Ngụy Sâm - Cách lão tướng chiến thắng!

Chianti

Sad Chi : (
Hội Tự Sát
Team Đánh Thuê
Thần Lĩnh
Bình luận
323
Số lượt thích
2,841
Location
Khác
Team
Khác
Fan não tàn của
Khác
#1

Ngụy Sâm
Giới tính: Nam

SN: 28/9 (Thiên Bình)

Nhóm máu: AB, cao 1m75

Ra mắt liên minh Vinh Quang: mùa giải thứ 1 (chiến đội Lam Vũ)

Chuyển nhượng/giải nghệ: cuối mùa giải thứ 2 giải nghệ, mùa giải thứ 9 quay về gia nhập Hưng Hân, chiến thắng vòng khiêu chiến trở lại liên minh, cuối mùa 10 giải nghệ

Acc từng cầm: Nghênh Phong Bố Trận (thuật sĩ)

Vũ khí: Bàn Tay Tử Vong (thủ trượng – bạc)

Chiến đội: Hưng Hân (mùa giải 9 - 10)

Acc từng cầm: Sách Khắc Tát Nhĩ (thuật sĩ)

Vũ khí: Bàn Tay Tử Vong (thủ trượng – bạc)

Chiến đội: Lam Vũ (mùa giải 1 – 2, cựu đội trưởng đời đầu)

Giải thưởng: Quán quân mùa giải thứ 10 liên minh Vinh Quang

Phong cách bỉ ổi không giới hạn. Người đã thành lập cả chiến đội Lam Vũ lẫn công hội Lam Khê Các. Được nghi là người đã góp sức lớn cho việc chế tạo kiếm quang Băng Vũ cho nhân vật Kiếm Thánh Dạ Vũ Thanh Phiền.

Đặc điểm nhận dạng trong các tranh vẽ: Điếu thuốc, râu ria, mặt gợi đòn.

“Thuộc tính cường hóa, bạo kích pháp thuật, tốc độ làm phép, cự ly làm phép…” Diệp Tu nhìn từng thuộc tính đi kèm của Bàn Tay Tử Vong rồi tiếp tục gõ chữ, “Tất cả đều là cường hóa thuộc tính cá nhân, phong cách khác xa với “Lời Nguyền Của Diệt Thần” của Sách Khắc Tác Nhĩ.”

“Phong cách vũ khí của tao mắc mớ gì tới mày.” Ngụy Sâm chửi.

“Cô đơn lắm phải không lão Ngụy?” Diệp Tu đột nhiên bâng quơ bảo.

“Xàm xí, bố không hiểu mày nói gì.” Ngụy Sâm nhíu mày.

“Sao hồi đó ông không ở lại Lam Vũ? Tui nghe nói Lam Vũ lúc đó muốn giữ ông lại làm người hướng dẫn.” Diệp Tu nói.

“Bố đéo có hứng thú.” Ngụy Sâm đáp.

“Ông chỉ thích đứng ở sân đấu phải không?” Diệp Tu trả lời.

Ngụy Sâm bỗng trở nên im lặng. Hai tay dừng trên bàn phím, không biết nên gõ gì.

“Game có thể tìm thấy cảm giác đó không?” Diệp Tu hỏi.

“Chuyện này còn cần tao nói mày biết à?” Ngụy Sâm bình tĩnh đáp lại.

“Có nghĩ tới việc quay về không?” Diệp Tu hỏi.

“Quay về? Tao? Đừng đùa tao nữa đại thần” Ngụy Sâm gượng cười.

“Lẽ nào ông cam lòng?” Diệp Tu nói.

“Không cam lòng thì có thể làm gì?” Ngụy Sâm hỏi.

“Thì trở về lần nữa.” Diệp Tu nói.
-Trích chương 518 - Lão Ngụy - edit: Team Liều

Đây phải chăng là nơi câu chuyện bắt đầu? Một lão tướng không cam lòng, một lời ngỏ, cuối cùng dẫn đến một quyết định...

Không phải mọi sự tình xảy ra đều bắt nguồn từ những quyết định hay sao? Quyết định đầu tiên, ông vào Liên minh với tất cả niềm tranh thắng; quyết định thứ hai, ông rời Liên minh không một lời từ biệt, trước sự chứng kiến đầy tiếc nuối của biết bao đồng đội; quyết định cuối cùng... Hay lắm! Thay lời những người luôn dõi theo từng bước ngoặc cuộc đời ông, những người hâm mộ ông từ những ngày đầu tiên, tôi mừng vì ông đã ra quyết định quay lại.

Nhắc đến Ngụy Sâm, ngoài vô sỉ, mọi người có ấn tượng gì khác? Ngụy Sâm với Chianti mà nói, đã không nghiêm túc thì thôi, mỗi khi nói đều là chuyện đáng suy ngẫm. Chính vẻ ngoài không hạn cuối kia đã luyện cho ông khả năng giấu cảm xúc đến thành thạo. Sau những trận thua, sau những lần nhận thức được sự bất lực trong thao tác của bản thân, ông nghĩ gì; sau cái cười khẩy gượng gào với đồng đội, ai nhận ra đôi tay già nua kia vẫn siết chặt nắm đấm? Hơn cả cái vô sỉ ngoài kia, còn nhiều nữa, nhiều nữa những chi tiết về Ngụy Sâm mà chúng ta sẽ cùng nhau cảm nhận qua topic này!

Còn điều gì làm nên một tuyển thủ ngoài phong cách của họ? Nói về Ngụy Sâm, mọi người hãy như Diệp Tu chứ đừng như chị chủ Trần nhận xét nha!

“Lợi hại lắm à?” Trần quả nói.

“Chắc chị biết Dụ Văn Châu và Hoàng Thiếu Thiên phải không? Tất cả đều do một tay ổng dẫn dắt, phong cách của cả hai hầu như đều kế thừa từ ổng.” Diệp Tu nói.

“Tay tàn với lắm mồm?” Trần quả hỏi.

“Bộ chị không nghĩ được gì khác à…” Diệp Tu hộc máu.
-Trích chương 512 - Đại thần thời xa xưa - edit: Team Liều


Dụ Văn Châu và Hoàng Thiếu Thiên, chính xác hơn là tư duy chiến thuật cùng mắt nhìn cơ hội. Ngụy Sâm là một trong rất hiếm những người có khả năng dùng lời nói dẫn đối thủ vào cái bẫy mà mình sắp đặt - danh xưng Nghênh Phong Bố Trận nào chỉ là cái tên? Với chút tài mọn này, hi vọng sẽ phân tích hết tinh túy trong những trận đánh đẹp mắt của Ngụy đội. Nếu các bạn thật sự thích Ngụy Sâm, hãy cùng Chianti dõi theo "Cách lão tướng chiến thắng", cùng xem Ngụy Sâm trong mùa giải cuối cùng sẽ đánh ra náo nhiệt gì!

Chào mừng đến với fanclub Ngụy Sâm!!! *mở cửa*
 
Last edited:

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,156
Số lượt thích
2,613
Team
Hưng Hân
#3
Để nói về Ngụy Sâm, từ đầu tiên chắc là "Già dzơ", già dzơ từ phong cách đánh đến cách suy nghĩ, nắm bắt từng cái nhỏ nhất để đưa đối thủ vào tròng, hay nhìn thấu những điều mà người trẻ không để ý đến. Đôi lúc tôi thấy anh ta thật bi kịch, một người từng mạnh mẽ như thế nào chỉ vì trượt trạng thái, tuổi tác ảnh hưởng mà phải rút lui dù không hề muốn, phải nhẫn nhịn đánh thế chiếu dưới trước những kẻ mà anh gọi là "bọn trẻ con". Đừng thấy phong cách đánh của anh ta xảo quyệt mà nghĩ con người cũng như vậy. Ngụy Sâm trọng tình trọng nghĩa, từ sắp xếp mọi thứ cho LV trước khi đi, nguyên liệu chế kiếm cho HTT đến việc dù tỏ thái độ ngược nhưng vẫn luôn dõi theo LV, luôn vui buồn cùng thăng trầm của chiến đội cũ. Ngụy Sâm kên cường lắm, tuổi đó hiếm ai có thể quay lại làm player chuyên nghiệp dù biết chắc có cố cũng chỉ được một năm ngắn ngủi, cơ hội ra sân cũng chẳng có bao nhiêu, nhưng vì giấc mơ dang dở, vì khát vọng muốn làm trọn vẹn những gì trước kia không thể, anh quay lại, cống hiến mọi thứ cho chiến đội mà chẳng hề nề nà. Ăn nói gợi đòn là vậy, bỗ bã là vậy nhưng lại rất chân thành, sâu sắc. Nhìn vào anh như nhìn được một con người đã trải qua đủ thứ sóng gió cuộc đời, tôi luyện lên một bản lĩnh kiên cường mà một quyết tâm sắt đá. Chắc chắn rằng anh sẽ có thêm đất diễn, sẽ biểu diễn được những gì tinh túy nhất của một người đã dựng lên cả một thế lực, phô diễn cho cả thế giới biết thế nào là Ngụy Sâm, đệ nhất thuật sĩ thời khai sơn lập địa. Dù tác giả không viết tiếp sau mùa giải 10 nhưng tôi tin rằng dù như thế nào anh vẫn sẽ sống khỏe, hạnh phúc với cuộc sống của anh, vì rằng thanh kiếm đã qua tôi luyện chẳng thể gãy dễ dàng.
 

Chianti

Sad Chi : (
Hội Tự Sát
Team Đánh Thuê
Thần Lĩnh
Bình luận
323
Số lượt thích
2,841
Location
Khác
Team
Khác
Fan não tàn của
Khác
#4
Ngụy Sâm và quyết định giải nghệ

"Hồi trước sao mình lại giải nghệ nhỉ?

Ngụy Sâm bỗng có chút hối hận.

Giờ ba mươi tuổi rồi vẫn cố đánh, vậy tại sao lúc trước không cố thêm một tí? Vào đại chiến đội nào cũng được, đều sẽ có slot cho mình. Sáu năm ròng... Sao mình lại để uổng phí sáu năm đó?

Giữa những tiếng cười của người trẻ tuổi, có tiếng thở dài khe khẽ của Ngụy Sâm."
- Trích chương 1371 - Lượt cuối vòng bảng - Edit: Lá Mùa Thu


Ngụy Sâm, cứ mỗi khi ông xuất hiện, tôi lại thấy ông than về lũ trẻ, về tuổi già của ông (và lời nhắn gửi tới thằng nhóc cầm mâu nào đó) khắp các chương Toàn Chức Cao Thủ, nhưng nay tôi bất ngờ bắt gặp ông nghi vấn về quyết định giải nghệ của mình. Tôi cũng muốn biết lí do đó...

Sáu năm ròng mà đến giờ ông mới tiếc rẻ đó, dẫu có quay lại sáu năm trước, tôi cá chắc ông cũng không ngoảnh đầu nhìn lại Liên minh đâu:

"Gã từ chối lời mời này, đồng thời cũng từ chối luôn lời mời từ các câu lạc bộ khác. Dù rằng trong số đó không ít nơi mời gã làm tuyển thủ.

Gã có lý tưởng, có hi vọng, gã cũng không muốn mình như một con chó tàn tật nằm trên bờ cát, bị những đợt sóng trước sau nối tiếp đánh vào người. Vì vậy mùa giải năm đó, mùa thứ hai của Liên minh Chuyên nghiệp, gã quả quyết tuyên bố giải nghệ, phớt lờ tất cả sự níu kéo, rời khỏi giới chuyên nghiệp."
- Trích chương 518 - Lão Ngụy - Edit: Team Liều


Ngụy Sâm ở thời điểm đó mà nói, cái tôi quá cao để chịu dưới trướng bất kỳ một ai, vì ông là lão đại của Lam Vũ, đứng trên đầu một trong ba thế lực mạnh nhất đại lục Vinh Quang - Lam Khê Các. Các đại thần khai hoang dẫn đội vào Liên minh chuyên nghiệp có cái uy của riêng họ. Không may, đó cũng là rào cản cho ông tiếp tục, bảo vệ cái uy vũ của mình, ông dứt áo ra đi...

Vì sao khi đó ông lại giải nghệ nhỉ? Vì sao tôi lại giải nghệ nhỉ? Vì chúng ta đều đặt kỳ vọng quá cao lên bản thân, vì khởi đầu của chúng ta không phải chỉ để nhắm đến thành tích què quặt như những kẻ bình thường này... hy vọng và lý tưởng năm ấy chúng ta ôm vào tranh đấu... còn gì thảm hơn tự mình ý thức được mình đã không đủ lực để đạt được những thứ đó nữa...

Sống thêm ít năm nghề ngắn ngủi làm một tuyển thủ vô danh, Ngụy Sâm, sáu năm trước, ông hứng thú sao? Để rồi cứ một năm lại một năm, ông lại càng bị nó làm cho lặn mất tăm...

"Bằng không thì, dù mất địa vị ở Lam Vũ, gã cũng đủ trình để kiếm ăn ở chỗ khác thêm một hai năm nữa. Song trong mắt Ngụy Sâm, đó không phải là một cuộc sống nhà nghề lâu dài, nên gã chọn cách dứt áo ra đi làm kết thúc.

...

Nói thật, gã cũng không phải chưa từng nghiêm túc nghĩ tới. Nhưng sự thoát lui kiên quyết năm ấy lúc này lại trở thành lực cản lớn nhất – gã không dám tự làm mình mất mặt. Thời gian cứ trôi đi như thế, giới chuyên nghiệp càng lúc càng xa, gã càng không dám quyết định."
- Trích chương 519 - Cho ông một lý do - Edit: Team Liều


Tôi biết ông ngứa tay lắm, nhìn Trương Giai Lạc xem, hắn bất mãn giải nghệ mới có một năm, liền chịu không nổi quay về Liên minh, ông nhịn một hơi được tận sáu năm, đủ rồi, đến lúc rũ bỏ tạp niệm, trở về thôi.

Ông đừng phủ nhận, tôi biết Dụ Văn Châu hắn góp phần to lắm trong quyết định giải nghệ của ông.

"Ngụy Sâm thừa nhận, thua Dụ Văn Châu không thể nói là toàn bộ căn nguyên, nhưng ít ra cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng khiến gã quyết ý rút lui."
- Trích chương 519 - Cho ông một lý do - Edit: Team Liều


Mượn lời Diệp Tu: “Bại bởi một tên tay tàn được cho rằng không có khả năng lẫn vào giới chuyên nghiệp, tui có thể tưởng tượng được cú đả kích này…”, tôi biết hắn nói phải. Tê tái lắm. Tê tái hơn nữa, Dụ Văn Châu đánh xong, tâm không hề dao động, thắng không kiêu, bại không nản, hắn rốt cuộc đã có thể trở thành hòn đá vững chắc của Lam Vũ, cùng sự trưởng thành của Hoàng Thiếu Thiên vốn đang dần sắc bén... Ngụy Sâm biết... Lam Vũ không cần mình nữa rồi...

Thế đấy, trước thềm vòng chung kết, còn mấy trận đâu, điểm lại lí do tại sao ông giải nghệ, cũng như nhắc ông nhớ mục đích ông trở lại.

“Mấy năm trước Dụ Văn Châu âm thầm học tập ông, nay đã đến lúc lội ngược dòng. Mấy năm sau đâm ngược một nhát, tặng tên đó một vố bất ngờ, thế nào, nghe thấy hay ho không?” Diệp Tu nói.

“Uh, nghe không tồi…” Ngụy Sâm nghĩ, đột nhiên có hơi ham muốn.
- Trích chương 519 - Cho ông một lý do - Edit: Team Liều


Đối thủ đầu tiên ông gặp phải chính là Lam Vũ đấy, đến lúc thực hiện kế hoạch ban đầu rồi, hãy đánh cho hai năm chuẩn bị này không uổng phí!
 

Chianti

Sad Chi : (
Hội Tự Sát
Team Đánh Thuê
Thần Lĩnh
Bình luận
323
Số lượt thích
2,841
Location
Khác
Team
Khác
Fan não tàn của
Khác
#5
Tản mạn về Ngụy Sâm

Tác giả: Vinh Quang
Beta: Chianti

Ngụy Sâm luôn là nhân vật khiến tôi có nhiều cảm xúc lẫn lộn. Đôi lúc tôi thấy người này giống như những đóa phù dung sớm nở tối tàn, không rực rỡ tỏa sáng như Diệp đội, không mạnh mẽ vững chắc như Hàn đội, không hoa mĩ như Vương đội… Người này giống như một bóng lưng đầy phẫn uất đan xen đau khổ âm thầm rời khỏi vũ đài Vinh Quang lộng lẫy trong im lặng.

Mon men theo từng chương truyện, hình ảnh Ngụy Sâm dần hiện ra trước mắt tôi. Đó là một người đàn ông râu ria xồm xoàm, quần áo lôi thôi, trong miệng luôn ngậm điếu thuốc lá. Quả thật ngay lúc ấy tôi dường như mất hảo cảm về nhân vật này. Lúc ấy tôi đã nghĩ: ”Người này thật sự đã dạy dỗ nên một Dụ Văn Châu ôn hòa, một Thiếu Thiên tài năng sao? Đừng đùa chứ!”

Ngay lập tức tôi tìm lại tất cả các đoạn trích về nhân vật này, tôi muốn làm rõ liệu mình có nhầm lẫn đâu đó, và rồi, sau khi đọc lại hết thẩy, không hiểu sao tâm tình của tôi lại thay đổi.

Lão Ngụy xuất hiện dưới lời kể của Diệp Tu, qua một tình huống khá là chật vật. Khi ấy cả hai người đang tính kế lẫn nhau. Bỗng dưng đến đây tôi lại thấy muốn cười, đừng đùa như vậy chứ! Dù sao hai người cũng từng là đại thần bậc nhất của Liên minh, sao lại có thể chỉ vì 500 đồng vàng mà lại trở mặt với nhau cơ chứ… mang theo tâm tình hóng chuyện tôi tiếp tục được những dòng tiếp theo, ấy vậy mà đoạn sau đó khiến tôi cười không được nữa, trái tim như thắt lại. Đã từng tồn tại vị đại thần bậc nhất Liên minh như thế... giờ đây còn ai nhớ đến lão không? Tôi không hiểu cảm xúc lão Ngụy khi ấy ra sao, với tôi... đó là sự tiếc nuối.

Không hiểu sao lúc này tôi chợt nhớ đến phiên ngoại Đỉnh Vinh Quang, một Vinh Quang tràn ngập khát khao cháy bỏng, nơi có những chàng trai sống hết mình vì đam mê. Đó cũng là nơi mà lão Ngụy cháy hết mình trong những năm tháng thanh xuân… tôi thử nhắm mắt lại và tưởng tượng khoảng không gian đấy có lẽ là trong một quán net đâu đó nơi có những tiếng ồn ào và lao xao. Nơi có những người ngày đêm vẫn luôn miệt mài trên chiếc máy tính. Nơi mà những người bạn luôn thoải mái nói những câu bông đùa; nơi mà niềm đam mê lấn át thế giới thực. Tôi đã từng nghĩ liệu lão Ngụy có giống như thế không, ngồi bên chiếc bàn vi tính tay không ngừng nghỉ múa phím, miệng cứ trêu chọc mọi người xung quanh. Mỗi khi đường truyền bị lỗi, lão sẽ đập bàn tức tối la hét hoặc khi cướp boss thành công lão sẽ cười phá lên…

Thật muốn chứng kiến quá…

Tôi biết lão là một người đầy kiêu ngạo. Sự kiêu ngạo đấy không cho phép lão lộ chút mềm yếu. Mỗi khi có chuyện gì xảy ra, bằng lớp vỏ ngạo nghễ vô sỉ, lão đã thành công lừa gạt được mọi người. Đội trưởng mà... nào có thể khiến đội viên của mình lo lắng. Nhưng như thế có mệt không? Thời gian qua đi, những mầm non ngày nào giờ đã lớn khôn đủ sức chống chịu giông tố… Vậy những cây đại thụ năm nào thì sao ? Liệu chúng có chịu sự bào mòn của thời gian rồi úa tàn? Tôi không rõ…

Ngày lão xuất ngũ, tim tôi đau nhói. Trong suy nghĩ tôi vẫn mong hình bóng gã thuật sĩ đáng khinh ngày nào trên đấu trường hiện ra. Trước mắt tôi vẫn là một thuật sĩ nhưng đã không phải lão.

Sáu năm trôi qua, cuối cùng lão cũng quay lại vũ đài này. Có người nói lão phản bội Lam Vũ, đầu quân sang đội khác. Nhưng tôi không nghĩ thế, Lam Vũ hiện tại đã không cần lão. Lão tự hào về điều đó. Lão vẫn đủ khả năng đứng trên đấu trường! Vẫn là một vị đại thần như năm nào. Tim tôi đập nhanh hơn. Lần này, quán quân sẽ gọi tên Lão. Chắc chắn... tôi nguyện cầu…

Quả thật lão đã thắng. Giây phút đó tim tôi như ngừng đập. Một niềm tự hào lan tỏa trong tôi. Cuối cùng tôi đã chứng kiến được khoảng khắc này..Bao nhiêu xúc cảm giờ đây như hóa thành câu nói:

“Chúc mừng lão, Ngụy Sâm!”
 

Chianti

Sad Chi : (
Hội Tự Sát
Team Đánh Thuê
Thần Lĩnh
Bình luận
323
Số lượt thích
2,841
Location
Khác
Team
Khác
Fan não tàn của
Khác
#6
Ngụy Sâm - Cách lão tướng chiến thắng!
"Rào rào rào!

Tiếng vỗ tay vang khắp nhà thi đấu.

Tiếng vỗ tay đến từ mỗi một góc khán đài, mỗi một góc lòng người, phát ra từ tận tâm can."

- Trích chương 1420: Giá trị của sự liều mạng - Edit: Lá Mùa Thu

Vinh Quang - đích đến của mọi tuyển thủ chuyên nghiệp, nó đích xác nằm ở đâu? Trong chiếc cúp biểu trưng thắng lợi cuối cùng hay trong chiếc nhẫn đại diện quán quân bất diệt? Vinh Quang trong hơn 200 tuyển thủ chuyên nghiệp muôn hình vạn trạng. Thế còn ông, Ngụy Sâm, đâu mới là thắng lợi ông truy cầu?

Vinh Quang, trong suy nghĩ của riêng Chianti, nằm ở những khoảnh khắc.

Thắng lợi của một lão tướng từ lâu vốn không còn ai nhớ mặt gọi tên, thắng lợi của quyết định quay lại lần này, nằm ở giây phút cả khán đài phát động tràn pháo tay vang dội kia.

"Nhưng bây giờ, mắt ai cũng phải sáng ra rồi.

Ngụy Sâm có già hơn nữa, có thiếu khí chất hơn nữa, hắn vẫn có trái tim của một tuyển thủ chuyên nghiệp.

Trái tim tranh thắng, trái tim quán quân."

- Trích chương 1420: Giá trị của sự liều mạng - Edit: Lá Mùa Thu

"Đến cả tuyển thủ Lam Vũ, fan Lam Vũ, đều không khỏi xúc động.

Đây chính là cựu đội trưởng nhà họ đấy sao?

Đây chính là vị tiền bối nghe đồn đặc biệt bỉ bựa, đặc biệt no limit đấy sao?

Tuy hiện tại là đối thủ, nhưng trong lòng tất cả người Lam Vũ đều bỗng dâng lên một nỗi tự hào vô kể."

- Trích chương 1420: Giá trị của sự liều mạng - Edit: Lá Mùa Thu

Lần này không phải tiếng cười nhạo, tiếng chửi rủa... Đó là tiếng vỗ tay của sự kính nể và công nhận đến từ Hưng Hân lẫn Lam Vũ, từ fan nhà lẫn fan khách!

Ông có nghe thấy không? Rằng thực lực của ông cuối cùng cũng được nhìn nhận! Sử sách viết chưa thuật sĩ chuyên nghiệp nào qua mắt được Dụ Văn Châu? Từ hôm nay, Ngụy Sâm viết nên trang sử mới: Hai lần outplay đương kim đệ nhất thuật sĩ của toàn Vinh Quang!

Trở về và được công nhận, đấy mới là thắng lợi, đấy mới là Vinh Quang!

Ngụy Sâm, như mọi lão tướng có tiền sử đổi acc thay chủ, ông yêu Sách Khắc Tát Nhĩ đến độ ngày đêm mong mỏi, không cam tâm nhìn nó bị thay đổi, bất lực nhìn nó trút bỏ từng chút dấu ấn của mình xuống, để rồi âm thầm nhặt nhạnh những món đó về chắt chiu nên Nghênh Phong Bố Trận.

Sách Khắc Tát Nhĩ... không còn mang linh hồn của ông nữa. Vì lẽ đó, Nghênh Phong Bố Trận - perfect counter của Sách Khắc Tát Nhĩ được sinh ra.

"Căn cứ vào lượng thông tin đã có, Dụ Văn Châu biết mình sẽ không kịp. Anh thậm chí còn nhìn ra đây là đấu pháp chuyên trị Sách Khắc Tát Nhĩ và mình. Nếu phải đối đầu với thuật sĩ khác, Ngụy Sâm khó thể thành công pha này. Nhưng, hắn thành công rồi, vì anh là Dụ Văn Châu, nhân vật anh cầm là Sách Khắc Tát Nhĩ."
- Trích chương 1419: Vất vả trăm đường - Edit: Lá Mùa Thu

Ngạc nhiên không? Chính sự không cam tâm đó, cuối cùng lại biến thành tường tận thấu hiểu mà Ngụy Sâm dùng để trên cơ Dụ Văn Châu.

Thấy quen không? Dụ Văn Châu từ trại huấn luyện đến chức đội trưởng Lam Vũ đến quán quân, nghị lực của cậu đáng cho cả Liên minh học tập. Thế mà lần này, chứng kiến nghị lực của Ngụy Sâm, người đội trưởng bỉ bựa no limit của cậu đấy... đừng đánh giá thấp hành vi của một lão tướng!

Giỏi lắm, nhưng chưa đủ đâu, để anh đây dạy chú mày bài học cuối cùng: Vì chiến thắng, không từ thủ đoạn!

Vì chiến thắng, dù là vai của một tên hề đi nữa, Ngụy Sâm cũng chấp nhận diễn đến đạt mới thôi!

"Nghênh Phong Bố Trận lại chưa diễn hết phần mình. Trong khi Sách Khắc Tát Nhĩ chọn cách đứng im khi phát hiện debuff, hắn vẫn cứ ngoan cố điều khiển, bắt bản thân nhảy nhót lăn lộn như một vai hề."
- Trích chương 1420: Giá trị của sự liều mạng - Edit: Lá Mùa Thu

Kẻ nào dám cười ông chứ? Sau khi nhìn thấy tất cả quyết tâm cùng cố gắng?

Sao phải khóc chứ? Trong vô vàng tiếng vỗ tay, ông có nghe tôi gân cổ lên mà lặp đi lặp lại tiếng hét: "Lão Ngụy, cố lên!!"?

Ông mạnh lắm, cừ lắm!

Với tôi, ông thực sự trở về rồi.

Với tôi, ông thực sự chiến thắng rồi.
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,129
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#7
Em rất thích những người Chi, anh cho người ta nhìn một nhân vật với những góc cạnh rất riêng. Ừm có lẽ anh là nam nên viết nó ko giống với kiểu con gái chúng em cảm nhận.

Thật sự ngày Lam Vũ Dụ Hoàng gặp lại Ngụy Sâm chính là những cảnh em muốn thấy nhất nhưng cũng lại ko muốn thấy nhất.

Lam Vũ ban đầu là được một tay Ngụy Sâm gây dựng, những chủ lực của Lam Vũ bây giờ không ít thì nhiều đều mang ơn ông.

Đấy, cả khán đài không một tiếng chửi rủa chỉ có tiếng vỗ tay mà còn đến từ người của Lam Vũ. Họ công nhận ông, công nhận như ngày ông còn là đội trưởng của họ vậy.

Lão tướng thì sao? Lão tướng như ông lại mãi cháy lên ngọn lửa nhiệt huyết của VQ, một thứ lửa gần như bất diệt trong lòng người đàn đông đó.

Ngụy Sâm là người đặc biệt trong LM. Một người có lẽ chữ "già" sẽ không bao giờ xuất hiện trong VQ của ông.
 

Jsuis.pa

Người chơi công hội
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
79
Số lượt thích
473
Location
GMT+1
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Hoàng Thiếu và Sở Đội vạn tuế
#8
Trước giờ em đọc bất cứ truyện nào, nhất là shounen, chưa bao giờ thích nhân vật chính, em luôn thấy nhân vật phụ có cái gì đó sâu hơn, kĩ hơn. Trong toàn chức, em thích Hoàng Thiếu Thiên vì cái cách cậu ta nói chuyện, cậu ta ồn ào. Em thích Sở Vân Tú vì cổ rất cá tính, là hình mẫu em rất muốn trở thành, và cổ cũng phần nào khá giống tính cách em nữa (hmm trừ trình game vì em tay tàn lắm). Em thích Nguỵ Sâm vì lão rất thật. Em biết một phần có thể do chị Lá dịch, nhưng cách lão nguỵ nhả từ chửi bậy, cách lão mắng lũ đàn em nhưng chính lão cũng lo cho chúng nó xong rồi mới đến HH, lão không câu nệ gì hết, và đúng, lão “thân dân”. Lão Nguỵ chính xác là hình ảnh “một thằng tiệm net”, trong suy nghĩ của em lão mặc áo may ô quần đùi (hoa) ngồi khoanh chân trên ghế với điếu thuốc ngậm ở miệng, mẹ, thật như nhiều thằng game thủ khác cũng thế vậy.
Có một chương lão trốn vào góc hút thuốc lúc trước khi lên đấu, em nhớ không lầm thì đó là lúc lần đầu lão quay lại sàn đấu sau từng ấy năm giải nghệ thì phải. Nếu đúng thế, chắc lúc ấy lão bồi hồi lắm, lão chẳng biết nói gì, nên, ờ lão đi hút thuốc.
Em nhớ cái lúc lão Nguỵ đến Hưng Hân lần đầu. Câu đầu tiên lão khen chỗ này lắm gái đẹp thế, rồi lão lập tức nói về Vinh Quang, không một câu thừa. Lão giống Diệp Tu ấy, Vinh Quang chơi mười năm nữa cũng được, mà thật sự lão cũng đã chơi được tận 6 năm từ lúc lão giải nghệ rồi còn gì.
Lão Nguỵ, con người ấy sống tình cảm, nhưng lại dấu sau từng câu chửi thề. Người ngoài nhìn vào thấy lão no limit, nhưng lão lại là người nhiều tâm sự nhất.
 

Ú chỉ thích ăn ngủ

Lù khù ôm cái lu chạy mất
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
319
Số lượt thích
2,924
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Hàn Diệp, Dụ Hoàng
#9


Ngụy Sâm - con đường ông đã đi là Vinh Quang

Với tôi mà nói, trong Toàn Chức, ấn tượng đầu tiên của tôi là Ngụy Sâm là một nhân vật được xây dựng rất "thật". Ông xuất hiện như một người rất bình thường, mang những đặc điểm rất " thường", có thể gặp ở bất kì đâu.

Một ông chú không bằng cấp, "thất nghiêp", mài mông trong quán net ngày qua ngày, bỉ bựa thì không ai bằng, nói tục chửi thề, nghiện thuốc, thấy gái mắt sáng lên,... có tật xấu nào là thiếu. Với một đứa nữ như tôi mà nói, càng đọc theo mạch truyện càng cảm thấy " nhân vật thô thiển nhất truyện là đây chứ đâu".

Cho tới khi cày lại truyện lần 2, càng đọc càng thấy " sao có quá trời chi tiết hay mà mình không nhớ gì hết trơn vầy". Ngụy Sâm lần này hiện lên trong mắt mình là một Ngụy Sâm khác xa lúc đầu, từng chương truyện có Ngụy Sâm xuất hiện đều làm thay đổi dần suy nghĩ của mình dành cho nhân vật này.

Có 3 chi tiết đã làm mình vô cùng, vô cùng thích Ngụy Sâm. Bàn Tay Tử Vong, câu nói " chơi game như mấy người sao mà mệt mỏi quá vậy " và lúc từ bỏ ý định cày điểm kĩ năng nhân vật để bán.

Hơn 1/3 truyện là dành để nói về giai đoạn cày cấy, xài đủ chiêu trò của Diệp Tu để kiếm nguyên liệu cho Ô Thiên Cơ, quá trình vật vã cỡ đó đã có thể giúp ta thấy được phần nào sự bỏ công bỏ sức mà Ngụy Sâm dành cho Bàn Tay Tử Vong, quá trình tự mình tạo một trang bị bạc hàng thật giá thật trong game. Nếu có một phần truyện mang tên " Ngụy Sâm, Bàn Tay Tử Vong và những người bạn" hẳn sẽ gà bay chó sửa không kém Diệp Tu ở khu 10.

Ít nhất Ô Thiên Cơ khi đó đã có kế hoạch thăng cấp cho tới lever 55, còn Ngụy Sâm tự mình mày mày mò mò, có thất bại đi thất bại lại cũng chỉ chửi um lên rồi bắt đầu lại. Ngụy Sâm, dù đời đánh giải chuyên nghiệp của ông đã kết thúc từ 5,6 năm trước, chút hi vọng để quay lại sàn đấu cũng không có... vậy ông vì gì mà vẫn cứ liều mạng với Bàn Tay Tử Vong? Phải chăng vì giấc mộng ông vẫn cứ ôm ấp, rõ ràng đã quá xa vời rồi, mà ông vẫn một mực không từ bỏ.

Nói Hưng Hân là sự may nắm của Ngụy Sâm, bản thân mình không cho là vậy. Ngụy Sâm vì sự chấp nhất với sàn đấu nên mới có Bàn Tay Tử Vong, có Nghênh Bố Phong Trận; có hai thứ đó và bản thân Ngụy Sâm là điều kiện cần, Hưng Hân là điều kiện đủ để Ngụy Sâm được trở lại.

Vậy nên Hưng Hân là cơ hội, mà Ngụy Sâm có đủ điều kiện, đủ khả năng nên mới nắm được cơ hội đó.

Khi đọc đoạn lại đoạn ấy mình đã rất cảm động. Các tuyển thủ đời đầu, khi đó họ chưa có danh tiếng, Vinh Quang chưa phát triển, tuyển thủ không phải là cây hái ra tiền,... tất cả họ, đều vì tình yêu, vì đam mê của bản thân mà thành tuyển thủ chuyên nghiệp. Đó chính là đặc điểm mà mỗi tuyển thủ kì đầu đều mang, họ tới với sàn đấu, vì mục đích đơn thuần nhất, vì Vinh Quang.

Rời đi rất sớm, cách thể hiện cũng không giống ai, nhưng như Diệp Tu, Hàn Văn Thanh, Lâm Kính Ngôn,... ông yêu Vinh Quang không hề kém họ; trở thành tuyển thủ, vì chính bản thân khao khát. Ngụy Sâm tự bứt mình ra khỏi sàn đấu, nhưng không cách nào đem sàn đấu thoát li khỏi chính mình.

Chi tiết thứ hai là câu nói " Game mà, quan trọng nhất là rõ ràng sảng khoái, chịu nhục mà còn chưa lên báo thù rửa hận, cái gì cũng tính này tính nọ, chơi game như mấy người sao mà mệt mỏi quá vậy" ( chương 541). Mình là một đứa không chơi game, Toàn Chức là bộ truyện võng du đầu tiên mình tiếp xúc nên đống sự ganh nhau giữa các công hội, quy tắc ngầm,... với mình đều rất lạ. Chính bản thân mình lúc đọc cũng hoa mắt chóng mặt, sao mà cách mấy người Lam Hà, Dạ Bộ Hàm Dàm, Xuân Dịch Lão,... chơi game nó phúc tạp quá vậy? Mục đích chơi game không phải vì vui sao? Lo được lo mất, tính toán đủ đường,... có tẹo nào giống chơi game sao? Dù biết đó là công việc của họ nhưng vẫn không kìm được đống câu hỏi đó.

Câu nói này nháy mắt giải thích cho mình lí do Ngụy Sâm vì 500 mà mắc công kéo anh em đi mai phục, chặn đánh Quân Mạc Tiếu. Ngụy Sâm chơi game với tâm thái rất thỏa mái, nghe nói tên đó mạnh nên kéo đi anh em đi oánh nhau thôi. Chính văn cũng không ít lần nói bộ dạng của mấy nhân vật trong game trên tay Ngụy Sâm đều rất khó coi, từ lúc cướp boss, pk hay trên sàn đấu đều vậy, chỉ cần có cơ hội thắng thì Ngụy Sâm nhất địch sẽ không từ mọi " thủ đoạn". Không ít lần ông khi ông chiến thắng bước xuống, thay vì tiếng vỗ tay là những tràng la ó.

Khán giả chỉ muốn thấy những màn giáp lá cà gay cấn, kĩ năng bay tung tóe, nghẹt thở tới từng giây. Nhưng đó không phải điều Ngụy Sâm muốn, thứ hắn muốn là chiến thắng, chỉ là chiến thắng mà thôi, vậy nên, Ngụy Sâm chiến thắng bằng mọi giá. Lo ó thì sao? chỉ trích thì sao? Bố đéo care, vậy thôi. Như câu " có tiền nói gì chẳng đúng", Ngụy Sâm là người thắng, nên hắn có quyền mặc những thứ đó mà ngẫng cao đầu tận hưởng Vinh Quang.

Về điểm này mình rất thích Ngụy Sâm, lời người khác nói không hề ảnh hưởng tới hắn. Nhiều người nói sai thì nó thành sai? Vì khán giả muốn nên tuyển thủ phải thay đổi?

Ngụy Sâm luôn biết rõ, hắn chơi game, đứng trên sàn đấu vì bản thân; rời bỏ sàn đấu không chỉ vì Lam Vũ mà còn vì chính bản thân hắn và quay lại sàn đấu lần nữa cũng chính vì bản thân. Lối đánh của Ngụy Sâm, vốn vậy từ đầu, sẽ không vì bên ngoài tác động mà thay đổi. Nội điểm này đã làm mình thấy Ngụy Sâm hơn xa lớp tuyển thủ sau.

Chi tiết cuối cùng, chắc hẳn mọi người đều nhớ bí kíp tăng điểm kỹ năng của Ngụy, nhưng quên mất mục đích ban đầu của bí kíp này là để Ngụy Sâm cày acc thành điểm cao kiếm tiền

" Ngụy Sâm khá khó xử, với gã mà nói, cày acc điểm kỹ năng cao bán lấy tiền là chuyện nằm trong kế hoạch của gã, còn trở lại chiến đội, quay lại giới chuyên nghiệp mới là chuyện ngoài ý muốn. Nên khi Diệp Tu đột nhiên hỏi Ngụy Sâm như thế, khiến gã vô cùng bối rối.
______________________

“Chuyện này thì…” Ngụy Sâm sững sờ, lúc này gã mới ngộ ra, chuyện gã bán acc ăn nên làm ra lại mâu thuẫn với sự nghiệp của chiến đội.
______________________

“Còn má mày, mày câm dùm tao chút đi!” Ngụy Sâm vô cùng phiền muộn ngắt lời Diệp Tu, hiển nhiên gã cũng ngộ ra đây là vấn đề cần phải chọn lựa. Ý muốn làm tốt hai cả hai chuyện mà không bỏ cái nào thì không hợp lý rồi.
______________________

Phút chót, Ngụy Sâm rốt cuộc vẫn chọn giới chuyên nghiệp.

Ngụy Sâm chỉ mới lăn lộn trong giới chuyên nghiệp hai năm, còn điểm kỹ năng, gã đã nghiên cứu suốt năm năm ròng.

Hai năm đó Ngụy Sâm ôm lý tưởng xông pha, còn năm năm này, có thể coi là bôn ba kiếm sống.

Khi đưa ra quyết định này, Ngụy Sâm rất mau lẹ, rất quả quyết, rốt cuộc lại chọn hai năm ngắn ngủi ấy. Tuy gã hiểu rõ trở về lúc này có thể chỉ là hiển hách nhất thời.

( chương 628 )


Đọc đoạn này mình đã mang mình về đội của Ngụy Sâm. Muốn viết thật nhiều cho chi tiết này, nhưng có lẽ mình sẽ để mọi người tự cảm nhận nó ha.

Giữa miếng cơm manh áo và lí tưởng, Ngụy Sâm chọn lý tưởng. Lý tưởng không làm no bụng, nhưng Ngụy Sâm chọn lý tưởng.

Nếu là bạn, bạn dám cởi bỏ giày, đi chân đất dẫm lên gai, theo đuổi lý tưởng của mình không?

Ngụy Sâm dám, không cần biết có thành công hay không, hắn vẫn chọn kệ 5 năm tâm huyết, ở lại sàn đấu. Nên Ngụy Sâm à, ông sứng đáng với những tràn vỗ tay nồng nhiệt nhất. Cho dù không có quán quân, chặng đường ông đã đi cũng đủ huy hoàng.

Lão tướng Ngụy Sâm, mừng người trở về.

( vốn định đăng nó từ hồi này 6/1, vậy mà lỡ hẹn, tới bây h mới bưng lên. Xin lỗi đại thần nào đó.
Thấy h đăng ko? 09/28 pm nha ^^)
 
Last edited:

Himayunan

Người chơi công hội
Bình luận
185
Số lượt thích
403
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp đại đại, Mộc nữ thần, Tán ca
#10
Hay
 

Hope

Gà con tiến hóa
Bình luận
4
Số lượt thích
15
#11
Đối với tôi, câu chuyện của Ngụy Sâm là câu chuyện về một tuổi trẻ bị đánh mất. Câu chuyện này, có lẽ còn buồn hơn câu chuyện của Trương Giai Lạc, của Diệp Tu, hay của những gương mặt chìm giữa biển thiên tài Liên minh kia. Ngụy Sâm, vốn là một đội trưởng, là át chủ bài, là linh hồn của Lam Vũ, một tay gầy dựng nên chiến đội rạng rỡ như mặt trời ấy, rồi cũng chính anh quay lưng bước khỏi cánh cửa ấy, để lại mọi thứ anh tạo nên, có lẽ, cũng để lại một phần bản thân mình nữa. Một con người như Ngụy Sâm, tài năng như vậy, đầu óc như vậy, nhưng chỉ sau 2 năm lại phải rời bỏ ánh hào quang tối thượng trên cao ấy, lăn lộn trong game, rồi dần rơi vào quên lãng. Từng ngày từng ngày nhìn Lam Vũ thay đổi, nhìn Sách Khắc Tát Nhĩ thay đổi, nhìn chính bản thân mình dường như đã bị lịch sử gạt sang một bên, cảm giác chính mình đang dần biến mất đó, còn cái gì có thể tệ hơn sao? Thế nên, khi fan Lam Vũ tự hào gào lên, đây là cựu đội trưởng của chúng ta, tôi đã nổi giận, một nơi đã quay lưng với anh, đã lãng quên anh, đã thay đổi hoàn toàn những gì anh xây nên, một đám người, đến anh là ai có lẽ cũng không biết, có tư cách tự hào sao? Dẫu biết anh rất yêu Lam Vũ, dẫu biết anh rời đi là lựa chọn của riêng mình, tôi vẫn không kìm được mà căm ghét những người đã không biết, không hiểu nỗi đau ấy của anh, lại có thể mở miệng ra nói câu tự hào. Lúc đó, cảm giác…thật khinh thường đám fan Lam Vũ đó.
Quay lại Liên Minh cùng Diệp Tu, giấc mơ Vinh Quang ngày nào sống lại, chỉ là, 7 năm rời xa đó đã để lại quá nhiều dấu ấn trên Ngụy Sâm. Giấc mơ Vinh Quang của anh hiện tại, chứa đầy những nếu như, mà nếu như, lại là cụm từ tàn nhẫn nhất. Nếu như tốc độ tay của anh có thể nhanh hơn, nếu anh có thể phản ứng tốt hơn, thì có lẽ, anh đã không phải đếm ngược từng trận đấu còn lại của mình như thế. Nên tôi đã rơi nước mắt khi anh cảm thán “Chỉ còn 10 trận thôi”, 10 trận thôi, giấc mơ Vinh Quang ấy lần cuối cùng tan biến, lần cuối cùng chỉ còn là một hồi ức, là một quãng thời gian mãi không thể trở về. Chỉ là, thật sự hy vọng, sau khi trải qua mọi thứ, Ngụy Sâm có thể không còn nuối tiếc, buông tay ra đi trong ánh hào quang tối thượng mà anh đã luôn mong chờ ấy, Ngụy Sâm, dù anh đã gầy dựng nên Lam Vũ, đối với tôi, anh luôn luôn và mãi mãi sẽ là người của Hưng Hân. Năm ấy, anh đã là một thiếu niên như thần, vậy hôm nay, không còn là thiếu niên nữa, nhưng trong lòng em, anh luôn là đại thần chân chính nhất.
P/S: Gạch đá thoải mái, tui chân thành xin lỗi, tui quá não tàn Hưng Hân, quá não tàn Ngụy Sâm rồi.
 

Ú chỉ thích ăn ngủ

Lù khù ôm cái lu chạy mất
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
319
Số lượt thích
2,924
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Hàn Diệp, Dụ Hoàng
#12

Một số facts về Ngụy Sâm và bình luận đi kèm.



Rất tình cờ khi cả Ngụy Sâm và Bánh Bao đều thông báo ngày tới Hưng Hân cho Diệp Tu vào cái ngày đặc biệt như ngày cá tháng tư. Ngụy Sâm đặc tính vốn đã no limit, Bánh Bao thì "sóng não chập chờn" làm Diệp Tu và Trần Quả không khỏi nghi ngờ xem hai người đang nói thật hay bẫy nhau.

:coffee::coffee::coffee:

Ngắn gọn là:

Cá tháng Tư, Bánh Bao thông báo: Tối em tới.
Cá tháng Tư, Ngụy Sâm thông báo: Mai tao tới.

Diệp Tu & Trần Quả: Thiệt hay chơi đó mấy ba???





“Văn Châu, ông không qua đó coi thử hả? Nghe đâu có thần bí nhân sĩ nào đó trong game gửi cho Lam Khê Các rất nhiều vật liệu hi hữu quý lắm, phòng kỹ thuật bên kia mới có thể chế một cái là ra vũ khí bạc á!” Thiếu niên nói.

“Thần bí nhân sĩ?” Dụ Văn Châu ngẩn người.

“Ừa.” Thiếu niên khẳng định.

Ánh mắt của Dụ Văn Châu hướng tới một vị trí trống người ngồi trong phòng huấn luyện, hướng tới dàn máy tính không người sử dụng kia.

Sau khi người nọ dùng cách đó mà rời đi, vị trí vốn thuộc về gã, dàn máy vốn thuộc về gã, cũng cứ thế mà bị bỏ trống. Tất cả mọi người đều hiểu ngầm với nhau, không ngồi ở vị trí kia, không dùng máy tính kia, cứ như thể cái kẻ nói một câu “Tao đi đây” rồi không trở về nữa, có một ngày bỗng nhiên sẽ lại ngồi vào vị trí đó.

“Kỳ thực ông… Vốn chưa hề rời khỏi nhỉ.”

(Trích chương 8, Đỉnh Vinh Quang)

:coffee::coffee::coffee:

Dù ở hai đầu chiến tuyến, không thể phủ nhận công lao và sự ảnh hưởng của Ngụy Sâm đối với Lam Vũ nói chung và Hoàng Thiếu Thiên nói riêng.

Ngụy Sâm không chỉ đem về cho Lam Vũ một Kiếm Thánh mà còn trao cho người ấy thanh kiếm sắc bén nhất, để mùa 6 Lam Vũ có thể nâng cao chiếc cúp quán quân mà Ngụy Sâm đã không thể mang lại.


Bình luận kèm bài viết.

Bản thân Diệp Tu cũng rất thích môi trường của lam vũ - môi trường Ngụy Sâm đã đặt nền móng. Diệp Tu đánh giá Lam Vũ là môi trường lành mạnh nhất cho các cá nhân phát triển. Mình thấy định hướng xây dựng Hưng Hân của Diệp Tu có sự học hỏi từ Lam Vũ. Hưng Hân dưới định hướng của Diệp Tu và Ngụy Sâm như là con lai của Gia Thế và Lam Vũ vậy: vừa có nét thực dụng của Gia Thế, vừa có nét lành mạnh và môi trường phát triển tốt như Lam Vũ.

By Trần Minh Đức


Ngụy Sâm cũng là một trong những nhân vật mình yêu thích nhất trong Toàn Chức.

Ngụy Sâm được Ba Bướm xây dựng rất thú vị và có chiều sâu. Trước trận Lam Vũ vs Hưng Hân, mối quan hệ giữa Ngụy Sâm và Lam Vũ không được nhắc quá nhiều trong chính văn, nhưng ở Đỉnh Vinh Quang, hai chương ngắn cũn thôi đã đủ làm mỗi quan hệ sư đồ giữa Ngụy và Hoàng trở thành dấu ấn đậm nét trong Toàn Chức.

Ngụy Sâm yêu Vinh Quang như mạng, giải nghệ rồi vẫn không xa được Vinh Quang. Nuối tiếc Sách Khắc Tát Nhĩ nên tạo ra Nghênh Bố Phong Trận, không cam tâm nên Diệp Tu vừa dụ một câu liền gia nhập Hưng Hân, âm thầm gom góp vật liệu gửi cho Lam Vũ dù đã âm thầm "chạy trốn",....
Nhưng hơn cả tính yêu Vinh Quang, tình cảm Ngụy Sâm dành cho Lam Vũ khi đó còn nặng hơn nhiều. Khi đó Ngụy vẫn tiếp tục làm một tuyển thủ bình thường được, nhưng Lam Vũ không còn cần Ngụy, nên Ngụy rút lui.

Cái tag chói sáng nhất trước tên Ngụy Sâm chưa bao giờ là Hưng Hân, nó là đội trưởng đời đầu của Lam Vũ + người sáng lập ra Lam Vũ. Lam Vũ là thành quả đáng tự hào nhất mà Ngụy Sâm đem lại cho Vinh Quang.

Nói về Ngụy Sâm, chỉ nhiêu đây sao đủ nói lên hết cái hay của nhân vật này.

By Ú


Dù ko phải fan Lam Vũ nhưng những nhân vật tôi yêu nhất, những mối quan hệ tôi xem trọng nhất lại nằm ở chiến đội này. Đỉnh Vinh Quang, Ngụy Dụ Hoàng mối quan hệ của ba người được khai thác nhiều hơn chính văn. Nó khiến một đứa ngày đó chưa đọc chính văn đến đoạn Ngụy xuất hiện như tôi đã khóc huhu khi đọc đến đoạn Ngụy rời đi. Ngụy đi dứt khoác, nói đi là đi, ko tỏ vẻ lưu luyến gì. Thế mà lão vẫn âm thầm giúp đỡ Lam Vũ từ trong game. Lão đã đem một Kiếm Thánh về, ra đi và giao lại Lam Vũ cho cậu thiếu niên đó và một bậc thầy chiến thuật lại mắc phải một khuyết điểm chí mạng. Để cuối cùng những thiếu niên đó đã đem lại cho Lam Vũ một chiếc cúp quán quân- thứ mà lão năm đó ở Lam Vũ đã ko có được. Thời đại song hạch bắt đầu bằng Song Hoa, năm đó Ngụy Sâm đã dự định cho Sách Khắc Tát Nhĩ và Dạ Vũ Thanh Phiền trở thành song hạch của Lam Vũ, sau này đúng như ý nguyện của ông chỉ là người thao tác Sách Khắc Tát Nhĩ ko phải ông nữa.
Dù bây giờ ông đã ở bên kia chiến tuyến, sắc xanh của Lam Vũ đã thay bằng sắc đỏ của Hưng Hân nhưng tôi vẫn nghĩ bên ngoài sàn đấu, bất kỳ một fan Lam Vũ nào, bất kỳ một tuyển thủ nào của Lam Vũ vẫn phải giành cho ông tất cả sự kính trọng nhất, trân trọng nhất. Bởi lẽ, nếu năm đó ko có Ngụy Sâm, Lam Vũ sẽ khó có thể có được vị trí và sức mạnh như hôm nay.
Trong TCCT mối quan hệ thầy trò tôi thích nhất hẳn là Ngụy với hai đứa Dụ Hoàng rồi, dù hai chữ thầy trò với ba người họ có hơi miễn cưỡng 1 chút =))). Như thế nào thì thế, mỗi lần đọc fic của Chianti viết hay PN Đỉnh Vinh Quang hay bất cứ fic nào, miễn có viết về lúc Ngụy rời bỏ Lam Vũ nhưng lại âm thầm gửi nguyên liệu giúp Lam Vũ làm Băng Vũ là khóc như 1 con chóa =)).

By @aurora


Một lão quỷ tạo nên nền móng cho chiến đội khách quen vòng tứ kết, dẫn anh em đi săn cướp boss tìm nguyên liệu tạo nên vũ khí bạc cho DVTP. Lão uôn dùng vẻ mặt bất cần và điếu thuốc ấy để che giấu cảm xúc và cả trạng thái. Dù ra đi nhưng luôn ngoảnh lại nơi ấy, như một người anh cả rời xa những đứa em thân thiết :'(

By @JayN


Luận bàn với tư cách Game thủ, cá nhân mình cảm thấy Ngụy đội gần nhất với một Game thủ ngoài đời ... chỉ bấy nhiêu đó đủ làm mình đồng cảm và khá thích nhân vật này.

By Trần Lễ

Anh hùng thầm lặng ?? - By Hải Ngọc
 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook