- Bình luận
- 498
- Số lượt thích
- 3,814
- Location
- Thanh Đảo
- Team
- Bá Đồ
- Fan não tàn của
- Những chàng trai Thanh Đảo
[Bá Đồ trung tâm]
Bá Đồ Lão Lưu
Bá Đồ Lão Lưu
Tác giả: Dư Sinh Bạch Hạ
Convert: 张佳乐头上的小花儿 (Link)
Edit + Beta: oomi
Tiến độ: Hoàn
Nhân vật: Lão Lưu, thành viên Bá Đồ
--
Convert: 张佳乐头上的小花儿 (Link)
Edit + Beta: oomi
Tiến độ: Hoàn
Nhân vật: Lão Lưu, thành viên Bá Đồ
--
Lời tác giả: Truyện được viết tặng ngày Bá Đồ 02/08/2018
Ngày Bá Đồ khoái lạc.
--
Ngày Bá Đồ khoái lạc.
--
01.
Lão Lưu Hạ Cương năm ấy hơn bốn mươi tuổi, một lần trên đường về nhà nhìn thấy nhà lớn gần nhà đang sửa chữa, cửa treo một biển hiệu viết “Câu lạc bộ Thể thao điện tử Bá Đồ”, bên cạnh cánh cửa bảo vệ là mặt kính thủy tinh trong suốt có đính một tờ giấy trắng, trên đó in “Tuyển một bảo vệ”.
Trên thế giới này có một số việc cứ khéo như thế, một giờ trước đó Lão Lưu vẫn còn là một bảo vệ cẩn trọng của một công ty gần đây, sau đó ông chủ đột nhiên chạy tới tìm hắn chơi cờ, qua mấy ván, ông chủ lau mồ hôi chảy ra trên trán, nói:
- Lão Lưu này, chuyện là, công ty chúng ta dạo gần đây quay vòng vốn xảy ra chút vấn đề nên. . .
Lão Lưu là người thông minh, lập tức lưu loát dứt khoát thu thập đồ đạc đi ngay, vừa ra khỏi cửa được mấy bước liền thấy bên này mở câu lạc bộ.
Lão Lưu suy nghĩ một chút, lấy điện thoạt di động ra bấm dãy số in trên tờ giấy kia. Sau hai mười phút, ông chủ mới vỗ vỗ vai hắn:
- Lão Lưu, về sau liền làm phiền anh rồi.
Lão Lưu gật đầu, ôm lấy đồ đạc của mình đi tới tòa nhà lớn của câu lạc bộ, đi qua tòa nhà lớn này nghe nói là có một mảnh đất rất lớn dùng để đậu xe rồi tới phòng bảo vệ. Ông chủ mới hình như là chủ một công ty bất động sản, quay vòng vốn hẳn là không có vấn đề gì - Lão Lưu nghĩ vậy. Còn vấn đề như câu lạc bộ này rốt cuộc làm gì, nói thật, Lão Lưu cũng không rõ, nhưng mà hắn cũng không để ý lắm, chỉ cần không phải làm ăn phi pháp gì là được.
Lúc Lão Lưu về đến nhà thím Lưu đã dọn cơm xong, con gái Tiểu Lưu của bọn họ đang học đại học ở nơi khác, trong nhà chỉ còn hai người. Lão Lưu suy nghĩ một chút, vẫn nói với thím Lưu chuyện hắn đổi chỗ làm việc, ưu đãi tốt hơn trước đây nhiều. Thím Lưu gật gật đầu nói vậy tốt rồi, là công việc gì? Lão Lưu nói, làm bảo vệ canh cửa. Một lát lại bổ sung môt câu:
- Ở Câu lạc bộ Bá Đồ ngay gần đây thôi.
02.
Lão Lưu, người này không giống rất nhiều đại thúc trung niên khác thích chơi đánh bài mặt chược gì gì đó, hắn yêu thích nhất là chơi cờ tướng. Lúc không có chuyện gì hắn lại chạy đến khu đất chung, xem người khác chơi cờ cũng không tệ, nếu như có thể cùng người khác chơi mấy ván thì càng tốt. Lúc còn ở công ty, hắn cũng thường mang bàn cờ lên phòng trực, đáng tiếc ngoại trừ ông chủ có rất ít người có thời gian và hứng thú đến chơi cờ cùng.
Sau này đến Bá Đồ rồi, cơ hội như vậy lại càng ít đi. Lão Lưu thỉnh thoảng sẽ đến nhà lớn xem một chút, thấy những người trẻ tuổi kia thậm chí còn có vài đứa nhỏ luôn cắm mặt vào máy vi tính gõ gõ đánh đánh, Lão Lưu thấy vậy hình như không tốt lắm, lại không khuyên nổi. Nhưng ông chủ còn có Tiểu Hàn đội trưởng đã nói đây chính là công việc của bọn họ, hắn cũng đành thôi.
Đến sau này, khi giải đấu chuyên nghiệp chính thức bắt đầu, Lão Lưu theo đồng nghiệp xem qua mấy trận tranh tài. Vào lúc ấy còn chưa có hình chiếu 3D, bọn họ báo cáo với ông chủ sau đó nghênh ngang sử dụng phòng họp, mở máy chiếu lên rất có hương vị rạp chiếu phim, càng khỏi nói tới bên cạnh còn có khoai tây chiên trà sữa coca góp vui. Lão Lưu ôm ly trà ngồi bên trong, nhất thời cùng bị những cái bóng biến ảo thoăn thoắt đó hấp dẫn tầm mắt. Tuy hắn hoàn toàn không hiểu sâu trong đó, nhưng cũng từ lời của những người trẻ tuổi bên cạnh mà hiểu được một ít, đây là Tiểu Hàn đội trưởng, trong game gọi là Đại Mạc Cô Yên, là nhà quyền pháp. Còn kia là Đá Nhỏ (Tiểu Thạch), còn có Tiểu Quý, Tiểu Lý . . .
Sau đó Lão Lưu cảm thấy, cùng những người trẻ này xem thi đấu cũng không có gì không tốt, mặc dù hắn từ đầu đến cuối vẫn không hiểu lắm, thi đấu của trò chơi này tổ chức làm sao nhỉ?
Mùa giải thứ tư cũng là lúc những người trẻ tuổi cùng đội nhà đến nhà thi đấu xem, Lão Lưu ở lại một mình, vẫn không khỏi ngứa tay mở tivi lên. Bị chia lìa đôi lứa với phim truyền hình tình cảm máu cún lúc tám giờ - thím Lưu ngồi ăn vặt kế bên vậy mà cũng xem đến nghiêm túc. Thỉnh thoảng thím hỏi một hai vấn đề, Lão Lưu trong đầu nghĩ cũng chưa nghĩ, câu trả lời đã nhảy ra khỏi miệng với tốc độ cực nhanh làm chính hắn cũng có chút giật mình.
Hôm sau Lão Lưu đến nơi đặc biệt sớm, thấy ai cũng là một bộ mặt cười ngiu ngiu híp cả mắt. Chỉ có thím Lưu mới biết, hôm qua Lão Lưu xem truyền hình trực tiếp lúc đó đã khóc thành bộ dạng gì.
03.
Con gái Lão Lưu Tiểu Lưu cũng chơi Vinh Quang, cũng xem giải chuyên nghiệp, hơn nữa kiên trì chân lý “người bản địa nên thích chiến đội bản địa” cũng đã thích Bá Đồ mấy năm. Tuy nhiên, Tiểu Lưu cũng không thích Hàn Văn Thanh nhất. Cô nói anh quá bá, không phải gu nữ sinh sẽ thích nha! Lão Lưu suy nghĩ một chút, có chút mất mát mà “À” một tiếng nhưng không nói tiếp.
Tiểu Lưu mới mới tốt nghiệp đại học vốn muốn tìm việc làm, cô học tập tại đại học thành phố B, xếp hạng chất lượng toàn quốc cũng là số một số hai, nhưng không nghĩ đến vẫn lạc lối trong dòng thủy triều của học sinh tốt nghiệp, một công việc tàm tạm cũng khó tìm.
Một ngày không lâu sau khi Tiểu Lưu tốt nghiệp, Lão Lưu trong thời gian rảnh rỗi đến phát chán ngồi trong phòng bảo vệ gọi điện thoại tới, bạn cùng phòng nghe điện thoại của Tiểu Lưu, nói Tiểu Lưu đang khóc trong phòng. Lão Lưu lo lắng, hắn nghe nữ sinh bên kia đứt quãng nói nguyên nhân mọi chuyện, đứng ở cửa bảo vệ gấp đến độ xoay vòng vòng.
Đúng lúc này một người đi tới, Lão Lưu ngẩng đầu nhìn lên, là đội trưởng của bọn họ đang đứng trước cửa vẻ mặt nghi hoặc nhìn hắn. Lão Lưu đang tuyệt vọng cái gì cũng có thể thử, đem việc này một năm một mười nói hết với Hàn Văn Thanh, Hàn Văn Thanh nhướng mày nghe điện thoại, thanh âm ôn nhu hiếm có, vài ba câu đã thành công trấn an Tiểu Lưu. Lão Lưu ở bên cạnh tấm tắc kêu kì lạ. Ngày thứ hai Tiểu Lưu gọi điện thoại tới, nói muốn thử lại lần nữa, hết nghỉ hè mà còn không tìm được công việc liền chuẩn bị về nhà nghiên cứu thêm. Cuối cùng còn bonus thêm một câu, Hàn đội đúng là siêu cấp soái, ba, ba có thể xin giúp con một tấm hình có chữ kí không.
Lão Lưu cảm thấy uy nghiêm ba ruột của mình đang chịu sự thách thức to lớn trước nay chưa từng có, nhưng ba vẫn giúp Tiểu Lưu xin chữ kí đội trưởng. Vé V.I.P đến Ngôi Sao Cuối Tuần năm ấy, thành viên trẻ tuổi trong đội - Bạch Ngôn Phi hỏi Lão Lưu một vé có đủ không, Lão Lưu lại lắc đầu, nói chú ở nhà xem trực tiếp là tốt rồi.
Lão Lưu hiện nay có thể xem như một đại thúc trung niên khá hiểu biết về Vinh Quang rồi. Trong khu phố, mấy cụ ông thỉnh thoảng sẽ hỏi hắn thi đấu game là ra làm sao, hắn ngẫm lại nói: thực ra cũng không khác chơi cờ là mấy. Các lão nhân gia không hiểu mấy lời này, chọc hắn thời thượng. Lão Lưu cười cười, nói: nào, chúng ta chơi cờ.
04
Sau đó có một thành viên mới là Lâm Kính Ngôn, không có việc gì cũng chạy tới chơi cờ với Lão Lưu. Thỉnh thoảng hắn cũng nói một chút chuyện trong chiến đội, Lão Lưu nghe rất vui vẻ. Lâm Kính Ngôn chơi cờ cũng bình thuờng, Lão Lưu tốt hơn hắn một chút, hai người lúc chơi cờ thường là Lão Lưu thắng nhiều thua ít. Lâm Kính Ngôn cũng chẳng để ý, như trước cùng nói chuyện đánh cờ. Có lúc chơi đến quên thời gian, Trương Tân Kiệt sẽ trực tiếp đến cửa bảo vệ xách người.
Lão Lưu nói như vậy không tốt lắm đâu, làm lỡ huấn luyện của mấy đứa. Vì vậy từ lần đầu tiên Lâm Kính Ngôn bị xách về, Lão Lưu lần nào cũng canh đồng hồ, thời gian vừa đến thì nói sao cũng không chơi tiếp. Lão Lưu nói mấy cậu phải cầm là cầm Vô địch, mau đi huấn luyện cho chú.
Tần Mục Vân gia nhập là một chuyện ngoài ý muốn. Cái thằng nhóc gầy teo cao nhòng này có một lần vô ý nhìn thấy bọn họ đánh cờ cũng có hứng thú, thỉnh thoảng lại chạy tới, cũng không tham dự, chỉ ở một bên xem bọn họ chơi. Tên này còn đem cả bộ trà cụ qua, thường hay đặt ở chỗ Lão Lưu. Lão Lưu nghĩ thầm, Bá Đồ chúng ta quả nhiên đều là những đứa trẻ ngoan.
Bá Đồ chúng ta, Bá Đồ chúng ta. Lão Lưu nghĩ tới mấy từ này, liền không nhịn được cười lên.
Năm ấy Bá Đồ lỡ mấy dịp tốt dành quán quân, ngày thứ hai sau trận chung kết Lão Lưu cúi đầu ủ rũ đi làm, Trương Giai Lạc lúc đi tới lấy hàng chuyển phát nhanh nhìn thấy, nói Lão Lưu chú như vậy sao được, không phải chỉ là Á quân thôi sao, chuyện lớn cỡ nào chứ. Sao đó anh mở hộp chuyển phát tại chỗ, cũng không phải hàng nguy hiểm gì, hơn nữa còn là đồ ăn fan Bá Đồ gửi tới. Trương Giai Lạc mở luôn, tiện thể đưa cho Lão Lưu mấy cái bánh cookie tự làm.
Lão Lưu nhận, cắn một cái, mùi vị thật ngon, vị chocolate. Trương Giai Lạc còn cầm dư hơn nửa bao, nên tiếng chào nhẹ rồi chạy về hướng nhà chính. Lão Lưu nhìn chằm chằm bóng lưng anh hồi lâu.
Sợ gì chứ, Lão Lưu nghĩ, Bá Đồ chúng ta đều là những đứa trẻ xuất sắc.
05
Sau, Bá Đồ lại nghênh đón một mùa thi giải kết thúc sớm. Theo cùng là lời từ biệt của Lâm Kính Ngôn. Lão Lưu trầm mặc cùng anh chào mọi người lần cuối. Lâm Kính Ngôn vẫn là dáng vẻ đó, thỉnh thoảng còn dừng lại bên cạnh giảng giải cho Tân Mục Vân đôi câu.
Một ván kết thúc, Lão Lưu thắng không được tính là hài lòng lắm. Trương Giai Lạc đã chạy đến nói hai người nhanh một chút cùng ra chụp hình chung, Lão Lưu lúc đầu muốn từ chối lại bị Trương Giai Lạc trực tiếp kéo ra ngoài. Bọn họ thật chỉnh tề đứng cạnh tấm biển trước đây Lão Lưu nhìn thấy, trên mặt đều mang nụ cười. Tần Mục Vân và Bạch Ngôn Phi đứng ở hàng cuối cùng, mỗi người đưa một tay tạo thành số 8 và số 2, Lão Lưu biết đây là ý của Bá Đồ.
Nhiếp ảnh gia ra hiệu cho bọn họ hô khẩu hiệu, bọn họ đầu tiên là hô Bá Đồ, sau lại hô “trước sau như một”, nhiếp ảnh gia quan ngại vấn đề khẩu hình không đẹp, ông chủ kế bên nghĩ hay là hô “mười năm” đi. Lão Lưu nghe hơi kinh ngạc, bất tri bất giác hắn đã ở Bá Đồ hơn mười năm rồi!
Tấm hình chụp chung này sau đó được phát ra cho mỗi thành viên một tấm, Lão Lưu đặc biệt đi mua một khung hình, ngay ngay ngắn ngắn đặt ngay trên bàn làm việc trong phòng bảo vệ, bên cạnh bộ trà cụ của Tần Mục Vân cùng một quyển “cờ vua nhập môn”.
Con gái Lão Lưu an ủi hắn, nói Bá Đồ nhất định sẽ vô địch, một bên cũng tự mình lặng lẽ lau đi nước mắt. Lão Lưu nghĩ, a, mình đã thấy bọn hắn cầm quán quân rồi, sẽ có lần thứ hai. Coi như không phải Hàn đội, còn có Tiểu Tần Tiểu Tống, sau này, sau này còn có nhiều người như vậy.
Hắn còn muốn ở Bá Đồ lại thêm mười năm nữa đấy.
Lão Lưu liếc nhìn đồng hồ trên tường, không sai biệt lắm đã tới giờ Tiểu Tần ghé rồi. Ngày hôm nay hắn mang lá trà từ nhà tới, đang ngâm nước cũng gần tới lúc.
Lão Lưu càng ngày càng thích chơi cờ. Nhưng hiện tại hắn đã biết câu lạc bộ này làm gì rồi. Trong khu cụ ông hỏi hắn, hắn nói, chúng ta là câu lạc bộ chiến đội Bá Đồ, sẽ cầm quán quân giải đấu Liên minh chuyên nghiệp Vinh Quang.
_END_
Bá Khí – Hùng Đồ - Chiến Vô Bất Thắng!
---
Cảm ơn các bạn đã ghé thăm và ủng hộ fic đầu tiên của Pj Bá Đồ!!!
101 ngày kế tiếp xin hãy tiếp tục đồng hành với tụi mình và Pj nhé =v=b <3
Chúc các bạn một ngày tốt lành và hạnh phúc!
Sì poi là ngày mai sẽ lên Fic Trương Tân Kiệt trung tâm Tôi chỉ là một người thành thật biết kiểm soát rất hài hước và thú vị đó =v=/
Bá Khí – Hùng Đồ - Chiến Vô Bất Thắng!
---
Cảm ơn các bạn đã ghé thăm và ủng hộ fic đầu tiên của Pj Bá Đồ!!!
101 ngày kế tiếp xin hãy tiếp tục đồng hành với tụi mình và Pj nhé =v=b <3
Chúc các bạn một ngày tốt lành và hạnh phúc!
Sì poi là ngày mai sẽ lên Fic Trương Tân Kiệt trung tâm Tôi chỉ là một người thành thật biết kiểm soát rất hài hước và thú vị đó =v=/
Last edited: