữa cũng đang sống chung với hai anh em Tô Mộc Thu, hắn chẳng buồn quan tâm tới tên ấy, cứ để hắn tự động tới lúc sẽ thức dậy. Bản thân Tô Mộc Thu cũng không muốn phiền tên ấy, vì cậu biết, hắn đêm qua chắc chắn đã giúp cậu chăm sóc mọi thứ để đảm bảo một ngày mới được bắt đầu suôn sẻ.
Tô Mộc Thu vừa bắt đầu mở acc chính đã nghe kênh công hội réo.
- Hội phó, mau tới Tiền đồn biên giới, bãi của mình lại bị tụi Bá Khí Hùng Đồ chiếm. Cmn, tụi em nói tên anh ra mà tụi kia có nể mặt đâu. Tụi nó còn đem lão đại ra hù dọa nữa kìa, người mình đang chống, mau mau.
Tô Mộc Thu không nói hai lời lập tức đem Thu Mộc Tô của mình chạy thẳng đến Tiền đồn biên giới. Nói lại bản thân, Thu Mộc Tô sau khi nhận thức rõ những thứ mà công hội mang đến cho việc của mình, cậu cũng ra sức vì công hội, cũng chịu khoác lên một set item cam level 50, cũng ra dáng hội phó của công hội lớn. Cũng phải thôi, đường đường hội phó của công hội Gia Vương Triều, mà ăn mặc còn thua một thằng bá vơ, ai mà nể mặt cho nổi, mặc dù trình độ của Tô Mộc Thu là không thể nghi ngờ, nhưng mà nhìn bộ đồ trước đó của Thu Mộc Tô thì cũng đáng nghi lắm chớ.
Tiền đồn biên giới là một bãi farm thứ cấp của level 50, không hẳn là toàn những nguyên liệu hoặc item cấp cao, nhưng cũng không phải nơi nói bỏ là bỏ. Một là, mình bỏ qua thì anh em trong bang sẽ không phục, sau này có ra lệnh cũng không ai ra sức. Hai là, lòng tham!!! Đây mới đích xác là Tô Mộc Thu, lợi dù nhỏ cũng không bỏ qua. Chưa đến 5 phút, Tô Mộc Thu đã có mặt tại hiện trường. Trước mắt chỉ là một nhóm nhỏ của Bá Khí Hùng Đồ, ra chơi cũng không phải tay to gì, Tô Mộc Thu thu thập chỉ là chuyện lấy đồ trong túi. Sau đó cậu còn giúp đỡ anh em đi lure quái farm nữa, không cần nói, được đại thần lure quái cho farm, tốc độ up level với đồ rơi ra, không gấp đôi cũng gấp ba.
Nói một chút về khu vực này, toàn bộ khu vực bao gồm hai địa điểm chính, Tiền đồn biên giới và Pháo đài trộm cướp. Đây gần như là hai địa danh trấn giữ phía bắc của lục địa, là bãi quái level 50, tương đối được ưa chuộng bởi các nhóm nhỏ, hoặc đi solo. Thông thường những khu vực này ít khi có tranh chấp, vì lợi ích không quá lớn, người tập trung không nhiều, nên đất rộng người thưa, thậm chí các phe phái khó mà chạm mặt nhau. Gia Vương Triều cuốc bãi này thì Bá Khí Hùng Đồ cày bãi kia, trong khi Hoàng Phong thì gieo hạt cách đó không xa, cùng với Lam Khê Các đang tưới nước gần đó, ai làm việc nấy, không ai đụng ai. Nhưng xê dịch xuống một đoạn thì lại là một câu chuyện hoàn toàn khác. Tháp Láo Xược, một địa danh nổi tiếng để farm cho các đoàn đội. Tháp Láo Xược có 14 tầng, trước mắt tồn tại 10 tầng, level quái cao nhất là 50, nghe nói rằng, sau này mở ra đẳng cấp mới, có thể leo đến tầng 14, gặp được vị thần trấn tháp, chính là một trong các đại Boss của thế giới, nhưng đó đã là một câu chuyện khác.
Tháp Láo Xược nói không ngoa chính là một trong những điểm nóng của thế giới, ở đây súng nổ liên miên, thế nên các công hội lớn cùng nhau chia phần lãnh địa ở đây. Như Gia Vương Triều lấy tầng 8 10, Bá Khí Hùng Đồ lấy tầng 7 9, Lam Khê Các cùng Hoàng Phong đành chịu tầng 4 5 6, các tầng còn lại chia đều cho các công hội nhỏ lẻ khác.
Lão đại Ngụy Sâm, lúc này đang lớn tiếng mắng đám đàn em.
- Nhanh cái chân một chút, tụi bây là Xạ Thủ, một hit kéo một quái khó lắm hả, một lượt đi mà ko gom đủ một phòng về thì tao đấm vào mặt.
- Tank đâu, đủ tầm thì dùng Hate kéo quái về, đợi tụi nó đút cơm tận miệng à?
- Đám Thuật Sĩ, cmm, ra đường đừng nói là đệ tao, trói không trói. Đó, dcm đội hai, chúng mày đ*o nhìn quái đang chạy hướng nào à? Giảm def, giảm def nghe không, cmm, giảm def chồng rồi, đ*o nhìn debuff trước khi xài chiêu à? Thằng lead đội 4 muốn tao kick ko?
- Kiếm khách đâu? Đừng có chạy theo thằng Dạ Vũ Thanh Phiền, kệ cmn. Hất ngược đám quái đang chạy về, đừng có hất về phía này, cái đ… Phía bên kia, ngu học, phía ngược lại!! Ngược lại của mày ấy, nhìn tao làm cái đ*o gì???
- Đám tầng 5 không có tao đ*o được lười, một lát tao đếm số quái mà không đủ thì đừng có nhìn mặt tao. Cmm, tao biết đếm đó!!!
Lam Khê Các dường như đã quá quen với tiếng chỉ đạo của hội trưởng Ngụy Sâm, thế nên đồng bào cũng không ngần ngại gì.
- Má, đi đường đ*o có mắt hả mậy, chạy vào chỗ healer tụi tao làm gì??
- Dm, cút, mày đ*o biết tránh à?
- Tank đâu, tank đâu, sao đ*o ai kéo quái phụ tao, nó quây tao chết cmr. Mẹ nó, biết chơi ko hả???
- Dm, mày tưởng mày ông nội tao hả? Tao lo một bầy quái, mày bị hai con quây đã chết?? Đ*o có trình mà đòi ra chơi???
Khó tin đây lại là một trong ba thế lực mạnh nhất lục địa….
Ở một tầng khác, một nhóm người chơi cũng đang miệt mài đẩy quái, bất quá, người nào đội nào cũng rất trật tự mà làm nhiệm vụ của mình. Ranger dụ quái, tank kéo quái, dam dealer thì dồn dame, healer thì heal, tất cả đều vô cùng nghiêm túc và có kỷ cương, cứ như thể một đội quân được rèn luyện lâu năm. Công hội Bá Khí Hùng Đồ, cái tên này nêu ra hoàn toàn có sức chấn nhiếp người đối diện. Quyền Hoàng Đại Mạc Cô Yên, đối thủ trực tiếp của Đấu Thần Nhất Diệp Chi Thu, dưới trướng không thể nào chỉ là loại người rụt rè nhút nhát, không phải loại cảm tử vì quân, cũng là loại xem chết như về.
Ba công hội lớn định hình rõ ràng phong cách cho hội viên đến như vậy bởi sức hút và sự ảnh hưởng của công hội trưởng, chính là Sách Khắc Tát Nhĩ, Đại Mạc Cô Yên và Nhất Diệp Chi Thu. Trong 3 đội quân này, sắc bén, tinh nhuệ, có tính đột phá nhất, là Gia Vương Triều. Ưa thích bày binh bố trận, chờ đợi thời cơ, nhất kích tất sát, là điểm mạnh của Lam Khê Các. Còn thiết hán tử của Bá Khí Hùng Đồ, là loại xông xáo và có sức mạnh càn quét cao nhất. Từ đó hình thành nên trong game thế “Chân Vạc” trong truyền thuyết, chính là Tam Quốc của Vinh Quang. Bất quá, Gia Vương Triều có chút nổi trội hơn, có đến hai vị đại thần trấn giữ, Nhất Diệp Chi Thu và Thu Mộc Tô, nên quân số có phần áp đảo hơn hai nhà kia. Ở phía ngược lại, hai nhà Bá Khí Hùng Đồ và Lam Khê Các cũng đã quen với việc thường xuyên liên minh ngầm với nhau trong những vụ tranh chấp boss, nhằm hất cẳng Gia Vương Triều trước khi hai phe xung đột chính diện.
Trở lại ngôi nhà nhỏ của 3 anh em nhà kia, Diệp Tu cuối cùng cũng chịu lết khỏi giường vào lúc 11h trưa. Lúc mở mắt đã thấy Tô Mộc Thu ngồi chỉnh chỉnh, rồi thao tác trên cả hai máy, còn Mộc Tranh vẫn luôn là cô bé ngoan ngoãn, ngồi nhìn anh mình chơi game. Mặc dù không hiểu gì nhiều lắm về game, nhưng mỗi lần nghe anh mình ồ à lên cái gì, hai mắt của cô bé dường như cũng sáng lên theo, cứ như là chính bản thân mình vừa đạt được thứ đó vậy.
- Tối qua tới giờ có lụm được cái gì ngon không? - Diệp Tu cất giọng è è hỏi.
- Toàn mấy thứ đồ linh tinh, kệ, có còn hơn không, tích nhiều một chút, mai mốt chế đồ cũng đỡ phải chạy đi kiếm. Nè, mày dậy mau lên, chiều nay Orfen xuất hiện đó, rề rà miết. Hôm nay tới mày nấu cơm đó, còn ngáp??? Nấu lẹ ăn lẹ còn đi săn boss, nghe tụi kia nói, Lam Khê Các với Bá Khí Hùng Đồ đã bắt đầu tập trung quân rồi đó.
- Rồi rồi, Mộc Tranh, đi chợ với anh không?
- Đi a, đi a đi - con bé vô cùng hớn hở vì được đi chơi
- Ừ, đi chợ thôi, coi như dạo phố luôn, chứ như cái thằng kia, cắm đầu vào game miết, không tốt đâu, em biết không? - Diệp Tu bắt đầu dạy dỗ em nhỏ, và xem ai kia như gương xấu. Tô Mộc Thu không thèm đáp, chỉ liếc bằng ánh mắt khinh bỉ.
- Mày đi lẹ rồi về đó, la cà rồi dẫn con bé đi ăn kem nữa đi.
- Hiiii - Mộc Tranh chưa bao giờ ngưng ưa thích kem cả.
Ngôi nhà nhỏ tuy có chút đơn sơ, nhưng đủ cho cả 3 người cùng chung sống. Mỗi ngày lại là những câu chuyện xoay quanh chủ đề game chưa bao giờ biết chán của hai thằng anh, và đứa em gái luôn vui vẻ tận hưởng những câu chuyện đó với hai người anh của mình. Cuộc sống tuy giản đơn, nhưng chưa từng có ai trong 3 đứa trẻ đó muốn thay đổi cả, một cuộc sống không còn gì đầy đủ hơn. Có người mình yêu thương, có thứ mình yêu thích, cùng nhau theo đuổi ước mơ, vốn là chuyện mong cầu còn không được.
Quay về đến lục địa Aden, nơi chiến sự chưa bao giờ dừng lại, Thu Mộc Tô đã bắt đầu tập hợp anh em trong công hội, các công hội lớn đều chuẩn bị rất kỹ càng cho con boss này. Trên toàn cõi lục địa có rất nhiều boss hoang dã, tùy theo level và địa thế mà có các loại boss tương ứng, giống địa đầu xà vậy. Thế nhưng, bên cạnh đó vẫn tồn tại một số con boss đặc sắc, được gọi là boss cốt truyện. Sở dĩ có cái tên đó, vì thế giới này được tạo ra dựa trên các truyền thuyết cổ xưa, được tổng hợp lại thành một thế giới vô cùng chân thực, mỗi loài, mỗi lớp nhân vật, mỗi khu vực, mỗi con boss đều có câu chuyện của riêng nó, đều có sự liên quan đến những gì đã xảy ra trong câu chuyện cổ xưa kia. Người chơi đóng vai một nhân vật được sinh ra trong thế giới đó, bắt đầu viết tiếp câu chuyện còn dở dang từ sau khi kết thúc thời đại của các vị thần viễn cổ.
Boss hoang dã thông thường sẽ chỉ đứng một mình, độ khó đã là một sự thách thức với kể cả các công hội lớn trong game, boss cốt truyện còn hơn cả một cấp bậc như thế, boss cốt truyện còn có cả một đội quân hộ vệ cho riêng mình. Với trí tuệ nhân tạo của máy tính hiện tại, nhà làm game đã tạo ra một đội quân cho boss thực sự có trí tuệ để đối chọi với con người. Đội quân đó mặc dù không có quy mô như người chơi, nhưng mỗi một đứa trong đó đều như một con tiểu boss vậy, và nó có trí thông minh hẳn hoi. Healer biết chọn vị trí, thời điểm heal sao cho hợp lý nhất, tanker biết dùng chiêu thu hút hỏa lực về chỗ mình, Dame Dealer (DD) còn biết lựa chỗ yếu của đối phương để đột phá. Do đó, một con boss cốt truyện chỉ spawn đúng một lần trong tuần, và thời gian spawn cũng không cố định. Thông thường các công hội lớn sẽ có người canh sẵn, boss spawn sẽ lập tức báo động, nhưng các công hội muốn săn được boss cốt truyện sẽ cần nhân lực có chất lượng, chứ không thể tuyển đại mà đi được. Vì độ khó của boss cốt truyện rất cao, nên các công hội lớn sẽ chỉ tuyển tinh anh của tinh anh đi, do đó, tập hợp một quân đoàn lớn như vậy sẽ tốn thời gian hơn bình thường. Bù lại, item rớt ra từ boss cốt truyện là không phải bàn cãi. Vật liệu hiếm rớt với số lượng gấp 3 lần một con boss hoang dã, tỉ lệ cho các vật phẩm hiếm cũng tăng lên. Đáng giá nhất là những món có tên của boss đó, những vật phẩm như vậy cực kỳ hiếm trong server, chỉ có cấp bậc đại thần mới được công hội ưu tiên cho mang, như một biểu tượng của sức mạnh công hội.
Orfen là boss cốt truyện cấp 50, boss của Biển Bào Tử. Orfen có một vật phẩm truyền kỳ, là Khuyên Tai Orfen, cộng tốc độ đánh 15%, tốc độ cast phép 15%, tỉ lệ kháng stun 20%, tỉ lệ kháng chảy máu 20%, chính xác + 15%. Đây là loại chỉ số không tưởng trong thế giới này, và đó cũng là lý do cho mọi sự tranh đấu của các công hội lớn. Tất nhiên, có thể phân giải Khuyên Tai Orfen thành vật liệu hiếm, nhưng chắc không ai có đủ can đảm để làm việc đó, ngoại trừ Tô Mộc Thu!!!
Biển Bào Tử là một địa điểm đặc sắc, nó nằm ngay phía bắc của Làng Tiên, nơi khởi nguồn của giống loài được xem là hậu duệ của Thần. Biển Bào Tử được ngăn cách bởi một dãy núi với làng Tiên, rất nhiều những đứa trẻ mới sinh ra của Tiên đã từng thử trèo lên núi để nhìn ra thế giới, nhưng điều kỳ dị là, chỉ nhìn được một màn biển ở phía Bắc, nơi biển bị đảo ngược lại và đặt trên đất cạn. Lối vào Biển Bào Tử thông qua một cánh cửa, bước qua đó sẽ lập tức đặt chân xuống đáy biển, nhưng người ngoài nhìn vào thì vẫn thấy họ đứng trên cùng đất bằng với mình. Chỉ vào bên trong mới thấy được địa hình đáy biển, các loài sinh vật ở đáy biển, như các loài nấm khổng lồ, sứa, cổ thụ chết khô, nhện Tarantula, etc. thực sự là đem cả đáy biển đặt lên trên đất bằng.
Tô Mộc Thu lần này rất muốn giành lấy Orfen, vì nguyên liệu nó rớt ra rất cần cho thứ vũ khí đặc biệt mà cậu đang làm. Chiến mâu của Nhất Diệp Chi Thu, song thương của Thu Mộc Tô cũng đã có những bước tiến cụ thể, duy chỉ có thứ vũ khí kế tiếp mà cậu đang làm lại gặp rất nhiều vấn đề rắc rối. Cậu rất tự hào về món vũ khí này, vì nó mà cậu đã đổ ra không biết bao như tâm tư, vì nó là thứ mà cậu khá chắc rằng là thứ duy nhất ngoài cậu ra, không có ai có khả năng phục chế lại, chứ đừng nói đến tạo ra một thứ hay ho tương tự, vũ khí dành riêng cho tán nhân. Mỗi lần chỉ cần nghĩ đến nó thôi, Tô Mộc Thu đã phấn khích không thôi, cậu vẫn hay vênh mặt với Diệp Tu.
- Có nó rồi, coi tao đập mày ra bã thế nào!!!
- Do trình thôi mày ơi…
- Đách, đợi đi, lúc đó đừng có mà năn nỉ tao cho mày mượn chơi thử.
- Hơ, không bằng lúc làm xong đưa tao đi, tao làm nó trở thành truyền kỳ cho. Thấy Đấu Thần của tao không? Chính là cái trình đó, biết không?
- Đợi đi con trai, tới lúc hoàn thành, 3 giây thôi là tao cho Nhất Diệp Chi Thu của mày về trời.
- Nói dễ hơn làm đó con trai, Mộc Tranh, cho anh mượn cuốn sổ của em…
- Cút cmm đi.
Miên man tự sướng mất một lúc, thằng mắc zại kia đã xách một mớ đồ ăn về, và tất nhiên là cô em gái đáng yêu kia vẫn thích gặm kem 4 vị mua ở chỗ quen.
- Tới giờ cơm còn ăn kem nữa, em đó, học trò ngu của đứa nào không biết nữa…
- Hiii. Ăn một ít có sao âu, em vẫn ăn cơm được mà… - Mộc Tranh kéo dài giọng, rõ biết là anh hai cũng chỉ mắng yêu mình thôi.
- Hôm nay nhà bếp có món mì chan súp thịt hầm, có kèm tôm tươi ở chợ, quý khách có gì phàn nàn không?
- Lẹ lẹ đi rồi vào game kìa, mày nhởn nhơ miết, kỳ này phải giành Orfen về cho tao.
- Rồi rồi, có tao, sợ cái gì mà sợ, tao là Đấu Thần, tao mang mày cho, khỏi lo.
- Lam Khê Các với Bá Khí Hùng Đồ cũng không bỏ qua đâu, mày có dự tính gì chưa? - Tô Mộc Thu trực tiếp bỏ qua lời rác rưởi của Diệp Tu.
- Uh, tao nghĩ lần này đổi lại một chút đi, hai tên kia thể nào cũng lại bắt tay chơi tụi mình. Đấu cứng thì may rủi quá, không bằng, lần này, mày chỉ huy một cánh quân luôn đi.
Bên phía Lam Khê Các mọi thứ cũng đã bắt đầu, 20 đội đã lục tục bắt đầu hành quân ra bãi boss. Hội trưởng Ngụy Sâm vẫn không quên dặn đi dặn lại đám đàn em về chiến thuật đã định ra, vì hắn thực sự rất kiêng kị hai thằng lõi Gia Vương Triều, nhất là cái thằng Thiện Xạ kia. Ngụy Sâm từng nói với đàn em của mình:
- Đối chiến với Thu Mộc Tô, thật sự là không cast nổi một cái phép ra hồn…
Cho nên, sự lo lắng của Ngụy lão đại trước mỗi lần giao tranh là có thật, và cũng chả có tên đàn em nào dám hó hé hoặc lặp lại lời đó cả, nếu như không muốn ăn một rổ gạch đá từ Ngụy Sâm. Bất quá, gần đây Ngụy lão đại có thu về một thằng nhóc Kiếm Khách, tên là Dạ Vũ Thanh Phiền, nghe nói, Ngụy Sâm đặt rất nhiều tâm tư cho thằng nhóc ấy. Hắn nói, Dạ Vũ Thanh Phiền rất có tương lai, dạy bảo đúng đắn, sau này chắc chắn là một cái kỳ tài hiếm gặp. Nhưng cho dù là một hòn ngọc thô đi nữa, lúc này, Dạ Vũ Thanh Phiền vẫn chỉ là một thằng nhóc non nớt đang theo chân Ngụy Sâm học hỏi mà thôi, hắn thực sự lo rằng khi ra đối chiến với đám Gia Vương Triều hay Bá Khí Hùng Đồ sẽ không còn có thời gian hoặc tâm trí để chỉ dẫn hay bảo vệ thằng nhóc này nữa. Mà, biết đâu, cho nó va chạm thực chiến với đám hảo thủ đó lại giúp nó bộc lộ tiềm năng và phát huy tới mức tối đa thì sao? Không cần nghĩ quá nhiều, vạn sự tùy biến vậy.
- Lên đường - Đại Mạc Cô Yên chỉ nói ngắn gọn như vậy, 20 đội của Bá Khí Hùng Đồ cũng bắt đầu hành quân về phía Biển Bào Tử của Orfen.
Hết phần 1
Dưới đây sẽ là một số hình ảnh minh họa cho Biển Bào Tử và boss Orfen
Toàn Chức Cao Thủ đồng nhân
Tác giả: Cát Tường Tam Bẩu
Phần 1
- Cái cm lũ Gia Vương Triều chúng mày, bãi này tụi tao tới trước. Tới sau mà còn lớn lối, muốn kiếm chuyện đánh nhau à???
- Thì sao? Đ*o có trình cũng đòi ra chơi? Anh em, có đứa muốn mở band, giúp tụi nó.
Nói vừa xong đã lao vào thành một đoàn loạn chiến, vốn đã xem như chuyện thường ngày ở máy chủ một Vinh Quang. Hai công hội Gia Vương Triều và Bá Khí Hùng Đồ đã từ lâu là hai phe tử địch trên khắp mặt trận trong game này rồi, từ tranh giành boss, phá kỷ lục phó bản, công hội chiến, etc. Mặc dù Gia Vương Triều có phần nhỉnh hơn vì có sự trấn giữ của hai siêu cấp thần Nhất Diệp Chi Thu và Thu Mộc Tô, nhưng Bá Khí Hùng Đồ của Đại Mạc Cô Yên chưa bao giờ chịu kém miếng.
Hôm nay cũng vậy, vẫn là tranh giành bãi farm level ngon, hai công hội lớn lại lao vào đấm nhau, bất quá đằng xa vẫn có một nhóm nhỏ khác cũng đang dòm ngó bãi này, chỉ đang làm trò “Ngư ông đắc lợi” thôi. Cũng không khó hiểu, đeo cái tên Lam Khê Các trên đầu mà trong người không có chút máu zâm thì thật có lỗi với lão đại Sách Khắc Tát Nhĩ quá, còn chưa nói đến đã nhiều lần Ngụy hội trưởng bị hai thằng Thu kia nó móc lốp. Thành ra, tránh được là tránh, chưa kể còn có thể thủ lợi, tội tình gì mà không làm, điều đó đã ăn sâu vào máu thịt của con dân nhà này. Hơn nữa, đi theo hội trưởng Ngụy, nhiều nhất chính là Thuật Sĩ. Nghề này thật ra nhào vào tay đôi thì có phần yếu thế so với những dạng Chiến Đấu Pháp Sư hay Quyền Pháp Gia, nhưng loạn chiến thì còn chưa nói được. Cảnh tượng 3 phe đánh nhau, một bầy đứng từ xa quăng bùa phép cũng thấm lắm chứ không chơi đâu.
Máy chủ một ra đời được gần nửa năm, đại thần đều đã max level cả rồi. Câu chuyện không phải là mỗi ngày mày cày được 10%, còn tao cày được 15%, bây giờ đã là các công hội chia nhau những bãi farm level 50, để đảm bảo đạt hiệu suất rớt item lẫn nguyên liệu ngon cho bang hội, và cho các nhân vật chủ chốt. Khỏi cần nói, những bãi farm như thế, cho dù đã có sự phân chia giữa các bang với nhau, nhưng cũng không tránh khỏi chuyện hai phe đập nhau thường xuyên, hơn nữa lại có thù truyền kiếp như Bá Khí Hùng Đồ và Gia Vương Triều thì càng khỏi tính chuyện farm trong êm thắm.
Ngày hôm nay cũng bắt đầu như thế, Tô Mộc Thu vừa tỉnh dậy đã chạy tới bên máy tính, bắt đầu đếm số lượng item thu được. Cậu ta luôn bắt đầu một ngày như vậy, trước cả làm vệ sinh cá nhân, cứ như thể trễ một phút sẽ mất một item vậy. Sau khi đã đảm bảo là mình không sót thứ gì, Tô Mộc Thu mới bắt đầu làm những việc mà một người bình thường làm sau khi thức dậy, sau đó là đánh thức em gái của mình. Còn một cái thằng khó ưa khác nữa cũng đang sống chung với hai anh em Tô Mộc Thu, hắn chẳng buồn quan tâm tới tên ấy, cứ để hắn tự động tới lúc sẽ thức dậy. Bản thân Tô Mộc Thu cũng không muốn phiền tên ấy, vì cậu biết, hắn đêm qua chắc chắn đã giúp cậu chăm sóc mọi thứ để đảm bảo một ngày mới được bắt đầu suôn sẻ.
Tô Mộc Thu vừa bắt đầu mở acc chính đã nghe kênh công hội réo.
- Hội phó, mau tới Tiền đồn biên giới, bãi của mình lại bị tụi Bá Khí Hùng Đồ chiếm. Cmn, tụi em nói tên anh ra mà tụi kia có nể mặt đâu. Tụi nó còn đem lão đại ra hù dọa nữa kìa, người mình đang chống, mau mau.
Tô Mộc Thu không nói hai lời lập tức đem Thu Mộc Tô của mình chạy thẳng đến Tiền đồn biên giới. Nói lại bản thân, Thu Mộc Tô sau khi nhận thức rõ những thứ mà công hội mang đến cho việc của mình, cậu cũng ra sức vì công hội, cũng chịu khoác lên một set item cam level 50, cũng ra dáng hội phó của công hội lớn. Cũng phải thôi, đường đường hội phó của công hội Gia Vương Triều, mà ăn mặc còn thua một thằng bá vơ, ai mà nể mặt cho nổi, mặc dù trình độ của Tô Mộc Thu là không thể nghi ngờ, nhưng mà nhìn bộ đồ trước đó của Thu Mộc Tô thì cũng đáng nghi lắm chớ.
Tiền đồn biên giới là một bãi farm thứ cấp của level 50, không hẳn là toàn những nguyên liệu hoặc item cấp cao, nhưng cũng không phải nơi nói bỏ là bỏ. Một là, mình bỏ qua thì anh em trong bang sẽ không phục, sau này có ra lệnh cũng không ai ra sức. Hai là, lòng tham!!! Đây mới đích xác là Tô Mộc Thu, lợi dù nhỏ cũng không bỏ qua. Chưa đến 5 phút, Tô Mộc Thu đã có mặt tại hiện trường. Trước mắt chỉ là một nhóm nhỏ của Bá Khí Hùng Đồ, ra chơi cũng không phải tay to gì, Tô Mộc Thu thu thập chỉ là chuyện lấy đồ trong túi. Sau đó cậu còn giúp đỡ anh em đi lure quái farm nữa, không cần nói, được đại thần lure quái cho farm, tốc độ up level với đồ rơi ra, không gấp đôi cũng gấp ba.
Nói một chút về khu vực này, toàn bộ khu vực bao gồm hai địa điểm chính, Tiền đồn biên giới và Pháo đài trộm cướp. Đây gần như là hai địa danh trấn giữ phía bắc của lục địa, là bãi quái level 50, tương đối được ưa chuộng bởi các nhóm nhỏ, hoặc đi solo. Thông thường những khu vực này ít khi có tranh chấp, vì lợi ích không quá lớn, người tập trung không nhiều, nên đất rộng người thưa, thậm chí các phe phái khó mà chạm mặt nhau. Gia Vương Triều cuốc bãi này thì Bá Khí Hùng Đồ cày bãi kia, trong khi Hoàng Phong thì gieo hạt cách đó không xa, cùng với Lam Khê Các đang tưới nước gần đó, ai làm việc nấy, không ai đụng ai. Nhưng xê dịch xuống một đoạn thì lại là một câu chuyện hoàn toàn khác. Tháp Láo Xược, một địa danh nổi tiếng để farm cho các đoàn đội. Tháp Láo Xược có 14 tầng, trước mắt tồn tại 10 tầng, level quái cao nhất là 50, nghe nói rằng, sau này mở ra đẳng cấp mới, có thể leo đến tầng 14, gặp được vị thần trấn tháp, chính là một trong các đại Boss của thế giới, nhưng đó đã là một câu chuyện khác.
Tháp Láo Xược nói không ngoa chính là một trong những điểm nóng của thế giới, ở đây súng nổ liên miên, thế nên các công hội lớn cùng nhau chia phần lãnh địa ở đây. Như Gia Vương Triều lấy tầng 8 10, Bá Khí Hùng Đồ lấy tầng 7 9, Lam Khê Các cùng Hoàng Phong đành chịu tầng 4 5 6, các tầng còn lại chia đều cho các công hội nhỏ lẻ khác.
Lão đại Ngụy Sâm, lúc này đang lớn tiếng mắng đám đàn em.
- Nhanh cái chân một chút, tụi bây là Xạ Thủ, một hit kéo một quái khó lắm hả, một lượt đi mà ko gom đủ một phòng về thì tao đấm vào mặt.
- Tank đâu, đủ tầm thì dùng Hate kéo quái về, đợi tụi nó đút cơm tận miệng à?
- Đám Thuật Sĩ, cmm, ra đường đừng nói là đệ tao, trói không trói. Đó, dcm đội hai, chúng mày đ*o nhìn quái đang chạy hướng nào à? Giảm def, giảm def nghe không, cmm, giảm def chồng rồi, đ*o nhìn debuff trước khi xài chiêu à? Thằng lead đội 4 muốn tao kick ko?
- Kiếm khách đâu? Đừng có chạy theo thằng Dạ Vũ Thanh Phiền, kệ cmn. Hất ngược đám quái đang chạy về, đừng có hất về phía này, cái đ… Phía bên kia, ngu học, phía ngược lại!! Ngược lại của mày ấy, nhìn tao làm cái đ*o gì???
- Đám tầng 5 không có tao đ*o được lười, một lát tao đếm số quái mà không đủ thì đừng có nhìn mặt tao. Cmm, tao biết đếm đó!!!
Lam Khê Các dường như đã quá quen với tiếng chỉ đạo của hội trưởng Ngụy Sâm, thế nên đồng bào cũng không ngần ngại gì.
- Má, đi đường đ*o có mắt hả mậy, chạy vào chỗ healer tụi tao làm gì??
- Dm, cút, mày đ*o biết tránh à?
- Tank đâu, tank đâu, sao đ*o ai kéo quái phụ tao, nó quây tao chết cmr. Mẹ nó, biết chơi ko hả???
- Dm, mày tưởng mày ông nội tao hả? Tao lo một bầy quái, mày bị hai con quây đã chết?? Đ*o có trình mà đòi ra chơi???
Khó tin đây lại là một trong ba thế lực mạnh nhất lục địa….
Ở một tầng khác, một nhóm người chơi cũng đang miệt mài đẩy quái, bất quá, người nào đội nào cũng rất trật tự mà làm nhiệm vụ của mình. Ranger dụ quái, tank kéo quái, dam dealer thì dồn dame, healer thì heal, tất cả đều vô cùng nghiêm túc và có kỷ cương, cứ như thể một đội quân được rèn luyện lâu năm. Công hội Bá Khí Hùng Đồ, cái tên này nêu ra hoàn toàn có sức chấn nhiếp người đối diện. Quyền Hoàng Đại Mạc Cô Yên, đối thủ trực tiếp của Đấu Thần Nhất Diệp Chi Thu, dưới trướng không thể nào chỉ là loại người rụt rè nhút nhát, không phải loại cảm tử vì quân, cũng là loại xem chết như về.
Ba công hội lớn định hình rõ ràng phong cách cho hội viên đến như vậy bởi sức hút và sự ảnh hưởng của công hội trưởng, chính là Sách Khắc Tát Nhĩ, Đại Mạc Cô Yên và Nhất Diệp Chi Thu. Trong 3 đội quân này, sắc bén, tinh nhuệ, có tính đột phá nhất, là Gia Vương Triều. Ưa thích bày binh bố trận, chờ đợi thời cơ, nhất kích tất sát, là điểm mạnh của Lam Khê Các. Còn thiết hán tử của Bá Khí Hùng Đồ, là loại xông xáo và có sức mạnh càn quét cao nhất. Từ đó hình thành nên trong game thế “Chân Vạc” trong truyền thuyết, chính là Tam Quốc của Vinh Quang. Bất quá, Gia Vương Triều có chút nổi trội hơn, có đến hai vị đại thần trấn giữ, Nhất Diệp Chi Thu và Thu Mộc Tô, nên quân số có phần áp đảo hơn hai nhà kia. Ở phía ngược lại, hai nhà Bá Khí Hùng Đồ và Lam Khê Các cũng đã quen với việc thường xuyên liên minh ngầm với nhau trong những vụ tranh chấp boss, nhằm hất cẳng Gia Vương Triều trước khi hai phe xung đột chính diện.
Trở lại ngôi nhà nhỏ của 3 anh em nhà kia, Diệp Tu cuối cùng cũng chịu lết khỏi giường vào lúc 11h trưa. Lúc mở mắt đã thấy Tô Mộc Thu ngồi chỉnh chỉnh, rồi thao tác trên cả hai máy, còn Mộc Tranh vẫn luôn là cô bé ngoan ngoãn, ngồi nhìn anh mình chơi game. Mặc dù không hiểu gì nhiều lắm về game, nhưng mỗi lần nghe anh mình ồ à lên cái gì, hai mắt của cô bé dường như cũng sáng lên theo, cứ như là chính bản thân mình vừa đạt được thứ đó vậy.
- Tối qua tới giờ có lụm được cái gì ngon không? - Diệp Tu cất giọng è è hỏi.
- Toàn mấy thứ đồ linh tinh, kệ, có còn hơn không, tích nhiều một chút, mai mốt chế đồ cũng đỡ phải chạy đi kiếm. Nè, mày dậy mau lên, chiều nay Orfen xuất hiện đó, rề rà miết. Hôm nay tới mày nấu cơm đó, còn ngáp??? Nấu lẹ ăn lẹ còn đi săn boss, nghe tụi kia nói, Lam Khê Các với Bá Khí Hùng Đồ đã bắt đầu tập trung quân rồi đó.
- Rồi rồi, Mộc Tranh, đi chợ với anh không?
- Đi a, đi a đi - con bé vô cùng hớn hở vì được đi chơi
- Ừ, đi chợ thôi, coi như dạo phố luôn, chứ như cái thằng kia, cắm đầu vào game miết, không tốt đâu, em biết không? - Diệp Tu bắt đầu dạy dỗ em nhỏ, và xem ai kia như gương xấu. Tô Mộc Thu không thèm đáp, chỉ liếc bằng ánh mắt khinh bỉ.
- Mày đi lẹ rồi về đó, la cà rồi dẫn con bé đi ăn kem nữa đi.
- Hiiii - Mộc Tranh chưa bao giờ ngưng ưa thích kem cả.
Ngôi nhà nhỏ tuy có chút đơn sơ, nhưng đủ cho cả 3 người cùng chung sống. Mỗi ngày lại là những câu chuyện xoay quanh chủ đề game chưa bao giờ biết chán của hai thằng anh, và đứa em gái luôn vui vẻ tận hưởng những câu chuyện đó với hai người anh của mình. Cuộc sống tuy giản đơn, nhưng chưa từng có ai trong 3 đứa trẻ đó muốn thay đổi cả, một cuộc sống không còn gì đầy đủ hơn. Có người mình yêu thương, có thứ mình yêu thích, cùng nhau theo đuổi ước mơ, vốn là chuyện mong cầu còn không được.
Quay về đến lục địa Aden, nơi chiến sự chưa bao giờ dừng lại, Thu Mộc Tô đã bắt đầu tập hợp anh em trong công hội, các công hội lớn đều chuẩn bị rất kỹ càng cho con boss này. Trên toàn cõi lục địa có rất nhiều boss hoang dã, tùy theo level và địa thế mà có các loại boss tương ứng, giống địa đầu xà vậy. Thế nhưng, bên cạnh đó vẫn tồn tại một số con boss đặc sắc, được gọi là boss cốt truyện. Sở dĩ có cái tên đó, vì thế giới này được tạo ra dựa trên các truyền thuyết cổ xưa, được tổng hợp lại thành một thế giới vô cùng chân thực, mỗi loài, mỗi lớp nhân vật, mỗi khu vực, mỗi con boss đều có câu chuyện của riêng nó, đều có sự liên quan đến những gì đã xảy ra trong câu chuyện cổ xưa kia. Người chơi đóng vai một nhân vật được sinh ra trong thế giới đó, bắt đầu viết tiếp câu chuyện còn dở dang từ sau khi kết thúc thời đại của các vị thần viễn cổ.
Boss hoang dã thông thường sẽ chỉ đứng một mình, độ khó đã là một sự thách thức với kể cả các công hội lớn trong game, boss cốt truyện còn hơn cả một cấp bậc như thế, boss cốt truyện còn có cả một đội quân hộ vệ cho riêng mình. Với trí tuệ nhân tạo của máy tính hiện tại, nhà làm game đã tạo ra một đội quân cho boss thực sự có trí tuệ để đối chọi với con người. Đội quân đó mặc dù không có quy mô như người chơi, nhưng mỗi một đứa trong đó đều như một con tiểu boss vậy, và nó có trí thông minh hẳn hoi. Healer biết chọn vị trí, thời điểm heal sao cho hợp lý nhất, tanker biết dùng chiêu thu hút hỏa lực về chỗ mình, Dame Dealer (DD) còn biết lựa chỗ yếu của đối phương để đột phá. Do đó, một con boss cốt truyện chỉ spawn đúng một lần trong tuần, và thời gian spawn cũng không cố định. Thông thường các công hội lớn sẽ có người canh sẵn, boss spawn sẽ lập tức báo động, nhưng các công hội muốn săn được boss cốt truyện sẽ cần nhân lực có chất lượng, chứ không thể tuyển đại mà đi được. Vì độ khó của boss cốt truyện rất cao, nên các công hội lớn sẽ chỉ tuyển tinh anh của tinh anh đi, do đó, tập hợp một quân đoàn lớn như vậy sẽ tốn thời gian hơn bình thường. Bù lại, item rớt ra từ boss cốt truyện là không phải bàn cãi. Vật liệu hiếm rớt với số lượng gấp 3 lần một con boss hoang dã, tỉ lệ cho các vật phẩm hiếm cũng tăng lên. Đáng giá nhất là những món có tên của boss đó, những vật phẩm như vậy cực kỳ hiếm trong server, chỉ có cấp bậc đại thần mới được công hội ưu tiên cho mang, như một biểu tượng của sức mạnh công hội.
Orfen là boss cốt truyện cấp 50, boss của Biển Bào Tử. Orfen có một vật phẩm truyền kỳ, là Khuyên Tai Orfen, cộng tốc độ đánh 15%, tốc độ cast phép 15%, tỉ lệ kháng stun 20%, tỉ lệ kháng chảy máu 20%, chính xác + 15%. Đây là loại chỉ số không tưởng trong thế giới này, và đó cũng là lý do cho mọi sự tranh đấu của các công hội lớn. Tất nhiên, có thể phân giải Khuyên Tai Orfen thành vật liệu hiếm, nhưng chắc không ai có đủ can đảm để làm việc đó, ngoại trừ Tô Mộc Thu!!!
Biển Bào Tử là một địa điểm đặc sắc, nó nằm ngay phía bắc của Làng Tiên, nơi khởi nguồn của giống loài được xem là hậu duệ của Thần. Biển Bào Tử được ngăn cách bởi một dãy núi với làng Tiên, rất nhiều những đứa trẻ mới sinh ra của Tiên đã từng thử trèo lên núi để nhìn ra thế giới, nhưng điều kỳ dị là, chỉ nhìn được một màn biển ở phía Bắc, nơi biển bị đảo ngược lại và đặt trên đất cạn. Lối vào Biển Bào Tử thông qua một cánh cửa, bước qua đó sẽ lập tức đặt chân xuống đáy biển, nhưng người ngoài nhìn vào thì vẫn thấy họ đứng trên cùng đất bằng với mình. Chỉ vào bên trong mới thấy được địa hình đáy biển, các loài sinh vật ở đáy biển, như các loài nấm khổng lồ, sứa, cổ thụ chết khô, nhện Tarantula, etc. thực sự là đem cả đáy biển đặt lên trên đất bằng.
Tô Mộc Thu lần này rất muốn giành lấy Orfen, vì nguyên liệu nó rớt ra rất cần cho thứ vũ khí đặc biệt mà cậu đang làm. Chiến mâu của Nhất Diệp Chi Thu, song thương của Thu Mộc Tô cũng đã có những bước tiến cụ thể, duy chỉ có thứ vũ khí kế tiếp mà cậu đang làm lại gặp rất nhiều vấn đề rắc rối. Cậu rất tự hào về món vũ khí này, vì nó mà cậu đã đổ ra không biết bao như tâm tư, vì nó là thứ mà cậu khá chắc rằng là thứ duy nhất ngoài cậu ra, không có ai có khả năng phục chế lại, chứ đừng nói đến tạo ra một thứ hay ho tương tự, vũ khí dành riêng cho tán nhân. Mỗi lần chỉ cần nghĩ đến nó thôi, Tô Mộc Thu đã phấn khích không thôi, cậu vẫn hay vênh mặt với Diệp Tu.
- Có nó rồi, coi tao đập mày ra bã thế nào!!!
- Do trình thôi mày ơi…
- Đách, đợi đi, lúc đó đừng có mà năn nỉ tao cho mày mượn chơi thử.
- Hơ, không bằng lúc làm xong đưa tao đi, tao làm nó trở thành truyền kỳ cho. Thấy Đấu Thần của tao không? Chính là cái trình đó, biết không?
- Đợi đi con trai, tới lúc hoàn thành, 3 giây thôi là tao cho Nhất Diệp Chi Thu của mày về trời.
- Nói dễ hơn làm đó con trai, Mộc Tranh, cho anh mượn cuốn sổ của em…
- Cút cmm đi.
Miên man tự sướng mất một lúc, thằng mắc zại kia đã xách một mớ đồ ăn về, và tất nhiên là cô em gái đáng yêu kia vẫn thích gặm kem 4 vị mua ở chỗ quen.
- Tới giờ cơm còn ăn kem nữa, em đó, học trò ngu của đứa nào không biết nữa…
- Hiii. Ăn một ít có sao âu, em vẫn ăn cơm được mà… - Mộc Tranh kéo dài giọng, rõ biết là anh hai cũng chỉ mắng yêu mình thôi.
- Hôm nay nhà bếp có món mì chan súp thịt hầm, có kèm tôm tươi ở chợ, quý khách có gì phàn nàn không?
- Lẹ lẹ đi rồi vào game kìa, mày nhởn nhơ miết, kỳ này phải giành Orfen về cho tao.
- Rồi rồi, có tao, sợ cái gì mà sợ, tao là Đấu Thần, tao mang mày cho, khỏi lo.
- Lam Khê Các với Bá Khí Hùng Đồ cũng không bỏ qua đâu, mày có dự tính gì chưa? - Tô Mộc Thu trực tiếp bỏ qua lời rác rưởi của Diệp Tu.
- Uh, tao nghĩ lần này đổi lại một chút đi, hai tên kia thể nào cũng lại bắt tay chơi tụi mình. Đấu cứng thì may rủi quá, không bằng, lần này, mày chỉ huy một cánh quân luôn đi.
Bên phía Lam Khê Các mọi thứ cũng đã bắt đầu, 20 đội đã lục tục bắt đầu hành quân ra bãi boss. Hội trưởng Ngụy Sâm vẫn không quên dặn đi dặn lại đám đàn em về chiến thuật đã định ra, vì hắn thực sự rất kiêng kị hai thằng lõi Gia Vương Triều, nhất là cái thằng Thiện Xạ kia. Ngụy Sâm từng nói với đàn em của mình:
- Đối chiến với Thu Mộc Tô, thật sự là không cast nổi một cái phép ra hồn…
Cho nên, sự lo lắng của Ngụy lão đại trước mỗi lần giao tranh là có thật, và cũng chả có tên đàn em nào dám hó hé hoặc lặp lại lời đó cả, nếu như không muốn ăn một rổ gạch đá từ Ngụy Sâm. Bất quá, gần đây Ngụy lão đại có thu về một thằng nhóc Kiếm Khách, tên là Dạ Vũ Thanh Phiền, nghe nói, Ngụy Sâm đặt rất nhiều tâm tư cho thằng nhóc ấy. Hắn nói, Dạ Vũ Thanh Phiền rất có tương lai, dạy bảo đúng đắn, sau này chắc chắn là một cái kỳ tài hiếm gặp. Nhưng cho dù là một hòn ngọc thô đi nữa, lúc này, Dạ Vũ Thanh Phiền vẫn chỉ là một thằng nhóc non nớt đang theo chân Ngụy Sâm học hỏi mà thôi, hắn thực sự lo rằng khi ra đối chiến với đám Gia Vương Triều hay Bá Khí Hùng Đồ sẽ không còn có thời gian hoặc tâm trí để chỉ dẫn hay bảo vệ thằng nhóc này nữa. Mà, biết đâu, cho nó va chạm thực chiến với đám hảo thủ đó lại giúp nó bộc lộ tiềm năng và phát huy tới mức tối đa thì sao? Không cần nghĩ quá nhiều, vạn sự tùy biến vậy.
- Lên đường - Đại Mạc Cô Yên chỉ nói ngắn gọn như vậy, 20 đội của Bá Khí Hùng Đồ cũng bắt đầu hành quân về phía Biển Bào Tử của Orfen.
Hết phần 1
Dưới đây sẽ là một số hình ảnh minh họa cho Biển Bào Tử và boss Orfen
Last edited: