[Diệp Tranh] Tách Trà Năm Ấy

hanayuki1419

Dân thường Máy Chủ 10
Bình luận
5
Số lượt thích
52
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp đại thần <3 <3 <3
#1
Fanfic Toàn Chức Cao Thủ

Tên: Tách Trà Năm Ấy

Tác giả: Kookies (tui)

Ship: Diệp Tranh

Tình trạng: oneshot, hoàn thành

***​

Ngay sau khi chiến đội Hưng Hân giành được vé chính thức vào Liên minh Chuyên nghiệp từ tay Gia Thế, Diệp Tu mới có thời gian nghỉ ngơi một tí. Trong một quãng thời gian dài, hắn lôi cả chiến đội vào game lấy các tuyển thủ ra làm bồi luyện, chế tạo đồ bạc với Ngụy Sâm và La Tập, cho suốt quãng thời gian đánh giải khiêu chiến, hắn chẳng có lúc nào được ngơi tay. Giờ, bước đầu tiên trở về Liên minh của hắn đã thành công, tuy chặng đường tiến tới giải quán quân vẫn còn xa, nhưng Diệp Tu biết hắn cần giành thời gian để khôi phục tốt tinh thần và trạng thái của mình trước khi tiến sâu thêm vào giải đấu khốc liệt này.

“Cộc cộc,” tiếng gõ cửa khiến Diệp Tu giật mình, như chỉ phút sau thì hắn thấy một cái đầu với mái tóc dài thò vào.

“Hi, anh dậy rồi đó hả.” Tô Mộc Tranh cười vui vẻ.

“Ừ, mà sao em vẫn còn ở đây? Anh tưởng chị chủ dẫn mọi người đi xả hơi mua sắm gì hết rồi mà?”

“Còn không phải anh bất tỉnh cả ngày liền nên em mới phải ở lại chăm sóc anh đấy chứ.”

“Chăm sóc anh? Nói ngược lại thì còn có vẻ đúng hơn đó.”

“Hì hì, anh đói chưa?”

“Sắp chết rồi đây.”

“Muốn ăn gì?”

“Em nấu?”

“Đương nhiên,” Còn chưa để hắn kịp ngạc nhiên, Tô Mộc Tranh đã nói tiếp, “Vị thịt bằm hảo hạng, vị bò thập cẩm, vị gà hầm, vị lẩu cay, anh ăn loại nào.”

“…thịt bằm đi.” Biết ngay mà, hắn còn trông mong gì chớ. Nhà còn mình hắn với Tô Mộc Tranh, ngoại trừ kêu đồ ăn về thì chỉ có nước húp mì.

“Tới ngay đây.”

Tô Mộc Tranh trả lời rồi vụt chạy đi ngay, để lại Diệp Tu ngẩn ngơ trong phòng. Đã bao lâu rồi hắn chưa ăn cùng với cô một bữa đàng hoàng nhỉ. Nhớ lại hồi đó chiều tập huấn xong còn thức đêm cày BOSS, cướp vật liệu, da bụng dán da lưng luôn thì cô nhỏ này sẽ chạy đi nấu một bát mì rồi lén lút bưng vào phòng cho hắn. Nghĩ lại cái dáng vẻ lén la lén lút cứ tưởng cô mới đi trộm tài liệu từ phòng ông chủ không bằng, ai mà nghĩ cô chỉ muốn nấu bát mì cho hắn chứ.

Lắc lắc đầu, Diệp Tu sửa soạn qua loa một chút rồi xuống ăn mì với cô. Kể từ khi chiến đội thành lập tới giờ, hiếm khi cái biệt thự này im ắng được một ngày. Nếu không phải là tiếng chửi bới của lão Ngụy, tiếng la mắng của chị chủ thì là tiếng hát của Bánh Bao. Nói thật, đến hắn còn chẳng thấy quen.

“Sao vậy?” Tô Mộc Tranh đẩy bát mì đến trước hắn, tiện thể hỏi.

“Không có gì, chỉ là hôm nay im ắng bất thường, có chút không quen.”

“Bình thường chắc ầm ĩ lắm hả?” Cô cười, hiển nhiên máu bà tám lại nổi lên rồi đây.

“Ừ.” Nói xong, hắn vừa bắt đầu ăn vừa kể cho cô nghe mấy chuyện “kinh thiên động địa” từ khi chiến đội chuyển về đây đến giờ.

Tô Mộc Tranh im lặng nghe hắn nói, đôi khi cũng sẽ xen vào vài câu, nhưng đa phần là cười nắc nẻ trước những tình huống khó đỡ của cái chiến đội nhiều nhân vật trời ơi đất hỡi như Bánh Bao hay lão Ngụy.

Cả hai người ăn hết hai bát mì thì cũng là lúc Diệp Tu kể xong, chỉ nghe Tô Mộc Tranh buông một câu chốt, “Ước gì em cũng có ở đó nhỉ,” rồi đem hai cái bát đi rửa.

Diệp Tu bỗng chốc ngẩn người, nghĩ lại, chắc một năm rưỡi này cô sống bên Gia Thế cũng chẳng vui vẻ gì nhỉ. Chị chủ lúc nào cũng thở ngắn than dài lo lắng cho Tô Mộc Tranh bị ăn hiếp bên Gia Thế, hắn cũng biết chứ, nhưng có thể làm gì được. Điều duy nhất hắn có thể làm là tránh tiếp xúc với cô trước mặt Gia Thế, tránh để cô lâm vào tình trạng khó xử. Thế nhưng Tô Mộc Tranh dường như không quan tâm, lật mặt ngay với Gia Thế từ khi hắn đi, có thể thấy cũng đã không chừa đường lui cho mình rồi.

Bên Gia Thế thì còn ai quan tâm cho cô bằng hắn? Cô đơn chống chọi khi hắn rời đi, bị cả chiến đội cô lập, cố gắng để mình mạnh mẽ hơn, Diệp Tu có dùng đầu ngón chân cũng hiểu ra, đặc biệt khi nhìn thấy sự thay đổi trong đấu pháp của cô vào đêm Ngôi Sao Cuối Tuần ấy, ngay sau ngày hắn đánh ra Rồng Ngẩng Đầu trên sân khấu ấy.

Ít ra, hắn còn có chị chủ, có những đồng đội bên Hưng Hân, tuy cũng làm hắn đau đầu thật đấy, nhưng sự quan tâm đó hắn vẫn nhận ra được. Còn Tô Mộc Tranh? Bất giác Diệp Tu hoảng hốt, liệu hắn đã thật sự lo lắng cho cô đủ chưa. Tuy biết cô đã không còn là cô gái nhỏ năm nào luôn lẽo đẽo theo sau Tô Mộc Thu và hắn, nhưng hắn cũng không tự chủ được muốn quan tâm cô nhiều hơn một chút, không hẳn là vì cô là em gái của Mộc Thu, mà còn là một người quan trọng đối với hắn.

Hai người bạn đồng cam cộng khổ ngày ấy, cùng chung chí hướng tiến lên, hắn không giữ được ai, có lẽ mảnh ký ức cuối cùng từ những ngày tháng ấy chỉ là chiếc Ô Thiên Cơ, nhân vật Mộc Vũ Tranh Phong và cô gái luôn ở bên cạnh hắn này mà thôi.

…....

Mấy ngày sau, chiến đội lại đi vào hoạt động như trước, chỉ khác là giờ Hưng Hân vẫn còn đang ở thời kỳ nghỉ xả hơi. Bài tập luyện hằng ngày vẫn phải làm, nhưng chỉ khác là sau đó có thể tự do tìm người trong đội đối kháng, cướp BOSS, chế trang bị hay nhặt mót tùy sở thích.
Đêm nay có mấy lượt BOSS 70 – 75 được reset, may thay cũng là đêm thi đấu chính thức trong Liên minh mùa 9, không sợ có thằng rửng mỡ nào nhảy ra thọc gậy bánh xe nên Diệp Tu cũng cố gắng thức trễ hơn tí, giúp liên minh năm công hội giành lấy cơ hội này.

“Lạch cạch lạch cạch…” Chỉ có tiếng bàn phím của hắn vang vọng trong đêm khuya, những người khác cũng đã đi nghỉ từ sớm. Chợt có một tiếng “cạch” khe khẽ vang lên, nhìn qua thì là một tách trà xanh nóng thơm nức mũi được đặt cạnh tay hắn.

“Thức đêm nên uống chút trà nóng.” Nói xong, Tô Mộc Tranh cũng lẳng lặng trở về chỗ ngồi cạnh hắn.

Thấy cô nhỏ này đi từ lúc nào không hay, hắn còn tưởng cô đã nhập mộng giống những người khác, ai ngờ là đi pha trà cho hắn.

Hương trà xanh quấn quít trong căn phòng tĩnh lặng, chỉ còn tiếng bàn phím lạch cạch không ngừng và tiếng nhạc phim nho nhỏ phát ra từ bên cạnh. Tô Mộc Tranh cũng đã sớm mệt mỏi từ lâu, đầu nghoẻo hẳn sang một bên gác lên vai hắn. Khẽ chỉnh tư thế dễ chịu hơn, cô cứ thế nhắm mắt, mặc kệ bộ phim xem dang dở kia, cứ vậy yên bình chìm vào giấc ngủ.

Có anh ở bên thật là tốt.
 
Last edited:

Châu Thiên

Phó bản trăm người
Bình luận
56
Số lượt thích
208
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Dụ Văn Châu
#2
Bạn ơi, bạn bổ sung phần đầu post theo mẫu trong Quy định box fanmade đi, không mod xoá bài đấy.
 

Bình luận bằng Facebook