Hoàn [Diệp Tranh] Em đã bên anh bao năm rồi nhỉ

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,129
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#21
đúng rồi bạn
vì câu này mà mình chèo thuyền Diệp Tranh tới bây giờ.
Thặc sự mị chèo từ đoạn 1 cốc mì ly 2 nửa màn hình trc có nghe đồng đảng vải đoạn cuối có hint bự đi đọc cv chương cuối nhưng ko hiểu lắm tới khi dc nghe giải thích mới hiểu hóa ra chúng nó hẹn nhau cmnr =)). Vs mắt mị thì đây là dấu hiệu canon hiu hiu ~~~
 

You don't smile

Cống hiến cấp cao
Bình luận
257
Số lượt thích
1,371
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tranh
#22
<6>

“ Chẳng qua giờ anh còn có chuyện muốn xác nhận trước.” Diệp Tu nói.

“ Chuyện gì cơ?” Tô Mộc Tranh thắc mắc.

“ Chờ một chút.” Diệp Tu liếc nhìn xung quanh. Lúc này, họ đang đứng trên đoạn đường vắng, cách xa nhà hàng, cũng chẳng ai qua lại.

Qủa là thiên thời, địa lợi, nhân hòa.

Diệp Tu nhắm mắt lại, trông có vẻ đang hạ quyết tâm,hít một hơi dài rồi nhìn cô nói: “ Mộc Mộc, anh yêu em, làm bạn gái anh nhé!”

“ Hả?” Tô Mộc Tranh choáng váng. Cô trố mắt nhìn Diệp Tu, dường như không thể tin được Diệp Tu sẽ nói những lời như vậy. Nghe ra đó đúng là lời tỏ tình, nhưng trong lời nói chẳng những không có mấy ý tứ thâm tình, mà ngược lại còn tạo cảm giác kì quái.

Cô bối rối nhìn Diệp Tu, nhưng biểu hiện của ai kia lại rất nghiêm túc, không giống vẻ đang nói đùa.

Trong tim cô lúc này đang có nhiều cảm giác tồn tại đan xen giữa kinh ngạc, hoang mang cùng hạnh phúc.
Cuối cùng, cô cũng mở lời: “ Lời này được nói ra từ miệng anh sao cứ buồn nôn sao ấy…”

“ Anh cũng xém nôn ra toàn bộ bữa tối ấy chứ.” Diệp Tu cũng đồng ý, sau đó thầm thì vào tai Mộc Tranh: “ Vậy em đồng ý yêu anh chứ?”

Lúc này, bầu không khí giữa hai người trở nên ám muội. Ánh sáng của đèn đường đang mờ dần, Tô Mộc Tranh đang cúi thấp đầu để tránh ánh mắt của Diệp Tu. Trong ánh sáng mờ nhạt, cô thấy bóng của hai người. Dường như vẫn còn hơi thở ấm áp cùng lời tỏ tình vang bên tai.

“ Em đồng ý yêu anh chứ?”

Tô Mộc Tranh không phải là lần đầu tiên nghe câu hỏi như thế này. Từ nhỏ tới lớn, không biết bao nhiêu người theo đuổi cô, nếu tính toán cẩn thận thì chắc phải xếp thành mấy hàng dài luôn ấy chứ. Nhưng đây là lần đầu cô suy nghĩ một cách nghiêm túc để trả lời. Chỉ vì người đã hỏi cô chính là Diệp Tu.

Như trong phim thì nếu crush ai đó, khi gặp người đó mình sẽ đỏ mặt. Nhưng Tô Mộc Tranh không thể xác định bằng cách đó vì người đó là Diệp Tu. Họ đã bên nhau gần 13 năm, họ đã quá hiểu nhau trước khi kịp nhận ra crush nhau rồi.

Khi sự tồn tại của một người đã trở thành thói quen, khi nghĩ về người đó, trong tim như có một hồ nước, yên tĩnh và dịu dàng, rất khó để nhận biết những gợn sóng nhỏ trong đó.

Nhưng cô ấy có thể khẳng định rất nhiều chuyện.
Cô ấy chưa từng nghĩ đến chuyện sẽ ở bên một người con trai khác và cũng không nghĩ rằng Diệp Tu cùng cô gái khác sẽ ở bên nhau.

Nơi có Diệp Tu chính là nơi an toàn nhất trên thế giới.

Khi ôm anh ấy, chính là đang ôm cả thế giới.

Cô muốn được ở bên Diệp Tu mãi mãi.

Giờ chỉ có một điều còn thiếu, chính là một câu trả lời dứt khoác: Anh chính là hạnh phúc của cô.

Vì thế, đồng ý yêu anh không?

Tất nhiên là đồng ý.

Tim Tô Mộc Tranh rạo rực hẳn lên, như bước vào cõi thần tiên vậy.

Nhưng Diệp Tu thì không có cảm giác tốt đẹp như thế. Trong mắt anh, Tô Mộc Tranh đang dồn hết mọi sự chú ý vào hòn đá ven đường. Hình như cô không nhận ra mình đang đối mặt với một quyết định lớn, nên cứ nhìn vào hòn đá, rồi cứ nhìn trái nhìn phải,…

Lúc này mà em còn nghịch đá là sao? Diệp Tu nhìn mà thấy nao cả người, thậm chí anh còn nghĩ rằng liệu mình có như hòn đá dưới chân cô không? Hay là cô coi hành động đó như câu trả lời?

Viên đá cuối cùng bị Tô Mộc Tranh đá qua một bên, cuối cùng cô đã gật đầu, nhẹ nhàng nói: “ Vâng ạ”.

“ Vậy mình đi thôi.” Diệp Tu ra vẻ bình tĩnh, một lần nữa nắm lấy tay Tô Mộc Tranh bước đi.

“ Dạ”.

Bầu không khí giữa hai người lại trở về như thường. Chỉ có một số thay đổi nhỏ mà chỉ người trong cuộc mới phát hiện được.

Diệp Tu chỉ thật không muốn thừa nhận rằng trước khi nghe Tô Mộc Tranh trả lời, tim anh đã đập như tốc độ tay trong 6,5 giây của trận chung kết vậy.

Càng đáng sợ hơn là sau khi 6,5 giây kết thúc, tay anh trở nên vô lực, sau khi nghe Tô Mộc Tranh trả lời xong thì tim anh cũng như ngừng đập.

Thật may mắn thay khi kết thúc của anh hạnh phúc hơn nhiều so với hòn đá đó. Nó đã bị đá văng và bị bỏ lại phía sau rồi.
Tuyệt vời thật, mình muốn hút thuốc.

Tô Mộc Tranh cũng thấy căng thẳng lắm, tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

Còn người bên cạnh lại không được bình tĩnh như vẻ bề ngoài. Bàn tay anh lúc đầu thì khô và ấm áp giờ đã đầy mồ hôi, lực tay cũng hơi mạnh.

Tô Mộc Tranh đột nhiên bật cười, thì ra anh ấy còn căng thẳng hơn cả mình.
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,129
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#23
Đoạn đá hòn đá cưng quá chưa thấy cái đoạn tỏ tình nào mắc cười như thế này ???
 

DA YEN

Gà con tiến hóa
Bình luận
29
Số lượt thích
21
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Hưng Hận, Bá Đồ
#24
Tớ cũng yêu cặp này. Tình yêu giống như là không khí, yên lặng và chết lặng. Khi ở gần nhau thì cùng nhau hít thở
 

You don't smile

Cống hiến cấp cao
Bình luận
257
Số lượt thích
1,371
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tranh
#25
<7>

Họ cứ đi mãi như vậy, đến khi muốn bắt taxi về thì chợt nhận ra họ đang ở rất xa điểm xuất phát. Họ đã đứng bên lề đường rất lâu mà vẫn không bắt được chiếc xe nào.

“ Xem ra chỗ này khó bắt xe lắm, mình đi bộ về thôi!” Diệp Tu nói.

“ Nghỉ một lát đã, em không đi nổi nữa rồi”. Tô Mộc Tranh cúi xuống xoa chân.Cô ấy mang giày cao gót và cảm thấy hơi đau khi đi bộ quá lâu.

“Qua kia ngồi một lát”. Diệp Tu chỉ vào hàng ghế bên đường nói.

“ Vâng”. Tô Mộc Tranh nhanh chóng chạy qua, rồi nhanh chóng ngồi xuống rồi tháo giày ra.

“ Hiện tại ai đó nên giải thích một chút chứ nhỉ?” Tô Mộc Tranh nheo mắt nhìn Diệp Tu. Tuy hiện giờ cô rất hạnh phúc nhưng vẫn còn thắc mắc. Cô muốn nghe Diệp Tu giải thích.

Về chuyện tình cảm thì đàn ông vốn chậm hơn phụ nữ, Tô Mộc Tranh cảm thấy Diệp Tu còn chậm hơn cả rùa ấy chứ. Bình thường, khi cô xem phim, lúc đang khóc vì cảm động thì nghe Diệp Tu vô cảm phán một câu “ Thằng này ngu thật đấy”.
Vì thế, một Diệp Tu rùa trong tình cảm như vậy lại chủ động tỏ tình với cô, cô không ngạc nhiên, không sốc mới là lạ.

Kể cả khi Tô Mộc Tranh không hỏi, Diệp Tu cũng biết cô đang nghĩ gì.

“ Đừng gấp, để anh hút xong điếu thuốc đã.” Diệp Tu lấy hộp thuốc ra khỏi túi, ngậm một điếu vào miệng và lấy bật lửa ra châm. Cái bật lửa này là một trong những phiên bản vật kỉ niệm của Mộc Vũ Tranh Phong trong những năm đầu. Vào sinh nhật anh năm đó, Tô Mộc Tranh đã mua cái này làm quà tặng anh.

“ Lúc trước Diệp Thu có nói tuổi anh không nhỏ nữa rồi, sau khi về nhà nên đi tìm bạn gái, anh thấy cũng khá hợp lý.” Diệp Tu hít một hơi sâu rồi nói tiếp “ Chẳng qua anh thi đấu nhiều năm rồi, chưa từng nghĩ đến vấn đề này. Người quen thuộc nhất cũng chỉ có em.” Nói xong anh khoác một tay lên vai Tô Mộc Tranh.

“ Ủa, vậy anh không thân với Qủa Qủa và Nhu Nhu sao?” Tô Mộc Tranh xoắn.

“ Vẫn khá quen…” Diệp Tu bật cười troll “ Nhưng sao mà quen bằng em được? hai người họ cũng quen nhau nhiều năm rồi, anh biết chọn ai bỏ ai?”

“ Haha” Tô Mộc Tranh cười nhìn anh.

“ Đồng chí Tô Mộc Tranh… từ thâm tâm, anh cảm nhận được rằng em là người hợp với anh nhất, thật đó.” Diệp Tu nhìn thẳng vào mắt Tô Mộc Tranh. Một tay anh vô thức gạt tàn thuốc, không ngờ làm tàn thuốc rớt trên quần mình.

Ôi mẹ ơi, nóng quá đi! Diệp Tu phủi tàn thuốc gấp.

“ Được rồi” Tô Mộc Tranh ghé vào tai Diệp Tu nói: “ Thật ra, em cũng nghĩ như vậy”.

Cô không mong đợi được nghe Diệp Tu nói rằng "Anh đã yêu em từ cái nhìn đầu tiên." Nếu Diệp Tu thực sự nói vậy, chắc cô sẽ nổi da gà mất.

Tuy câu trả lời không ngoài dự đoán, nhưng đó là câu trả lời tuyệt vời. Tình cảm giữa hai người họ không biết bắt đầu từ đâu, bắt đầu như thế nào, vì sao lại bắt đầu. Nhưng nếu phải nói một lời, thì họ chính là người phù hợp nhất giành cho nhau.

Họ chính là cặp đôi ăn ý nhất trên sân, cũng là người đồng hành phù hợp nhất trong cuộc sống của nhau.

Như vậy thật tốt.

Chờ đã, hình như có gì đó…

Tô Mộc Tranh đã hoàn toàn tập trung cho câu “ Em đồng ý yêu anh không?” mà đã lờ đi câu “ Mộc Mộc, anh yêu em, làm bạn gái anh nhé!” rất bất thường của Diệp Tu.

“ Sao anh lại…” Còn chưa nói xong câu, Tô Mộc Tranh đã kịp nhớ tới điều gì đó, rồi nhanh chóng phản ứng: “ Chờ đã, trước đây có lần Vân Tú hỏi em thích được tỏ tình thế nào, có phải anh…”

“ Thông minh lắm” Diệp Tu hắng giọng ho vài tiếng.
 

You don't smile

Cống hiến cấp cao
Bình luận
257
Số lượt thích
1,371
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tranh
#27
<8.1>

Quen biết lâu như vậy, Diệp Tu đã hiểu rất rõ về Tô Mộc Tranh. Tô Mộc Tranh thích nhãn hiệu quần áo nào, khăn giấy loại nào,… anh ấy rất rõ ràng. Nhưng trong vấn đề tình cảm thì hiểu biết của Diệp Tu là con số âm.

Tô Mộc Tranh chưa từng nói gì về người bạn trai nào, thích mẫu người đàn ông nào,.. nên Diệp Tu không thể biết được.

Những bộ phim tình cảm cùng xem với Tô Mộc Tranh thì hoàn toàn không có giá trị tham khảo.

Dẫu sao chăng nữa, anh cũng không thể thuê một chiếc trực thăng đáp xuống trước cửa của Hưng Hân, ôm một bó hoa hồng to đùng, cả người nghiêng ngã suýt bị gió thổi bay hô to: “ Tô Mộc Tranh, anh yêu em” được. Họa ngu mới làm thế.

Nhưng khi đã quyết tâm tỏ tình rồi thì anh cũng không thể không chuẩn bị gì được, đó không phải là phong cách của Diệp Tu. Vì vậy, Diệp Tu quyết định nhờ Sở Vân Tú làm quân sư. Dù sao thì cô cũng là bạn thân của Mộc Tranh.

Và rồi, lời nói của Tô Mộc Tranh khiến Diệp Tu bị quê cực độ.

“ Trời ạ, anh bị Vân Tú lừa rồi”. Tô Mộc Tranh rất cao hứng nói.

“ Gì cơ? Không phải chứ?” Diệp Tu thất kinh.

“ Em không trả lời như vậy mà.” Giờ Tô Mộc Tranh đã rõ, mấy lời Diệp Tu nói, chắn chắn là do Sở Vân Tú biên kịch.

“ Khỉ thật! Hèn chi lúc cô ấy nói với anh, anh cứ cảm thấy là lạ.” Diệp Tu không thể không chửi thề. Anh không ngờ mình lại bị người ta gài hàng, lại còn là chuyện chung thân đại sự nữa mới đau chứ!

Hiếm khi thấy Diệp Tu trông như thế này, Tô Mộc Tranh cảm thấy rất phấn khích.

Tô Mộc Tranh không thể không bật cười. Cô nở nụ cười tinh nghịch, ánh mắt lấp lánh, so với nét dịu dàng thường thấy thì trông sinh động hơn nhiều.

Đối diện với nụ cười đó, Diệp Tu bỗng thấy tim mình như bị lệch nhịp.

Hệ miễn dịch đối với người đẹp hàng đầu liên minh Vinh Quang hình thành được sau bao nhiêu năm chung sống đã bị phá vỡ vào lúc này đây.

Diệp Tu vươn tay ra vén tóc Tô Mộc Tranh: “ Đừng cười nữa. Mà đừng nói chuyện này với ai nhé! Chứ không anh đây anh danh một đời cứ vậy mà đi tong.”

“ Không nói không nói, em chẳng nói với ai hết” Tô Mộc Tranh nhanh đưa tay hứa.

Tuy nhiên, Diệp Tu vẫn thắc mắc vấn đề đã đề cập trước đó. “ Vậy, rốt cuộc thì em nói gì với Vân Tú vậy?”

“ Không nói cho anh đâu.” Tô Mộc Tranh chớp chớp mắt.

“…” Không nói thì thôi, dù sao anh cũng đã nói ra nỗi lòng của mình, sẽ không có chuyện tỏ tình lần hai.

“ Nghỉ ngơi đủ chưa?”

“ Đủ rồi”

“ Vậy mình về nhé!”

“ Vâng”

Tô Mộc Tranh đã bớt lạnh rồi, chiếc áo khoác trên người cũng trở nên ấm hơn.

Đêm nay dường như không lạnh chút nào.
 

You don't smile

Cống hiến cấp cao
Bình luận
257
Số lượt thích
1,371
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tranh
#28
*****
Câu chuyện nhỏ về câu chuyện bái sư của Diệp Tu

Với chất lượng tâm lý tuyệt vời cộng thêm độ mặt dày vô đối của mình, Diệp Tu đã vượt qua vô vàng lời trêu chọc của Sở Vân Tú trong một giờ đồng hồ. Sau khi trêu chọc Diệp Tu đủ rồi, Sở Vân Tú hứa sẽ dốc toàn lực để giúp anh.

Vân Tú nói Mộc Tranh thích được tỏ tình ở nơi lần đầu hai người gặp nhau, vì nơi đó có ý nghĩa kỷ niệm, nhưng ngay lập tức bị phủ quyết bởi Diệp Tu.

“ Chúng tôi lần đầu gặp nhau là ở quán net.” Diệp Tu nói. Trong tiệm net rất đông người. Anh không thể tỏ tình ở đó được.

Sở Vân Tú đã đầu tư hẳn một giờ, với khẩu hiệu “ muốn thành công thì phải thành thật” nhờ thế đã đào được một đống chuyện từ Diệp Tu.

Sau đó ,bà tám Vân Tú lại quay trở về chuyện chính.

“ Bỏ đi bỏ đi, anh nên chọn địa điểm vắng người ấy, thời gian tốt nhất là vào buổi tối, nhưng mà đừng tối mù tối mịt quá nghe chưa?” Sở Vân Tú dạy bảo.

Vân Tú nói Tô Mộc Tranh thích nhất được tỏ tình bằng cách nói “ Mộc Mộc, anh yêu em, làm bạn gái anh nhé!”

Diệp Tu bày tỏ sự nghi ngờ sâu sắc về điều này, anh cảm thấy rằng Tô Mộc Tranh có thể nôn ra tại chỗ và mình cũng vậy.

Sở Vân Tú ngay lập tức bắt đầu giảng giải tình yêu là phải thế này phải thế kia, rồi tiếp tục giáo dục tư tưởng về tình yêu suốt một giờ cho Diệp Tu nghe.

Sở Vân Tú nói câu này có vẻ sến nhưng trên thực tế nó là câu kinh điển khi tỏ tình.

Diệp Tu đột nhiên phát hiện mình trước đây sao không biết Vân Tú có tài hùng biện như vậy. Trải qua bao cuộc trao đổi, lời ngon tiếng ngọt, trích dẫn kinh điển. Tư tưởng Diệp Tu dần bị lay động.

Sở Vân Tú đã thề son sắc, nếu Diệp Tu nói câu đó thì cho dù Tô Mộc Tranh có là gốc cây cũng sẽ đổ nghiêng đổ ngã.
Tuy vậy, Sở Vân Tú cũng rất tận tâm, cô khuyên Diệp Tu nên trau chuốc gọn gàng trước khi tỏ tình.

Sở Vân Tú đã nói thế này: “ Tôi không hy vọng gì anh được soái khí ngời ngời như Chu Trạch Khải nhưng ít nhất cũng phải gọn gàng sạch sẽ vớt vác chút điểm chứ? Nếu có người đàn ông râu ria lồm xồm lâu ngày chưa cạo, mặc chiếc áo khoác ngàn tháng chưa giặt tỏ tình với tôi chắc tôi sẽ chạy trối chết thôi.”

Về điểm này, Diệp Tu đồng ý like mạnh.

Do đó, Diệp Tu đã bị thuyết phục hoàn toàn và đã nhận định rằng “ Sở Vân Tú là một cao thủ tình trường” và cuối cùng thì anh cũng làm theo cách cô chỉ.

Mặc dù kết quả cuối cùng thành công tốt đẹp, nhưng biểu hiện của Tô Mộc Tranh so với dự liệu của Diệp Tu cũng không tệ lắm.

Về việc Tô Mộc Tranh đã nói với Sở Vân Tú thế nào, thì đó là:

“ Kì thực, việc được tỏ tình thế nào không quan trọng, mà quan trọng là ai là người tỏ tình”.

Thật tốt vì người đó là anh.
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,129
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#29
*****
Câu chuyện nhỏ về câu chuyện bái sư của Diệp Tu

Với chất lượng tâm lý tuyệt vời cộng thêm độ mặt dày vô đối của mình, Diệp Tu đã vượt qua vô vàng lời trêu chọc của Sở Vân Tú trong một giờ đồng hồ. Sau khi trêu chọc Diệp Tu đủ rồi, Sở Vân Tú hứa sẽ dốc toàn lực để giúp anh.

Vân Tú nói Mộc Tranh thích được tỏ tình ở nơi lần đầu hai người gặp nhau, vì nơi đó có ý nghĩa kỷ niệm, nhưng ngay lập tức bị phủ quyết bởi Diệp Tu.

“ Chúng tôi lần đầu gặp nhau là ở quán net.” Diệp Tu nói. Trong tiệm net rất đông người. Anh không thể tỏ tình ở đó được.

Sở Vân Tú đã đầu tư hẳn một giờ, với khẩu hiệu “ muốn thành công thì phải thành thật” nhờ thế đã đào được một đống chuyện từ Diệp Tu.

Sau đó ,bà tám Vân Tú lại quay trở về chuyện chính.

“ Bỏ đi bỏ đi, anh nên chọn địa điểm vắng người ấy, thời gian tốt nhất là vào buổi tối, nhưng mà đừng tối mù tối mịt quá nghe chưa?” Sở Vân Tú dạy bảo.

Vân Tú nói Tô Mộc Tranh thích nhất được tỏ tình bằng cách nói “ Mộc Mộc, anh yêu em, làm bạn gái anh nhé!”

Diệp Tu bày tỏ sự nghi ngờ sâu sắc về điều này, anh cảm thấy rằng Tô Mộc Tranh có thể nôn ra tại chỗ và mình cũng vậy.

Sở Vân Tú ngay lập tức bắt đầu giảng giải tình yêu là phải thế này phải thế kia, rồi tiếp tục giáo dục tư tưởng về tình yêu suốt một giờ cho Diệp Tu nghe.

Sở Vân Tú nói câu này có vẻ sến nhưng trên thực tế nó là câu kinh điển khi tỏ tình.

Diệp Tu đột nhiên phát hiện mình trước đây sao không biết Vân Tú có tài hùng biện như vậy. Trải qua bao cuộc trao đổi, lời ngon tiếng ngọt, trích dẫn kinh điển. Tư tưởng Diệp Tu dần bị lay động.

Sở Vân Tú đã thề son sắc, nếu Diệp Tu nói câu đó thì cho dù Tô Mộc Tranh có là gốc cây cũng sẽ đổ nghiêng đổ ngã.
Tuy vậy, Sở Vân Tú cũng rất tận tâm, cô khuyên Diệp Tu nên trau chuốc gọn gàng trước khi tỏ tình.

Sở Vân Tú đã nói thế này: “ Tôi không hy vọng gì anh được soái khí ngời ngời như Chu Trạch Khải nhưng ít nhất cũng phải gọn gàng sạch sẽ vớt vác chút điểm chứ? Nếu có người đàn ông râu ria lồm xồm lâu ngày chưa cạo, mặc chiếc áo khoác ngàn tháng chưa giặt tỏ tình với tôi chắc tôi sẽ chạy trối chết thôi.”

Về điểm này, Diệp Tu đồng ý like mạnh.

Do đó, Diệp Tu đã bị thuyết phục hoàn toàn và đã nhận định rằng “ Sở Vân Tú là một cao thủ tình trường” và cuối cùng thì anh cũng làm theo cách cô chỉ.

Mặc dù kết quả cuối cùng thành công tốt đẹp, nhưng biểu hiện của Tô Mộc Tranh so với dự liệu của Diệp Tu cũng không tệ lắm.

Về việc Tô Mộc Tranh đã nói với Sở Vân Tú thế nào, thì đó là:

“ Kì thực, việc được tỏ tình thế nào không quan trọng, mà quan trọng là ai là người tỏ tình”.

Thật tốt vì người đó là anh.

Ôi lão Diệp ơi thanh danh của anh tanh bành rồi ???
 

You don't smile

Cống hiến cấp cao
Bình luận
257
Số lượt thích
1,371
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tranh
#30
<8.2>

Tô Mộc Tranh và Diệp Tu về đến Hưng Hân đã là 12h đêm.

Hầu hết mọi người đều không say lắm, họ trở về nghỉ ngơi, vì sẽ có một cuộc họp báo vào ngày mai.

Hai người chúc nhau ngủ ngon rồi ai về phòng nấy.

Khi Diệp Tu mở của phòng ra thì mùi rượu bia nồng nặc xộc thẳng vào mũi. Ngụy Sâm đang nằm bất tỉnh nhân sự trên giường, dang hai tay hai chân thành hình chữ đại, tiếng ngáy thì như tiếng sấm vang rầm bên tai.

Diệp Tu thở dài, đêm nay sẽ khó ngủ lắm đây. Anh mở máy tính, đăng nhập vào game, sẵn tiện lên QQ.

Sau khi online, nếu thấy tin nhắn chưa đọc anh sẽ trả lời vào lúc thích hợp, còn với mấy tin rác, anh lập tức bỏ qua. Và thật không may, tin của Hoàng Thiếu Thiên: “ Móa anh móa anh móa anh Diệp Tu, anh thực sự dẫn dắt Hưng Hân đoạt quán quân! Đây là chiếc cup quán quân thứ tư của anh rồi. đúng là đáng sợ. Lam Vũ chúng tôi mới chỉ có một cái thôi. Anh đã làm thế nào làm thế nào làm thế nào vậy hả?....( tỉnh lược ngàn từ) Mau mau đến đây PKPKPKPKPKPKPK!!!!!!!” đã gửi nằm trong diện này.

Ngay sau đó là một tin nhắn mới hiện lên, đó là tin nhắn từ Tô Mộc Tranh.

Diệp Tu mở ra, chỉ có một hình mặt cười “ (^_^)”

Avata Tô Mộc Tranh đang hiện thị online từ điện thoại, chắc cô nàng vừa nằm vừa online.

“ Còn chưa ngủ hả?”

“ Mới nằm thôi, anh không ngủ được sao?”

“ Lão Ngụy đang nói mớ, cái giường giờ cũng trở thành cái ghế matxa độc quyền của ổng rồi.”

“ Em nghe rồi… Nếu anh thấy ồn quá thì đeo tai nghe vào.”

“ Mai em sẽ đi tiễn anh.”

“ Không phải có họp báo sao?”

“ Từ khách sạn tới sân bay khoảng nửa tiếng thôi, đi sớm là được.”

“ Được rồi.”

“ Mai em sẽ dậy sớm.”

“ Vậy thì ngủ đi, đừng nghịch điện thoại nữa, ngủ ngon!”

“ Ngủ ngon”

Diệp Tu đóng hộp thoại, chưa đầy nửa phút lại xuất hiện tin mới từ Tô Mộc Tranh:

“ Chúc ngủ ngon”

“… chẳng phải vừa nói rồi sao?” Diệp Tu cạn lời, và xuất hiện một tin nhắn tiếp:

“ Nhắn lại đi”

Phụ nữ đúng là khó hiểu. Diệp Tu goc lại vài kí tự rồi gửi đi.

“Chúc ngủ ngon”

Sau nửa phút, lại một tin nhắn xuật hiện.

“ Chúc ngủ ngon”

“ Em muốn triệu hồi cho đủ bảy lần hả?” Diệp Tu cảm thán.

“ Uầy, bị lộ rồi.”

“ Muốn anh nói lại mấy lần nữa?”

“ Thêm bốn lần nữa.”

“ chúc ngủ ngon, chúc ngủ ngon, chúc ngủ ngon, chúc ngủ ngon. OK chưa? giờ thì đi ngủ được chưa?”

“ Vẫn chưa được, nói liền một mạch sẽ không linh ngiệm đâu.”

“…” Hiểu được tâm tư phụ nữ khó như mò kim đáy biển. Đúng là chân lý không gì lay chuyển nổi.

“ Ngủ ngon nhé”

“ Ngủ ngon ha”

“ Ngủ ngon nhé”

“ Đại tiểu thư của anh ơi, ngủ sớm đi, chúc em ngủ ngon.”

“ (^_^) được rồi, chúc anh ngủ ngon.”

Diệp Tu nghĩ Tô Mộc Tranh đã sẵn sàng đi ngủ. Tuy nhiên, bên kia nhanh chóng gửi lại một câu khác.

“ Xin chúc mừng người chơi Diệp Tu đã kích hoạt và hoàn thành nhiệm vụ ẩn < Thất Dạ Vãn An> . Bạn có muốn nhận phần thưởng từ nhiệm vụ không?”

Đúng là tâm tư phụ nữ không dễ đoán mà! Mặc dù không biết Tô Mộc Tranh muốn bày trò gì, nhưng Diệp Tu vẫn trả lời:
“ Muốn”.

Kết quả là 5 phút sau chẳng có gì chuyện xảy ra.

Diệp Tu nghĩ chắc Tô Mộc Tranh đã ngủ rồi nên chuyển sang chơi game. Anh không sử dụng tài khoản Quân Mạc Tiếu mà là một tài khoản thiện xạ có tên Một Cú Mang Thai. Cái tên đáng kinh như vậy chắc chắn là do Ngụy Sâm đặt rồi.

Đừng nhìn cái tên đại thần như Sách Khắc Tác Nhĩ, Ngênh Phong Bố Trận của Ngụy Sâm mà nhầm tưởng, đó đã là cái tên bình thường nhất của ổng rồi đó.

Mấy cái tên của acc clone đều so nhau cái nào “bựa” hơn . Ví dụ như: Sờ Mười Tám Thái Giám, Cái Quần Lót Tung Bay,.. Đôi khi cái “ bựa” của mấy cái tên đó làm người chơi không chịu nổi kích tâm lý phải đổi tài khoản khác.

Tô Mộc Tranh đang nhìn tin nhắn đã viết xong một hồi lâu rồi cuối cùng cũng nhấn nút gửi, sau đó thoát QQ, bỏ điện thoại dưới gối. Cuối cùng cũng có thể yên tâm ngủ rồi.

Hy vọng tối nay có thể gặp anh trong mơ

Sau khi xử đẹp 32 đối thủ trong đấu trường, Diệp Tu từ chối lời mời của em số 33 rồi rời khỏi phòng đấu. Diệp Tu thoát game, và thấy biểu tượng QQ nhấp nháy lần nữa.

Diệp Tu mở hộp thoại, là tin nhắn từ Tô Mộc Tranh mà Avatar đã xám ngắt. Diệp Tu nhìn nội dung tin, sau đó nở nụ cười.

“ Diệp Tu, em cũng yêu anh”.

Chúc em có những giấc mơ đẹp, cô gái của anh
 
Last edited:

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,129
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#31
<8.2>

Tô Mộc Tranh và Diệp Tu về đến Hưng Hân đã là 12h đêm.

Hầu hết mọi người đều không say lắm, họ trở về nghỉ ngơi, vì sẽ có một cuộc họp báo vào ngày mai.

Hai người chúc nhau ngủ ngon rồi ai về phòng nấy.

Khi Diệp Tu mở của phòng ra thì mùi rượi bia nồng nặc xộc thẳng vào mũi. Ngụy Sâm đang nằm bất tỉnh nhân sự trên giường, dang hai tay hai chân thành hình chữ đại, tiếng ngáy thì như tiếng sấm vang rầm bên tai.

Diệp Tu thở dài, đêm nay sẽ khó ngủ lắm đây. Anh mở máy tính, đăng nhập vào game, sẵn tiện lên QQ.

Sau khi online, nếu thấy tin nhắn chưa đọc anh sẽ trả lời vào lúc thích hợp, còn với mấy tin rác, anh lập tức bỏ qua. Và thật không may, tin của Hoàng Thiếu Thiên: “ Móa anh móa anh móa anh Diệp Tu, anh thực sự dẫn dắt Hưng Hân đoạt quán quân! Đây là chiếc cup quán quân thứ tư của anh rồi. đúng là đáng sợ. Lam Vũ chúng tôi mới chỉ có một cái thôi. Anh đã làm thế nào làm thế nào làm thế nào vậy hả?....( tỉnh lược ngàn từ) Mau mau đến đây PKPKPKPKPKPKPK!!!!!!!” đã gửi nằm trong diện này.

Ngay sau đó là một tin nhắn mới hiện lên, đó là tin nhắn từ Tô Mộc Tranh.

Diệp Tu mở ra, chỉ có một hình mặt cười “ (^_^)”

Avata Tô Mộc Tranh đang hiện thị online từ điện thoại, chắc cô nàng vừa nằm vừa online.

“ Còn chưa ngủ hả?”

“ Mới nằm thôi, anh không ngủ được sao?”

“ Lão Ngụy đang nói mớ, cái giường giờ cũng trở thành cái ghế matxa độc quyền của ổng rồi.”

“ Em nghe rồi… Nếu anh thấy ồn quá thì đeo tai nghe vào.”

“ Mai em sẽ đi tiễn anh.”

“ Không phải có họp báo sao?”

“ Từ khách sạn tới sân bay khoảng nửa tiếng thôi, đi sớm là được.”

“ Được rồi.”

“ Mai em sẽ dậy sớm.”

“ Vậy thì ngủ đi, đừng nghịch điện thoại nữa, ngủ ngon!”

“ Ngủ ngon”

Diệp Tu đóng hộp thoại, chưa đầy nửa phút lại xuất hiện tin mới từ Tô Mộc Tranh:

“ Chúc ngủ ngon”

“… chẳng phải vừa nói rồi sao?” Diệp Tu cạn lời, và xuất hiện một tin nhắn tiếp:

“ Nhắn lại đi”

Phụ nữ đúng là khó hiểu. Diệp Tu goc lại vài kí tự rồi gửi đi.

“Chúc ngủ ngon”

Sau nửa phút, lại một tin nhắn xuật hiện.

“ Chúc ngủ ngon”

“ Em muốn triệu hồi cho đủ bảy lần hả?” Diệp Tu cảm thán.

“ Uầy, bị lộ rồi.”

“ Muốn anh nói lại mấy lần nữa?”

“ Thêm bốn lần nữa.”

“ chúc ngủ ngon, chúc ngủ ngon, chúc ngủ ngon, chúc ngủ ngon. OK chưa? giờ thì đi ngủ được chưa?”

“ Vẫn chưa được, nói liền một mạch sẽ không linh ngiệm đâu.”

“…” Hiểu được tâm tư phụ nữ khó như mò kim đáy biển. Đúng là chân lý không gì lay chuyển nổi.

“ Ngủ ngon nhé”

“ Ngủ ngon ha”

“ Ngủ ngon nhé”

“ Đại tiểu thư của anh ơi, ngủ sớm đi, chúc em ngủ ngon.”

“ (^_^) được rồi, chúc anh ngủ ngon.”

Diệp Tu nghĩ Tô Mộc Tranh đã sẵn sàng đi ngủ. Tuy nhiên, bên kia nhanh chóng gửi lại một câu khác.

“ Xin chúc mừng người chơi Diệp Tu đã kích hoạt và hoàn thành nhiệm vụ ẩn < Thất Dạ Vãn An> . Bạn có muốn nhận phần thưởng từ nhiệm vụ không?”

Đúng là tâm tư phụ nữ không dễ đoán mà! Mặc dù không biết Tô Mộc Tranh muốn bày trò gì, nhưng Diệp Tu vẫn trả lời:
“ Muốn”.

Kết quả là 5 phút sau chẳng có gì chuyện xảy ra.

Diệp Tu nghĩ chắc Tô Mộc Tranh đã ngủ rồi nên chuyển sang chơi game. Anh không sử dụng tài khoản Quân Mạc Tiếu mà là một tài khoản thiện xạ có tên Một Cú Mang Thai. Cái tên đáng kinh như vậy chắc chắn là do Ngụy Sâm đặt rồi.

Đừng nhìn cái tên đại thần như Sách Khắc Tác Nhĩ, Ngênh Phong Bố Trận của Ngụy Sâm mà nhầm tưởng, đó đã là cái tên bình thường nhất của ổng rồi đó.

Mấy cái tên của acc clone đều so nhau cái nào “bựa” hơn . Ví dụ như: Sờ Mười Tám Thái Giám, Cái Quần Lót Tung Bay,.. Đôi khi cái “ bựa” của mấy cái tên đó làm người chơi không chịu nổi kích tâm lý phải đổi tài khoản khác.

Tô Mộc Tranh đang nhìn tin nhắn đã viết xong một hồi lâu rồi cuối cùng cũng nhấn nút gửi, sau đó thoát QQ, bỏ điện thoại dưới gối. Cuối cùng cũng có thể yên tâm ngủ rồi.

Hy vọng tối nay có thể gặp anh trong mơ

Sau khi xử đẹp 32 đối thủ trong đấu trường, Diệp Tu từ chối lời mời của em số 33 rồi rời khỏi phòng đấu. Diệp Tu thoát game, và thấy biểu tượng QQ nhấp nháy lần nữa.

Diệp Tu mở hộp thoại, là tin nhắn từ Tô Mộc Tranh mà Avatar đã xám ngắt. Diệp Tu nhìn nội dung tin, sau đó nở nụ cười.

“ Diệp Tu, em cũng yêu anh”.

Chúc em có những giấc mơ đẹp, cô gái của anh

Uây Tô tiểu thư dám gài của Diệp Tu . Cưng chết dc :v . Lão Diệp có niềm vui quen thuộc : ngược chết gà.

Ờ lão Ngụy em ko nói gì đâu em cạn lời rồi. Biến thái.
 

You don't smile

Cống hiến cấp cao
Bình luận
257
Số lượt thích
1,371
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tranh
#33
<9.1>

Ngày hôm sau, Diệp Tu dậy rất sớm, năm trăm anh em Hưng Hân cũng dậy rất sớm.

Ăn bữa sáng mà Trần Qủa mua xong, mọi người tiễn Diệp Tu xuống lầu, chiếc taxi đã gọi đang chờ trước cửa.

Mọi vấn đề đã được giải thích rõ ràng. Nhưng người đồng đội luôn sát cánh, sớm tối bên nhau bỗng nhiên rời đi, ai mà vui cho được. Dù bây giờ có trò chuyện nhiều hơn bao nhiêu thì câu cuối cũng chỉ là câu nhớ bảo trọng, giữ gìn sức khỏe mà thôi.

“ Mọi người tiễn tui tới đây là được rồi.” Diệp Tu nói.

Diệp Tu không có hành lý gì nhiều, chỉ có một vali nhỏ thôi. Diệp Tu bỏ vali vào sau xe, rồi mở cửa xe. Kết quả là Tô Mộc Tranh vào ngồi trước, Diệp Tu lên sau.

“ Cô ấy tiễn tui”

“ Em tiễn anh ấy”

Dưới đôi mắt ngạc nhiên của mọi người, hai người đồng thanh nói. Nói xong thì cả hai đều có chút xấu hổ.

Ồ, hóa ra câu Diệp Tu nói trước đó với mọi người không bao gồm Tô Mộc Tranh hả? Mọi người cuối cùng đã hiểu ra, đúng là làm người ta muốn đui luôn cặp mắt chó mà.

Hai người này quả là…

Mọi người nhớ đến lời của Phương Duệ tối qua, có lẽ là như Phương Duệ nói hoặc cũng có thể là không, nói chung là phải có chuyện gì đó xảy ra.

“ Vậy em cũng đi tiễn lão đại.” Tất nhiên, mọi người không bao gồm cả Bánh Bao, với cái đầu óc chập mạch ấy thì đúng là khó để hiểu ra chuyện gì đang xảy ra. Nhìn Tô Mộc Tranh ngồi lên xe, cu cậu cũng hớt lên theo nhưng bị Trần Qủa ngăn lại.

Trần Qủa trừng mắt răn đe Bánh Bao lại: “ Cậu quay lại cho chị, tên nhóc quỷ nhà cậu muốn làm kì đà hả?”

“ Là sao ạ?” Bánh Bao vẫn ngu ngơ chưa hiểu ý của Trần Qủa.

Diệp Tu nhanh chóng nói: “ Cậu không cần đi tiễn anh đâu Bánh Bao.”

Lão đại đã lên tiếng thì Bánh Bao nhất định sẽ làm theo, cậu vẫy tay chào: “ Chúc lão đại thuận buồm xuôi gió”.

An Văn Dật đẩy kính: “ Ngược gió thì tốt hơn”.

“ Qủy tha ma bắt, cậu dám trù ẻo lão đại hả? Muốn đánh nhau không?” Bánh Bao xắn tay áo lên, bộ dạng như sắp đánh nhau tới nơi.

La Tập nhanh chóng giải thích: “ Máy bay thì phải bay ngược gió, nếu xuôi gió thì máy bay sẽ gặp sự cố.”

Bánh Bao nhanh chóng sửa lời chúc lại: “ Vậy thì chúc lão đại thuận buồm ngược gió.”

“ Đi đường bảo trọng” Trần Qủa vẫn cảm thấy không yên tâm, dặn dò: "Mộc Mộc nhớ đến buổi họp báo nhé!”

Đường Nhu cũng vẫy tay: “ Bảo trọng nhé!”

Kiều Nhất Phàm chân thành nói: “ Chúc tiền bối thượng lộ bình an.”

“…” Mạc Phàm như đang muốn nói gì đó nhưng lại không biết nói gì, cho đến khi xe nổ máy, cậu vẫn chẳng biết nói gì luôn.”

“ Ờ, mọi người cũng bảo trọng ha. Cho dù tui không có ở đây, Hưng Hân cũng phải đạt quán quân đấy.” Diệp Tu cũng vẫy tay qua cửa sổ chào.

“ Chắc chắn rồi.” Mọi người đồng thanh đáp lại.

Chờ xe chạy rồi, Phương Duệ mới cảm thán nói: “ Gái Tô đúng là bông hoa tuyệt đẹp mà”.

Lão Ngụy bồi thêm câu: “ Vậy thì Diệp Tu chính là bãi ấy trâu rồi.”

Phương Duệ kết bè: Tiểu Kiều em nói coi có đúng vậy không?”

Kiều Nhất Phàm đứng một bên đỏ mặt đáp: “ Tiền bối…”

Lão Ngụy khoác vai Kiều Nhất Phàm, ra vẻ cao thâm nói: “ Ài dà, đúng là người trẻ tuổi, phải mạnh dạn lên, nhớ năm đó lão phu vẫn còn là thiếu niên thần thánh…”

Phương Duệ cắt ngang: “ Bớt chém đi ông anh, chuyện năm đó chúng tôi không biết thế nào, nhưng bây giờ bất kể là game hay cuộc sống thì anh vẫn bị Diệp Tu đánh bại.”

Lão Ngụy phẫn nộ: “ Khỉ gió, nói cứ như chú em không vậy ý.”

Diệp Tu đi rồi, Trần Qủa cảm thấy mất mát: “ Hai người thôi đi, lo đi vào chuẩn bị cho tôi nhờ.” Tuy là trong buổi họp báo Trần Qủa và Tô Mộc Tranh là nhân vật chính, còn mấy người khác chỉ là đi cho có.
 
Last edited:

Tử Du

Dân thường Máy Chủ 10
Bình luận
34
Số lượt thích
53
Location
Mưa rơi bao lâu, người mới chịu bung ô
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tu
#34
nhiều năm sau khi con tui lớn tui cũng muốn nói với nó rằng:" Dù con chọn con đường nào đi nữa, thì con cũng phải mạnh mẽ mà bước tới, con còn cha mẹ ở sau lưng mà, sao phải sợ?" Tui ko muốn con mình như Diệp Tu, 10 năm vinh quang nhưng vẫn tiếc nuối.
 

You don't smile

Cống hiến cấp cao
Bình luận
257
Số lượt thích
1,371
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tranh
#35
Sân bay cách Hưng Hân chưa đến 20 phút đi xe. Nhìn cảnh vật liên tục đi lùi về sau, Tô Mộc Tranh đang nắm tay Diệp Tu, mười ngón tay nhẹ nhàng đan xen nhau.

“ Anh cảm thấy thế nào? Có tốt hơn so với lần đầu bỏ nhà đi không?” Tô Mộc Tranh cười hỏi.

“ Cũng không tồi.” Diệp Tu đáp.

Sau khi đến sân bay,Tô Mộc Tranh theo Diệp Tu tới chỗ check in làm thủ tục, sau đó chờ kiểm tra an ninh.

Có hàng ngàn hàng vạn sân bay trên thế giới, và mỗi sân bay đều có hàng ngàn cặp đôi phải nói lời chia tay ở đây mỗi ngày. Lúc này, tại đây, Tô Mộc Tranh cũng giống bao người khác.

Dù biết rằng không phải là xa nhau vĩnh viễn nhưng trong tim vẫn còn luyến tiếc lắm. Nhưng có nhiều lời không cần phải nói ra, họ đang lặng lẽ ôm nhau trước khu vực kiểm tra an ninh.

Cũng sắp tới giờ rồi, Diệp Tu nói: “ Anh phải đi rồi”

“ Vâng” Tô Mộc Tranh buồn bã đáp.

Diệp Tu vuốt tóc Tô Mộc Tranh sau đó đặt tay lên vai cô, vẻ mặt nghiêm trọng nói: “ Nhớ chăm sóc bản thân”.

“ Vâng” Tô Mộc Tranh gật đầu.

Diệp Tu cúi đầu một chút, từ góc độ này nhìn vào khuôn mặt Tô Mộc Tranh, đôi môi có màu hồng bóng nhạt do sử dụng son dưỡng môi. Anh đột nhiên muốn hôn lên nó, thế là anh thực hành luôn.

Diệp Tu bước tới, hai tay ôm lấy Tô Mộc Tranh rồi cúi đầu xuống.

Tô Mộc Tranh còn chưa kịp phản ứng trước hành động của Diệp Tu, cứ trợn mắt ra nhìn.

Lúc này, cái ôm như là ổ khóa khóa hai người lại với nhau, Tô Mộc Tranh giờ đang bị Diệp Tu khóa lại.

Diệp Tu đang ôm chặt cô

Hai người họ đang hôn nhau

Tô Mộc Tranh cảm thấy mình đang ở trong trạng thái căng thẳng và hoàn toàn mất kiểm soát. Cô thậm chí có thể cảm thấy đôi môi mình run rẩy và cứng đờ ra.

Ngay cả trước khi họ chính thức trở thành một cặp, họ đã có rất nhiều động thái thân mật như nắm tay, ôm… nhưng chưa từng hôn nhau. Cái này chỉ dành riêng cho các cặp yêu nhau.

Lần đầu tiên họ hôn nhau, thể hiện họ là đôi tình nhân đủ để làm cho Tô Mộc Tranh đỏ mặt.

Tim đập nhanh quá

Mặt cũng nóng dần lên

Tô Mộc Tranh bất giác đẩy Diệp Tu ra, e thẹn nói: “ Em…Em phải đi đây!”.

Cô lùi lại vài bước rồi nhanh chóng chạy đi mà không hay biết mình đi nhầm đường.

“ Này, này! Em đi sai hướng rồi, không phải hướng đó đâu, lối ra ở hướng tây kìa.” Diệp Tu nói với theo.

Tô Mộc Tranh nghe thấy, xấu hổ nhìn Diệp Tu rồi dừng lại một chút nhìn xung quanh, sau đó cô đổi hướng chạy đi.

Diệp Tu nhìn theo hình bóng Tô Mộc Tranh đang chạy trốn.

Tô Mộc Tranh, em không đến nỗi như vậy chứ! Không phải chỉ hôn em một chút thôi sao! Bình thường anh thấy em xem phim cũng có cảnh này mà!Đừng chạy thế chứ! Quay lại đi chứ! Trong tim Diệp Tu giờ đang gào thét điên cuồng.

Thật không may, trái với mong đợi, cuối cùng anh nhìn Tô Mộc Tranh dần khuất bóng đi xa.

Cảm giác vẫn còn vương lại trên môi, là từ son của Tô Mộc Tranh. Diệp Tu nhẹ nhàng liếm nó. Là vị đào sao?

Mặc dù so với tưởng tượng không giống nhau lắm, nhưng cảm giác cũng không tồi.

Diệp Tu nhìn quanh, có hai, ba cặp vợ chồng đang ôm nhau hoặc hôn nhau, anh quay lại và bước vào trạm kiểm tra an ninh.

Lần sau nhất định phải thử lại.

Ừ, cứ quyết định vậy đi.
 
Last edited:

Normally Insane

Cống hiến cấp cao
Bình luận
363
Số lượt thích
1,181
#36
Sân bay cách Hưng Hân chưa đến 20 phút đi xe. Nhìn cảnh vật liên tục đi lùi về sau, Tô Mộc Tranh đang nắm tay Diệp Tu, mười ngón tay nhẹ nhàng đan xen nhau.

“ Anh cảm thấy thế nào? Có tốt hơn so với lần đầu bỏ nhà đi không?” Tô Mộc Tranh cười hỏi.

“ Cũng không tồi.” Diệp Tu đáp.

Sau khi đến sân bay,Tô Mộc Tranh theo Diệp Tu tới chỗ check in làm thủ tục, sau đó chờ kiểm tra an ninh.

Có hàng ngàn hàng vạn sân bay trên thế giới, và mỗi sân bay đều có hàng ngàn cặp đôi phải nói lời chia tay ở đây mỗi ngày. Lúc này, tại đây, Tô Mộc Tranh cũng giống bao người khác.

Dù biết rằng không phải là xa nhau vĩnh viễn nhưng trong tim vẫn còn luyến tiếc lắm. Nhưng có nhiều lời không cần phải nói ra, họ đang lặng lẽ ôm nhau trước khu vực kiểm tra an ninh.

Cũng sắp tới giờ rồi, Diệp Tu nói: “ Anh phải đi rồi”

“ Vâng” Tô Mộc Tranh buồn bã đáp.

Diệp Tu vuốt tóc Tô Mộc Tranh sau đó đặt tay lên vai cô, vẻ mặt nghiêm trọng nói: “ Nhớ chăm sóc bản thân”.

“ Vâng” Tô Mộc Tranh gật đầu.

Diệp Tu cúi đầu một chút, từ góc độ này nhìn vào khuôn mặt Tô Mộc Tranh, đôi môi có màu hồng bóng nhạt do sử dụng son dưỡng môi. Anh đột nhiên muốn hôn lên nó, thế là anh thực hành luôn.

Diệp Tu bước tới, hai tay ôm lấy Tô Mộc Tranh rồi cúi đầu xuống.

Tô Mộc Tranh còn chưa kịp phản ứng trước hành động của Diệp Tu, cứ trợn mắt ra nhìn.

Lúc này, cái ôm như là ổ khóa khóa hai người lại với nhau, Tô Mộc Tranh giờ đang bị Diệp Tu khóa lại.

Diệp Tu đang ôm chặt cô

Hai người họ đang hôn nhau

Tô Mộc Tranh cảm thấy mình đang ở trong trạng thái căng thẳng và hoàn toàn mất kiểm soát. Cô thậm chí có thể cảm thấy đôi môi mình run rẩy và cứng đờ ra.

Ngay cả trước khi họ chính thức trở thành một cặp, họ đã có rất nhiều động thái thân mật như nắm tay, ôm… nhưng chưa từng hôn nhau. Cái này chỉ dành riêng cho các cặp yêu nhau.

Lần đầu tiên họ hôn nhau, thể hiện họ là đôi tình nhân đủ để làm cho Su Mu đỏ mặt.

Tim đập nhanh quá

Mặt cũng nóng dần lên

Tô Mộc Tranh bất giác đẩy Diệp Tu ra, e thẹn nói: “ Em…Em phải đi đây!”.

Cô lùi lại vài bước rồi nhanh chóng chạy đi mà không hay biết mình đi nhầm đường.

“ Này, này! Em đi sai hướng rồi, không phải hướng đó đâu, lối ra ở hướng tây kìa.” Diệp Tu nói với theo.

Tô Mộc Tranh nghe thấy, xấu hổ nhìn Diệp Tu rồi dừng lại một chút nhìn xung quanh, sau đó cô đổi hướng chạy đi.

Diệp Tu nhìn theo hình bóng Tô Mộc Tranh đang chạy trốn.

Tô Mộc Tranh, em không đến nỗi như vậy chứ! Không phải chỉ hôn em một chút thôi sao! Bình thường anh thấy em xem phim cũng có cảnh này mà!Đừng chạy thế chứ! Quay lại đi chứ! Trong tim Diệp Tu giờ đang gào thét điên cuồng.

Thật không may, trái với mong đợi, cuối cùng anh nhìn Tô Mộc Tranh dần khuất bóng đi xa.

Cảm giác vẫn còn vương lại trên môi, là từ son của Tô Mộc Tranh. Diệp Tu nhẹ nhàng liếm nó. Là vị đào sao?

Mặc dù so với tưởng tượng không giống nhau lắm, nhưng cảm giác cũng không tồi.

Diệp Tu nhìn quanh, có hai, ba cặp vợ chồng đang ôm nhau hoặc hôn nhau, anh quay lại và bước vào trạm kiểm tra an ninh.

Lần sau nhất định phải thử lại.

Ừ, cứ quyết định vậy đi.

Đậu! Cái màn tự quyết định này mới căng nè! :ROFLMAO::ROFLMAO::ROFLMAO::ROFLMAO:
 

DA YEN

Gà con tiến hóa
Bình luận
29
Số lượt thích
21
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Hưng Hận, Bá Đồ
#37
Nóng quá nóng quá, phẩy quạt phẩy quạt.
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,129
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#38
Má sao mấy đoạn này nó hài vl vậy. Đoạn Hưng Hân tiễn đưa lão Diệp ... à mà " mọi người" ko tính Mộc Tranh ha :v . Tưởng tượng trc mặt đám này ko phải Hưng Hân mà là cả đám đại thần LM chắc quăng dép cho lão Diệp hết mất :v . Khụ đùa thôi :v .

Còn đoạn Spoil kia tưởng tượng gương mặt Diệp Tu đứng nhìn Mộc Tranh đi mà gào thét thế tui ko nhịn cười dc :ROFLMAO::ROFLMAO:
 

Tử Du

Dân thường Máy Chủ 10
Bình luận
34
Số lượt thích
53
Location
Mưa rơi bao lâu, người mới chịu bung ô
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tu
#39
mỗi ngày đều lót dép hóng, ko tính đôi dép hiện tại đang mang thì đếm ra cũng mòn hết cmn 1 bản tay rồi đấy ad ưi
 

You don't smile

Cống hiến cấp cao
Bình luận
257
Số lượt thích
1,371
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tranh
#40
<10>

Tô Mộc Tranh chạy ra khỏi sân bay và lên chiếc taxi đang dừng bên đường.

“ Bác tài, phiền bác chạy tới khách sạn Bách Lợi ở trung tâm thành phố.” Tô Mộc Tranh ngồi lên xe nói.

Chú tài xế hỏi bâng quơ: “ Cháu đi tiễn ai hả?”

“ Vâng ạ”. Mặc dù cô không đợi Diệp Tu đi mà đào tẩu trước.

Đều tại Diệp Tu

Chú tài xế lại vui vẻ hỏi: "Có phải là bạn trai không?"

“ Vâng ạ” Tô Mộc Tranh khẽ đáp, nhớ tới chuyện vừa rồi, cô lại có chút thất thần.

Cô và Diệp Tu thực sự hôn nhau rồi.

Mặt Tô Mộc Tranh đỏ lên, giờ đang chuyển sự chú ý, đưa mắt ra nhìn cảnh vật bên ngoài. Mặc dù bây giờ cô là người yêu của Diệp Tu, nhưng vẫn chưa kịp thích nghi với mối quan hệ này. Sáng nay, khi vừa thức dậy cô cứ ngỡ mọi chuyện xảy ra tối qua chỉ là giấc mơ.

Trên đường đi không bị kẹt xe, vẫn còn mười phút nữa, Trần Qủa đang đứng dưới khách sạn chờ. Thấy Tô Mộc Tranh tới, Trần Qủa thở phào nhẹ nhỏm: “ Chị nghĩ em không tới kịp chứ.”

“ Không có chuyện gì đâu, mình vào thôi.” Tô Mộc Tranh hít một hơi thật sâu để điều chỉnh tâm trạng, bỏ qua những suy nghĩ khác, bước vào buổi họp báo cùng Trần Qủa.

Các phóng viên chỉ thấy Tô Mộc Tranh với Trần Qủa xuất hiện, Diệp Tu thì chẳng thấy tung tích ở đâu, bèn thì thầm hỏi nhau: “ Sao Diệp Tu còn chưa tới nhỉ?”

“ Không biết nữa, chẳng lẽ lại muốn chơi trò trốn tìm như hồi trước?”

Trần Qủa hắng giọng rồi nói: “ Hôm nay Hưng Hân mở họp báo để thông báo về việc Diệp Tu giải nghệ, đồng thời bổ nhiệm Tô Mộc Tranh làm đội trưởng, Phương Duệ làm đội phó.”

Tại lúc này đây, phong ba bão táp nổi lên, các phóng viên nhìn nhau ngơ ngác và tự hỏi Diệp Tu sao lại giải nghệ nữa rồi!

“ Có chúa mới biết. Thôi dẹp, về viết bài nhanh thôi.”

“ Chuyện quái gì thế này hả trời! Trạng thái rõ ràng còn tốt như vậy lại đột nhiên giải nghệ? Ai nói cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra đi?”

Một phóng viên không thông nổi, đứng lên đặt hỏi câu hỏi đầu tiên: “ Lí do Diệp Tu giải nghệ là gì ạ?”

“Về nhà.” Trần Qủa không giải thích gì nhiều, trực tiếp đưa ra câu trả lời mà Diệp Tu đã nói lúc đầu.

“ Là át chủ bài cũng là đội trưởng của Hưng Hân, Diệp Tu chọn rời đi vào lúc này. Chị có nghĩ đây là hành động thiếu trách nhiệm không?” Một phóng viên khác đặt câu hỏi, và dĩ nhiên câu này trúng ý của nhiều phóng viên ở đây.

Hưng Hân đã giành quán quân trong mùa thứ mười của giải đấu, một phần lớn là nhờ công của Diệp Tu. Đây là một thực tế là không ai có thể phủ nhận. Tuyển thủ Hưng Hân còn nhiều người chưa đủ trưởng thành, vẫn còn nhiều thiếu sót. Diệp Tu lại lựa chọn rời đi vào lúc này. Chẳng lẽ anh ấy đoạt cúp rồi quất ngựa truy phong?

“Mỗi người đều có trách nhiệm riêng của họ. Đây là sự lựa chọn của Diệp Tu. Chúng tôi tôn trọng và hy vọng rằng tất cả mọi người có thể tôn trọng sự lựa chọn của cậu ấy.” Trần Qủa trả lời.

Cậu phóng viên nọ ngồi xuống, một phóng viên khác đứng lên. Đó là một phóng viên nổi tiếng của báo e-sport - Nguyễn Thành – phóng viên chuyên bới lông tìm vết, dìm hàng Hưng Hân. Hôm nay anh ta đại diện cho tuần báo e-sport đến tham dự buổi họp báo này. Dựa vào tin Diệp Tu đột ngột giải nghệ, anh ta sẽ không bỏ qua cơ hội này để tạo scandal mới dìm Hưng Hân.

Khi thấy Đường Nhu không có mặt tại đây, anh ta ngay lập tức bẻ lái qua Tô Mộc Tranh đặt một loạt câu hỏi: “ Xin hỏi cô Tô, theo ý kiến cá nhân của tôi thì mặc dù cô là một tuyển thủ xuất sắc, nhưng thực tài của cô đến giờ vẫn còn rất nhiều tranh cãi, cô nghĩ gì về chuyện này? Và giờ cô được bổ nhiệm làm đội trưởng của Hưng Hân, chắc chắn sẽ còn gây ra nhiều tranh cãi hơn, vậy cô sẽ chuẩn bị đối mặt với chuyện đó như thế nào? Hưng Hân mất đi Diệp Tu rồi, tương lai sẽ ra sao?”

Mấy câu hỏi của Nguyễn Thành đều nhắm vào Tô Mộc Tranh, ám chỉ cô là bình hoa đã quá rõ ràng, mấy phóng viên khác nghe tới đây cũng đồng loạt nhìn Tô Mộc Tranh. Trần Qủa đang ngồi kế bên đang rất giận nhưng phải kiềm chế lại vì dù sao cô cũng là đại diện cho hình ảnh của Hưng Hân, chứ nếu mà là bình thường thì cô đã lên đập cho cái thằng cha Nguyễn Thành đó một trận rồi.

Đối mặt với những câu hỏi của Nguyễn Thành, Tô Mộc Tranh không tức giận, ngược lại còn mỉm cười đáp: “ Từ lúc Hưng Hân thành lập đến nay, chúng tôi đã trải qua rất nhiều khó khăn, đối mặt với rất nhiều sự nghi ngờ, chê trách nhưng chúng tôi đã chiến thắng, đã giành được chiếc cup quán quân.

Nếu có ai đó muốn qua dịp này để làm giảm uy tín của Hưng Hân, chúng tôi sẽ không dùng lời nói mà sẽ dùng hành động để thể hiện thái độ và quyết tâm của chúng tôi. Ngay cả khi Diệp Tu không có ở đây, Hưng Hân vẫn sẽ tiến bước.

Tương tự như vậy, tôi sẽ dùng thực lực của mình giúp Hưng Hân phát triển hơn. Còn tương lai như thế nào thì tôi mong mọi người sẽ cùng tôi đón chờ nó.

Về vấn đề tranh cãi là ngoại hình của tôi thì đó chính là sự khen ngợi của các bạn giành cho tôi. Xin cảm ơn.”

Tô Mộc Tranh đột nhiên trở nên cứng rắn, tràn đầy tự tin khiến mọi người rất kinh ngạc. Nguyễn Thành giờ đang xấu hổ đến đỏ mặt. Câu trả lời của Tô Mộc Tranh như gáo nước tát thẳng vào mặt anh ta.

Mọi người bỗng chốc nhớ đến một tuyển thủ khác, chính là đội trưởng của chiến đội Yên Vũ. Sở Vân Tú là nữ tuyển thủ có kĩ thuật tốt nhưng phong cách lại không đủ cứng rắn. Là đội trưởng của một chiến đội nên phong cách của cô cũng ảnh hưởng đến phong cách của chiến đội đó. Vì thế, Yên Vũ được đánh giá là không đủ sức cạnh tranh với các đội mạnh khác.

Trên thực tế thì năng lực của tuyển thủ nữ yếu hơn so với nam. Nhưng ở mùa giải này, biểu hiện của hai gái nhà Hưng Hân làm mọi người được mở rộng tầm mắt.

Khi Tô Mộc Tranh vào trận, cô phối hợp rất tốt với đồng đội, khi đối diện với đối thủ mạnh cô cũng không hề bị yếu thế.

Còn Đường Nhu, một nữ tuyển thủ khác của Hưng Hân cũng hổ báo không kém các tuyển thủ nam khác.

Liệu sự thay đổi đội trưởng có ảnh hưởng đến phong cách của chiến đội Hưng Hân không? Xem ra chuyện này không còn quan trọng nữa, mọi người đều đang mong chờ đến mùa giải mới. Hưng Hân sẽ còn tạo nên kì tích gì nữa đây? Mọi người đang nóng lòng chờ xem.

Cuộc họp báo nhanh chóng kết thúc.

Các phóng viên nhanh chóng giải tán. Nhanh chóng quay về viết bài. Có rất nhiều tin nóng trong buổi họp báo ngày hôm nay.

Ban đêm, Tô Mộc Tranh nhận được tin nhắn từ số lạ:“ Đội trưởng Tô, buổi họp báo hôm nay tuyệt lắm. Hưng Hân sau này phải nhờ em rồi.”
 

Bình luận bằng Facebook