- Bình luận
- 255
- Số lượt thích
- 1,397
- Location
- TP.HCM
- Team
- Hưng Hân
- Fan não tàn của
- Tất cả đội trưởng (◕‿◕) Đặc biệt là Dụ đội (⌒‿⌒)
Sản phẩm thuộc PJ Trân
[Ba Lẻ Một, Dương Bạch Dương]
Tại sao đồng đội của tui không nói tiếng phổ thông chứ!
Tác giả: (Đang cập nhật)
Edit: Phong
[Ba Lẻ Một, Dương Bạch Dương]
Tại sao đồng đội của tui không nói tiếng phổ thông chứ!
Tác giả: (Đang cập nhật)
Edit: Phong
Lời tác giả: Muốn thấy Dương Thông (và những đồng đội đã bị cậu ấy làm hư) trong một cảnh chính thức đầy nghiêm túc nhưng miệng thì ngầm nói phương ngữ Thiên Tân vô cùng bần nên đã viết đoản văn có bệnh này, chỉ để xả suy nghĩ nhất thời thôi.
OOC nghiêm trọng, không nhiều vai lên sân khấu não bổ.
Tác giả LO không phải người Thiên Tân, rất hoan nghênh người địa phương vào bắt sâu.
*Chú ý trước khi đọc* Cơ bản thì nội dung chính văn theo hướng vô CP, phụ lục (giới thiệu từ địa phương) thì theo hướng CP Bạch Dương Bạch.
Bạn cùng phòng Thiên Tân giúp ghi âm tất cả lời thoại, để tiện cho các bạn ở nơi khác dễ hiểu (mà hình như chỉ có máy tính nghe được, sad) -> địa chỉ nghe online.
————————
Tại sao đồng đội của tui không nói tiếng phổ thông chứ!
Lúc còn ở Anh, Bạch Thứ đã từng lên mạng tiếp xúc với đội trưởng Ba Lẻ Một. Trong lúc nói chuyện, Dương Thông cho cậu cảm giác anh là một người rất nghiêm túc. Do đó, trong tưởng tượng của cậu, hẳn anh phải là một người cao mét tám như tên sát thủ Desmond Miles* vậy.
(*Một sát thủ trong dòng game Assassin's Creed.)
Mãi đến khi máy bay hạ cánh, vừa thấy các đồng đội tương lai đến Bắc Kinh đón, một cánh tay đã khoác lên cổ cậu.
"Tôi nói rồi mà, giờ tụi du học quay về không giống mấy tên nhà quê* chúng ta nữa, rất có vị Tây nha! Đến nào, giới thiệu với cậu một chút, nọ là ông chủ chúng ta, nọ là quản lí, nhu đạo Lý Diệc Huy, kiếm khách Cao Kiệt, sứ giả thủ hộ Tôn Minh Tiến, còn Tiễn Văn Cử hôm nay có việc không đến."
(*Gốc là 老坦儿 - phương ngữ Thiên Tân: lão thản nhi, dùng để chỉ nhà quê lên phố, tư tưởng lạc hậu.)
Thân là người phương Nam, tới giờ Bạch Thứ vẫn chưa từng nghe mấy từ kia, cậu sững sờ lần lượt bắt tay với mọi người, chờ người bên cạnh dùng cách giới thiệu như tướng thanh* báo tên mọi người xong mới khôi phục tinh thần: "Đội trưởng Dương là ai thế?"
(*Tướng thanh: một loại khúc nghệ của Trung Quốc dùng cách nói, hát để gây cười, dùng để châm biếm hoặc ca ngợi.)
Người nọ vội vàng thu tay, đưa tay phải ra, khoe hàm răng trắng: "Tôi là đội trưởng Dương Thông. Chào mừng cậu đến với Ba Lẻ Một."
Lên xe rồi mà Bạch Thứ vẫn có cảm giác như đang nằm mơ, Cao Kiệt và Tôn Minh Tiến bên cạnh thì đang bàn trận luân phiên giữa Hưng Hân và Hô Khiếu.
"Rốt cuộc chị đại* pháp sư chiến đấu bên Hưng Hân không lên, nhưng lại để đồng đội nhỏ lên chơi hẳn quả một chọi ba, đánh cho Hô Khiếu ngoan luôn."
(*Gốc là 结界: Từ lóng mạng để gọi mấy chị gái, mang hơi hướng phương ngữ Thiên Tân. Nghĩa phổ thông là "kết giới" nên Bạch Thứ hiểu lầm.)
"Đấu pháp của tên Phương Duệ đó cũng đáng ghét thiệt chứ, có câu ngây thơ vô số tội nhỉ..."
Pháp sư chiến đấu có kiểu đánh "kết giới" vậy hả? Chẳng lẽ Vinh Quang trong nước có kỹ năng gì mình không biết? Bạch Thứ vừa định mở miệng hỏi đội trưởng, lại thấy Lý Diệc Huy và Dương Thông bên kia đã thảo luận sang chủ đề tiệc tẩy trần nên ăn gì.
"... Thế mà cái bánh bao chó không thèm* kia lại gạt được mấy tên nhà quê từ ngoài đến đấy, làm gì có người địa phương nào ăn thứ đó. Tôi thấy hay là đến Đại Phúc ăn guobacai* đi."
(*Những món ngon nổi tiếng của Thiên Tân. Guobacai làm bằng bột kê và bột đậu xanh, ăn với sốt, gừng, tương, đậu hủ non, hành tây)
"Ông chủ bên Đại Phúc thú vị thật đấy, nhưng guobacai bên nhà họ mặn chết đi được, tôi đề cử tào phở bên đó."
Lúc này có người chợt xen vào một câu: "Tiệc tẩy trần thì ăn guobacai hay tào phở đều không thỏa đáng lắm nha, chúng ta đi ăn cua biển không?"
"Đông lạnh vậy mà ăn cua biển gì, người ta mới về nước, hay là qua Bách Cảo Viên ăn sủi cảo đi!" Ông chủ đã lên tiếng, mọi người chỉ có thể gật gù đồng ý.
"Mấy cậu cũng đừng chia phe chứ, người ta từ xa tới, sao mấy cậu lại gạt người ta qua một bên thế kia?"
Bạch Thứ rất muốn nói với ông chủ rằng gạt cậu qua một bên cũng không sao, giờ cậu cần yên tĩnh cơ.
Đây thật sự là một chiến đội eSport mà không phải đoàn nghệ thuật tướng thanh sao? Tim Bạch Thứ thật mệt mỏi.
Ra khỏi Bách Cảo Viên đã là tối khuya, Tôn Minh Tiến chỉ vào tiệm bánh ngọt Paris đối diện đường nói muốn mua pudding ăn.
"Từ nhỏ tôi đã có ước mơ, ấy là mở một tiệm phục vụ món Thiên Tân vô cùng mặn bên cạnh tiệm bánh Paris vô cùng ngọt."
Cao Kiệt vỗ ót hắn: "Gạt ai đó, hồi nhỏ có đâu mà cậu biết Paris vô cùng ngọt."
Theo thói quen, Bạch Thứ cũng muốn qua mua bánh mì để mai ăn sáng, lại bị Dương Thông kéo túm lên xe: "Món kia có gì mà ngon đâu. Mai dẫn cậu đi ăn bánh rán trái cây* thêm bánh rán chiên giòn*, tay nghề của chị đại căn tin chúng ta là —— tuyệt đỉnh!"
(*果篦 - Bánh rán trái cây với 煎饼果子 – bánh rán chiên giòn: Đều là món ăn sáng đặc trưng của Thiên Tân)
Đến lúc này Bạch Thứ mới hiểu, té ra 'kết giới' chính là 'chị'.
Hiện tại Bạch Thứ cảm thấy rất lo cho việc hòa nhập với đoàn đội của mình, điều duy nhất khiến cậu cảm thấy mừng, chính là thi đấu chính thức không có voice chat.
Tiếp tục thế này không được. Bạch Thứ lấy hết dũng khí, nhìn những người vừa xuống xe xung quanh. Khẩu âm của những người khác đều nghe như người địa phương, có thể có tiếng nói chung với cậu hẳn chỉ có Lý Diệc Huy ngồi cạnh vừa chuyển từ Vi Thảo sang —— tuy rằng người này cũng mở mồm là phóng ra cả câu Thiên Tân lưu loát.
"À này, quả bề* là gì thế?" Bạch Thứ dùng cùi chỏ thọt Lý Diệc Huy thấp giọng hỏi.
(*果篦: Đọc từng chữ thì cái này là quả bề, còn nghĩa thật thì như giải thích ở trên)
"Khụ, là bánh rán* đấy. Lúc tôi vừa đến Thiên Tân cũng rất bực mình vì sao hai nơi gần nhau mà lại có cách gọi khác nhau đến thế. Quẩy thì kêu là quả*, hồ lô đường thì gọi là đường đôn*, dép lại kêu giày đạp*… Cậu nhìn ra ngoài đi, kia là Thiên Tha, nhà máy dép Thiên Tân."
(*油条 => 果子, 糖葫芦 => 糖墩儿 , 踏拉坂儿 => 鞋踏拉: Để mọi người tự tra chứ editor cũng bó tay rồi huhu. Tính ra cái 踏拉坂儿 cũng là phương ngữ Sơn Tây để chỉ dép chứ không phải từ thông dụng đâu)
"… nhà máy dép?" Bạch Thứ sợ ngây người, tên một cái nhà máy sản xuất dép mà cũng khí phách vậy sao.
"Cậu thú vị thật, nói đùa vậy mà cậu cũng tin nọ là nhà máy máy dép." Dương Thông và những người Thiên Tân khác cười đến sắp tê liệt.
Cười xong rồi, Dương Thông bèn nhận lấy chức trách hướng dẫn viên du lịch, chỉ một tòa tháp phát sáng ngoài cửa sổ: "Kia là tháp khí hậu, gọi tắt là Thiên tháp. Nếu cậu thấy nó rõ thì chứng tỏ chất lượng không khí hôm nay vô cùng tốt."
Quả nhiên Bạch Thứ đã bị lừa qua một lần không còn vụng về tin nữa, sau khi cẩn thận quan sát cái tháp kia một lúc, cậu dần khớp hình ảnh cái tháp kia với video tuyên truyền của Thiên Tân: "Tháp truyền hình Thiên Tân à?"
Dương Thông liên tục thở dài: "Con nhỏ lớn rồi, khó lừa ghê."
"Ôi!" Trong xe không ngừng vang vọng tiếng ca thán, làm Bạch Thứ giật nảy mình, có cảm giác déjà vu như khi nghe tung hứng trong quán trà.
Khi đi ngang qua cao ốc TEDA*, chủ đề trong xe lại chuyển sang giải bóng đá Ngoại hạng Trung Quốc, Cao Kiệt hỏi Bạch Thứ có coi bóng đá không. Bạch Thứ nói cậu chỉ mới coi thi đấu bên châu Âu, chưa coi trong nước.
(*TEDA (Tianjin Economic Development Area): Khu vực Phát triển Kinh tế Thiên Tân)
"Vậy cậu với Hứa Bân có cùng chủ đề đó, chỉ là cậu ta lại chạy đến sân nhà BK Quốc An* rồi, ầy."
(*Một đội bóng Trung)
Cao Kiệt lại hỏi quê cậu ở đâu, Bạch Thứ nói Thượng Hải.
"Ui cha, Thân Hoa* thì là đồng chí rồi." Cao Kiệt ngồi hàng sau Bạch Thứ vỗ vai cậu một cái: "Để tôi dạy cậu câu khẩu hiệu, Quốc An tát…"
(*Một cách gọi khác của Thượng Hải)
"Bớt giỡn, trên xe còn đồng chí Diệc Huy đây này, chú ý đoàn kết. Dạy mà không tốt chi bằng đừng dạy." Dương Thông nghiêm túc nói, thu tay che miệng cậu ta lại.
Lý Diệc Huy cười khan hai tiếng, lại bị Bạch Thứ dùng giò chọc: "BK là gì thế?"
Lý Diệc Huy vừa tính giải thích thì lại nhớ chỉ thị "không được dạy thô tục" của Dương Thông, nhìn thấy cái bảng hiệu Mc Donald ngoài cửa bèn cái khó ló cái khôn đáp: "Burger King."
"Phụt…" Tôn Minh Tiến đang uống nước lập tức phun ra ngoài, dựng một ngón cái cho Lý Diệc Huy.
Trở lại câu lạc bộ thì đã mười giờ tối, quản lí thấy Bạch Thứ cũng đã hơi mệt mỏi rồi thì bảo cậu đi nghỉ trước. Bạch Thứ vọt vào tắm ra liền thấy trên điện thoại có hai tin nhắn mới.
Tin đầu tiên do Cao Kiệt gửi: "Khẩu hiệu là Quốc An tát Bắc*, đừng nói trước mặt Diệc Huy, cậu ta là fan Quốc An. Còn nữa, đừng tin cậu ta, BK là Beijing Kingwind."
(*比 Bei trong Beijing, Bắc Kinh)
Tin thứ hai đến từ đội trưởng Dương Thông: "Nghỉ ngơi cho khỏe, khi nào hết lệch múi giờ rồi tính tiếp. Yên tâm, lúc nào cũng có bánh rán quả hết. Phải rồi, cậu ăn cay được không?"
Có vẻ như những đồng đội này vẫn rất đáng yêu. Bạch Thứ nhắn lại rồi thả mình lên giường.
Mình cũng phải cố lên thôi, mau chóng dung nhập vào đội ngũ này.
—— Sau đó dẫn dắt đội ngũ, đoạt lấy Vinh Quang.
Hết.
Phụ lục [Bạch Dương Bạch]: Học tiếng Thiên Tân cùng Dương Thông & Học tiếng Anh cùng Bạch Thứ
介 Nọ (jie thanh bốn): Đại từ, này/đây.
嘛 Mà (ma thanh bốn): Đại từ, gì đó/gì/nào/nấy.
胰子Di tử: Danh từ, xà phòng.
受累Thụ luy: Kính ngữ, xin (làm) phiền.
Nêu ví dụ:
Bạch Thứ: What's this?
Dương Thông: Nọ là gì? (介四嘛?)
Bạch Thứ: Soap.
Dương Thông: Di tử
Dương Thông: Phiền cậu giúp tôi nhặt nó với.
Bạch Thứ: Help yourself.
倍儿Bội nhi (ber): Phó từ, vô cùng.
哏儿 Ngân nhi (ger): Hình dung từ, thú vị.
耐Nại: Động từ, yêu/thích.
打镲 Đả sát (ca, thanh ba): Động từ, giỡn chơi.
Lấy ví dụ:
Dương Thông: Tôi thích cái thái độ này của cậu rồi đó, thú vị vô cùng! (Ngã tựu nại nhĩ giá kính nhi, bội nhi ngân nhi!)
Bạch Thứ: You are interesting…
Dương Thông: Và?
Bạch Thứ: I love you.
Dương Thông: … Đừng có lấy tôi ra làm trò cười nhé? (Nhĩ khả bằng nã ngã đả sát a?)
Bạch Thứ: I'm not joking.
老坦儿Tên nhà quê: Danh từ, hai lúa, Bánh Bao thổ dịa.
顺Thuận (shun, thanh hai): Hình dung từ, khó coi, mất mặt, không tốt.
腻味Chán ngấy (wei, thanh nhẹ): Hình dung từ, khiến người ta chán ghét/đáng ghét.
Lấy ví dụ:
Dương Thông: Tết về nhà đem người theo là được rồi, chứ mang cái bánh quẩy phố 18 gì đó, toàn trò để gạt mấy tên nhà quê, mất mặt.
Bạch Thứ: Shall you come home with me?
Cao Kiệt: Hai người bớt ngược đãi chó độc thân đi được không? Đáng ghét.
姐姐Chị gái (chữ đầu thanh một, chữ sau thanh nhẹ): Có thể dùng để gọi mọi phái nữ trừ mấy bé gái.
一边儿Một bên: Giống/đồng dạng
简直走Quả thật đi: Đi thẳng, không chuyển hướng.
Dương Thông: Vừa nãy chị gái kia nói đi thẳng theo con dốc là đến bến xe rồi. Thật không ngờ hai đầu đường lại bên thấp bên cao.
Bạch Thứ: Không phải hai ta cũng một thấp một cao giống vậy sao?
Dương Thông: Ha ha cậu học nhanh đó. Vậy so cái kia… A…
Chị gái: Yooooooooooo~
END