Hoàn [Mừng SN Trương Giai Lạc 2019][Song Hoa] Sinh Viên Khoa Tự Nhiên Tỏ Tình Tùy Hứng Thế Đấy

Kychiro

Máy cày level
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
234
Số lượt thích
648
#1
Tên truyện: Sinh Viên Khoa Tự Nhiên Tỏ Tình Tùy Hứng Thế Đấy

Tác giả: ...

Nhân vật chính: Song Hoa

Phối hợp diễn: Diễn viên quần chúng.


Người dịch: Kychiro​

-----------------------------

Gửi tới bông hoa của Liên Minh, Lạc Lạc- Lời người dịch

-------------------------------------


Một.


“ Bạn học Tôn Triết Bình, vì sao lá lại chuyển vàng?”


Tôn Triết Bình đang ngặm gà thì kẹt lại, nhìn Trương Giai Lạc cầm đũa đối diện, dùng khuôn mặt u buồn mà toàn nữ sinh trong trường yêu thích nhất ngước lên trời một góc 45 độ, nhìn cây long nhãn ngoài cửa sổ.


“ ….Sắc tố diệp lục phân giải.” Tôn Triết Bình múc hai thìa cơm, tính toán thời gian còn lại của bữa trưa, “ Xin hỏi bạn học Trương Giai Lạc, từ nhà ăn chạy về phòng học ước tính cần tiêu hao khoảng 33 calo. Trong điều kiện ATP đủ và thủy phân hoàn toàn, có bao nhiêu phân tử AMP được tạo ra?”


Hai.


Hai tháng nữa trước kỳ thi tốt nghiệp trung học, hạnh phúc nhất là buổi hỏi đáp mỗi ngày.


Cũng không trong mong có thể bù đắp lại kiến thức, chỉ còn một tháng, để giảm bớt áp lực, phần vấn đáp câu hỏi lại trở thành một phương
tiện giải trí cho hai người.


“ A, có thế mà muốn làm khó Lạc ca.” Giờ nghỉ trưa sắp kết thúc, Trương Giai Lạc vỗ bàn một cái, “ Đáp án là 6. 505x10^20.”


“ Không chỉ chậm mà còn sai.”


“ Không thể nào! Nhạc ca tui đã kiểm tra lại ba lần!”


“ Điều đầu tiên khi đọc câu hỏi, kiểm tra đề.” Tôn Triết Bình viết một con số 0 lớn trên tờ giấy, “ Tui hỏi AMP.”


“ Giặc Tôn, ngươi hại người!”


“ Là do không nghe kỹ đề”


“ Ông…”


“ Hử?” Tôn Triết Bình đang chờ cơn tức giận của Trương Giai Lạc. Đợi nửa ngày không thấy đoạn sau, ngẩng đầu lên, thấy anh chàng đang ra hiệu về phía cửa.


Là em gái ở lớp kế bên thường xuyên qua đây, quan hệ với Trương Giai Lạc không tệ. Mỗi năm, các lớp sẽ chia lại, nữ sinh kia năm ngoái ngồi cùng bàn với Trương Giai Lạc, tới giờ vẫn hay liên hệ.


Tên gì nhỉ, hình như là Siêu tuyệt đáng yêu tiên nữ sương gì đó…..(*)


(*) Fic này được tác giả viết tặng tác giả khác. Biệt danh của bạn ấy tên là Siêu tuyệt đáng yêu tiên nữ sương, không biết nên edit thế nào nên để thế.


“ Tí nữa tớ quay lại.” Trương Giai Lạc nói xong câu này, quay đầu cười dịu dàng.


Ba.


Dạo này, thời tiết nóng nực khiến hắn vô cùng buồn bực, đương nhiên, hành vi của người nào đó càng tưới thêm dầu vào lửa.


Hắn thích Trương Giai Lạc, cho nên, hắn không thích Trương Giai Lạc cùng nữ sinh khác quá gần nhau. Nhịn ba năm, vốn định nói với hắn sau khi thi xong đại học, kết quả, kì thi sắp đến gần, lại có người muốn nhanh chân đến trước.


Buồn bực, không, đầu óc nhanh muốn thiêu hết.


Đang trên đường đến nhà vệ sinh để rửa mặt, khi ngang qua cửa sau, tình cờ thấy Trương Giai Lạc đang cười to, liền thần xui quỷ khiến duỗi tay tới, siết chặt, nhào nặn khuôn mặt hắn.


". . ."


". . ."


“ Làm gì vậy?” Khuôn mặt bị ép đến mức giọng nói cũng biến đổi, nhưng cũng không có động tác tránh thoát.


“ Cười quá ngớ ngẩn.” Tôn Triết Bình phởn chí phất tay, một bộ đầy ẩn ý, nhưng trong lòng mùi vì đã sớm đủ lẫn lộn.


Bốn.


Hắn cố ý. Lúc nâng lên khuôn mặt của Trương Giai Lại, hắn mới biết mình có bao nhiêu ý nghĩ muốn lập tức hôn lên môi hắn, trực tiếp mân mê ngoài miệng, cảnh cáo đối phương nơi này là lãnh thổ của hắn.


Tuy nhiên, nếu làm vậy, hắn có thể bị Trương Giai Lạc trục xuất ngay tại biên giới.


Nước lạnh giúp đầu óc tỉnh táo hơn một chút, lúc về lớp, Tôn Triết thấy có hai tấm vé đi công viên giải trí đặt trên bàn, vé dành cho kì nghỉ hè.


“ Từ đâu ra?”


“ Sương nhi cho. Hình như là phúc lợi nhân viên của bố mẹ nhỏ.”


Tôn Triết Bình nghe thấy hắn kêu “ Sương nhi”, trong lòng lại khó chịu, “ Bỏ đi.”


“ Nè, thi xong cũng phải xả stress một tí chứ.” Trương Giai Lạc khuyên, “ Sương...Siêu tuyệt đáng yêu tiên nữ sương còn gọi bạn cô ấy đến. Lúc đó vừa đủ hai cặp, cũng không bị xung đột.” Thấy chưa đủ, bồi thêm một câu, “ Hơn nữa, hai chúng ta chưa bao giờ cùng đi công viên giải trí.”


Năm.


Ngày mùng 9 tháng 6, chỉ còn một đoạn thời gian ngắn nữa là đến kì thì.


Trương Giai Lạc đúng là có ý xấu.


Tôn Triết Bình đã đứng chờ ở cổng công viên giải trí rất sớm. Ngày nghỉ đầu tiên đáng lẽ ra nên ngủ nướng một giấc, lại bị một câu nói của Trương Giai Lạc thúc đẩy đến đây.


" Tôn Triết Bình?"


Người thứ hai đến không phải là Trương Giai Lạc, mà lại là trang phục tỉ mỉ, đầu tóc gọn gàng Siêu tuyệt đáng yêu tiên nữ sương. Không phải đến trường, cô mặc một bộ đồ giản dị, thanh tú, trên mặt vẫn đeo một cái kính gọng vàng.


Tôn Triết Bình trong lòng căng thẳng, đây rõ ràng là chuẩn bị đi bày tỏ. Xem ra Siêu tuyệt đáng yêu tiên nữ sinh quyết định sẽ thẳng thắn với Trương Giai Lạc hôm nay.


Đúng lúc đó, điện thoại di động vang lên. Trương Giai Lạc vừa bàn chuyện đi chơi bốn người, vừa xin lỗi vì bị kẹt xe, kêu mọi người vào chơi trước. Lúc đấy, hắn sẽ chạy đi tìm, dù sao trên tay vẫn còn cầm một phiếu.


Sáu.


“ Bạn cậu đâu?”


“ Cũng tắc đường, hình như là cùng ở trên một con phố với Trương Giai Lạc.”


Siêu tuyệt đáng yêu tiên nữ sương cúi đầu nhìn điện thoại, thỉnh thoảng mới ngẩng đầu lên liếc Tôn Triết Bình, lại thấy đối phương căn bản không để ý đến mình.


“...Muốn vào trước không?”


“ Cậu cứ vào trước, tôi ở đây chờ Trương Giai Lạc.”


Siêu tuyệt đáng yêu tiên nữ sương cứng người tại chỗ. Tuy hai người không phải quá quen biết, nhưng lấy tính cách thông thường của anh, cũng sẽ không đối xử với cô như vậy.


Cô nhớ lại lúc Trương Giai Lạc đang nói chuyện trong nhóm, tiếng chuông điện thoại đặc biệt của Tôn Triết Bình, quả nhiên là giống với trực giác của mình.


“ Tôn Triết Bình, cậu thích Trương Giai Lạc?”


Bảy.


Tôn Triết Bình cuối cùng cũng nghiêm túc nhìn về phía nàng.


Ánh mắt kia có chút bất ngờ, lại có chút bối rối, nhưng cuối cùng cũng quay về tĩnh lặng.


Không đồng ý, nhưng cũng không phủ định.


“ Ai, thật là.”


Siêu tuyệt đáng yêu tiên nữ sương dậm chân một cái, nghĩ đến mối tình đầu cấp 3 của mình liền như thế này mà kết thúc, người mình thích hóa ra lại là gay.


Thời điểm như thế này nên làm gì?


" Tôn Triết Bình, mình thích cậu."


Siêu tuyệt đáng yêu tiên nữ sương cau mày, nói câu này không hề giống như tỏ tình.


“ Trương Giai Lạc đến muộn là muốn giúp đỡ tôi, thời gian không còn nhiều, cậu cứ thoải mái. Nói với hắn một câu là tôi không có cơ hội.”


Tôn Triết Bình ngẩn người, lúc này hắn mới biết là mình hiểu lầm Siêu tuyệt đáng yêu tiên nữ sương.


" Không thể."


“ Vậy cậu có thích Trương Giai Lạc hay không?”


". . . Có."


Tám.


“ Sao hai người chưa vào?”


Lúc Trương Giai Lạc tới, thấy Tôn Triết Bình cùng Siêu tuyệt đáng yêu tiên nữ sương cùng cô bạn “ Liêu Kì” đang ngồi bên bồn hoa. Tôn Triết Bình vẻ mặt như ăn phải trái đắng, hai ngươi kia thì lại nín cười, hướng Trương Giai Lạc vẫy tay.


“ Tớ cùng Liêu Kì hôm nay không chơi được, hai người cứ đi đi.” Siêu tuyệt đáng yêu tiên nữ sương khập khễnh, được Liêu Kì dìu từng bước từng bước một.


“ Chân cậu làm sao vậy, để tớ đưa cậu về.”


“ Chuyện nhỏ, đã gọi xe rồi. Hai người cứ đi đi, đừng để lãng phí vé.”


Chín.


“ Cậu có vẻ như rất thất vọng?”


“ Nhân vật chính đã đi, buổi hôm nay liền có ý nghĩa gì?”


Lúc Trương Giai Lạc đến, nhìn vẻ mặt ba người liền biết là xảy ra chuyện, “ Bạn học Tôn Triết Bình xin hãy thành thật, có phải bạn đã là Sương nhi tức giận không?”


“ Tui vẫn chưa tính sổ ông đâu mà ông đã trách ngượi lại lên đầu tui rồi?”


“ Hả, tui nợ ông điều gì?”


“ Ông nghĩ xem hôm nay tại sao tui tới?”


Nghe câu nói đấy, Trương Giai Lạc nhớ lại lí do Tôn Triết Bình đồng ý đến đây, chỉ vì câu nói kia của mình.


“ Hai người chúng ta vẫn chưa cùng đi công viên giải trí đây.”


Trương Giai Lạc ngạc nhiên, lúc đầu là chỉ muốn mang Tôn Triết Bình đến, không nghĩ tới Tôn Triết Bình chỉ vì một câu vô tâm của hắn mà đáp ứng.


“ Ông biết là tui rất ghét bị lừa.”


“ Ai nói?!” Trương Giai Lạc không đồng ý, “ Đi! Chúng ta đi trò nhảy cao!”


Mười.


Trương Giai Lạc có chút hài lòng.


Việc Siêu tuyệt đáng yêu tiên nữ sương thích Tôn Triết Bình có lẽ hắn là người đầu tiên phát hiện. Cảm ứng giữa tình địch và tình địch là rất nhạy cảm.


Nhưng ở vấn đề giới tính này, có lẽ, hắn đã thua một đoạn.


Hắn không tình nguyện giúp Siêu tuyệt đáng yêu tiên nữ sương, nhưng làm bạn học một năm, lại không biết cách từ chối phụ nữ, chỉ có thể nhắm mắt gật đầu.


Hắn hy vọng Tôn Triết Bình sẽ không đồng ý.


Ván cược này hắn thắng, tuy không biết vì sao Tôn Triết Bình không đồng ý, nhưng cũng đủ để hắn bên cạnh hắn thêm một thời gian.


Khi nhân viên đang kiểm tra đai an toàn, Tôn Triết Bình đột nhiên gọi hắn


" Trương Giai Lạc."


" ?"


“ Có muốn cược không?”


" Cược gì?"


“ Tui ra đề. Nếu như ông trả lời được trước khi chúng ta rơi xuống đất, tui liền nói với ông một cái bí mật động trời.”


Mười một.


Trương Giai Lạc choáng váng.


“ Móa nó! Mỗi lần bật lên có mỗi mười mấy giây, ông nghĩ ông ra đề được?!”


Ừ, trước khi bật nhảy, Tôn Triết Bình ra đề:


Từ độ cao khoảng 139m, gốc thời gian là từ lúc bắt đầu rơi xuống, không kể lực cản, tốc độ đạt đến cao nhất bằng 40m/s. Sau khi đạt đến được tốc độ lớn nhất, tốc độ bắt đầu giảm dần đều do hơn nén cung cấp làm lực cản. Biết thanh chắn nặng khoảng 2g, đến cách mặt đất khoảng 3m thì vận tốc bằng 0, sau đó ghế rơi trở lại và đưa du khách xuống mặt đất. Lấy g= 10m/s2. Cho rằng mỗi ngươi không nặng qua 50kg, tính áp lực tối đa mà mỗi người làm ra trong quá trình bật nhảy, tính áp lực được tạo ra tối đa của mỗi người.


“ Chẹp, thật tiếc.”

". . ."


Mười hai.


Sau đó, Tôn Triết Bình cũng không ra một đề bài quái dị nào nữa.


Cứ tưởng rằng hai nam sinh đi dạo ở công viên giải trí sẽ rất kỳ quái, không ngờ rằng ở đây còn có không ít người giống như họ.


Trương Giai Lạc thích ăn ngọt, dọc đường đi ăn kẹo không biết mỏi mệt là gì, hơn nữa cái sau so với cái trước ngày càng lớn.


Cuối cùng, khi khuôn mặt của cậu bị che phủ hoàn toàn bởi một cây kẹo bông màu hồng cực lớn, Tôn Triết Bình mới không nhịn được lên tiếng.


“ Ăn nhiều như vậy mà không mệt hả?”


“ Không mệt.” Trương Giai Lạc nhô đầu ra ở phía sau cây kẹo, bên khóe miệng vẫn còn dính chút ít vệt kẹo. Tôn Triết Bình định giơ tay lau sạch, kết quả là đầu lưỡi của Trương Giai Lạc cuốn một cái, miếng kẹo hồng kia liền lọt vào trong miệng.


Ăn ngon như vậy sao.


Một cây kẹo đường nữa lại che hết khuôn mặt của Trương GIai Lạc, Tôn Triết Bình cuối xuống, thần xui quỷ khiến cắn một cái.


Đường ở trong miệng hóa thành nước, ngọt ngào đến tận tim.


Đúng là rất ngon.


Mười ba.


“ Hửm? Sao chỗ này giống y như chó gặm vậy?”

". . ."


Mười bốn.


Ngày sau kì thi đại học không phải là mùa du lịch, cũng không phải là ngày cuối tuần bình thường, nhưng những hạng mục nổi tiếng cũng phải đứng xếp hàng. Chơi xong mấy trò thì một ngày cũng kết thúc.


“ Còn một trò cuối cùng.” Tôn Triết Bình chỉ vòng đu quay vừa mới sáng lên, “ Đi?”


“ Ông nhìn người đứng xếp hàng phía trước đi.”


Một nhóm người, không phải là tình nhân, thì chính là một đám nữ hài tử, hai nam nhân tới chơi trò này đúng là hiếm thấy.


“ Cho ông một cơ hội, cần không?”


Trương Giai Lạc nghe vậy, trong lòng có chút giao động. Qủy mới biết được cái gọi là “ Bí mật động trời” đấy có hay không tồn tại. Nhưng cho dù là giả, riêng câu nói này của Tôn Triết Bình cũng đủ để kích thích sự tò mò của hắn.


Ai bảo việc này có quan hệ với Tôn Triết Bình.


“ Được!”


Mười lăm.

Cuối cùng cũng được vào khoang.


Trương Giai Lạc có chút khó chịu. Trên đường xếp hàng, một đám em gái trước mắt cứ một lúc lại làm bộ lơ đãng nhìn vào cậu và Tôn Triết Bình, đôi tình nhân phía sau nhỏ giọng trò chuyện, lâu lâu lại nghe thấy vài từ “ đồng tính”, “ cặp đôi”.


Tôn Triết Bình thì ngược lại, làm sao có thể giống như không có chút liên quan gì vậy.


“ Khụ.” Theo độ cao càng tăng, Trương Giai Lạc cuối cùng cũng nghĩ đến chính sự, “ Vậy bí mật động trời đó là?”


"Gấp cái gì, chờ một lát."


Tôn Triết Bình ở phía đối diện khoác hai chân, chơi điện thoại. Không biết có phải ảo giác hay không, Trương Giai Lạc thấy tay của Tôn Triết Bình tựa hồ run lên.


Vòng quay dần dần đạt tới độ cao nhất, Trương Giai Lạc định hỏi lại lần nữa, Tôn Triết Bình đã nói trước.


“ Biết vòng đu quay cao 108m, đường kính bằng 98m, du khách ngồi trong cabin khoảng 1h thì quay được 2.4 vòng. Từ đó, cần bao lâu để vòng quay đạt độ cao nhất.”


Trương Giai Lạc ngẩn người, hiểu ra liền muốn đánh đối phương. Làm ơn đó, tui đã ngồi đây nghe rồi, còn bắt tôi phải làm bài à!


“ Đại Tôn?! Không biết!”


“ Cậu nói có lẽ đi.”


" Có lẽ —— vài giây đi."


Tôn Triết Bình cuối cùng cũng dừng sự dụng điện thoại, nắm lấy cổ tay trái của Trương GIai Lạc, sắc mặt nghiêm túc. Trương Giai Lạc cảm giác được lòng bàn tay của Tôn Triết Bình đổ mồ hôi. Cậu ta đang sốt sắng?


“ Vài giây này, cậu không cảm thấy đáng tiếc sao?”


Mười sáu.


Tham gia thi mười tám năm, đây là lần đầu tiên gặp được đề bài siêu khó.


Rạp chiếu phim, vòng đu quay, còn có những gì đã diễn ra, thánh địa gì gì đó, chạy thoát hay không thoát, đây toàn là những thứ mà cậu cùng Tôn Triết Bình bàn luận.


Có âm mưu gì? Nhất thời trêu đùa? Tôn Triết Bình thích cậu? Khi nào? Bao giờ?


Toàn bộ nghi vấn đều không còn quan trọng, một cỗ nóng rừng chảy từ trong máu cuồn cuộn đi ra, thẳng tới khuôn mặt của Trương Giai Lạc.


“ Hoàn hồn, mặt sao lại đỏ vậy?”


“ Ế?!...ừ ừ.” Trương Giai Lạc như ngồi trên đống lửa vậy. “ Cái này ta biết, là do a-đrê-na-lin…”


“ Đầu óc ông hài hước ghê.” Tôn Triết Bình ngắt lời cậu, “ Trả lời cho tui trước đã.”


“ Trả lời? Đáp án không phải là rất rõ ràng sao. Nhưng cứ bị Tôn Triết Bình tổ lái như thế, Trương Giai Lạc cảm thấyngây ngất nhưng cũng pha trộn một chút tâm trạng tồi tệ.


“ Tui cũng hỏi ông một câu.” Trương Giai Lạc xoay lại cổ tay, ngồi đối diện với Tôn Triết Bình, nhìn những cử động lo lắng nhỏ của đối phương.


“ Cậu cảm thấy...từ hiện tại đến lúc hôn môi, cần bao nhiêu thời gian?”


END
 

Bình luận bằng Facebook