Hoàn [Trân] [Toàn viên] Rạp diễn Hồng Lâu Toàn Chức

Mikiyo

Dân thường Máy Chủ 10
Thần Lĩnh
Bình luận
42
Số lượt thích
86
Team
Vi Thảo
Fan não tàn của
Nhà thuốc nhỏ Vi Thảo o_O
#1
Một sản phẩm thuộc Project TRÂN
Phần TRÂN

Đồng nhân Toàn Chức Cao Thủ

[Toàn viên]
Rạp diễn Hồng Lâu Toàn Chức
Tác giả: 萧*倾琬
Thể loại: Hướng nguyên, nhẹ nhàng​
Edit & Beta: Mikiyo​
Tình trạng bản gốc: Hoàn​
Tình trạng bản edit: Hoàn​
(Bản dịch phi thương mại, chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang đi đâu khác.)​
Ghi chú của tác giả:
* Sản phẩm của trí tưởng tượng!​
* Cảnh báo OOC!​
* Xin đừng áp đặt lên tác phẩm gốc và Hồng Lâu Mộng.​
===========​
1. Vương Đại Ngọc lần đầu gặp Dụ Bảo Trâm
Nói đến thì từ khi Vương Kiệt Hi ra mắt đến nay, Vi Thảo luôn yêu thương và ủng hộ hết mình. Ngay cả trong Liên minh thì anh cũng được mọi người yêu quý, trong khi đó đại thần mùa 1 Diệp Tu, Hành Văn Thanh đều tụt lại phía sau. Không ngờ đến mùa 4 Dụ Văn Châu đột ngột ra mắt, dù nhỏ hơn một tuổi nhưng rất ôn tồn lễ độ, đoan trang tự nhiên, nhiều người cho rằng cậu không bằng Vương Kiệt Hi. Ấy thế mà Dụ Văn Châu tay tàn chí kiên, lại còn quản được Hoàng Thiếu Thiên nói nhiều, không thể so sánh với Vương Kiệt Hi tung hoành ngang dọc thích gì làm nấy, vì thế lập tức trở thành người có nhân duyên tốt nhất Liên minh. Nhưng vì Dụ Văn Châu làm trái lời hẹn ra mắt mùa 3, Vương Kiệt Hi cảm thấy hơi chán nản, lúc này lại càng tức giận hơn, nhưng dường như Dụ Văn Châu không hề hay biết.​
2. Dụ Hoàng Diệp luận Liên minh
Khi Hoàng Thiếu Thiên vừa ra mắt, cậu mang Dạ Vũ Thanh Phiền làm phiền khắp Liên minh tìm người PK, thế nhưng cậu không quấy rầy Dụ Văn Châu ở cùng ký túc xá nghỉ ngơi, vừa hay lại đến dịp All-Stars. All-Stars vốn là nơi tập hợp toàn các đại thần, làm sao mà chống lại được Hoàng Thiếu Thiên tấn công bằng âm thanh cả trong game lẫn ngoài đời, từ Hàn Văn Thanh, Diệp Thu đến Tôn Triết Bình Trương Giai Lạc, từ Vương Kiệt Hi, Dương Thông đến Sở Vân Tú, Tô Mộc Tranh, thậm chí đến Phương Sĩ Khiêm, Trương Tân Kiệt cũng không thể trốn thoát..​
Sau khi PK thỏa thích, Hoàng Thiếu Thiên vui vẻ lôi kéo Dụ Văn Châu điểm mặt xem thế nào là “Hàn Văn Thanh hung dữ, Tôn Triết Bình tùy tiện”, thế nào là “Trương Giai Lạc lấp lánh, Phương Sĩ Khiêm ngông cuồng.”​
Dụ Văn Châu cười lạnh: Người ở ngay trước mặt thì không nói tới, suốt ngày nói chuyện bọn họ làm cái gì!​
Hoàng Thiếu Thiên nổi lòng hiếu kỳ, liên tục hỏi xem còn sót ai nữa, tối nay nhất định phải hẹn lên đấu trường.​
Dụ Văn Châu liếc ngang qua Hoàng Thiếu Thiên, đang định mở miệng thì không ngờ Diệp Thu đi ngang qua rồi nhẹ nhàng nói: “Dụ Văn Châu tay tàn, Hoàng Thiếu Thiên nói nhiều.”​
Dụ Văn Châu nghe thấy thế, trong lòng thầm tính toán đối phó Gia Thế; Hoàng Thiếu Thiên nghe thấy thế, cầm mô hình Băng Vũ lên chuẩn bị PK người thật.​
3. All-Stars đến Hưng Hân
Đang lúc nói chuyện phiếm, Trần Quả vội vàng đi tới: “ Hưng Hân chúng ta thật sự đi lên rồi, bên dưới có rất nhiều đại thần trong Liên minh đến, các cậu nhanh xuống tiếp đón đi.​
Diệp Tu, Ngụy Sâm, Phương Duệ nằm lười biếng trên ghế chờ: “Bọn họ là ai? Chị chủ, chị tiếp khách đến quán net thôi mà, sao lại cần tụi tui đi nữa?”​
Trần Quả cho mỗi người một cú đấm: “Tôi nhớ Kiếm Thánh tóc vàng lần trước đến giúp chúng ta đánh phó bản, cậu ta tới, còn mang theo một người cười tủm tỉm và một bạn nhỏ. Còn có một người siêu cấp đẹp trai, một người trong rất hung dữ và một số người tôi không nhận ra, các cậu nhanh đi đón khách đi, hiện giờ chỉ có mình Nhu Nhu ở đó thôi.​
Ngụy Sâm kêu lên một tiếng: “Tiểu quỷ nhà tui thế mà lại mang theo đồ đệ đến ư?”​
Phương Duệ phủi đất đứng lên: “Chẳng phải tiểu Chu ngoan ngoãn của chúng ta đây sao? Ngô nữ sĩ đâu?”​
Diệp Tu cũng mở to mắt: “Lão Hàn mà cũng chịu đến ư? Trương Tân Kiệt không ngăn lại hả?”​
Tô Mộc Tranh và Trần Quả lười nghe bọn họ nói hết, cứ thế đi xuống lầu.​
Quả nhiên ở đại sảnh quán net toàn ngôi sao đang ngồi. Diệp Tu nhìn từng người một.​
Chu Trạch Khải đẹp trai đến mức dù ngồi trong góc vẫn khiến người khác không nỡ rời mắt. Bên cạnh đương nhiên còn có Giang Ba Đào đang trò chuyện với Tiêu Thời Khâm, nói không chừng là đang giao lưu kinh nghiệm nuôi gấu con Tôn Tường. Phía bên kia ba người Lam Vũ Vi Thảo đang chạy kpi mỗi ngày đấu đá nhau một hiệp, nhìn như vkh đang yếu thế, mà theo lời Hoàng Thiếu Thiên thì Lam Vũ cũng không chiếm được lợi ích gì. Một bên khác Trương Giai Lạc, Dương Thông, Lý Hiên đang nói tướng thanh, Ngô Vũ Sách lạnh lùng quay lưng về phía họ, yên lặng nhìn ở giữa Hàn Văn Thanh đen mặt và Trương Tân Kiệt liên tục xem đồng hồ. Thế mà Đường Nhu lại đang cùng mấy người Nghĩa Trảm trò chuyện vui vẻ.​
“Mấy người thế này gọi là gì đây? Một đám Lưu XX cùng đến Hưng Hân tham quan sao?” – Diệp Tu vừa đi xuống cầu thang vừa nói.​
4. Hàn Văn Thanh kiểm tra ký túc xá, Trương Giai Lạc mất đồ ăn vặt
Một đêm nọ, Hàn Văn Thanh nhặt được một vật gì đó ở góc khuất trong phòng huấn luyện, anh gọi Tống Kỳ Anh đến rồi nghiêm nghị nói: “Theo đội quy Bá Đồ, đồ ăn vặt chỉ được ăn ở nhà ăn và phòng trà. Phòng huấn luyện là nơi để huấn luyện, sao có thể ăn vặt rồi còn vứt rác lung tung?”​
Tống Kỳ Anh đứng đó lắng nghe dạy bảo một hồi, sau đó nhặt lên nghiêm túc xem xét, đó là một túi bánh quy đã ăn hết. Cậu giải thích: “Đội trưởng, anh nghĩ lại xem, từ khi vào đội đến nay em luôn lấy anh và đội phó làm gương, nào dám làm ra chuyện vừa trái đội quy vừa có hại cho sức khỏe chính mình như vậy chứ?”​
Thấy vẻ mặt Hàn Văn Thanh dịu đi đôi chút, Tống Kỳ Anh nói tiếp: “Hẳn là anh thấy em còn nhỏ tuổi nên cho rằng em lén ăn vụng. Thế nhưng Bá Đồ chúng ta vẫn còn người khác thích ăn vặt mà… Tiền bối Trương Giai Lạc và tiền bối Bạch Ngôn Phi đều từng chuẩn bị rất nhiều đồ ăn vặt tại phòng trà, hoặc biết đâu là do ai đó vô tình mang ra ngoài.​
Hàn Văn Thanh yên lặng suy nghĩ một lát, sau đó gọi ông chủ Bá Đồ đến kiểm tra camera.​
Ông chủ Bá Đồ ngoan ngoãn làm theo, sau đó phát hiện đó là góc chết.​
Hàn Văn Thanh hơi tức giận, anh dẫn hai người đi thẳng đi phòng trà xem thử là ai vi phạm đội quy.​
Ông chủ Bá Đồ khuyên nhủ: “Bây giờ đã là mười giờ rưỡi rồi, phòng trà và phòng huấn luyện đều đã bị đội phó khóa lại từ sớm. Hay là để ngày mai rồi kiểm tra?”​
Hàn Văn Thanh trầm giọng, nói: “Không được! Chuyện hôm nay thì hôm nay làm, người Bá Đồ sao lại có thể tùy ý từ bỏ như thế!”​
Thế là Hàn Văn Thanh gọi ông chủ Bá Đồ cầm theo chìa khóa dự phòng, dẫn theo Tống Kỳ Anh cùng đi kiểm tra trực tiếp ký túc xá.​
Ba người đến trước ký túc xá của tân binh lớn tuổi Tần Mục Vân. Tần Mục Vân vẫn chưa đi ngủ, nghe thấy tiếng gõ liền đứng dậy mở cửa. Hàn Văn Thanh dẫn đầu đi vào ký túc xá xem xét một lượt, nhìn thấy phòng trật tự ngăn nắp thì tương đối hài lòng. Ông chủ Bá Đồ giải thích sự việc, Tần Mục Vân liền mở ngăn tủ ra để Tống Kỳ Anh xem xét, quả nhiên không có cái gì không nên tồn tại. Hàn Văn Thanh gật đầu, ba người rời đi.​
Sau khi ra khỏi cửa, Hàn Văn Thanh nói với ông chủ Bá Đồ: “Lúc này Trương Tân Kiệt chuẩn bị đi ngủ, đừng quấy rầy cậu ấy.”​
Ông chủ Bá Đồ liên tục gật đầu: “Tất nhiên rồi! Cậu và đội phó Trương là người tự giác kỷ luật cao nhất, sao lại có thể nghi ngờ đội phó chứ!”​
Họ đi đến ký túc xá của Lâm Kính Ngôn. Lâm Kính Ngôn vừa mới nằm xuống thì lại khoác áo đi ra mở cửa. Nhìn thấy ba người họ, anh hỏi đến đây là gì, sau đó liền cười nói: “Không phải Trương Giai Lạc thì còn ai vào đây nữa?”​
Hàn Văn Thanh nói: “Đừng vu oan cho người ta.”​
Ông chủ Bá Đồ nói thêm: “Tôi cũng muốn biết thêm mọi người sống ở ký túc xá như thế nào.”​
Lâm Kính Ngôn gật đầu, mở cửa tủ ra.​
Trong phòng Lâm Kính Ngôn không có thứ gì vi phạm nên ba người rời đi. Vừa lúc nhìn thấy Trương Tân Kiệt đứng ở hành lang.​
Hàn Văn Thanh nhìn đồng hồ: “Tân Kiệt, đã 10:57 rồi, chưa đi ngủ sao?”​
Trương Tân Kiệt chào ba người: “Ông chủ, đội trưởng, Kỳ Anh.”​
Cậu nhìn đến Hàn Văn Thanh, nói: “Đội trưởng, ngoài hành lang có tiếng động, tôi ra xem thử.”​
Ông chủ Bá Đồ vội vàng giải thích, sau đó bảo Trương Tân Kiệt mau chóng đi ngủ.​
Trương Tân Kiệt nhìn Hàn Văn Thanh, trịnh trọng nói: “Nếu đã thế thì không nên phân biệt từng người, ký túc xá của tôi cũng nên kiểm tra”. Sau đó cậu mở cửa phòng mời ba người vào trong.​
Cả ông chủ lẫn Tống Kỳ Anh đều nhìn Hàn Văn Thanh, không biết có nên vào hay không.​
Hàn Văn Thanh kéo Trương Tân Kiệt vào phòng, đưa đến bên giường rồi nhìn cậu nằm xuống: “ký túc xá của cậu tôi xem rồi, giường cũng kiểm tra rồi, không có gì cả, mau ngủ đi!”​
Lúc này Trương Tân Kiệt mới tháo kính ra đi ngủ.​
Hàn Văn Thanh nhìn Trương Tân Kiệt ngủ thiếp đi rồi dẫn theo hai người nhẹ nhàng ra cửa.​
Sát vách là ký túc xá của Trương Giai Lạc. Sau khi cậu ta giải nghệ rồi trở lại, người Bá Đồ đều hết mực che chở.​
Ông chủ Bá Đồ híp mắt nhìn sắc mặt Hàn Văn Thanh, xem thử anh định làm thế nào.​
Tống Kỳ Anh bước lên gõ cửa, không trả lời. Hàn Văn Thanh liền cầm chìa khóa dự phòng mở cửa.​
Vừa vào đã thấy Trương Giai Lạc đeo tai nghe nghịch điện thoại cười haha, tay còn đang cầm đồ ăn vặt.​
Trương Giai Lạc cười ngẩng đầu lên, nhìn thấy hung thần ác sát đen mặt, điện thoại và khoai tây chiên cùng nhau rơi xuống giường khiến cậu kêu lên một tiếng.​
Đến khi kịp phản ứng lại, Trương Giai Lạc luống cuống tay chân đem khoai tây chiên và bánh lạt điều hoa định giấu vào ngăn tủ, nhưng rồi dừng lại trước cái nhìn chằm chằm của Hàn Văn Thanh: “A, a, đội trưởng, chào buổi tối nha.”​
Trương Giai Lạc nhìn thấy sắc mặt Hàn Văn Thanh âm trầm đành giao nộp đồ ăn vặt ra: “Đội trưởng, tui sai rồi tui không dám nữa TAT”​
Tống Kỳ Anh và ông chủ Bá Đồ đều quay đầu nhìn hướng khác. Hàn Văn Thanh chỉ huy Trương Giai Lạc đem đồ giấu trong ngăn tủ cống nạp lên.​
Ngày hôm sau, Trương Giai Lạc ai oán nhìn tất cả đồ ăn vặt của mình bị sung vào công quỹ.​
Mà đội quy Bá Đồ lại có thêm hai điều:​
Một, mỗi đêm 10:50 đội trưởng và đội phó kiểm tra phòng, mọi người phải đi ngủ.​
Hai, Trương Giai Lạc không được dậy trễ hơn 6 giờ sáng, trước 6:15 phải đến phòng tập cùng với đội trưởng và đội phó.​
Sau đó thì không còn sau đó nữa.​
-Hết-​
 

Bình luận bằng Facebook