Quá trình viết cảm nhận - 200 từ mà thôi

Đỗ Tiểu Bạch

Lure like như hack
Bình luận
1,061
Số lượt thích
4,104
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#1
Chúng ta luôn thiếu thốn các bài cảm nhận, phân tích và thảo luận nhân vật trong khi chúng lại vô cùng quan trọng. Lạm bàn đôi chút về các rào cản một vài bạn hay gặp:

-Ngược với quan điểm “viết cảm nhận để nhiều người đọc”, đừng nghĩ ai sẽ đọc và quánh giá nó hết, ngoài bản thân trước. Nếu bạn hài lòng với nó, thì khả năng cao nó đã ok rồi, vì chính bạn là giám khảo khó tính nhất. Hãy mặc định những bạn chơi chung đều tử tế, và nếu có góp lời nữa thì vì họ yêu quý Toàn Chức và muốn trao đổi thêm, đừng để bất cứ nỗi nghi ngại vô căn cứ nào đứng giữa bạn và nhân vật.

-Cách để hiểu nhân vật nhanh và sâu nhất là viết bài, chứ không phải đọc bài. Tự bản thân viết rồi mới thấm thía những gì mình tự tìm hiểu và tự rút ra. Chúng sẽ đọng lại sâu sắc hơn đứng ở ngoài trầm trồ trước những gì người khác viết.

-Khâu khó nhất của viết bài là có tình cảm, chứ tài văn chương là thứ cuối cùng. Có những thứ tui viết ỷ vào văn vở bay bổng, giờ không dám nhìn lại vì thấy rỗng tuếch. Có những bài tui viết ngây ngô vội vã, song giờ đọc lại vẫn thấy chân thành.

Mục đích post này không phải để khuyên phải viết thế nào (cũng không có cách viết cụ thể đâu mà khuyên), mà chỉ là một số trải nghiệm cá nhân muốn chia sẻ để mọi người bình thường hoá quá trình này. Khi viết cảm nhận, tui thường có 2 trạng thái:

Trạng thái 1: Có cảm hứng sẵn. Rất ngạc nhiên là những bài viết nhờ cảm hứng thường ngắn hơn bài thuộc diện số 2 lý trí ở dưới. Nếu siêng thì đi ngồi tra lại trích dẫn này nọ và viết tỉ mỉ nên nó mới dài lên. Nếu không thì bài viết càng do cảm hứng nhất thời thôi thúc thì sẽ càng cô đọng hơn. Cảm hứng có thể đến từ rất nhiều nơi, một đoạn trích, một bức ảnh, một bài nhạc, một bình luận nào đó, hoặc đọc bài của người khác và thấy chưa thoả...v.v. Với cá nhân tui thì âm nhạc khơi gợi rất nhiều, bỗng dưng nghe được một hai câu hát thấy hợp với nhân vật đó liền xử tại chỗ. Có thể ghi lại đôi ba dòng vào nháp trước, sau đó có thời gian sẽ triển khai thành bài hoàn chỉnh. Cảm hứng rất quý giá, đừng lãng phí!

Trạng thái 2: Thiếu cảm hứng tức thời, nhưng lý trí cố chấp muốn viết cho nhân vật này. Thường tui tự đùa với bản thân là viết "trả nợ", chủ nợ là chính nhân vật đó chứ không phải ai khác. Thường lúc nhìn lại lượng thông tin gom được đã đủ thành 1 bài thì tui sẽ bắt đầu suy nghĩ đến việc viết một bài tổng hợp những thông tin đó. Trả nợ là chuyện đau khổ, nên ngồi viết những bài trả nợ thế này cũng "đau khổ" hơn khi có cảm hứng nhiều. Quá trình khá khô khan: vạch ra vài ý quan trọng mình muốn đề cập, lục lại các chương xuất hiện, viết đoạn riêng cho mỗi điểm đó, tìm cách kết nối những đoạn rời rạc với nhau.

Ai cũng khó tránh khỏi cảm giác nản khi nghĩ đến viễn cảnh rặn từ 0 chữ đến mấy trăm, thậm chí lên hàng nghìn?! Đừng đặt mục tiêu cao xa, hãy đặt mục tiêu ở 200 chữ thôi. Đây cũng là con số bình thường tui hay xài khi uể oải nản viết, vì từng đọc một bài cảm nhận trên forum chỉ hơn 200 chữ mà từng chữ đánh thẳng vào lòng người.

200 chữ, chỉ tầm 2 đoạn, một đoạn tầm 3-5 câu thôi, không quá vượt sức của ai. Nếu thêm trích dẫn, hô thêm vài câu khẩu hiệu ngầu ngầu, thêm vài dòng kết luận tình cảm nữa, rất dễ thành 300+ từ, đã đủ để đăng thành bài đứng riêng có ý nghĩa.

Nếu thiếu cảm hứng, hãy bắt đầu từ sự tò mò. Tìm đọc những gì có sẵn: những bài cảm nhận phân tích, những cuộc thảo luận, tổng hợp trích dẫn những chương xuất hiện, highlights, thống kê, facts & quotes… v.v. thậm chí là comment của người khác xem có gì làm mình ngứa tay không. Có những bình luận của người khác khai thác một góc nhìn mới thôi thúc ta, quay qua quay lại mổ xẻ hồi thành một bài phân tích kỹ càng luôn!

Cho nên cũng không cần ngồi vật vờ chờ chực cảm hứng xuất hiện mới viết được, đương nhiên nếu có thì tốt. Càng không ai có năng khiếu viết hơn ai cả. Có những bài ngắn tui viết trong vòng 2-3 tiếng, cũng có những bài tốn 20-30 tiếng. Hãy nghĩ thời gian đó bỏ ra để giao lưu và tìm hiểu idol hơn thôi, đừng áp lực bản thân phải làm ra gì hoành tráng. Khi viết gì đó, bạn đến gần và hiểu về nhân vật hơn bao giờ hết và cảm xúc lúc ấy không gì sánh được, kể cả đọc lại truyện bao nhiêu lần cũng không.

Có rất nhiều cách để làm giàu fandom, và nếu có thể thì hãy thử viết cảm nhận nhân vật một lần. Đây là cách đào sâu về nhân vật trong nguyên tác nhanh nhất, trực tiếp nhất và lắng đọng nhất - lý do tui tập trung cho mảng này. Không cần phải debut hẳn một bài dài ngoằng, có thể bắt đầu bằng đôi chút suy nghĩ ngắn và comment dưới các topic có sẵn về nhân vật đó cũng được. Hầu hết các nhân vật và chiến đội đều đã có các bài liên quan, chắc chắn người mở topic sẽ rất vui nếu có người muốn góp lời chung (thấy y hệt mở bài có nói chưa, đổi vai lại thôi). Tóm lại sân chơi có sẵn, nhu cầu cao yêu cầu thấp, nếu bản thân không lên tiếng thì còn đợi ai và tới khi nào!
 

Bình luận bằng Facebook