[Kiều Chí 2022] [Kiều Nhất Phàm] Tôi và chúng ta

Fandiepalltime

Farm exp kiếm sống
Bình luận
35
Số lượt thích
172
#1
[Kiều Nhất Phàm] Tôi và chúng ta

Tác giả: Quý Thu
Edit: Pha

Thành phố B, chiến đội Vi Thảo, phòng huấn luyện.

Các đội viên vừa kết thúc một ngày huấn luyện liền chuẩn bị cho các hoạt động cá nhân. Mấy đội viên trẻ tuổi thảo luận, rủ nhau cùng đi ăn cơm.

“Nhất Phàm, cậu muốn đi cùng không?” Cao Anh Kiệt hỏi Kiều Nhất Phàm.

“Mình không, Anh Kiệt.” Nhất Phàm cười từ chối, “Mình còn có việc nên không đi được rồi.”

“Được …” Cao Anh Kiệt còn muốn nói gì thêm thì nghe thấy Lưu Tiểu Biệt bên kia thúc giục, cậu đành vội vàng sắp xếp đồ của mình.

Kiều Nhất Phàm ngồi ở một góc, nhìn người trong phòng huấn luyện rút đi dần, đến khi chỉ còn lại một mình cậu, cậu mới bắt đầu từ từ thu dọn đồ của bản thân.

Ánh đèn bên ngoài tối dần, cậu khoác túi, tắt đèn trong phòng huấn luyện rồi đi bộ về phòng kí túc.

Kiều Nhất Phàm đóng cửa lại bằng tay trái, trong phòng đã có một người ngồi ở trước bàn, đang cẩn thận soi gương.

“Nhất Phàm đã về rồi.” Người nọ xoay người, đó là một gương mặt gần như y hệt Kiều Nhất Phàm, chỉ khác là ở dưới mắt có thêm một nốt ruồi lệ, lại càng làm người khác thấy bối rối. Hắn mặc một bộ y phục màu đỏ, bên trên là những hoa văn rất nhỏ được thêu bằng vàng, mái tóc dài lòa xòa phía sau lưng giống như nước sông uốn khúc.

“Vâng,” Kiều Nhất Phàm bỏ túi xuống, “Anh Sáu, mấy anh khác đâu rồi ạ?” Người trước mặt này là Kiều Nhất Phàm ở thế giới võ hiệp, dùng thân phận hoa khôi, phụ trách bộ phận tình báo và ám sát của một tổ chức tên là Hưng Hân.

Từ rất sớm, Kiều Nhất Phàm đã phát hiện bản thân đặc biệt, cậu có thể nói chuyện với chính mình ở thế giới khác trong tâm trí. Khi cậu mới gia nhập Vi Thảo, những Kiều Nhất Phàm ở các thế giới khác cũng có thể tiến vào thế giới nơi cậu ở.

“À, ở thế giới này cũng có người luyện võ như anh, còn có cả tu sĩ, phù thủy, ma quỷ, yêu tinh. Mấy người họ đi thăm dò, tiểu hacker và tiểu trận quỷ vừa đi mua hai tấm thẻ tài khoản mới, đi đến quán cà phê Internet rồi.” Hoa khôi Kiều nghiêng người dựa vào ghế cười, nói, “Ai nha, thú vị thật đó, tiền bối Diệp cũng mời em rồi, em muốn gia nhập sao?”

“Vâng.” Kiều Nhất Phàm gật đầu, đột nhiên dựa nửa người vào giường, lộ ra nụ cười gần như sao y đúc từ hoa khôi Kiều, lông mi dày và dài rủ xuống, hai người đối mặt nhau, nhìn giống như một cặp yêu quái.

Hoa khôi Kiều ngồi dậy trước vẫy tay, “Nhất Phàm học giỏi quá,” nói rồi hắn ngoắc tay ra hiệu cho Kiều Nhất Phàm lại gần, mò một con dao quạt nhỏ màu bạc từ ống tay áo ra, “Cất đi, mấy người họ nói thời điểm này đang không yên ổn, anh cả bảo chờ đến khi tất cả mọi người cùng trở về rồi giải thích.”

“Vâng.” Kiều Nhất Phàm đưa tay nhận, dao quạt ở đầu ngón tay biến thành một luồng ánh sáng màu bạc, chỉ với một cái lật tay, nó đã bị thu vào tay áo đồng phục.

“Đưa cho cái gì đấy?” Một âm thanh ung dung vang lên phía sau hai người họ, nếu lúc này trong phòng có người thì người đó nhất định sẽ bị dọa đến mức hét lên thất thanh. Một nửa gương mặt người trong suốt lơ lửng giữa không trung, cơ thể từ từ kéo dài xuống thành hình người, bỗng dưng thân hình chắc lại như cơ thể người bình thường, người nọ khoác tấm áo choàng đen, đầu đội mũ chóp cao.

Thế nhưng hai người trong phòng đều không có phản ứng gì lớn, hoa khôi Kiều uể oải thổi nhẹ đầu móng tay đỏ thắm của mình, không nói nên lời, “Sao anh có sở thích quái dị thế, ngày nào cũng thích ló đầu ra ngoài, dọa mấy đứa nhỏ thì sao?”

“Còn ai bị anh dọa được nữa?” Người nọ ôn hòa trả lời, quay đầu nói với Kiều Nhất Phàm, “Anh đã trở về, Nhất Phàm.”

“Anh Cả…” Kiều Nhất Phàm gọi hắn.

“Một lát nữa phù thủy mới di chuyển những anh em còn lại trở về, chúng ta nói chi tiết sau.” Quỷ Vô Thường Kiều của thế giới địa phủ vừa nói xong thì “Soạt…”, hắn bị một pháp trận phức tạp màu vàng bao phủ, “Được rồi,” Quỷ Vô Thường Kiều lùi về sau một bước, “Họ đến rồi.”
Pháp trận chậm rãi xoay tròn, bốn bóng người dần xuất hiện. Đứng bên trái là một người mặc áo choàng phù thủy màu đen với ánh sáng màu bạc lờ mờ chuyển động quanh chiếc áo, đây là phù thủy Kiều của thế giới phép thuật. Mỗi bên tay hắn dìu một người, bên trái hắn là một người mặc đồng phục đội màu đỏ trắng, đeo tai nghe, đây là người có khả năng thao túng dữ liệu của thiết bị điện tử - hacker Kiều, thế giới hắn đang sống gần như hoàn toàn tương đồng với thế giới hiện tại; một người khác lưng thẳng tắp, khí chất lạnh lùng hoàn toàn không che giấu được, đây là chiến sĩ cơ giáp Kiều Nhất Phàm của thế giới tương lai.

Người bên phải chiến sĩ Kiều đang mặc trang phục Quỷ kiếm sĩ, hắn là Trận quỷ Kiều ở thế giới Vinh Quang.

“Thế nào cũng phải cho người ta chuẩn bị tâm lí chứ, anh Hai.”

Trận quỷ Kiều bất đắc dĩ cằn nhằn, chỉ chỉ bên cạnh hai người, “Anh xem, anh Năm và anh Bảy đều không thể về chậm được.”

“Ây… Anh xin lỗi,” Phù thủ Kiều đẩy cặp kính gọng vàng của mình, kéo hacker Kiều và chiến sĩ Kiều ra khỏi pháp trận, ngẩng đầu mỉm cười, “Tiểu Kiều, bọn anh đã trở về rồi.”

“Chào mừng trở lại.” Kiều Nhất Phàm mừng rỡ tươi cười.

“Còn những người khác thì sao?” Hoa khôi Kiều khẽ tựa vào Quỷ Vô Thường Kiều hỏi.

Phù thủy Kiều và Quỷ Vô Thường Kiều cùng trao đổi ánh mắt, ra hiệu về phía ngoài cửa sổ.

“Bọn em về rồi.”

Chồn bạc Kiều và kiếm khách Kiều bay từ cửa sổ vào phòng.

“Đừng lo,” Chồn bạc Kiều mặc quần áo trắng, hoa văn yêu quái trên mặt đỏ tươi, hắn phẩy nhẹ quạt xếp, “Anh Ba dùng thuật che mắt, sẽ không bị phát hiện.”

“Đúng” Kiếm khách Kiều mặc áo màu xanh, lưng đeo một thanh kiếm mỏng gật đầu, dáng vẻ ôn hòa.

“Tiểu Kiều, chợ miền núi sắp mở, lần này làm phiền em rồi.” Kiếm khách Kiều nói.

“Vâng.” Kiều Nhất Phàm gật đầu. “Chào mừng trở lại.”
 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook