Hoàn [Hàn Đới] Về Chuyện Công Khai Tình Cảm - Mộ Vũ Thần Phong [HOÀN]

CryingDevil.

Nông dân công nghiệp
Bình luận
238
Số lượt thích
908
Location
lò nướng bánh
Team
Hô Khiếu
Fan não tàn của
Thư gia tỷ muội, Cừu ngố, Bánh Ngọt, tiểu Vũ
#1
Tên truyện: Về chuyện công khai tình cảm


Tác giả: Mộ Vũ Thần Phong


Biên tập: Dương Ly (Crying Devil)


Thể loại: đồng nhân Toàn Chức Cao Thủ, cp Hàn Văn Thanh x Đới Nghiên Kỳ, ngọt ngào, ngôn tình, HE,…


Cảnh báo: fic OOC, tẩy hồng Hàn đội, hắc hóa tiểu Đới, bối cảnh nguyên tác


Tình trạng bản gốc: 8 chương – đã hoàn thành


Tình trạng biên tập: hoàn thành


Văn án: * đúng vậy, mọi người không nhìn lầm đâu, là Hàn trong Hàn Văn Thanh, Đới trong Đới Nghiên Kỳ a.


* Hàn Đới ít hàng quá, khóc hu hu.


* Có OOC, cẩn thận a.




.

.

.

1.

Hàn Văn Thanh ngồi nhìn Đới Nghiên Kỳ ngậm kẹo que, nhiều lần định mở miệng nói chuyện gì rồi lại thôi.

Rốt cuộc tiểu cô nương phát hiện, lười biếng nâng cơ thể mềm nhũn đang nằm trên ghế sa lông lên, hơi hơi nhỏm dậy, ngẩng đầu nhìn Hàn Văn Thanh.

Đang nhìn lén bị phát hiện, Hàn Văn Thanh cứng đờ người, hơi mất tự nhiên dời đi ánh mắt.

“Sao vậy lão Hàn?” Đới Nghiên Kỳ đang ngậm kẹo que, thanh âm phát ra có chút không rõ tiếng. “Ngắm người yêu thì cứ đường đường chính chính mà ngắm đi xem nào!”

“Không phải vậy …” Hàn Văn Thanh bị cô nói móc liền cảm thấy hơi xấu hổ, run rẩy như cô bé mới lần đầu biết yêu. “Đới Nghiên Kỳ.”

“Em nghe đây, anh nói đi.” Cô đem cây kẹo đang mút dở rút ra, đưa đôi mắt ngây thơ vô tội về phía Hàn Văn Thanh.

Tuy rằng quan hệ của bọn họ vô cùng thân mật, thế nhưng Hàn Văn thanh vẫn theo thói quen gọi tên đầy đủ của cô. Đương nhiên một phần cũng bởi vì hồi trước Hàn Văn Thanh cố gắng gọi cô một câu Nghiên Kỳ cho thân mật, kết quả dọa cho tiểu cô nương vốn không quen đi cao gót bị vấp, suýt nữa trẹo chân. Cũng may Hàn Văn Thanh nhanh tay nhanh mắt đỡ được cánh tay của cô, một hai ba xoay vòng kéo vào trong lòng. Đới Nghiên Kỳ dưới chân chơi va chơi vơi, không thể làm gì khác ngại trừ đem toàn thân dựa sát trên cánh tay hắn. Tiểu cô nương tinh nghịch bình thường luôn đùa giỡn Hàn Văn Thanh lúc này lại bị cỗ nhiệt lượng từ cánh tay ấm áp làm cho xấu hổ quay sang chỗ khác, đầu vẫn dúi chặt trong lồng ngực hắn.

Trải qua vài quả cay đắng như vậy, Hàn Văn Thanh cũng dần dần không còn tư tưởng ấy nữa, cứ phang luôn tên thật mà gọi, dù sao quan hệ có phát triển tốt đẹp hay không cũng chẳng phụ thuộc vào những chuyện tầm phào này.

“Em có đồng ý …” Hàn Văn Thanh vừa nói vừa khẩn trương quan sát biểu tình trên mặt Đới Nghiên Kỳ. “Chúng mình công khai quan hệ hay không?”

“Ôi chao, nguyên lai là việc này a.” Đới Nghiên Kỳ không những không cảm thấy kinh ngạc, ngược lại còn bình tĩnh duỗi ngưỡi một cái, sau đó tiếp tục cho kẹo que vào miệng ngậm, cả người vươn dài trên ghế sa lông.

Chuyện yêu đương của bọn họ kỳ thực cũng kéo dài mấy tháng rồi, chỉ là cả hai người thân phận đều coi như khá nổi tiếng, mà bọn họ lại không muốn phải đối mặt với mấy thứ thị phi tốn thời gian. cho nên ngay đầu tiên đều lựa chọn giữ bí mật.

Chỗ hẹn hò bình thường đều là Đới Nghiên Kỳ chọn, thông thường đặt giờ vắng một chút, lại cố ý chọn nơi nào có vẻ thanh tịnh chút, không để cả hai lúc nào cũng nơm nớp lo sợ.

Mà về phía chiến đội, tuy là Trương Tân Kiệt đã cảm thấy có chuyện gì đó sai sai, nhưng cũng không chủ động hỏi gì. Còn Đới Nghiên Kỳ trước giờ vẫn luôn nổi đanh tinh quái, đối mặt mấy lời bóng gió của đội trưởng ứng đối được rất khéo.

“Sao tự dưng bây giờ anh lại muốn công khai?” Đới Nghiên Kỳ tò mò hỏi hắn.

Hàn Văn Thanh đối với câu hỏi này đã chuẩn bị cực kỳ kỹ càng, lập tức ngồi thẳng lưng phát biểu. “Lúc chúng ta xác định yêu nhau, anh cũng chưa cam đoan đủ một trăm phần rằng hai đứa sau này đủ thích hợp để có một mối quan hệ nghiêm túc. Lúc đó anh đề nghị giữ bí mật, không chỉ là vì không muốn chuyện này đến tai truyền thông sẽ rắc rối, mà còn vì không chắc chắn về chúng mình.”

“Vâng, vậy còn bây giờ?” Đới Nghiên Kỳ tuy rằng ngoài mặt vẫn bình tĩnh, thế nhưng trong lồng ngực tim bắt đầu đập nhanh không khống chế nổi.

“Bây giờ, anh sẵn sàng chấp nhận mấy thứ chuyện thị phi tốn thời gian. Bởi vì, vô luận hết thảy đều không thay đổi được suy nghĩ của anh.”

“Thế suy nghĩ của anh là gì?” Đới Nghiên Kỳ không tự chủ được, thuận thế hỏi câu này.

“Anh cảm thấy chúng mình rất hợp nhau.”

Đới Nghiên Kỳ cảm giác như trái tim vừa nhảy thót lên một phát. Cô cứ như vậy nhìn chằm chằm Hàn Văn Thanh hồi lâu. Hai người trầm mặc không nói gì. Hàn Văn Thanh hiển nhiên cũng vô cùng bối rối, có chút khẩn trương đem quần nắm lại nhàu nhĩ, lông mi nhíu lại, đầy vẻ lo lắng.

Đới Nghiên Kỳ rốt cuộc phục hồi lại tinh thần, cười vài tiếng phá vỡ trầm mặc. “Công khai cũng được, bất quá anh phải đồng ý với em một điều kiện.”

“Em nói đi.” Hàn Văn Thanh hơi yên tâm một chút, tay cũng không bấu quần chặt như nãy nữa.

Vốn biết Hàn Văn Thanh lúc này đây đang vô cùng sốt ruột, vậy mà cô lại cố ý chậm rãi mới nói. “Công khai thì được, nhưng phải khéo một tí đấy, em ngại.”

Nói xong còn dí dỏm nhìn hắn, trên mặt lộ ra biểu tình trăm phần trăm tín nhiệm.

Hàn Văn Thanh mặt đen xạm lại, đưa mắt nhìn tiểu cô nương một giả bộ nghiêm túc nhắc nhở hắn đừng làm cô xấu hổ . Ách, anh còn không quen em sao? Em gạt quỷ Hư Không à?

Nhưng vẫn là quỷ thần xui khiến ngoan ngoãn gật đầu.

Hắn đối với cô, luôn luôn không có nửa điểm biện pháp.

2.
Nói thật ra, cái vụ khôn khéo ấy mà … Hàn Văn Thanh hắn, không có quen lắm…

Hắn luôn luôn thích đi thẳng vào vấn đề.

Bất quá hắn đã đáp ứng Đới Nghiên Kỳ rồi, vậy nên bây giờ buộc phải vắt óc ngồi nghĩ cách công khai tế nhị chút

Cách đầu tiên Hàn Văn Thanh nghĩ đến là dùng weibo, sức ảnh hưởng lớn, việc công khai cũng sẽ nhanh chóng triệt để. Áp lực dư luận trên này cũng sẽ giảm đi rất nhiều. Hàn Văn Thanh suy đi nghĩ lại vài lần, cảm thấy phi thường hài lòng với cách này.

Đúng vậy, rất tế nhị.

Vả lại dùng weibo cũng dễ giải thích nữa. Dùng weibo tổ chức trò chơi đô-mi-nô trong group chat, sau đó tiện thể công khai luôn.

Tuy là lấy thân phận của hắn lên weibo làm mấy trò mèo chuột này thật có chút đáng sợ, nhưng rốt cuộc vẫn phải triển thôi.

Vì vậy một tối nọ, lúc đang ở trên QQ nói chuyện với Đới Nghiên Kỳ, Hàn Văn Thanh vờ như lơ đãng nói một câu muốn lên weibo một lúc. Nhờ Đới Nghiên Kỳ để ý lúc cần thì lên phản hồi.

“Em cũng lên weibo một lúc đây nhá. Anh chơi vui vẻ, nhưng nhớ đừng có lờ em đấy.” Tiểu cô nương giả bộ hung dữ dọa dẫm hắn, không những thế còn gửi icon tức giận, trông sinh động như thật.

Hàn Văn Thanh cố gắng nhịn cười, sau đó đề ra thông báo hoạt động.

Người bị dụ dỗ đầu tiên là Trương Giai Lạc.

@ Trương Giai Lạcv: Tau sợ không kịp í.

@ Tống Kì Anhv: Tuôi muốn ôm ôm đội trưởng. //

@ Trương Giai Lạc v: Tau sợ không kịp í.

@ Bạch Ngôn Phiv: Cho đến khi tóc người phủ trắng tuyết.

//@ Tống Kì Anhv: Tuôi muốn ôm ôm đội trưởng. //

@ Trương Giai Lạc v: Tau sợ không kịp í.

@ Tần Mục Vânv: Cho đến khi người hiểu sự thật . //

@ Bạch Ngôn Phiv: Cho đến khi tóc người phủ đầy tuyết trắng. //

@ Tống Kì Anhv: Tuôi muốn ôm ôm đội trưởng. //

@ Trương Giai Lạc v: Tau sợ không kịp í.

@ Trương Tân Kiệtv:Cho đến khi khí lực không còn .

//@ Tần Mục Vânv: Cho đến khi người hiểu sự thật . //

@ Bạch Ngôn Phiv: Cho đến khi tóc người phủ đầy tuyết trắng .//

@ Tống Kì Anhv: Tuôi muốn ôm ôm đội trưởng. //

@ Trương Giai Lạc v: Tau sợ không kịp í.

@ Hàn Văn Thanhv: Để chúng ta… //

@ Trương Tân Kiệtv: Cho đến khi khí lực không còn . //

@ Tần Mục Vânv:Cho đến khi người hiểu sự thật . //

@ Bạch Ngôn Phiv: Cho đến khi tóc người phủ đầy tuyết trắng. //

@ Tống Kì Anhv: Tuôi muốn ôm ôm đội trưởng. //

@ Trương Giai Lạc v: Tau sợ không kịp í.

Tít, âm thanh nhắc nhở đặc biệt vang lên.

Đới Nghiên Kỳ vào weibo Hàn Văn Thanh, nhìn một dải dài trò chơi đô-mi-nô lập tức sửng sốt một lúc, sau đó ngay lập tức đánh chữ gia nhập đội hình.

Hàn Văn Thanh ngồi chờ trước màn hình máy tính có chút khẩn trương, hoang mang không biết Đới Nghiên Kỳ sẽ chọn câu nào. Như hình với bóng chăng? Liệu đã đủ khéo chưa?

Leng keng —

@ Đới Nghiên Kìv: Cùng nhau lắc lư! //

@ Hàn Văn Thanhv: Để chúng ta… //

@ Trương Tân Kiệtv: Cho đến khi khí lực không còn //

@ Tần Mục Vânv:Cho đến khi người hiểu sự thật . //

@ Bạch Ngôn Phiv: Cho đến khi tóc người phủ đầy tuyết trắng.

@ Tống Kì Anhv: Tuôi muốn ôm đội trưởng. //

@ Trương Giai Lạc v: Tau sợ không kịp í.

“…”

Hàn Văn Thanh chân mày vặn một phát.

Nhưng mà trò chơi đô-mi-nô vẫn thản nhiên tiếp tục.

@ Hoàng Thiếu Thiênv: Băng lạnh ghê người bắn vô mặt tui! //

@ Dụ Văn Châuv: Gió mát thổi vù vù vào mặt. //

@ Giang Ba Đàov: Chiếc thuyền con nhẹ nhàng phiêu đãng trên dòng nước. //

@Vu niệmv: Cây xanh tường đỏ. //

@ Phương Minh Hoav: Bốn phía còn quấn. //

@ Ngô Khảiv: Cạnh biển phản chiếu Bạch Tháp xinh đẹp. //

@ Lữ Bạc Viễnv: Chiếc thuyền con gợi sóng lăn tăn. //

@ Tôn Tườngv: cùng đi bơi thuyền! //

@ Chu Trạch Khảiv: Để chúng ta… //

@ Đỗ Minhv: Cùng nhau lắc lư! //

@ Đường Nhuv: Cùng nhau tận hưởng. //

@ Sở Vân Túv: Không quá đáng nhớ. //

@ Tô Mộc Tranhv: Cùng ai lắc lư a! //

@ Đới Nghiên Kìv: Cùng nhau lắc lư! //

@ Hàn Văn Thanhv: Để chúng ta… //

@ Trương Tân Kiệtv: . //

@ Tần Mục Vânv: Cho đến khi khí lực không còn. //

@ Bạch Ngôn Phiv: Cho đến khi tóc người phủ đầy tuyết trắng .//

@ Tống Kì Anhv: Tuôi muốn ôm ôm đội trưởng. //

@ Trương Giai Lạc v: Tau sợ không kịp í.

Tiếng thông báo vang lên liên tục từ weibo làm Hàn Văn Thanh váng hết cả đầu. Lâu như vậy bọn họ vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại. Tuy vậy xem chừng, ngoài vài tuyển thủ nữ cùng nhà mình đội viên đã có chút nghi ngờ, những người khác hoàn toàn không để ý tới.

Hàn Văn Thanh cười khổ, khen ngợi Đới Nghiên Kỳ làm tốt một tiếng, sau đó đi coi bình luận.

Bạn gái hắn rất được mọi người hoan nghênh nha. Hàn Văn THanh trong lòng cảm thấy khá tự hào.

3.

Lần đầu tiên công khai quan hệ, coi như thất bại.

Hàn Văn Thanh thấy hơi nản chút, nhưng rất nhanh lại tích cực nghĩ kế hoạch thứ hai.

Nếu dùng weibo thất bại thì dùng cái khác đi.

Vì vậy Hàn Văn Thanh chuyển sang cách khác, lợi dụng lúc Đới Nghiên Kỳ đi ra ngoài chơi, hắn đăng nhập vào QQ của cô.

Hàn Văn Thanh nhìn một dãy tên dài dãi dài dài trong khung đối thoại, hắn nhất thời bối rối không biết bắt đầu từ đâu.

Group tuyển thủ chơi cùng chơi một nghề? Chắc sẽ thân nhau đấy … mà, hơi …

Group tuyển thủ Lôi Đình? Không được, lên đây nói cái chuyện đấy làm gì?

Vậy hay là chat riêng? Hàn Văn Thanh suy nghĩ lâu thật lâu, cuối cùng mở khung đối thoại với Sở Vân Tú lên.

“Sở Vân Tú.”

“Có chuyện gì thế, tiểu Đới?” Hửm? Hôm nay xưng hô có vẻ hơi kỳ quái nha.

“Tôi là Hàn Văn Thanh.”

“Ông hack tài khoản của tiểu Đới đấy à?”

Tôi … Hàn Văn Thanh trong chốc lát liền đứng hình.

Sau đó tài khoản bất chợt hiện thông báo. Hàn Văn Thanh giật mình, có vẻ Đới Nghiên Kỳ vừa mới lên. Hắn nhìn mấy cái tin nhắn trước mặt mà xấu hổ. Chỉ cần tưởng tượng đến việc cô phát hiện ra chuyện này, …

“Tài khoản của bạn đang được đăng nhập trên một thiết bị khác, nếu điều này không được thực hiện bởi bạn, xin vui lòng nhấp vào đây để đổi mật mã.” Đới Nghiên Kỳ vừa mở điện thoại ra liền thấy thông báo. Vì vậy rất tò mò mở QQ lên xem Hàn Văn Thanh hắn đang làm cái gì.”

Khung chat với Sở Vân Tú giật giật, toàn bộ tin nhắn đều hiện ra.

Đới Nghiên Kỳ bất đắc dĩ lắc đầu. Sao mấy khoản này hắn kém thế nhỉ?

Đành vậy, để bà đây giúp ông giải quyết vấn đề đi.

“Lão Hàn này, sao anh lại lên QQ của em thế?” Cùng Sở Vân Tú giải thích vài câu, cuối cùng chị ấy cũng không hỏi nhiều nữa, chỉ dặn cô chú ý đổi mật khẩu, cô liền qua loa đáp ứng, sau đó quay sang nhắn tin chất vấn Hàn Văn Thanh.

“…” Hắn nhất thời không nói được gì, sau đó đáp. “Anh đang cố tìm cách công khai tình cảm thật khéo.”

“Chẳng lẽ anh muốn nhắn cho từng người một biết à?”

“Thật ra thì ban đầu anh định lên group chat.” Hàn Văn Thanh giải thích.

“Em vui là anh đã không làm thế.” Cô khoái trá chọc ngoáy hắn.

“…” Hàn Văn Thanh buồn

“Thôi được rồi, à, chị Tú nhắc em đổi mật khẩu đấy.” Đới nữ ma vương tiếp tục công kích.

“Lão Hàn?” Thấy Hàn Văn Thanh bên kia không phản ứng, cô bắt đầu tưởng tượng hình ảnh hàng lông mày rậm của hắn giật giật nhéo nhéo khi đọc tin nhắn, tức phòi shiet mà chẳng thể làm gì. Cô cố nhịn cười hỏi một câu.

“Xin chào, hiện tôi đang không có mặt ở đây. Tôi sẽ liên hệ với bạn sau.”

Log out rồi.

“…”

Đới Nghiên Kì cười đến suýt chút nữa té ghế.

4.

Hàn Văn Thanh cứ như vậy thất bại hết lần này đến lần khác.

5.

Sau đó Hàn Văn Thanh đành dùng cách thô bỉ nhất, đánh thẳng thắn, Đới Nghiên Kỳ cứ đăng cái gì là hắn liền vào bình luận, nỗ lực bắn gian tình tung tóe.

Tần suất thả hint cao kỷ lục, tiểu cô nương với việc này cũng thấy hơi thinh thích, đang định trả lời bình luận, phối hợp với Hàn Văn Thanh liền thấy mấy cái cmt cụt lủn của hắn bị đống cmt dài dằng dặc của người khác thả trôi sông, không thể tìm thấy nữa.

Lại thất bại rồi.

6.

Dùng internet không ổn rồi.

Thừa dịp chiến đội Lôi Đình tới thành phố Q thi đấu, Hàn Văn Thanh liền theo lệ mời bọn họ đi ăn giao hữu. Lúc đi ăn, hắn cố tình chọn ghế bên cạnh Đới Nghiên Kỳ mà ngồi, không ngừng gắp thức ăn cho cô. Tiểu cô nương cũng thoải mái ăn những thứ hắn gắp, đều là nững món cô thích mà ~

Hàn Văn Thanh không nhịn được ngẩng đầu thăm dò phản ứng của mọi người, phát hiện bọn họ không thèm give it a fuck, bình tĩnh ăn uống như thường.

“Lão Hàn, anh đang nhìn đi đâu đấy?” Đới Nghiên Kỳ cười nhạo hắn. “Cách này không thành công đâu. Người khác nhìn vào sẽ chỉ thấy giống tiền bối quan tâm săn sóc hậu bối thôi.”

“Đã như thế này rồi còn chưa đủ à?” Hàn Văn Thanh kinh ngạc.

“Bình thường khi cả đội liên hoan, mọi người đều sẽ gắp thức ăn tới tấp cho em.” Cô nhìn hắn, cười híp mắt. “Em khuyên anh nên thay đổi kế hoạch đi nha.”

Hàn Văn Thanh chán nản, đi lấy sinh tố uống, lại thuận tiện rót luôn cho Đới Nghiên Kỳ một ly đầy.

7.

Sinh nhật Đới Nghiên Kỳ, Hàn Văn Thanh gửi sang Lôi Đình một hộp đầy đồ ăn vặt. Đới Nghiên Kỳ cũng rất hào phóng đem đồ ăn phát cho thành viên chiến đội cùng ăn, còn trước mặt mọi người hùng hồn khen Hàn Văn Thanh thật tốt thật tốt, hết lời cảm ơn hắn.

Lúc hắn với Đới Nghiên Kỳ đi hẹn hò, bọn họ còn cố ý để lộ tọa độ lên weibo. Những người khác nhìn thấy chỉ có thể tò mò. “Hàn đội ở đây sao? Tiểu Đới cũng vậy, thật trùng hợp nha.”

8.

Group chat tuyển thủ chuyên nghiệp…

Đại Mạc Cô Yên: Hiện tại tôi muốn điểm danh một người. [điểm danh phê bình.jpg]

Quân Mạc Tiếu : Lão Hàn, ông nói liên thiên cái gì vậy?

Hải Vô Lượng: hóng.

Đại Mạc Cô Yên: @ Loan Lộ Âm Trần

Group chat trong nháy mắt yên tĩnh.

Hàn Văn Thanh hồi hộp chờ đợi, lại thấy thông báo từ avatar của Tiêu Thì Khâm sáng lên thông báo.

Sinh Linh Diệt: Hàn đội, nếu tiểu Đới có làm gì không phải với anh thì để tôi thay mặt ẻm xin lỗi vậy.

Sinh Linh Diệt: ẻm còn nhỏ, có gì mong anh đừng chấp ẻm.

Đại Mạc Cô Yên: …

Khéo như vậy, thế mà vẫn không nhận ra sao?

Cùng lúc đó, tại câu lạc bộ Lôi Đình…

Tiêu Thì Khâm chờ mãi cũng không thấy Hàn Văn Thanh phản ứng, đang định đi hỏi thẳng Đới Nghiên Kỳ làm cái trò mèo gì để Hàn Văn Thanh giận thế, nào ngờ đến gần lại thấy cổ đang ngồi cười nắc nẻ, vất vả một lúc mới ngừng cười được, còn lẩm bẩm một câu. “Ài, ngố quá đi mất.”

Tuy lời nói ra có ý trách móc, nhưng mặt mày cũng không giấu nổi vẻ hạnh phúc, hai mắt cong cong. Mồm lẩm bẩm chê, tay lại không ngừng đánh máy.

Loan Lộ Âm Trần: Em muốn điểm danh một người, điểm danh xong liền muốn hôn hôn một cái.

Loan Lộ Âm Trần: @ Đại Mạc Cô Yên

Loan Lộ Âm Trần: Là như vậy đó, được rồi, giờ mọi người có thể chúc phúc rồi.

END.
 

Sở meo meo

Gà con tiến hóa
Bình luận
5
Số lượt thích
30
#2
Cưng quá trời quá đất luôn ><
Cái cp này tưởng không hợp mà hóa ra lại hợp k tưởng luôn . Hàn đội đáng yêu quá trời . Vừa quan tâm chiều chuộng tiểu đới vừa hơi ngờ nghệch đáng yêu . Đọc mà manh đến độ có cảm giác như đay là một bé cún to xác vậy ?
 

Bình luận bằng Facebook