Phi Tuyết đại thần, hãy nhận của tiểu nhân một lạy!!! Một mình người chèo chống cả topic, vất vả rồi! Yêu người~~~ Yêu người sau yêu Lam Hà thôi hí hí~
Vào góp một gạch vì tui yêu Tiểu Lam (và yêu cả Phi Tuyết đại thần nữa) a~ Quả thật chủ nhà viết bài này hay quá đi, mỗi câu mỗi chữ như nói đúng chóc! Có 1000 nút like chắc đều bị mị bấm nát mất!!! Trước khi đọc bài này mị cũng không nghĩ sâu vậy đâu, đọc xong liền không kiềm được chết sống gì cũng phải nhảy vào quắn chung. Tiểu Lam là một đứa trẻ ngoan! Tiểu Lam là để yêu thương! Em cũng là một đứa trẻ ngoan, nói quắn liền quắn, bảo đảm cmt này không tìm được một chút não nào đâu!
“Tôi mãi luôn tin rằng ánh sáng của chú đom đóm nhỏ bé ấy.
Sẽ giúp những người lạc lối tìm thấy phương hướng trong đêm đen.
Ấm ôm hy vọng, gói ghém những vì tinh tú vào hành trang.
Thì sẽ không còn sợ cô đơn lưu lạc nữa.”
(Trích Đom đóm)
Dẫn tui về nhà! Cất Lam Hà đại đại vào túi, ánh sáng của Tiểu Lam sẽ dẫn tui về nhà!! Một vì tinh tú nơi mặt đất, khiến người ta cảm thấy gần gũi và yên tâm, ánh sáng nhẹ nhàng của đom đóm sẽ luôn đúng lúc dẫn người lạc lối tìm đúng phương hướng mà~ *giờ tay xung phong nhanh như chớp* *ánh mắt vô tội* Lam Hàaaaaa ơi, tui bị lạc, cầu được nắm tay dắt về nhà (ra mắt )~~
Không hiểu sao cứ nghĩ tới Lam Hà là mị có cảm giác, dù cho ngoài kia cả Liên minh có trời long đất lở thế nào đi nữa, cậu ấy vẫn sẽ như thế, vẫn ở công hội của mình, làm đúng bổn phận của mình, hưởng thụ sinh hoạt của mình, ngày ngày trải qua đều khoái hoạt phong phú, ở công hội Lam Khê Các mình tâm huyết nhất, được làm công việc chơi Vinh Quang mình yêu thích nhất, bên những người bạn thân (mất) thuộc (dzại) nhất của mình. Đó còn không phải hạnh phúc thì là gì? OMG tui cách một cái màn hình cũng cảm nhận được không khí gia đình ấm áp của Lam Khê Các, thật muốn gia nhập quá đi. QAQ
Sẵn tiện nói về Lam Khê Các, mị cảm thấy tác giả ưu ái Lam Khê nhất nha, hình như đất diễn khấm khá nhất, tên công hội kêu lên cũng thấy tao nhã nhất, bởi vậy tên acc tình yêu đời tui cũng hay theo - Lam Kiều Xuân Tuyết. Cầu nhỏ cong cong, tuyết tan tháng hai, trời quang xanh rạng, tiểu kiếm khách nở nụ cười vui vẻ, hàng mi cong cong, cong đến trong lòng mị cũng muốn (cong) tan chảy theo~
Thật ra ban đầu tui cũng chưa có ấn tượng gì nhiều với Tiểu Lam a. Lam Hà chỉ đơn giản là một nhân vật ở khu 10, và là đối tượng đại diện cho Lam Khê Các để đi tiếp xúc với Tu thôi. Càng đọc về sau thì thấy người này thật thông minh lanh lợi, biết phân rõ lợi chung lợi riêng, cái nào có ích với số đông thành viên thì cậu có thể bỏ qua tâm tình cá nhân mà làm. Chính là Lam Hà rất có tâm với công việc, rất thông minh biết chừng mực, cũng không phải tự nhiên ở một công hội ông lớn như Lam Khê Các mà cậu lại lên làm tới chức vị đầu não được. Chi tiết ấn tượng ban đầu nhất đã làm nổi bật khả năng lãnh đạo và tinh thần trách nhiệm của Lam Hà giữa mọi người, cũng là chi tiết làm tui có ấn tượng đầu tiên với cậu (trừ tên hay ra), đại khái là khi đầu truyện kiểu có một đoạn nói là khi kỷ lục của Lam Khê Các mình vất vả đánh ra bị phá bởi một thằng ất ơ lạ hoắc nào đó, dù khó chịu nhưng Lam Hà vẫn vì muốn tìm thông tin cho Lam Khê Các mà giữ thái độ bình tĩnh thân thiện tiếp xúc với Diệp Tu. Lúc đó tui cảm thấy Lam Hà có một tâm tư suy xét thấu đáo, chu toàn mọi việc, cũng không lỗ mãng đường đột khi gặp Quân Mạc Tiếu (Ờm, 18 lời mời kết bạn không tính lỗ mãng, cái đó gọi là nhiệt tình hiểu không?!!). Lam Hà là người thông minh, mà bối cảnh ẻm ở khu 10 còn hài hước oái ăm vậy nữa, ai nhìn vào mà không thích cho được = ))) Nên là độ hảo cảm tui rất cao a~
Mà không chỉ độ hảo cảm của tui, nhân duyên của Lam Hà luôn rất tốt nha, cũng có thể do cậu rất tốt tính lại hay giúp đỡ mọi người chăng? Thật ra nhân duyên cũng là một loại thực lực. Ở Lam Khê Các, cấp trên Xuân Dịch Lão phái cậu tới khu 10 khai hoang không phải là ghét bỏ gì Lam Hà, mà chỉ vì muốn bảo vệ cậu khỏi tranh chấp với Thuỳ Dương Quấn Bờ thôi. Quan hệ với đồng nghiệp cũng rất hoà đồng, quá hoà đồng luôn đó chứ! Tui thề tui đã thắp không biết bao cây nến cho Tiểu Lam mỗi lần bị mấy đứa bạn tốt đó troll rồi. Kể cả “kẻ thù” Quân Mạc Tiếu cũng sẵn sàng đứng ra nói đỡ cho cậu một lời khi cậu tranh chấp với Thuỳ Dương nữa, thậm chí còn vì cậu mà anh hùng cứu mỹ nhân đánh sấp mặt bạn nhỏ Thuỳ Dương làm bản lặn từ tận đó đến nay còn chưa thấy đường về =)))
Sau đó càng khỏi nói, ngoài việc cảm thán cho sự xui xẻo của Lam Khê Các khi đụng phải ông ôn thần họ Diệp này, càng đọc mới cảm thấy Lam Hà là một người tâm tư lương thiện, làm việc rất có nguyên tắc, công tư phân minh, như vụ Thuỳ Dương ấy. Hành sự bảy phần lý ba phần tình. Luôn nghĩ cho đại cục cho người khác, lâu lâu lại vì chính mình mà ích kỷ một lần. Yêu màu (hồng) lam, ghét sự giả dối. Cậu không thích tranh đấu âm mưu các công hội, vậy cậu liền chủ động xin nghỉ, dù điều đó ảnh hưởng đến địa vị của mình, nhưng ít nhất cậu cũng được thoải mái tự do vui vẻ hơn. Khúc đó hình như là thời khắc khai sáng của tui ấy, cảm thấy người này đủ khí phách đủ chính kiến! Đúng a, mệt thì nghỉ, tội gì rước mệt vào người chi cho mệt?
Đúng là một đứa nhỏ thành thật, thành thật đến chân thật.
Tuyệt Sắc Tuyệt Sắc, tấm lòng cậu chính là bảo vật tuyệt sắc nhất trên đời này!
Thật ra rất muốn viết cả ngàn từ hoa lệ để ca ngợi Lam Hà, nhưng thiết nghĩ như vậy sẽ không còn là Tiểu Lam chân thật nữa. Tiểu Lam của chúng ta chính là bình phàm ấm áp như vậy đấy, càng bình phàm càng khắc sâu mà.
Không phải ai cũng trở thành đại thần được, cũng không phải ai cũng oanh oanh liệt liệt trải qua nhân sinh, nếu đã không thể, vậy sao phải oán trách? Chẳng bằng lùi một bước trời cao biển rộng, sống một cuộc sống thật “bình thường” theo cách mình yêu quý nhất thôi.
Thật ra tui đọc chính văn đã lâu rồi không gặp Lam Hà, đến ấn tượng cũng phai nhiều rồi, cũng đã lâu rồi. Cơ mà mỗi lần ẻm được một cảnh nhỏ nào thôi, thậm chí chỉ cần tên ẻm được nhắc qua thôi, là xin lỗi cho tui ụp mặt vào gối hét ba (chục) giây cái đã, rồi mới đọc gì đọc tiếp. Chính là dùng một câu để tả sự thích của tui với Lam Hà là: A a a a a a a a a a a!!!
Ở Lam Vũ còn một người khiến tui phải a a a a a a a a a a a nữa, chính là Hoàng Thiếu Thiên nhà ta. Thần tượng (Hoàng thiếu) của thần tượng (Tiểu Lam) vừa khéo cũng là thần tượng yêu dấu của tui, bảo tui không nhảy hố sao được đây?! Aizz một lần nữa, thật muốn qua Lam Khê Các ở (với Tiểu Lam) QAQ. E hèm, có thần tượng, hẳn là còn có điều hâm mộ muốn hoàn thành. Bởi vậy thật ra Lam Hà cũng là một thanh niên có ước mơ có tâm nguyện, nào chỉ phải là một nhân vật phụ cỏ lau lay lất vô mục đích qua ngày chứ? Cậu cũng muốn trở thành một Kiếm khách lợi hại, muốn thấy Lam Khê Các của mình lớn mạnh từng ngày, và như mọi người Lam Vũ khác, muốn tận mắt chứng kiến thần tượng cùng chiến đội của chúng ta nâng cúp quán quân!
(Tiểu Lam ơi, cậu lập cái fanclub Hoàng Thiếu đi, tui với cậu ngày ngày ở đó làm ổ hú hét ở trỏng)
Viết cái (lời tỏ tình) này hơi nhanh, bấn quá mà, không viết sẽ trôi ý mất! Không phải không muốn nói thêm, mà gia môn bất hạnh, não cá vàng của em không cho phép điều đó T_T Nên lỡ có thông tin sai sót gì đó Phi Tuyết đại đại tha lỗi a~ Tiểu Lam là người tốt độ lượng, thích Tiểu Lam cũng sẽ là người tốt độ lượng~ (Ấy mới phát hiện tên đại đại có chữ Tuyết chung Lam Kiều Xuân Tuyết nha, đó đó, càng có điểm chung, vậy đại đại phải rộng lượng chung cho chót luôn a!!)
(*giơ tay* Mấy cái Tổng hợp ở giữa là để giữ chỗ cho gì hay sao ạ?)